Vũ Động Càn Khôn
Chương 451: Mục Hồng Lăng
Đột nhiên xuất hiện biến cố khiến cho nữ tử áo đỏ có chút ngơ ngác, hiển nhiên không nghĩ rằng Lâm Động lại giả vờ một phen, sau đó nắm lấy sơ hở bức mình thối lui.
- Hi hi, không ngờ ngươi lại là một người thú vị như vậy, tỷ tỷ thật đúng là đã xem nhẹ ngươi rồi, chỉ có điều muốn cướp Viễn Cổ Bí Thược trong tay tỷ tỷ thì chỉ e không phải là chuyện đơn giản đâu.
Chỉ có điều mặc dù biến cố lần này có chút ngoài ý muốn, nhưng Lâm Động hiển nhiên cũng đã đánh giá thấp năng lực của nữ tử này. Chỉ thấy bàn tay nhỏ nhắn trắng như ngọc rung lên, trường tiên hỏa hồng sắc đột nhiên vung lên, với một đường cong cực kỳ quỷ mị, nhanh như thiểm điện cuốn về phía cổ tay Lâm Động.
Lâm Động cũng cảm giác được đòn đánh trả sắc bén của nữ tử áo đỏ, lập tức không dám bình thản nữa, bàn tay siết chặt, Thiên Ngạc Cốt Thương thoáng hiện ra, lập tức tạo thành từng đạo thương hoa, đem trường tiên hỏa hồng sắc quấn đến đẩy đi.
Keng keng!
Cốt Thương cùng Hỏa Tiên tiếp xúc, lập tức bạo phát ra từng đạo tia lửa, sau đó Lâm Động cảm thấy trên cánh tay truyền đến từng trận tê dại, lập tức trong lòng thầm khiếp sợ. Lực lượng của nữ nhân này cũng thật quá mạnh mẽ!
Nỗ lực phòng ngừa sự tập kích của Hỏa Tiên, tâm thần Lâm Động khẽ chuyển, Huyết Linh Khôi lại lần nữa lao ra, quyền phong hung hãn giống như cuồng phong bạo vũ bao phủ lấy nữ tử áo đỏ.
Còn đối với Huyết Linh Khôi, nữ tử áo đỏ kia cũng không kiêng kỵ, hiển nhiên là muốn nhanh chóng xông đến phía Lâm Động, bởi vậy ngọc chưởng mảnh khảnh đột nhiên vung lên, một cỗ khí tức ba động khổng lồ không kém gì Trần Mộ từ trong cơ thể tràn ra, trực tiếp cùng ngạnh kháng với Huyết Linh Khôi.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm trầm muộn vang lên, giữa không trung đột nhiên dao động, kình phong ba động hùng hậu cũng càn quét ra.
Lúc nữ tử áo đỏ và Huyết Linh Khôi của Lâm Động kịch chiến, Lâm Động cũng đang cùng dây dưa với Hỏa Tiên. Mà dưới loại dây dưa này, trong lòng hắn càng lúc càng kinh ngạc. Nữ nhân này quả thực có chút bất phàm, chẳng những có thể cùng giao phong với Huyết Linh Khôi mà không rơi xuống hạ phong, lại còn có thể phân tâm khống chế Hỏa Tiên quấn lấy hắn, khiến hắn không có cách nào cướp được Viễn Cổ Bí Thược.
Mà Hỏa Tiên này hiển nhiên cũng không phải là vật tầm thường, trên bề mặt nó tràn ngập một loại khí tức nóng rực, Lâm Động gần như chỉ cùng nó tiếp xúc một chút liền cảm thấy huyết dịch trong cơ thể có dấu hiệu sôi trào, chỉ có điều nhờ lực lượng thôn phệ mạnh mẽ mới có thể cưỡng ép trấn áp xuống.
- Không thể tiếp tục dây dưa với nàng nữa!
Ánh mắt Lâm Động lóe lên, nữ nhân này lai lịch thần bí, không ai biết nàng còn có thủ đoạn thần bí nào nữa. Dưới tình huống này, trước hết đem Viễn Cổ Bí Thược thu về tay, sau đó tranh thủ rời đi mới được.
- Ta mặc dù không phải là địch thủ của ngươi, chỉ có điều muốn dựa vào một Linh bảo Địa cấp mà muốn ngăn cản ta thì cũng không khỏi quá coi thường Lâm Động ta rồi.
Thân hình Lâm Động chợt thối lui, ngón tay cong lại búng ra, một đạo hắc quang lập tức bắn ra, đón gió mà bành trướng lên, hóa thành một tòa núi màu đen, chính là Trọng Ngục Phong.
Ầm!
Trọng Ngục Phong hiện ra, một vòng hắc quang lập tức tràn ra. Một cỗ trọng lực mạnh mẽ xuất hiện, lập tức đem Hỏa Tiên đè xuống. Ngay sau đó, tốc độ của Hỏa Tiên vốn linh hoạt, nhưng trong nháy mắt liền bị giảm chậm lại, mà Lâm Động thuận thế công kích, liền đem Hỏa Tiên chấn bay.
- Tiểu đệ đệ, ngươi quả thật có chút bản lĩnh a!
Hỏa Tiên liên tiếp thối lui, nữ tử áo đỏ hiển nhiên cũng bị quấy nhiễu, lông mày dựng lên, tức giận nói.
Lâm Động cũng không nói gì, âm thanh của nữ nhân này rất êm tai, ánh mắt khiến người khác có cảm giác giống như đang liếc mắt đưa tình. Nhưng lúc chính thức cùng nàng giao thủ thì Lâm Động lại hiểu rõ, sự hung ác của nữ nhân này cũng không kém gì ai, nếu như ngươi bởi vì lời nói của nàng mà phân tâm thì chỉ e sẽ vô cùng bất lợi!
Lâm Động không muốn bất lợi, cho nên đối với lời nói của nữ tử áo đỏ này, hắn lập tức lựa chọn bỏ ngoài tai.
- Hừ!
Nhìn thấy Lâm Động không để ý đến nàng, trong chiếc mũi thon của nàng phát ra một tiếng hừ nhẹ, đôi mắt đẹp dịu dàng giống như hoa anh đào chợt lóe lên vẻ sắc lạnh, bàn tay thon dài như bạch ngọc huyễn hóa ra một đạo ấn pháp, một cỗ ba động mạnh mẽ đột nhiên tràn ra.
- Âm Dương Miên Dạ Ngọc Chưởng!
Nguyên lực mênh mông giống như thủy triều từ ngọc chưởng của nữ tử áo đỏ tuôn tràn dữ dội, trong chớp mắt lập tức tạo thành một quang ấn thủ chưởng nửa trắng nửa đen. Quang chưởng rất bình thường, nhưng lực lượng ba động tràn ra thì lại đủ khiến sắc mặt những cường giả giống như đám người Hoa Vân đều phải biến đổi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Keng!
Quang chưởng không chút do dự quét ra, nhanh chóng như thiểm điện nện lên ngực Huyết Linh Khôi. Lập tức một đạo chấn động giống như cuồng phong cuốn ra, dưới một chưởng này của nữ tử áo đỏ, mạnh mẽ giống như Huyết Linh Khôi cũng bị đẩy lùi mấy chục bước, tại trên lồng ngực lưu lại một vết thủ ấn cực sâu.
Vù!
Một chưởng này nếu như nện lên người bất kỳ cường giả Niết Bàn Cảnh nào có lẽ đều sẽ xuất hiện chút thương thế, chỉ có điều đáng tiếc là Huyết Linh Khôi lại không có bất kỳ cảm giác đau đớn gì, cho nên bước chân của nó sau khi bình ổn lại thì tiếp tục không chút do dự phóng đi, không hề biết mệt mỏi phát ra thế công như vũ bão đối với nữ tử áo đỏ.
Đối mặt với Huyết Linh Khôi hung hãn không sợ chết này, ngay cả nữ tử áo đỏ thì lúc này đôi mắt đẹp cũng hơi ngưng tụ lại. Chợt nàng khẽ nghiến răng, hiển nhiên cũng cảm thấy có chút khó giải quyết. Nếu như là lúc bình thường, nàng ngược lại sẽ chậm rãi đem Huyết Linh Khôi trước mặt này hủy thành phế liệu, nhưng bây giờ nàng không có thời gian nhiều như vậy. Lâm Động bên kia không ngừng áp chế Hỏa Tiên của nàng, mà nàng đối với việc khống chế Hỏa Tiên cũng càng lúc càng yếu ớt, nếu tiếp tục như vậy thì chỉ e Viễn Cổ Bí Thược sớm muộn cũng sẽ rơi vào tay Lâm Động.
Đôi mắt đẹp của nữ tử áo đỏ khẽ lóe lên, một lát sau, hàm răng trắng ngà khẽ cắn, ngón tay mảnh khảnh lăng không điểm ra một chỉ. Một giọt máu tươi đỏ thẩm từ đầu ngón tay thẩm thấu ra ngoài, sau đó huyết dịch nhanh như thiểm điện khuếch tán ra, tạo thành một cái huyết phù kỳ lạ.
- Phong!
Huyết phù khuếch tán ra, giống như mạng nhện, cứ như vậy bao phủ lấy Huyết Linh Khôi.
Bịch bịch!
Huyết Linh Khôi ra dức giãy dụa trong huyết phù, thế nhưng huyết võng này lại vô cùng chắc chắn, nhất thời, ngay cả Huyết Linh Khôi cũng không thể xông ra.
Tạm thời vây khốn Huyết Linh Khôi, ánh mắt của nữ tử áo đỏ lúc này mới đảo qua, gương mặt của nàng có chút tái nhợt, xem ra huyết phù vừa rồi đã khiến nàng tiêu hao không ít.
Mà lúc này, ánh mắt của nữ tử áo đỏ có chút hung ác nhìn chằm chằm Lâm Động, chỉ có điều trên gương mặt xinh đẹp lại không biểu lộ ra vẻ gì cả, trái lại có chút mùi vị mê người.
- Tiểu đệ đệ, ngươi thật sự đã chọc giận tỷ tỷ rồi!
Nhìn Hỏa Tiên gần như bị Lâm Động áp chế không thể động đậy, đôi mắt đẹp của nữ tử áo đỏ nheo lại, nói.
Ánh mắt Lâm Động nhanh chóng liếc qua Huyết Linh Khôi bị vây khốn, trong lòng cũng bị thủ đoạn của nữ tử áo đỏ khiến cho thoáng chấn động một phen. Ánh mắt lóe lên, hắn mãnh liệt bước ra một bước, chộp về phía Viễn Cổ Bí Thược trong tay di hài.
Nữ tử áo đỏ sớm đã đoán rằng hắn sẽ làm vậy, cánh tay trắng nõn lập tức vung lên, một đạo quang chưởng trắng đen luân chuyển ngưng hiện, trực tiếp hung hăng nện về phía Lâm Động. Nếu như bị một chưởng này đánh trúng, cho dù Lâm Động có Tiểu Niết Bàn Kim Thân thì chỉ e cũng bị trọng thương.
Kình phong sắc bén tràn đến, ánh mắt Lâm Động mấy lần biến ảo, nhưng cuối cùng lại trở nên hung ác. Hắn không tránh không né, vẫn tiếp tục thò tay ra, cuối cùng chộp lấy Viễn Cổ Bí Thược, vững vàng chộp lấy!
Mà trong khoảnh khắc Lâm Động chộp lấy Viễn Cổ Bí Thược, thế công vô cùng sắc bén cũng đến. Chỉ có điều, lúc quang chưởng sắp nện lên cơ thể Lâm Động thì một cái mãng vĩ thô to từ trong tay áo Lâm Động mãnh liệt quét ra, phía trên mãng vĩ tràn ngập năng lượng tử hắc sắc kỳ lạ, cuối cùng hung hăng nện lên quang chưởng.
Bình!
Tiếng nổ thanh thúy vang lên, sau đó một cỗ kình phong cuốn ra, khiến Lâm Động bị mạnh mẽ đẩy lùi hơn mười bước, lúc này mới dần dần ổn định thân thể. Ánh mắt liếc nhìn chiếc mãng vĩ nhanh chóng thu lại vào trong tay áo, hắn biết rằng vừa rồi là do Tiểu Viêm và Tiểu điêu âm thầm hợp lực xuất thủ.
- Lâm Động, đem nguyên lực rót vào trong Viễn Cổ Bí Thược, trong Viễn Cổ Bí Thược này chính là một mảnh không gian, chỉ cần ngươi điều khiển được Viễn Cổ Bí Thược thì có thể đem nữ nhân này cưỡng chế đá ra ngoài!
Âm thanh Tiểu điêu đột nhiên có chút gấp gáp vang lên trong lòng Lâm Động.
Nghe thấy lời này, trong lòng Lâm Động chấn động, lập tức không hề do dự nữa, một cỗ nguyên lực lập tức tuôn ra, tràn vào bên trong Viễn Cổ Bí Thược.
Viễn Cổ Bí Thược này đang ở trạng thái vô chủ, cho nên nguyên lực của Lâm Động gần như không chút trở ngại liền thành công rót vào bên trong, mà trong chớp mắt hắn cũng cảm thấy bản thân mình dường như có quyền khống chế tuyệt đối với mảnh không gian này.
Ngẩng đầu lên, Lâm Động cười tủm tỉm nhìn nữ tử áo đỏ. Giờ phút này nàng ta dường như cũng cảm nhận được điều gì đó, lập tức hàm răng ngà cắn chặt, ngọc thủ siết lại, một lát sau đột nhiên mỉm cười, lời nói tràn ngập mị lực khiêu khích:
- Tiểu đệ đệ, ngươi sẽ không nhẫn tâm vậy chứ?
Lâm Động dang tay ra, dường như không nhìn thấy nụ cười mê người của nữ tử áo đỏ, khẽ cười đáp:
- Không thể a, nếu như không phải ta hung ác một chút thì đợi lát nữa người bị đá ra ngoài có lẽ sẽ là ta!
Vừa nói chuyện, Lâm Động nhẹ nhàng vung Viễn Cổ Bí Thược trong tay lên, không gian xung quanh lập tức chuyển động, một đạo cột sáng lăng không phủ xuống, đem nữ tử áo đỏ bao phủ, sau đó thân thể của nàng ở trong cột sáng cũng trở nên như ẩn như hiện.
Mà lúc cột sáng phủ xuống, khuôn mặt nữ tử áo đỏ có chút trắng xanh, chỉ có điều khả năng kiềm chế của nàng lại vô cùng tốt. Lúc này nàng vẫn hướng về phía Lâm Động cười một nụ cười quyến rũ, chỉ có điều lời nói thốt ra ra từ miệng nàng lại khiến khóe miệng Lâm Động giật giật không ngừng.
- Ngươi tên là Lâm Động đúng không? Tốt lắm, lần này xem như tỷ tỷ thua trong tay ngươi. Chỉ có điều ngươi cũng đừng tưởng rằng ngươi đã thắng, ngươi chẳng qua chỉ lấy được Viễn Cổ Bí Thược mà thôi, tỷ tỷ sẽ ở Viễn Cổ Bí Tàng đợi ngươi. Tuy nhiên, đến lúc đó, nếu như ngươi vẫn còn yếu như vậy thì cũng đừng trách tỷ tỷ lòng dạ độc ác a… Nhớ rõ tên của tỷ tỷ, Mục Hồng Lăng. Ngoài ra, hãy nhớ, lần sau ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy nữa đâu…
Nhìn thấy thân ảnh biến mất hoàn toàn trong màn ánh sáng, Lâm Động rốt cuộc cũng thở dài một hơi. Nữ nhân này quả thật là khó chơi!
- Hi hi, không ngờ ngươi lại là một người thú vị như vậy, tỷ tỷ thật đúng là đã xem nhẹ ngươi rồi, chỉ có điều muốn cướp Viễn Cổ Bí Thược trong tay tỷ tỷ thì chỉ e không phải là chuyện đơn giản đâu.
Chỉ có điều mặc dù biến cố lần này có chút ngoài ý muốn, nhưng Lâm Động hiển nhiên cũng đã đánh giá thấp năng lực của nữ tử này. Chỉ thấy bàn tay nhỏ nhắn trắng như ngọc rung lên, trường tiên hỏa hồng sắc đột nhiên vung lên, với một đường cong cực kỳ quỷ mị, nhanh như thiểm điện cuốn về phía cổ tay Lâm Động.
Lâm Động cũng cảm giác được đòn đánh trả sắc bén của nữ tử áo đỏ, lập tức không dám bình thản nữa, bàn tay siết chặt, Thiên Ngạc Cốt Thương thoáng hiện ra, lập tức tạo thành từng đạo thương hoa, đem trường tiên hỏa hồng sắc quấn đến đẩy đi.
Keng keng!
Cốt Thương cùng Hỏa Tiên tiếp xúc, lập tức bạo phát ra từng đạo tia lửa, sau đó Lâm Động cảm thấy trên cánh tay truyền đến từng trận tê dại, lập tức trong lòng thầm khiếp sợ. Lực lượng của nữ nhân này cũng thật quá mạnh mẽ!
Nỗ lực phòng ngừa sự tập kích của Hỏa Tiên, tâm thần Lâm Động khẽ chuyển, Huyết Linh Khôi lại lần nữa lao ra, quyền phong hung hãn giống như cuồng phong bạo vũ bao phủ lấy nữ tử áo đỏ.
Còn đối với Huyết Linh Khôi, nữ tử áo đỏ kia cũng không kiêng kỵ, hiển nhiên là muốn nhanh chóng xông đến phía Lâm Động, bởi vậy ngọc chưởng mảnh khảnh đột nhiên vung lên, một cỗ khí tức ba động khổng lồ không kém gì Trần Mộ từ trong cơ thể tràn ra, trực tiếp cùng ngạnh kháng với Huyết Linh Khôi.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm trầm muộn vang lên, giữa không trung đột nhiên dao động, kình phong ba động hùng hậu cũng càn quét ra.
Lúc nữ tử áo đỏ và Huyết Linh Khôi của Lâm Động kịch chiến, Lâm Động cũng đang cùng dây dưa với Hỏa Tiên. Mà dưới loại dây dưa này, trong lòng hắn càng lúc càng kinh ngạc. Nữ nhân này quả thực có chút bất phàm, chẳng những có thể cùng giao phong với Huyết Linh Khôi mà không rơi xuống hạ phong, lại còn có thể phân tâm khống chế Hỏa Tiên quấn lấy hắn, khiến hắn không có cách nào cướp được Viễn Cổ Bí Thược.
Mà Hỏa Tiên này hiển nhiên cũng không phải là vật tầm thường, trên bề mặt nó tràn ngập một loại khí tức nóng rực, Lâm Động gần như chỉ cùng nó tiếp xúc một chút liền cảm thấy huyết dịch trong cơ thể có dấu hiệu sôi trào, chỉ có điều nhờ lực lượng thôn phệ mạnh mẽ mới có thể cưỡng ép trấn áp xuống.
- Không thể tiếp tục dây dưa với nàng nữa!
Ánh mắt Lâm Động lóe lên, nữ nhân này lai lịch thần bí, không ai biết nàng còn có thủ đoạn thần bí nào nữa. Dưới tình huống này, trước hết đem Viễn Cổ Bí Thược thu về tay, sau đó tranh thủ rời đi mới được.
- Ta mặc dù không phải là địch thủ của ngươi, chỉ có điều muốn dựa vào một Linh bảo Địa cấp mà muốn ngăn cản ta thì cũng không khỏi quá coi thường Lâm Động ta rồi.
Thân hình Lâm Động chợt thối lui, ngón tay cong lại búng ra, một đạo hắc quang lập tức bắn ra, đón gió mà bành trướng lên, hóa thành một tòa núi màu đen, chính là Trọng Ngục Phong.
Ầm!
Trọng Ngục Phong hiện ra, một vòng hắc quang lập tức tràn ra. Một cỗ trọng lực mạnh mẽ xuất hiện, lập tức đem Hỏa Tiên đè xuống. Ngay sau đó, tốc độ của Hỏa Tiên vốn linh hoạt, nhưng trong nháy mắt liền bị giảm chậm lại, mà Lâm Động thuận thế công kích, liền đem Hỏa Tiên chấn bay.
- Tiểu đệ đệ, ngươi quả thật có chút bản lĩnh a!
Hỏa Tiên liên tiếp thối lui, nữ tử áo đỏ hiển nhiên cũng bị quấy nhiễu, lông mày dựng lên, tức giận nói.
Lâm Động cũng không nói gì, âm thanh của nữ nhân này rất êm tai, ánh mắt khiến người khác có cảm giác giống như đang liếc mắt đưa tình. Nhưng lúc chính thức cùng nàng giao thủ thì Lâm Động lại hiểu rõ, sự hung ác của nữ nhân này cũng không kém gì ai, nếu như ngươi bởi vì lời nói của nàng mà phân tâm thì chỉ e sẽ vô cùng bất lợi!
Lâm Động không muốn bất lợi, cho nên đối với lời nói của nữ tử áo đỏ này, hắn lập tức lựa chọn bỏ ngoài tai.
- Hừ!
Nhìn thấy Lâm Động không để ý đến nàng, trong chiếc mũi thon của nàng phát ra một tiếng hừ nhẹ, đôi mắt đẹp dịu dàng giống như hoa anh đào chợt lóe lên vẻ sắc lạnh, bàn tay thon dài như bạch ngọc huyễn hóa ra một đạo ấn pháp, một cỗ ba động mạnh mẽ đột nhiên tràn ra.
- Âm Dương Miên Dạ Ngọc Chưởng!
Nguyên lực mênh mông giống như thủy triều từ ngọc chưởng của nữ tử áo đỏ tuôn tràn dữ dội, trong chớp mắt lập tức tạo thành một quang ấn thủ chưởng nửa trắng nửa đen. Quang chưởng rất bình thường, nhưng lực lượng ba động tràn ra thì lại đủ khiến sắc mặt những cường giả giống như đám người Hoa Vân đều phải biến đổi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Keng!
Quang chưởng không chút do dự quét ra, nhanh chóng như thiểm điện nện lên ngực Huyết Linh Khôi. Lập tức một đạo chấn động giống như cuồng phong cuốn ra, dưới một chưởng này của nữ tử áo đỏ, mạnh mẽ giống như Huyết Linh Khôi cũng bị đẩy lùi mấy chục bước, tại trên lồng ngực lưu lại một vết thủ ấn cực sâu.
Vù!
Một chưởng này nếu như nện lên người bất kỳ cường giả Niết Bàn Cảnh nào có lẽ đều sẽ xuất hiện chút thương thế, chỉ có điều đáng tiếc là Huyết Linh Khôi lại không có bất kỳ cảm giác đau đớn gì, cho nên bước chân của nó sau khi bình ổn lại thì tiếp tục không chút do dự phóng đi, không hề biết mệt mỏi phát ra thế công như vũ bão đối với nữ tử áo đỏ.
Đối mặt với Huyết Linh Khôi hung hãn không sợ chết này, ngay cả nữ tử áo đỏ thì lúc này đôi mắt đẹp cũng hơi ngưng tụ lại. Chợt nàng khẽ nghiến răng, hiển nhiên cũng cảm thấy có chút khó giải quyết. Nếu như là lúc bình thường, nàng ngược lại sẽ chậm rãi đem Huyết Linh Khôi trước mặt này hủy thành phế liệu, nhưng bây giờ nàng không có thời gian nhiều như vậy. Lâm Động bên kia không ngừng áp chế Hỏa Tiên của nàng, mà nàng đối với việc khống chế Hỏa Tiên cũng càng lúc càng yếu ớt, nếu tiếp tục như vậy thì chỉ e Viễn Cổ Bí Thược sớm muộn cũng sẽ rơi vào tay Lâm Động.
Đôi mắt đẹp của nữ tử áo đỏ khẽ lóe lên, một lát sau, hàm răng trắng ngà khẽ cắn, ngón tay mảnh khảnh lăng không điểm ra một chỉ. Một giọt máu tươi đỏ thẩm từ đầu ngón tay thẩm thấu ra ngoài, sau đó huyết dịch nhanh như thiểm điện khuếch tán ra, tạo thành một cái huyết phù kỳ lạ.
- Phong!
Huyết phù khuếch tán ra, giống như mạng nhện, cứ như vậy bao phủ lấy Huyết Linh Khôi.
Bịch bịch!
Huyết Linh Khôi ra dức giãy dụa trong huyết phù, thế nhưng huyết võng này lại vô cùng chắc chắn, nhất thời, ngay cả Huyết Linh Khôi cũng không thể xông ra.
Tạm thời vây khốn Huyết Linh Khôi, ánh mắt của nữ tử áo đỏ lúc này mới đảo qua, gương mặt của nàng có chút tái nhợt, xem ra huyết phù vừa rồi đã khiến nàng tiêu hao không ít.
Mà lúc này, ánh mắt của nữ tử áo đỏ có chút hung ác nhìn chằm chằm Lâm Động, chỉ có điều trên gương mặt xinh đẹp lại không biểu lộ ra vẻ gì cả, trái lại có chút mùi vị mê người.
- Tiểu đệ đệ, ngươi thật sự đã chọc giận tỷ tỷ rồi!
Nhìn Hỏa Tiên gần như bị Lâm Động áp chế không thể động đậy, đôi mắt đẹp của nữ tử áo đỏ nheo lại, nói.
Ánh mắt Lâm Động nhanh chóng liếc qua Huyết Linh Khôi bị vây khốn, trong lòng cũng bị thủ đoạn của nữ tử áo đỏ khiến cho thoáng chấn động một phen. Ánh mắt lóe lên, hắn mãnh liệt bước ra một bước, chộp về phía Viễn Cổ Bí Thược trong tay di hài.
Nữ tử áo đỏ sớm đã đoán rằng hắn sẽ làm vậy, cánh tay trắng nõn lập tức vung lên, một đạo quang chưởng trắng đen luân chuyển ngưng hiện, trực tiếp hung hăng nện về phía Lâm Động. Nếu như bị một chưởng này đánh trúng, cho dù Lâm Động có Tiểu Niết Bàn Kim Thân thì chỉ e cũng bị trọng thương.
Kình phong sắc bén tràn đến, ánh mắt Lâm Động mấy lần biến ảo, nhưng cuối cùng lại trở nên hung ác. Hắn không tránh không né, vẫn tiếp tục thò tay ra, cuối cùng chộp lấy Viễn Cổ Bí Thược, vững vàng chộp lấy!
Mà trong khoảnh khắc Lâm Động chộp lấy Viễn Cổ Bí Thược, thế công vô cùng sắc bén cũng đến. Chỉ có điều, lúc quang chưởng sắp nện lên cơ thể Lâm Động thì một cái mãng vĩ thô to từ trong tay áo Lâm Động mãnh liệt quét ra, phía trên mãng vĩ tràn ngập năng lượng tử hắc sắc kỳ lạ, cuối cùng hung hăng nện lên quang chưởng.
Bình!
Tiếng nổ thanh thúy vang lên, sau đó một cỗ kình phong cuốn ra, khiến Lâm Động bị mạnh mẽ đẩy lùi hơn mười bước, lúc này mới dần dần ổn định thân thể. Ánh mắt liếc nhìn chiếc mãng vĩ nhanh chóng thu lại vào trong tay áo, hắn biết rằng vừa rồi là do Tiểu Viêm và Tiểu điêu âm thầm hợp lực xuất thủ.
- Lâm Động, đem nguyên lực rót vào trong Viễn Cổ Bí Thược, trong Viễn Cổ Bí Thược này chính là một mảnh không gian, chỉ cần ngươi điều khiển được Viễn Cổ Bí Thược thì có thể đem nữ nhân này cưỡng chế đá ra ngoài!
Âm thanh Tiểu điêu đột nhiên có chút gấp gáp vang lên trong lòng Lâm Động.
Nghe thấy lời này, trong lòng Lâm Động chấn động, lập tức không hề do dự nữa, một cỗ nguyên lực lập tức tuôn ra, tràn vào bên trong Viễn Cổ Bí Thược.
Viễn Cổ Bí Thược này đang ở trạng thái vô chủ, cho nên nguyên lực của Lâm Động gần như không chút trở ngại liền thành công rót vào bên trong, mà trong chớp mắt hắn cũng cảm thấy bản thân mình dường như có quyền khống chế tuyệt đối với mảnh không gian này.
Ngẩng đầu lên, Lâm Động cười tủm tỉm nhìn nữ tử áo đỏ. Giờ phút này nàng ta dường như cũng cảm nhận được điều gì đó, lập tức hàm răng ngà cắn chặt, ngọc thủ siết lại, một lát sau đột nhiên mỉm cười, lời nói tràn ngập mị lực khiêu khích:
- Tiểu đệ đệ, ngươi sẽ không nhẫn tâm vậy chứ?
Lâm Động dang tay ra, dường như không nhìn thấy nụ cười mê người của nữ tử áo đỏ, khẽ cười đáp:
- Không thể a, nếu như không phải ta hung ác một chút thì đợi lát nữa người bị đá ra ngoài có lẽ sẽ là ta!
Vừa nói chuyện, Lâm Động nhẹ nhàng vung Viễn Cổ Bí Thược trong tay lên, không gian xung quanh lập tức chuyển động, một đạo cột sáng lăng không phủ xuống, đem nữ tử áo đỏ bao phủ, sau đó thân thể của nàng ở trong cột sáng cũng trở nên như ẩn như hiện.
Mà lúc cột sáng phủ xuống, khuôn mặt nữ tử áo đỏ có chút trắng xanh, chỉ có điều khả năng kiềm chế của nàng lại vô cùng tốt. Lúc này nàng vẫn hướng về phía Lâm Động cười một nụ cười quyến rũ, chỉ có điều lời nói thốt ra ra từ miệng nàng lại khiến khóe miệng Lâm Động giật giật không ngừng.
- Ngươi tên là Lâm Động đúng không? Tốt lắm, lần này xem như tỷ tỷ thua trong tay ngươi. Chỉ có điều ngươi cũng đừng tưởng rằng ngươi đã thắng, ngươi chẳng qua chỉ lấy được Viễn Cổ Bí Thược mà thôi, tỷ tỷ sẽ ở Viễn Cổ Bí Tàng đợi ngươi. Tuy nhiên, đến lúc đó, nếu như ngươi vẫn còn yếu như vậy thì cũng đừng trách tỷ tỷ lòng dạ độc ác a… Nhớ rõ tên của tỷ tỷ, Mục Hồng Lăng. Ngoài ra, hãy nhớ, lần sau ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy nữa đâu…
Nhìn thấy thân ảnh biến mất hoàn toàn trong màn ánh sáng, Lâm Động rốt cuộc cũng thở dài một hơi. Nữ nhân này quả thật là khó chơi!