Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 390: Thi triển thủ đoạn



Thân hình Lâm Động ở giữa không trung chầm chậm hạ xuống, sau đó đứng hẳn trên mặt đầm. Hắn cúi đầu ngắm lớp nước đầm xanh ngắt tựa phỉ thúy tuyệt đẹp, cũng có chút tấm tắc thấy kỳ lạ trong lòng. Từ trong mặt nước ở Thánh Linh Đàm này, hắn có thể cảm thụ được một loại năng lượng cực kỳ đặc biệt. Thứ năng lượng đó ôn hòa mà mạnh mẽ, mơ hồ cảm giác như mang theo một loại cảm giác mát mẻ thẩm thấu vào thân thể tâm can.
- Đó là năng lượng của Thánh Linh Đàm sao? Quả nhiên thần kỳ!
Lâm Động khẽ thở dài một tiếng, lát sau ngẩng mắt quan sát chung quanh. Diện tích Thánh Linh Đàm này không nhỏ, năm người bọn họ chia ra, mỗi người có lẽ được phân đến một khu vực khá rộng. Ở trong những khu vực này, bọn họ có thể hấp thụ được năng lượng của Thánh Linh Đàm đến mức cao nhất.
- Nước ở đầm này đúng là có vị đạo huyết mạch của Viễn Cổ Thần Thú!
Tiểu điêu đột nhiên xuất hiện trên vai Lâm Động. Nó giơ vuốt đánh vào mặt nước, sau đó bất thình lình một tia kinh ngạc vụt qua trong ánh mắt nó. Tiểu điêu nói:
- Ở chỗ sâu của Thánh Linh Đàm này, có một loại năng lực rất mạnh đầy áp lực rất khó hiểu còn sót lại. Nếu như ta đoán không nhầm, bên dưới sợ rằng có một bộ hài cốt của Viễn Cổ Thần Thú. Từ lực áp súc mạnh mẽ này suy đoán, khi đầu Thần Thú này còn sống, sợ là đã từng siêu việt qua sự tồn tại cấp bậc Niết Bàn Cảnh, nếu không thì sẽ không có thể phát tán ra thứ uy lực mạnh đến như vậy sau bao nhiêu năm chôn vùi dưới đáy đầm này được.
- Hả?
Nghe xong tiểu điêu nói, trong lòng Lâm Động có phần chấn kinh. Tâm thần vừa động, liền có một cỗ tinh thần lực xâm nhập vào Thánh Linh Đàm, rất nhanh sau đó từ hướng phía nơi sâu nhất ở đáy đầm lan ra. Chỉ có điều, lúc tinh thần lực của hắn chưa lan ra được qua mười trượng, đột nhiên không thể thâm nhập thêm được nữa. Một thứ áp lực cực kỳ mạnh mẽ đến khó hiểu phát ra dồn ép tinh thần lực của hắn trở về.
Biến cố như vậy, trong nhất thời khiến ánh mắt Lâm Động hiện lên sự sợ hãi đến cùng cực. Tinh thần lực của hắn hiện tại, đã đạt được tầng Linh Phù sư Cao cấp, ngay đến cả tinh thần lực mạnh mẽ như vậy, vẫn không có cách nào thâm nhập được Thánh Linh Đàm. Xem ra ở bên dưới quả nhiên ẩn chứa điều ảo diệu rồi.
- Với thực lực của ngươi, căn bản không thể thâm nhập được Thánh Linh Đàm. Thậm chí, cho dù là tên Mạc Tiêu Thiên của Hoàng thất sợ rằng cũng chẳng cách nào thâm nhập được đâu.
Tiểu điêu giải thích.
Lâm Động ngẩn ra một hồi, bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Xem ra ý định muốn dò xét đầm này của hắn chỉ có thể bỏ đi mà thôi, đến cả cường giả Niết Bàn Cảnh còn không có cách, thì hắn đứng ở ngoài xem thôi chứ có lý nào.
- Trước tiên hấp thụ năng lượng chỗ này của Thánh Linh Đàm đã, không thể đến không công như vậy được!
Lâm Động ngồi xếp bằng trực tiếp trên mặt đầm. Tâm thần khẽ động, một cỗ lực thôn phệ nhè nhẹ lan ra. Chớp mắt sau, trên mặt nước lập tức phát tán từng lớp sóng gợn lăn tăn ra xa dần. Tốc độ lan rộng của những gợn sóng cực kỳ nhanh. Rất mau sau đó, khu vực phía Đông chỗ Lâm Động ngồi toàn bộ đều bị che phủ lực thôn phệ.
Vù vù vù!
Mặt nước chấn động. Một cỗ năng lượng mỏng màu ngọc bích bên dưới mặt nước không ngừng đưa qua đưa lại, sau cùng cuồn cuộn không dứt dẫn nhập vào thân thể Lâm Động. Mà loại năng lượng màu ngọc bích này cực kỳ lạ lùng, như ẩn giấu linh tính bên trong, khi tiến vào bên trong thân thể Lâm Động liền loạn động di chuyển khắp nơi cùng với âm thanh gào rít, đến Lâm Động cũng không cách nào khống chế được những luồng năng lượng này.
Chỉ là, mỗi khi đưa cỗ năng lượng ngọc bích này thoát ra, Lâm Động mơ hồ cảm giác thấy, dường như bên trong cơ thể tất cả tế bào, xương cốt, tạng phủ đều như phát ra thứ âm thanh bức thiết. Thứ cảm giác đó, tựa như gặp được linh vật đại bổ tuyệt đối không thể thiếu đi vậy.
Soạt!
Năng lượng của Thánh Linh Đàm bên trong cơ thể dũng động càng lúc càng nhiều. Lâm Động có thể cảm nhận được rõ ràng, thân thể hắn bởi vì tu luyện Đại Nhật Lôi Thể dường như đã đạt đến cực hạn rồi, vậy mà vẫn có thể dần mạnh mẽ lên không ít.
Vả lại, sau khi thứ năng lượng ở Thánh Linh Đàm dũng động trong nội thể hạ xuống, một đường chỉ máu tươi đỏ sậm từ trong huyết quản Lâm Động bắn ra ngoài, đó là tinh huyết của Viễn Cổ Long Viên!
- A?
Tinh huyết của Viễn Cổ Long Viên này, cùng với năng lượng của Thánh Linh Đàm hòa hợp tương hỗ lẫn nhau, trong phút chốc, màu máu đỏ sậm dần chuyển sang đỏ hồng. Vả lại bên trong màu đỏ hồng đó, dường như điểm một chấm màu tím.
Biến cố này khiến Lâm Động có chút sửng sốt. Tuy hắn không biết điều này rốt cuộc là vì sao, nhưng hắn cũng hiểu được rằng, đây là tinh huyết của Viễn Cổ Long Viên, tựa hồ bởi vì năng lượng của Thánh Linh Đàm này mà trở nên mạnh mẽ như vậy.
- Đúng rồi!
Tiểu điêu từng nói qua, năng lượng bên trong Thánh Linh Đàm ẩn chứa huyết mạch của Viễn Cổ Thần Thú, mà Viễn Cổ Long Viên chắc cũng được tính là Thần Thú từ thời Viễn cổ vậy. Hai loại huyết mạch này gặp nhau vừa nãy mới có thể xảy ra những biến hóa như vậy...
Chứng kiến mọi thứ diễn ra, Lâm Động trầm ngâm hồi lầu, cũng là hiểu ra được vài phần. Nhưng không cần biết thế nào, điều này đối với hắn mà nói, tựa hồ là một sự việc không tệ. Năng lượng của Thánh Linh Đàm này, ngược lại đích thật diệu dụng vô cùng!
Nghĩ đến đây, tâm niệm Lâm Động khẽ chuyển. Lực thôn phệ càng khuếch đại hơn. Trong phút chốc tốc độ hấp nạp tăng dần lên. Đến cuối cùng phía ngoài da như hiện lên những đường nét màu xanh lục mơ hồ ẩn ẩn.
- Hửm?
Bất quá, việc năng lượng ở Thánh Linh Đàm bị Lâm Động hấp thu ngày càng nhiều, nhưng hắn bất thình lình phát hiện, năng lượng của Thánh Linh Đàm quá nhiều, trong một lúc dồn nén vào trong nội thể như vậy, đột nhiên sau đó lại biến mất không chút tung tích đầy quỷ dị.
- Điều này...
Những gì đang diễn ra khiến Lâm Động có chút ngẩn người. Song cho dù hắn dò trên thân thể đến đâu, cũng không cách nào tìm được năng lượng màu xanh ngọc đã biến mất đi. Mọi chuyện giống như thứ năng lượng đó bốc hơi đi hết chỉ còn lại một thân thể trống rỗng vậy.
- Ngu ngốc, tìm loạn cái gì đó? Năng lượng của Thánh Linh Đàm này vốn không phải để cho ngươi dùng để gia tăng thực lực trong người hiện tại được. Đợi khi ngươi tiến đến Niết Bàn Cảnh rồi, tự nhiên nó sẽ xuất hiện. Đến lúc đó, nó sẽ thi triển tác dụng chân chính của mình. Nhanh chóng hấp thu thêm vào, cái này đối với ngươi sau này sẽ có tác dụng cực kỳ lớn đó.
Trong lúc Lâm Động ngây người, thanh âm tiểu điêu đột nhiên truyền đến từ trong đầu hắn.
Nghe xong, Lâm Động thở dài một hơi, vội vàng ngưng định tinh thần, không dám buông lỏng phân tâm nữa, toàn lực hấp thu năng lượng ở Thánh Linh Đàm.
o0o
Trong lúc Lâm Động đang toàn lực hấp thu năng lượng, thì vị trí phía Bắc của Thánh Linh Đàm, Lâm Lang Thiên cũng lẳng lặng ngồi xếp bằng trên mặt nước, không có bất kỳ dấu hiệu nào lập tức động thủ. Chỉ là ánh mắt ngẫu nhiên vọng sang phương hướng của Lâm Động, trong mắt tràn ngập hàn ý lạnh lẽo.
- Nơi sâu của Thánh Linh Đàm này, tựa hồ như có một bộ hài cốt của Viễn Cổ Thần Thú, khi còn sống có lẽ thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Nếu có thể hấp thụ được một chút tinh huyết còn sót lại của nó, ngươi liền có thể tu luyện vũ kỹ luyệt thể mà ta đã đưa cho ngươi. Đến lúc đó trình độ tăng cao, cũng không đến mức thua tên Lâm Động đó đâu.
Trong lúc Lâm Lang Thiên lặng lẽ tĩnh tọa, bỗng dưng một đạo thanh âm khàn khàn truyền đến từ trong đầu hắn.
Nghe được câu này, ánh mắt Lâm Lang Thiên phút chốc vụt qua ý nghĩ vui mừng.
- Nhưng mà, dưới đáy đầm này có uy lực áp chế của Thần Thú cực kỳ mạnh mẽ, với thực lực của ngươi không thể tiến nhập được, chỉ có thể để ta xuống đó mà thôi.
Thanh âm khàn khàn đó lại tiếp tục vang lên trong đầu Lâm Lang Thiên.
- Ngươi đi xuống rồi, làm sao ta hạ thủ với Lâm Động?
Lâm Lang Thiên nhướng mày chất vấn.
- Đừng lo, ta đã bố trí xong trận pháp, chỉ cần nương theo đó thôi động, liền có thể xuất ra lực đạo thôn phệ cực kỳ lớn, trực tiếp cưỡng ép năng lượng của Thánh Linh Đàm bên khu vực của tên tiểu tử đó cường đoạt về đây.
Nghe xong, Lâm Lang Thiên mới nhẹ buông lỏng thở ra một hơi, trên mặt hiển lộ nụ cười lạnh lẽo đầy nguy hiểm. Năng lượng của Thánh Linh Đàm này lại là thứ tốt như vậy, hắn sao có thể để cho Lâm Động nửa điểm có lợi như thế được?
- Ta đi xuống trước đây, dựa vào trận pháp ta bố trí, tên Lâm Động đó không làm gì được ngươi đâu!
- Ừm!
Lâm Lang Thiên gật gật đầu. Bất thình lình song thủ dụng chưởng lực vào trong mặt nước, nhất thời một luồng sáng màu xám tro mãnh liệt xuất ra, sau đó không một tiếng động theo hướng đáy đầm lao xuống.
Làm xong chuyện này, vẻ chết chóc trên mặt Lâm Lang Thiên càng lúc càng dày đặc. Thủ ấn vừa đổi, lập tức trên mặt hồ xuất hiện những lớp sóng gợn. Từng vòng từng vòng vân sáng lấy hắn làm trung tâm nhanh chóng lan rộng ra xung quanh.
o0o
- Lâm Động, có người đang hướng về phía đáy đầm phóng xuống!
Phía Đông Thánh Linh Đàm, Lâm Động đang hấp thu năng lượng trong đầm trực tiếp bị câu này của tiểu điêu khiến cho chấn kinh, bất thình lình mở to hai mắt, hoảng hốt nói:
- Sao có thể được? Không phải ngươi nói đến cả thực lực cấp đó của Mạc Tiêu Thiên cũng không thể tiến vào đáy đầm sao? Là ai? Lâm Lang Thiên à?
Tiểu điêu bay xuống mặt nước, hai mắt nó nheo lại vọng xuống phía đáy đầm, cười lạnh:
- Lâm Lang Thiên sao có được bản lĩnh đó? Có lẽ là đạo khí tức tồn tại trong nội thể của hắn! Hắn cũng phát hiện ra được đáy Thánh Linh Đàm này có hài cốt của Thần Thú rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Hiện tại phải làm sao?
Ánh mắt Lâm Động có phần tối lại. Hắn cùng Lâm Lang Thiên thủy hỏa bất dung, thực lực của hắn mạnh lên một phân, đối Lâm Động mà nói thì lại thêm một phân uy hiếp.
- Để ta đi xuống đáy đầm, gặp tên tiểu tử đó một lát. Nếu có khả năng, xem thử có thể đoạt được lợi ích nào không!
Tiểu điêu trầm ngâm một lúc rồi cất tiếng.
- Một mình ngươi?
Nghe xong, Lâm Động cả kinh. Bình thường hắn không hoài nghi sức mạnh thời kỳ viên mãn của tiểu điêu, nhưng hiện tại dù sao tiểu điêu cũng chỉ đang ở trong trạng thái Yêu linh, thực lực vẫn còn rất lâu lắm mới khôi phục lại được. Mà tồn tại đó trong nội thể của Lâm Lang Thiên, cũng không biết rốt cuộc là lai lịch thế nào, nếu để cho tiểu điêu đi, quả có phần nguy hiểm.
- Không sao, ta đem thạch phù đi xuống dưới, nếu tồn tại đó thực sự rất mạnh, cũng sẽ không lén lút ẩn nấp trong nội thể của Lâm Lang Thiên đâu, hoặc là nó cũng giống như ta vậy.
- Để Tiểu Viêm cùng đi với ngươi!
Lâm Động nhíu mày, vẫn là không thể yên tâm được. Hiện tại Tiểu Viêm cũng coi như có thể kháng cự được với cường giả của Tạo Hóa Cảnh, vả lại tốc độ cực nhanh, nếu như có nguy hiểm, có thể dẫn theo Tiểu điêu đào thoát.
- Cũng được!
Bản thân tiểu điêu cũng biết được nỗi lo trong lòng Lâm Động. Lúc này hắn cũng không hề thể hiện gì cả, chỉ gật gật đầu.
Thấy như vậy, tay áo Lâm Động rung lên, Tiểu Viêm hóa thành kích thước một con mèo nhỏ xông ra, đứng trên mặt nước.
- Ta đi trước đây, ngươi chú ý Lâm Lang Thiên một chút. Ta cảm giác bên đó có động tĩnh. Với tính tình của hắn, chắc chắn sẽ không để ngươi an ổn hưởng thụ lợi ích của Thánh Linh Đàm đâu.
Tiểu điêu vung móng vuốt của mình. Một vòng sáng màu đen hiện ra bao lấy nó cùng Tiểu Viêm tiến vào, sau đó dặn dò một tiếng, thẳng xuống bên dưới mặt đầm, cấp tốc vút đi đến chỗ sâu nhất.
Lâm Động gật nhẹ đầu, nhìn theo thân ảnh tiểu điêu và Tiểu Viêm dần biến mất, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt ngoan liệt tối đen như mực hướng sang phía Lâm Lang Thiên. Chỉ cần tên gia hỏa đó dám xuất thủ, hôm nay ta sẽ khiến cho hắn phải mất cả chì lẫn chài!
Chương trước Chương tiếp
Loading...