Vũ Động Càn Khôn
Chương 366: Trọng Ngục Phong
Nghe vậy, tiểu điêu cũng nao nao, chợt trong mắt dâng lên vẻ hứng thú. Móng vuốt của nó vỗ nhẹ nhẹ lên ngọn núi đen nhỏ, rồi sau đó học theo bộ dạng của Lâm Động, nhấc nó lên. Thế nhưng kỳ quái là nó lại không hề dịch chuyển chút nào, bộ dạng này phảng phất như là một khối cự thạch được khảm vào cùng một chỗ với cái bục bên dưới vậy.
- Vật này thật cổ quái, ở phía trên cũng phảng phất không thấy năng lượng ba động. Hơn nữa nếu như thật sự là Linh bảo thì dưới tình huống đặc thù nhất định sẽ có người lấy đi chứ sẽ không để ở chỗ này.
Tiểu điêu kinh dị nói.
- Để ta thử xem có thể thúc giục nó không!
Lâm Động cũng bị ngọn núi nhỏ màu đen thần bí này thu hút toàn bộ sự chú ý, cong ngón tay búng ra, một đạo nguyên lực bắn ra, sau đó bao trùm lên ngọn núi nhỏ màu đen.
Chỉ có điều, tình huống tiếng theo lại khiến cho Lâm Động và tiểu điêu vẻ mặt nghi hoặc. Đó là bởi vì lúc nguyên lực bao bọc lấy mà ngọn núi nhỏ màu đen vẫn không chút dịch chuyển, căn bản không có nửa điểm dị tượng, cũng hoàn toàn không có biểu hiện Linh bảo bị thúc giục.
Bộ dáng này giống như một ngọn núi đen, thật sự không có điểm gì đặc biệt, nhưng trong lòng Lâm Động thì lại rất rõ, loại cảm giác lúc trước tuyệt đối không phải là ảo giác.
Trầm ngâm một hồi, Lâm Động thu hồi nguyên lực, lại sử dụng tinh thần lực, muốn xâm nhập vào trong ngọn núi nhỏ màu đen. Nhưng đối diện với thứ thần bí này, cho dù cảm giác tinh thần lực rất mạnh cũng đều không thu hoạch được gì.
Bởi vậy, trái lại khiến Lâm Động cảm thấy khó giải quyết, thứ này giống như bất động, lại không thể sử dụng nguyên lực và tinh thần lực thúc giục, đây chẳng phải là để nhìn cho đẹp mắt sao?
- Khó trách không có ai cảm thấy hứng thú đối với thứ này, ta nghĩ sợ rằng cả Gia tộc Lâm Thị chưa từng có người nào có thể nhấc nó lên được.
Tiểu điêu chậc lưỡi nói.
- Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ngươi muốn tiếp tục hao tổn với nó? Theo ta thấy, thứ này nhất định phải có pháp môn thúc giục đặc thù. Nói cách khác, không ai có thể khiến nó dịch chuyển nổi.
Tiểu điêu nhìn về phía Lâm Động nói.
Lâm Động chậm rãi lắc đầu, trong mắt lộ vẻ trầm tư. Lúc trước hắn trong khoảnh khắc đã thực sự cảm nhận được một loại ba động quen thuộc, loại ba động này thực sự không phải là nguyên lực, cũng không phải là tinh thần lực, nhưng trong mơ hồ lại có mùi vị hai loại năng lượng.
- Có mùi vị nguyên lực và tinh thần lực…
Nghĩ đến đây, Lâm Động đột nhiên ngơ ngác một chút, đột nhiên ngẩng đầu, vậy nó chẳng phải là Tinh nguyên lực sao?
Nghĩ đến đây, trong mắt Lâm Động cũng dâng lên sự hưng phấn, bàn tay lật một cái, Uẩn Thần Bồ Đoàn thoáng hiện ra.
Nhìn thấy hắn hành động như vậy, tiểu điêu cũng sững sờ, chợt như nghĩ đến điều gì đó, không khỏi kinh hãi nói:
- Chẳng lẽ ngọn núi này lại phải dùng Tinh nguyên lực thúc giục?
Chẳng trách tiểu điêu lại kinh ngạc như thế. Tinh nguyên lực là loại năng lượng đặc biệt, hắn không thể nào biết ngọn núi thần bí này đến tột cùng là từ thứ gì tạo thành mà cần phải dùng Tinh nguyên lực để thúc giục.
- Không quá chắc chắn, chỉ có điều có thể thử xem!
Lâm Động lắc đầu, tâm thần khẽ động, nguyên lực cùng với tinh thần lực dũng mãnh tiến vào trong Uẩn Thần Bồ Đoàn, lập tức tại phía trên Uẩn Thần Bồ Đoàn liền hiện ra một đoàn Tinh nguyên lực màu sắc hỗn độn.
Đoàn Tinh nguyên lực này vừa xuất hiện, dưới sự điều khiển của Lâm Động, chậm rãi hướng về ngọn núi nhỏ màu đen, mà theo đoàn Tinh nguyên lực này tiếp cận ngọn núi nhỏ màu đen lúc trước không hề dịch chuyển đột nhiên nổi lên từng đạo ánh sáng màu đen.
- Có hy vọng!
Nhìn thấy ngọn núi thần bí này rốt cuộc phản ứng, trong mắt Lâm Động lóe lên vẻ vui mừng như điên, lập tức lại một lần nữa không chút chậm trễ dung hợp ra càng nhiều Tinh nguyên lực, liên tục không ngừng bao phủ lấy ngọn núi nhỏ màu đen.
Tinh nguyên lực hùng hậu bao phủ tầng tầng lớp lớp trên ngọn núi, một tia Tinh nguyên lực bắt đầu nhanh chóng dung nhập vào sâu bên trong ngọn núi, mà theo những Tinh nguyên lực này dung nhập vào, ngọn núi vốn màu đen liền trở nên thâm thúy hơn rất nhiều.
Ong ong!
Khi vẻ thâm thúy nồng đậm đến một trình độ nhất định, ngọn núi rốt cuộc cũng phát ra những tiếng ong ong kỳ lạ. Đạo thanh âm này giống như sóng âm thực chất, khuếch tán thành những vòng tròn.
Mà lúc sóng âm này khuếch tán ra, Lâm Động đột nhiên phát hiện, bốn kiện Linh bảo kia vốn toàn thân phát ra linh quang lúc này trở nên ảm đạm hơn rất nhiều, mà chúng lơ lửng rời xa bệ đá, bộ dạng như vậy phảng phất như đối với việc ngọn núi nhỏ màu đen thức tỉnh cực kỳ e ngại.
- Hắc hắc, xem ra lần này lại nhặt được bảo bối rồi!
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt tiểu điêu lập tức sáng ngời, bốn kiện Linh bảo Địa cấp này thực ra cũng không yếu, thế nhưng chúng sợ ngọn núi nhỏ màu đen này như vậy xem ra năng lượng của nó quả không nhỏ.
- Lên!
Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng nhìn chằm chằm vào ngọn núi bị Tinh nguyên lực tầng tầng lớp lớp phủ kín. Một lát sau, đột nhiên quát khẽ một tiếng, chỉ thấy ngọn núi gắn liền với bệ đá lúc này chậm rãi bay lên.
Theo ngọn núi bay lên, cả Tộc Tàng dường như cũng phát ra một số tiếng nổ, nguyên lực thiên địa kết thành sương mù xung quanh nhanh chóng tản ra, không dám tràn vào xung quanh phạm vi ngọn núi đen này mười trượng.
Ầm ầm!
Tinh nguyên lực không ngừng tràn vào trong ngọn núi đen, sau đó nó phảng phất như cảm thấy dễ chịu, hình thể vốn chỉ bằng lòng bàn tay bắt đầu chậm rãi bành trướng. Một lát sau, nó trực tiếp hóa thành một ngọn núi đen to gần một trượng, lơ lửng ở phía trước Lâm Động, một loại ba động cực kỳ cường đại không ngừng tản ra.
Ánh mắt Lâm Động lộ vẻ rung động nhìn ngọn núi đen trước mặt. Lúc này hắn đã có thể nhìn rõ ngọn núi này, trên ngọn núi quái thạch lởm chởm, lộ vẻ hiểm trở vô cùng, một tòa núi ngay ngắn đứng sững trong thiên địa. Cùng lúc đó, một cỗ khí tức cực kỳ trầm trọng cũng tràn ra.
- Ngọn núi này nặng thật!
Lâm Động thở ra một hơi thật sâu, mặc dù có Tinh nguyên lực cường đại trợ giúp nhưng hắn vẫn cảm thấy ngọn núi màu đen này đang không ngừng trầm xuống. Loại sức nặng đáng sợ này khiến cho hắn có chút tim đập dồn dập. Dù sao thì lực lượng bây giờ của hắn đủ để dời núi cao, thế nhưng ngọn núi đen lớn gần trượng này lại khiến cho hắn cảm thấy áp lực cực lớn.
- Trên vách núi này dường như có chữ viết!
Tiểu điêu ở một bên đột nhiên nói.
Nghe thấy vậy, ánh mắt Lâm Động cũng vội vàng chuyển qua chỗ khác, quả nhiên nhìn thấy ở trên vách núi đá có thêm ba chữ lớn màu đen. Ba chữ lớn này, mạnh mẽ có lực, thoạt nhìn giống như tùy ý, nhưng mơ hồ trong đó lại lộ ra một loại khí tức trầm trọng giống như trấn áp vạn vật trong đại địa.
- Trọng Ngục Phong!
Ánh mắt Lâm Động nhìn chằm chằm ba chữ lớn này, nhất thời có chút không thể nào hồi phục tinh thần, phảng phất như bị khí tức còn sót lại dọa cho kinh sợ vậy.
- Thứ này cũng không phải Linh bảo Địa cấp tầm thường!
Nhìn vào ba chữ này, Lâm Động một hồi lâu sau mới phục hồi tinh thần, thanh âm trầm thấp mà nóng lòng nói.
- Lâm Động, còn không mau gieo xuống huyết ấn? Thứ này dường như đang hút Tinh nguyên lực của ngươi! Nhanh, thừa lúc linh khí của Linh bảo này hiện đang ở trạng thái suy yếu nhất, mau chóng chiếm lấy nó!
Lúc Lâm Động còn đang rung động, tiểu điêu lại đột nhiên quát lên, thể tích của ngọn núi màu đen này dường như đang từ từ bành trướng ra.
Nghe vậy, Lâm Động cũng nhanh chóng khẽ gật đầu. Thu phục Linh bảo Địa cấp cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng, dù sao thì thứ gì có linh tính cũng đều không dễ dàng để cho người ta thu phục.
Thứ gọi là Trọng Ngục Phong này vừa thấy đã biết không phải vật phàm, chỉ có điều may mà lúc này nó đang cực kỳ suy yếu, một khi đẳng cấp thật sự của nó khôi phục, với thực lực của Lâm Động căn bản rất khó hàng phục nổi.
- Phụt!
Cho nên lúc này Lâm Động cũng không có nửa điểm chần chờ, cắn đầu lưỡi một cái, một ngụm máu tươi liền phun ra, cuối cùng trực tiếp xuyên qua tầng Tinh nguyên lực dính lên đỉnh tòa núi này.
Xuy xuy!
Tinh huyết hơi dính lên ngọn núi, lập tức phát ra thanh âm xuy xuy. Chỉ có điều khiến cho đồng tử của Lâm Động hơi co lại đó chính là những tinh huyết này lúc nhiễm lên ngọn núi, dường như đang bị một loại lực lượng kỳ lạ chậm rãi đè ép ra, khiến cho hắn căn bản không cách nào hạ xuống huyết ấn được.
- Thứ này đang chống cự lại ta!
Lâm Động biến sắc, trầm giọng nói.
- Hừ!
Thấy thế, tiểu điêu cũng hừ lạnh một tiếng, móng vuốt khẽ động. Một đạo tia sáng trắng ôn hòa bắt đầu từ lòng bàn tay Lâm Động phóng ra, chính là từ trong thạch phù thần bí kia.
Thạch phù vừa xuất hiện, liền bắn ra một đạo bạch quang, đem Trọng Ngục Phong bao phủ lấy.
Đạo bạch quang này phảng phất như có một loại lực áp chế cực kỳ thần kỳ, Trọng Ngục Phong đang bành trướng bị nó bao phủ liền từ từ chậm rãi dừng lại, hắc quang xuất hiện trên nó cũng giống như gặp phải thứ gì đáng sợ hơn, nhanh chóng lui về trong ngọn núi.
- Lâm Động, động thủ!
Nhìn thấy một màn này, tiểu điêu lúc này mới quát lớn.
Ánh mắt Lâm Động ngạc nhiên nhìn một màn này, chợt liếc mắt nhìn thạch phù một cái. Thứ này đến tột cùng là bảo bối gì, thậm chí ngay cả ngọn núi thần bí này cũng không cách nào chống cự lại áp chế của nó.
Ngạc nhiên trong lòng dần lắng xuống, tâm thần Lâm Động khẽ động, chỉ thấy đạo tinh huyết lại lần nữa nhanh chóng xâm nhập vào trong Trọng Ngục Phong. Lúc này đây, loại lực đè ép phảng phất như hoàn toàn biến mất, tùy ý để cho máu tươi của hắn thuận lợi tiến vào chỗ sâu nhất trong ngọn núi, ở trong đó gieo xuống một đạo tinh huyết ngưng tụ thành huyết ấn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ngay lúc huyết ấn thành hình, Lâm Động lập tức cảm thấy tòa núi màu đen nặng nề trước mắt phảng phất như biến mất, loại lực áp bách này cũng hoàn toàn tiêu tán đi.
Ong ong!
Ngọn núi màu đen phát ra tiếng ong ong, chợt hình thể lại lần nữa thu nhỏ lại, biến trở về lớn khoảng bàn tay, chậm rãi rơi xuống lòng bàn tay Lâm Động.
Lâm Động cúi đầu nhìn vào ngọn núi nhỏ trong lòng bàn tay, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn khó có thể che giấu. Hắn biết rõ, hắn rốt cuộc đã đem Trọng Ngục Phong này hoàn toàn hàng phục!
- Vật này thật cổ quái, ở phía trên cũng phảng phất không thấy năng lượng ba động. Hơn nữa nếu như thật sự là Linh bảo thì dưới tình huống đặc thù nhất định sẽ có người lấy đi chứ sẽ không để ở chỗ này.
Tiểu điêu kinh dị nói.
- Để ta thử xem có thể thúc giục nó không!
Lâm Động cũng bị ngọn núi nhỏ màu đen thần bí này thu hút toàn bộ sự chú ý, cong ngón tay búng ra, một đạo nguyên lực bắn ra, sau đó bao trùm lên ngọn núi nhỏ màu đen.
Chỉ có điều, tình huống tiếng theo lại khiến cho Lâm Động và tiểu điêu vẻ mặt nghi hoặc. Đó là bởi vì lúc nguyên lực bao bọc lấy mà ngọn núi nhỏ màu đen vẫn không chút dịch chuyển, căn bản không có nửa điểm dị tượng, cũng hoàn toàn không có biểu hiện Linh bảo bị thúc giục.
Bộ dáng này giống như một ngọn núi đen, thật sự không có điểm gì đặc biệt, nhưng trong lòng Lâm Động thì lại rất rõ, loại cảm giác lúc trước tuyệt đối không phải là ảo giác.
Trầm ngâm một hồi, Lâm Động thu hồi nguyên lực, lại sử dụng tinh thần lực, muốn xâm nhập vào trong ngọn núi nhỏ màu đen. Nhưng đối diện với thứ thần bí này, cho dù cảm giác tinh thần lực rất mạnh cũng đều không thu hoạch được gì.
Bởi vậy, trái lại khiến Lâm Động cảm thấy khó giải quyết, thứ này giống như bất động, lại không thể sử dụng nguyên lực và tinh thần lực thúc giục, đây chẳng phải là để nhìn cho đẹp mắt sao?
- Khó trách không có ai cảm thấy hứng thú đối với thứ này, ta nghĩ sợ rằng cả Gia tộc Lâm Thị chưa từng có người nào có thể nhấc nó lên được.
Tiểu điêu chậc lưỡi nói.
- Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ngươi muốn tiếp tục hao tổn với nó? Theo ta thấy, thứ này nhất định phải có pháp môn thúc giục đặc thù. Nói cách khác, không ai có thể khiến nó dịch chuyển nổi.
Tiểu điêu nhìn về phía Lâm Động nói.
Lâm Động chậm rãi lắc đầu, trong mắt lộ vẻ trầm tư. Lúc trước hắn trong khoảnh khắc đã thực sự cảm nhận được một loại ba động quen thuộc, loại ba động này thực sự không phải là nguyên lực, cũng không phải là tinh thần lực, nhưng trong mơ hồ lại có mùi vị hai loại năng lượng.
- Có mùi vị nguyên lực và tinh thần lực…
Nghĩ đến đây, Lâm Động đột nhiên ngơ ngác một chút, đột nhiên ngẩng đầu, vậy nó chẳng phải là Tinh nguyên lực sao?
Nghĩ đến đây, trong mắt Lâm Động cũng dâng lên sự hưng phấn, bàn tay lật một cái, Uẩn Thần Bồ Đoàn thoáng hiện ra.
Nhìn thấy hắn hành động như vậy, tiểu điêu cũng sững sờ, chợt như nghĩ đến điều gì đó, không khỏi kinh hãi nói:
- Chẳng lẽ ngọn núi này lại phải dùng Tinh nguyên lực thúc giục?
Chẳng trách tiểu điêu lại kinh ngạc như thế. Tinh nguyên lực là loại năng lượng đặc biệt, hắn không thể nào biết ngọn núi thần bí này đến tột cùng là từ thứ gì tạo thành mà cần phải dùng Tinh nguyên lực để thúc giục.
- Không quá chắc chắn, chỉ có điều có thể thử xem!
Lâm Động lắc đầu, tâm thần khẽ động, nguyên lực cùng với tinh thần lực dũng mãnh tiến vào trong Uẩn Thần Bồ Đoàn, lập tức tại phía trên Uẩn Thần Bồ Đoàn liền hiện ra một đoàn Tinh nguyên lực màu sắc hỗn độn.
Đoàn Tinh nguyên lực này vừa xuất hiện, dưới sự điều khiển của Lâm Động, chậm rãi hướng về ngọn núi nhỏ màu đen, mà theo đoàn Tinh nguyên lực này tiếp cận ngọn núi nhỏ màu đen lúc trước không hề dịch chuyển đột nhiên nổi lên từng đạo ánh sáng màu đen.
- Có hy vọng!
Nhìn thấy ngọn núi thần bí này rốt cuộc phản ứng, trong mắt Lâm Động lóe lên vẻ vui mừng như điên, lập tức lại một lần nữa không chút chậm trễ dung hợp ra càng nhiều Tinh nguyên lực, liên tục không ngừng bao phủ lấy ngọn núi nhỏ màu đen.
Tinh nguyên lực hùng hậu bao phủ tầng tầng lớp lớp trên ngọn núi, một tia Tinh nguyên lực bắt đầu nhanh chóng dung nhập vào sâu bên trong ngọn núi, mà theo những Tinh nguyên lực này dung nhập vào, ngọn núi vốn màu đen liền trở nên thâm thúy hơn rất nhiều.
Ong ong!
Khi vẻ thâm thúy nồng đậm đến một trình độ nhất định, ngọn núi rốt cuộc cũng phát ra những tiếng ong ong kỳ lạ. Đạo thanh âm này giống như sóng âm thực chất, khuếch tán thành những vòng tròn.
Mà lúc sóng âm này khuếch tán ra, Lâm Động đột nhiên phát hiện, bốn kiện Linh bảo kia vốn toàn thân phát ra linh quang lúc này trở nên ảm đạm hơn rất nhiều, mà chúng lơ lửng rời xa bệ đá, bộ dạng như vậy phảng phất như đối với việc ngọn núi nhỏ màu đen thức tỉnh cực kỳ e ngại.
- Hắc hắc, xem ra lần này lại nhặt được bảo bối rồi!
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt tiểu điêu lập tức sáng ngời, bốn kiện Linh bảo Địa cấp này thực ra cũng không yếu, thế nhưng chúng sợ ngọn núi nhỏ màu đen này như vậy xem ra năng lượng của nó quả không nhỏ.
- Lên!
Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng nhìn chằm chằm vào ngọn núi bị Tinh nguyên lực tầng tầng lớp lớp phủ kín. Một lát sau, đột nhiên quát khẽ một tiếng, chỉ thấy ngọn núi gắn liền với bệ đá lúc này chậm rãi bay lên.
Theo ngọn núi bay lên, cả Tộc Tàng dường như cũng phát ra một số tiếng nổ, nguyên lực thiên địa kết thành sương mù xung quanh nhanh chóng tản ra, không dám tràn vào xung quanh phạm vi ngọn núi đen này mười trượng.
Ầm ầm!
Tinh nguyên lực không ngừng tràn vào trong ngọn núi đen, sau đó nó phảng phất như cảm thấy dễ chịu, hình thể vốn chỉ bằng lòng bàn tay bắt đầu chậm rãi bành trướng. Một lát sau, nó trực tiếp hóa thành một ngọn núi đen to gần một trượng, lơ lửng ở phía trước Lâm Động, một loại ba động cực kỳ cường đại không ngừng tản ra.
Ánh mắt Lâm Động lộ vẻ rung động nhìn ngọn núi đen trước mặt. Lúc này hắn đã có thể nhìn rõ ngọn núi này, trên ngọn núi quái thạch lởm chởm, lộ vẻ hiểm trở vô cùng, một tòa núi ngay ngắn đứng sững trong thiên địa. Cùng lúc đó, một cỗ khí tức cực kỳ trầm trọng cũng tràn ra.
- Ngọn núi này nặng thật!
Lâm Động thở ra một hơi thật sâu, mặc dù có Tinh nguyên lực cường đại trợ giúp nhưng hắn vẫn cảm thấy ngọn núi màu đen này đang không ngừng trầm xuống. Loại sức nặng đáng sợ này khiến cho hắn có chút tim đập dồn dập. Dù sao thì lực lượng bây giờ của hắn đủ để dời núi cao, thế nhưng ngọn núi đen lớn gần trượng này lại khiến cho hắn cảm thấy áp lực cực lớn.
- Trên vách núi này dường như có chữ viết!
Tiểu điêu ở một bên đột nhiên nói.
Nghe thấy vậy, ánh mắt Lâm Động cũng vội vàng chuyển qua chỗ khác, quả nhiên nhìn thấy ở trên vách núi đá có thêm ba chữ lớn màu đen. Ba chữ lớn này, mạnh mẽ có lực, thoạt nhìn giống như tùy ý, nhưng mơ hồ trong đó lại lộ ra một loại khí tức trầm trọng giống như trấn áp vạn vật trong đại địa.
- Trọng Ngục Phong!
Ánh mắt Lâm Động nhìn chằm chằm ba chữ lớn này, nhất thời có chút không thể nào hồi phục tinh thần, phảng phất như bị khí tức còn sót lại dọa cho kinh sợ vậy.
- Thứ này cũng không phải Linh bảo Địa cấp tầm thường!
Nhìn vào ba chữ này, Lâm Động một hồi lâu sau mới phục hồi tinh thần, thanh âm trầm thấp mà nóng lòng nói.
- Lâm Động, còn không mau gieo xuống huyết ấn? Thứ này dường như đang hút Tinh nguyên lực của ngươi! Nhanh, thừa lúc linh khí của Linh bảo này hiện đang ở trạng thái suy yếu nhất, mau chóng chiếm lấy nó!
Lúc Lâm Động còn đang rung động, tiểu điêu lại đột nhiên quát lên, thể tích của ngọn núi màu đen này dường như đang từ từ bành trướng ra.
Nghe vậy, Lâm Động cũng nhanh chóng khẽ gật đầu. Thu phục Linh bảo Địa cấp cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng, dù sao thì thứ gì có linh tính cũng đều không dễ dàng để cho người ta thu phục.
Thứ gọi là Trọng Ngục Phong này vừa thấy đã biết không phải vật phàm, chỉ có điều may mà lúc này nó đang cực kỳ suy yếu, một khi đẳng cấp thật sự của nó khôi phục, với thực lực của Lâm Động căn bản rất khó hàng phục nổi.
- Phụt!
Cho nên lúc này Lâm Động cũng không có nửa điểm chần chờ, cắn đầu lưỡi một cái, một ngụm máu tươi liền phun ra, cuối cùng trực tiếp xuyên qua tầng Tinh nguyên lực dính lên đỉnh tòa núi này.
Xuy xuy!
Tinh huyết hơi dính lên ngọn núi, lập tức phát ra thanh âm xuy xuy. Chỉ có điều khiến cho đồng tử của Lâm Động hơi co lại đó chính là những tinh huyết này lúc nhiễm lên ngọn núi, dường như đang bị một loại lực lượng kỳ lạ chậm rãi đè ép ra, khiến cho hắn căn bản không cách nào hạ xuống huyết ấn được.
- Thứ này đang chống cự lại ta!
Lâm Động biến sắc, trầm giọng nói.
- Hừ!
Thấy thế, tiểu điêu cũng hừ lạnh một tiếng, móng vuốt khẽ động. Một đạo tia sáng trắng ôn hòa bắt đầu từ lòng bàn tay Lâm Động phóng ra, chính là từ trong thạch phù thần bí kia.
Thạch phù vừa xuất hiện, liền bắn ra một đạo bạch quang, đem Trọng Ngục Phong bao phủ lấy.
Đạo bạch quang này phảng phất như có một loại lực áp chế cực kỳ thần kỳ, Trọng Ngục Phong đang bành trướng bị nó bao phủ liền từ từ chậm rãi dừng lại, hắc quang xuất hiện trên nó cũng giống như gặp phải thứ gì đáng sợ hơn, nhanh chóng lui về trong ngọn núi.
- Lâm Động, động thủ!
Nhìn thấy một màn này, tiểu điêu lúc này mới quát lớn.
Ánh mắt Lâm Động ngạc nhiên nhìn một màn này, chợt liếc mắt nhìn thạch phù một cái. Thứ này đến tột cùng là bảo bối gì, thậm chí ngay cả ngọn núi thần bí này cũng không cách nào chống cự lại áp chế của nó.
Ngạc nhiên trong lòng dần lắng xuống, tâm thần Lâm Động khẽ động, chỉ thấy đạo tinh huyết lại lần nữa nhanh chóng xâm nhập vào trong Trọng Ngục Phong. Lúc này đây, loại lực đè ép phảng phất như hoàn toàn biến mất, tùy ý để cho máu tươi của hắn thuận lợi tiến vào chỗ sâu nhất trong ngọn núi, ở trong đó gieo xuống một đạo tinh huyết ngưng tụ thành huyết ấn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ngay lúc huyết ấn thành hình, Lâm Động lập tức cảm thấy tòa núi màu đen nặng nề trước mắt phảng phất như biến mất, loại lực áp bách này cũng hoàn toàn tiêu tán đi.
Ong ong!
Ngọn núi màu đen phát ra tiếng ong ong, chợt hình thể lại lần nữa thu nhỏ lại, biến trở về lớn khoảng bàn tay, chậm rãi rơi xuống lòng bàn tay Lâm Động.
Lâm Động cúi đầu nhìn vào ngọn núi nhỏ trong lòng bàn tay, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn khó có thể che giấu. Hắn biết rõ, hắn rốt cuộc đã đem Trọng Ngục Phong này hoàn toàn hàng phục!