Vũ Động Càn Khôn
Chương 343: Lão nhân áo thô
Vầng sáng rực rỡ từ trên đỉnh núi tỏa ra, một lớp sóng năng lượng cường đại mắt thường có thể nhìn thấy được không ngừng lan ra, giống như một cơn bão năng lượng bao trùm lấy đỉnh núi.
Vầng sáng ngày càng rực rỡ, tới sau cùng đạt tới đỉnh điểm, đột nhiên bao trùm cả trăm dặm. Trong rừng sâu, vô số Yêu thú sợ hãi nhìn về phía đỉnh núi xa xa, lực lượng nơi đó ngay cả bọn chúng cũng cảm thấy khiếp sợ!
Khi ánh hào quang lên tới cực điểm cuối cùng cũng yếu dần đi, cuối cùng trong ánh mắt của Tiểu Viêm và tiểu điêu, nhập hết vào trong đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng kia.
Hào quang yếu bớt đi, bọn chúng lúc này mới có thể nhìn thấy rõ thân ảnh Lâm Động đang ngồi trong đó. Lúc này bề mặt thân thể của Lâm Động cũng đã trở nên rất thông thường, thậm chí ngay cả lớp lưu ly trước kia cũng đã biến mất.
Thân thể Lâm Động hiện tại dường như không hề khác gì người thường, nhưng tiểu điêu lại có thể cảm nhận thấy, bên dưới thân thể có vẻ phổ thông đó không ngờ lại đang tuôn trào một loại lực lượng vô cùng khủng khiếp.
Hai mắt Lâm Động lúc này cũng mở to, phát sáng như ánh mặt trời, tiếp đó hắn liền đứng lên, trong khoảng khắc hắn đứng lên, ngọn núi cũng khẽ rung chuyển một trận.
Lâm Động vừa đứng lên chân phải đột nhiên nâng lên, sau đó đạp mạnh lên đỉnh núi.
Ầm!
Một chân đạp xuống, giống như kéo theo cả một cơn lốc, cả Sơn mạch rung chuyển dữ dội. Từng vết nứt nhanh chóng từ dưới chân Lâm Động lan ra, cơ hồ trong nháy mắt đã lan ra tới chân núi. Đột nhiên đỉnh núi nhanh chóng sụp đổ!
Một cước này của Lâm Động đã dựa vào lực lượng của nhục thân phá nát đỉnh núi này! Lực lượng như vậy rốt cuộc khủng bố tới mức nào?
Lâm Động lơ lửng trên không trung, nhìn xuống ngọn núi sụp đổ phía dưới, niềm vui tuôn ra trong mắt. Sau khi tu luyện thành Đại Nhật Lôi Thể, nhục thân của hắn đã cường hãn hơn rất nhiều. Với lực lượng hiện tại của hắn, cho dù là không thôi động chút nguyên lực nào cũng có thể một quyền đánh bay cường giả Bán Bộ Tạo Hóa!
- Hắc hắc, kết quả cũng không tệ!
Tiểu điêu ngồi trên đầu Tiểu Viêm, nhìn Lâm Động phá nát đỉnh núi, cũng có chút kinh ngạc gật đầu.
- Đại Nhật Lôi Thể thật là cường đại!
Thần tình Lâm Động cũng vô cũng vui sướng, tay vung ra. Một cái hố đen liền xuất hiện, đem năng lượng còn tàn dư trong không trung hấp thu hết sạch.
- Cũng tàm tạm! Đại Nhật Lôi Thể này dù sao cũng vẫn chỉ là công pháp luyện thể Thượng thừa. Một vài loại công pháp luyện thể tu luyện tới đại thành uy lực càng cường hãn hơn nhiều. Năm xưa ta đã từng gặp một cường giả chuyên tu luyện nhục thân, nguyên lực của hắn không có gì ghê gớm, nhưng một quyền vung ra có thể khiến cường giả Niết Bàn Cảnh biến thành thịt vụn.
Lâm Động bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn biết Đại Nhật Lôi Thể hắn tu luyện cường đại, nhưng còn lâu mới đạt tới trình độ đó, nhưng dù sao hắn hiện tại cũng có thể coi thường tất cả các cường giả cùng cấp với hắn ở Vương triều Đại Viêm.
- Lần này ta đã tu luyện bao lâu?
Lâm Động đột nhiên hỏi.
- Khoảng hai tháng!
- Hai tháng? Phải đi tới quận Đại Viêm thôi, nếu không có lẽ sẽ bỏ lỡ Tộc hội mất!
Nghe thấy vậy Lâm Động khẽ kinh ngạc, lập tức có chút trầm ngâm, rồi nhảy lên lưng Tiểu Viêm, nói:
- Đi thôi! Đi thẳng đến quận Đại Viêm!
Nghe thấy Lâm Động nói vậy, Tiểu Viêm cũng gầm khẽ một tiếng, hai cánh rung động, hóa thành một đạo huyết quang lao vút vào hư không.
o0o
Sau khi đám người Lâm Động bay đi, Sơn mạch này lại trở nên tĩnh lặng. Chỉ có đỉnh núi vừa rồi đã bị sụp đổ là còn ghi dấu cũng một loại lực lượng vô cùng cường đại đã từng xuất hiện ở đây.
Loại yên tĩnh này kéo dài chừng một canh giờ, đột nhiên không khí trong thiên không ba động, một lão nhân mặc áo thô giản dị đột nhiên xuất hiện.
Vị lão nhân này nhìn có vẻ rất bình thường, mặc một bộ áo thô tầm thường, mái tóc hoa râm, nhìn như một lão nông. Nhưng mà ai cũng biết rằng với cách thức hiện thân của hắn thì không phải người tầm thường có thể làm được.
Lúc này vị lão giả áo thô kia đang nhíu mày nhìn ngọn núi vừa sụp đổ kia, đột nhiên bàn tay giơ ra như bắt lấy gì trong hư không, lẩm bẩm nói:
- Còn lưu lại chút lực thôn phệ, lẽ nào Thôn Phệ Tổ Phù trong Đại Hoang Cổ Bi thực sự đã bị người khác đoạt được rồi sao? Lão phu hao tâm khổ tứ từ xa tới đây chính là vì Thôn Phệ Tổ Phù này, để người khác đoạt được thì thật không cam tâm!
Lão nhân áo thô lẩm bẩm nói. Lão vốn không phải là người ở Vương triều Đại Viêm, lúc trước có được một tin tức rất bí mật, nói rằng ở trong quận Đại Hoang ở Vương triều Đại Viêm có Thôn Phệ Tổ Phù tồn tại, lão liền lập tức tìm tới. Nhưng khi lão tới Đại Hoang Cổ Bi thì phong ấn trong đó cũng đã bắt đầu khởi động trở lại. Dựa vào thực lực cường đại của lão, cộng thêm vào phong ấn vừa hình thành còn yếu ớt, nên lão may mắn xông được vào trong Đại Hoang Cổ Bi.
Trong Đại Hoang Cổ Bi, lão nhân áo thô cũng gặp phải Thủ hộ giả đã tỉnh giấc kia, hai bên chiến đấu hai ngày hai đêm, cuối cùng lão nhân áo thô quyết định rút lui, bởi vì lão phát hiện ra trong Đại Hoang Cổ Bi tựa hồ không còn ba động của Thôn Phệ Tổ Phù nữa.
- Hiện tại phong ấn trong Đại Hoang Cổ Bi cũng đã hoàn toàn hình thành, ngay cả ta cũng không thể nào vào trong được nữa. May mà trời không phụ ta, không ngờ ở đây lại có thể cảm nhận thấy ba động của lực thôn phệ. Bất kể ba động đó có phải là của Thôn Phệ Tổ Phù phát ra hay không, ta cũng phải đuổi theo!
Nghĩ tới đây, lão nhân áo thô không chút do dự, thân hình lóe lên, theo con đường Lâm Động vừa đi mà đuổi theo. Nguồn: http://truyenfull.vn
o0o
Trong Sơn mạch, bóng đêm dần bao trùm, Lâm Động đã đi một ngày đường, cuối cùng cũng chỉ huy Tiểu Viêm dừng lại nghỉ ở trên một sườn núi.
Dưới một cây đại thụ, Lâm Động nhắm mắt xếp bằng, chậm rãi hấp thu nguyên lực thiên địa bổ sung cho đan điền và Nguyên Đan.
- Lâm Động, một ngày nay ta mơ hồ cảm nhận thấy có người đang đuổi theo chúng ta!
Trong khi Lâm Động đang điều tức, đột nhiên thanh âm của tiểu điêu vang lên.
- Cái gì?
Nghe thấy vậy, hai mắt Lâm Động mở ra, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.
- Ta cũng không dám khẳng định. Nhưng nếu là sự thật, người đuổi theo kia thực lực rất khủng bố, tuyệt đối không phải là thứ ngươi hiện tại có thể đối phó!
Thanh âm tiểu điêu vô cùng ngưng trọng.
- Quận Đại Hoang từ lúc nào có cường giả mạnh đến như vậy?
Sắc mặt Lâm Động đại biến. Hắn ở quận Đại Hoang tuy có khá nhiều địch nhân, nhưng mạnh nhất chính là Âm Khôi Tông. Lẽ nào trong Âm Khôi Tông vẫn còn siêu cấp cường giả hơn cả Đằng Sát nữa sao? Nhưng nếu như vậy bọn chúng sao lại cam tâm rụt đầu ở quận Đại Hoang?
- Đi, bất kể là thật giả, mau rời khỏi đây!
Lâm Động nhanh nhẹ đứng lên, quyết đoán nói. Nhưng khi hắn còn đang định gọi Tiểu Viêm bay đi thì đột nhiên sắc mặt đột biến, ánh mắt nhìn về phía Đông. Ở đó đột nhiên truyền tới tiếng xé gió khe khẽ.
Tiếng xé gió này tuy nhỏ nhưng khiến Lâm Động dựng hết cả tóc gáy. Một cảm giác vô cùng căng thẳng đột nhiên dâng trên trong lòng hắn.
- Tốc độ nhanh thật, không kịp trốn rồi. Tiểu điêu, có thể che giấu ba động của Thôn Phệ Tổ Phù và thạch phù không?
Sắc mặt Lâm Động rất khó coi nhìn về phía Đông, trầm giọng nói.
Trên người hắn chỉ có hai kiện bảo vật thần bí, đó chính là thạch phù và Thôn Phệ Tổ Phù, nếu cường giả thần bí đó thực sự đuổi theo hắn, vậy rất có thể là vì hai kiện bảo vật đó.
- Với năng lực hiện tại của ta khó có thể làm được. Nhưng mượn lực của thạch phù, đố tên đó phát hiện được chút ba động nào.
Tiểu điêu cũng hiểu tình hình khẩn cấp, lập tức đáp lời, rồi thôi động thạch phù. Một đạo ba động ấm áp lan ra, che kín ba động của Thôn Phệ Tổ Phù.
Trong lúc tiểu điêu che giấu ba động đi, Lâm Động còn chưa kịp nói gì, đồng tử đột nhiên co rút lại. Bởi vì hắn nhìn thấy ở thiên không trước mặt, một làn sóng không khí truyền tới, lập tức, một lão nhân áo thô giống như ma quỷ xuất hiện trước mặt hắn.
Lão nhân này nhìn qua rất bình thường, khí tức cũng rất bình ổn, nhưng dưới sự bình ổn này Lâm Động lại cảm nhận thấy một ba động đáng sợ hơn Đằng Sát gấp nhiều lần.
- Cường giả Niết Bàn Cảnh!
Trong lòng Lâm Động sửng sốt. Không ngờ lão nhân thần bí này đã có thực lực Niết Bàn Cảnh, khó trách tiểu điêu nói hắn hiện tại không thể nào chống lại được lão nhân này!
- Grào!
Tiểu Viêm gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt cảnh giác nhìn lão nhân áo thô trong không trung kia. Từ trên người lão nhân đó, nó cũng cảm nhận được một loại khí tức vô cùng nguy hiểm.
Trên bầu trời, ánh mắt lão nhân áo thô chăm chú nhìn Lâm Động, trong mắt lão có chút kinh ngạc, cười nói:
- Là Bán Bộ Tạo Hóa, Linh Phù sư Cao cấp! Hắc hắc, tiểu tử xem ra ngươi cũng là một thiên tài a!
Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng, ôm quyền với lão nhân áo thô:
- Vị tiền bối tựa hồ đã theo tiểu bối không ít, không biết tiền bối rốt cuộc có ý gì?
- Không hổ là người có tinh thần lực hơn người, có thể phát hiện ra ta đuổi theo.
Lão nhân áo thô đưa mắt nhìn Lâm Động, nói:
- Lão phu tới đây chính là vì Thôn Phệ Tổ Phù!
Lão nhân vừa nói xong, Lâm Động đột nhiên rùng mình, quả nhiên là thế!
Vầng sáng ngày càng rực rỡ, tới sau cùng đạt tới đỉnh điểm, đột nhiên bao trùm cả trăm dặm. Trong rừng sâu, vô số Yêu thú sợ hãi nhìn về phía đỉnh núi xa xa, lực lượng nơi đó ngay cả bọn chúng cũng cảm thấy khiếp sợ!
Khi ánh hào quang lên tới cực điểm cuối cùng cũng yếu dần đi, cuối cùng trong ánh mắt của Tiểu Viêm và tiểu điêu, nhập hết vào trong đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng kia.
Hào quang yếu bớt đi, bọn chúng lúc này mới có thể nhìn thấy rõ thân ảnh Lâm Động đang ngồi trong đó. Lúc này bề mặt thân thể của Lâm Động cũng đã trở nên rất thông thường, thậm chí ngay cả lớp lưu ly trước kia cũng đã biến mất.
Thân thể Lâm Động hiện tại dường như không hề khác gì người thường, nhưng tiểu điêu lại có thể cảm nhận thấy, bên dưới thân thể có vẻ phổ thông đó không ngờ lại đang tuôn trào một loại lực lượng vô cùng khủng khiếp.
Hai mắt Lâm Động lúc này cũng mở to, phát sáng như ánh mặt trời, tiếp đó hắn liền đứng lên, trong khoảng khắc hắn đứng lên, ngọn núi cũng khẽ rung chuyển một trận.
Lâm Động vừa đứng lên chân phải đột nhiên nâng lên, sau đó đạp mạnh lên đỉnh núi.
Ầm!
Một chân đạp xuống, giống như kéo theo cả một cơn lốc, cả Sơn mạch rung chuyển dữ dội. Từng vết nứt nhanh chóng từ dưới chân Lâm Động lan ra, cơ hồ trong nháy mắt đã lan ra tới chân núi. Đột nhiên đỉnh núi nhanh chóng sụp đổ!
Một cước này của Lâm Động đã dựa vào lực lượng của nhục thân phá nát đỉnh núi này! Lực lượng như vậy rốt cuộc khủng bố tới mức nào?
Lâm Động lơ lửng trên không trung, nhìn xuống ngọn núi sụp đổ phía dưới, niềm vui tuôn ra trong mắt. Sau khi tu luyện thành Đại Nhật Lôi Thể, nhục thân của hắn đã cường hãn hơn rất nhiều. Với lực lượng hiện tại của hắn, cho dù là không thôi động chút nguyên lực nào cũng có thể một quyền đánh bay cường giả Bán Bộ Tạo Hóa!
- Hắc hắc, kết quả cũng không tệ!
Tiểu điêu ngồi trên đầu Tiểu Viêm, nhìn Lâm Động phá nát đỉnh núi, cũng có chút kinh ngạc gật đầu.
- Đại Nhật Lôi Thể thật là cường đại!
Thần tình Lâm Động cũng vô cũng vui sướng, tay vung ra. Một cái hố đen liền xuất hiện, đem năng lượng còn tàn dư trong không trung hấp thu hết sạch.
- Cũng tàm tạm! Đại Nhật Lôi Thể này dù sao cũng vẫn chỉ là công pháp luyện thể Thượng thừa. Một vài loại công pháp luyện thể tu luyện tới đại thành uy lực càng cường hãn hơn nhiều. Năm xưa ta đã từng gặp một cường giả chuyên tu luyện nhục thân, nguyên lực của hắn không có gì ghê gớm, nhưng một quyền vung ra có thể khiến cường giả Niết Bàn Cảnh biến thành thịt vụn.
Lâm Động bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn biết Đại Nhật Lôi Thể hắn tu luyện cường đại, nhưng còn lâu mới đạt tới trình độ đó, nhưng dù sao hắn hiện tại cũng có thể coi thường tất cả các cường giả cùng cấp với hắn ở Vương triều Đại Viêm.
- Lần này ta đã tu luyện bao lâu?
Lâm Động đột nhiên hỏi.
- Khoảng hai tháng!
- Hai tháng? Phải đi tới quận Đại Viêm thôi, nếu không có lẽ sẽ bỏ lỡ Tộc hội mất!
Nghe thấy vậy Lâm Động khẽ kinh ngạc, lập tức có chút trầm ngâm, rồi nhảy lên lưng Tiểu Viêm, nói:
- Đi thôi! Đi thẳng đến quận Đại Viêm!
Nghe thấy Lâm Động nói vậy, Tiểu Viêm cũng gầm khẽ một tiếng, hai cánh rung động, hóa thành một đạo huyết quang lao vút vào hư không.
o0o
Sau khi đám người Lâm Động bay đi, Sơn mạch này lại trở nên tĩnh lặng. Chỉ có đỉnh núi vừa rồi đã bị sụp đổ là còn ghi dấu cũng một loại lực lượng vô cùng cường đại đã từng xuất hiện ở đây.
Loại yên tĩnh này kéo dài chừng một canh giờ, đột nhiên không khí trong thiên không ba động, một lão nhân mặc áo thô giản dị đột nhiên xuất hiện.
Vị lão nhân này nhìn có vẻ rất bình thường, mặc một bộ áo thô tầm thường, mái tóc hoa râm, nhìn như một lão nông. Nhưng mà ai cũng biết rằng với cách thức hiện thân của hắn thì không phải người tầm thường có thể làm được.
Lúc này vị lão giả áo thô kia đang nhíu mày nhìn ngọn núi vừa sụp đổ kia, đột nhiên bàn tay giơ ra như bắt lấy gì trong hư không, lẩm bẩm nói:
- Còn lưu lại chút lực thôn phệ, lẽ nào Thôn Phệ Tổ Phù trong Đại Hoang Cổ Bi thực sự đã bị người khác đoạt được rồi sao? Lão phu hao tâm khổ tứ từ xa tới đây chính là vì Thôn Phệ Tổ Phù này, để người khác đoạt được thì thật không cam tâm!
Lão nhân áo thô lẩm bẩm nói. Lão vốn không phải là người ở Vương triều Đại Viêm, lúc trước có được một tin tức rất bí mật, nói rằng ở trong quận Đại Hoang ở Vương triều Đại Viêm có Thôn Phệ Tổ Phù tồn tại, lão liền lập tức tìm tới. Nhưng khi lão tới Đại Hoang Cổ Bi thì phong ấn trong đó cũng đã bắt đầu khởi động trở lại. Dựa vào thực lực cường đại của lão, cộng thêm vào phong ấn vừa hình thành còn yếu ớt, nên lão may mắn xông được vào trong Đại Hoang Cổ Bi.
Trong Đại Hoang Cổ Bi, lão nhân áo thô cũng gặp phải Thủ hộ giả đã tỉnh giấc kia, hai bên chiến đấu hai ngày hai đêm, cuối cùng lão nhân áo thô quyết định rút lui, bởi vì lão phát hiện ra trong Đại Hoang Cổ Bi tựa hồ không còn ba động của Thôn Phệ Tổ Phù nữa.
- Hiện tại phong ấn trong Đại Hoang Cổ Bi cũng đã hoàn toàn hình thành, ngay cả ta cũng không thể nào vào trong được nữa. May mà trời không phụ ta, không ngờ ở đây lại có thể cảm nhận thấy ba động của lực thôn phệ. Bất kể ba động đó có phải là của Thôn Phệ Tổ Phù phát ra hay không, ta cũng phải đuổi theo!
Nghĩ tới đây, lão nhân áo thô không chút do dự, thân hình lóe lên, theo con đường Lâm Động vừa đi mà đuổi theo. Nguồn: http://truyenfull.vn
o0o
Trong Sơn mạch, bóng đêm dần bao trùm, Lâm Động đã đi một ngày đường, cuối cùng cũng chỉ huy Tiểu Viêm dừng lại nghỉ ở trên một sườn núi.
Dưới một cây đại thụ, Lâm Động nhắm mắt xếp bằng, chậm rãi hấp thu nguyên lực thiên địa bổ sung cho đan điền và Nguyên Đan.
- Lâm Động, một ngày nay ta mơ hồ cảm nhận thấy có người đang đuổi theo chúng ta!
Trong khi Lâm Động đang điều tức, đột nhiên thanh âm của tiểu điêu vang lên.
- Cái gì?
Nghe thấy vậy, hai mắt Lâm Động mở ra, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.
- Ta cũng không dám khẳng định. Nhưng nếu là sự thật, người đuổi theo kia thực lực rất khủng bố, tuyệt đối không phải là thứ ngươi hiện tại có thể đối phó!
Thanh âm tiểu điêu vô cùng ngưng trọng.
- Quận Đại Hoang từ lúc nào có cường giả mạnh đến như vậy?
Sắc mặt Lâm Động đại biến. Hắn ở quận Đại Hoang tuy có khá nhiều địch nhân, nhưng mạnh nhất chính là Âm Khôi Tông. Lẽ nào trong Âm Khôi Tông vẫn còn siêu cấp cường giả hơn cả Đằng Sát nữa sao? Nhưng nếu như vậy bọn chúng sao lại cam tâm rụt đầu ở quận Đại Hoang?
- Đi, bất kể là thật giả, mau rời khỏi đây!
Lâm Động nhanh nhẹ đứng lên, quyết đoán nói. Nhưng khi hắn còn đang định gọi Tiểu Viêm bay đi thì đột nhiên sắc mặt đột biến, ánh mắt nhìn về phía Đông. Ở đó đột nhiên truyền tới tiếng xé gió khe khẽ.
Tiếng xé gió này tuy nhỏ nhưng khiến Lâm Động dựng hết cả tóc gáy. Một cảm giác vô cùng căng thẳng đột nhiên dâng trên trong lòng hắn.
- Tốc độ nhanh thật, không kịp trốn rồi. Tiểu điêu, có thể che giấu ba động của Thôn Phệ Tổ Phù và thạch phù không?
Sắc mặt Lâm Động rất khó coi nhìn về phía Đông, trầm giọng nói.
Trên người hắn chỉ có hai kiện bảo vật thần bí, đó chính là thạch phù và Thôn Phệ Tổ Phù, nếu cường giả thần bí đó thực sự đuổi theo hắn, vậy rất có thể là vì hai kiện bảo vật đó.
- Với năng lực hiện tại của ta khó có thể làm được. Nhưng mượn lực của thạch phù, đố tên đó phát hiện được chút ba động nào.
Tiểu điêu cũng hiểu tình hình khẩn cấp, lập tức đáp lời, rồi thôi động thạch phù. Một đạo ba động ấm áp lan ra, che kín ba động của Thôn Phệ Tổ Phù.
Trong lúc tiểu điêu che giấu ba động đi, Lâm Động còn chưa kịp nói gì, đồng tử đột nhiên co rút lại. Bởi vì hắn nhìn thấy ở thiên không trước mặt, một làn sóng không khí truyền tới, lập tức, một lão nhân áo thô giống như ma quỷ xuất hiện trước mặt hắn.
Lão nhân này nhìn qua rất bình thường, khí tức cũng rất bình ổn, nhưng dưới sự bình ổn này Lâm Động lại cảm nhận thấy một ba động đáng sợ hơn Đằng Sát gấp nhiều lần.
- Cường giả Niết Bàn Cảnh!
Trong lòng Lâm Động sửng sốt. Không ngờ lão nhân thần bí này đã có thực lực Niết Bàn Cảnh, khó trách tiểu điêu nói hắn hiện tại không thể nào chống lại được lão nhân này!
- Grào!
Tiểu Viêm gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt cảnh giác nhìn lão nhân áo thô trong không trung kia. Từ trên người lão nhân đó, nó cũng cảm nhận được một loại khí tức vô cùng nguy hiểm.
Trên bầu trời, ánh mắt lão nhân áo thô chăm chú nhìn Lâm Động, trong mắt lão có chút kinh ngạc, cười nói:
- Là Bán Bộ Tạo Hóa, Linh Phù sư Cao cấp! Hắc hắc, tiểu tử xem ra ngươi cũng là một thiên tài a!
Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng, ôm quyền với lão nhân áo thô:
- Vị tiền bối tựa hồ đã theo tiểu bối không ít, không biết tiền bối rốt cuộc có ý gì?
- Không hổ là người có tinh thần lực hơn người, có thể phát hiện ra ta đuổi theo.
Lão nhân áo thô đưa mắt nhìn Lâm Động, nói:
- Lão phu tới đây chính là vì Thôn Phệ Tổ Phù!
Lão nhân vừa nói xong, Lâm Động đột nhiên rùng mình, quả nhiên là thế!