Vũ Động Càn Khôn
Chương 321: Thế giới hắc ám
Phù văn cổ xưa lẳng lặng huyền phù trước mặt Lâm Động, thể tích của đạo phù văn này cũng không lớn, chỉ bằng cái đầu người, hơn nữa đường nét chạm khắc trên phù văn cũng không có quỹ tích cố định mà lúc nào cũng chuyển động, biến đổi liên tục. Chỉ có điều bất kể phù văn biến đổi như thế nào thì đều luân chuyển chậm rãi như một cái hắc động, một cỗ lực lượng như muốn thôn phệ cả thiên địa từ bên trong thẩm thấu ra ngoài, khiến cho không gian càng thêm dao động.
Đây là một hắc động, một cái hắc động được ngưng tụ từ thiên địa phù văn mà thành.
Lâm Động sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm Thôn Phệ Tổ Phù, lúc này Tổ Phù vẫn không có động tĩnh gì, phảng phất như đang lâm vào ngủ say. Chỉ có điều, mặc dù Tổ Phù vẫn luôn im lặng nhưng Lâm Động vẫn có thể cảm giác được ở trong nê hoàn cung của hắn, Bản mệnh Linh phù đang không ngừng run rẩy, một loại cảm giác sợ hãi từ trong lòng dần lan tỏa.
Bản mệnh Linh phù của Lâm Động vốn là một loại thác ấn phù văn dựa theo Tổ Phù mà tạo ra, hiện nay thác ấn nhìn thấy bản thể, tự nhiên khó tránh khỏi có loại cảm xúc này.
- Chậc chậc, đây chính là Thôn Phệ Tổ Phù trong truyền thuyết sao? Quả nhiên là vô cùng huyền bí!
Tiểu điêu cũng không ngừng đánh giá Thôn Phệ Tổ Phù, trong mắt lộ ra vẻ tò mò.
- Kế tiếp phải làm gì?
Lâm Động chà xát bàn tay, thấp giọng hỏi.
- Luyện hóa nó, hơn nữa khiến nó chấp nhận ngươi.
Tiểu điêu nhìn Lâm Động, ánh mắt đột nhiên ngưng trọng hơn rất nhiều, nói:
- Nếu như ngươi có thể thật sự luyện hóa được Thôn Phệ Tổ Phù, vậy tiềm lực sau này của ngươi không thể hạn lượng. Chỉ có điều ta trước hết phải nói cho ngươi biết, luyện hóa Tổ Phù đồng dạng cũng vô cùng nguy hiểm, hơn nữa Thôn Phệ Tổ Phù lại hung hiểm vô cùng, chỉ một chút sơ suất sẽ bị thôn phệ tinh thần, vạn kiếp bất phục. Trong thiên hạ, tám đại Tổ Phù đều có năng lực thần kỳ. Ta năm đó từng gặp qua một vị cường giả thực lực rất mạnh, muốn luyện hóa Hỏa Diễm Tổ Phù, thế nhưng cuối cùng hắn cũng bị Hỏa Diễm Tổ Phù dẫn tới Thiên Địa Vạn Hỏa, đốt cháy thành hư vô.
Ánh mắt Lâm Động ngưng trọng. Có thể được tiểu điêu gọi là cường giả cực mạnh thì tất nhiên thực lực cực kỳ khủng bố, nhưng không nghĩ rằng vẫn không thể luyện hóa được Hỏa Diễm Tổ Phù.
- Mặc dù đôi khi muốn được Tổ Phù chấp nhận cũng không phải hầu hết đều dựa vào thực lực, nhưng trong tám đại Tổ Phù, Thôn Phệ Tổ Phù tương đối thần bí. Ngay cả ta lần đầu tiên gặp cũng cảm thấy muốn được nó chấp nhận lại càng thêm khó. Cho nên, ngươi hãy chuẩn bị tâm lý đi.
Dưới ánh mắt vô cùng trịnh trọng của tiểu điêu, Lâm Động cũng lặng lẽ cúi đầu, nhìn Thôn Phệ Tổ Phù giống như cái hắc động ở trước mặt, sau một hồi suy nghĩ đột nhiên hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng nói:
- Tuy rằng hơi chút khó khăn, nhưng hiện tại cũng không phải là lúc buông tay. Vì đạt được Thôn Phệ Tổ Phù ta đã trả giá không ít, hôm nay không dễ dàng mới đắc thủ, cho dù có thật sự là cửu tử nhất sinh ta cũng sẽ không buông tay.
Tiểu điêu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó móng vuốt chỉ về phía Thôn Phệ Tổ Phù nói:
- Nếu như thật sự không sợ, vậy chỉ cần đem tinh thần lực nhập vào trong đó là được. Nếu như có thể được chấp nhận như vậy có thể bình yên đi ra, nếu như không được chấp nhận vậy thì ngươi sẽ bị Thôn Phệ Tổ Phù thôn phệ luôn, biến thành một trong những tia năng lượng thần trí tản mát trong thiên địa…
Ánh mắt Lâm Động ngưng tụ phía trên Thôn Phệ Tổ Phù. Không gian xung quanh hắn khẽ nhúc nhích một chút, cũng chậm rãi biến thành trạng thái tối tăm. Sự tối tăm này hắc ám vô cùng, bóng tối vô tận ở Huyền Âm Giản căn bản không thể so sánh với nó.
Ít nhất, ở trong Huyền Âm Giản hào quang còn có thể chiếu rọi, nhưng trong Thôn Phệ Tổ Phù, toàn bộ ánh sáng đều không tồn tại.
Phải chủ động đem tinh thần nhập vào bên trong trong bóng tối đủ khiến người ta nổi điên này, loại dũng khí này không phải người thường có thể chịu nổi.
- Ta mặc dù không nghĩ đến chuyện lấy việc bảo vệ thiên địa làm lý tưởng, nhưng muốn bảo vệ người thân bên cạnh, cho nên ta cần lực lượng, vì vậy bất kể trả giá như thế nào ta cũng phải nỗ lực!
Thanh âm kiên nghị của Lâm Động chậm rãi phát ra, khuôn mặt non nớt năm xưa đã dần trở nên kiên nghị.
- Người trẻ tuổi, trong bóng tối dùng tâm nhìn đường, tâm tính kiên định, không để vạn vật nhiễu loạn, tất cả chỉ là ảo giác, đều không có thật!
Thanh âm già nua của Hắc Đồng Lão Nhân xoay quanh bên tai Lâm Động, thân ảnh của lão cũng dần tiêu tán, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong thiên địa.
Lúc hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân tiêu tán, hai mắt Lâm Động cũng chậm rãi khép chặt, tinh thần lực từ trong nê hoàn cung trào ra, cuối cùng hóa thành một đạo hào quang, không hề sợ hãi nhằm về phía Thôn Phệ Tổ Phù giống như hắc động kia lao tới.
Xuy xuy!
Mà giống như nhận thấy Lâm Động xông tới, Thôn Phệ Tổ Phù vốn tĩnh lặng không ngờ lại chậm rãi luân chuyển. Mà thể tích của nó cũng nhanh chóng mở rộng ra. Trong chớp mắt, Thôn Phệ Tổ Phù đã trực tiếp biến thành một cái hắc động.
Hắc động này cũng không phải là khổng lồ, nhưng có một loại khủng bố vô hình, ánh sáng lúc chiếu vào trong đó đều biến mất, trực tiếp bị thôn phệ đi, giống như là một thứ khủng bố có thể thôn phệ hết tất cả thiên địa vậy.
Ô ô ô!
Theo lực thôn phệ từ trong hắc động phát ra, mặc dù không quá mức mãnh liệt nhưng không gian trong Huyền Âm Giản cũng lập tức trở nên hỗn loạn. Vô số hàn khí Địa Sát điên cuồng vọt tới. Chỉ có điều hàn khí Địa Sát có thể khiến cho cường giả Tạo Hóa Cảnh chật vật không thôi kia lúc vừa tiến vào phạm vi ngàn trượng không gian xung quanh cái hắc động do Thôn Phệ Tổ Phù đã biến thành kia thì lập tức trở nên ôn hòa, cuối cùng không ngừng cuốn vào trong hắc động.
Tiểu điêu cũng bị vây bên dưới phạm vi của Thôn Phệ Tổ Phù, nhưng loại lực lượng thôn phệ khủng bố này cũng không có bao phủ hắn, cho nên hắn vẫn ngẩng đầu như không, nhìn một màn này không khỏi lắc đầu.
May là ở trong Huyền Âm Giản, bằng không thì việc dẫn đến ba động nguyên lực thiên địa như thế này, không biết sẽ khiến bao nhiêu cường giả rình mò, thậm chí ngay cả một số cường giả bên ngoài Vương triều Đại Viêm cũng có thể cảm ứng được.
Tinh thần lực của Lâm Động cũng tại lúc hắc động thành hình thì trực tiếp bị thôn phệ vào bên trong.
Theo tinh thần của Lâm Động bị Thôn Phệ Tổ Phù nuốt chửng, thân thể của hắn cũng hoàn toàn bất động, sắc mặt tĩnh lặng, hai mắt khép chặt nhìn giống như bức tượng.
- Tiểu tử, ngươi cần phải bình yên trở ra a. điêu gia ta cũng không có thời gian có thể đợi tại nơi này cả đời!
Nhìn Lâm Động không chút chần chừ tiến vào trong Thôn Phệ Tổ Phù, tiểu điêu chà chà móng vuốt, khẽ lẩm bẩm nói một mình.
o0o
Ngay lúc tiến vào trong hắc động do Thôn Phệ Tổ Phù biến thành, trước mắt Lâm Động nhanh chóng bị bóng tối bao trùm. Đây là loại bóng tối thuần túy, hoàn toàn ngăn cách thị giác, thậm chí ngay cả xúc giác cũng mất đi tác dụng.
Hắc ám, đây là thế giới hắc ám, không có một tia ánh sáng, không có một tia thanh âm, cả thế giới giống như hỗn độn sơ khai.
Hoàn cảnh không thể hình dung được là một loại tra tấn đáng sợ đối với người thường, dưới bóng tối như vậy, phảng phất ngay cả bản thân mình cũng không hề tồn tại.
Trong bóng đêm, Lâm Động sau khi trải qua bối rối lúc đầu đã dần bình tĩnh lại, loại hoàn cảnh này đủ khiến người bình thường phát điên, nhưng hắn cũng hiểu rõ, càng là thời điểm như vậy thì hắn càng phải bình tĩnh. Nếu không hắn sẽ vĩnh viễn trầm luân tại trong bóng đêm này, không thoát khỏi đây được, cái loại tra tấn này so với chết còn đáng sợ hơn.
Thôn Phệ Tổ Phù, được sự chấp nhận của nó có thể trở có được tiềm lực trở thành cường giả thiên địa, nhưng đạt được sự chấp nhận của nó cũng phải trải qua tôi luyện khảo nghiệm mà người thường không thể chịu được.
Lâm Động lẳng lặng hành tẩu trong bóng đêm, từng bước từng bước đi, không hề biết mệt mỏi. Trong bóng đêm hắn phải chịu đựng hắc ám, chịu đựng sự cô tịch.
Trong thế giới hắc ám, thời gian trở nên rất dài, một đạo thân ảnh chậm rãi hành tẩu trong đêm, giống như khổ hành tăng, vĩnh viễn bước đi không hề dừng lại.
Thời gian phảng phất như trôi qua rất lâu, vô cùng lâu, một năm, hai năm, năm năm…
Lâm Động đã không còn khái niệm thời gian nữa. Một thời gian dài trong bóng đêm vô tận, hắn đã từng trải qua khủng hoảng, cũng từng điên cuồng tuyệt vọng, ở trong này chính là lao tù đáng sợ nhất trên thế gian.
Chỉ có điều, sau khi trải qua khủng hoảng và tuyệt vọng, tâm thần Lâm Động ngược lại dần trở nên tang thương và kiên định, sau đó gần như hắn đã quên mất sự tồn tại của chính mình, trong bóng đêm, một đạo thân ảnh từ từ bước đi.
Trong bóng đêm, thời gian trôi qua phảng phất như cả trăm năm.
Một đạo thân ảnh hành tẩu trong đêm, bước chân của hắn vĩnh viễn như cũ, không hề có chút chênh lệch, hắn dường như quên cả chính mình, quên cả hắc ám, quên đi tất cả.
- Ta hành tẩu trong bóng tối, lĩnh ngộ chân lý thôn phệ. Thôn phệ, là không còn gì!
Trong bóng đêm, một đạo ý niệm yên lặng dần khuếch tán, thân ảnh vốn hành tẩu không biết bao lâu đã chậm rãi dừng chân lại.
Lúc đạo thân ảnh tạm dừng chân trong chốc lát, đột nhiên, trong bóng đêm vô tận một đạo ánh sáng từ sau lưng thân ảnh phát ra, cuối cùng lan đến dưới chân hắn. Một màn như vậy nhìn qua, tựa hồ như chỉ cần hắn xoay người đạp lên hào quang mà đi liền có thể đạp phá bóng đêm vô tận này.
Ánh sáng dừng tại dưới chân đạo thân ảnh, hắn cúi đầu nhìn ánh sáng giống như đã lâu rồi chưa từng nhìn thấy, trong ánh mắt trống rỗng đột nhiên có tia sáng chuyển động, trên khuôn mặt trẻ tuổi mỏi mệt đột nhiên hiện lên một nụ cười bình thản.
- Con đường trong lòng, tất cả ảo giác đều là giả! Thôn Phệ Tổ Phù, ta đi ra khỏi thế giới hắc ám của ngươi đây!
Đạo thân ảnh nhẹ nhàng cười, trong tiếng cười lộ ra một loại tang thương. Rồi sau đó hắn cũng không chút quay đầu lại đi về phía hào quang, ngược lại tiếp tục bước, không hề sợ hãi cất bước đi vào trong bóng đêm. Nguồn truyện: Truyện FULL
Theo bước chân mà hắn bước ra, ánh sáng phía sau nhất thời sụp đổ, hắc ám bắt đầu vặn vẹo, cuối cùng giống như thủy tinh tan vỡ, rắc một tiếng hoàn toàn vỡ tan tành.
Hắc ám nứt ra, từng đạo ánh sáng ôn hòa phát ra, bóng tối biến thành sao trời mỹ lệ. Mà đạo thân ảnh lại bước trên sao trời, phía trước của hắn, một phù văn cổ xưa lẳng lặng huyền phù, phía trên phù văn ẩn chứa một thân ảnh mơ hồ.
Nhìn phù văn cổ xưa, khuôn mặt Lâm Động gần như chết lặng, chậm rãi ngẩng đầu lên, hắn biết đây chính là Phù linh của Thôn Phệ Tổ Phù.
Có thể nhìn thấy Phù linh, như vậy có nghĩa là hắn đã được chấp nhận.
Đây là một hắc động, một cái hắc động được ngưng tụ từ thiên địa phù văn mà thành.
Lâm Động sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm Thôn Phệ Tổ Phù, lúc này Tổ Phù vẫn không có động tĩnh gì, phảng phất như đang lâm vào ngủ say. Chỉ có điều, mặc dù Tổ Phù vẫn luôn im lặng nhưng Lâm Động vẫn có thể cảm giác được ở trong nê hoàn cung của hắn, Bản mệnh Linh phù đang không ngừng run rẩy, một loại cảm giác sợ hãi từ trong lòng dần lan tỏa.
Bản mệnh Linh phù của Lâm Động vốn là một loại thác ấn phù văn dựa theo Tổ Phù mà tạo ra, hiện nay thác ấn nhìn thấy bản thể, tự nhiên khó tránh khỏi có loại cảm xúc này.
- Chậc chậc, đây chính là Thôn Phệ Tổ Phù trong truyền thuyết sao? Quả nhiên là vô cùng huyền bí!
Tiểu điêu cũng không ngừng đánh giá Thôn Phệ Tổ Phù, trong mắt lộ ra vẻ tò mò.
- Kế tiếp phải làm gì?
Lâm Động chà xát bàn tay, thấp giọng hỏi.
- Luyện hóa nó, hơn nữa khiến nó chấp nhận ngươi.
Tiểu điêu nhìn Lâm Động, ánh mắt đột nhiên ngưng trọng hơn rất nhiều, nói:
- Nếu như ngươi có thể thật sự luyện hóa được Thôn Phệ Tổ Phù, vậy tiềm lực sau này của ngươi không thể hạn lượng. Chỉ có điều ta trước hết phải nói cho ngươi biết, luyện hóa Tổ Phù đồng dạng cũng vô cùng nguy hiểm, hơn nữa Thôn Phệ Tổ Phù lại hung hiểm vô cùng, chỉ một chút sơ suất sẽ bị thôn phệ tinh thần, vạn kiếp bất phục. Trong thiên hạ, tám đại Tổ Phù đều có năng lực thần kỳ. Ta năm đó từng gặp qua một vị cường giả thực lực rất mạnh, muốn luyện hóa Hỏa Diễm Tổ Phù, thế nhưng cuối cùng hắn cũng bị Hỏa Diễm Tổ Phù dẫn tới Thiên Địa Vạn Hỏa, đốt cháy thành hư vô.
Ánh mắt Lâm Động ngưng trọng. Có thể được tiểu điêu gọi là cường giả cực mạnh thì tất nhiên thực lực cực kỳ khủng bố, nhưng không nghĩ rằng vẫn không thể luyện hóa được Hỏa Diễm Tổ Phù.
- Mặc dù đôi khi muốn được Tổ Phù chấp nhận cũng không phải hầu hết đều dựa vào thực lực, nhưng trong tám đại Tổ Phù, Thôn Phệ Tổ Phù tương đối thần bí. Ngay cả ta lần đầu tiên gặp cũng cảm thấy muốn được nó chấp nhận lại càng thêm khó. Cho nên, ngươi hãy chuẩn bị tâm lý đi.
Dưới ánh mắt vô cùng trịnh trọng của tiểu điêu, Lâm Động cũng lặng lẽ cúi đầu, nhìn Thôn Phệ Tổ Phù giống như cái hắc động ở trước mặt, sau một hồi suy nghĩ đột nhiên hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng nói:
- Tuy rằng hơi chút khó khăn, nhưng hiện tại cũng không phải là lúc buông tay. Vì đạt được Thôn Phệ Tổ Phù ta đã trả giá không ít, hôm nay không dễ dàng mới đắc thủ, cho dù có thật sự là cửu tử nhất sinh ta cũng sẽ không buông tay.
Tiểu điêu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó móng vuốt chỉ về phía Thôn Phệ Tổ Phù nói:
- Nếu như thật sự không sợ, vậy chỉ cần đem tinh thần lực nhập vào trong đó là được. Nếu như có thể được chấp nhận như vậy có thể bình yên đi ra, nếu như không được chấp nhận vậy thì ngươi sẽ bị Thôn Phệ Tổ Phù thôn phệ luôn, biến thành một trong những tia năng lượng thần trí tản mát trong thiên địa…
Ánh mắt Lâm Động ngưng tụ phía trên Thôn Phệ Tổ Phù. Không gian xung quanh hắn khẽ nhúc nhích một chút, cũng chậm rãi biến thành trạng thái tối tăm. Sự tối tăm này hắc ám vô cùng, bóng tối vô tận ở Huyền Âm Giản căn bản không thể so sánh với nó.
Ít nhất, ở trong Huyền Âm Giản hào quang còn có thể chiếu rọi, nhưng trong Thôn Phệ Tổ Phù, toàn bộ ánh sáng đều không tồn tại.
Phải chủ động đem tinh thần nhập vào bên trong trong bóng tối đủ khiến người ta nổi điên này, loại dũng khí này không phải người thường có thể chịu nổi.
- Ta mặc dù không nghĩ đến chuyện lấy việc bảo vệ thiên địa làm lý tưởng, nhưng muốn bảo vệ người thân bên cạnh, cho nên ta cần lực lượng, vì vậy bất kể trả giá như thế nào ta cũng phải nỗ lực!
Thanh âm kiên nghị của Lâm Động chậm rãi phát ra, khuôn mặt non nớt năm xưa đã dần trở nên kiên nghị.
- Người trẻ tuổi, trong bóng tối dùng tâm nhìn đường, tâm tính kiên định, không để vạn vật nhiễu loạn, tất cả chỉ là ảo giác, đều không có thật!
Thanh âm già nua của Hắc Đồng Lão Nhân xoay quanh bên tai Lâm Động, thân ảnh của lão cũng dần tiêu tán, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong thiên địa.
Lúc hư ảnh của Hắc Đồng Lão Nhân tiêu tán, hai mắt Lâm Động cũng chậm rãi khép chặt, tinh thần lực từ trong nê hoàn cung trào ra, cuối cùng hóa thành một đạo hào quang, không hề sợ hãi nhằm về phía Thôn Phệ Tổ Phù giống như hắc động kia lao tới.
Xuy xuy!
Mà giống như nhận thấy Lâm Động xông tới, Thôn Phệ Tổ Phù vốn tĩnh lặng không ngờ lại chậm rãi luân chuyển. Mà thể tích của nó cũng nhanh chóng mở rộng ra. Trong chớp mắt, Thôn Phệ Tổ Phù đã trực tiếp biến thành một cái hắc động.
Hắc động này cũng không phải là khổng lồ, nhưng có một loại khủng bố vô hình, ánh sáng lúc chiếu vào trong đó đều biến mất, trực tiếp bị thôn phệ đi, giống như là một thứ khủng bố có thể thôn phệ hết tất cả thiên địa vậy.
Ô ô ô!
Theo lực thôn phệ từ trong hắc động phát ra, mặc dù không quá mức mãnh liệt nhưng không gian trong Huyền Âm Giản cũng lập tức trở nên hỗn loạn. Vô số hàn khí Địa Sát điên cuồng vọt tới. Chỉ có điều hàn khí Địa Sát có thể khiến cho cường giả Tạo Hóa Cảnh chật vật không thôi kia lúc vừa tiến vào phạm vi ngàn trượng không gian xung quanh cái hắc động do Thôn Phệ Tổ Phù đã biến thành kia thì lập tức trở nên ôn hòa, cuối cùng không ngừng cuốn vào trong hắc động.
Tiểu điêu cũng bị vây bên dưới phạm vi của Thôn Phệ Tổ Phù, nhưng loại lực lượng thôn phệ khủng bố này cũng không có bao phủ hắn, cho nên hắn vẫn ngẩng đầu như không, nhìn một màn này không khỏi lắc đầu.
May là ở trong Huyền Âm Giản, bằng không thì việc dẫn đến ba động nguyên lực thiên địa như thế này, không biết sẽ khiến bao nhiêu cường giả rình mò, thậm chí ngay cả một số cường giả bên ngoài Vương triều Đại Viêm cũng có thể cảm ứng được.
Tinh thần lực của Lâm Động cũng tại lúc hắc động thành hình thì trực tiếp bị thôn phệ vào bên trong.
Theo tinh thần của Lâm Động bị Thôn Phệ Tổ Phù nuốt chửng, thân thể của hắn cũng hoàn toàn bất động, sắc mặt tĩnh lặng, hai mắt khép chặt nhìn giống như bức tượng.
- Tiểu tử, ngươi cần phải bình yên trở ra a. điêu gia ta cũng không có thời gian có thể đợi tại nơi này cả đời!
Nhìn Lâm Động không chút chần chừ tiến vào trong Thôn Phệ Tổ Phù, tiểu điêu chà chà móng vuốt, khẽ lẩm bẩm nói một mình.
o0o
Ngay lúc tiến vào trong hắc động do Thôn Phệ Tổ Phù biến thành, trước mắt Lâm Động nhanh chóng bị bóng tối bao trùm. Đây là loại bóng tối thuần túy, hoàn toàn ngăn cách thị giác, thậm chí ngay cả xúc giác cũng mất đi tác dụng.
Hắc ám, đây là thế giới hắc ám, không có một tia ánh sáng, không có một tia thanh âm, cả thế giới giống như hỗn độn sơ khai.
Hoàn cảnh không thể hình dung được là một loại tra tấn đáng sợ đối với người thường, dưới bóng tối như vậy, phảng phất ngay cả bản thân mình cũng không hề tồn tại.
Trong bóng đêm, Lâm Động sau khi trải qua bối rối lúc đầu đã dần bình tĩnh lại, loại hoàn cảnh này đủ khiến người bình thường phát điên, nhưng hắn cũng hiểu rõ, càng là thời điểm như vậy thì hắn càng phải bình tĩnh. Nếu không hắn sẽ vĩnh viễn trầm luân tại trong bóng đêm này, không thoát khỏi đây được, cái loại tra tấn này so với chết còn đáng sợ hơn.
Thôn Phệ Tổ Phù, được sự chấp nhận của nó có thể trở có được tiềm lực trở thành cường giả thiên địa, nhưng đạt được sự chấp nhận của nó cũng phải trải qua tôi luyện khảo nghiệm mà người thường không thể chịu được.
Lâm Động lẳng lặng hành tẩu trong bóng đêm, từng bước từng bước đi, không hề biết mệt mỏi. Trong bóng đêm hắn phải chịu đựng hắc ám, chịu đựng sự cô tịch.
Trong thế giới hắc ám, thời gian trở nên rất dài, một đạo thân ảnh chậm rãi hành tẩu trong đêm, giống như khổ hành tăng, vĩnh viễn bước đi không hề dừng lại.
Thời gian phảng phất như trôi qua rất lâu, vô cùng lâu, một năm, hai năm, năm năm…
Lâm Động đã không còn khái niệm thời gian nữa. Một thời gian dài trong bóng đêm vô tận, hắn đã từng trải qua khủng hoảng, cũng từng điên cuồng tuyệt vọng, ở trong này chính là lao tù đáng sợ nhất trên thế gian.
Chỉ có điều, sau khi trải qua khủng hoảng và tuyệt vọng, tâm thần Lâm Động ngược lại dần trở nên tang thương và kiên định, sau đó gần như hắn đã quên mất sự tồn tại của chính mình, trong bóng đêm, một đạo thân ảnh từ từ bước đi.
Trong bóng đêm, thời gian trôi qua phảng phất như cả trăm năm.
Một đạo thân ảnh hành tẩu trong đêm, bước chân của hắn vĩnh viễn như cũ, không hề có chút chênh lệch, hắn dường như quên cả chính mình, quên cả hắc ám, quên đi tất cả.
- Ta hành tẩu trong bóng tối, lĩnh ngộ chân lý thôn phệ. Thôn phệ, là không còn gì!
Trong bóng đêm, một đạo ý niệm yên lặng dần khuếch tán, thân ảnh vốn hành tẩu không biết bao lâu đã chậm rãi dừng chân lại.
Lúc đạo thân ảnh tạm dừng chân trong chốc lát, đột nhiên, trong bóng đêm vô tận một đạo ánh sáng từ sau lưng thân ảnh phát ra, cuối cùng lan đến dưới chân hắn. Một màn như vậy nhìn qua, tựa hồ như chỉ cần hắn xoay người đạp lên hào quang mà đi liền có thể đạp phá bóng đêm vô tận này.
Ánh sáng dừng tại dưới chân đạo thân ảnh, hắn cúi đầu nhìn ánh sáng giống như đã lâu rồi chưa từng nhìn thấy, trong ánh mắt trống rỗng đột nhiên có tia sáng chuyển động, trên khuôn mặt trẻ tuổi mỏi mệt đột nhiên hiện lên một nụ cười bình thản.
- Con đường trong lòng, tất cả ảo giác đều là giả! Thôn Phệ Tổ Phù, ta đi ra khỏi thế giới hắc ám của ngươi đây!
Đạo thân ảnh nhẹ nhàng cười, trong tiếng cười lộ ra một loại tang thương. Rồi sau đó hắn cũng không chút quay đầu lại đi về phía hào quang, ngược lại tiếp tục bước, không hề sợ hãi cất bước đi vào trong bóng đêm. Nguồn truyện: Truyện FULL
Theo bước chân mà hắn bước ra, ánh sáng phía sau nhất thời sụp đổ, hắc ám bắt đầu vặn vẹo, cuối cùng giống như thủy tinh tan vỡ, rắc một tiếng hoàn toàn vỡ tan tành.
Hắc ám nứt ra, từng đạo ánh sáng ôn hòa phát ra, bóng tối biến thành sao trời mỹ lệ. Mà đạo thân ảnh lại bước trên sao trời, phía trước của hắn, một phù văn cổ xưa lẳng lặng huyền phù, phía trên phù văn ẩn chứa một thân ảnh mơ hồ.
Nhìn phù văn cổ xưa, khuôn mặt Lâm Động gần như chết lặng, chậm rãi ngẩng đầu lên, hắn biết đây chính là Phù linh của Thôn Phệ Tổ Phù.
Có thể nhìn thấy Phù linh, như vậy có nghĩa là hắn đã được chấp nhận.