Vô Tận Đan Điền
Chương 446: Độ phù hợp (1)
Như vậy cũng tốt so với có người từ vừa sinh ra liền tiêm vào thuốc kích thích, trải qua vô số đời, không sử dụng thuốc kích thích mà nói, liền mất đi năng lực vận động, còn muốn đạt tới Khí Tông, Chí Tôn, không biết ngày tháng năm nào, còn không bằng tiếp tục sử dụng nước suối!
Đây là tính ỷ lại!
Thời gian sử dụng một vật càng lâu, liền tạo thành ỷ lại!
- Bởi vậy, Linh Tê Tuyền Thủy này, có lợi cũng có hại, vừa là thuốc bổ cũng là độc dược!
Trang chủ lắc đầu.
- Lúc trước ta nghe nói, Linh Tê Tuyền Thủy tâm hữu linh tê, chỉ có cảm ứng đối với nước suối, mới có thể sử dụng, nếu không, lấy được cũng mang ra không được, đây là có chuyện gì?
Dứt bỏ khổ sở trong lòng, Nhiếp Vân hỏi ra nghi vấn trong lòng.
- Tâm hữu linh tê, Linh Tê Tuyền Thủy đích xác có loại đặc tính này, từng người Cổ Thành, vừa sinh ra có thể cùng nước suối câu thông, cũng chính là độ phù hợp! Lây dính khí tức của nước suối, linh hồn dao động cùng nước suối nhất trí! Người Cổ Thành chúng ta sinh trưởng ở đây, sinh ra cùng nước suối có 1 điểm độ phù hợp, cùng với tu luyện, loại độ phù hợp này sẽ dần tăng trưởng, nghe nói thời điểm đạt tới trăm phần trăm độ phù hợp, chẳng những sử dụng Linh Tê Tuyền không có bất kỳ tác dụng phụ, còn có thể dời đi trọn cái Linh Tê Tuyền!
- Đương nhiên, đây cũng chỉ là truyền thuyết, từ khi Cổ Thành có tư liệu lịch sử ghi chép, còn chưa từng có người nào để độ phù hợp đạt tới 30 trở lên, cực mạnh cũng chính là một người ở ba trăm năm trước, độ phù hợp đạt đến 40, có thể câu thông Linh Tê Tuyền, làm cho nó hàng năm sinh sản hai giọt nước suối! Bất quá đáng tiếc chính là, vị tiền bối này ở 63 tuổi liền chết, từ đó về sau, Cổ Thành chúng ta không còn người độ phù hợp đạt tới loại tình trạng này, ngay cả ta, người có độ phù hợp cao nhất hiện tại của toàn bộ Cổ Thành, cũng bất quá ba mươi phần trăm!
Thành chủ cười khổ lắc đầu.
- Độ phù hợp? Ba mươi phần trăm? Cổ Thành vừa sinh ra cùng với nước suối câu thông đều chỉ có 1 điểm phù hợp, vậy ngoại nhân chẳng phải... Không có hi vọng gì sao?
Nhiếp Vân sửng sốt.
- Đúng vậy, bên ngoài ngập chìm trong vàng son, thế giới hào nhoáng có mang trong mình khí tức mạnh mẽ, làm cho lòng người không sạch, ngoại nhân muốn câu thông nước suối, quả thực không có khả năng, đừng nói ngoại nhân, cho dù người sinh trưởng ở địa phương một khi tới ngoại giới không lâu, chỉ cần vượt qua ba tháng trở về, giống nhau không thể câu thông nước suối, từ đó mất đi thân phận đệ tử trung tâm! Cũng chính bởi vì như vậy, Cổ Thành chúng ta đích xác rất ít người đi ra ngoài, vẫn ở nơi này ẩn cư!
Thành chủ nói.
- Nguyên lai là như vậy...
Nhiếp Vân còn đang suy nghĩ người Cổ Thành thực lực mạnh như vậy, vì sao không đi ra tranh giành, không nghĩ tới còn có nguyên nhân này.
Mặc dù ngươi đạt tới Bí Cảnh, không cần nước suối, ra bên ngoài có thể xông xáo thiên hạ, nhưng hậu đại của ngươi thì sao? Tiền nhân trồng cây hậu nhân hóng mát, ngươi sống mấy chục năm ngắn ngủi, hậu nhân lại không có nước suối tăng thực lực, khẳng định không thể bảo trụ cơ nghiệp ngươi lập nên, đến lúc đó liên lụy hậu nhân, này còn thảm hại hơn!
- Ha hả, này cũng không tính là bí mật gì, người Cổ Thành cơ hồ toàn bộ biết, không biết Mộ Vân hiền chất còn có nghi hoặc gì không? Có thể hỏi lên!
Thành chủ cười nói.
- Chỉ là nhất thời hỏi một chút, đã không có vấn đề rồi!
Nhiếp Vân gật đầu cười, không nói gì nữa.
Mình đã được thứ muốn biết, nói nhiều tất hớ, nói thêm nữa, khó bảo toàn sẽ gây ra càng nhiều phiền toái, còn không bằng không nói.
Mọi người lại tùy tiện hàn huyên một hồi, phần lớn liên lụy thực lực, nữ nhân, Nhiếp Vân cũng không tốt chen vào, tiệc rượu giằng co hơn một canh giờ cuối cùng kết thúc.
- Hôm nay tán gẫu rất nhiều, cũng thật cao hứng, mọi người liền tan đi!
Mộ Liễu trang chủ đứng dậy, nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Chúng ta phải đi gom góp nước suối, Mộ Vân hiền chất, ngươi trước hết quay về Lê Huyên Đình nghỉ ngơi một chút!
- Ta liền thay Gia sư đa tạ các vị, cáo từ!
Nhiếp Vân biết đối phương đây là đang trục khách, lúc này gật gật đầu, xoay người đi về Lê Huyên Đình, chỉ chốc lát liền biến mất.
Hắn vừa đi, năm vị trang chủ cùng một vị thành chủ vẫn chưa rời đi tìm Linh Tê Tuyền Thủy, mà ngươi xem ta ta xem ngươi, ngồi ngay ngắn trong phòng, dị thường im lặng.
- Các ngươi nói sư phụ của Mộ Vân này, cần nhiều nước suối như vậy có ích lợi gì?
Đột nhiên một trang chủ phá vỡ yên tĩnh, thần tình nghi hoặc.
- Linh Tê Tuyền Thủy chỉ có được độ phù hợp mới có thể sử dụng, bằng không, cho dù ngươi thực lực có mạnh hơn nữa, cũng không khác gì chất độc! Cần nhiều như vậy, chẳng lẽ hắn không biết điểm ấy?
- Hẳn là không biết, vừa rồi ta cố ý nói ra độ phù hợp, phát hiện Mộ Vân này vẻ mặt mờ mịt, nếu sư phụ hắn biết mà nói, hẳn là sẽ nói cho hắn biết!
Thành chủ chậm rãi nói.
- Ngay cả độ phù hợp cũng không biết, cần nước suối làm gì? Ta xem không phải mệnh lệnh của sư phụ hắn, mà là Mộ Vân này muốn nhân cơ hội xảo trá! Thật sự không được chúng ta liền trực tiếp...
Mộ Khải hừ lạnh, làm động tác chém giết, trong mắt hiện lên một đạo lãnh ý.
- Đây cũng không phải là không có khả năng, bất quá, bất kể là hắn hay sư phụ hắn, chúng ta đều đắc tội không nổi!
Thành chủ cắt ngang Mộ Khải, thản nhiên nói:
- Lạc ấn trong cơ thể hắn có thể làm cho ngươi quỳ xuống, khó bảo toàn còn có thủ đoạn gì khác, ngay cả ta cũng kháng không nổi! Nếu quả thật trở mặt, Cổ Thành chúng ta có thể giữ được hay không còn khó nói! Nói sau, mặc dù ta có thể ngăn trở, mấy người các ngươi, khẳng định cũng sẽ phải chịu đả kích trí mạng, có thể sống được một hai cái đã là vạn hạnh!
- Hơn nữa, các ngươi cũng biết, Cổ Thành đã thành lập nhiều năm như vậy, người trong thành không đi ra, thứ nhất là bởi vì Linh Tê Tuyền Thủy thời gian dài sẽ mất đi hiệu lực, thứ hai chính là sợ cao thủ kiêng kị, tổ nghiệp hủy diệt toàn bộ! Chúng ta thoạt nhìn thực lực rất mạnh, kỳ thật chỉ là lão hổ bị nhốt trong cũi mà thôi, một khi đi ra ngoài, tất nhiên sẽ lọt vào vây công!
Thành chủ nói đến đây lắc lắc đầu, tựa hồ cảm thấy có chút bi ai.
- Cổ Thành truyền thừa nhiều năm như vậy, ta không muốn bị hủy diệt ở trong tay ta!
Thực lực tổng thể của Cổ Thành cường đại hơn Khí Hải Đại Lục nhiều lắm, nhưng vẫn không dám đi ra Cổ Thành, trên thực tế chính là sợ chọc giận một cao thủ nào đó, bị người tận diệt.
Đây là tính ỷ lại!
Thời gian sử dụng một vật càng lâu, liền tạo thành ỷ lại!
- Bởi vậy, Linh Tê Tuyền Thủy này, có lợi cũng có hại, vừa là thuốc bổ cũng là độc dược!
Trang chủ lắc đầu.
- Lúc trước ta nghe nói, Linh Tê Tuyền Thủy tâm hữu linh tê, chỉ có cảm ứng đối với nước suối, mới có thể sử dụng, nếu không, lấy được cũng mang ra không được, đây là có chuyện gì?
Dứt bỏ khổ sở trong lòng, Nhiếp Vân hỏi ra nghi vấn trong lòng.
- Tâm hữu linh tê, Linh Tê Tuyền Thủy đích xác có loại đặc tính này, từng người Cổ Thành, vừa sinh ra có thể cùng nước suối câu thông, cũng chính là độ phù hợp! Lây dính khí tức của nước suối, linh hồn dao động cùng nước suối nhất trí! Người Cổ Thành chúng ta sinh trưởng ở đây, sinh ra cùng nước suối có 1 điểm độ phù hợp, cùng với tu luyện, loại độ phù hợp này sẽ dần tăng trưởng, nghe nói thời điểm đạt tới trăm phần trăm độ phù hợp, chẳng những sử dụng Linh Tê Tuyền không có bất kỳ tác dụng phụ, còn có thể dời đi trọn cái Linh Tê Tuyền!
- Đương nhiên, đây cũng chỉ là truyền thuyết, từ khi Cổ Thành có tư liệu lịch sử ghi chép, còn chưa từng có người nào để độ phù hợp đạt tới 30 trở lên, cực mạnh cũng chính là một người ở ba trăm năm trước, độ phù hợp đạt đến 40, có thể câu thông Linh Tê Tuyền, làm cho nó hàng năm sinh sản hai giọt nước suối! Bất quá đáng tiếc chính là, vị tiền bối này ở 63 tuổi liền chết, từ đó về sau, Cổ Thành chúng ta không còn người độ phù hợp đạt tới loại tình trạng này, ngay cả ta, người có độ phù hợp cao nhất hiện tại của toàn bộ Cổ Thành, cũng bất quá ba mươi phần trăm!
Thành chủ cười khổ lắc đầu.
- Độ phù hợp? Ba mươi phần trăm? Cổ Thành vừa sinh ra cùng với nước suối câu thông đều chỉ có 1 điểm phù hợp, vậy ngoại nhân chẳng phải... Không có hi vọng gì sao?
Nhiếp Vân sửng sốt.
- Đúng vậy, bên ngoài ngập chìm trong vàng son, thế giới hào nhoáng có mang trong mình khí tức mạnh mẽ, làm cho lòng người không sạch, ngoại nhân muốn câu thông nước suối, quả thực không có khả năng, đừng nói ngoại nhân, cho dù người sinh trưởng ở địa phương một khi tới ngoại giới không lâu, chỉ cần vượt qua ba tháng trở về, giống nhau không thể câu thông nước suối, từ đó mất đi thân phận đệ tử trung tâm! Cũng chính bởi vì như vậy, Cổ Thành chúng ta đích xác rất ít người đi ra ngoài, vẫn ở nơi này ẩn cư!
Thành chủ nói.
- Nguyên lai là như vậy...
Nhiếp Vân còn đang suy nghĩ người Cổ Thành thực lực mạnh như vậy, vì sao không đi ra tranh giành, không nghĩ tới còn có nguyên nhân này.
Mặc dù ngươi đạt tới Bí Cảnh, không cần nước suối, ra bên ngoài có thể xông xáo thiên hạ, nhưng hậu đại của ngươi thì sao? Tiền nhân trồng cây hậu nhân hóng mát, ngươi sống mấy chục năm ngắn ngủi, hậu nhân lại không có nước suối tăng thực lực, khẳng định không thể bảo trụ cơ nghiệp ngươi lập nên, đến lúc đó liên lụy hậu nhân, này còn thảm hại hơn!
- Ha hả, này cũng không tính là bí mật gì, người Cổ Thành cơ hồ toàn bộ biết, không biết Mộ Vân hiền chất còn có nghi hoặc gì không? Có thể hỏi lên!
Thành chủ cười nói.
- Chỉ là nhất thời hỏi một chút, đã không có vấn đề rồi!
Nhiếp Vân gật đầu cười, không nói gì nữa.
Mình đã được thứ muốn biết, nói nhiều tất hớ, nói thêm nữa, khó bảo toàn sẽ gây ra càng nhiều phiền toái, còn không bằng không nói.
Mọi người lại tùy tiện hàn huyên một hồi, phần lớn liên lụy thực lực, nữ nhân, Nhiếp Vân cũng không tốt chen vào, tiệc rượu giằng co hơn một canh giờ cuối cùng kết thúc.
- Hôm nay tán gẫu rất nhiều, cũng thật cao hứng, mọi người liền tan đi!
Mộ Liễu trang chủ đứng dậy, nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Chúng ta phải đi gom góp nước suối, Mộ Vân hiền chất, ngươi trước hết quay về Lê Huyên Đình nghỉ ngơi một chút!
- Ta liền thay Gia sư đa tạ các vị, cáo từ!
Nhiếp Vân biết đối phương đây là đang trục khách, lúc này gật gật đầu, xoay người đi về Lê Huyên Đình, chỉ chốc lát liền biến mất.
Hắn vừa đi, năm vị trang chủ cùng một vị thành chủ vẫn chưa rời đi tìm Linh Tê Tuyền Thủy, mà ngươi xem ta ta xem ngươi, ngồi ngay ngắn trong phòng, dị thường im lặng.
- Các ngươi nói sư phụ của Mộ Vân này, cần nhiều nước suối như vậy có ích lợi gì?
Đột nhiên một trang chủ phá vỡ yên tĩnh, thần tình nghi hoặc.
- Linh Tê Tuyền Thủy chỉ có được độ phù hợp mới có thể sử dụng, bằng không, cho dù ngươi thực lực có mạnh hơn nữa, cũng không khác gì chất độc! Cần nhiều như vậy, chẳng lẽ hắn không biết điểm ấy?
- Hẳn là không biết, vừa rồi ta cố ý nói ra độ phù hợp, phát hiện Mộ Vân này vẻ mặt mờ mịt, nếu sư phụ hắn biết mà nói, hẳn là sẽ nói cho hắn biết!
Thành chủ chậm rãi nói.
- Ngay cả độ phù hợp cũng không biết, cần nước suối làm gì? Ta xem không phải mệnh lệnh của sư phụ hắn, mà là Mộ Vân này muốn nhân cơ hội xảo trá! Thật sự không được chúng ta liền trực tiếp...
Mộ Khải hừ lạnh, làm động tác chém giết, trong mắt hiện lên một đạo lãnh ý.
- Đây cũng không phải là không có khả năng, bất quá, bất kể là hắn hay sư phụ hắn, chúng ta đều đắc tội không nổi!
Thành chủ cắt ngang Mộ Khải, thản nhiên nói:
- Lạc ấn trong cơ thể hắn có thể làm cho ngươi quỳ xuống, khó bảo toàn còn có thủ đoạn gì khác, ngay cả ta cũng kháng không nổi! Nếu quả thật trở mặt, Cổ Thành chúng ta có thể giữ được hay không còn khó nói! Nói sau, mặc dù ta có thể ngăn trở, mấy người các ngươi, khẳng định cũng sẽ phải chịu đả kích trí mạng, có thể sống được một hai cái đã là vạn hạnh!
- Hơn nữa, các ngươi cũng biết, Cổ Thành đã thành lập nhiều năm như vậy, người trong thành không đi ra, thứ nhất là bởi vì Linh Tê Tuyền Thủy thời gian dài sẽ mất đi hiệu lực, thứ hai chính là sợ cao thủ kiêng kị, tổ nghiệp hủy diệt toàn bộ! Chúng ta thoạt nhìn thực lực rất mạnh, kỳ thật chỉ là lão hổ bị nhốt trong cũi mà thôi, một khi đi ra ngoài, tất nhiên sẽ lọt vào vây công!
Thành chủ nói đến đây lắc lắc đầu, tựa hồ cảm thấy có chút bi ai.
- Cổ Thành truyền thừa nhiều năm như vậy, ta không muốn bị hủy diệt ở trong tay ta!
Thực lực tổng thể của Cổ Thành cường đại hơn Khí Hải Đại Lục nhiều lắm, nhưng vẫn không dám đi ra Cổ Thành, trên thực tế chính là sợ chọc giận một cao thủ nào đó, bị người tận diệt.