Vô Tận Đan Điền
Chương 3586: Mời hắn tới (2)
Kỳ thật đối phương nói không nhẹ nhàng như vậy, mà là mang theo ý vũ nhục mãnh liệt.
Chẳng những không bán, còn cảm thấy Nhiếp Vân đang vũ nhục hắn, trong lời nói mang theo quát lớn.
- Không muốn ra bán? Nguyệt Nhi, nếu hắn không muốn bán, còn ngôn ngữ không tốt, ngươi mời hắn tới, ta lại cùng hắn thương nghị một chút!
Nhiếp Vân triển khai không gian chi lực của thế giới nạp vật, lập tức thấy rõ nội dung trên ngọc bài, cười nhạt một tiếng, quay đầu nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
- Mời hắn tới? Tiền bối, hắn nói không sẽ tới...
Trung niên nhân vội nói.
Hắn đã câu thông với đối phương rồi, người ta căn bản không tới, hắn chỉ là Thiên Đạo cảnh nho nhỏ, lại không dám thực làm gì Đế Cảnh.
Trong lúc nhất thời trên mặt như mướp đắng.
Sớm biết sẽ không tiếp cái sinh ý này, tiền không có kiếm được, lại bởi vậy đắc tội hai vị Đại Đế, hắn sống còn chưa đủ nha.
- Ha ha, qua hay không qua, không do hắn!
Nhiếp Vân cười cười, nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
- Để ta!
Đạm Đài Lăng Nguyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, như trăm hoa đua nở, ngọc thủ trắng noãn không tỳ vết nhẹ nhàng nâng lên.
Ông!
Không gian trước mắt giống như đá ném vào ao nước, dập dờn ra gợn sóng, trong rung động, thời gian bắt đầu vặn vẹo, cho thấy tràng cảnh trung niên nhân cùng đối phương dùng ngọc bài trao đổi vừa rồi.
- Nghịch chuyển thời gian? Hơn nữa ở trong phạm vi nhỏ như vậy nghịch chuyển thời gian?
Thấy cảnh này, trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ đồng thời nuốt nước miếng một cái.
Đại Đế có thể nghịch chuyển thời gian không phải là sự tình gì kỳ quái, nhưng ở trong một gian phòng nghịch chuyển, hơn nữa không lan đến bọn hắn, loại thủ đoạn này làm người ta không thể tưởng tượng nổi.
Cái này nên cần lực khống chế mạnh bao nhiêu?
Tìm tòi tất cả Đại Đế mà mình biết, đột nhiên phát hiện, vậy mà không có một người có thể làm được!
Rầm!
Hai người không kiềm hãm được nuốt nước miếng một cái.
Tu Ngôn chưởng quỹ càng bị dọa đến run rẩy.
Hắn sớm biết hai vị trước mắt này thực lực cường hãn, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến cường hãn như thế!
Đã cường đại vượt qua tưởng tượng.
Hô hô!
Thời gian tái hiện, Đạm Đài Lăng Nguyệt mỉm cười, một sợi dây bị nàng rút ra từ trong thời gian.
Đối phương cùng trung niên nhân liên hệ, cần thông đạo, có được nhân quả, sợi dây này chính là dây nhân quả!
Từ trong thời gian quá khứ bắt lấy dây nhân quả, nghĩ rõ ràng chuyện gì xảy ra, trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ đều sắp bị dọa ngất.
Thần giới muốn gặp được cường giả Đế Cảnh khó càng thêm khó, nhưng ở Chân Hư giới, tất cả mọi người là cường giả Thiên Đạo, bí mật của cường giả Đế Cảnh cũng không phức tạp, rất nhiều người muốn gặp là gặp được, đối với năng lực của cường giả Đế Cảnh cũng biết rất nhiều, từ quá khứ tìm ra dây nhân quả, nghe cũng không nghe qua!
- Tốt, tìm được!
Lấy dây nhân quả ra, Đạm Đài Lăng Nguyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, ngọc thủ lần nữa đưa về phía trước.
Ầm ầm!
Gian phòng sinh ra một vòng xoáy khổng lồ, lập tức hai người liền thấy một bóng người ở trong vòng xoáy.
Nhìn thấy người này, trung niên nhân chấn động toàn thân.
Chính là vị cường giả Đế Cảnh bán ra thi thể Đại Đế kia.
Giờ phút này hắn đang ngồi ở trong phòng, không có ý thức được nguy hiểm đã đến gần.
- Mời hắn đến đây đi!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
- Ân!
Đạm Đài Lăng Nguyệt không nói thêm gì nữa, bàn tay nhấc lên.
Soạt!
Trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ chỉ thấy vị Đại Đế kia rốt cục ý thức được cái gì, bắt đầu phản kháng, bất quá, công kích của hắn ở trước mắt nữ tử này giống như trẻ con, thời gian nháy mắt liền bị trói thành bánh chưng.
Lạch cạch!
Vòng xoáy biến mất, thời gian chảy trở về, một bóng người bị vồ tới, ngã ở trước mặt, chính là vị Đại Đế kia.
- Cái này...
Trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ lần nữa nuốt nước miếng.
Bọn hắn đã sớm biết cùng là Đại Đế cũng có chênh lệch, nhưng chênh lệch này cũng quá lớn a, vị trước mắt cũng quá mạnh đi!
Một vị Đại Đế tiện tay bị bắt tới, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có...
Đổi lại ai, cũng cảm thấy khó mà tin được.
- Các ngươi là ai? Muốn làm gì?
Vị Đại Đế này hiển nhiên không nghĩ tới gặp được loại tình huống này, sắc mặt trở nên khó coi, ngẩng đầu nhìn về phía Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt, nghĩ làm sao cũng không biết khi nào đắc tội hai vị đại năng này.
- Mạo muội mời ngươi tới, là muốn mua thi thể Đại Đế của ngươi, tuyệt đối đừng trách móc!
Nhiếp Vân cười cười.
- Trách móc?
Vị Đại Đế này muốn khóc.
Vô luận ai đang tu luyện bị bắt đến, chỉ sợ cũng sẽ trách móc, nhưng trách móc có làm được gì?
Thực lực vi tôn, thực lực của ngươi mạnh như vậy, coi như muốn trách, cũng không dám trách a!
Mặc dù trong lòng không thoải mái, nhưng cũng biết đối phương không phải muốn giết hắn, nhịn không được nhẹ nhàng thở ra.
- Nếu như biết là tiền bối ngươi muốn mua, ta chắc chắn sẽ không từ chối!
Vị Đại Đế này vội nói.
Không chịu thua không được a!
- Khách khí, giá tiền trong lòng ngươi là bao nhiêu?
Nhiếp Vân tiếp tục hỏi.
- Ây... Một thi thể Đại Đế mà thôi, với ta mà nói không có tác dụng gì, nếu tiền bối muốn, trực tiếp tặng cho ngươi là được, nói mua sắm thực quá khách khí!
Vị Đại Đế này rất thông minh, biết không phải đối thủ, ngữ khí cũng thay đổi.
- Nếu là mua bán, tự nhiên có mua có bán, cướp đoạt của người, không phải chúng ta muốn làm!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Hắn không thiếu tiền, thực án đối phương làm như vậy, tránh không được có ý cướp đoạt?
Bản thân lại không có nhân phẩm cũng sẽ không làm như vậy a!
Nếu quả thật muốn làm như vậy, tế ra Thánh Sơn, trực tiếp chém giết tất cả Đại Đế của Thần giới là được rồi, còn cần phiền toái như vậy?
- Đúng, là vãn bối sơ sót!
Trên đầu vị Đại Đế này ứa ra mồ hôi lạnh.
Lúc này, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía Nhiếp Vân, thanh âm có chút run rẩy:
- Tiền bối... là Nhiếp Vân bệ hạ cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt thiếu phong chủ?
- Ta là Nhiếp Vân, vị này là thê tử của ta, Đạm Đài Lăng Nguyệt!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Tên của hắn sớm ở trong Đại Đế truyền ra, bị người nhận ra cũng bình thường.
- A...
Thấy hắn thừa nhận, vị Đại Đế này rốt cuộc minh bạch, dọa đến xém chút nữa ngất đi.
Nếu như hắn sớm biết là vị sát tinh này, muốn thi thể Đế Cảnh, khẳng định đã sớm đóng gói đưa tới, làm sao cũng không dám nói lời trước kia a!
- Ta cái này... cái này...
Nuốt nước miếng một cái, cố nén rung động trong lòng, vị Đại Đế này nói:
- Thi thể Đại Đế này, trong nội tâm của ta mong muốn là năm mươi vạn Thần thạch cực phẩm!
Bởi vì quá sợ hãi, nói chuyện cũng có chút lắp bắp.
Chẳng những không bán, còn cảm thấy Nhiếp Vân đang vũ nhục hắn, trong lời nói mang theo quát lớn.
- Không muốn ra bán? Nguyệt Nhi, nếu hắn không muốn bán, còn ngôn ngữ không tốt, ngươi mời hắn tới, ta lại cùng hắn thương nghị một chút!
Nhiếp Vân triển khai không gian chi lực của thế giới nạp vật, lập tức thấy rõ nội dung trên ngọc bài, cười nhạt một tiếng, quay đầu nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
- Mời hắn tới? Tiền bối, hắn nói không sẽ tới...
Trung niên nhân vội nói.
Hắn đã câu thông với đối phương rồi, người ta căn bản không tới, hắn chỉ là Thiên Đạo cảnh nho nhỏ, lại không dám thực làm gì Đế Cảnh.
Trong lúc nhất thời trên mặt như mướp đắng.
Sớm biết sẽ không tiếp cái sinh ý này, tiền không có kiếm được, lại bởi vậy đắc tội hai vị Đại Đế, hắn sống còn chưa đủ nha.
- Ha ha, qua hay không qua, không do hắn!
Nhiếp Vân cười cười, nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
- Để ta!
Đạm Đài Lăng Nguyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, như trăm hoa đua nở, ngọc thủ trắng noãn không tỳ vết nhẹ nhàng nâng lên.
Ông!
Không gian trước mắt giống như đá ném vào ao nước, dập dờn ra gợn sóng, trong rung động, thời gian bắt đầu vặn vẹo, cho thấy tràng cảnh trung niên nhân cùng đối phương dùng ngọc bài trao đổi vừa rồi.
- Nghịch chuyển thời gian? Hơn nữa ở trong phạm vi nhỏ như vậy nghịch chuyển thời gian?
Thấy cảnh này, trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ đồng thời nuốt nước miếng một cái.
Đại Đế có thể nghịch chuyển thời gian không phải là sự tình gì kỳ quái, nhưng ở trong một gian phòng nghịch chuyển, hơn nữa không lan đến bọn hắn, loại thủ đoạn này làm người ta không thể tưởng tượng nổi.
Cái này nên cần lực khống chế mạnh bao nhiêu?
Tìm tòi tất cả Đại Đế mà mình biết, đột nhiên phát hiện, vậy mà không có một người có thể làm được!
Rầm!
Hai người không kiềm hãm được nuốt nước miếng một cái.
Tu Ngôn chưởng quỹ càng bị dọa đến run rẩy.
Hắn sớm biết hai vị trước mắt này thực lực cường hãn, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến cường hãn như thế!
Đã cường đại vượt qua tưởng tượng.
Hô hô!
Thời gian tái hiện, Đạm Đài Lăng Nguyệt mỉm cười, một sợi dây bị nàng rút ra từ trong thời gian.
Đối phương cùng trung niên nhân liên hệ, cần thông đạo, có được nhân quả, sợi dây này chính là dây nhân quả!
Từ trong thời gian quá khứ bắt lấy dây nhân quả, nghĩ rõ ràng chuyện gì xảy ra, trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ đều sắp bị dọa ngất.
Thần giới muốn gặp được cường giả Đế Cảnh khó càng thêm khó, nhưng ở Chân Hư giới, tất cả mọi người là cường giả Thiên Đạo, bí mật của cường giả Đế Cảnh cũng không phức tạp, rất nhiều người muốn gặp là gặp được, đối với năng lực của cường giả Đế Cảnh cũng biết rất nhiều, từ quá khứ tìm ra dây nhân quả, nghe cũng không nghe qua!
- Tốt, tìm được!
Lấy dây nhân quả ra, Đạm Đài Lăng Nguyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, ngọc thủ lần nữa đưa về phía trước.
Ầm ầm!
Gian phòng sinh ra một vòng xoáy khổng lồ, lập tức hai người liền thấy một bóng người ở trong vòng xoáy.
Nhìn thấy người này, trung niên nhân chấn động toàn thân.
Chính là vị cường giả Đế Cảnh bán ra thi thể Đại Đế kia.
Giờ phút này hắn đang ngồi ở trong phòng, không có ý thức được nguy hiểm đã đến gần.
- Mời hắn đến đây đi!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
- Ân!
Đạm Đài Lăng Nguyệt không nói thêm gì nữa, bàn tay nhấc lên.
Soạt!
Trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ chỉ thấy vị Đại Đế kia rốt cục ý thức được cái gì, bắt đầu phản kháng, bất quá, công kích của hắn ở trước mắt nữ tử này giống như trẻ con, thời gian nháy mắt liền bị trói thành bánh chưng.
Lạch cạch!
Vòng xoáy biến mất, thời gian chảy trở về, một bóng người bị vồ tới, ngã ở trước mặt, chính là vị Đại Đế kia.
- Cái này...
Trung niên nhân cùng Tu Ngôn chưởng quỹ lần nữa nuốt nước miếng.
Bọn hắn đã sớm biết cùng là Đại Đế cũng có chênh lệch, nhưng chênh lệch này cũng quá lớn a, vị trước mắt cũng quá mạnh đi!
Một vị Đại Đế tiện tay bị bắt tới, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có...
Đổi lại ai, cũng cảm thấy khó mà tin được.
- Các ngươi là ai? Muốn làm gì?
Vị Đại Đế này hiển nhiên không nghĩ tới gặp được loại tình huống này, sắc mặt trở nên khó coi, ngẩng đầu nhìn về phía Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt, nghĩ làm sao cũng không biết khi nào đắc tội hai vị đại năng này.
- Mạo muội mời ngươi tới, là muốn mua thi thể Đại Đế của ngươi, tuyệt đối đừng trách móc!
Nhiếp Vân cười cười.
- Trách móc?
Vị Đại Đế này muốn khóc.
Vô luận ai đang tu luyện bị bắt đến, chỉ sợ cũng sẽ trách móc, nhưng trách móc có làm được gì?
Thực lực vi tôn, thực lực của ngươi mạnh như vậy, coi như muốn trách, cũng không dám trách a!
Mặc dù trong lòng không thoải mái, nhưng cũng biết đối phương không phải muốn giết hắn, nhịn không được nhẹ nhàng thở ra.
- Nếu như biết là tiền bối ngươi muốn mua, ta chắc chắn sẽ không từ chối!
Vị Đại Đế này vội nói.
Không chịu thua không được a!
- Khách khí, giá tiền trong lòng ngươi là bao nhiêu?
Nhiếp Vân tiếp tục hỏi.
- Ây... Một thi thể Đại Đế mà thôi, với ta mà nói không có tác dụng gì, nếu tiền bối muốn, trực tiếp tặng cho ngươi là được, nói mua sắm thực quá khách khí!
Vị Đại Đế này rất thông minh, biết không phải đối thủ, ngữ khí cũng thay đổi.
- Nếu là mua bán, tự nhiên có mua có bán, cướp đoạt của người, không phải chúng ta muốn làm!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Hắn không thiếu tiền, thực án đối phương làm như vậy, tránh không được có ý cướp đoạt?
Bản thân lại không có nhân phẩm cũng sẽ không làm như vậy a!
Nếu quả thật muốn làm như vậy, tế ra Thánh Sơn, trực tiếp chém giết tất cả Đại Đế của Thần giới là được rồi, còn cần phiền toái như vậy?
- Đúng, là vãn bối sơ sót!
Trên đầu vị Đại Đế này ứa ra mồ hôi lạnh.
Lúc này, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía Nhiếp Vân, thanh âm có chút run rẩy:
- Tiền bối... là Nhiếp Vân bệ hạ cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt thiếu phong chủ?
- Ta là Nhiếp Vân, vị này là thê tử của ta, Đạm Đài Lăng Nguyệt!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Tên của hắn sớm ở trong Đại Đế truyền ra, bị người nhận ra cũng bình thường.
- A...
Thấy hắn thừa nhận, vị Đại Đế này rốt cuộc minh bạch, dọa đến xém chút nữa ngất đi.
Nếu như hắn sớm biết là vị sát tinh này, muốn thi thể Đế Cảnh, khẳng định đã sớm đóng gói đưa tới, làm sao cũng không dám nói lời trước kia a!
- Ta cái này... cái này...
Nuốt nước miếng một cái, cố nén rung động trong lòng, vị Đại Đế này nói:
- Thi thể Đại Đế này, trong nội tâm của ta mong muốn là năm mươi vạn Thần thạch cực phẩm!
Bởi vì quá sợ hãi, nói chuyện cũng có chút lắp bắp.