Vô Tận Đan Điền
Chương 3444: Gặp lại Phần Thiên Thú Vương
- Ngươi nói không sai... Những người kia quả nhiên đến đây!
Liệt Thiên Thú vương cũng nhìn thấy thanh trường thương này, gật gật đầu, hắn càng tin lời Nhiếp Vân nói thêm vài phần.
- Ân! Xem ra Đa Ba vương tử đã gặp và chiến đấu với Phần Thiên Thú Vương,
Nhìn dấu vết chung quanh, Nhiếp Vân nói.
Xem ra chính mình nói bậy chẳng những nói đúng, Đa Ba vương tử đã đánh nhau với Phần Thiên Thú Vương tại nơi này.
Cảm xúc của hắn lẫn lộn.
Chính mình tới nơi này là muốn tìm kiếm thôn phệ thế giới chi tâm... Phần Thiên Thú Vương, Đa Ba vương tử tới đây làm gì?
Hắn cũng không tin Đa Ba vương tử bị Liệt Thiên Thú đẩy vào bước đường cùng nên tới đây.
Có thể chiến đấu với Phần Thiên Thú, nói rõ trong tay bọn họ có bảo vật chống lại cường giả Thiên Đạo, tự nhiên không có khả năng sợ hãi Liệt Thiên Thú vương.
- Bọn chúng tới đây vào sáu ngày trước, chỉ sợ thế giới chi tâm đã không an toàn, mau tới nhìn đi.
Không biết mục đích của đối phương nhưng với mình mà nói không phải chuyện tốt gì, Nhiếp Vân không hề do dự, hắn dò theo dấu vết chiến đấu lưu lại và tiến lên phía trước.
Nhìn dấu vết chiến đấu có thể thấy thời gian chiến đấu không dài, nhiều nhất hai ba giây là kết thúc, bởi vậy dấu vết không có lưu quá nhiều, một người một thú đi về phía trước không lâu đã mất đi tung tích.
- Phía trước chính là Liệt Thiên Thú thú vương táng địa! Ẩn chứa vô số thú vương ý niệm, không nên xằng bậy phá hư yên tĩnh bên trong.
Thú vương bàn giao một câu, hắn đi dọc theo con đường tiến lên phía trước.
Thời gian không dài, một tấm bia đá lớn xuất hiện trước mặt, phía trên dùng văn tự Liệt Thiên Thú ghi bốn chữ “Thú vương táng địa“.
Nhiếp Vân liếc mắt nhìn qua, hắn theo sát thú vương.
Càng vào trong sương mù càng nặng, gió lạnh gào thét mang theo hàn khí giống như có vô số oan hồn thút thít nỉ non.
Mỗi một đầu thú vương đều là cường giả Thiên Đạo cảnh, trăm triệu năm qua không biết vẫn lạc bao nhiêu con, những cường giả lưu lại oán khí to lớn, thực lực Nhiếp Vân hiện tại cũng khó bảo trì không rét run.
Tinh thần khẽ động, hắn phóng xuất dung hợp giới vực ra ngoài hình thành ngăn cách, oán khí chung quanh biến mất không ít, cũng không ảnh hưởng tới hắn.
Không bị oán khí quấy nhiễu, dọc theo oán khí đi lên phía trước, đi tới đi tới, Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.
- Tại sao càng đi vào trong oán khí càng ít? Chẳng lẽ bên trong thú vương táng địa mai táng ít thi thể thú vương?
Qua một hồi Nhiếp Vân lên tiếng.
- Oán khí ít?
Liệt Thiên Thú vương vừa mới bắt đầu còn không có phát giác, nghe hắn nói cũng ý thức được vấn đề này.
- Không đúng, càng vào trong mai táng thú vương càng nhiều, tại sao oán khí giảm bớt?
Nó cũng biết đây là chuyện khó tin.
Những thú vương mai táng ở đây cũng không phải cam tâm tình nguyện tử vong, sau khi chết oán khí sẽ nương theo mai táng càng nhiều mà càng nồng đậm... Cảnh tượng trước mắt trái ngược, oán khí càng ngày càng ít, đây là việc làm người ta cảm thấy kỳ quái.
- Dường như nơi đây không có chút oán khí nào cả!
Lại đi một hồi, trong sơn cốc không còn oán khí.
Nhiếp Vân nhìn hai bên một chút, phát hiện nơi này còn một ít di hài thú vương, phần mộ cùng dày đặc hơn nhiều.
- Có thể là... Thời gian quá dài, oán khí tiêu tán a!
- Mai táng tại đây là tổ tiên quá cổ xưa.
Liệt Thiên Thú vương cũng không biết nguyên nhân gì, qua một lúc mới nói.
- Có khả năng ah!
Nhiếp Vân cũng nghĩ không ra lý do tốt hơn, gật gật đầu, đang muốn nói chuyện đã nghe phía trước có tiếng gào thét, một bóng đen cực lớn xuất hiện trước mặt.
- Hắc hắc, xem ra ta đoán không sai, quả nhiên ngơi tới nơi này... Lần này ta xe ngươi chạy đi đâu
- Phần Thiên Thú Vương?
Sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống.
Xuất hiện trước mắt chính là Phần Thiên Thú Vương!
Hắn nói nhiều với Liệt Thiên Thú vương như vậy, khiến nó tin tưởng chính mình, điều kiện tiên quyết là không gặp gia hỏa này, bằng không lời nói dối sẽ bị đâm phá.
Mang tất cả giá họa lên người Đa Ba vương tử.
Dù sao bên ngoài truyền lưu nhân loại hủy hoại Phần Thiên khu, cũng không biết tên của mình, cho dù biết rõ, nói gọi tên của hắn cũng không nói lên điều gì.
Vốn tưởng rằng ít nhất trước khi tìm được thế giới chi tâm sẽ không đụng phải, chờ tìm được thế giới chi tâm sẽ không sợ gì cả... Không nghĩ tới mới đi tới đây đã gặp được.
Một khi bị nó vạch trần lời nói dối trước mặt Liệt Thiên Thú vương, gây chuyện không ttố không cần nó ra tay, Liệt Thiên Thú vương cũng sẽ trở mặt.
- Phần Thiên Thú Vương không nói một tiếng đã đi tới thú vương táng địa của Liệt Thiên Thú các ngươi, còn dùng phân thân lừa ngươi, rất rõ ràng có âm mưu gì đó, ngàn vạn không thể thả nó đi...
Nghĩ vậy Nhiếp Vân quyết định tiên hạ thủ vi cường, vội vàng truyền âm cho Liệt Thiên Thú.
Quả nhiên nghe được hắn nói, sắc mặt Liệt Thiên Thú vương trầm xuống, đôi mắt đỏ rực.
Thú vương táng địa là thánh địa của chủng tộc, Liệt Thiên Thú bình thường đều không thể tiến vào, Phần Thiên Thú Vương trước mắt không nói một tiếng đã chạy vào, còn mai phục tại đây, xem ra không có hảo ý.
Nghĩ đến điểm này, trong mắt Liệt Thiên Thú vương mang theo sát cơ.
- Phần Thiên, ngươi thật lớn mật, xem ra ta xem thường ngươi... Nếu ngươi muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi.
Sau khi quát lớn, nó mở cánh ra và tùy thời động thủ.
Tuy hai thú đều là Thiên Đạo cảnh nhưng một là nhất châu cảnh, một là nhị châu cảnh, thực lực khác biệt quá lớn, Liệt Thiên Thú Vương thật muốn động thủ, hoàn toàn có thể chém giết nó, chỉ có điều phí không ít công phu mà thôi.
- Liệt Thiên, ta tới đây chính là vì chờ nhân loại này, ta có chuyện với hắn, ngươi không cần nghĩ nhiều, chỉ cần giết người này, ta có thể bồi tội với ngươi.
- Chịu đòn nhận tội cũng không sao cả!
Nhìn thấy Liệt Thiên Thú Vương đi cùng với Nhiếp Vân, Phần Thiên Thú Vương cau mày và nói.
- Đừng tin lời hắn, có khả năng hắn đã chém giết nhân loại tới đây, có lẽ... Bảo vật đã rơi vào trong tay nó!
Nhìn thấy Liệt Thiên Thú vương có ý động tâm với lời nó nói cho nên Nhiếp Vân đổ thêm dầu vào lửa.
Hắn và Liệt Thiên Thú vương chỉ có quan hệ giao dịch, ký kết khế ước không giết nhau, trên thực tế không tính là bằng hữu, nếu như không phải khế ước chế ngự, nó sẽ ra tay đối phó chính mình.
Dù sao nhân loại và Liệt Thiên Thú không có quan hệ hữu hảo, mang theo địch ý trời sinh.
Cho nên hắn phải tiếp tục phân hoá quan hệ hai thú, bằng không Phần Thiên Thú Vương động thủ với mình, hắn không thể không bạo lộ Viêm Hoàng điện!
Liệt Thiên Thú vương cũng nhìn thấy thanh trường thương này, gật gật đầu, hắn càng tin lời Nhiếp Vân nói thêm vài phần.
- Ân! Xem ra Đa Ba vương tử đã gặp và chiến đấu với Phần Thiên Thú Vương,
Nhìn dấu vết chung quanh, Nhiếp Vân nói.
Xem ra chính mình nói bậy chẳng những nói đúng, Đa Ba vương tử đã đánh nhau với Phần Thiên Thú Vương tại nơi này.
Cảm xúc của hắn lẫn lộn.
Chính mình tới nơi này là muốn tìm kiếm thôn phệ thế giới chi tâm... Phần Thiên Thú Vương, Đa Ba vương tử tới đây làm gì?
Hắn cũng không tin Đa Ba vương tử bị Liệt Thiên Thú đẩy vào bước đường cùng nên tới đây.
Có thể chiến đấu với Phần Thiên Thú, nói rõ trong tay bọn họ có bảo vật chống lại cường giả Thiên Đạo, tự nhiên không có khả năng sợ hãi Liệt Thiên Thú vương.
- Bọn chúng tới đây vào sáu ngày trước, chỉ sợ thế giới chi tâm đã không an toàn, mau tới nhìn đi.
Không biết mục đích của đối phương nhưng với mình mà nói không phải chuyện tốt gì, Nhiếp Vân không hề do dự, hắn dò theo dấu vết chiến đấu lưu lại và tiến lên phía trước.
Nhìn dấu vết chiến đấu có thể thấy thời gian chiến đấu không dài, nhiều nhất hai ba giây là kết thúc, bởi vậy dấu vết không có lưu quá nhiều, một người một thú đi về phía trước không lâu đã mất đi tung tích.
- Phía trước chính là Liệt Thiên Thú thú vương táng địa! Ẩn chứa vô số thú vương ý niệm, không nên xằng bậy phá hư yên tĩnh bên trong.
Thú vương bàn giao một câu, hắn đi dọc theo con đường tiến lên phía trước.
Thời gian không dài, một tấm bia đá lớn xuất hiện trước mặt, phía trên dùng văn tự Liệt Thiên Thú ghi bốn chữ “Thú vương táng địa“.
Nhiếp Vân liếc mắt nhìn qua, hắn theo sát thú vương.
Càng vào trong sương mù càng nặng, gió lạnh gào thét mang theo hàn khí giống như có vô số oan hồn thút thít nỉ non.
Mỗi một đầu thú vương đều là cường giả Thiên Đạo cảnh, trăm triệu năm qua không biết vẫn lạc bao nhiêu con, những cường giả lưu lại oán khí to lớn, thực lực Nhiếp Vân hiện tại cũng khó bảo trì không rét run.
Tinh thần khẽ động, hắn phóng xuất dung hợp giới vực ra ngoài hình thành ngăn cách, oán khí chung quanh biến mất không ít, cũng không ảnh hưởng tới hắn.
Không bị oán khí quấy nhiễu, dọc theo oán khí đi lên phía trước, đi tới đi tới, Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.
- Tại sao càng đi vào trong oán khí càng ít? Chẳng lẽ bên trong thú vương táng địa mai táng ít thi thể thú vương?
Qua một hồi Nhiếp Vân lên tiếng.
- Oán khí ít?
Liệt Thiên Thú vương vừa mới bắt đầu còn không có phát giác, nghe hắn nói cũng ý thức được vấn đề này.
- Không đúng, càng vào trong mai táng thú vương càng nhiều, tại sao oán khí giảm bớt?
Nó cũng biết đây là chuyện khó tin.
Những thú vương mai táng ở đây cũng không phải cam tâm tình nguyện tử vong, sau khi chết oán khí sẽ nương theo mai táng càng nhiều mà càng nồng đậm... Cảnh tượng trước mắt trái ngược, oán khí càng ngày càng ít, đây là việc làm người ta cảm thấy kỳ quái.
- Dường như nơi đây không có chút oán khí nào cả!
Lại đi một hồi, trong sơn cốc không còn oán khí.
Nhiếp Vân nhìn hai bên một chút, phát hiện nơi này còn một ít di hài thú vương, phần mộ cùng dày đặc hơn nhiều.
- Có thể là... Thời gian quá dài, oán khí tiêu tán a!
- Mai táng tại đây là tổ tiên quá cổ xưa.
Liệt Thiên Thú vương cũng không biết nguyên nhân gì, qua một lúc mới nói.
- Có khả năng ah!
Nhiếp Vân cũng nghĩ không ra lý do tốt hơn, gật gật đầu, đang muốn nói chuyện đã nghe phía trước có tiếng gào thét, một bóng đen cực lớn xuất hiện trước mặt.
- Hắc hắc, xem ra ta đoán không sai, quả nhiên ngơi tới nơi này... Lần này ta xe ngươi chạy đi đâu
- Phần Thiên Thú Vương?
Sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống.
Xuất hiện trước mắt chính là Phần Thiên Thú Vương!
Hắn nói nhiều với Liệt Thiên Thú vương như vậy, khiến nó tin tưởng chính mình, điều kiện tiên quyết là không gặp gia hỏa này, bằng không lời nói dối sẽ bị đâm phá.
Mang tất cả giá họa lên người Đa Ba vương tử.
Dù sao bên ngoài truyền lưu nhân loại hủy hoại Phần Thiên khu, cũng không biết tên của mình, cho dù biết rõ, nói gọi tên của hắn cũng không nói lên điều gì.
Vốn tưởng rằng ít nhất trước khi tìm được thế giới chi tâm sẽ không đụng phải, chờ tìm được thế giới chi tâm sẽ không sợ gì cả... Không nghĩ tới mới đi tới đây đã gặp được.
Một khi bị nó vạch trần lời nói dối trước mặt Liệt Thiên Thú vương, gây chuyện không ttố không cần nó ra tay, Liệt Thiên Thú vương cũng sẽ trở mặt.
- Phần Thiên Thú Vương không nói một tiếng đã đi tới thú vương táng địa của Liệt Thiên Thú các ngươi, còn dùng phân thân lừa ngươi, rất rõ ràng có âm mưu gì đó, ngàn vạn không thể thả nó đi...
Nghĩ vậy Nhiếp Vân quyết định tiên hạ thủ vi cường, vội vàng truyền âm cho Liệt Thiên Thú.
Quả nhiên nghe được hắn nói, sắc mặt Liệt Thiên Thú vương trầm xuống, đôi mắt đỏ rực.
Thú vương táng địa là thánh địa của chủng tộc, Liệt Thiên Thú bình thường đều không thể tiến vào, Phần Thiên Thú Vương trước mắt không nói một tiếng đã chạy vào, còn mai phục tại đây, xem ra không có hảo ý.
Nghĩ đến điểm này, trong mắt Liệt Thiên Thú vương mang theo sát cơ.
- Phần Thiên, ngươi thật lớn mật, xem ra ta xem thường ngươi... Nếu ngươi muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi.
Sau khi quát lớn, nó mở cánh ra và tùy thời động thủ.
Tuy hai thú đều là Thiên Đạo cảnh nhưng một là nhất châu cảnh, một là nhị châu cảnh, thực lực khác biệt quá lớn, Liệt Thiên Thú Vương thật muốn động thủ, hoàn toàn có thể chém giết nó, chỉ có điều phí không ít công phu mà thôi.
- Liệt Thiên, ta tới đây chính là vì chờ nhân loại này, ta có chuyện với hắn, ngươi không cần nghĩ nhiều, chỉ cần giết người này, ta có thể bồi tội với ngươi.
- Chịu đòn nhận tội cũng không sao cả!
Nhìn thấy Liệt Thiên Thú Vương đi cùng với Nhiếp Vân, Phần Thiên Thú Vương cau mày và nói.
- Đừng tin lời hắn, có khả năng hắn đã chém giết nhân loại tới đây, có lẽ... Bảo vật đã rơi vào trong tay nó!
Nhìn thấy Liệt Thiên Thú vương có ý động tâm với lời nó nói cho nên Nhiếp Vân đổ thêm dầu vào lửa.
Hắn và Liệt Thiên Thú vương chỉ có quan hệ giao dịch, ký kết khế ước không giết nhau, trên thực tế không tính là bằng hữu, nếu như không phải khế ước chế ngự, nó sẽ ra tay đối phó chính mình.
Dù sao nhân loại và Liệt Thiên Thú không có quan hệ hữu hảo, mang theo địch ý trời sinh.
Cho nên hắn phải tiếp tục phân hoá quan hệ hai thú, bằng không Phần Thiên Thú Vương động thủ với mình, hắn không thể không bạo lộ Viêm Hoàng điện!