Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vô Tận Đan Điền

Chương 3329: Khôi Lỗi đạo (1)



- Ngươi trở lại là tốt rồi, thi đấu tranh đoạt Tầm Hướng châm ta không có chiến thắng, cho nên cũng không có biện pháp nào khác.
Nhữ Hạ Vương tử khẽ lắc đầu.
- Không phải Tầm Hướng châm có ba cái hay sao? Nó tới tay những ai?
Nhiếp Vân có chút sững sờ.
Trước đó Nguyên Dương Đế Quân cũng đã từng nói qua, Tầm Hướng châm tổng cộng có ba cái. Ba đại vương tử có nội tình thâm hậu nhất, dựa theo đạo lý có lẽ người này nên đoạt được một cái a.
- Đa Ba vương tử, Lưu Mộc vương tử đều có một cái. Cái còn lại bị hậu bối của Tâm Ma Đế quân, Ma Nghiêm đoạt được!
Vẻ mặt của Nhữ Hạ Vương tử có chút uể oải.
Thân là một trong ba đại vương tử có tư cách cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, ngay cả Tầm Hướng châm bình thường cũng không thể cạnh tranh được. Chuyện này quả thực có chút mất mặt a.
- Hậu bối của Tâm Ma Đế quân? Ma Nghiêm?
Đây là lần đầu tiên Nhiếp Vân nghe thấy cái tên này.
- Đúng vậy, Ma Nghiêm là cường giả lợi hại nhất trong đám người đồng lứa lần này. Đã đạt tới Hoàng cảnh viên mãn, thực lực rất mạnh. Nếu như không phải trong thời khắc mấu chốt Đa Ba vương tử đột phá đến Hoàng cảnh viên mãn. Chỉ sợ ngôi vị quán quân đã thuộc về hắn ta rồi.
Nhữ Hạ Vương tử nói.
- Đa Ba vương tử đột phá...
Lúc này Nhiếp Vân mới biết được tin tức này.
Đa Ba vương tử vốn chỉ là Hoàng cảnh đỉnh phong, cách viên mãn cũng chỉ có chênh lệch một bước. Đối phương có thể đột phá, cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên.
- Ta nghe nói viên mãn chia làm Tam phẩm, Đa Ba vương tử là thuộc về mấy phẩm?
Biết rõ Đa Ba vương tử đã đột phá, trong lòng Nhiếp Vân không khỏi sinh ra vẻ cảnh giác, hắn nhịn không được mở miệng hỏi một câu.
Hắn và Đa Ba vương tử cũng chỉ từng gặp mặt qua mà thôi. Cũng không có giao thủ với đối phương cho nên cũng không biết rốt cuộc thực lực đối phương như thế nào, không biết đã mở được mấy phẩm.
Tuy rằng trước đó Đa Ba vương tử là Hoàng cảnh đỉnh phong. Thế nhưng chưa bao giờ truyền ra tin tức thua trận, thực lực rất mạnh, ngay cả Hoàng cảnh viên mãn cũng không phải là đối thủ của hắn.
Có thể làm được điểm ấy, chỉ sợ đẳng cấp giới vực mà hắn mở cũng không thấp a.
- Chúng ta có thể trổ hết tài năng ở trong rất nhiều hoàng tử, cũng là bởi vì đều đã mở ra giới vực thôn phệ nhất phẩm... Không phải ngươi đã biết chuyện này rồi hay sao?
Nghe thấy hắn hỏi như vậy, Nhữ Hạ Vương tử có chút nghi hoặc nhìn qua, dường như có chút im lặng.
- Giới vực thôn phệ nhất phẩm?
Trong lòng Nhiếp Vân có chút chấn động.
Những tin tức này quả thực hắn không biết.
Tuy nhiên, hiện tại mới biết cũng không quá muộn a.
Thôn Phệ đại đạo ở trong ba ngàn đại đạo mà hắn tu tập lúc trước cũng không có ghi chép lại. Thế nhưng trong cơ thể hắn lại có được thôn phệ đan điền, hắn biết rõ đẳng cấp của nó không thấp. Chỉ sợ đã có thể liệt kê vào trong top mười.
Đại đạo lợi hại như thế đại đạo, mở ra giới vực nhất phẩm... Thực lực mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ coi như là hắn cũng không thể chiến thắng được đối phương.
Dù sao thực lực của hắn bây giờ chỉ có Vương cảnh viên mãn, vẫn còn cách Hoàng cảnh một đoạn, mặc dù đã dung hợp vài loại đại đạo bài danh top đầu. Thế nhưng nếu như bàn về thực lực chân chính vẫn còn không bằng Hoàng cảnh viên mãn giới vực nhất phẩm.
Thật giống như Nhiếp Đồng, hắn chỉ là Kiếm Đạo sư giới vực Hoàng cảnh đỉnh phong, chính mình sẽ rất khó chiến thắng.
- Giới vực thôn phệ nhất phẩm Hoàng cảnh viên mãn, hơn nữa thân lại là hoàng tử, các loại bảo vật trenen gười tầng tầng lớp lớp... Khó trách Đa Ba vương tử có thể lấy được Tầm Hướng châm, chỉ sợ cho dù ta có ở đây tham gia cạnh tranh thì cũng chưa chắc đã có thể thành công tranh đoạt được một cái!
Trong lòng Nhiếp Vân lập tức đưa ra phán đoán.
Tuy rằng hắn rất tự tin với bản thân mình, thế nhưng cũng không phải là người mù quáng.
Đa Ba vương tử, Nhữ Hạ Vương tử, Lưu Mộc vương tử, ba người có thể chém giết ra từ bên trong rất nhiều vương tử trong, nếu như bản thân không có thực lực và thiên phú hơn người. Chuyện này tuyệt đối không thể a.
- Ma Nghiêm thì sao? Chẳng lẽ hắn ta cũng là cường giả giới vực nhất phẩm?
Trừ phi là giới vực nhất phẩm, nếu không, muốn tranh đoạt với Đa Ba vương tử giới vực nhất phẩm đỉnh phong thì sẽ rất khó.
- Hắn là giới vực Tâm Ma nhất phẩm! Giới vực này rất là đáng sợ!
Nhữ Hạ Vương tử nói.
- Tâm Ma giới vực...
Tâm Ma đại đạo xếp hạng thứ mười lăm ở trong các đại đạo. So với Kiếm Đạo sư đại đạo cũng cao minh hơn không ít. Đối với công kích linh hồn, không có bất kỳ chút tổn thương nào, cực kỳ đáng sợ!
Dùng loại đại đạo này để mở giới vực, Ma Nghiêm này quả thực đủ đáng sợ.
Tuy nhiên, ngẫm lại cũng không có giật mình quá. Nếu như đã là hậu bối của Tâm Ma Đại Đế, như vậy trong cơ thể có được huyết mạch và truyền thừa hoàn mỹ của hắn. Muốn mở ra một giới vực giống như vậy cũng không khó, đương nhiên, muốn đột phá tiếp, chỉ sợ cũng không có khả năng.
Thần giới chỉ cho phép một loại đại đạo có một vị Đại Đế sinh ra đời. Chỉ cần Tâm Ma Đại Đế không chết. Như vậy hậu bối tu luyện Tâm Ma đại đạo như Ma Nghiêm này sẽ vĩnh viễn không có cách nào đột phá lên được cảnh giới cao nhất, nương theo thời gian trôi qua, cuối cùng người này cũng sẽ chỉ biến thành một nắm cát vàng mà thôi.
Phổ Thiên Đại Đế đã nhận định đám người Đa Ba vương tử là nhân tuyển cho ngôi vị hoàng đế. Chỉ sợ cũng có cân nhắc về phương diện này.
Tuy rằng thực lực của ba người bọn họ mạnh, thế nhưng chỉ cần không có cách nào đột phá tới gông cùm cuối cùng. Như vậy tuổi thọ cũng chỉ có vài vạn năm ngắn ngủn, đợi sau khi bọn hắn chết đi. Như vậy vẫn có thể lựa chọn người xác lập như trước.
- Ngươi cũng là giới vực nhất phẩm, thực lực cũng đều là Hoàng cảnh đỉnh phong, Lưu Mộc vương tử không kém nhiều với ngươi. Cho nên nếu như nói thứ tự có lẽ còn phải xếp sau ngươi. Sao hắn lại có được một cái mà ngươi cái gì cũng không có được như vậy chứ?
Tiêu hóa tin tức về thực lực của những người này, trong lòng Nhiếp Vân không khỏi sinh ra một tia nghi hoặc.
Nhữ Hạ Vương tử ở tỏng ba đại vương tử có bài danh tương đối, so với Lưu Mộc còn cao hơn một ít. Thực lực cũng không kém là bao, sao Lưu Mộc kia lại có được một cái mà đối phương lại không cướp được một cái nào chứ?
Chương trước Chương tiếp
Loading...