Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vô Tận Đan Điền

Chương 3187: Bảo vật



- Làm càn, Diệp Long, chẳng lẽ ngươi không nhận ra ta?
Sắc mặt Diệp Đào trầm xuống.
- Ta tưởng là ai, thì ra là Diệp Đào thiếu gia!
- Chẳng lẽ lại còn tưởng rằng hiện tại là lúc chưa chọn người thừa kế sao? Hiện tại Diệp Tân thiếu gia của chúng ta khống chế đại cục, ngươi đã không đáng một đồng!
- Ít ở đây giả vờ giả vịt, cầm cái giá đỡ thiếu gia ra đây.
- Không nói cái khác, chỉ nói ngươi dám dẫn loạn người lạ vào Diệp phủ đã làm ngươi không chịu nổi!
Diệp Long trung niên nhân cười lạnh, trong mắt mang theo vui vẻ nghiền ngẫm.
Đế Quân phủ đệ phát sinh chuyện lớn còn chưa truyền vào trong Diệp phủ, hắn còn không biết thiếu gia chán nản mà mình xem thường đã thành người nắm quyền lực chân chính của Diệp phủ.
Càng không biết gia hỏa xa lạ trong lời của hắn đã có được lực lượng xem thường công tước.
- Không biết sống chết!
Đối với loại tiểu nhân này, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, mà là lắc đầu.
Không cần bản thân mình động thủ, chỉ sợ gia hỏa này sống không lâu.
Trước kia Diệp Đào bị đối phương áp bách chán nản đến mức tận cùng, trên thực tế hắn là người có suy nghĩ của mình, hiện tại có quyền lực, vừa động thủ sẽ là lôi đình vạn quân, không để cho đối thủ bất cứ cơ hội nào.
- Vậy sao? Người tới, Diệp Long bỏ qua công tước, mục vô tôn trưởng, giam hắn lại.
Nhìn đối phương cười lạnh, Diệp Đào cau mày quát lớn.
Nương theo tiếng quát của hắn là lực lượng nhộn nhạo bao phủ quốc công phủ.
Tiếng nói của hắn chẳng khác gì tiếng chuông vang vọng không gian.
Lời của hắn phàm là người Diệp phủ toàn bộ đều có thể nghe được, vang lên bên tai vô cùng tự nhiên.
- Đây là...
Diệp Long vốn cũng không thèm để ý, nghe âm thanh như thế sắc mặt biến hóa, toàn thân không ngừng run rẩy:
- Quốc công kim ngôn... Ngươi... Ngươi bây giờ là công tước?
Sau khi trở thành quốc công, có thể điều động cấm chế quốc công phủ và hình thành quốc công kim ngôn.
Chỉ cần là người quốc công phủ đều không thể ngăn cản uy lực của kim ngôn.
Đối phương không phải là thiếu gia bị vứt bỏ sao? Như thế nào... Đi Đế Quân phủ lại biến thành công tước?
NẾu như hắn là công tước, lão gia tử đâu rồi? Diệp Tân thiếu gia đâu rồi?
Trong nháy mắt Diệp Long đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, đầu gối của hắn mềm nhũn.
Cười nhạo một vị công tước... Chỉ sợ bất cứ kẻ nào cũng không thể cứu hắn.
Vù vù vù!
Kim ngôn vang lên, mấy thân ảnh từ xa bay tới và đưa tay khống chế hắn ngay lập tức.
- Từ hôm nay trở đi, Diệp Đào ta mới là Diệp quốc công đời tiếp theo, ai dám vi phạm mệnh lệnh, kết cục giống như Diệp Long này.
Diệp Đào nhướng mày, hắn vung tay lên.
PHỐC!
Một đạo quang mang xuất hiện, Diệp Long bị chém thành hai khúc ngay lập tức, trực tiếp tử vong.
Muốn để người khác thừa nhận vị trí quốc công của hắn, đầu tiên hắn phải giết gà dọa khỉ, làm cho không ai không biết uy nghiêm của hắn không phải người nào cũng có thể xâm phạm.
Biết rõ Diệp Đào lập uy, Nhiếp Vân cũng không để ý tới, lẳng lặng đứng bên cạnh, thời gian không dài, Diệp Đào đã ổn định Diệp phủ náo động và khống chế tất cả.
- Nhiếp Vân đại nhân, lần trước ta có quan sát hỗn độn thế giới, ta tham dự qua, biết rõ bọn họ thả thứ này ở đâu.
Triệt để khống chế Diệp phủ, xác lập địa vị Diệp quốc công của hắn, Diệp Đào không hề để ý tới những người khác, hắn đi tới bên cạnh Nhiếp Vân và đi đầu dẫn đường.
Biết rõ Diệp Đào là Diệp quốc công mới bổ nhiệm, không người nào dám ngăn cản hắn, hai người nhanh chóng đi tới khu vực cấm chế cường đại.
Đẩy cửa đi vào giống như đi vào thế giới khác.
Trong đại điện bố trí trận pháp không gian, bên trong có đủ loại bảo vật lơ lửng trên không trung, khí tức kích động lòng người.
- Đây là tàng bảo khố của Diệp phủ!
Diệp Đào cười nói.
- Tàng bảo khố?
Không nghĩ tới Diệp Đào trực tiếp mang hắn tới nơi này, Nhiếp Vân sững sờ sau đó nhìn các vật phẩm chung quanh.
Không hổ là phủ công tước truyền thừa không biết bao nhiêu năm, bảo vật nhiều vô số kể, mặc dù là hắn cũng có chút động tâm.
Những bảo vật này có nhiều thứ tốt nhưng Nhiếp Vân có Linh Lung Trân Châu Tháp cho nên không quan tâm quá nhiều bảo vật..
Hiện tại thứ làm hắn động tâm duy nhất chính là bảo bối gia tăng vững chắc của nạp vật thế giới.
Dọc theo thông đạo tiến lên phía trước, đôi mắt Nhiếp Vân như hoa lên khi nhìn thấy những bảo vật chung quanh.
Diệp Đào đã dẫn hắn tới, nói rõ hắn có đầy đủ quyền hạn, hơn nữa đối phương có ý rõ ràng, muốn báo đáp ơn tri ngộ của hắn, đồng thời làm tốt quan hệ,đã như vậy từ chối thì không được.
- Ân?
Nhiếp Vân dừng lại.
Xuất hiện trước mặt là viên cầu không lớn, trong đó có lực lượng không gian nhộn nhạo.
Chính là một hỗn độn thế giới.
Chỉ có điều thế giới này rất nhỏ, cũng không khác gì lúc hắn hành y, mặc dù thôn phệ nhưng tác dụng không lớn.
Liếc mắt nhìn, tiếp tục đi về phía trước, phía trước lơ lửng hơn mười hỗn độn thế giới, lại đi tới phía trước, thế giới càng lúc càng lớn, lực lượng không gian càng nồng nặc.
- Hỗn độn thế giới này ta muốn!
Đôi mắt Nhiếp Vân nhìn chằm chằm vào kim cầu phía trên.
Từ thể tích thì viên cầu này không khác gì những viên cầu khác, tinh thần truyền vào bên trong, có thể nhẹ nhõm cảm ngộ lực lượng chân thật bên trong.
Đây là hỗn độn hải dương đã không kém gì hỗn độn thế giới, không gian vững chắc, lực lượng tràn đầy, cũng không biết Diệp phủ lấy được từ nơi nào.
Nếu như có thể thu hỗn độn hải dương này dung nhập đan điền, có thể đoán được nạp vật thế giới sẽ có tiến bộ.
- Vừa ý cứ lấy là được.
Thấy hắn có yêu mến, Diệp Đào thở ra một hơi và lên tiếng.
Dẫn hắn tới chính là muốn tặng bảo vật, nếu như cái gì cũng chướng mắt thì không có ý nghĩa.
- Ta cũng không khách khí!
Nhẹ nhàng cười cười, Nhiếp Vân đi tới trước nắm lấy hỗn độn thế, bàn tay còn chưa nắm lấy viên cầu, đột nhiên sửng sốt, đồng tử của hắn co rút lại.
- Ân?
Hỗn độn thế giới cũng không đáng làm hắn cảm thấy kỳ quái, mà là viên cầu tràn đầy đấu vết thiết bài bên cạnh.
Thiết bài nhìn không có chút dấu vết thu hút gì, không có hào quang sáng bóng, cũng không có bất cứ lực lượng gì, nhưng chẳng biết tại sao, Nhiếp Vân lại có cảm giác quen thuộc.
Tu vi đạt tới cảnh giới của hắn không có khả năng vô duyên vô cớ sinh ra loại cảm giác này, xuất hiện loại tình huống này thì nói rõ viên cầu không đơn giản.
Chụp vào viên cầu hỗn độn thế giới và dừng lại, ánh mắt của hắn nhìn thiết bài không thu hút.
Chương trước Chương tiếp
Loading...