Vô Tận Đan Điền
Chương 2953: Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp
Lưu Hạ trưởng lão còn không kịp phản ứng, chỉ thấy quả đấm không ngừng trở nên lớn, trước mắt tối sầm, máu mũi chảy dài.
- Dựa vào!
Ánh mắt của Lưu Hạ trưởng lão đau xót, cảm thấy nước mắt chảy xuống, trong lòng như có mấy vạn con thảo nê chạy như điên mà qua.
Đường đường trưởng lão Hồng Hà Môn, đi tới bất kỳ địa phương nào cũng được người tôn làm thượng khách, lại bị một quyền đánh chảy máu mũi, nước mắt chảy dài, nếu cho ngoại nhân biết, tuyệt đối sẽ cười đến rụng răng.
- Đều là ngươi... Ta trước ngươi giết!
Gầm thét một tiếng, Lưu Hạ trưởng lão không đi quản Viên Cửu nữa, xoay người bắt tới Chức Nữ toa.
Hắn thấy, có thể bị Viên Cửu một quyền đánh trúng mũi, chính là vì Chức Nữ toa quấy rối, bây giờ muốn thay đổi cục diện, chỉ có thể trước giết chết đối phương lại nói.
Dù sao so với Viên Cửu, cái gọi là thiếu gia này chẳng qua là dựa vào một món Thần binh phi hành, thực lực bản thân cũng không tính là lợi hại!
Ầm!
Tay của Lưu Hạ trưởng lão giống như biến thành màn sân khấu, toàn bộ bầu trời bị bao phủ, Nhiếp Vân khống chế Chức Nữ toa, bị đêm tối bao lại, giống như rơi vào vũng bùn, không thể động đậy nữa.
- Đây là giới vực của cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong...
Con ngươi của Nhiếp Vân co rụt lại.
Đồng dạng là giới vực, nhưng Hoàng cảnh sơ kỳ cùng Hoàng cảnh đỉnh phong chênh lệch thực quá lớn, dù là Hoàng cảnh trung kỳ cũng không thể so sánh.
Mới vừa rồi Kim Phó Các chủ sử dụng giới vực, cũng chỉ cản trở một cái, liền bị xông phá, bị tươi sống đụng chết, nhưng giới vực của Lưu Hạ trưởng lão lại có thể để cho hắn khống chế Chức Nữ toa dừng lại, đủ thấy sự khác biệt.
- Vẫn là thực lực quá yếu...
Nhiếp Vân chỉ có Vương cảnh đỉnh phong, cưỡng ép khống chế Chức Nữ toa áp lực rất lớn, nếu như bây giờ có thực lực như Viên Cửu, cho dù giới vực mạnh thì có ích lợi gì? Khẳng định cũng có thể tùy tiện phá vỡ, không chịu nổi một kích.
Rào!
Đang suy tư, chưởng lực của Lưu Hạ trưởng lão đã tới bên cạnh, chỉ cảm thấy Chức Nữ toa kịch liệt đung đưa, cả người Nhiếp Vân đầu đau sắp nứt.
- Nguy rồi, người này muốn tước đoạt quyền khống chế Chức Nữ toa...
Đáy lòng Nhiếp Vân trầm xuống.
Mặc dù Chức Nữ toa là hắn luyện hóa, nhưng thực lực của hắn bây giờ quá yếu, còn không cách nào hoàn toàn khống chế, sử dụng loại bảo bối cấp bậc này, giống như trẻ con lái xe ngựa vậy, rất dễ dàng bị người đẩy khỏi xe!
Một khi bị tước đoạt quyền khống chế, thì sẽ thoát ly Chức Nữ toa, tương đương với trần truồng bại lộ ở trong giới vực của đối phương!
Như vậy chỉ có một kết quả... Chết!
- Không thể bị tước đoạt!
Sắc mặt khó coi, cố nén đầu đau sắp nứt, Nhiếp Vân gầm lên giận dữ.
Đối phương thi triển thủ đoạn hết sức cương quyết, dựa theo tình huống bây giờ, tiếp tục kiên trì, sợ rằng không được bao lâu, Chức Nữ toa sẽ hoàn toàn thoát khỏi khống chế.
- Đáng ghét!
Viên Cửu nhìn thấu mục đích của hắn, lông mày giương lên, hai tay giống như thiết trảo, thẳng tắp xé rách tới.
Theo Nhiếp Vân nhiều ngày như vậy, hắn đã biết chủ nhân trẻ tuổi này không có đạt tới Hoàng cảnh, mặc dù chẳng biết tại sao có thể thi triển ra thực lực cường đại như Hoàng cảnh, nhưng biết đối phương không muốn nói, thân là thị vệ, là quyết không được hỏi nhiều.
Biết thực lực cụ thể của hắn, cũng biết một khi Chức Nữ toa bị cướp đoạt, vị chủ nhân này hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Cho nên, chiêu này không có chút nào giữ lại, dùng hết toàn lực, bàn tay xuất hiện ở sau lưng Lưu Hạ trưởng lão.
- Hừ!
Không để ý tới công kích của hắn, Lưu Hạ trưởng lão khẽ hô một tiếng, một ngọc bài đột nhiên bay ra, nổ tung.
Ông một tiếng, phía sau hắn xuất hiện một quang màng to lớn.
Phù lục của cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong!
Rầm rầm ầm!
Quang màng xuất hiện, toàn bộ công kích của Viên Cửu rơi ở phía trên, phát ra tiếng nổ ầm, đồng thời địa phương quang màng tiếp xúc bàn tay hắn, tựa như ngư lân vậy, rậm rạp chằng chịt, phòng ngự cường đại, cho dù công kích của hắn cũng không cách nào phá vỡ.
- Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp?
Con ngươi của Viên Cửu co rụt lại.
Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp là một loại phù lục phòng ngự, chế luyện cực kỳ phức tạp, giống trước kia Nhiếp Vân sử dụng Hoàng Ngự Giáp Phù, thậm chí còn cao cấp hơn.
Một khi kích thích Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp, sẽ tạo thành một phòng ngự trạng thái ngư lân, Hoàng Ngự Giáp Phù thông thường có thể ngăn cản ba lần công kích, mà cái này, đủ để ngăn cản mấy mươi lần mà không hỏng!
Lực phòng ngự của thứ này mạnh, nhưng chi phí cũng cao đáng sợ!
Luyện chế một cái ít nhất cần mười giọt tinh huyết của bản thân!
Tinh huyết vật này, không phải là huyết dịch bình thường, mà là tinh hoa hội tụ, mới sinh ra người người tương đương, nương theo thực lực gia tăng, sẽ gia tăng một ít, nhưng sẽ không quá nhiều!
Thực lực như Lưu Hạ trưởng lão, nhiều nhất chỉ có mấy trăm giọt, lấy ra một phần mười luyện chế Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp này, đủ thấy đáng sợ!
Chính vì trân quý như vậy, cho dù luyện chế thành công cũng sẽ không dễ dàng sử xuất, mới vừa rồi hắn và Viên Cửu chiến đấu thời gian dài như vậy cũng không dùng, bây giờ lại lấy ra, đủ thấy thống hận với Nhiếp Vân, một lòng muốn chém giết!
- Thiếu gia, chịu đựng...
Nhận ra Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp, Viên Cửu cảm thấy da đầu sắp nổ tung, hai tay thay đổi thành quả đấm, không ngừng đánh quang màng.
Nhưng mà hắn muốn mau, tác dụng lại không lớn, nếu Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp quả thật dễ dàng phá vỡ, sẽ không có danh tiếng lớn như vậy rồi.
- Khinh địch, trưởng lão một tông môn, đều có nội tình nồng đậm...
Cắn răng kiên trì, Nhiếp Vân cố nén thống khổ bị tê liệt.
Đối phương là một trưởng lão của nhất lưu tông môn, từ trước ở Hối Binh Các gặp phải có thể thấy được, vô cùng tham lam, người như vậy trên người nhất định có không ít thủ đoạn bảo vệ tánh mạng!
Không biết rõ thủ đoạn của đối phương, trực tiếp đối kháng, khó trách bị động như thế.
- Bây giờ chỉ có thể dựa vào mình...
Thấy Viên Cửu trong thời gian ngắn không phá nổi quang màng, Nhiếp Vân biết chỉ có thể dựa vào mình, một khi không kiên trì nổi, thì đồng nghĩa với tử kỳ đến rồi.
- Phá Liệt chi khí của hắn, mang theo khí tức đặc thù, chắc là công pháp của Hồng Hà Môn...
Biết chỉ có thể dựa vào mình, Nhiếp Vân ngược lại không có khẩn trương, tập trung tinh thần, suy tư cục diện trước mắt.
Lực lượng àm đối phương giành quyền khống chế Chức Nữ toa với mình hết sức đặc thù, không giống Thôn Phệ hay Hỏa Thần lực, là một loại nguyên khí hình thức khác.
- Dựa vào!
Ánh mắt của Lưu Hạ trưởng lão đau xót, cảm thấy nước mắt chảy xuống, trong lòng như có mấy vạn con thảo nê chạy như điên mà qua.
Đường đường trưởng lão Hồng Hà Môn, đi tới bất kỳ địa phương nào cũng được người tôn làm thượng khách, lại bị một quyền đánh chảy máu mũi, nước mắt chảy dài, nếu cho ngoại nhân biết, tuyệt đối sẽ cười đến rụng răng.
- Đều là ngươi... Ta trước ngươi giết!
Gầm thét một tiếng, Lưu Hạ trưởng lão không đi quản Viên Cửu nữa, xoay người bắt tới Chức Nữ toa.
Hắn thấy, có thể bị Viên Cửu một quyền đánh trúng mũi, chính là vì Chức Nữ toa quấy rối, bây giờ muốn thay đổi cục diện, chỉ có thể trước giết chết đối phương lại nói.
Dù sao so với Viên Cửu, cái gọi là thiếu gia này chẳng qua là dựa vào một món Thần binh phi hành, thực lực bản thân cũng không tính là lợi hại!
Ầm!
Tay của Lưu Hạ trưởng lão giống như biến thành màn sân khấu, toàn bộ bầu trời bị bao phủ, Nhiếp Vân khống chế Chức Nữ toa, bị đêm tối bao lại, giống như rơi vào vũng bùn, không thể động đậy nữa.
- Đây là giới vực của cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong...
Con ngươi của Nhiếp Vân co rụt lại.
Đồng dạng là giới vực, nhưng Hoàng cảnh sơ kỳ cùng Hoàng cảnh đỉnh phong chênh lệch thực quá lớn, dù là Hoàng cảnh trung kỳ cũng không thể so sánh.
Mới vừa rồi Kim Phó Các chủ sử dụng giới vực, cũng chỉ cản trở một cái, liền bị xông phá, bị tươi sống đụng chết, nhưng giới vực của Lưu Hạ trưởng lão lại có thể để cho hắn khống chế Chức Nữ toa dừng lại, đủ thấy sự khác biệt.
- Vẫn là thực lực quá yếu...
Nhiếp Vân chỉ có Vương cảnh đỉnh phong, cưỡng ép khống chế Chức Nữ toa áp lực rất lớn, nếu như bây giờ có thực lực như Viên Cửu, cho dù giới vực mạnh thì có ích lợi gì? Khẳng định cũng có thể tùy tiện phá vỡ, không chịu nổi một kích.
Rào!
Đang suy tư, chưởng lực của Lưu Hạ trưởng lão đã tới bên cạnh, chỉ cảm thấy Chức Nữ toa kịch liệt đung đưa, cả người Nhiếp Vân đầu đau sắp nứt.
- Nguy rồi, người này muốn tước đoạt quyền khống chế Chức Nữ toa...
Đáy lòng Nhiếp Vân trầm xuống.
Mặc dù Chức Nữ toa là hắn luyện hóa, nhưng thực lực của hắn bây giờ quá yếu, còn không cách nào hoàn toàn khống chế, sử dụng loại bảo bối cấp bậc này, giống như trẻ con lái xe ngựa vậy, rất dễ dàng bị người đẩy khỏi xe!
Một khi bị tước đoạt quyền khống chế, thì sẽ thoát ly Chức Nữ toa, tương đương với trần truồng bại lộ ở trong giới vực của đối phương!
Như vậy chỉ có một kết quả... Chết!
- Không thể bị tước đoạt!
Sắc mặt khó coi, cố nén đầu đau sắp nứt, Nhiếp Vân gầm lên giận dữ.
Đối phương thi triển thủ đoạn hết sức cương quyết, dựa theo tình huống bây giờ, tiếp tục kiên trì, sợ rằng không được bao lâu, Chức Nữ toa sẽ hoàn toàn thoát khỏi khống chế.
- Đáng ghét!
Viên Cửu nhìn thấu mục đích của hắn, lông mày giương lên, hai tay giống như thiết trảo, thẳng tắp xé rách tới.
Theo Nhiếp Vân nhiều ngày như vậy, hắn đã biết chủ nhân trẻ tuổi này không có đạt tới Hoàng cảnh, mặc dù chẳng biết tại sao có thể thi triển ra thực lực cường đại như Hoàng cảnh, nhưng biết đối phương không muốn nói, thân là thị vệ, là quyết không được hỏi nhiều.
Biết thực lực cụ thể của hắn, cũng biết một khi Chức Nữ toa bị cướp đoạt, vị chủ nhân này hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Cho nên, chiêu này không có chút nào giữ lại, dùng hết toàn lực, bàn tay xuất hiện ở sau lưng Lưu Hạ trưởng lão.
- Hừ!
Không để ý tới công kích của hắn, Lưu Hạ trưởng lão khẽ hô một tiếng, một ngọc bài đột nhiên bay ra, nổ tung.
Ông một tiếng, phía sau hắn xuất hiện một quang màng to lớn.
Phù lục của cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong!
Rầm rầm ầm!
Quang màng xuất hiện, toàn bộ công kích của Viên Cửu rơi ở phía trên, phát ra tiếng nổ ầm, đồng thời địa phương quang màng tiếp xúc bàn tay hắn, tựa như ngư lân vậy, rậm rạp chằng chịt, phòng ngự cường đại, cho dù công kích của hắn cũng không cách nào phá vỡ.
- Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp?
Con ngươi của Viên Cửu co rụt lại.
Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp là một loại phù lục phòng ngự, chế luyện cực kỳ phức tạp, giống trước kia Nhiếp Vân sử dụng Hoàng Ngự Giáp Phù, thậm chí còn cao cấp hơn.
Một khi kích thích Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp, sẽ tạo thành một phòng ngự trạng thái ngư lân, Hoàng Ngự Giáp Phù thông thường có thể ngăn cản ba lần công kích, mà cái này, đủ để ngăn cản mấy mươi lần mà không hỏng!
Lực phòng ngự của thứ này mạnh, nhưng chi phí cũng cao đáng sợ!
Luyện chế một cái ít nhất cần mười giọt tinh huyết của bản thân!
Tinh huyết vật này, không phải là huyết dịch bình thường, mà là tinh hoa hội tụ, mới sinh ra người người tương đương, nương theo thực lực gia tăng, sẽ gia tăng một ít, nhưng sẽ không quá nhiều!
Thực lực như Lưu Hạ trưởng lão, nhiều nhất chỉ có mấy trăm giọt, lấy ra một phần mười luyện chế Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp này, đủ thấy đáng sợ!
Chính vì trân quý như vậy, cho dù luyện chế thành công cũng sẽ không dễ dàng sử xuất, mới vừa rồi hắn và Viên Cửu chiến đấu thời gian dài như vậy cũng không dùng, bây giờ lại lấy ra, đủ thấy thống hận với Nhiếp Vân, một lòng muốn chém giết!
- Thiếu gia, chịu đựng...
Nhận ra Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp, Viên Cửu cảm thấy da đầu sắp nổ tung, hai tay thay đổi thành quả đấm, không ngừng đánh quang màng.
Nhưng mà hắn muốn mau, tác dụng lại không lớn, nếu Hoàng cảnh Ngọc Lân Giáp quả thật dễ dàng phá vỡ, sẽ không có danh tiếng lớn như vậy rồi.
- Khinh địch, trưởng lão một tông môn, đều có nội tình nồng đậm...
Cắn răng kiên trì, Nhiếp Vân cố nén thống khổ bị tê liệt.
Đối phương là một trưởng lão của nhất lưu tông môn, từ trước ở Hối Binh Các gặp phải có thể thấy được, vô cùng tham lam, người như vậy trên người nhất định có không ít thủ đoạn bảo vệ tánh mạng!
Không biết rõ thủ đoạn của đối phương, trực tiếp đối kháng, khó trách bị động như thế.
- Bây giờ chỉ có thể dựa vào mình...
Thấy Viên Cửu trong thời gian ngắn không phá nổi quang màng, Nhiếp Vân biết chỉ có thể dựa vào mình, một khi không kiên trì nổi, thì đồng nghĩa với tử kỳ đến rồi.
- Phá Liệt chi khí của hắn, mang theo khí tức đặc thù, chắc là công pháp của Hồng Hà Môn...
Biết chỉ có thể dựa vào mình, Nhiếp Vân ngược lại không có khẩn trương, tập trung tinh thần, suy tư cục diện trước mắt.
Lực lượng àm đối phương giành quyền khống chế Chức Nữ toa với mình hết sức đặc thù, không giống Thôn Phệ hay Hỏa Thần lực, là một loại nguyên khí hình thức khác.