Vô Tận Đan Điền
Chương 2906: Hắn là hoàng tử!
- Vu oan giá hoạ... ta vẫn là lần đầu tiên thấy thủ đoạn hèn hạ như vậy, Hỏa Thần tông thật là làm cho ta mở rộng tầm mắt!
Nương theo lời nói của thiếu niên vang lên, không gian chung quanh giống như đóng băng giá rét.
- Là điện hạ, hắn tới...
Thấy rõ bộ dáng của thiếu niên, Phí Đồng hưng phấn hô lên.
Mặc dù vừa rồi nói khẳng định, nhưng trong lòng không có bao nhiêu chắc chắn. Ngược lại không phải sợ hoàng tử không đến, mà là sợ hoàng tử có chuyện gì trễ nãi, không kịp cứu tướng quân, lúc này thấy, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
- Điện hạ tới... Xem ra tướng quân được cứu rồi, mau trở về nhìn xem!
Lòng tin của đám người Phạm Trọng cũng tăng lên gấp bội.
Không nói Nhiếp Vân là điện hạ, bọn họ còn có chút oán hận, sau khi biết thân phận, lại vào lúc này xuất hiện, tất cả oán hận đều biến thành kích động, từng cái không nhịn được nữa, dưới chân di động, lần nữa vọt tới Hồng Nhan Cốc.....................................
- Ngươi là người nào? Chuyện của Hỏa Thần tông, tốt nhất ít nhúng tay, nếu không...
Thấy thiếu niên treo lơ lửng ở trên không trung, ánh mắt của Quần Liêu híp lại.
- Chỉ hươu bảo ngựa, đổi trắng thay đen, đây chính là thủ đoạn của Hỏa Thần tông? Hỏa Thần tông đường đường nhất lưu tông môn, lại làm chuyện như vậy?
Thiếu niên cười một tiếng, thân thể thoáng một cái, từ không trung nhảy xuống, rơi trên mặt đất, văng lên một mảng bụi đất.
Tới dĩ nhiên là Nhiếp Vân, nghe được Phí Đồng đưa tin, lập tức đoán ra nơi này sẽ phát sinh chuyện gì, không có chút dừng lại, lập tức để cho Ngụy Bất Tân tìm Thần thú phi hành bay tới.
- Không biết sống chết, ta làm việc còn không cần bất kỳ người nào chỉ điểm!
Ánh mắt của Quần Liêu sửng sốt một chút, lòng bàn chân di động.
Lực lượng của cường giả Hoàng cảnh trung kỳ, để cho hắn giống như một đạo thiểm điện, trong phút chốc xuất hiện ở địa phương Nhiếp Vân rơi xuống đất, lấy chỉ làm kiếm, đâm thẳng tới mi tâm.
Khẩu khí cùng trận thế của đối phương không nhỏ, hắn muốn nhìn một chút, rốt cuộc có thực lực gì!
Nếu quá yếu, chém giết tại chỗ, không để lại hậu hoạn, thực lực mạnh, nghiệm chứng xong lại tính toán!
Ở trong phạm vi Hỏa Thần tông, chỉ cần đối phương không phải người của Hỏa Thần tông, dù thực lực mạnh hơn nữa, hắn cũng có nắm chắc để cho đối thủ có tới không có về!
- Dừng tay!
Thấy động tác của hắn, Ngụy Bất Tân lập tức hét lớn, từ phía trên bay xuống, bàn tay rạch một cái, một đạo khí lưu tựa như ngân hà, ngăn ở trước mặt của Quần Liêu.
Cùng thời khắc đó, dưới chân hắn di động, rơi vào trước mặt Nhiếp Vân, chặn đường đi của Quần Liêu.
Nhìn như hắn là đang bảo vệ Nhiếp Vân, trên thực tế hắn làm như vậy chỉ vì Quần Liêu.
Bởi vì hắn nhận biết Quần Liêu, là đệ tử Hình đường của Hỏa Thần tông, địa vị không thấp, cùng hắn từng có qua lại!
Vị Tài Thần gia sau lưng này, nếu như chỉ có tiền thì thôi, mấu chốt là thực lực của hắn cực cao, trước ở thị trường dong binh lộ ra một tay, cho dù hắn cũng khó chống lại, nếu thật để cho Quần Liêu công tới, hắn tuyệt đối có thể tùy tiện chém giết!
Nếu như vậy, chuyện liền lớn rồi!
Cho nên... Bất kể như thế nào, cũng phải ngăn hai người tranh đấu.
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Ngụy lão bản... Ngươi đây là ý gì?
Thấy rõ người ngăn trở hắn là ai, Quần Liêu ngừng lại, thanh âm âm hàn.
- Ta không có ý gì, chỉ là không muốn các ngươi tranh đấu, vị Nhiếp Vân đại nhân này, là khách quý của ta!
Ngụy Bất Tân cố ý điểm ra hai chữ “khách quý”, bày tỏ thân phận của Nhiếp Vân, cho hắn biết, người này không đơn giản.
- Khách quý?
Quần Liêu không ngốc, nghe hắn chú trọng nói ra lời này, nhất thời biết rõ, nhìn kỹ Nhiếp Vân, xác nhận hắn không phải là người của Hỏa Thần tông, cười lạnh một tiếng:
- Khách quý thì thế nào? Nơi này là địa bàn của Hỏa Thần tông, Hỏa Thần tông chấp pháp... Ngoại nhân còn không có quyền can thiệp!
- Ngoại nhân là không có quyền can thiệp, nhưng Nhiếp Vân đại nhân bất đồng, hắn là đại tài chủ của phòng đấu giá chúng ta, thậm chí tài sản có thể mua mấy chục phòng đấu giá... Chỉ cần ta bẩm báo trưởng lão, địa vị nhất định có thể đứng hàng nhất đẳng... Cho nên, lời của hắn đủ phân lượng, cho dù trưởng lão bình thường, cũng không cách nào bác bỏ!
Ngụy Bất Tân không nhượng bộ chút nào.
Đã biết đại thủ bút của thiếu niên trước mắt, hắn liền biết giá trị của người này! Có thể giao Tốt, sau này phòng đấu giá làm ăn, tuyệt đối sẽ phát triển không ngừng, càng ngày càng mạnh.
Nhưng nếu đắc tội, đối phương dùng tài sản kết xù đánh lén hắn làm ăn, không bao lâu, phòng đấu giá sẽ đóng cửa!
Có lúc tác dụng của tiền so với thực lực còn đáng sợ hơn!
- Đứng hàng nhất đẳng?
Nghe được Ngụy Bất Tân lần nữa ám thị, mặt mũi của Quần Liêu trầm xuống.
Tuy hắn là đệ tử Hình đường, địa vị không thấp, nhưng so với trưởng lão tông môn, còn kém quá xa, nếu như người này thật có thể phủ lên danh hiệu ở tông môn, đứng hàng nhất đẳng... Địa vị tuyệt đối cao hơn hắn!
Trình độ quan trọng đối với tông môn vượt xa hắn!
Người như vậy, tông môn sẽ trọng điểm chiếu cố, khi tranh chấp, các trưởng lão nhất định sẽ giúp đối phương, mà không phải hắn!
Siết chặc nắm đấm, ánh mắt âm trầm như nước.
Đổi thành bình thường, hắn không những sẽ không đắc tội người trước mắt này, thậm chí còn sẽ nịnh bợ, nhưng lúc này bất đồng!
Thật vất vả tìm được một lý do thích hợp nhất, nếu Chí Hào tướng quân được cứu, hắn làm sao giao phó với tông môn? Làm sao bàn giao với bát đại thế lực?
- Thiếu gia, nếu hắn là khách quý của phòng đấu giá, khẳng định rất có tiền... Không bằng cho nhân tình, bán người này đi... Chỉ cần có tiền, muốn tìm người chết thế nào không tìm được... Thậm chí chỉ cần đủ tiền, người của bát đại thế lực tới điều tra, cũng có thể tùy tiện mua được...
Một chiến sĩ thiết giáp đứng ở sau lưng Quần Liêu, lặng lẽ truyền âm.
- Không sai...
Ánh mắt của Quần Liêu sáng lên.
Chỉ cần có tiền, rất nhiều chuyện có thể giải quyết, phần lớn vấn đề, sẽ trở nên không còn là vấn đề nữa!
Biết điểm này, trong mắt âm úc biến mất, thay vào đó là nụ cười như nhìn dê béo:
- Nếu Nhiếp Vân đại nhân này là tài chủ của phòng đấu giá, cũng coi là bằng hữu của Hỏa Thần tông, đối với bằng hữu... Tự nhiên có thể thương nghị!
- Đúng vậy, mọi người đều là người mình, không cần thiết gây ra mâu thuẫn!
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ tiếp tục kiên trì, không nghĩ tới nhanh như vậy liền thay đổi thái độ, Ngụy Bất Tân thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cười nói.
Nương theo lời nói của thiếu niên vang lên, không gian chung quanh giống như đóng băng giá rét.
- Là điện hạ, hắn tới...
Thấy rõ bộ dáng của thiếu niên, Phí Đồng hưng phấn hô lên.
Mặc dù vừa rồi nói khẳng định, nhưng trong lòng không có bao nhiêu chắc chắn. Ngược lại không phải sợ hoàng tử không đến, mà là sợ hoàng tử có chuyện gì trễ nãi, không kịp cứu tướng quân, lúc này thấy, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
- Điện hạ tới... Xem ra tướng quân được cứu rồi, mau trở về nhìn xem!
Lòng tin của đám người Phạm Trọng cũng tăng lên gấp bội.
Không nói Nhiếp Vân là điện hạ, bọn họ còn có chút oán hận, sau khi biết thân phận, lại vào lúc này xuất hiện, tất cả oán hận đều biến thành kích động, từng cái không nhịn được nữa, dưới chân di động, lần nữa vọt tới Hồng Nhan Cốc.....................................
- Ngươi là người nào? Chuyện của Hỏa Thần tông, tốt nhất ít nhúng tay, nếu không...
Thấy thiếu niên treo lơ lửng ở trên không trung, ánh mắt của Quần Liêu híp lại.
- Chỉ hươu bảo ngựa, đổi trắng thay đen, đây chính là thủ đoạn của Hỏa Thần tông? Hỏa Thần tông đường đường nhất lưu tông môn, lại làm chuyện như vậy?
Thiếu niên cười một tiếng, thân thể thoáng một cái, từ không trung nhảy xuống, rơi trên mặt đất, văng lên một mảng bụi đất.
Tới dĩ nhiên là Nhiếp Vân, nghe được Phí Đồng đưa tin, lập tức đoán ra nơi này sẽ phát sinh chuyện gì, không có chút dừng lại, lập tức để cho Ngụy Bất Tân tìm Thần thú phi hành bay tới.
- Không biết sống chết, ta làm việc còn không cần bất kỳ người nào chỉ điểm!
Ánh mắt của Quần Liêu sửng sốt một chút, lòng bàn chân di động.
Lực lượng của cường giả Hoàng cảnh trung kỳ, để cho hắn giống như một đạo thiểm điện, trong phút chốc xuất hiện ở địa phương Nhiếp Vân rơi xuống đất, lấy chỉ làm kiếm, đâm thẳng tới mi tâm.
Khẩu khí cùng trận thế của đối phương không nhỏ, hắn muốn nhìn một chút, rốt cuộc có thực lực gì!
Nếu quá yếu, chém giết tại chỗ, không để lại hậu hoạn, thực lực mạnh, nghiệm chứng xong lại tính toán!
Ở trong phạm vi Hỏa Thần tông, chỉ cần đối phương không phải người của Hỏa Thần tông, dù thực lực mạnh hơn nữa, hắn cũng có nắm chắc để cho đối thủ có tới không có về!
- Dừng tay!
Thấy động tác của hắn, Ngụy Bất Tân lập tức hét lớn, từ phía trên bay xuống, bàn tay rạch một cái, một đạo khí lưu tựa như ngân hà, ngăn ở trước mặt của Quần Liêu.
Cùng thời khắc đó, dưới chân hắn di động, rơi vào trước mặt Nhiếp Vân, chặn đường đi của Quần Liêu.
Nhìn như hắn là đang bảo vệ Nhiếp Vân, trên thực tế hắn làm như vậy chỉ vì Quần Liêu.
Bởi vì hắn nhận biết Quần Liêu, là đệ tử Hình đường của Hỏa Thần tông, địa vị không thấp, cùng hắn từng có qua lại!
Vị Tài Thần gia sau lưng này, nếu như chỉ có tiền thì thôi, mấu chốt là thực lực của hắn cực cao, trước ở thị trường dong binh lộ ra một tay, cho dù hắn cũng khó chống lại, nếu thật để cho Quần Liêu công tới, hắn tuyệt đối có thể tùy tiện chém giết!
Nếu như vậy, chuyện liền lớn rồi!
Cho nên... Bất kể như thế nào, cũng phải ngăn hai người tranh đấu.
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Ngụy lão bản... Ngươi đây là ý gì?
Thấy rõ người ngăn trở hắn là ai, Quần Liêu ngừng lại, thanh âm âm hàn.
- Ta không có ý gì, chỉ là không muốn các ngươi tranh đấu, vị Nhiếp Vân đại nhân này, là khách quý của ta!
Ngụy Bất Tân cố ý điểm ra hai chữ “khách quý”, bày tỏ thân phận của Nhiếp Vân, cho hắn biết, người này không đơn giản.
- Khách quý?
Quần Liêu không ngốc, nghe hắn chú trọng nói ra lời này, nhất thời biết rõ, nhìn kỹ Nhiếp Vân, xác nhận hắn không phải là người của Hỏa Thần tông, cười lạnh một tiếng:
- Khách quý thì thế nào? Nơi này là địa bàn của Hỏa Thần tông, Hỏa Thần tông chấp pháp... Ngoại nhân còn không có quyền can thiệp!
- Ngoại nhân là không có quyền can thiệp, nhưng Nhiếp Vân đại nhân bất đồng, hắn là đại tài chủ của phòng đấu giá chúng ta, thậm chí tài sản có thể mua mấy chục phòng đấu giá... Chỉ cần ta bẩm báo trưởng lão, địa vị nhất định có thể đứng hàng nhất đẳng... Cho nên, lời của hắn đủ phân lượng, cho dù trưởng lão bình thường, cũng không cách nào bác bỏ!
Ngụy Bất Tân không nhượng bộ chút nào.
Đã biết đại thủ bút của thiếu niên trước mắt, hắn liền biết giá trị của người này! Có thể giao Tốt, sau này phòng đấu giá làm ăn, tuyệt đối sẽ phát triển không ngừng, càng ngày càng mạnh.
Nhưng nếu đắc tội, đối phương dùng tài sản kết xù đánh lén hắn làm ăn, không bao lâu, phòng đấu giá sẽ đóng cửa!
Có lúc tác dụng của tiền so với thực lực còn đáng sợ hơn!
- Đứng hàng nhất đẳng?
Nghe được Ngụy Bất Tân lần nữa ám thị, mặt mũi của Quần Liêu trầm xuống.
Tuy hắn là đệ tử Hình đường, địa vị không thấp, nhưng so với trưởng lão tông môn, còn kém quá xa, nếu như người này thật có thể phủ lên danh hiệu ở tông môn, đứng hàng nhất đẳng... Địa vị tuyệt đối cao hơn hắn!
Trình độ quan trọng đối với tông môn vượt xa hắn!
Người như vậy, tông môn sẽ trọng điểm chiếu cố, khi tranh chấp, các trưởng lão nhất định sẽ giúp đối phương, mà không phải hắn!
Siết chặc nắm đấm, ánh mắt âm trầm như nước.
Đổi thành bình thường, hắn không những sẽ không đắc tội người trước mắt này, thậm chí còn sẽ nịnh bợ, nhưng lúc này bất đồng!
Thật vất vả tìm được một lý do thích hợp nhất, nếu Chí Hào tướng quân được cứu, hắn làm sao giao phó với tông môn? Làm sao bàn giao với bát đại thế lực?
- Thiếu gia, nếu hắn là khách quý của phòng đấu giá, khẳng định rất có tiền... Không bằng cho nhân tình, bán người này đi... Chỉ cần có tiền, muốn tìm người chết thế nào không tìm được... Thậm chí chỉ cần đủ tiền, người của bát đại thế lực tới điều tra, cũng có thể tùy tiện mua được...
Một chiến sĩ thiết giáp đứng ở sau lưng Quần Liêu, lặng lẽ truyền âm.
- Không sai...
Ánh mắt của Quần Liêu sáng lên.
Chỉ cần có tiền, rất nhiều chuyện có thể giải quyết, phần lớn vấn đề, sẽ trở nên không còn là vấn đề nữa!
Biết điểm này, trong mắt âm úc biến mất, thay vào đó là nụ cười như nhìn dê béo:
- Nếu Nhiếp Vân đại nhân này là tài chủ của phòng đấu giá, cũng coi là bằng hữu của Hỏa Thần tông, đối với bằng hữu... Tự nhiên có thể thương nghị!
- Đúng vậy, mọi người đều là người mình, không cần thiết gây ra mâu thuẫn!
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ tiếp tục kiên trì, không nghĩ tới nhanh như vậy liền thay đổi thái độ, Ngụy Bất Tân thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cười nói.