Vô Tận Đan Điền
Chương 2901: Chí Hào doanh nguy cơ
Giải quyết Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ cho Viên Cửu, nhìn như thời gian không lâu, trên thực tế đã qua năm ngày năm đêm! Thật may là có nguyên khí của Hoàng cảnh đỉnh phong không ngừng tiếp tế, bằng không chỉ là không ăn cơm liền đủ thảm.
Rời tĩnh thất, để Ngụy Bất Tân chuẩn bị một bàn tiệc rượu, hảo hảo ăn một bữa, ăn xong đang muốn giao phó mấy câu, tinh thần động một cái, một ngọc phù truyền tin xuất hiện ở lòng bàn tay.
- Ân? Đáng ghét!
Nhìn nội dung trên ngọc phù truyền tới, Nhiếp Vân nhíu mày, trên mặt âm trầm sắp nhỏ ra nước.
- Ngụy lão bản, đấu giá tràng có Thần thú phi hành hay không?
- Có?
Thấy bộ dáng này của thiếu niên, Ngụy Bất Tân sợ hết hồn.
Mặc dù người trước mắt này tuổi không lớn lắm, nhưng làm bất cứ chuyện gì cũng định liệu trước, cho hắn một loại cảm giác cơ trí, bây giờ sắc mặt trầm thấp, bộ dáng như sơn vũ dục lai, không cần suy nghĩ, nhất định là có người sắp xui xẻo.
- Mang ta đi Hồng Nhan Cốc!
- Hồng Nhan Cốc?
Ngụy Bất Tân sửng sốt một chút:
- Cách nơi này chừng mấy vạn dặm, đi ngay bây giờ?
- Ân!
Nhiếp Vân cũng không giải thích, đứng dậy đi ra ngoài.
Thấy hắn không muốn nói nhiều, Ngụy Bất Tân không dám do dự, rất nhanh chuẩn bị xong Thần thú phi hành, thẳng tắp từ phòng đấu giá bay ra ngoài.
Hồng Nhan Cốc cũng gọi là Tướng Quân cốc, tục truyền nơi này là đất phong của một vị tướng quân, vị tướng quân này trung quân ái quốc, vì hoàng đế đánh hạ vạn dặm giang sơn, uy danh hiển hách.
Sau đó, tân hoàng đế lên ngôi, nghe lời nịnh thần, vui ca hưởng lạc, cũng là hắn ổn định quốc gia, để cho tứ phương không dám có động tác.
Chỉ tiếc, vị hoàng đế này thực không đở nổi, lại coi trọng người yêu của tướng quân, hơn nữa còn dùng thủ đoạn hèn hạ bắt đi... lúc này tướng quân trung quân ái quốc mới giận tím mặt, xông quan giận dử vì hồng nhan, vì cứu nữ tử này, mang binh đánh phá thiên hạ, lật đổ vương triều tàn bạo.
Cái sơn cốc này chính là chỗ ban đầu hắn khởi binh!
Truyền thuyết còn đó, nhưng người sớm đã biến mất ở trong trường hà lịch sử, bất quá, trong dãy núi ngược lại có không ít danh thắng, dấu vết cường giả lưu lại, là chỗ không ít người du lãm.
Trứ danh nhất chính là dấu chân ở đỉnh núi!
Nghe nói vị tướng quân này đã sớm là Hoàng cảnh viên mãn, còn kém lĩnh ngộ Đại Đạo thuộc về mình, nhất cử đột phá, thành tựu cường giả Đại Đế, thực lực như vậy, ở toàn bộ Hoàn Vũ Thần giới cũng tiếng tăm lừng lẫy, hắn lưu lại dấu chân, ẩn chứa huyền ảo cực mạnh, thường quan sát mà nói, có thể để cho người cảm ngộ Đại Đạo, thực lực mạnh hơn!
Chính vì vậy, vô số cường giả mộ danh đi tới, cũng đưa đến Hồng Nhan Cốc này rất nổi danh.
Trong Hồng Nhan cốc.
Dưới tường thành cổ xưa, một đám người đứng tại chỗ, không có nhã hứng đi thăm, không có du lịch thích ý, ngược lại cực kỳ sợ hãi.
- Vị đại nhân này, chúng ta xác thực không biết ngươi nói cái gì... Chúng ta tới đây, có thủ lệnh của Phổ Thiên hoàng triều Đa Ba vương tử, chuyện ngươi nói, chúng ta xác thực không biết!
Một trung niên bước lên trước, cất cao giọng nói.
Nếu như Nhiếp Vân ở nơi này, nhất định có thể nhận ra, chính là Chí Hào tướng quân trước báo cáo với hắn.
Sau khi từ giả, Chí Hào tướng quân mang thuộc hạ tiến về Phổ Thiên hoàng triều, Hồng Nhan Cốc chính là đường phải đi qua, vốn tưởng rằng còn có thời gian rãnh rỗi, thăm tiền nhân lưu lại dấu vết, ai ngờ vừa tới liền bị người chận lại.
- Không biết? Hừ! Ta đã điều tra rõ, thời điểm các ngươi tới Hỏa Thần thành, từng đi lại với phi thăng giả, phi thăng giả bị bắt thời gian không lâu, đội chấp pháp liền gặp phải chém giết, không phải là các ngươi làm, còn ai vào đây?
Một thanh niên ngăn cản ở phía trước lạnh lùng nói:
- Đừng vội cãi chày cãi cối, theo chúng ta trở về, ngoan ngoãn nhận tội, còn có thể khoan hồng, nếu không, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các ngươi!
- Các ngươi đây là ước đoán, không có bằng chứng cụ thể làm sao để người tin phục!
Chí Hào tướng quân sửng sốt một chút, cả giận nói.
- Hừ, bằng chứng cụ thể? Lời của ta chính là chứng cớ! Người đâu, những gia hoả này tru diệt đội chấp pháp, bắt lại toàn bộ, dám có người phản kháng, chém giết tại chỗ!
Hoa lạp lạp!
Nương theo lời của hắn, hơn mười vị chiến sĩ chui ra, phong kín con đường chung quanh, từng cái mang vẻ tàn bạo.
Binh sĩ Chí Hào doanh, phần lớn chưa tới Phong Vương, đội trưởng cũng bất quá Phong Vương trung kỳ, mà những thiết giáp chiến sĩ này, tu vi thấp nhất cũng đạt tới Phong Vương hậu kỳ, mặc dù số người chênh lệch không nhỏ, nhưng chân chính chiến đấu, người trước căn bản không phải đối thủ.
- Đại nhân, các ngươi làm như vậy có biết hậu quả...
Không nghĩ tới đối phương nói ra lời này, Chí Hào tướng quân tràn đầy luống cuống.
Tin tức đội chấp pháp bị người tàn sát, hắn cũng nghe nói, mấy ngày trước toàn bộ Hỏa Thần thành thần hồn nát thần tính, khắp nơi đều là lục soát, lùng bắt người!
Đội chấp pháp diệt đoàn, cùng bọn họ có quan hệ gì? Làm như vậy thật là quá mức, đổi trắng thay đen!
Bất kể nói thế nào bọn họ cũng là người của Phổ Thiên hoàng triều, không có chứng cớ, làm như vậy quá không coi ai ra gì.
- Lão tử dĩ nhiên biết hậu quả...
Ba!
Lời của Chí Hào tướng quân còn chưa nói ra, một bạt tai liền rút tới, âm hưởng thanh thúy, khuôn mặt của hắn nhất thời sưng đỏ lên.
Xuất thủ chính là thanh niên mới vừa nói, thanh niên này có thực lực Hoàng cảnh trung kỳ, đối với Chí Hào tướng quân Hoàng cảnh sơ kỳ là hoàn toàn nghiền ép.
- Tướng quân...
Thấy tướng quân chịu nhục, tất cả binh sĩ vành mắt đỏ lên, một người trong đó lập tức vọt tới.
- Không biết sống chết!
Thanh niên cười lạnh một tiếng, búng một ngón tay.
Thình thịch!
Thân thể binh sĩ bành trướng, giống như khí cầu thổi phồng, lập tức nổ tung, máu thịt tung tóe khắp nơi.
- Không...
Không nghĩ tới đối phương tàn nhẫn như vậy, không có chứng cớ đã hạ ngoan thủ, Chí Hào tướng quân tức đến sắc mặt đỏ lên, cánh tay run rẩy, một quyền đánh tới thanh niên.
- Hừ!
Ánh mắt lộ ra cười lạnh, năm ngón tay của thanh niên nhẹ nhàng trảo một cái:
- Quỳ xuống cho ta!
Nương theo tiếng quát của hắn, Chí Hào tướng quân chỉ cảm thấy một cổ lực lượng vô cùng cường đại dọc theo cánh tay vọt tới, không kiên trì nổi, đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất, từng ngụm từng ngụm phun máu tươi.
Hắn mới vừa vào Hoàng cảnh sơ kỳ không lâu, căn bản không phải đối thủ của cường giả Hoàng cảnh trung kỳ, ngay cả năng lực chống cự cũng không có.
Hai người có cách biệt thiên địa.
Rời tĩnh thất, để Ngụy Bất Tân chuẩn bị một bàn tiệc rượu, hảo hảo ăn một bữa, ăn xong đang muốn giao phó mấy câu, tinh thần động một cái, một ngọc phù truyền tin xuất hiện ở lòng bàn tay.
- Ân? Đáng ghét!
Nhìn nội dung trên ngọc phù truyền tới, Nhiếp Vân nhíu mày, trên mặt âm trầm sắp nhỏ ra nước.
- Ngụy lão bản, đấu giá tràng có Thần thú phi hành hay không?
- Có?
Thấy bộ dáng này của thiếu niên, Ngụy Bất Tân sợ hết hồn.
Mặc dù người trước mắt này tuổi không lớn lắm, nhưng làm bất cứ chuyện gì cũng định liệu trước, cho hắn một loại cảm giác cơ trí, bây giờ sắc mặt trầm thấp, bộ dáng như sơn vũ dục lai, không cần suy nghĩ, nhất định là có người sắp xui xẻo.
- Mang ta đi Hồng Nhan Cốc!
- Hồng Nhan Cốc?
Ngụy Bất Tân sửng sốt một chút:
- Cách nơi này chừng mấy vạn dặm, đi ngay bây giờ?
- Ân!
Nhiếp Vân cũng không giải thích, đứng dậy đi ra ngoài.
Thấy hắn không muốn nói nhiều, Ngụy Bất Tân không dám do dự, rất nhanh chuẩn bị xong Thần thú phi hành, thẳng tắp từ phòng đấu giá bay ra ngoài.
Hồng Nhan Cốc cũng gọi là Tướng Quân cốc, tục truyền nơi này là đất phong của một vị tướng quân, vị tướng quân này trung quân ái quốc, vì hoàng đế đánh hạ vạn dặm giang sơn, uy danh hiển hách.
Sau đó, tân hoàng đế lên ngôi, nghe lời nịnh thần, vui ca hưởng lạc, cũng là hắn ổn định quốc gia, để cho tứ phương không dám có động tác.
Chỉ tiếc, vị hoàng đế này thực không đở nổi, lại coi trọng người yêu của tướng quân, hơn nữa còn dùng thủ đoạn hèn hạ bắt đi... lúc này tướng quân trung quân ái quốc mới giận tím mặt, xông quan giận dử vì hồng nhan, vì cứu nữ tử này, mang binh đánh phá thiên hạ, lật đổ vương triều tàn bạo.
Cái sơn cốc này chính là chỗ ban đầu hắn khởi binh!
Truyền thuyết còn đó, nhưng người sớm đã biến mất ở trong trường hà lịch sử, bất quá, trong dãy núi ngược lại có không ít danh thắng, dấu vết cường giả lưu lại, là chỗ không ít người du lãm.
Trứ danh nhất chính là dấu chân ở đỉnh núi!
Nghe nói vị tướng quân này đã sớm là Hoàng cảnh viên mãn, còn kém lĩnh ngộ Đại Đạo thuộc về mình, nhất cử đột phá, thành tựu cường giả Đại Đế, thực lực như vậy, ở toàn bộ Hoàn Vũ Thần giới cũng tiếng tăm lừng lẫy, hắn lưu lại dấu chân, ẩn chứa huyền ảo cực mạnh, thường quan sát mà nói, có thể để cho người cảm ngộ Đại Đạo, thực lực mạnh hơn!
Chính vì vậy, vô số cường giả mộ danh đi tới, cũng đưa đến Hồng Nhan Cốc này rất nổi danh.
Trong Hồng Nhan cốc.
Dưới tường thành cổ xưa, một đám người đứng tại chỗ, không có nhã hứng đi thăm, không có du lịch thích ý, ngược lại cực kỳ sợ hãi.
- Vị đại nhân này, chúng ta xác thực không biết ngươi nói cái gì... Chúng ta tới đây, có thủ lệnh của Phổ Thiên hoàng triều Đa Ba vương tử, chuyện ngươi nói, chúng ta xác thực không biết!
Một trung niên bước lên trước, cất cao giọng nói.
Nếu như Nhiếp Vân ở nơi này, nhất định có thể nhận ra, chính là Chí Hào tướng quân trước báo cáo với hắn.
Sau khi từ giả, Chí Hào tướng quân mang thuộc hạ tiến về Phổ Thiên hoàng triều, Hồng Nhan Cốc chính là đường phải đi qua, vốn tưởng rằng còn có thời gian rãnh rỗi, thăm tiền nhân lưu lại dấu vết, ai ngờ vừa tới liền bị người chận lại.
- Không biết? Hừ! Ta đã điều tra rõ, thời điểm các ngươi tới Hỏa Thần thành, từng đi lại với phi thăng giả, phi thăng giả bị bắt thời gian không lâu, đội chấp pháp liền gặp phải chém giết, không phải là các ngươi làm, còn ai vào đây?
Một thanh niên ngăn cản ở phía trước lạnh lùng nói:
- Đừng vội cãi chày cãi cối, theo chúng ta trở về, ngoan ngoãn nhận tội, còn có thể khoan hồng, nếu không, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các ngươi!
- Các ngươi đây là ước đoán, không có bằng chứng cụ thể làm sao để người tin phục!
Chí Hào tướng quân sửng sốt một chút, cả giận nói.
- Hừ, bằng chứng cụ thể? Lời của ta chính là chứng cớ! Người đâu, những gia hoả này tru diệt đội chấp pháp, bắt lại toàn bộ, dám có người phản kháng, chém giết tại chỗ!
Hoa lạp lạp!
Nương theo lời của hắn, hơn mười vị chiến sĩ chui ra, phong kín con đường chung quanh, từng cái mang vẻ tàn bạo.
Binh sĩ Chí Hào doanh, phần lớn chưa tới Phong Vương, đội trưởng cũng bất quá Phong Vương trung kỳ, mà những thiết giáp chiến sĩ này, tu vi thấp nhất cũng đạt tới Phong Vương hậu kỳ, mặc dù số người chênh lệch không nhỏ, nhưng chân chính chiến đấu, người trước căn bản không phải đối thủ.
- Đại nhân, các ngươi làm như vậy có biết hậu quả...
Không nghĩ tới đối phương nói ra lời này, Chí Hào tướng quân tràn đầy luống cuống.
Tin tức đội chấp pháp bị người tàn sát, hắn cũng nghe nói, mấy ngày trước toàn bộ Hỏa Thần thành thần hồn nát thần tính, khắp nơi đều là lục soát, lùng bắt người!
Đội chấp pháp diệt đoàn, cùng bọn họ có quan hệ gì? Làm như vậy thật là quá mức, đổi trắng thay đen!
Bất kể nói thế nào bọn họ cũng là người của Phổ Thiên hoàng triều, không có chứng cớ, làm như vậy quá không coi ai ra gì.
- Lão tử dĩ nhiên biết hậu quả...
Ba!
Lời của Chí Hào tướng quân còn chưa nói ra, một bạt tai liền rút tới, âm hưởng thanh thúy, khuôn mặt của hắn nhất thời sưng đỏ lên.
Xuất thủ chính là thanh niên mới vừa nói, thanh niên này có thực lực Hoàng cảnh trung kỳ, đối với Chí Hào tướng quân Hoàng cảnh sơ kỳ là hoàn toàn nghiền ép.
- Tướng quân...
Thấy tướng quân chịu nhục, tất cả binh sĩ vành mắt đỏ lên, một người trong đó lập tức vọt tới.
- Không biết sống chết!
Thanh niên cười lạnh một tiếng, búng một ngón tay.
Thình thịch!
Thân thể binh sĩ bành trướng, giống như khí cầu thổi phồng, lập tức nổ tung, máu thịt tung tóe khắp nơi.
- Không...
Không nghĩ tới đối phương tàn nhẫn như vậy, không có chứng cớ đã hạ ngoan thủ, Chí Hào tướng quân tức đến sắc mặt đỏ lên, cánh tay run rẩy, một quyền đánh tới thanh niên.
- Hừ!
Ánh mắt lộ ra cười lạnh, năm ngón tay của thanh niên nhẹ nhàng trảo một cái:
- Quỳ xuống cho ta!
Nương theo tiếng quát của hắn, Chí Hào tướng quân chỉ cảm thấy một cổ lực lượng vô cùng cường đại dọc theo cánh tay vọt tới, không kiên trì nổi, đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất, từng ngụm từng ngụm phun máu tươi.
Hắn mới vừa vào Hoàng cảnh sơ kỳ không lâu, căn bản không phải đối thủ của cường giả Hoàng cảnh trung kỳ, ngay cả năng lực chống cự cũng không có.
Hai người có cách biệt thiên địa.