Vô Tận Đan Điền
Chương 2856: Tập sát
Hơn nữa, một khi bị người như vậy mua đi, nhất định sẽ ở trong não hải của Nhiếp Đồng hạ linh hồn cấm chế, dù có thể cứu người ra, đối phương cũng có thể chém giết, cứu hay không cứu có cái gì khác nhau?
- Đáng ghét!
Quả đấm siết khanh khách vang dội, lửa giận của Nhiếp Vân vọt tới đỉnh đầu.
- Nếu như Nhiếp Đồng có vấn đề gì, ta làm cho tất cả đội chấp pháp ở Hoàn Vũ Thần giới chôn cùng!
Trước không nói Nhiếp Đồng đã cứu tánh mạng hắn nhiều lần, chỉ nói tình huynh đệ, liền không cho phép bất kỳ người nào khi dễ, đệ đệ thật có vấn đề gì, Nhiếp Vân bảo đảm, tuyệt đối sẽ diệt tất cả đội chấp pháp ở Hoàn Vũ Thần giới! Để cho cơ cấu vô sỉ này hoàn toàn biến mất, dù vì vậy đối kháng bát đại tông môn, cũng sẽ không tiếc!
- Trước lấy ngươi tế cờ!
Thề xong, Nhiếp Vân lạnh lùng nhìn về phía Tào Văn, bàn tay vỗ một cái, một đạo lực lượng vô hình tuôn ra, rơi ở đỉnh đầu của hắn.
Thình thịch!
Ngay cả lực phản kháng cũng không có, đầu của Tào Văn nổ thành bụi phấn, thi thể nằm trên đất, mất đi khí tức sinh mạng.
- Phải cứu Nhiếp Đồng, bất quá đội chấp pháp này cũng không có cần thiết tồn tại, tất cả mọi người đều đáng chết!
Dám động thủ với đệ đệ của hắn, đã chạm đến nghịch lân lớn nhất, tất cả mọi người của đội chấp pháp này phải chết!
Một đám súc sinh coi phi thăng giả như công cụ, cho rằng nô lệ bán ra, không xứng sống trên cõi đời này!
Hô!
Tinh thần động một cái, Nhiếp Vân biến mất khỏi thế giới nạp vật, sau một khắc xuất hiện ở tầng ba, ngay sau đó Địa Hành khí vận chuyển, chui xuống mặt đất.
Từ trong miệng Tào Văn, biết đám người đội trưởng đội chấp pháp không có ở đây, không có chiến lực mạnh nhất, nhưng cũng không thể khinh thường.
Dù sao những người này đều là đệ tử đại thế lực, hơn nữa tài sản kinh người, cho dù thực lực cùng hắn chênh lệch không bao nhiêu, nhưng thủ đoạn bảo vệ tánh mạng cùng tấn công lại hơn xa hắn.
Đăng đăng đăng đăng!
Mới vừa chui xuống dưới đất, liền nghe được phía trên có tiếng bước chân vang lên, xem ra mới vừa rồi hắn xuất hiện năng lượng ba động, đưa tới chú ý của những người khác.
Thiên Nhãn vận chuyển, xuyên thấu qua mặt đất nhìn bốn phía.
Trước cùng Tào Văn chiến đấu sinh ra lực lượng ba động, đưa tới người của đội chấp pháp chú ý, mọi người tập trung ở cùng nhau, nhìn chung quanh.
Đếm một cái, tổng cộng có tám người.
- Bốn Phong Vương đỉnh phong, bốn Phong Vương hậu kỳ!
Thời gian nháy con mắt nhìn thấu thực lực tám người, ánh mắt của Nhiếp Vân ngưng trọng.
Không hổ là đội chấp pháp, cường giả của thế lực lớn đi ra, quả nhiên người người thực lực bất phàm.
Một Phong Vương đỉnh phong hắn cũng khó đối phó, chớ nói chi là bốn cái!
- Nghĩ biện pháp tách bọn họ ra, sau đó tập sát từng cái...
Trong lòng động sát cơ, Nhiếp Vân không đi quản những chuyện khác nữa, thân thể thoáng một cái, dọc theo mặt đất đi về phía trước, một lát sau tiến vào căn phòng mà mới vừa rồi Tào Văn đi ra.
Gian phòng này không có ai, chỉ có nữ hài bị lăng nhục lẳng lặng nằm ở tại chỗ, đã không còn hô hấp.
Nhìn dáng dấp là biết nữ hài sau khi bị lăng nhục, không chịu nổi xấu hổ, đã tự sát.
- Lại là một tội nghiệt...
Thấy nữ hài sau khi chết mang vẻ mặt oán hận, sát cơ của Nhiếp Vân càng hơn, từ dưới đất chui ra, giấu đến cửa sau, ngón tay đẩy một cái, cửa phát một tiếng két.
Mới vừa rồi hắn cẩn thận quan sát, cách gian phòng này gần nhất là hai Phong Vương hậu kỳ, trước lừa gạt bọn họ tới, giết chết lại nói.
Quả nhiên, cửa phát ra âm thanh, đưa tới hai người chủ ý, hai người liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ đi tới căn phòng.
Mặc dù động tác của bọn họ rất nhẹ, không chú ý căn bản không nghe được, cũng không ý thức được, bất quá, lúc này toàn bộ rơi ở trong mắt Nhiếp Vân.
Vèo! Vèo!
Hai người đi vào căn phòng, quan sát khắp nơi, muốn nhìn nguyên do cửa phát ra âm thanh một chút.
- Ngay vào lúc này!
Nhiếp Vân giấu ở sau cửa chờ chính là cơ hội này, dưới chân chợt động, giống như con báo, trong nháy mắt lao ra.
Hô!
Hai quả đấm nhanh như thiểm điện, không tới một phần ngàn hô hấp, đồng thời đi tới sau lưng hai người.
- A?
Không nghĩ tới có người giấu ở sau cửa, hơn nữa động tác nhanh như vậy, hai người không phản ứng kịp, liền cảm thấy một cổ áp lực vô cùng cường đại nhập vào cơ thể.
Đồng thời kêu thảm, pháp bảo hộ thể cũng không kịp thả ra, phốc thông! Phốc thông! Hai cổ thi thể té xuống đất.
- Rất tốt...
Nghe được kêu tiếng vang lên, bên ngoài có khí lãng vọt tới, Nhiếp Vân cũng không luống cuống, mà ánh mắt lộ ra lãnh ý, bàn tay trảo một cái, thu một thi thể trong đó vào thế giới nạp vật, đồng thời Ngụy Trang khí chuyển một cái, đã biến thành dung mạo người này.
- Người nào, đáng ghét...
Quần áo của đội chấp pháp đều giống nhau, trước đổi qua bây giờ không cần đổi lại, sau khi biến hóa dung mạo, Nhiếp Vân vội vàng lên tiếng rống to.
Cùng lúc đó, bàn tay không ngừng đánh không khí, khiến căn phòng ngổn ngang, giống như phía trước có một vị cường giả ẩn núp, tùy thời sẽ ra tay với hắn vậy.
- Chuyện gì xảy ra?
Mới vừa đánh ra hai quyền, hai bóng người vọt vào, thấy Nhiếp Vân đang “chiến đấu” cùng thi thể nằm dưới đất, sắc mặt đồng thời biến đổi, lớn tiếng quát.
- Có người giả vào đây... Cẩn thận!
Hô to một tiếng, Nhiếp Vân lộ ra biểu tình hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau, đi tới vị trí trước cửa.
Hai người mới tới, một cái Phong Vương đỉnh phong, một cái Phong Vương hậu kỳ, chân chính chiến đấu, hai người liên thủ, khẳng định không cách nào thắng được, bất quá, bây giờ hai người này rõ ràng bị hắn tự biên tự diễn làm có chút hôn mê, từng cái cảnh giác nhìn về phía trước, căn bản không có ý thức được người đi tới bên cạnh, không phải là đội hữu của bọn hắn.
- Đi xuống bồi bọn họ đi!
Trong lòng hừ nhẹ một tiếng, người đã tới sau lưng Phong Vương đỉnh phong, Nhiếp Vân nhướng mày, thân thể khuấy động giống như cương cân, lực lượng mênh mông dọc theo cánh tay xuyên ra!
Lần này vẫn là đánh lén, đối phương bị khí lưu hỗn loạn trong gian phòng hấp dẫn, căn bản không nghĩ tới vị “đội hữu” đang hoảng sợ này lại đột nhiên xuất thủ.
Ầm!
Phong Vương đỉnh phong này giống như hai Phong Vương hậu kỳ trước, không kịp phản ứng, nội tạng chấn thành bụi phấn, thi thể nặng nề ngã xuống đất.
- Ngươi...
Một quyền đánh chết Phong Vương đỉnh phong, Phong Vương hậu kỳ rốt cuộc kịp phản ứng, thân thể thoáng một cái, tránh thoát một trảo phải chết, nhìn về phía Nhiếp Vân tràn đầy kinh hãi cùng khủng hoảng.
- Bây giờ mới phản ứng, không còn kịp rồi!
- Đáng ghét!
Quả đấm siết khanh khách vang dội, lửa giận của Nhiếp Vân vọt tới đỉnh đầu.
- Nếu như Nhiếp Đồng có vấn đề gì, ta làm cho tất cả đội chấp pháp ở Hoàn Vũ Thần giới chôn cùng!
Trước không nói Nhiếp Đồng đã cứu tánh mạng hắn nhiều lần, chỉ nói tình huynh đệ, liền không cho phép bất kỳ người nào khi dễ, đệ đệ thật có vấn đề gì, Nhiếp Vân bảo đảm, tuyệt đối sẽ diệt tất cả đội chấp pháp ở Hoàn Vũ Thần giới! Để cho cơ cấu vô sỉ này hoàn toàn biến mất, dù vì vậy đối kháng bát đại tông môn, cũng sẽ không tiếc!
- Trước lấy ngươi tế cờ!
Thề xong, Nhiếp Vân lạnh lùng nhìn về phía Tào Văn, bàn tay vỗ một cái, một đạo lực lượng vô hình tuôn ra, rơi ở đỉnh đầu của hắn.
Thình thịch!
Ngay cả lực phản kháng cũng không có, đầu của Tào Văn nổ thành bụi phấn, thi thể nằm trên đất, mất đi khí tức sinh mạng.
- Phải cứu Nhiếp Đồng, bất quá đội chấp pháp này cũng không có cần thiết tồn tại, tất cả mọi người đều đáng chết!
Dám động thủ với đệ đệ của hắn, đã chạm đến nghịch lân lớn nhất, tất cả mọi người của đội chấp pháp này phải chết!
Một đám súc sinh coi phi thăng giả như công cụ, cho rằng nô lệ bán ra, không xứng sống trên cõi đời này!
Hô!
Tinh thần động một cái, Nhiếp Vân biến mất khỏi thế giới nạp vật, sau một khắc xuất hiện ở tầng ba, ngay sau đó Địa Hành khí vận chuyển, chui xuống mặt đất.
Từ trong miệng Tào Văn, biết đám người đội trưởng đội chấp pháp không có ở đây, không có chiến lực mạnh nhất, nhưng cũng không thể khinh thường.
Dù sao những người này đều là đệ tử đại thế lực, hơn nữa tài sản kinh người, cho dù thực lực cùng hắn chênh lệch không bao nhiêu, nhưng thủ đoạn bảo vệ tánh mạng cùng tấn công lại hơn xa hắn.
Đăng đăng đăng đăng!
Mới vừa chui xuống dưới đất, liền nghe được phía trên có tiếng bước chân vang lên, xem ra mới vừa rồi hắn xuất hiện năng lượng ba động, đưa tới chú ý của những người khác.
Thiên Nhãn vận chuyển, xuyên thấu qua mặt đất nhìn bốn phía.
Trước cùng Tào Văn chiến đấu sinh ra lực lượng ba động, đưa tới người của đội chấp pháp chú ý, mọi người tập trung ở cùng nhau, nhìn chung quanh.
Đếm một cái, tổng cộng có tám người.
- Bốn Phong Vương đỉnh phong, bốn Phong Vương hậu kỳ!
Thời gian nháy con mắt nhìn thấu thực lực tám người, ánh mắt của Nhiếp Vân ngưng trọng.
Không hổ là đội chấp pháp, cường giả của thế lực lớn đi ra, quả nhiên người người thực lực bất phàm.
Một Phong Vương đỉnh phong hắn cũng khó đối phó, chớ nói chi là bốn cái!
- Nghĩ biện pháp tách bọn họ ra, sau đó tập sát từng cái...
Trong lòng động sát cơ, Nhiếp Vân không đi quản những chuyện khác nữa, thân thể thoáng một cái, dọc theo mặt đất đi về phía trước, một lát sau tiến vào căn phòng mà mới vừa rồi Tào Văn đi ra.
Gian phòng này không có ai, chỉ có nữ hài bị lăng nhục lẳng lặng nằm ở tại chỗ, đã không còn hô hấp.
Nhìn dáng dấp là biết nữ hài sau khi bị lăng nhục, không chịu nổi xấu hổ, đã tự sát.
- Lại là một tội nghiệt...
Thấy nữ hài sau khi chết mang vẻ mặt oán hận, sát cơ của Nhiếp Vân càng hơn, từ dưới đất chui ra, giấu đến cửa sau, ngón tay đẩy một cái, cửa phát một tiếng két.
Mới vừa rồi hắn cẩn thận quan sát, cách gian phòng này gần nhất là hai Phong Vương hậu kỳ, trước lừa gạt bọn họ tới, giết chết lại nói.
Quả nhiên, cửa phát ra âm thanh, đưa tới hai người chủ ý, hai người liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ đi tới căn phòng.
Mặc dù động tác của bọn họ rất nhẹ, không chú ý căn bản không nghe được, cũng không ý thức được, bất quá, lúc này toàn bộ rơi ở trong mắt Nhiếp Vân.
Vèo! Vèo!
Hai người đi vào căn phòng, quan sát khắp nơi, muốn nhìn nguyên do cửa phát ra âm thanh một chút.
- Ngay vào lúc này!
Nhiếp Vân giấu ở sau cửa chờ chính là cơ hội này, dưới chân chợt động, giống như con báo, trong nháy mắt lao ra.
Hô!
Hai quả đấm nhanh như thiểm điện, không tới một phần ngàn hô hấp, đồng thời đi tới sau lưng hai người.
- A?
Không nghĩ tới có người giấu ở sau cửa, hơn nữa động tác nhanh như vậy, hai người không phản ứng kịp, liền cảm thấy một cổ áp lực vô cùng cường đại nhập vào cơ thể.
Đồng thời kêu thảm, pháp bảo hộ thể cũng không kịp thả ra, phốc thông! Phốc thông! Hai cổ thi thể té xuống đất.
- Rất tốt...
Nghe được kêu tiếng vang lên, bên ngoài có khí lãng vọt tới, Nhiếp Vân cũng không luống cuống, mà ánh mắt lộ ra lãnh ý, bàn tay trảo một cái, thu một thi thể trong đó vào thế giới nạp vật, đồng thời Ngụy Trang khí chuyển một cái, đã biến thành dung mạo người này.
- Người nào, đáng ghét...
Quần áo của đội chấp pháp đều giống nhau, trước đổi qua bây giờ không cần đổi lại, sau khi biến hóa dung mạo, Nhiếp Vân vội vàng lên tiếng rống to.
Cùng lúc đó, bàn tay không ngừng đánh không khí, khiến căn phòng ngổn ngang, giống như phía trước có một vị cường giả ẩn núp, tùy thời sẽ ra tay với hắn vậy.
- Chuyện gì xảy ra?
Mới vừa đánh ra hai quyền, hai bóng người vọt vào, thấy Nhiếp Vân đang “chiến đấu” cùng thi thể nằm dưới đất, sắc mặt đồng thời biến đổi, lớn tiếng quát.
- Có người giả vào đây... Cẩn thận!
Hô to một tiếng, Nhiếp Vân lộ ra biểu tình hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau, đi tới vị trí trước cửa.
Hai người mới tới, một cái Phong Vương đỉnh phong, một cái Phong Vương hậu kỳ, chân chính chiến đấu, hai người liên thủ, khẳng định không cách nào thắng được, bất quá, bây giờ hai người này rõ ràng bị hắn tự biên tự diễn làm có chút hôn mê, từng cái cảnh giác nhìn về phía trước, căn bản không có ý thức được người đi tới bên cạnh, không phải là đội hữu của bọn hắn.
- Đi xuống bồi bọn họ đi!
Trong lòng hừ nhẹ một tiếng, người đã tới sau lưng Phong Vương đỉnh phong, Nhiếp Vân nhướng mày, thân thể khuấy động giống như cương cân, lực lượng mênh mông dọc theo cánh tay xuyên ra!
Lần này vẫn là đánh lén, đối phương bị khí lưu hỗn loạn trong gian phòng hấp dẫn, căn bản không nghĩ tới vị “đội hữu” đang hoảng sợ này lại đột nhiên xuất thủ.
Ầm!
Phong Vương đỉnh phong này giống như hai Phong Vương hậu kỳ trước, không kịp phản ứng, nội tạng chấn thành bụi phấn, thi thể nặng nề ngã xuống đất.
- Ngươi...
Một quyền đánh chết Phong Vương đỉnh phong, Phong Vương hậu kỳ rốt cuộc kịp phản ứng, thân thể thoáng một cái, tránh thoát một trảo phải chết, nhìn về phía Nhiếp Vân tràn đầy kinh hãi cùng khủng hoảng.
- Bây giờ mới phản ứng, không còn kịp rồi!