Vô Tận Đan Điền
Chương 2726: Đột phá Phong vương (2)
- Toàn bộ thi thể dị tộc, nổ cho ta.
Nương theo hắn kêu lên một tiếng, thi thể dị tộc mới vừa rồi bị hắn chém giết đồng thời nổ tung, vô số nguyên khí giống như vụ khí lan tràn ra toàn bộ Nạp Vật thế giới.
Nếu như nói tốc độ hội tụ nguyên khí trước kia chẳng qua chỉ là dòng sối. Như vậy bây giờ tuyệt đối đã biến thành con sông. Lực trùng kích cường đại khiến cho toàn thân hắn run lên, kinh mạch bên trong cơ thể bắt đầu xuất hiện vết rách.
Tu luyện cũng giống như ăn uống vậy, cần phải tiến hành theo chất lượng. Nếu như một lần ăn quá nhiều, thân thể sẽ xuất hiện cảm giác khó chịu. Thôn phệ nguyên khí cũng có cùng đạo lý như vậy. Nếu như bản thân hắn nuốt vào, muốn thoải mái thì có thể duy trì vận chuyển linh khí cấp bậc Chúa Tể mà thôi. Thế nhưng lúc này hết lần này tới lần khác lại muốn dùng lực lượng của Phong vương tiến hành. Đương nhiên chuyện này sẽ khiến cho hắn có chút không thể chịu đựng được.
Bất quá Nhiếp Vân cũng là người có đại nghị lực, hàm răng cắn chặt, hai mắt đỏ thẫm như máu.
Ầm Ầm!
Trong khi hắn sắp không kiên trì được nổi thì trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng nổ, giống như là con gà con từ trong trứng chui ra vậy. Một cỗ cảm giác huyền ảo vô danh đánh vào trong đầu. Lực lượng cường đại mà hùng hậu trong nháy mắt đã di chuyển ở trong kinh mạch, khiến cho hắn có cảm giác sảng khoái không nói nên lời.
- Đột phá...
Sắc mặt Nhiếp Vân có chút vui mừng, hai mắt sáng rực lên.
Giờ phút này, hắn biết rốt cuộc mình cũng đã đột phá tầng bình cảnh kia. Đã biến thành một vị cường giả Phong vương hàng thật giá thật!
Thực lực như vậy, có lẽ ở trước mặt dị tộc cường đại không coi vào đâu. Thế nhưng cũng đã đại biểu cho một đột phá về chất... Không có thân thể dị tộc, không được Hỗn Độn công nhận, thế nhưng vẫn có thể trở thành cường giả Phong vương!...
Nhiếp Vân dốc lòng đột phá cho nên không biết tình huống chiến đấu bên ngoài lúc này đã tới đỉnh điểm.
Thoáng cái mất đi một phần ba dị tộc. Đám dị tộc bên ngoài dường như đã cảm nhận được nguy cơ cho nên cũng không có liều mạng. Cả đám đều tự nhủ không cẩn thận sẽ phải chết ở chỗ này, cho nên tất cả đều bộc phát ra sức chiến đấu vượt qua lúc bình thường.
Như vậy, đám người Hỗn Độn vương lại có chút không kiên trì nổi. Tất cả mọi người co cụm lại thành một đoàn, không có biện pháp tấn công đám dị tộc này mà chỉ có thể bị động phòng thủ mà thôi.
Về phần Đạm Đài Lăng Nguyệt, Nhiếp Đồng thì đang chiến đấu với Bách Triết đại nhân kia. Song phương vẫn đang giằng co, vị Bách Triết này không biết dùng bí pháp gì mà lại giống như vương giả có máu tươi màu vàng trước đó vậy. Hai mắt đỏ ngầu, lực lượng lập tức tăng lên nhiều. Đạm Đài Lăng Nguyệt vốn đã chiếm được thượng phong lúc này lại có cảm giác như bắt đầu bại lui, sắp không chống đỡ được.
Đạm Đài Lăng Nguyệt mà cũng không đỡ được thì Nhiếp Đồng càng không phải là đối thủ của đối phương. Hắn bị trúng đòn nghiêm trọng, khí tức uể oải đứng ở một bên. Nếu như không phải có ý chí cường đại chống đỡ, nhất định đã sớm ngã xuống đất không thể đứng lên nổi nữa.
- Ta thừa nhận các ngươi có chút thủ đoạn, bất quá, vận khí tốt cũng chỉ tới đây mà thôi. Thổ dân là thổ dân. Cho dù có cố gắng như thế nào thì cũng không thể tránh khỏi số mệnh bị chém giết.
Bách Triết chiếm được thượng phong, quang mang lạnh lẽo trong mắt lóe lên. Miệng gầm to một tiếng lạnh nhạt, chiến phủ trong tay hung hăng bổ về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Phanh phanh phanh phanh!
Bị lực lượng mạnh mẽ va chạm, sắc mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt cứng đờ, thân thể mềm mại không tự chủ được phải lui về phía sau mấy bước. Sắc mặt đỏ lên, máu tươi từ trên khóe miệng nàng tràn ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên nàng bị thương kể từ lúc chiến đấu tới nay.
- Hắc hắc, chết đi cho ta!
Thấy nàng bị thương, Bách Triết cũng không có dừng tay, chiến phủ trong tay còn càng lúc càng nhanh, lực lượng hung hãn tựa như một cơn lốc cuốn tới, liên tục đánh ra hơn mười chiêu. Hơn mười chiêu qua đi, cánh tay của Đạm Đài Lăng Nguyệt đã có chút tê dại, có cảm giác như không thể nhấc lên được nữa.
Mặc dù thực lực của nàng còn hơn đối phương, thế nhưng lại không có binh khí thích hợp. Nếu như ngạnh kháng, như vậy người bị thiệt nhất định sẽ là nàng!
- Không được làm tổn thương tẩu tử nhà ta.
Thấy tốc độ của Bách Triết càng lúc càng nhanh, lực công kích cũng càng ngày càng mạnh, Nhiếp Đồng cắn răng một cái. Lại lần nữa vọt tới, Tu La kiếm đã gãy phóng ra, nghênh đón một phủ này.
Ầm Ầm!
Cổ tay nứt ra, nửa đoạn Tu La kiếm hóa thành một đạo lưu quang bị đánh bay ra ngoài. Ngực của Nhiếp Đồng bị đánh trúng, rốt cuộc hắn cũng không kiên trì nổi nữa mà bị đánh bay ra ngoài.
Thực lực bản thân đối phương đã vượt xa hắn, cho dù hắn có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng không thể làm nên được chuyện gì.
- Chết đi!
Đánh bay Nhiếp Đồng, Bách Triết càng thêm âm trầm, phủ trong tay mượn dư lực bổ về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
- Xong...
Nhìn thấy lực lượng của chiêu này, Đạm Đài Lăng Nguyệt cắn môi, nàng không ngờ tới mình vừa mới sống lại thì đã lại phải chết! Hơn nữa lại còn phải chết ở trên tay dị tộc!
Phanh!
Khi nàng đang cảm thấy mình khó có thể chống lại được một kích này. Sau một khắc nhất định sẽ chết đi thì đột nhiên Hỗn Độn đại dương dưới chân run rẩy, một đạo lực lượng mạnh mẽ đột nhiên bắn ra. Trước mắt có một đạo quang mang màu trắng lóe lên, tựa như có một mặt trời cực lớn vừa mới xuất hiện vậy.
Cô Cô Cô Cô!
Bạch quang chói mắt qua đi, toàn bộ Hỗn Độn đại dương dường như đã xảy ra biến hóa to lớn vậy. Lực lượng mênh mông không ngừng kích động, biến thành một đoàn khí vân có bộ dáng giống như một đóa hoa vậy.
- Đã có chuyện gì xảy ra?
- Khí lưu đục ngầu của Hỗn Độn đại dương sao lại biến thành bộ dáng một đóa hoa chứ?
- Ta cũng sẽ không biết, ta đã sống ức vạn vạn năm rồi. Đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như vậy a.
- Chẳng lẽ nhìn thấy dị tộc xâm lấn, Hỗn Độn đại dương đã nổi giận? Thế nhưng sao ta vẫn cảm giác có chút không đúng... Giống như là đang ăn mừng vì chuyện gì đó vậy.
- Ăn mừng? Không thể nào a, dị tộc đang xâm lấn. Có lẽ Hỗn Độn đại dương nên sợ hãi mới đúng chứ? Sao có thể ăn mừng được?
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, ngay cả dị tộc cũng dừng công kích trên tay lại. Cả đám đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn biến hóa bất ngờ xảy ra trước
mắt.
Nương theo hắn kêu lên một tiếng, thi thể dị tộc mới vừa rồi bị hắn chém giết đồng thời nổ tung, vô số nguyên khí giống như vụ khí lan tràn ra toàn bộ Nạp Vật thế giới.
Nếu như nói tốc độ hội tụ nguyên khí trước kia chẳng qua chỉ là dòng sối. Như vậy bây giờ tuyệt đối đã biến thành con sông. Lực trùng kích cường đại khiến cho toàn thân hắn run lên, kinh mạch bên trong cơ thể bắt đầu xuất hiện vết rách.
Tu luyện cũng giống như ăn uống vậy, cần phải tiến hành theo chất lượng. Nếu như một lần ăn quá nhiều, thân thể sẽ xuất hiện cảm giác khó chịu. Thôn phệ nguyên khí cũng có cùng đạo lý như vậy. Nếu như bản thân hắn nuốt vào, muốn thoải mái thì có thể duy trì vận chuyển linh khí cấp bậc Chúa Tể mà thôi. Thế nhưng lúc này hết lần này tới lần khác lại muốn dùng lực lượng của Phong vương tiến hành. Đương nhiên chuyện này sẽ khiến cho hắn có chút không thể chịu đựng được.
Bất quá Nhiếp Vân cũng là người có đại nghị lực, hàm răng cắn chặt, hai mắt đỏ thẫm như máu.
Ầm Ầm!
Trong khi hắn sắp không kiên trì được nổi thì trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng nổ, giống như là con gà con từ trong trứng chui ra vậy. Một cỗ cảm giác huyền ảo vô danh đánh vào trong đầu. Lực lượng cường đại mà hùng hậu trong nháy mắt đã di chuyển ở trong kinh mạch, khiến cho hắn có cảm giác sảng khoái không nói nên lời.
- Đột phá...
Sắc mặt Nhiếp Vân có chút vui mừng, hai mắt sáng rực lên.
Giờ phút này, hắn biết rốt cuộc mình cũng đã đột phá tầng bình cảnh kia. Đã biến thành một vị cường giả Phong vương hàng thật giá thật!
Thực lực như vậy, có lẽ ở trước mặt dị tộc cường đại không coi vào đâu. Thế nhưng cũng đã đại biểu cho một đột phá về chất... Không có thân thể dị tộc, không được Hỗn Độn công nhận, thế nhưng vẫn có thể trở thành cường giả Phong vương!...
Nhiếp Vân dốc lòng đột phá cho nên không biết tình huống chiến đấu bên ngoài lúc này đã tới đỉnh điểm.
Thoáng cái mất đi một phần ba dị tộc. Đám dị tộc bên ngoài dường như đã cảm nhận được nguy cơ cho nên cũng không có liều mạng. Cả đám đều tự nhủ không cẩn thận sẽ phải chết ở chỗ này, cho nên tất cả đều bộc phát ra sức chiến đấu vượt qua lúc bình thường.
Như vậy, đám người Hỗn Độn vương lại có chút không kiên trì nổi. Tất cả mọi người co cụm lại thành một đoàn, không có biện pháp tấn công đám dị tộc này mà chỉ có thể bị động phòng thủ mà thôi.
Về phần Đạm Đài Lăng Nguyệt, Nhiếp Đồng thì đang chiến đấu với Bách Triết đại nhân kia. Song phương vẫn đang giằng co, vị Bách Triết này không biết dùng bí pháp gì mà lại giống như vương giả có máu tươi màu vàng trước đó vậy. Hai mắt đỏ ngầu, lực lượng lập tức tăng lên nhiều. Đạm Đài Lăng Nguyệt vốn đã chiếm được thượng phong lúc này lại có cảm giác như bắt đầu bại lui, sắp không chống đỡ được.
Đạm Đài Lăng Nguyệt mà cũng không đỡ được thì Nhiếp Đồng càng không phải là đối thủ của đối phương. Hắn bị trúng đòn nghiêm trọng, khí tức uể oải đứng ở một bên. Nếu như không phải có ý chí cường đại chống đỡ, nhất định đã sớm ngã xuống đất không thể đứng lên nổi nữa.
- Ta thừa nhận các ngươi có chút thủ đoạn, bất quá, vận khí tốt cũng chỉ tới đây mà thôi. Thổ dân là thổ dân. Cho dù có cố gắng như thế nào thì cũng không thể tránh khỏi số mệnh bị chém giết.
Bách Triết chiếm được thượng phong, quang mang lạnh lẽo trong mắt lóe lên. Miệng gầm to một tiếng lạnh nhạt, chiến phủ trong tay hung hăng bổ về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Phanh phanh phanh phanh!
Bị lực lượng mạnh mẽ va chạm, sắc mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt cứng đờ, thân thể mềm mại không tự chủ được phải lui về phía sau mấy bước. Sắc mặt đỏ lên, máu tươi từ trên khóe miệng nàng tràn ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên nàng bị thương kể từ lúc chiến đấu tới nay.
- Hắc hắc, chết đi cho ta!
Thấy nàng bị thương, Bách Triết cũng không có dừng tay, chiến phủ trong tay còn càng lúc càng nhanh, lực lượng hung hãn tựa như một cơn lốc cuốn tới, liên tục đánh ra hơn mười chiêu. Hơn mười chiêu qua đi, cánh tay của Đạm Đài Lăng Nguyệt đã có chút tê dại, có cảm giác như không thể nhấc lên được nữa.
Mặc dù thực lực của nàng còn hơn đối phương, thế nhưng lại không có binh khí thích hợp. Nếu như ngạnh kháng, như vậy người bị thiệt nhất định sẽ là nàng!
- Không được làm tổn thương tẩu tử nhà ta.
Thấy tốc độ của Bách Triết càng lúc càng nhanh, lực công kích cũng càng ngày càng mạnh, Nhiếp Đồng cắn răng một cái. Lại lần nữa vọt tới, Tu La kiếm đã gãy phóng ra, nghênh đón một phủ này.
Ầm Ầm!
Cổ tay nứt ra, nửa đoạn Tu La kiếm hóa thành một đạo lưu quang bị đánh bay ra ngoài. Ngực của Nhiếp Đồng bị đánh trúng, rốt cuộc hắn cũng không kiên trì nổi nữa mà bị đánh bay ra ngoài.
Thực lực bản thân đối phương đã vượt xa hắn, cho dù hắn có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng không thể làm nên được chuyện gì.
- Chết đi!
Đánh bay Nhiếp Đồng, Bách Triết càng thêm âm trầm, phủ trong tay mượn dư lực bổ về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
- Xong...
Nhìn thấy lực lượng của chiêu này, Đạm Đài Lăng Nguyệt cắn môi, nàng không ngờ tới mình vừa mới sống lại thì đã lại phải chết! Hơn nữa lại còn phải chết ở trên tay dị tộc!
Phanh!
Khi nàng đang cảm thấy mình khó có thể chống lại được một kích này. Sau một khắc nhất định sẽ chết đi thì đột nhiên Hỗn Độn đại dương dưới chân run rẩy, một đạo lực lượng mạnh mẽ đột nhiên bắn ra. Trước mắt có một đạo quang mang màu trắng lóe lên, tựa như có một mặt trời cực lớn vừa mới xuất hiện vậy.
Cô Cô Cô Cô!
Bạch quang chói mắt qua đi, toàn bộ Hỗn Độn đại dương dường như đã xảy ra biến hóa to lớn vậy. Lực lượng mênh mông không ngừng kích động, biến thành một đoàn khí vân có bộ dáng giống như một đóa hoa vậy.
- Đã có chuyện gì xảy ra?
- Khí lưu đục ngầu của Hỗn Độn đại dương sao lại biến thành bộ dáng một đóa hoa chứ?
- Ta cũng sẽ không biết, ta đã sống ức vạn vạn năm rồi. Đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như vậy a.
- Chẳng lẽ nhìn thấy dị tộc xâm lấn, Hỗn Độn đại dương đã nổi giận? Thế nhưng sao ta vẫn cảm giác có chút không đúng... Giống như là đang ăn mừng vì chuyện gì đó vậy.
- Ăn mừng? Không thể nào a, dị tộc đang xâm lấn. Có lẽ Hỗn Độn đại dương nên sợ hãi mới đúng chứ? Sao có thể ăn mừng được?
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, ngay cả dị tộc cũng dừng công kích trên tay lại. Cả đám đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn biến hóa bất ngờ xảy ra trước
mắt.