Vô Tận Đan Điền
Chương 2724: Nạp Vật thế giới biến hóa (2)
Dù sao, người mạnh nhất trong đám người này thì thực lực cũng còn chưa có đạt tới Phong vương, cũng chỉ là một ít Chúa Tể cường đại mà thôi.
- Được!
Mặc dù Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương không biết Nạp Vật thế giới của Nhiếp Vân. Thế nhưng nhìn ánh mắt của hắn thì bọn họ đã biết, nhất định người này đã có biện pháp tốt hơn. Cho nên tất cả cũng không có một chút do dự nào, vội vàng gật đầu.
Bàn tay chộp ra một trảo, Tĩnh Tâm bình lần nữa xuất hiện ở trước mặt, một cái hắc động nhỏ xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Nhiếp Vân đi vào đầu tiên.
Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương, đám người Yến Huy thống lĩnh cũng theo đuôi ở phía sau.
- Bọn chúng muốn chạy trốn, đuổi theo.
- Đừng có gấp, chuyện này có chút cổ quái. Ta hoài nghi bọn chúng cố ý bố trí bẫy rập, dẫn chúng ta đi vào bên trong.
- Bẫy rập thì sao chứ? Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn sợ bọn chúng hay sao?
- Chỉ là bẫy rập mà một đám thổ dân làm ra mà thôi. Có thể làm gì được chúng ta chứ? Nếu như chúng ta không đuổi theo. Một khi đám người kia có chết cũng không ra ngoài. Khi đó chẳng lẽ chúng ta phải trơ mắt nhìn bọn hắn ung dung tự tại sao?
- Cũng đúng, như vậy đi. Chúng ta có một bộ phận đi vào trước, nhìn tình huống bên trong một chút rồi tính tiếp. Nếu như quá mức nguy hiểm, những người còn lại đồng tâm hợp lực, phá vỡ cái bẫy này từ bên ngoài…
Đông đảo dị tộc nhìn thấy bọn họ tiến vào hắc động, cả đám bắt đầu xôn xao, thế nhưng ngay sau đó lại yên tĩnh lại.
Bởi bi bọn họ cũng không phải là kẻ ngu, nhìn thấy nhiều người chạy vào trong đó như vậy, cho nên bắt đầu có chút hoài nghi với cái hắc động kia.
Bất quá, cho dù có hoài nghi vẫn không thể ngăn cản được bước chân truy kích của bọn họ. Bất kể nói như thế nào thì bọn họ cũng đang chiếm thế thượng phong. Bọn họ tự nhận là cho dù đám người Nhiếp Vân có bố trí bẫy rập thì cũng không thể đồng thời vây khốn được nhiều ngươi như bọn họ được.
Sưu sưu sưu sưu!
Tật phong liên tiếp lóe lên, một nhóm người dị tộc theo sát sau lưng đám người Nhiếp Vân vọt vào bên trong.
- Chừng một phần ba... Nhiều dị tộc như vậy là tốt rồi.
Những người này vừa mới tiến vào Tĩnh Tâm bình thì chẳng khác nào trực tiếp tiến vào bên trong Nạp Vật thế giới. Trong nháy mắt Nhiếp Vân đã nhìn thấy rõ số lượng.
Bên ngoài số lượng dị tộc đông đảo, thế nhưng người xông vào cũng chỉ có một phần ba. Bất quá, nhiều người như vậy hắn cũng đã rất thỏa mãn rồi.
Đám dị tộc này cũng không phải là kẻ ngu, bọn họ biết rõ nguy hiểm ở phía trước mà vẫn xông lên, có thể thoáng cái chém giết được một phần ba cũng đã tiết kiệm không ít khí lực của hắn rồi.
- Đây là một tiểu thế giới?
- Bọn chúng trốn vào chỗ này làm gì? Chẳng lẽ có bẫy rập ở chỗ này hay sao?
- Ha ha, dùng tiểu thế giới làm bẫy rập... Quá ngu ngốc a. Chẳng lẽ bọn chúng không biết thứ chúng ta am hiểu nhất chính là thôn phệ tiểu thế giới hay sao?
Đám người dị tộc nhìn thấy tiến vào một tiểu thế giới, đầu tiên sửng sốt một chút, ngay sau đó tất cả bọn họ đều cười như điên.
Nếu như đối phương dẫn bọn họ đi vào tuyệt địa nào đó. Như vậy có thể bọn họ sẽ có chút bận tâm, thế nhưng tiểu thế giới... Đây chính là thức ăn của bọn họ a. Đi tới chỗ thức ăn, còn có cái gì phải sợ cơ chứ?
- Thôn phệ sao? Các ngươi không có cơ hội này đâu. Lôi đình công kích!
Thấy vẻ mặt của bọn họ như vậy, Nhiếp Vân nhướng mày, căn bản không cho bọn hắn có thời gian kịp phản ứng. Tinh thần hắn khẽ động một cái, lập tức có lôi điện giăng đầy trời. Vô số lôi điện đen nhánh, to lớn đánh về phía đám người phía trước.
Số lượng người đông đảo, nếu như ý niệm để diệt sát bọn chúng, đối với thế giới cũng có chịu tải rất lớn, thế nhưng nếu vạn dụng loại lôi điện công kích này thì lại khác.
- Cái gì?
- Tại sao lại có thể có nhiều lôi điện như vậy chứ?.
Đám người này mới vừa rồi nhìn còn có chút hả hê, thế nhưng sau khi nhìn thấy lôi điện đầy trời, sắc mặt cả đám đồng thời thay đổi, muốn chạy trốn ra ngoài. Chỉ là lúc này bọn hắn mới phát hiện ra không gian chung quanh dường như đã bị giam cầm lại, khiến cho bọn hắn khó có thể nhúc nhích được.
Ầm Ầm Ầm!
Lôi điện cục lớn đánh vào trên đầu bọn hắn, từng người một bị đánh thành bụi phấn, nguyên khí bên trong cơ thể của bọn họ nương theo tiếng nổ vang vọng, chậm rãi bắn ra, sau đó từ từ dung nhập vào bên trong Nạp Vật thế giới.
- Chuyện này...
- Thật là lợi hại...
Hai người Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi nuốt xuống một ngụm nước miếng, ngay cả một câu cũng không nói được nên lời.
Cho dù bọn họ là cường giả Phong vương, thế nhưng cũng chưa từng được nhìn thấy một màn đáng sợ như vậy bao giờ.
Mặc dù thực lực của những người trước mắt này không bằng bọn họ, thế nhưng cũng không kém bao nhiêu. Nếu không thì bọn họ cũng không đến nỗi cố hết sức như vậy, thiếu chút nữa còn bị giết ngược.
Một đám người cường đại như vậy ở trước mặt lôi điện lại giống như trẻ con mới tập đi. Như vậy chủ nhân của đám lôi điện kia, Nhiếp Vân sẽ mạnh bao nhiêu cơ chứ?
Bất quá, chuyện khiến cho bọn họ giật mình còn chưa có kết thúc, chỉ thấy Nhiếp Vân ở cách đó không xa nâng bàn tay lên. Lập tức có mấy đạo phong nhận xuất hiện ở trước mặt hắn, không gian chung quanh nhẹ nhàng run lên.
Sưu Sưu Sưu!
Phong nhận đi qua chỗ nào thì dị tộc cho dù cường đại tới đâu đều bị chém thành hai khúc trong nháy mắt, hoàn toàn tử vong.
Phong nhận mà Nhiếp Vân tạo ra ở trong Nạp Vật thế giới ngay cả vương giả có máu tươi màu vàng kia cũng có thể chém giết, huống chi là những người này.
Trong nháy mắt tiếng kêu thảm không ngừng vang lên bên tai. Đám dị tộc mới vừa rồi còn khí thế hung hãn, luôn miệng nói lời độc ác lúc này đã biến thành thi thể. Thi thể toàn bộ đều đổ ập té xuống đất, hóa thành một đám nguyên khí tinh thuần nhất.
Phù!
Mười phút sau, Nhiếp Vân mới ngừng tay, miệng thở ra một hơi thật dài.
Lúc này đám dị tộc vừa mới xông vào trong này đã bị chém giết toàn bộ, không còn dư lại bất kỳ một ai.
Cho dù là chưởng khống giả, thế nhưng lúc này hắn cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.
Thực lực của những người này quá mạnh mẽ, nếu như giao thủ ở bên ngoài. Cho hắn mười này mười đêm thì cũng không thể hoàn thành được chuyện này, thế nhưng lúc này trong mười phút đồng hồ lại đã giết sạch toàn bộ. Cho dù là Nạp Vật thế giới cũng cảm thấy có chút không chịu nổi.
- Được!
Mặc dù Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương không biết Nạp Vật thế giới của Nhiếp Vân. Thế nhưng nhìn ánh mắt của hắn thì bọn họ đã biết, nhất định người này đã có biện pháp tốt hơn. Cho nên tất cả cũng không có một chút do dự nào, vội vàng gật đầu.
Bàn tay chộp ra một trảo, Tĩnh Tâm bình lần nữa xuất hiện ở trước mặt, một cái hắc động nhỏ xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Nhiếp Vân đi vào đầu tiên.
Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương, đám người Yến Huy thống lĩnh cũng theo đuôi ở phía sau.
- Bọn chúng muốn chạy trốn, đuổi theo.
- Đừng có gấp, chuyện này có chút cổ quái. Ta hoài nghi bọn chúng cố ý bố trí bẫy rập, dẫn chúng ta đi vào bên trong.
- Bẫy rập thì sao chứ? Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn sợ bọn chúng hay sao?
- Chỉ là bẫy rập mà một đám thổ dân làm ra mà thôi. Có thể làm gì được chúng ta chứ? Nếu như chúng ta không đuổi theo. Một khi đám người kia có chết cũng không ra ngoài. Khi đó chẳng lẽ chúng ta phải trơ mắt nhìn bọn hắn ung dung tự tại sao?
- Cũng đúng, như vậy đi. Chúng ta có một bộ phận đi vào trước, nhìn tình huống bên trong một chút rồi tính tiếp. Nếu như quá mức nguy hiểm, những người còn lại đồng tâm hợp lực, phá vỡ cái bẫy này từ bên ngoài…
Đông đảo dị tộc nhìn thấy bọn họ tiến vào hắc động, cả đám bắt đầu xôn xao, thế nhưng ngay sau đó lại yên tĩnh lại.
Bởi bi bọn họ cũng không phải là kẻ ngu, nhìn thấy nhiều người chạy vào trong đó như vậy, cho nên bắt đầu có chút hoài nghi với cái hắc động kia.
Bất quá, cho dù có hoài nghi vẫn không thể ngăn cản được bước chân truy kích của bọn họ. Bất kể nói như thế nào thì bọn họ cũng đang chiếm thế thượng phong. Bọn họ tự nhận là cho dù đám người Nhiếp Vân có bố trí bẫy rập thì cũng không thể đồng thời vây khốn được nhiều ngươi như bọn họ được.
Sưu sưu sưu sưu!
Tật phong liên tiếp lóe lên, một nhóm người dị tộc theo sát sau lưng đám người Nhiếp Vân vọt vào bên trong.
- Chừng một phần ba... Nhiều dị tộc như vậy là tốt rồi.
Những người này vừa mới tiến vào Tĩnh Tâm bình thì chẳng khác nào trực tiếp tiến vào bên trong Nạp Vật thế giới. Trong nháy mắt Nhiếp Vân đã nhìn thấy rõ số lượng.
Bên ngoài số lượng dị tộc đông đảo, thế nhưng người xông vào cũng chỉ có một phần ba. Bất quá, nhiều người như vậy hắn cũng đã rất thỏa mãn rồi.
Đám dị tộc này cũng không phải là kẻ ngu, bọn họ biết rõ nguy hiểm ở phía trước mà vẫn xông lên, có thể thoáng cái chém giết được một phần ba cũng đã tiết kiệm không ít khí lực của hắn rồi.
- Đây là một tiểu thế giới?
- Bọn chúng trốn vào chỗ này làm gì? Chẳng lẽ có bẫy rập ở chỗ này hay sao?
- Ha ha, dùng tiểu thế giới làm bẫy rập... Quá ngu ngốc a. Chẳng lẽ bọn chúng không biết thứ chúng ta am hiểu nhất chính là thôn phệ tiểu thế giới hay sao?
Đám người dị tộc nhìn thấy tiến vào một tiểu thế giới, đầu tiên sửng sốt một chút, ngay sau đó tất cả bọn họ đều cười như điên.
Nếu như đối phương dẫn bọn họ đi vào tuyệt địa nào đó. Như vậy có thể bọn họ sẽ có chút bận tâm, thế nhưng tiểu thế giới... Đây chính là thức ăn của bọn họ a. Đi tới chỗ thức ăn, còn có cái gì phải sợ cơ chứ?
- Thôn phệ sao? Các ngươi không có cơ hội này đâu. Lôi đình công kích!
Thấy vẻ mặt của bọn họ như vậy, Nhiếp Vân nhướng mày, căn bản không cho bọn hắn có thời gian kịp phản ứng. Tinh thần hắn khẽ động một cái, lập tức có lôi điện giăng đầy trời. Vô số lôi điện đen nhánh, to lớn đánh về phía đám người phía trước.
Số lượng người đông đảo, nếu như ý niệm để diệt sát bọn chúng, đối với thế giới cũng có chịu tải rất lớn, thế nhưng nếu vạn dụng loại lôi điện công kích này thì lại khác.
- Cái gì?
- Tại sao lại có thể có nhiều lôi điện như vậy chứ?.
Đám người này mới vừa rồi nhìn còn có chút hả hê, thế nhưng sau khi nhìn thấy lôi điện đầy trời, sắc mặt cả đám đồng thời thay đổi, muốn chạy trốn ra ngoài. Chỉ là lúc này bọn hắn mới phát hiện ra không gian chung quanh dường như đã bị giam cầm lại, khiến cho bọn hắn khó có thể nhúc nhích được.
Ầm Ầm Ầm!
Lôi điện cục lớn đánh vào trên đầu bọn hắn, từng người một bị đánh thành bụi phấn, nguyên khí bên trong cơ thể của bọn họ nương theo tiếng nổ vang vọng, chậm rãi bắn ra, sau đó từ từ dung nhập vào bên trong Nạp Vật thế giới.
- Chuyện này...
- Thật là lợi hại...
Hai người Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi nuốt xuống một ngụm nước miếng, ngay cả một câu cũng không nói được nên lời.
Cho dù bọn họ là cường giả Phong vương, thế nhưng cũng chưa từng được nhìn thấy một màn đáng sợ như vậy bao giờ.
Mặc dù thực lực của những người trước mắt này không bằng bọn họ, thế nhưng cũng không kém bao nhiêu. Nếu không thì bọn họ cũng không đến nỗi cố hết sức như vậy, thiếu chút nữa còn bị giết ngược.
Một đám người cường đại như vậy ở trước mặt lôi điện lại giống như trẻ con mới tập đi. Như vậy chủ nhân của đám lôi điện kia, Nhiếp Vân sẽ mạnh bao nhiêu cơ chứ?
Bất quá, chuyện khiến cho bọn họ giật mình còn chưa có kết thúc, chỉ thấy Nhiếp Vân ở cách đó không xa nâng bàn tay lên. Lập tức có mấy đạo phong nhận xuất hiện ở trước mặt hắn, không gian chung quanh nhẹ nhàng run lên.
Sưu Sưu Sưu!
Phong nhận đi qua chỗ nào thì dị tộc cho dù cường đại tới đâu đều bị chém thành hai khúc trong nháy mắt, hoàn toàn tử vong.
Phong nhận mà Nhiếp Vân tạo ra ở trong Nạp Vật thế giới ngay cả vương giả có máu tươi màu vàng kia cũng có thể chém giết, huống chi là những người này.
Trong nháy mắt tiếng kêu thảm không ngừng vang lên bên tai. Đám dị tộc mới vừa rồi còn khí thế hung hãn, luôn miệng nói lời độc ác lúc này đã biến thành thi thể. Thi thể toàn bộ đều đổ ập té xuống đất, hóa thành một đám nguyên khí tinh thuần nhất.
Phù!
Mười phút sau, Nhiếp Vân mới ngừng tay, miệng thở ra một hơi thật dài.
Lúc này đám dị tộc vừa mới xông vào trong này đã bị chém giết toàn bộ, không còn dư lại bất kỳ một ai.
Cho dù là chưởng khống giả, thế nhưng lúc này hắn cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.
Thực lực của những người này quá mạnh mẽ, nếu như giao thủ ở bên ngoài. Cho hắn mười này mười đêm thì cũng không thể hoàn thành được chuyện này, thế nhưng lúc này trong mười phút đồng hồ lại đã giết sạch toàn bộ. Cho dù là Nạp Vật thế giới cũng cảm thấy có chút không chịu nổi.