Vô Tận Đan Điền
Chương 2722: Đại chiến với vương giả có máu tươi màu vàng (hạ)
- Lực lượng của người này đã tiêu hao hết, ca ca, không nên liều mạng với hắn, chỉ cần từ từ tiêu hao, không được bao lâu nữa nhất định hắn sẽ phải đền mạng.
Thấy ca ca mình bị thương, Nhiếp Đồng vội vàng đi tới bên cạnh hắn.
Ầm Ầm!
Trong khi nói chuyện, lang nha bổng trong tay vương giả có máu tươi màu vàng lại lần nữa múa lên một cái. Trong nháy mắt Nạp Vật thế giới lại lần nữa vang vọng tiếng nổ. Lập tức có một đạo khe nứt đen nhánh xuất hiện, không biết kéo dài bao xa, cho đến tậ chân trời.
Phốc!
Nạp Vật thế giới là một bộ phận lực lượng của Nhiếp Vân, xuất hiện chấn động phạm vi lớn như vậy. Cho dù thực lực của hắn hùng hậu vô cùng nhưng vẫn cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào, lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Không thể tiêu hao, nếu không, nhất định Nạp Vật thế giới sẽ bị hắn phá hủy toàn bộ trước.
Không để ý tới việc khôi phục thương thế, Nhiếp Vân vội vàng nói.
Nếu như đối phương một mực công kích điên cuồng như vậy, sợ rằng còn chưa chém giết được đối phương thì hắn đã bởi vì Nạp Vật thế giới vỡ nát mà trực tiếp tử vong!
Nhất định phải mau chóng chém giết người này!
Sưu!
Biết rõ tình cảnh nguy cấp, Nhiếp Vân không có thời gian giải thích cặn kẽ, lại một lần nữa thuấn di, xuất hiện ở sau lưng đối phương, sau đó lại đánh tới một quyền.
Lần này hắn đã dùng mười thành lực lượng. Đánh vào vết thương trên ngực mà Nhiếp Đồng tạo thành.
Đạp Đạp Đạp!
Thân thể bị đau, vương giả có máu tươi màu vàng ngưng tiếp tục tấn công thế giới. Hai chân lui về sau hai bước, hai mắt đỏ tươi như máu. Ngày càng trở nên quỷ dị hơn, càng thêm nóng nảy. Lang nha bổng chợt càn quét, một cỗ lực lượng phong tỏa nhất thời giam cầm Nhiếp Vân vào bên trong.
- Thả ca ca tar a.
Nhiếp Đồng cũng biết không ra tay không được, nửa đoạn Tu La kiếm lại lần nữa đâm tới.
Ở trong Nạp Vật thế giới, hắn có năng lực mà Nhiếp Vân ban cho, thực lực so với ở bên ngoài cũng càng mạnh mẽ hơn. Kiếm khí đâm về phía trước giống như một đạo hắc tuyến, nhắm thẳng ngay cổ của vương giả có máu tươi màu vàng.
Công kích của hắn hung hiểm, người nọ cũng không để ý tới chém giết Nhiếp Vân nữa, tay vung vẩy lang nha bổng đập về phía hắn.
Phanh!
Kiếm bổng giao kích, sắc mặt Nhiếp Đồng đỏ lên, cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Nhiếp Vân nhân cơ hội thoát khỏi giam cầm của đối phương, bàn tay như đao, thoáng cái cắm vào trong ngực đối phương.
- Chết!
Vết thương này vốn đã rất lớn, thân thể đối phương lại không có phòng ngự. Cho nên vừa mới bị hắn đâm vào, ngay sau đó bàn tay đã động một cái, tìm được tim của đối phương. Lực lượng toàn thân trong nháy mắt nổ tung.
Ầm Ầm!
Tim là chỗ yếu nhất ở trong cơ thể con người, dị tộc cũng như vậy, bị lực lượng của hắn điên cuồng trùng kích. Tim nổ tung, mà máu tươi màu vàng giống như kịch độc dọc theo cánh tay của hắn hung hăng ăn mòn tới ngực hắn.
Ầm Ầm!
Tim nổ, thân thể của vương giả có máu tươi màu vàng run run, sau đó đổ ập xuống mặt đất.
Hắn có nằm mơ cũng không ngờ tới mình lại bị người ta giết chết như vậy, một chút sinh cơ cũng không có giữ lại được.
Tí tách tí tách!
Thấy đối phương đã chết, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm, lại vội vàng nhìn về phía máu tươi màu vàng đang không ngừng dâng trào kia.
Những giọt máu này mang theo lực lượng cực mạnh. Ban đầu hắn chỉ luyện hóa một giọt đã khiến cho thực lực của hắn vô hạn tới gần cường giả Phong vương. Lúc này thoáng cái có nhiều như vậy khiến cho hắn có cảm giác bị đại thế giới đè lên người, ngực khó chịu, không thở được.
- Xong rồi!
Trong lòng thầm kêu một tiếng, trái tim của Nhiếp Vân co quắp lại.
Máu tươi của đối phương giống như kịch độc vậy, ban đầu một giọt cũng thiếu chút nữa đã khiến cho hắn không chịu nổi. Lúc này thoáng cái lại có nhiều như vậy, nếu không cẩn thận sợ rằng sẽ vẫn lạc!
- Lui xuống!
Gầm lên một tiếng, lực lượng chưởng khống giả của Nạp Vật thế giới lập tức áp chế máu tươi màu vàng. Bất quá, làm như vậy cũng chỉ khiến cho tốc độ tràn lên của loại máu màu vàng này chậm đi, căn bản không áp chế được nó.
Ào ào!
Nhiếp Vân biết, một khi để cho đám máu tươi màu vàng này lan tràn ra toàn thân, khi đó hắn sẽ xong đời. Lúc này hắn cũng không để ý tới những chuyện khác nữa. Tay vung lên, lập tức hút nửa đoạn Tu La kiếm đang nằm trong tay Nhiếp Đồng, sau đó chém xuống cánh tay mình.
Máu tươi bắn ra tán loạn, cảm giác đau đớn kịch liệt giống như đâm vào trong đầu, lúc này cánh tay của hắn đã rơi xuống mặt đất.
Cục diện bây giờ quá mức nguy hiểm, nhất định phải có hành động tráng sĩ chặt đứt cổ tay. Mất đi cánh tay vẫn có thể lần nữa mọc ra. Thế nhưng nếu như mất mạng thì sẽ không còn biện pháp nào nữa.
Tí tách tí tách!
Cánh tay rơi xuống mặt đất, mất đi lực lượng chống đỡ, trong nháy mắt đã trở thành một bãi nước đặc, hoàn toàn biến mất. Sắc mặt Nhiếp Vân ảm đạm, cả người không ngừng run rẩy.
Liên tục bị công kích, Nạp Vật thế giới đã bị đánh ra khe nứt to lớn. Hơn nữa lúc này lại bị cụt tay, cho dù thực lực của hắn hùng hậu tới đâu thì cũng có chút không kiên trì được, trong đầu có chút choáng váng.
Sưu!
Điều chỉnh hô hấp, mộc sinh khí vận chuyển một chút. Cánh tay đã bị chém lần nữa dài ra. Lúc đang muốn nói chuyện với Nhiếp Đồng thì đột nhiên hắn sửng sốt một chút, sắc mặt lập tức thay đổi.
- Sao vậy ca a?
Nhìn thấy dáng vẻ của hắn như vậy, Nhiếp Đồng vội vàng bay tới, lại nhìn về phía cánh tay vừa mới mọc ra của ca ca, hai con ngươi không khỏi co rụt lại.
Chỉ thấy mặc dù cánh tay vừa mới mọc ra không có máu tươi màu vàng như vừa rồi. Thế nhưng trên cánh tay lại xuất hiện một cái dây nhỏ màu vàng. Cũng giống như máu tươi vừa rồi vậy, chậm rãi lan tràn lên phía trên cơ thể.
Dây nhỏ màu vàng này giống như kịch độc ăn mòn, mạnh mẽ tới đến mức toàn bộ cánh tay nhanh chóng biến thành màu đen, một chút lực lượng cũng không thể nhấc lên nổi.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không cần suy nghĩ, Nhiếp Vân cũng đã biết là lực lượng cổ quái bên trong máu tươi của vương giả có máu tươi màu vàng này, nhưng lmà... Mới vừa rồi rõ ràng hắn đã chém rụng cánh tay kia. Sao lúc này lại còn xuất hiện cục diện này cơ chứ?
- Thứ này giống như đám thi thể cổ kia vậy, có được năng lực tro tàn lại cháy, cho dù có chém rụng cánh tay thì chúng cũng có thể tiếp tục ăn mòn. Khiến cho người ta khó có thể chịu đựng được.
Sắc mặt Nhiếp Đồng có chút khó coi.
Thấy ca ca mình bị thương, Nhiếp Đồng vội vàng đi tới bên cạnh hắn.
Ầm Ầm!
Trong khi nói chuyện, lang nha bổng trong tay vương giả có máu tươi màu vàng lại lần nữa múa lên một cái. Trong nháy mắt Nạp Vật thế giới lại lần nữa vang vọng tiếng nổ. Lập tức có một đạo khe nứt đen nhánh xuất hiện, không biết kéo dài bao xa, cho đến tậ chân trời.
Phốc!
Nạp Vật thế giới là một bộ phận lực lượng của Nhiếp Vân, xuất hiện chấn động phạm vi lớn như vậy. Cho dù thực lực của hắn hùng hậu vô cùng nhưng vẫn cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào, lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Không thể tiêu hao, nếu không, nhất định Nạp Vật thế giới sẽ bị hắn phá hủy toàn bộ trước.
Không để ý tới việc khôi phục thương thế, Nhiếp Vân vội vàng nói.
Nếu như đối phương một mực công kích điên cuồng như vậy, sợ rằng còn chưa chém giết được đối phương thì hắn đã bởi vì Nạp Vật thế giới vỡ nát mà trực tiếp tử vong!
Nhất định phải mau chóng chém giết người này!
Sưu!
Biết rõ tình cảnh nguy cấp, Nhiếp Vân không có thời gian giải thích cặn kẽ, lại một lần nữa thuấn di, xuất hiện ở sau lưng đối phương, sau đó lại đánh tới một quyền.
Lần này hắn đã dùng mười thành lực lượng. Đánh vào vết thương trên ngực mà Nhiếp Đồng tạo thành.
Đạp Đạp Đạp!
Thân thể bị đau, vương giả có máu tươi màu vàng ngưng tiếp tục tấn công thế giới. Hai chân lui về sau hai bước, hai mắt đỏ tươi như máu. Ngày càng trở nên quỷ dị hơn, càng thêm nóng nảy. Lang nha bổng chợt càn quét, một cỗ lực lượng phong tỏa nhất thời giam cầm Nhiếp Vân vào bên trong.
- Thả ca ca tar a.
Nhiếp Đồng cũng biết không ra tay không được, nửa đoạn Tu La kiếm lại lần nữa đâm tới.
Ở trong Nạp Vật thế giới, hắn có năng lực mà Nhiếp Vân ban cho, thực lực so với ở bên ngoài cũng càng mạnh mẽ hơn. Kiếm khí đâm về phía trước giống như một đạo hắc tuyến, nhắm thẳng ngay cổ của vương giả có máu tươi màu vàng.
Công kích của hắn hung hiểm, người nọ cũng không để ý tới chém giết Nhiếp Vân nữa, tay vung vẩy lang nha bổng đập về phía hắn.
Phanh!
Kiếm bổng giao kích, sắc mặt Nhiếp Đồng đỏ lên, cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Nhiếp Vân nhân cơ hội thoát khỏi giam cầm của đối phương, bàn tay như đao, thoáng cái cắm vào trong ngực đối phương.
- Chết!
Vết thương này vốn đã rất lớn, thân thể đối phương lại không có phòng ngự. Cho nên vừa mới bị hắn đâm vào, ngay sau đó bàn tay đã động một cái, tìm được tim của đối phương. Lực lượng toàn thân trong nháy mắt nổ tung.
Ầm Ầm!
Tim là chỗ yếu nhất ở trong cơ thể con người, dị tộc cũng như vậy, bị lực lượng của hắn điên cuồng trùng kích. Tim nổ tung, mà máu tươi màu vàng giống như kịch độc dọc theo cánh tay của hắn hung hăng ăn mòn tới ngực hắn.
Ầm Ầm!
Tim nổ, thân thể của vương giả có máu tươi màu vàng run run, sau đó đổ ập xuống mặt đất.
Hắn có nằm mơ cũng không ngờ tới mình lại bị người ta giết chết như vậy, một chút sinh cơ cũng không có giữ lại được.
Tí tách tí tách!
Thấy đối phương đã chết, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm, lại vội vàng nhìn về phía máu tươi màu vàng đang không ngừng dâng trào kia.
Những giọt máu này mang theo lực lượng cực mạnh. Ban đầu hắn chỉ luyện hóa một giọt đã khiến cho thực lực của hắn vô hạn tới gần cường giả Phong vương. Lúc này thoáng cái có nhiều như vậy khiến cho hắn có cảm giác bị đại thế giới đè lên người, ngực khó chịu, không thở được.
- Xong rồi!
Trong lòng thầm kêu một tiếng, trái tim của Nhiếp Vân co quắp lại.
Máu tươi của đối phương giống như kịch độc vậy, ban đầu một giọt cũng thiếu chút nữa đã khiến cho hắn không chịu nổi. Lúc này thoáng cái lại có nhiều như vậy, nếu không cẩn thận sợ rằng sẽ vẫn lạc!
- Lui xuống!
Gầm lên một tiếng, lực lượng chưởng khống giả của Nạp Vật thế giới lập tức áp chế máu tươi màu vàng. Bất quá, làm như vậy cũng chỉ khiến cho tốc độ tràn lên của loại máu màu vàng này chậm đi, căn bản không áp chế được nó.
Ào ào!
Nhiếp Vân biết, một khi để cho đám máu tươi màu vàng này lan tràn ra toàn thân, khi đó hắn sẽ xong đời. Lúc này hắn cũng không để ý tới những chuyện khác nữa. Tay vung lên, lập tức hút nửa đoạn Tu La kiếm đang nằm trong tay Nhiếp Đồng, sau đó chém xuống cánh tay mình.
Máu tươi bắn ra tán loạn, cảm giác đau đớn kịch liệt giống như đâm vào trong đầu, lúc này cánh tay của hắn đã rơi xuống mặt đất.
Cục diện bây giờ quá mức nguy hiểm, nhất định phải có hành động tráng sĩ chặt đứt cổ tay. Mất đi cánh tay vẫn có thể lần nữa mọc ra. Thế nhưng nếu như mất mạng thì sẽ không còn biện pháp nào nữa.
Tí tách tí tách!
Cánh tay rơi xuống mặt đất, mất đi lực lượng chống đỡ, trong nháy mắt đã trở thành một bãi nước đặc, hoàn toàn biến mất. Sắc mặt Nhiếp Vân ảm đạm, cả người không ngừng run rẩy.
Liên tục bị công kích, Nạp Vật thế giới đã bị đánh ra khe nứt to lớn. Hơn nữa lúc này lại bị cụt tay, cho dù thực lực của hắn hùng hậu tới đâu thì cũng có chút không kiên trì được, trong đầu có chút choáng váng.
Sưu!
Điều chỉnh hô hấp, mộc sinh khí vận chuyển một chút. Cánh tay đã bị chém lần nữa dài ra. Lúc đang muốn nói chuyện với Nhiếp Đồng thì đột nhiên hắn sửng sốt một chút, sắc mặt lập tức thay đổi.
- Sao vậy ca a?
Nhìn thấy dáng vẻ của hắn như vậy, Nhiếp Đồng vội vàng bay tới, lại nhìn về phía cánh tay vừa mới mọc ra của ca ca, hai con ngươi không khỏi co rụt lại.
Chỉ thấy mặc dù cánh tay vừa mới mọc ra không có máu tươi màu vàng như vừa rồi. Thế nhưng trên cánh tay lại xuất hiện một cái dây nhỏ màu vàng. Cũng giống như máu tươi vừa rồi vậy, chậm rãi lan tràn lên phía trên cơ thể.
Dây nhỏ màu vàng này giống như kịch độc ăn mòn, mạnh mẽ tới đến mức toàn bộ cánh tay nhanh chóng biến thành màu đen, một chút lực lượng cũng không thể nhấc lên nổi.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không cần suy nghĩ, Nhiếp Vân cũng đã biết là lực lượng cổ quái bên trong máu tươi của vương giả có máu tươi màu vàng này, nhưng lmà... Mới vừa rồi rõ ràng hắn đã chém rụng cánh tay kia. Sao lúc này lại còn xuất hiện cục diện này cơ chứ?
- Thứ này giống như đám thi thể cổ kia vậy, có được năng lực tro tàn lại cháy, cho dù có chém rụng cánh tay thì chúng cũng có thể tiếp tục ăn mòn. Khiến cho người ta khó có thể chịu đựng được.
Sắc mặt Nhiếp Đồng có chút khó coi.