Vô Tận Đan Điền
Chương 2667: Bích Dao cung chủ (1)
Vị Tinh Liên trước mắt này dung mạo giống như tiên nữ trên chín tầng trời hàng lâm. Thanh tú linh động, hoàn mỹ giống như bảo bối mà tạo hóa chế tạo mà thành. Đứng ở trước mặt người xinh đẹp như vậy, bất kỳ ai cũng sẽ không nhịn được mà ngừng thở, dường như sợ thanh âm quá lớn, chọc giận đối phương.
Dung mạo như vậy, loại thanh âm này, tuyệt đối có thể đoán được, một khi đi ra ngoài, để cho người ngoài thấy sẽ dẫn tới người ngoài hốt hoảng!
Dáng vẻ nghiêng nước nghiêng thành, có thể khiến cho vô số nam nhân trở nên sôi trào!
- Bộ dáng này của ta gả cho ngươi có tính là bôi nhọ người hay không?
Vạch cái khăn che mặt xuống, biết một lát nữa nhất định mình khó tránh khỏi xử phạt, Tinh Liên cắn chặt môi, nhìn chằm chằm vào thiếu niên ở trước mắt.
Nhìn đối phương một cái, Nhiếp Vân cũng không nói chuyện. Chẳng qua hắn chỉ lắc đầu một cái, ngay sau đó ánh mắt lại nhắm lại.
Khó trách Nhiếp Đồng lại nói Bích Dao cung chủ khó dây dưa, ngay cả đệ tử Vô Lượng cung cũng đã như vậy, nhất định vị cung chủ kia còn đáng sợ hơn!
- Ngươi...
Nhìn chằm chằm đối phương, Tinh Liên vốn tưởng rằng đối phương sẽ vì dung mạo tuyệt mỹ của nàng mà giật mình, sẽ có vẻ mặt hối tiếc. Kết quả... Lại đổi lại một cái lắc đầu, nhắm mắt lại!
Từ động tác và vẻ mặt của đối phương nàng đã biết rõ, cái lắc đầu này cũng không phải là nói gả cho hắn có phải là làm nhục hắn không. Mà là đối với nàng hắn rất thất vọng.
Thất vọng?
Dung mạo như ta đây mà cũng thấy thất vọng, thật hay giả vậy?
Lúc này Tinh Liên đã cảm thấy người sắp phát điên rồi.
Đương Đương Đương Đương Đương!
Ngay khi Tinh Liên sắp phát điên thì có một đạo thanh âm vang vọng ở trong toàn bộ đại điện.
- Tinh Liên, cung chủ đã tới.
Nghe thấy đạo thanh âm này, vẻ mặt nữ đệ tử kia lập tức biến sắc, vội vàng gọi nữ tử trước mắt hắn.
- Được rồi!
Lạnh lùng nhìn Nhiếp Vân một cái, Tinh Liên khẽ cắn chặt môi, lại lần nữa đem khăn lụa cài vào trên mặt. Lúc này rồi mới ứng tiếng đáp một câu. Sau đó cùng với nữ đệ tử đồng thời xoay người nhìn về phía lối vào của đại điện.
Lễ nhạc tấu vang, lúc này có mấy bóng người đi tới, đi trước là một nữ tử trung niên, giữa hai lông mày mang theo vẻ lạnh lùng. Mấy người sau lưng nàng đều là nữ tử, thực lực đều chừng cấp độ Kim Giáp tướng.
- Cái giá thật là lớn...
Thấy người chưa tới mà lễ nhạc đã đi trước, Nhiếp Vân thở dài trong lòng.
Vĩnh Dạ hoàng đế, Kiền Huyết hoàng đế cùng với phần lớn Chúa Tể hắn cũng đã gặp qua. Thế nhưng đây lại là lần đầu tiên nhìn thấy cái giá lớn như vậy. Khó trách có nhiều dược liệu trân quý như vậy lại chỉ là một tông môn nhị lưu. Ở trong hoàn cảnh này, sao có thể tu luyện cho tốt được chứ?
Hơn nữa nghe Nhiếp Đồng nói, người này tính tình cổ quái, bảo thủ. Nhất định sẽ không muốn trao đổi với người khác, tu luyện không phải là bế môn không ra. Mà là phải tổng kết kinh nghiệm từng đời một. Loại tính cách này mà có thể tu luyện được tới đỉnh phong mới thật sự là kỳ quái.
- Tinh Liên, sao ngươi lại ở đây?
Đi vào đại điện, nữ nhân trung niên nhìn quanh một vòng. Nhìn thấy Tinh Liên đang đứng ở một bên, hai hàng lông mày của nàng hơi nhíu lại.
- Hồi bẩm sư phụ, đồ nhi lo lắng dược liệu trong dược viên, cho nên muốn tới xem một chút...
Tinh Liên vội nói.
- Ừm.
Nữ nhân trung niên này gật đầu một cái, trong mắt hiện lên vẻ hài lòng. Lúc này mới nhìn quanh một vòng, nhìn về phía mọi người ở trước mắt.
- Tất cả dược liệu trong dược viên của Vô Lượng cung chúng ta trong một đêm đột nhiên xuất hiện hiện tượng khô héo. Chư vị đều là đại sư dược lý nổi danh trong Hỗn Độn Chí Tôn vực. Làm phiền các vị tới đây trợ giúp, Bích Dao cảm kích vô tận! Bổn cung chủ vẫn giữ cam két như trước. Trong chư vị chỉ cần có người chữa khỏi dược liệu khô héo của ta. Như vậy sẽ có một vị trí Khách Khanh trưởng lão của Vô Lượng cung chúng ta.
- Không cần cung chủ nói, chúng ta cũng sẽ dùng hết toàn lực!
- Nếu như chúng ta đã tới. Đương nhiên phải giúp cung chủ giải quyết tai họa ngầm này a.
- Cung chủ yên tâm, nhiều cao thủ như chúng ta ở đây như vậy. Nhất định sẽ có thể giải quyết được vấn đề, làm cho dược viên của Vô Lượng cung lần nữa phát ra vẻ huy hoàng!
- Cung chủ mau dẫn chúng ta đi tới dược viên xem một chút a. Bây giờ cũng có chút không chờ đợi được.
Xác nhận nữ nhân trung niên trước mắt này là cung chủ, mọi người vội vàng đứng lên. Mỗi người đều mỉm cười, ra vẻ đạo mạo.
Thực lực của vị cung chủ này mặc dù ở trong Hỗn Độn Chí Tôn vực không tính là cao thủ gì. Thế nhưng sau lưng Vô Lượng cung lại có Thần Quân Chúa Tể a! Bất kỳ người nào cũng không dám đắc tội với các nàng.
- Ta biết chư vị đều là đại sư dược lý, đối với dược liệu hiểu rõ, có thể nói là đỉnh phong trong Tam giới! Vốn nếu muốn chữa khỏi dược liệu thì phải cần mang các vị đi tới dược viên tự mình quan sát. Thế nhưng tình huống dược viên hết sức nghiêm trọng. Một khi có nhiều người tiến vào, ta sợ tình huống dược vật khô héo sẽ càng thêm nghiêm trọng hơn.
Thấy thái độ của mọi người như vậy, Bích Dao cung chủ gật đầu một cái, thanh âm chậm rãi vang lên.
- Chúng ta biết, cung chủ yên tâm, trước đó vị nữ đệ tử này đã nói trước rồi!
- Bồi dưỡng dược liệu trân quý cần rất nhiều thủ đoạn, kiêng kỵ sinh ra khí tức cũng là một trong số đó. Chúng ta coi như là đại sư dược lý, những chuyện này chúng ta đều biết a.
Mọi người đồng thời gật đầu, cũng không có cảm thấy đối phương vô lễ.
Trước đó, khi vừa mới vào cửa thì nữ đệ tử kia cũng đã nói, trước tiên để cho bọn họ chờ. Đến lúc đó cung chủ sẽ thi triển thủ đoạn, để cho bọn họ xem tình huống bên trong dược viên. Sau đó mới đưa ra phán đoán.
- Như vậy Bích Dao cám ơn các vị trước vậy!
Nữ tử trung niên gật đầu một cái, bàn tay chộp về phía trước một cá. Từ trên đầu ngón tay chợt có một đạo quang mang bắn ra, chiếu rọi toàn bộ đại điện. Ngay sau đó, một bên vách tường trong phòng sáng lên, giống như là gương vậy, xuất hiện một bộ hình ảnh rõ ràng.
Hình ảnh là một ngọn núi, phía trên tràn ngập các loại,các dạng dược liệu trân quý, dựa theo lẽ thường mà nói. Những dược liệu này mỗi một gốc đều có giá cả kinh người, khiến cho người ta vừa nhìn, hai mắt không nhịn được nóng bỏng. Chỉ bất quá bây giờ những dược liệu giá trị liên thành này, tất cả đều đã tiu nghỉu, hơi khô khô, dường như tùy thời sẽ bị khô héo.
Dung mạo như vậy, loại thanh âm này, tuyệt đối có thể đoán được, một khi đi ra ngoài, để cho người ngoài thấy sẽ dẫn tới người ngoài hốt hoảng!
Dáng vẻ nghiêng nước nghiêng thành, có thể khiến cho vô số nam nhân trở nên sôi trào!
- Bộ dáng này của ta gả cho ngươi có tính là bôi nhọ người hay không?
Vạch cái khăn che mặt xuống, biết một lát nữa nhất định mình khó tránh khỏi xử phạt, Tinh Liên cắn chặt môi, nhìn chằm chằm vào thiếu niên ở trước mắt.
Nhìn đối phương một cái, Nhiếp Vân cũng không nói chuyện. Chẳng qua hắn chỉ lắc đầu một cái, ngay sau đó ánh mắt lại nhắm lại.
Khó trách Nhiếp Đồng lại nói Bích Dao cung chủ khó dây dưa, ngay cả đệ tử Vô Lượng cung cũng đã như vậy, nhất định vị cung chủ kia còn đáng sợ hơn!
- Ngươi...
Nhìn chằm chằm đối phương, Tinh Liên vốn tưởng rằng đối phương sẽ vì dung mạo tuyệt mỹ của nàng mà giật mình, sẽ có vẻ mặt hối tiếc. Kết quả... Lại đổi lại một cái lắc đầu, nhắm mắt lại!
Từ động tác và vẻ mặt của đối phương nàng đã biết rõ, cái lắc đầu này cũng không phải là nói gả cho hắn có phải là làm nhục hắn không. Mà là đối với nàng hắn rất thất vọng.
Thất vọng?
Dung mạo như ta đây mà cũng thấy thất vọng, thật hay giả vậy?
Lúc này Tinh Liên đã cảm thấy người sắp phát điên rồi.
Đương Đương Đương Đương Đương!
Ngay khi Tinh Liên sắp phát điên thì có một đạo thanh âm vang vọng ở trong toàn bộ đại điện.
- Tinh Liên, cung chủ đã tới.
Nghe thấy đạo thanh âm này, vẻ mặt nữ đệ tử kia lập tức biến sắc, vội vàng gọi nữ tử trước mắt hắn.
- Được rồi!
Lạnh lùng nhìn Nhiếp Vân một cái, Tinh Liên khẽ cắn chặt môi, lại lần nữa đem khăn lụa cài vào trên mặt. Lúc này rồi mới ứng tiếng đáp một câu. Sau đó cùng với nữ đệ tử đồng thời xoay người nhìn về phía lối vào của đại điện.
Lễ nhạc tấu vang, lúc này có mấy bóng người đi tới, đi trước là một nữ tử trung niên, giữa hai lông mày mang theo vẻ lạnh lùng. Mấy người sau lưng nàng đều là nữ tử, thực lực đều chừng cấp độ Kim Giáp tướng.
- Cái giá thật là lớn...
Thấy người chưa tới mà lễ nhạc đã đi trước, Nhiếp Vân thở dài trong lòng.
Vĩnh Dạ hoàng đế, Kiền Huyết hoàng đế cùng với phần lớn Chúa Tể hắn cũng đã gặp qua. Thế nhưng đây lại là lần đầu tiên nhìn thấy cái giá lớn như vậy. Khó trách có nhiều dược liệu trân quý như vậy lại chỉ là một tông môn nhị lưu. Ở trong hoàn cảnh này, sao có thể tu luyện cho tốt được chứ?
Hơn nữa nghe Nhiếp Đồng nói, người này tính tình cổ quái, bảo thủ. Nhất định sẽ không muốn trao đổi với người khác, tu luyện không phải là bế môn không ra. Mà là phải tổng kết kinh nghiệm từng đời một. Loại tính cách này mà có thể tu luyện được tới đỉnh phong mới thật sự là kỳ quái.
- Tinh Liên, sao ngươi lại ở đây?
Đi vào đại điện, nữ nhân trung niên nhìn quanh một vòng. Nhìn thấy Tinh Liên đang đứng ở một bên, hai hàng lông mày của nàng hơi nhíu lại.
- Hồi bẩm sư phụ, đồ nhi lo lắng dược liệu trong dược viên, cho nên muốn tới xem một chút...
Tinh Liên vội nói.
- Ừm.
Nữ nhân trung niên này gật đầu một cái, trong mắt hiện lên vẻ hài lòng. Lúc này mới nhìn quanh một vòng, nhìn về phía mọi người ở trước mắt.
- Tất cả dược liệu trong dược viên của Vô Lượng cung chúng ta trong một đêm đột nhiên xuất hiện hiện tượng khô héo. Chư vị đều là đại sư dược lý nổi danh trong Hỗn Độn Chí Tôn vực. Làm phiền các vị tới đây trợ giúp, Bích Dao cảm kích vô tận! Bổn cung chủ vẫn giữ cam két như trước. Trong chư vị chỉ cần có người chữa khỏi dược liệu khô héo của ta. Như vậy sẽ có một vị trí Khách Khanh trưởng lão của Vô Lượng cung chúng ta.
- Không cần cung chủ nói, chúng ta cũng sẽ dùng hết toàn lực!
- Nếu như chúng ta đã tới. Đương nhiên phải giúp cung chủ giải quyết tai họa ngầm này a.
- Cung chủ yên tâm, nhiều cao thủ như chúng ta ở đây như vậy. Nhất định sẽ có thể giải quyết được vấn đề, làm cho dược viên của Vô Lượng cung lần nữa phát ra vẻ huy hoàng!
- Cung chủ mau dẫn chúng ta đi tới dược viên xem một chút a. Bây giờ cũng có chút không chờ đợi được.
Xác nhận nữ nhân trung niên trước mắt này là cung chủ, mọi người vội vàng đứng lên. Mỗi người đều mỉm cười, ra vẻ đạo mạo.
Thực lực của vị cung chủ này mặc dù ở trong Hỗn Độn Chí Tôn vực không tính là cao thủ gì. Thế nhưng sau lưng Vô Lượng cung lại có Thần Quân Chúa Tể a! Bất kỳ người nào cũng không dám đắc tội với các nàng.
- Ta biết chư vị đều là đại sư dược lý, đối với dược liệu hiểu rõ, có thể nói là đỉnh phong trong Tam giới! Vốn nếu muốn chữa khỏi dược liệu thì phải cần mang các vị đi tới dược viên tự mình quan sát. Thế nhưng tình huống dược viên hết sức nghiêm trọng. Một khi có nhiều người tiến vào, ta sợ tình huống dược vật khô héo sẽ càng thêm nghiêm trọng hơn.
Thấy thái độ của mọi người như vậy, Bích Dao cung chủ gật đầu một cái, thanh âm chậm rãi vang lên.
- Chúng ta biết, cung chủ yên tâm, trước đó vị nữ đệ tử này đã nói trước rồi!
- Bồi dưỡng dược liệu trân quý cần rất nhiều thủ đoạn, kiêng kỵ sinh ra khí tức cũng là một trong số đó. Chúng ta coi như là đại sư dược lý, những chuyện này chúng ta đều biết a.
Mọi người đồng thời gật đầu, cũng không có cảm thấy đối phương vô lễ.
Trước đó, khi vừa mới vào cửa thì nữ đệ tử kia cũng đã nói, trước tiên để cho bọn họ chờ. Đến lúc đó cung chủ sẽ thi triển thủ đoạn, để cho bọn họ xem tình huống bên trong dược viên. Sau đó mới đưa ra phán đoán.
- Như vậy Bích Dao cám ơn các vị trước vậy!
Nữ tử trung niên gật đầu một cái, bàn tay chộp về phía trước một cá. Từ trên đầu ngón tay chợt có một đạo quang mang bắn ra, chiếu rọi toàn bộ đại điện. Ngay sau đó, một bên vách tường trong phòng sáng lên, giống như là gương vậy, xuất hiện một bộ hình ảnh rõ ràng.
Hình ảnh là một ngọn núi, phía trên tràn ngập các loại,các dạng dược liệu trân quý, dựa theo lẽ thường mà nói. Những dược liệu này mỗi một gốc đều có giá cả kinh người, khiến cho người ta vừa nhìn, hai mắt không nhịn được nóng bỏng. Chỉ bất quá bây giờ những dược liệu giá trị liên thành này, tất cả đều đã tiu nghỉu, hơi khô khô, dường như tùy thời sẽ bị khô héo.