Vô Tận Đan Điền
Chương 2642: Tạo Hóa Chi Môn viễn cổ (Thượng)
- Một cái hình cầu cực lớn? Nổ tung?
Đây là lần đầu tiên Nhiếp Vân nghe được quá trình tạo thành Hỗn Độn đại dương, trong lòng không khỏi tấm tắc kêu kỳ quái.
Hỗn Độn đại dương vô biên vô hạn, không ngờ lại là do một hình cầu nổ tung mà thành. Như vậy hình cầu ban đầu này lớn bao nhiêu? Uy lực nổ tung lại mạnh bao nhiêu? Nếu như lúc ấy nổ tung mà có người ở gần. Đừng nói là hắn, cho dù là Thiên vị chân chính, cường giả Phong vương cũng sợ sẽ biến mất trong nháy mắt, biến thành một hạt bụi.
- Đây mới là tạo vật thần kỳ, vũ trụ uyên bác a.
Nghĩ tới những chuyện này, Nhiếp Vân không nhịn được cảm khái một câu. Âm thầm sinh ra lòng kính sợ đối với Hỗn Độn đại dương, vũ trụ.
Tu luyện là nghịch thiên mà đi, mặc dù lúc này đã đứng ở trên đỉnh thế giới, nhưng cũng không có nghĩa là bất kỳ chuyện gì cũng có thể chống lại. Không nói đâu xa, trong Hỗn Độn đại dương có một ít địa phương đặc thù. Cho dù bằng vào thực lực như bọn họ tiến vào cũng không có cách nào chống lại được.
- Ban đầu toàn bộ Hỗn Độn đại dương không có cường giả Phong vương. Nhóm đầu tiên tu luyện tới Chúa Tể cảnh. Trong lúc ngao du Hỗn Độn hải tìm đến nơi này. Thế nhưng bọn họ chờ đợi ở nơi này vô số năm, không ai dám tiến vào trong đó. Chỉ có bốn người dám mạo hiểm xông vào, sau đó bọn họ cũng thành công, cũng chính là tứ đại cường giả Phong vương bây giờ.
Nhiếp Đồng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì cho nên mới cười nói.
- Lợi hại! Chỉ có cơ hội gặp thôi còn chưa đủ. Nếu như không có dũng khí nắm bắt cơ hội, như vậy cũng không thể nào thành công được.
Nhiếp Vân nói.
Vòng xoáy trước mắt cực kỳ kinh khủng, cho dù là loại thực lực vượt xa Chúa Tể như hắn, chỉ cần hơi có chút lơ là thì cũng sẽ bị cương phong đánh nát thành bụi phấn!
Người có thể tu luyện tới Chúa Tể, ai mà không từng trải qua trăm ngàn cay đắng cơ chứ? Có ai mà không quý trọng sinh mạng mình a?
Đối mặt với vòng xoáy không biết tên. Có thể buông tha cho tất cả mà quả quyết xông tới, không nói tới vấn đề can đảm, mà còn cần phải có quyết đoán cực lớn, hơn người!
Coi như là hắn, nhìn thấy vòng xoáy lớn như vậy, dưới tình huống không biết con đường phía trước như thế nào. Hắn cũng tuyệt đối không tùy tiện xông vào trong đó.
Trước đó trong tam giới có lưu truyền nhận định, đó là cường giả Phong vương chỉ là vận khí tốt, lấy được công nhận Phong vương mà thôi. Thế nhưng trên thực tế trên thế giới này có nhiều người có vận khí tốt a. Thế nhưng cho dù có vận khí tốt, một khi không có dũng khí quyết đoán thì cũng không có cách nào có được thành tựu địa vị và thực lực như bây giờ!
- Nhiếp Đồng, chúng ta đi vào như thế nào đây?
Cảm khái xong, Nhiếp Vân lại nhìn kỹ một hồi. Hắn phát hiện ra khắp nơi trong vòng xoáy đều là nguy cơ. Cho dù dùng ánh mắt của hắn cũng không nhìn thấy sinh môn ở đâu.
- Vòng xoáy này đệ đã từng đi vào hai lần. Lần đầu tiên đạt được công nhận Phong vương, lần thứ hai là mang đi Hỗn Độn Chi Tâm!
Hai mắt Nhiếp Đồng nhìn chằm chằm vào vòng xoáy trước mắt, vẻ mặt cũng biến thành ngưng trọng. Không có bởi vì hắn đã từng hai lần đi vào bên trong mà buông lỏng chút nào.
- Muốn đi vào trong đó, đầu tiên phải quan sát tốc độ vận chuyển của vòng xoáy, cùng với lực lượng cương phong trong đó. Tiếp đó là phải tính toán ra tốc độ tiến lên trong vòng xoáy, chỉ có như vậy mới có thể đi vào hạch tâm, ở đó không những không có lực thôn phệ, cũng không có lực lượng khác, cực kỳ an toàn!
Nghe thấy hắn giải thích như vậy, Nhiếp Vân lần nữa nhìn về phía vòng xoáy trước mắt. Trước mặt hắn là một mảnh đen nhánh, cái gì cũng không nhìn thấy được. Đừng nói là điểm trung tâm, ngay cả phương hướng mà vòng xoáy xoay tròn hắn cũng không có cách nào phân biệt được.
- Đi thôi!
Đang định nghiên cứu thêm một hồi thì đã nghe được thanh âm của Nhiếp Đồng vang lên bên tai. Tu La kiếm sưu một tiếng đã vọt tới phía vòng xoáy.
Sưu Sưu!
Vừa mới tiến vào vòng xoáy, nhất thời đã cảm thấy cương phong xé rách da thịt. Khiến cho người ta đau đớn khó nhịn, tựa như trong nháy mắt đặt mình vào trong dòng nước chảy xiết. Đi tới trước, lui về phía sau cũng khiến cho người ta khủng hoảng, không biết nên đi lại như thế nào.
- Nơi này thật là đáng sợ.
Bây giờ hắn không có sử dụng phân thân, thực lực bổn tôn chỉ có gấp sáu lần Chúa Tể mà thôi. So với Nhiếp Đồng còn kém hơn không ít, trên thực tế so với lúc tứ đại vương giả tới đây lần đầu tiên cũng đã cường đại hơn nhiều.
Lúc đó tứ đại vương giả bất quá cũng chỉ là Chúa Tể bình thường mà lại có thể còn sống vượt qua. Thậm chí còn đạt được tư cách Phong vương. Như vậy dựa vào cái gì mà hắn lại không làm được chứ?
Sắc mặt Nhiếp Vân có chút ngưng trọng.
Trong lòng nghĩ vậy, thế nhưng hắn cũng không có nóng nảy cùng đi với Nhiếp Đồng, mà là nhắm mắt lại, tinh thần tản mát ra để quan sát tình huống chung quanh.
Vòng xoáy này đen vô cùng, cho dù dùng Thiên nhãn cũng không thể nhìn thấy rõ tình huống chung quanh. Dưới lực lượng điên cuồng quấn quanh, linh hồn còn chưa lan tràn được quá xa thì đã hoàn toàn bị đánh nát. Có thể nói ở chỗ này, vô luận loại thủ đoạn nào cũng đều là phí công, so với trợn mắt cũng không có gì khác biệt.
- Ban đầu bọn họ có thể tìm được đường ra, tất nhiên là do tìm được quy luật. Chuyện người khác có thể làm được, vì sao ta lại không thể làm được chứ?
Lúc này trong lòng hắn cũng không có khẩn trương, ngược lại còn càng ngày càng bình tĩnh. Người đứng trên thân Tu La kiếm, cả người tựa như trong nháy mắt trở nên nhẹ nhõm, linh hồn, thân thể chậm rãi dung hợp với vòng xoáy trước mắt.
Đã có người có thể tìm ra được quy luật, như vậy hắn cũng có thể làm được, đây là một loại tự tin và cũng là một loại quyết đoán.
Cô cô cô cô!
Nương theo thân thể hắn trở nên nhẹ nhõm, linh hồn dần dần dung hợp cùng với vòng xoáy trước mắt. Lực lượng trong cơ thể sôi trào một trận, lực lượng trong khí hải cũng chậm rãi chuyển động, tạo thành một quy luật đặc thù.
- Thì ra là như vậy...
Cảm nhận được biến hóa ở bên trong cơ thể, hai mắt Nhiếp Vân sáng lên, rốt cuộc đã hiểu rõ.
Vòng xoáy trước mắt đen kịt. Đừng nói là hắn, cho dù là người mạnh hơn nữa tiến vào trong đó cũng không nhìn thấy được bất kỳ vật gì. Chứ đừng nói là đi tìm quy luật của nó.
Không tìm được quy luật, đương nhiên sẽ không có cách nào tìm được trung tâm của vòng xoáy!
Đây là lần đầu tiên Nhiếp Vân nghe được quá trình tạo thành Hỗn Độn đại dương, trong lòng không khỏi tấm tắc kêu kỳ quái.
Hỗn Độn đại dương vô biên vô hạn, không ngờ lại là do một hình cầu nổ tung mà thành. Như vậy hình cầu ban đầu này lớn bao nhiêu? Uy lực nổ tung lại mạnh bao nhiêu? Nếu như lúc ấy nổ tung mà có người ở gần. Đừng nói là hắn, cho dù là Thiên vị chân chính, cường giả Phong vương cũng sợ sẽ biến mất trong nháy mắt, biến thành một hạt bụi.
- Đây mới là tạo vật thần kỳ, vũ trụ uyên bác a.
Nghĩ tới những chuyện này, Nhiếp Vân không nhịn được cảm khái một câu. Âm thầm sinh ra lòng kính sợ đối với Hỗn Độn đại dương, vũ trụ.
Tu luyện là nghịch thiên mà đi, mặc dù lúc này đã đứng ở trên đỉnh thế giới, nhưng cũng không có nghĩa là bất kỳ chuyện gì cũng có thể chống lại. Không nói đâu xa, trong Hỗn Độn đại dương có một ít địa phương đặc thù. Cho dù bằng vào thực lực như bọn họ tiến vào cũng không có cách nào chống lại được.
- Ban đầu toàn bộ Hỗn Độn đại dương không có cường giả Phong vương. Nhóm đầu tiên tu luyện tới Chúa Tể cảnh. Trong lúc ngao du Hỗn Độn hải tìm đến nơi này. Thế nhưng bọn họ chờ đợi ở nơi này vô số năm, không ai dám tiến vào trong đó. Chỉ có bốn người dám mạo hiểm xông vào, sau đó bọn họ cũng thành công, cũng chính là tứ đại cường giả Phong vương bây giờ.
Nhiếp Đồng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì cho nên mới cười nói.
- Lợi hại! Chỉ có cơ hội gặp thôi còn chưa đủ. Nếu như không có dũng khí nắm bắt cơ hội, như vậy cũng không thể nào thành công được.
Nhiếp Vân nói.
Vòng xoáy trước mắt cực kỳ kinh khủng, cho dù là loại thực lực vượt xa Chúa Tể như hắn, chỉ cần hơi có chút lơ là thì cũng sẽ bị cương phong đánh nát thành bụi phấn!
Người có thể tu luyện tới Chúa Tể, ai mà không từng trải qua trăm ngàn cay đắng cơ chứ? Có ai mà không quý trọng sinh mạng mình a?
Đối mặt với vòng xoáy không biết tên. Có thể buông tha cho tất cả mà quả quyết xông tới, không nói tới vấn đề can đảm, mà còn cần phải có quyết đoán cực lớn, hơn người!
Coi như là hắn, nhìn thấy vòng xoáy lớn như vậy, dưới tình huống không biết con đường phía trước như thế nào. Hắn cũng tuyệt đối không tùy tiện xông vào trong đó.
Trước đó trong tam giới có lưu truyền nhận định, đó là cường giả Phong vương chỉ là vận khí tốt, lấy được công nhận Phong vương mà thôi. Thế nhưng trên thực tế trên thế giới này có nhiều người có vận khí tốt a. Thế nhưng cho dù có vận khí tốt, một khi không có dũng khí quyết đoán thì cũng không có cách nào có được thành tựu địa vị và thực lực như bây giờ!
- Nhiếp Đồng, chúng ta đi vào như thế nào đây?
Cảm khái xong, Nhiếp Vân lại nhìn kỹ một hồi. Hắn phát hiện ra khắp nơi trong vòng xoáy đều là nguy cơ. Cho dù dùng ánh mắt của hắn cũng không nhìn thấy sinh môn ở đâu.
- Vòng xoáy này đệ đã từng đi vào hai lần. Lần đầu tiên đạt được công nhận Phong vương, lần thứ hai là mang đi Hỗn Độn Chi Tâm!
Hai mắt Nhiếp Đồng nhìn chằm chằm vào vòng xoáy trước mắt, vẻ mặt cũng biến thành ngưng trọng. Không có bởi vì hắn đã từng hai lần đi vào bên trong mà buông lỏng chút nào.
- Muốn đi vào trong đó, đầu tiên phải quan sát tốc độ vận chuyển của vòng xoáy, cùng với lực lượng cương phong trong đó. Tiếp đó là phải tính toán ra tốc độ tiến lên trong vòng xoáy, chỉ có như vậy mới có thể đi vào hạch tâm, ở đó không những không có lực thôn phệ, cũng không có lực lượng khác, cực kỳ an toàn!
Nghe thấy hắn giải thích như vậy, Nhiếp Vân lần nữa nhìn về phía vòng xoáy trước mắt. Trước mặt hắn là một mảnh đen nhánh, cái gì cũng không nhìn thấy được. Đừng nói là điểm trung tâm, ngay cả phương hướng mà vòng xoáy xoay tròn hắn cũng không có cách nào phân biệt được.
- Đi thôi!
Đang định nghiên cứu thêm một hồi thì đã nghe được thanh âm của Nhiếp Đồng vang lên bên tai. Tu La kiếm sưu một tiếng đã vọt tới phía vòng xoáy.
Sưu Sưu!
Vừa mới tiến vào vòng xoáy, nhất thời đã cảm thấy cương phong xé rách da thịt. Khiến cho người ta đau đớn khó nhịn, tựa như trong nháy mắt đặt mình vào trong dòng nước chảy xiết. Đi tới trước, lui về phía sau cũng khiến cho người ta khủng hoảng, không biết nên đi lại như thế nào.
- Nơi này thật là đáng sợ.
Bây giờ hắn không có sử dụng phân thân, thực lực bổn tôn chỉ có gấp sáu lần Chúa Tể mà thôi. So với Nhiếp Đồng còn kém hơn không ít, trên thực tế so với lúc tứ đại vương giả tới đây lần đầu tiên cũng đã cường đại hơn nhiều.
Lúc đó tứ đại vương giả bất quá cũng chỉ là Chúa Tể bình thường mà lại có thể còn sống vượt qua. Thậm chí còn đạt được tư cách Phong vương. Như vậy dựa vào cái gì mà hắn lại không làm được chứ?
Sắc mặt Nhiếp Vân có chút ngưng trọng.
Trong lòng nghĩ vậy, thế nhưng hắn cũng không có nóng nảy cùng đi với Nhiếp Đồng, mà là nhắm mắt lại, tinh thần tản mát ra để quan sát tình huống chung quanh.
Vòng xoáy này đen vô cùng, cho dù dùng Thiên nhãn cũng không thể nhìn thấy rõ tình huống chung quanh. Dưới lực lượng điên cuồng quấn quanh, linh hồn còn chưa lan tràn được quá xa thì đã hoàn toàn bị đánh nát. Có thể nói ở chỗ này, vô luận loại thủ đoạn nào cũng đều là phí công, so với trợn mắt cũng không có gì khác biệt.
- Ban đầu bọn họ có thể tìm được đường ra, tất nhiên là do tìm được quy luật. Chuyện người khác có thể làm được, vì sao ta lại không thể làm được chứ?
Lúc này trong lòng hắn cũng không có khẩn trương, ngược lại còn càng ngày càng bình tĩnh. Người đứng trên thân Tu La kiếm, cả người tựa như trong nháy mắt trở nên nhẹ nhõm, linh hồn, thân thể chậm rãi dung hợp với vòng xoáy trước mắt.
Đã có người có thể tìm ra được quy luật, như vậy hắn cũng có thể làm được, đây là một loại tự tin và cũng là một loại quyết đoán.
Cô cô cô cô!
Nương theo thân thể hắn trở nên nhẹ nhõm, linh hồn dần dần dung hợp cùng với vòng xoáy trước mắt. Lực lượng trong cơ thể sôi trào một trận, lực lượng trong khí hải cũng chậm rãi chuyển động, tạo thành một quy luật đặc thù.
- Thì ra là như vậy...
Cảm nhận được biến hóa ở bên trong cơ thể, hai mắt Nhiếp Vân sáng lên, rốt cuộc đã hiểu rõ.
Vòng xoáy trước mắt đen kịt. Đừng nói là hắn, cho dù là người mạnh hơn nữa tiến vào trong đó cũng không nhìn thấy được bất kỳ vật gì. Chứ đừng nói là đi tìm quy luật của nó.
Không tìm được quy luật, đương nhiên sẽ không có cách nào tìm được trung tâm của vòng xoáy!