Vô Tận Đan Điền
Chương 2557: Ta còn cái thứ hai
Loại chiêu số này đều là phong vương sứ giả, hắn cũng không có biện pháp phá giải.
Thân thể chấn động muốn đi ngăn cản giúp Nhiếp Vân, lúc này bả vai hắn bị ngăn cản.
- Thần Quân chúa tể, đây là chuyện của bọn họ, ta thấy ngươi không cần xen vào.
Tinh Dạ chúa tể lên tiếng.
- Tinh Dạ, ngươi làm gì!
Thần Quân chúa tể cau mày nhìn sang.
Sắc mặt Tinh Dạ chúa tể lạnh lùng:
- Nhiếp Vân có chút cổ quái, theo lý thuyết hẳn là người của Tu La Vương nhưng đến bây giờ không thi triển phong vương ý niệm, ta xem ngươi không nên hành động.
- Tránh tự tìm phiền toái!
- Ách...
Thần Quân chúa tể dừng lại.
Đối phương nói không sai, tuy Nhiếp Vân vừa rồi ăn thiệt thòi nhưng không bối rối chút nào, thậm chí còn không sử dụng phong vương ý niệm, như vậy hắn còn át chủ bài khác!
Đương nhiên, nếu như cho bọn họ biết rõ Nhiếp Vân cũng không phải cái gì Tu La Vương sứ giả, cũng không có phong vương ý niệm để thiêu đốt sẽ không nghĩ như thế.
- Chúng ta đều là phụng mệnh làm việc, thành công ban thưởng không ít, thất bại, cường giả phong vương cho dù nổi giận cũng không bởi vì như vậy chuyện bé xé ra to giết chúng ta.
- Chúng ta cần làm là xem thôi, nếu như Nhiếp Vân thực bình tĩnh như hắn biểu hiện, có được át chủ bài cường đại hơn, chúng ta không cần phải vi một nhiệm vụ mà bồi tính mạng.
Thần Quân chúa tể đang suy tư, bên tai lại nghe Tinh Dạ chúa tể truyền âm.
- Đúng thế!
Nghe nói như vậy, Thần Quân chúa tể gật đầu, không nói thêm lời nào.
Tuy bọn họ là phong vương sứ giả nhưng không có bán mạng cho cường giả phong vương, chỉ chiến đấu và nhận thưởng mà thôi.
Tất cả mọi người đến tranh đoạt A Da Nạp Chi Tinh, thành công thì tốt, có thể được cường giả phong vương ban thưởng, thất bại với bọn họ cũng có trừng phạt, dù sao loại tình huống này tranh đoạt đã không phải bọn họ có thể xen vào, mà là liên lụy tới cường giả phong vương đánh cờ với nhau.
Nếu như vương giả sau lưng bọn họ mạnh, lưu lại thủ đoạn nhiều thì có thể cướp đồ, yếu, tự nhiên không chiếm được cái gì cả.
Bởi vậy cẩn thận suy nghĩ, cho dù không được A Da Nạp Chi Tinh, vương giả sau lưng bọn họ cũng không đổ tội cho bọn họ, tối đa trừng phạt một chút mà thôi, không ảnh hưởng toàn cục.
Trừng phạt so với bị giết... Có kẻ ngốc mới không biết chọn thế nào.
- Cho nên chúng ta phải xem thực lực của hai người bọn họ trước, nếu như có thể thì động thủ, bằng không thì thôi.
Tinh Dạ chúa tể truyền âm.
- Không sai!
Thần Quân chúa tể đồng ý.
Hiện tại hành động sáng suốt là không giúp ai cả, chỉ có thể mặc bọn họ phân thắng bại.
Nếu như Nhiếp Vân dùng ưu thế tuyệt đối chiến thắng, Cao Dương chúa tể không phải là đối thủ, bọn họ khẳng định cũng không phải đối thủ, bọn họ không cần tự tìm phiền toái, nếu Cao Dương chúa tể thắng, kết quả cũng hnuw thế.
Nếu hai người này lưỡng bại câu thương hoặc là xuất hiện tình huống khác, hai người sẽ không khách khí.
Thần Quân chúa tể không ngốc, làm sao không hiểu ý của Tinh Dạ chúa tể, cũng biết lựa chọn thế nào mới là tốt nhất, lúc này không nói thêm lời nào, liền nhìn sang.
- Lợi hại!
Nhìn thấy Cao Dương chúa tể thi triển vương niệm gia trì, Nhiếp Vân cũng phải tán thưởng, Thiên Tâm Đằng chấn động và thân thể lui về phía sau, cùng thời khắc đó thân thể chấn động, hắn thi triển tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh, hai Nhiếp Vân khác xuất hiện trên không trung.
Đối phương có được thực lực gấp mười lần chúa tể, vượt xa hắn, tiếp tục tranh đấu sẽ ăn thiệt thòi, lúc này cũng chẳng quan tâm chuyện khác, hắn sử dụng tuyệt chiêu của mình
- Phân thân chi pháp?
Cao Dương chúa tể hơi sững sờ, lúc này nghĩ tới cái gì đó và cười lạnh.
- Phân thân chi pháp của ngươi có thể làm cho phân thân và bản tôn có thực lực tương thông, đúng là bất phàm, với ta mà nói lại vô dụng.
Vũ khí của hắn càng lúc càng lớn, vào lúc này nó như hóa thành ngọn núi nện thẳng vào Nhiếp Vân.
- Cút ngay!
Bản tôn Nhiếp Vân cầm Cửu U Trảm Cốt Đao trong tay, hắn lập tức ngăn cản núi cao nện xuống, đồng thời hai đại phân thân đều cầm chúa tể thần binh tấn công sau lưng Cao Dương chúa tể.
Hai đại phương hướng, cùng bản tôn hiện lên tam giác hình dáng, lại để cho người không thể không phòng!
- Hắc hắc, nằm xuống cho ta!
Cao Dương chúa tể không thèm quan tâm hai phân thân đánh lén, hắn cười lạnh và gia tăng lực lượng lên cao hơn.
Ầm ầm!
Thiết giản to như núi mang theo lực lượng cuồng bạo nện vào Cửu U Trảm Cốt Đao không ngừng trùng kích Nhiếp Vân.
PHỐC!
Lực lượng phong vương ý niệm cường đại, mượn nhờ uy lực nửa bước phong vương thần binh nện vào thân thể Nhiếp Vân, Nhiếp Vân phun máu tươi bay ngược về phía sau.
Thực lực gấp mười lần chúa tể và gấp sáu lần chúa tể có chênh lệch quá lớn, trên thực tế đã khác nhau một trời một vực, chênh lệch như chúa tể và phong vương.
Cả hai không cùng cấp bậc, đã không thể ngăn cản.
Tu vi đạt tới cấp bậc chúa tể, mỗi lần gia tăng gấp đôi, linh hồn thân thể đồng thời tăng lên một bậc, đó là ý thức lột xác, cũng không phải chỉ đơn thuần gia tăng sức chiến đấu gấp đôi.
- Chủ nhân...
- Chủ nhân không kiên trì nổi, chúng ta động thủ đi!
- Vừa rồi Nhiếp Vân muốn chúng ta chờ ở đây, yên tâm đi, hắn đã nói như vậy khẳng định có biện pháp!
- Thực lực của chúng ta tiến vào chỉ làm hắn thêm phiền toái, càng làm hắn bị động, chúng ta cứ chwof xem.
...
Nhìn thấy Nhiếp Vân phun ra một ngụm máu tươi, đám người Phù Ám Triều vô cùng sốt ruột, muốn tiến lên hỗ trợ, đám người Linh Tú Đại Đế do dự nhưng vẫn ngăn lại.
Thực lực bọn họ có hạn, tiến lên chỉ mang đến phiền toái, nếu như Nhiếp Vân để kháng không nổi, bọn họ có xông lên cũng vô dụng.
Ông!
Ông!
Bản tôn Nhiếp Vân bị thương thổ huyết, hai đại phân thân cũng tới trước mặt Cao Dương chúa tể, cả hai toàn lực thúc dục chúa tể thần binh đâm tới, đều đâm vào hai chỗ hiểm.
- Như vậy mà muốn giết ta? Ngươi cũng quá coi thường phong vương ý niệm!
Cao Dương chúa tể cũng không tránh né, trên mặt hắn mang theo đùa cợt, trong người hắn sinh ra khí tức mạnh mẽ hình thành hào quang lớn quanh người của hắn.
Ý niệm Tuyệt Sát Vương!
Đinh đinh đinh đinh!
Hai đại phân thân công kích cường đại va chạm với hào quang, âm thanh giòn tan vang lên nhưng không thể đâm xuyên qua.
- Tuy phân thân của Nhiếp Vân chúa tể lợi hại, đáng tiếc hắn xem thường phong vương ý niệm, chỉ cần dính tới cường giả phong vương thì không phải cường giả chúa tể có thể bài trừ!
Thân thể chấn động muốn đi ngăn cản giúp Nhiếp Vân, lúc này bả vai hắn bị ngăn cản.
- Thần Quân chúa tể, đây là chuyện của bọn họ, ta thấy ngươi không cần xen vào.
Tinh Dạ chúa tể lên tiếng.
- Tinh Dạ, ngươi làm gì!
Thần Quân chúa tể cau mày nhìn sang.
Sắc mặt Tinh Dạ chúa tể lạnh lùng:
- Nhiếp Vân có chút cổ quái, theo lý thuyết hẳn là người của Tu La Vương nhưng đến bây giờ không thi triển phong vương ý niệm, ta xem ngươi không nên hành động.
- Tránh tự tìm phiền toái!
- Ách...
Thần Quân chúa tể dừng lại.
Đối phương nói không sai, tuy Nhiếp Vân vừa rồi ăn thiệt thòi nhưng không bối rối chút nào, thậm chí còn không sử dụng phong vương ý niệm, như vậy hắn còn át chủ bài khác!
Đương nhiên, nếu như cho bọn họ biết rõ Nhiếp Vân cũng không phải cái gì Tu La Vương sứ giả, cũng không có phong vương ý niệm để thiêu đốt sẽ không nghĩ như thế.
- Chúng ta đều là phụng mệnh làm việc, thành công ban thưởng không ít, thất bại, cường giả phong vương cho dù nổi giận cũng không bởi vì như vậy chuyện bé xé ra to giết chúng ta.
- Chúng ta cần làm là xem thôi, nếu như Nhiếp Vân thực bình tĩnh như hắn biểu hiện, có được át chủ bài cường đại hơn, chúng ta không cần phải vi một nhiệm vụ mà bồi tính mạng.
Thần Quân chúa tể đang suy tư, bên tai lại nghe Tinh Dạ chúa tể truyền âm.
- Đúng thế!
Nghe nói như vậy, Thần Quân chúa tể gật đầu, không nói thêm lời nào.
Tuy bọn họ là phong vương sứ giả nhưng không có bán mạng cho cường giả phong vương, chỉ chiến đấu và nhận thưởng mà thôi.
Tất cả mọi người đến tranh đoạt A Da Nạp Chi Tinh, thành công thì tốt, có thể được cường giả phong vương ban thưởng, thất bại với bọn họ cũng có trừng phạt, dù sao loại tình huống này tranh đoạt đã không phải bọn họ có thể xen vào, mà là liên lụy tới cường giả phong vương đánh cờ với nhau.
Nếu như vương giả sau lưng bọn họ mạnh, lưu lại thủ đoạn nhiều thì có thể cướp đồ, yếu, tự nhiên không chiếm được cái gì cả.
Bởi vậy cẩn thận suy nghĩ, cho dù không được A Da Nạp Chi Tinh, vương giả sau lưng bọn họ cũng không đổ tội cho bọn họ, tối đa trừng phạt một chút mà thôi, không ảnh hưởng toàn cục.
Trừng phạt so với bị giết... Có kẻ ngốc mới không biết chọn thế nào.
- Cho nên chúng ta phải xem thực lực của hai người bọn họ trước, nếu như có thể thì động thủ, bằng không thì thôi.
Tinh Dạ chúa tể truyền âm.
- Không sai!
Thần Quân chúa tể đồng ý.
Hiện tại hành động sáng suốt là không giúp ai cả, chỉ có thể mặc bọn họ phân thắng bại.
Nếu như Nhiếp Vân dùng ưu thế tuyệt đối chiến thắng, Cao Dương chúa tể không phải là đối thủ, bọn họ khẳng định cũng không phải đối thủ, bọn họ không cần tự tìm phiền toái, nếu Cao Dương chúa tể thắng, kết quả cũng hnuw thế.
Nếu hai người này lưỡng bại câu thương hoặc là xuất hiện tình huống khác, hai người sẽ không khách khí.
Thần Quân chúa tể không ngốc, làm sao không hiểu ý của Tinh Dạ chúa tể, cũng biết lựa chọn thế nào mới là tốt nhất, lúc này không nói thêm lời nào, liền nhìn sang.
- Lợi hại!
Nhìn thấy Cao Dương chúa tể thi triển vương niệm gia trì, Nhiếp Vân cũng phải tán thưởng, Thiên Tâm Đằng chấn động và thân thể lui về phía sau, cùng thời khắc đó thân thể chấn động, hắn thi triển tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh, hai Nhiếp Vân khác xuất hiện trên không trung.
Đối phương có được thực lực gấp mười lần chúa tể, vượt xa hắn, tiếp tục tranh đấu sẽ ăn thiệt thòi, lúc này cũng chẳng quan tâm chuyện khác, hắn sử dụng tuyệt chiêu của mình
- Phân thân chi pháp?
Cao Dương chúa tể hơi sững sờ, lúc này nghĩ tới cái gì đó và cười lạnh.
- Phân thân chi pháp của ngươi có thể làm cho phân thân và bản tôn có thực lực tương thông, đúng là bất phàm, với ta mà nói lại vô dụng.
Vũ khí của hắn càng lúc càng lớn, vào lúc này nó như hóa thành ngọn núi nện thẳng vào Nhiếp Vân.
- Cút ngay!
Bản tôn Nhiếp Vân cầm Cửu U Trảm Cốt Đao trong tay, hắn lập tức ngăn cản núi cao nện xuống, đồng thời hai đại phân thân đều cầm chúa tể thần binh tấn công sau lưng Cao Dương chúa tể.
Hai đại phương hướng, cùng bản tôn hiện lên tam giác hình dáng, lại để cho người không thể không phòng!
- Hắc hắc, nằm xuống cho ta!
Cao Dương chúa tể không thèm quan tâm hai phân thân đánh lén, hắn cười lạnh và gia tăng lực lượng lên cao hơn.
Ầm ầm!
Thiết giản to như núi mang theo lực lượng cuồng bạo nện vào Cửu U Trảm Cốt Đao không ngừng trùng kích Nhiếp Vân.
PHỐC!
Lực lượng phong vương ý niệm cường đại, mượn nhờ uy lực nửa bước phong vương thần binh nện vào thân thể Nhiếp Vân, Nhiếp Vân phun máu tươi bay ngược về phía sau.
Thực lực gấp mười lần chúa tể và gấp sáu lần chúa tể có chênh lệch quá lớn, trên thực tế đã khác nhau một trời một vực, chênh lệch như chúa tể và phong vương.
Cả hai không cùng cấp bậc, đã không thể ngăn cản.
Tu vi đạt tới cấp bậc chúa tể, mỗi lần gia tăng gấp đôi, linh hồn thân thể đồng thời tăng lên một bậc, đó là ý thức lột xác, cũng không phải chỉ đơn thuần gia tăng sức chiến đấu gấp đôi.
- Chủ nhân...
- Chủ nhân không kiên trì nổi, chúng ta động thủ đi!
- Vừa rồi Nhiếp Vân muốn chúng ta chờ ở đây, yên tâm đi, hắn đã nói như vậy khẳng định có biện pháp!
- Thực lực của chúng ta tiến vào chỉ làm hắn thêm phiền toái, càng làm hắn bị động, chúng ta cứ chwof xem.
...
Nhìn thấy Nhiếp Vân phun ra một ngụm máu tươi, đám người Phù Ám Triều vô cùng sốt ruột, muốn tiến lên hỗ trợ, đám người Linh Tú Đại Đế do dự nhưng vẫn ngăn lại.
Thực lực bọn họ có hạn, tiến lên chỉ mang đến phiền toái, nếu như Nhiếp Vân để kháng không nổi, bọn họ có xông lên cũng vô dụng.
Ông!
Ông!
Bản tôn Nhiếp Vân bị thương thổ huyết, hai đại phân thân cũng tới trước mặt Cao Dương chúa tể, cả hai toàn lực thúc dục chúa tể thần binh đâm tới, đều đâm vào hai chỗ hiểm.
- Như vậy mà muốn giết ta? Ngươi cũng quá coi thường phong vương ý niệm!
Cao Dương chúa tể cũng không tránh né, trên mặt hắn mang theo đùa cợt, trong người hắn sinh ra khí tức mạnh mẽ hình thành hào quang lớn quanh người của hắn.
Ý niệm Tuyệt Sát Vương!
Đinh đinh đinh đinh!
Hai đại phân thân công kích cường đại va chạm với hào quang, âm thanh giòn tan vang lên nhưng không thể đâm xuyên qua.
- Tuy phân thân của Nhiếp Vân chúa tể lợi hại, đáng tiếc hắn xem thường phong vương ý niệm, chỉ cần dính tới cường giả phong vương thì không phải cường giả chúa tể có thể bài trừ!