Vô Tận Đan Điền
Chương 2511: Đánh cờ
- Chúng ta có thể nhìn ra bọn họ tiếp tục chiến đấu cũng khó phân thắng bại, bọn họ khẳng định cũng biết, không bằng chúng ta bảo bọn họ dừng tay trước, sau đó nghĩ biện pháp phân biệt ra ai là thật giả sau đó lại quyết định.
Linh Tú Đại Đế nói.
- Ân, không sai, biện pháp này rất tốt.
Đôi mắt Đoạn Diệc sáng ngời.
Xem cục diện hiện tại, trừ khi hai Nhiếp Vân mệt chết, nếu không chiến đấu như thế khó mà phân ra thắng bại, bọn họ muốn giúp đỡ cũng khó phân ra ai thật ai giả, nếu mặc bọn họ chiến đấu tiếp như thế, còn không bằng dừng tay sau đó phân thật giả.
- Ta đi! Ta phòng ngự tốt nhất, có thể ngăn cản lực lượng của bọn họ trùng kích.
Đã có quyết định, Tử Đồng Bất Hủy cũng xung phong tiến lên phía trước.
- Hai vị, ta cũng không biết người nào là chủ nhân của ta nhưng cứ đánh như thế khó mà phân ra thắng bại, còn không bằng dừng tay, sau đó phân thật giả lại nói sau.
Tử Đồng Bất Hủy cất cao giọng nói.
- Phân ra thật giả? Không cần, ta còn có một chiêu, ta không tin chiêu này không thể giết hắn!
Nhiếp Vân thứ hai không để ý tới Tử Đồng Bất Hủy la lên, hắn thét lến và thân thể bộc phát nguyên khí và hội tụ thành hai thân thể khác.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Nhiếp Vân học được tuyệt chiêu này tại đại lục Phù Thiên, trong nháy mắt hóa thành ba người, sức chiến đấu tăng lên gấp ba.
Hắn vẫn ẩn giấu chiêu này làm tuyệt chiêu, tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn Vực chưa từng truyền thụ cho người nào khác, cũng không thi triển trước mặt mọi người, phàm là người nhìn thấy đều chết đi, lúc này bị ép bất đắc dĩ nên sử dụng, hai đại phân thân tính cả bản tôn hình thành tam tài đại trận, khí tức quán thông, hô hấp hình thành tuần hoàn, sức chiến đấu lập tức tăng lên gấp bội, lúc này hắn có lực đánh với nửa bước chí tôn đại tam trọng!
- Việc này...
- Ba phân thân có lực lượng như bản tôn?
- Đây là chiêu gì? Ta biết rồi, ta từng thấy chủ nhân thi triển qua chiêu này, lúc ấy hắn dùng chiêu này đẩy Kiền Huyết lão tổ vào Hỗn Độn Tĩnh Tâm Bình, đây là tuyệt chiêu đó!
- Ba người có thực lực như nhau, chẳng lẽ người này mới là Nhiếp Vân chúa tể thật?
...
Đám người Linh Tú Đại Đế cũng ngạc nhiên vì tuyệt chiêu của Nhiếp Vân thứ hai, chiêu số này cũng không phải đơn giản biến thành ba người tăng chiến lực gấp ba, trọng yếu nhất ba người tâm ý tương thông, ý niệm tương hòa, thực lực gia tăng đâu chỉ gấp bội!
- Bất kể có phải thật hay không... Hiện tại càng khó phân phân biệt!
- Đúng thế!
Mọi người cười khổ.
Vốn cho rằng hai Nhiếp Vân đã khó phân biệt, hiện tại biến thành bốn, bọn họ làm sao nhìn ra?
- Ha ha, ta còn tưởng rằng cái chiêu số gì, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, ta cũng sẽ biết!
Nhiếp Vân đầu tiên sững sờ, lập tức cười ha ha, thân thể của hắn cũng biến thành ba.
Sáu Nhiếp Vân đối chiến hết sức căng thẳng.
- Ngươi lại dùng chiêu này? Đáng giận!
Nhiếp Vân thứ hai không nghĩ tới đối phương lại biết chiêu này, sắc mặt trầm xuống, lông mày nhăn lại.
Hai người đánh nhau khó phân thắng bại, hiện tại số lượng biến hóa như nhau, chính thức đánh nhua cũng như thế, muốn chiến thắng khó càng thêm khó.
- Thủ đoạn hai vị như nhau, nếu tiếp tục đánh nhau khẳng định khó mà phân ra thắng bại, chúng ta còn không bằng giải quyết cục diện trước mắt, nghĩ biện pháp rời đi lại nói sau.
Thấy hai người dừng lại, Tử Đồng Bất Hủy nói lần nữa.
- Cũng tốt, đã không phân thắng bại thì không đánh.
Sáu Nhiếp Vân đối mặt với nhau, nội tâm không cam lòng nhưng cũng biết không có biện pháp, đành phải ngừng sau đó thu hồi phân thân.
- Hai vị, vừa rồi Vạn Pháp chúa tể nói có một phát hiện mới, nơi này có thể là thế giới mặt kính, vừa tiến vào thì mọi người sẽ bị phục chế mặt kính phân thân.
Thấy hai người không tiếp tục đánh tiếp, Tử Đồng Bất Hủy thở ra một hơi, hắn cũng nói chuyện thương nghị với mọi người:
- Mặt kính phân thân có được thực lực, khí chất, trí nhớ giống như bản tôn!
- Cho nên muốn dựa vào chiến đấu phân biệt rõ ràng là không thể nào.
- Mặt kính phân thân? Thế giới mặt kính? Thì ra là thế!
Nhiếp Vân thứ hai bừng tỉnh đại ngộ.
- Thì ra là thế giới mặt kính, khó trách hắn có thể sử dụng thực lực và chiêu số giống ta.
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Thấy bọn họ không chiến đấu, Đoạn Diệc tiến lên một bước.
- Trong hai vị có một người là thật, có một là giả, chúng ta thật sự không có biện pháp gì, không biết các ngươi có biện pháp nào có thể phân biệt hay không?
- Bảo chúng ta phân biệt?
Hai Nhiếp Vân đồng thời sững sờ, lập tức giật mình nhìn về phía Đoạn Diệc, trong mắt mang theo vui mừng.
Cục diện hiện tại chỉ có phân thân và bản tôn biết ai là thật, nhưng nói ra không làm người khác tin được, đám người Đoạn Diệc muốn giúp cũng không có biện pháp.
Dù sao hai người có trí nhớ và chiêu số hoàn toàn giống nhau, bọn họ cũng không phân biệt rõ ràng.
Nếu không phân biệt được, như vậy chẳng phải ném khó khăn trở về?
Nếu như thế không thể phát hiện kẻ giả mạo, cũng chỉ có thể phối hợp, cũng không cần nhiều lời, chỉ cần thời cơ chín muồi là có thể tìm ra kẻ đó.
Trong thời gian ngắn nghĩ ra biện pháp này, không thể không nói Đoạn Diệc rất dụng tâm.
- Trí nhớ như nhau, kể một ít chuyện trong trí nhớ khẳng định cũng không phân biệt ra được, nếu như vậy ta cho rằng không cần phải phân biệt, chúng ta cùng tìm đường ra nếu có người không muốn rời khỏi thế giới mặt kính... Dĩ nhiên là là giả!
Nhiếp Vân thứ hai cười nói.
- Cũng không cần phân biệt lẫn nhau? Cũng tốt!
Đôi mắt Nhiếp Vân đầu tiên tỏa ra hàn quang, lúc này gật đầu.
- Ý kiến của ta là tìm đường ra trước, chỉ cần tìm được phương pháp rời đi, kẻ giả mạo sẽ lộ nguyên hình.
- Tốt, cứ quyết định như vậy.
Thấy hai người không tranh đấu, còn cùng tìm đường ra, đám người Đoạn Diệc thở ra một hơi và âm thầm gật đầu.
Trong hai người này chỉ có mặt kính phân thân biết rõ bí mật của thế giới mặt kính, đề phòng tiết lộ ra ngoài, gia hỏa này sẽ tận lực không nói, tận lực che lấp, mọi người chỉ cần lưu tâm sẽ phát hiện ra cái gì.
Nếu như hắn không che lấp, ngược lại trợ giúp mọi người tìm được đường ra, chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ!
Cho dù không giúp đỡ lựa chọn trung lập, có Nhiếp Vân thật hỗ trợ cũng nhất định có thể thành công.
Cho nên cho dù ở phương diện nào thì đây cũng là biện pháp tốt nhất, cũng là nước cờ tốt nhất, từ đó làm Nhiếp Vân giả muốn làm cũng phải làm, không muốn làm cũng phải làm.
- Chiêu này không phân thắng bại, lại có thể làm Nhiếp Vân chúa tể giả phát điên, lợi hại, lợi hại!
Linh Tú Đại Đế nói.
- Ân, không sai, biện pháp này rất tốt.
Đôi mắt Đoạn Diệc sáng ngời.
Xem cục diện hiện tại, trừ khi hai Nhiếp Vân mệt chết, nếu không chiến đấu như thế khó mà phân ra thắng bại, bọn họ muốn giúp đỡ cũng khó phân ra ai thật ai giả, nếu mặc bọn họ chiến đấu tiếp như thế, còn không bằng dừng tay sau đó phân thật giả.
- Ta đi! Ta phòng ngự tốt nhất, có thể ngăn cản lực lượng của bọn họ trùng kích.
Đã có quyết định, Tử Đồng Bất Hủy cũng xung phong tiến lên phía trước.
- Hai vị, ta cũng không biết người nào là chủ nhân của ta nhưng cứ đánh như thế khó mà phân ra thắng bại, còn không bằng dừng tay, sau đó phân thật giả lại nói sau.
Tử Đồng Bất Hủy cất cao giọng nói.
- Phân ra thật giả? Không cần, ta còn có một chiêu, ta không tin chiêu này không thể giết hắn!
Nhiếp Vân thứ hai không để ý tới Tử Đồng Bất Hủy la lên, hắn thét lến và thân thể bộc phát nguyên khí và hội tụ thành hai thân thể khác.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Nhiếp Vân học được tuyệt chiêu này tại đại lục Phù Thiên, trong nháy mắt hóa thành ba người, sức chiến đấu tăng lên gấp ba.
Hắn vẫn ẩn giấu chiêu này làm tuyệt chiêu, tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn Vực chưa từng truyền thụ cho người nào khác, cũng không thi triển trước mặt mọi người, phàm là người nhìn thấy đều chết đi, lúc này bị ép bất đắc dĩ nên sử dụng, hai đại phân thân tính cả bản tôn hình thành tam tài đại trận, khí tức quán thông, hô hấp hình thành tuần hoàn, sức chiến đấu lập tức tăng lên gấp bội, lúc này hắn có lực đánh với nửa bước chí tôn đại tam trọng!
- Việc này...
- Ba phân thân có lực lượng như bản tôn?
- Đây là chiêu gì? Ta biết rồi, ta từng thấy chủ nhân thi triển qua chiêu này, lúc ấy hắn dùng chiêu này đẩy Kiền Huyết lão tổ vào Hỗn Độn Tĩnh Tâm Bình, đây là tuyệt chiêu đó!
- Ba người có thực lực như nhau, chẳng lẽ người này mới là Nhiếp Vân chúa tể thật?
...
Đám người Linh Tú Đại Đế cũng ngạc nhiên vì tuyệt chiêu của Nhiếp Vân thứ hai, chiêu số này cũng không phải đơn giản biến thành ba người tăng chiến lực gấp ba, trọng yếu nhất ba người tâm ý tương thông, ý niệm tương hòa, thực lực gia tăng đâu chỉ gấp bội!
- Bất kể có phải thật hay không... Hiện tại càng khó phân phân biệt!
- Đúng thế!
Mọi người cười khổ.
Vốn cho rằng hai Nhiếp Vân đã khó phân biệt, hiện tại biến thành bốn, bọn họ làm sao nhìn ra?
- Ha ha, ta còn tưởng rằng cái chiêu số gì, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, ta cũng sẽ biết!
Nhiếp Vân đầu tiên sững sờ, lập tức cười ha ha, thân thể của hắn cũng biến thành ba.
Sáu Nhiếp Vân đối chiến hết sức căng thẳng.
- Ngươi lại dùng chiêu này? Đáng giận!
Nhiếp Vân thứ hai không nghĩ tới đối phương lại biết chiêu này, sắc mặt trầm xuống, lông mày nhăn lại.
Hai người đánh nhau khó phân thắng bại, hiện tại số lượng biến hóa như nhau, chính thức đánh nhua cũng như thế, muốn chiến thắng khó càng thêm khó.
- Thủ đoạn hai vị như nhau, nếu tiếp tục đánh nhau khẳng định khó mà phân ra thắng bại, chúng ta còn không bằng giải quyết cục diện trước mắt, nghĩ biện pháp rời đi lại nói sau.
Thấy hai người dừng lại, Tử Đồng Bất Hủy nói lần nữa.
- Cũng tốt, đã không phân thắng bại thì không đánh.
Sáu Nhiếp Vân đối mặt với nhau, nội tâm không cam lòng nhưng cũng biết không có biện pháp, đành phải ngừng sau đó thu hồi phân thân.
- Hai vị, vừa rồi Vạn Pháp chúa tể nói có một phát hiện mới, nơi này có thể là thế giới mặt kính, vừa tiến vào thì mọi người sẽ bị phục chế mặt kính phân thân.
Thấy hai người không tiếp tục đánh tiếp, Tử Đồng Bất Hủy thở ra một hơi, hắn cũng nói chuyện thương nghị với mọi người:
- Mặt kính phân thân có được thực lực, khí chất, trí nhớ giống như bản tôn!
- Cho nên muốn dựa vào chiến đấu phân biệt rõ ràng là không thể nào.
- Mặt kính phân thân? Thế giới mặt kính? Thì ra là thế!
Nhiếp Vân thứ hai bừng tỉnh đại ngộ.
- Thì ra là thế giới mặt kính, khó trách hắn có thể sử dụng thực lực và chiêu số giống ta.
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Thấy bọn họ không chiến đấu, Đoạn Diệc tiến lên một bước.
- Trong hai vị có một người là thật, có một là giả, chúng ta thật sự không có biện pháp gì, không biết các ngươi có biện pháp nào có thể phân biệt hay không?
- Bảo chúng ta phân biệt?
Hai Nhiếp Vân đồng thời sững sờ, lập tức giật mình nhìn về phía Đoạn Diệc, trong mắt mang theo vui mừng.
Cục diện hiện tại chỉ có phân thân và bản tôn biết ai là thật, nhưng nói ra không làm người khác tin được, đám người Đoạn Diệc muốn giúp cũng không có biện pháp.
Dù sao hai người có trí nhớ và chiêu số hoàn toàn giống nhau, bọn họ cũng không phân biệt rõ ràng.
Nếu không phân biệt được, như vậy chẳng phải ném khó khăn trở về?
Nếu như thế không thể phát hiện kẻ giả mạo, cũng chỉ có thể phối hợp, cũng không cần nhiều lời, chỉ cần thời cơ chín muồi là có thể tìm ra kẻ đó.
Trong thời gian ngắn nghĩ ra biện pháp này, không thể không nói Đoạn Diệc rất dụng tâm.
- Trí nhớ như nhau, kể một ít chuyện trong trí nhớ khẳng định cũng không phân biệt ra được, nếu như vậy ta cho rằng không cần phải phân biệt, chúng ta cùng tìm đường ra nếu có người không muốn rời khỏi thế giới mặt kính... Dĩ nhiên là là giả!
Nhiếp Vân thứ hai cười nói.
- Cũng không cần phân biệt lẫn nhau? Cũng tốt!
Đôi mắt Nhiếp Vân đầu tiên tỏa ra hàn quang, lúc này gật đầu.
- Ý kiến của ta là tìm đường ra trước, chỉ cần tìm được phương pháp rời đi, kẻ giả mạo sẽ lộ nguyên hình.
- Tốt, cứ quyết định như vậy.
Thấy hai người không tranh đấu, còn cùng tìm đường ra, đám người Đoạn Diệc thở ra một hơi và âm thầm gật đầu.
Trong hai người này chỉ có mặt kính phân thân biết rõ bí mật của thế giới mặt kính, đề phòng tiết lộ ra ngoài, gia hỏa này sẽ tận lực không nói, tận lực che lấp, mọi người chỉ cần lưu tâm sẽ phát hiện ra cái gì.
Nếu như hắn không che lấp, ngược lại trợ giúp mọi người tìm được đường ra, chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ!
Cho dù không giúp đỡ lựa chọn trung lập, có Nhiếp Vân thật hỗ trợ cũng nhất định có thể thành công.
Cho nên cho dù ở phương diện nào thì đây cũng là biện pháp tốt nhất, cũng là nước cờ tốt nhất, từ đó làm Nhiếp Vân giả muốn làm cũng phải làm, không muốn làm cũng phải làm.
- Chiêu này không phân thắng bại, lại có thể làm Nhiếp Vân chúa tể giả phát điên, lợi hại, lợi hại!