Vô Tận Đan Điền
Chương 2509: Nhiếp Vân thật giả (Hạ)
- Nửa bước chúa tể? Hai người bọn họ thi triển thực lực nửa bước chúa tể?
- Chủ nhân không biết dùng thủ đoạn gì có thể thi triển thực lực nửa bước chúa tể, chẳng lẽ áp bách nơi này vô dụng với bọn họ.
- Không riêng thực lực giống nhau, uy lực kiếm pháp của hai người giống như đúc, cho dù thực lực, thân thể hay lĩnh ngộ kiếm thuật cũng đều không sai chút nào... Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
...
Kết quả này làm đám người Đoạn Diệc nhìn nhau, cảm giác nhận thức của mình sụp đổ.
Tràng cảnh thật sự đáng sợ.
Hiện tại bọn họ căn bản không hiểu nổi.
Thiên phú ngụy trang mạnh hơn nữa cũng không có khả năng triệt để biến thành kẻ khác!
- Chẳng lẽ hư không giới là.. Thế giới mặt kính?
Vạn Pháp chúa tể nhớ tới cái gì, trong mắt mang theo sợ hãi.
- Thế giới mặt kính? Có ý gì?
Đám người Tử Đồng Bất Hủy, Đoạn Diệc lúc này nhìn sang.
Bọn họ chưa từng nghe qua thế giới mặt kính.
- Ta chỉ ngẫu nhiên được được trong quyển sách cổ, nghe nói trong hỗn độn hải dương có một thế giới mặt kính, người rơi vào trong đó sẽ xuất hiện mặt kính phân thân, phân thân giống như đúc bản tôn, từ thực lực cho tới linh hồn.
- Người càng lợi hại càng không thể dò xét.
Vạn Pháp chúa tể nói.
- Mặt kính phân thân? Còn có loại địa phương này?
- Ngươi không nói đùa chứ?
- Tại sao có thể có nơi như thế?
- Nơi này không phù hợp pháp tắc hỗn độn hải dương ah, tùy tiện xuất hiện một phân thân cũng cần năng lượng to lớn, nếu như là cường giả phong vương đi vào nơi này, cũng có thể xuất hiện một phần thân sao? Nếu thật như vậy, cả hỗn độn hải dương có bởi vậy sụp đổ hay không?
Mọi người vốn khiếp sợ, lúc này nghi hoặc và không dám tin.
Hỗn độn hải dương, tất cả năng lượng đều phải tuân theo quy luật, không có khả năng trống rỗng xuất hiện, cũng không có khả năng hư không tiêu thất!
Kẻ yếu xuất hiện mặt kính phân thân cũng bỏ đi, cường giả thì sao? Cả hỗn độn hải dương chỉ có bốn vị cường giả phong vương, một khi nhiều ra một người, cả hải dương có thể bởi vì không chịu nổi mà bị hủy diệt hay không?
Nếu thật là như thế, đừng nói hư không giới chỉ là tiểu thế giới bình thường, không đạt được trình độ chí tôn vực, cho dù đạt tới, khẳng định cũng sẽ không chịu nổi áp lực và nổ tung.
- Ta cũng không biết, ta chỉ nhìn thấy lúc vô tình, cũng không để bụng, nhưng nếu như nơi này không phải thế giới mặt kính, tại sao lại có hai Nhiếp Vân chúa tể thực lực giống nhau như thế?
Thấy mọi người không tin, Vạn Pháp chúa tể không giải thích thêm lời nào, vấn đề này lại dời lên người của Nhiếp Vân.
- Việc này...
Tất cả mọi người sững sờ.
Đúng thế, nếu như nơi này không phải thế giới mặt kính, tại sao lại có hai Nhiếp Vân giống nhau như đúc? Ngay cả bọn họ cũng không phân rõ ràng.
- Thật sự là thế giới mặt kính... Chẳng phải cũng có phân thân của chúng ta sao?
Đột nhiên Tử Đồng Bất Hủy ngắt lời.
- Cái gì?
Sắc mặt mọi người biến đổi, đột nhiên đồng tử co rút.
Đúng vậy!
Nếu nơi này thật sự là thế giới mặt kính, có hai Nhiếp Vân, tự nhiên cũng sẽ có hai bọn họ!
Đây là suy luận bình thường, thậm chí có thể nói không cần động não nhiều.
Thời điểm vừa bắt đầu, bọn họ cũng không nghĩ tới, lúc này Tử Đồng Bất Hủy đưa ra nghi vấn làm bọn họ kinh hãi.
Hô!
Mọi người phân biệt nhìn nhau, cả đám lộ ra thần thái cảnh giới, chỉ trong nháy mắt thần thái biến hóa.
Thế giớ mặt kính có thể xuất hiện Nhiếp Vân, khẳng định cũng có thể xuất hiện bọn họ... Ai biết người trước mặt là thật hay giả?
Vạn nhất... Là giả thì làm sao bây giờ?
Mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.
- Mọi người không nên vội khẩn trương, mấy người chúng ta cùng nhau đi tới, đáng giá tín nhiệm.
- Nếu quả thật có mặt kính chỉ sợ đã xuất hiện và đánh lén chúng ta.
Thấy mọi người cảnh giác như thế, đánh mất tín nhiệm, Linh Tú Đại Đế hét lớn một tiếng.
- Không sai, vừa rồi lực chú ý của chúng ta tập trung vào Nhiếp Vân thật hay giả, nếu mặt kính phân thân đánh lén, nhất định sẽ chết tổn thương một đám, không có người động thủ, đã nói lên tất cả mọi người đáng giá tín nhiệm!
Vạn Pháp chúa tể cũng nói.
Nghe nói như thế, đám người Đoạn Diệc, Tử Đồng Bất Hủy do dự sau đó gật đầu.
Đúng thế, nếu như trong bọn họ thực hỗn tạp mặt kính phân thân, khẳng định đã sớm động thủ, không có khả năng không lộ diện.
- Thế giới mặt kính, mặt kính phân thân... Các ngươi nói... Trước kia chết Tiêu Diêu Tiên, Phù Ám Triều có phải phân thân hay không?
Lúc xác định mọi người không có vấn đề gì, đột nhiên Đoạn Diệc nhớ tới cái gì và lên tiếng.
- Việc này...
Mọi người lại sửng sốt.
Trước kia Phù Ám Triều, Tiêu Diêu Tiên biểu hiện quá mức quỷ dị, bọn họ đều cho rằng là ác linh phụ thể, có thể loại tình huống này hay không, hai người này trên thực tế là mặt kính phân thân?
- Rất có thể!
Mặt kính phân thân của Nhiếp Vân chúa tể lặng lẽ truyền âm cho bọn họ, bảo bọn họ rời đi, bọn họ chắc chắn sẽ không hoài nghi, sau đó lừa gạt tới nơi không người đánh chết hoặc bắt lại... Lại dùng phân thân thay vào và thừa cơ đánh lén.
Có Đoạn Diệc mở đầu, mọi người lập tức hiểu ra, lúc này manh mối xoay quanh trong đầu, mọi người nhanh chóng nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó.
Chẳng lẽ tràng cảnh quỷ dị lúc trước, trên thực tế đều là mặt kính phân thân của Nhiếp Vân tạo nên?
- Bởi vì bọn chúng là mặt kính phân thân nên có được năng lực tư duy như chúng ta, sớm dự đoán được chúng ta đi tới nơi nào, cũng sớm đánh chết không khó khăn gì.
Đoạn Diệc nói tiếp.
Tư duy của mọi người nối liền với nhau, đều tuân theo quy luật nhất định, người khác không hiểu nổi nhưng đối với bản thân mà nói không phải chuyện khó khăn gì.
Mặt kính phân thân có tư duy tương thông với bản tôn, đã sớm có dự đoán lúc nào hành động, lúc nào dừng lại là chuyện vô cùng đơn giản, sau đó sớm đánh chết người sớm hơn một phút cũng không phải hiện tượng thần bí.
- Thì ra là thế!
- Làm hại ta sợ thời gian dài như thế, nói trắng ra kỳ thật không đáng một đồng!
Tử Đồng Bất Hủy khẽ nói.
Mọi người cũng đồng thời gật đầu.
Giải thích như thế có thể giải thích hoàn mỹ rất nhiều chuyện lúc trước, cũng không có gì đáng ngờ.
- Xem ra Đan Thần chúa tể nói đánh chết chính mình cũng là nói đánh chết mặt kính phân thân.
Linh Tú Đại Đế nhớ tới mới vừa gia nhập hư không giới lúc, đan Thần Chủ làm thịt theo như lời lời nói, lần nữa nói ra.
- Không sai, nhất định là như vậy, chỉ có nói như thế mới giải thích được tất cả hêện tượng.
Đoạn Diệc nói.
- Chủ nhân không biết dùng thủ đoạn gì có thể thi triển thực lực nửa bước chúa tể, chẳng lẽ áp bách nơi này vô dụng với bọn họ.
- Không riêng thực lực giống nhau, uy lực kiếm pháp của hai người giống như đúc, cho dù thực lực, thân thể hay lĩnh ngộ kiếm thuật cũng đều không sai chút nào... Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
...
Kết quả này làm đám người Đoạn Diệc nhìn nhau, cảm giác nhận thức của mình sụp đổ.
Tràng cảnh thật sự đáng sợ.
Hiện tại bọn họ căn bản không hiểu nổi.
Thiên phú ngụy trang mạnh hơn nữa cũng không có khả năng triệt để biến thành kẻ khác!
- Chẳng lẽ hư không giới là.. Thế giới mặt kính?
Vạn Pháp chúa tể nhớ tới cái gì, trong mắt mang theo sợ hãi.
- Thế giới mặt kính? Có ý gì?
Đám người Tử Đồng Bất Hủy, Đoạn Diệc lúc này nhìn sang.
Bọn họ chưa từng nghe qua thế giới mặt kính.
- Ta chỉ ngẫu nhiên được được trong quyển sách cổ, nghe nói trong hỗn độn hải dương có một thế giới mặt kính, người rơi vào trong đó sẽ xuất hiện mặt kính phân thân, phân thân giống như đúc bản tôn, từ thực lực cho tới linh hồn.
- Người càng lợi hại càng không thể dò xét.
Vạn Pháp chúa tể nói.
- Mặt kính phân thân? Còn có loại địa phương này?
- Ngươi không nói đùa chứ?
- Tại sao có thể có nơi như thế?
- Nơi này không phù hợp pháp tắc hỗn độn hải dương ah, tùy tiện xuất hiện một phân thân cũng cần năng lượng to lớn, nếu như là cường giả phong vương đi vào nơi này, cũng có thể xuất hiện một phần thân sao? Nếu thật như vậy, cả hỗn độn hải dương có bởi vậy sụp đổ hay không?
Mọi người vốn khiếp sợ, lúc này nghi hoặc và không dám tin.
Hỗn độn hải dương, tất cả năng lượng đều phải tuân theo quy luật, không có khả năng trống rỗng xuất hiện, cũng không có khả năng hư không tiêu thất!
Kẻ yếu xuất hiện mặt kính phân thân cũng bỏ đi, cường giả thì sao? Cả hỗn độn hải dương chỉ có bốn vị cường giả phong vương, một khi nhiều ra một người, cả hải dương có thể bởi vì không chịu nổi mà bị hủy diệt hay không?
Nếu thật là như thế, đừng nói hư không giới chỉ là tiểu thế giới bình thường, không đạt được trình độ chí tôn vực, cho dù đạt tới, khẳng định cũng sẽ không chịu nổi áp lực và nổ tung.
- Ta cũng không biết, ta chỉ nhìn thấy lúc vô tình, cũng không để bụng, nhưng nếu như nơi này không phải thế giới mặt kính, tại sao lại có hai Nhiếp Vân chúa tể thực lực giống nhau như thế?
Thấy mọi người không tin, Vạn Pháp chúa tể không giải thích thêm lời nào, vấn đề này lại dời lên người của Nhiếp Vân.
- Việc này...
Tất cả mọi người sững sờ.
Đúng thế, nếu như nơi này không phải thế giới mặt kính, tại sao lại có hai Nhiếp Vân giống nhau như đúc? Ngay cả bọn họ cũng không phân rõ ràng.
- Thật sự là thế giới mặt kính... Chẳng phải cũng có phân thân của chúng ta sao?
Đột nhiên Tử Đồng Bất Hủy ngắt lời.
- Cái gì?
Sắc mặt mọi người biến đổi, đột nhiên đồng tử co rút.
Đúng vậy!
Nếu nơi này thật sự là thế giới mặt kính, có hai Nhiếp Vân, tự nhiên cũng sẽ có hai bọn họ!
Đây là suy luận bình thường, thậm chí có thể nói không cần động não nhiều.
Thời điểm vừa bắt đầu, bọn họ cũng không nghĩ tới, lúc này Tử Đồng Bất Hủy đưa ra nghi vấn làm bọn họ kinh hãi.
Hô!
Mọi người phân biệt nhìn nhau, cả đám lộ ra thần thái cảnh giới, chỉ trong nháy mắt thần thái biến hóa.
Thế giớ mặt kính có thể xuất hiện Nhiếp Vân, khẳng định cũng có thể xuất hiện bọn họ... Ai biết người trước mặt là thật hay giả?
Vạn nhất... Là giả thì làm sao bây giờ?
Mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.
- Mọi người không nên vội khẩn trương, mấy người chúng ta cùng nhau đi tới, đáng giá tín nhiệm.
- Nếu quả thật có mặt kính chỉ sợ đã xuất hiện và đánh lén chúng ta.
Thấy mọi người cảnh giác như thế, đánh mất tín nhiệm, Linh Tú Đại Đế hét lớn một tiếng.
- Không sai, vừa rồi lực chú ý của chúng ta tập trung vào Nhiếp Vân thật hay giả, nếu mặt kính phân thân đánh lén, nhất định sẽ chết tổn thương một đám, không có người động thủ, đã nói lên tất cả mọi người đáng giá tín nhiệm!
Vạn Pháp chúa tể cũng nói.
Nghe nói như thế, đám người Đoạn Diệc, Tử Đồng Bất Hủy do dự sau đó gật đầu.
Đúng thế, nếu như trong bọn họ thực hỗn tạp mặt kính phân thân, khẳng định đã sớm động thủ, không có khả năng không lộ diện.
- Thế giới mặt kính, mặt kính phân thân... Các ngươi nói... Trước kia chết Tiêu Diêu Tiên, Phù Ám Triều có phải phân thân hay không?
Lúc xác định mọi người không có vấn đề gì, đột nhiên Đoạn Diệc nhớ tới cái gì và lên tiếng.
- Việc này...
Mọi người lại sửng sốt.
Trước kia Phù Ám Triều, Tiêu Diêu Tiên biểu hiện quá mức quỷ dị, bọn họ đều cho rằng là ác linh phụ thể, có thể loại tình huống này hay không, hai người này trên thực tế là mặt kính phân thân?
- Rất có thể!
Mặt kính phân thân của Nhiếp Vân chúa tể lặng lẽ truyền âm cho bọn họ, bảo bọn họ rời đi, bọn họ chắc chắn sẽ không hoài nghi, sau đó lừa gạt tới nơi không người đánh chết hoặc bắt lại... Lại dùng phân thân thay vào và thừa cơ đánh lén.
Có Đoạn Diệc mở đầu, mọi người lập tức hiểu ra, lúc này manh mối xoay quanh trong đầu, mọi người nhanh chóng nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó.
Chẳng lẽ tràng cảnh quỷ dị lúc trước, trên thực tế đều là mặt kính phân thân của Nhiếp Vân tạo nên?
- Bởi vì bọn chúng là mặt kính phân thân nên có được năng lực tư duy như chúng ta, sớm dự đoán được chúng ta đi tới nơi nào, cũng sớm đánh chết không khó khăn gì.
Đoạn Diệc nói tiếp.
Tư duy của mọi người nối liền với nhau, đều tuân theo quy luật nhất định, người khác không hiểu nổi nhưng đối với bản thân mà nói không phải chuyện khó khăn gì.
Mặt kính phân thân có tư duy tương thông với bản tôn, đã sớm có dự đoán lúc nào hành động, lúc nào dừng lại là chuyện vô cùng đơn giản, sau đó sớm đánh chết người sớm hơn một phút cũng không phải hiện tượng thần bí.
- Thì ra là thế!
- Làm hại ta sợ thời gian dài như thế, nói trắng ra kỳ thật không đáng một đồng!
Tử Đồng Bất Hủy khẽ nói.
Mọi người cũng đồng thời gật đầu.
Giải thích như thế có thể giải thích hoàn mỹ rất nhiều chuyện lúc trước, cũng không có gì đáng ngờ.
- Xem ra Đan Thần chúa tể nói đánh chết chính mình cũng là nói đánh chết mặt kính phân thân.
Linh Tú Đại Đế nhớ tới mới vừa gia nhập hư không giới lúc, đan Thần Chủ làm thịt theo như lời lời nói, lần nữa nói ra.
- Không sai, nhất định là như vậy, chỉ có nói như thế mới giải thích được tất cả hêện tượng.
Đoạn Diệc nói.