Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vô Tận Đan Điền

Chương 179: Thật trốn không thoát



Một nhân loại thực lực binh giáp cảnh lại dám chọc giận yêu thú chí tôn cao ngạo, bây giờ chỉ cần giết hắn mới là chuyện cả hai yêu thú muốn làm, mà tầm quan trọng của Nguyên Tinh linh dịch đã phai nhạt hơn không ít.
Hắn chạy như điên dọc theo thông đạo, đi tới cửa động Táng Kiếm Trủng đang định chạy ra ngoài liền phát hiện Hắc Nham đã chờ ở cửa.
Tốc độ gia hỏa này thật quá nhanh đi!
Nếu gia hỏa kia không ngăn cản cửa động, mình chỉ cần lao ra dùng Huyền Ngọc kiếm kết hợp Xuyên Sơn Thế, yêu thú khí tông bên ngoài không cách nào ngăn cản được!
Tới lúc đó chỉ cần chạy ra phạm vi nhất định là có thể thông tri Phong Lang Vương tiếp đón, hoàn toàn đào thoát!
Nhưng với tình huống bây giờ, có hai yêu thú chí tôn lại mấy chục yêu thú khí tông nhìn chằm chằm, dù mình có thể liên hệ Phong Lang Vương mình cũng không dám!
Oanh oanh oanh!
Đang cười khổ, chợt nghe Hắc Nham đang ở bên ngoài phát tiết, lực lượng cường đại điên cuồng công kích vách núi bên ngoài.
Tựa hồ nó cũng biết công kích sơn động sẽ bị kiếm trận xoắn nát, cho nên chỉ công kích vào vách núi cách cửa sơn động hai ba trăm thước, tựa hồ tính toán cô lập Nhiếp Vân tách khỏi cả sơn thể xung quanh!
- Các ngươi cùng nhau động thủ, giám thị chặt chẽ cho ta, ngàn vạn lần không cho tiểu tử kia bỏ trốn!
Một mệnh lệnh phát ra, mấy chục yêu thú đồng thời ra tay, nhất thời vách núi liên tục nổ mạnh, vô số đá vụn đổ xuống cửa động phía trước.
- Tiểu tử phải chết!
Tử Đồng cũng vọt tới, liều mạng công kích vách núi.
- Lần này muốn chạy cũng không địa phương chạy thoát…
Chứng kiến trái phải trên núi đều bị đào rỗng, bên dưới có yêu thú canh gác, Nhiếp Vân biết lần này mình bị nhốt trong động trốn không thoát!
Lần trước còn có Tử Viêm Hổ làm thực vật, hiện tại hai yêu thú chí tôn đích thân canh gác, không còn biện pháp làm ra thức ăn.
- Trước đó không phải hai gia hỏa kia còn chiến đấu sao? Vì sao hiện tại liên hợp chung một chỗ, đáng giận!
Kỳ thật việc này cũng đơn giản, thử nghĩ xem, hai cừu nhân đang quyết đấu, đột nhiên gặp một kẻ bên ngoài tới, hai người vẫn tiếp tục tự giết lẫn nhau hay liên hợp cùng nhau chống lại cường địch?
Không cần nghĩ, nhất định sẽ lựa chọn điều sau!
Hiện tại hai yêu thú chí tôn liên thủ cũng vì như vậy, nói thế nào tiểu tử kia cũng là nhân loại, gặp dị tộc cho dù mâu thuẫn lớn bao nhiêu cũng phải hóa giải, cùng nhau đối kháng kẻ địch!
- Các ngươi muốn liên thủ thì liên thủ đi, dù sao có kiếm trận bảo hộ, cũng không dám xông vào, một khi đã như vậy ta dùng Nguyên Tinh linh dịch trước, trùng kích niết bàn lần thứ hai!
Trên mặt dâng lên quyết tâm, Nhiếp Vân lật tay lấy ra bình ngọc mới cướp được vừa rồi.
Táng Kiếm Vương lưu lại kiếm trận cũng không chỉ tấn công một hướng, khi yêu thú đi vào phạm vi nhất định sẽ rơi vào công kích, phạm vi kia mặc kệ trên dưới trái phải đều hữu hiệu.
Cho nên chỉ cần ngồi trong kiếm trận, cho dù hai yêu thú chí tôn có tức chết bên ngoài cũng tuyệt đối không dám xông tới.
Hiện tại Nhiếp Vân không còn đường chạy thoát, nếu đã hoàn toàn bị vây khốn ở chỗ này vậy trước tiên sử dụng Nguyên Tinh linh dịch trùng kích niết bàn lần hai rồi nói sau.
Chỉ cần thành công, có thể thuận lợi đạt tới chí tôn sơ kỳ, phối hợp Xuyên Sơn Thế muốn đánh chết hai yêu thú chí tôn cũng không phải việc khó.
Đây là con đường sống duy nhất hiện giờ của hắn.
Trong lòng làm ra quyết định, Nhiếp Vân mở nắp bình.
Hô!
Hương khí khiến người hưng phấn phát tán, làm chân khí cùng cơ thể Nhiếp Vân không ngừng run rẩy.
Nguyên Tinh linh dịch hoàn toàn là do linh khí hội tụ, bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại, vô luận đối với nhân loại hay yêu thú đều là đại bổ.
- Nuốt!
Không quản tiếng nổ vang xung quanh, Nhiếp Vân ngửa cổ nuốt chửng giọt linh dịch kia.
Cô cô!
Linh dịch vừa vào bụng nhất thời phát ra tiếng kêu to như tiếng ếch kêu, Nhiếp Vân cảm giác toàn thân ngâm trong suối nước nóng, một cỗ nhiệt lưu bắt đầu khởi động sảng khoái nói không nên lời.
Nhưng nhiệt lưu vừa tuôn tràn được một lúc, cả khí hải bành trướng như muốn nổ mạnh, đau đớn kịch liệt lập tức tập kích tràn tới!
- Nguy rồi! Linh khí quá nhiều, đã vượt qua phạm vi thừa nhận của khí hải…
Cảm nhận được trong cơ thể xuất hiện dị biến, sắc mặt Nhiếp Vân lập tức thay đổi:
- Vận chuyển bảy đại đan điền, chuyển hóa linh khí!
Trong lòng điên cuồng hét lên, bảy đại đan điền nổi điên xoay tròn, hình thành linh khí lốc xoáy trong khí hải, lại lấy tốc độ kinh khủng chuyển hóa linh khí.
May mắn có vô danh pháp quyết diễn sinh đan điền, nếu là đan điền bình thường chỉ sợ xoay tròn như vậy đã hoàn toàn sụp đổ.
Dù là như vậy thân thể hắn còn có chút không chịu nổi.
Kiếp trước Nhiếp Vân có nghe nói qua về Nguyên Tinh linh dịch, nhưng chưa từng dùng qua, căn bản không biết chỉ một giọt chất lỏng nho nhỏ lại ẩn chứa lực lượng cường đại như thế!
Nếu hắn biết sớm nhất định không dám nuốt nguyên cả một giọt như vậy!
- Áp súc, áp súc, áp súc cho ta!
Nhiếp Vân biết một khi khí hải không chịu nổi hoàn toàn sụp đổ, mình sẽ mất hết tất cả, bất chấp đau đớn trên người, tinh thần cường đại liều mạng áp súc độ dày chân khí trong cơ thể.
Răng rắc! Răng rắc!
Linh khí trong Nguyên Tinh linh dịch thật sự là quá nhiều, cho dù Nhiếp Vân điên cuồng áp súc nhưng tu vi binh giáp cảnh hậu kỳ vẫn thuận lợi thăng cấp, đạt tới đỉnh!
- Bắt đầu niết bàn lần thứ hai!
Cảm nhận được lực lượng đạt tới binh giáp cảnh đỉnh, trong lòng Nhiếp Vân trầm xuống, trực tiếp vận chuyển pháp quyết niết bàn lần thứ hai của Linh Tê luyện thể quyết.
Oanh long long!
Toàn thân Nhiếp Vân giống như bị lôi điện tập trung, lẳng lặng ngồi nguyên tại chỗ không nhúc nhích, lâm vào trình tự tu luyện sâu nhất.
Lần niết bàn thứ hai bắt đầu, chỉ chờ phá kén hóa điệp!
Nhất phi trùng thiên!

- Đáng giận, tiểu tử kia đã ở bên trong hơn nửa tháng, vì sao còn chưa đi ra, binh giáp cảnh còn chưa phải là chí tôn, căn bản không khả năng ích cốc, ta không tin hắn không chết đói!
Hắc Nham lăng không đứng bên ngoài Táng Kiếm Trủng, tức giận oa oa gọi bậy, từ khi Nhiếp Vân bắt đầu niết bàn lần thứ hai thời gian đã qua nửa tháng, hai yêu thú chí tôn luân phiên canh giữ bên ngoài cửa động, một khi chứng kiến thiếu niên xuất hiện thì cho hắn một kích trí mạng cuối cùng.
Nhưng tên kia giống như đã mất tích, không có chút động tĩnh, mặc cho bọn hắn chửi rủa thế nào cũng không thành, thậm chí không trả lời một câu, nếu không phải xác định hắn còn ở bên trong, đều cảm thấy hắn đã sớm rời đi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...