Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 574
Chương 574
Cố Gia Huy nhìn mọi người với ảnh mắt cảm ơn rồi ôm Hứa Minh Tâm lên lầu.
Chú An nhìn theo bóng lưng anh đi và cực kì vui mừng, đúng là cậu chủ đã thay đổi rất nhiều rồi, hơn nữa còn ngày càng trở nên tốt đẹp hơn.
Cố Gia Huy khẽ đặt Hửa Minh Tâm lên giường, thấy cô được người ta ôm đi cả đoạn dài như thế vẫn không tinh giấc, có lẽ chờ tới ngày mai rồi hằng tâm cũng được.
Anh đang chuẩn bị đi rửa mặt thì không ngờ Hứa Minh Tâm lại kéo lấy tay anh.
“Chú ba Cố.”
“Hả?”
“Em vẫn chưa nói cho anh là chúc mừng năm mới, anh cũng chưa nói câu đó với em..”
“Thi ra em vẫn còn nhớ điều đó ư?” Cố Gia Huy không nhịn được cười cười, cúi người hôn khẽ lên trán cô.
“Năm mới vui vẻ nhé cô vợ nhỏ của anh.”
Giọng nói trầm ấm và đầy quyến rũ lọt vào tai khiến tim cô chợt run lên.
Cô cuộn tròn người lại và nỉ non nói: “Anh cũng… Anh cũng có một năm mới vui vẻ nhé…”
Cuối cùng cô vào giấc ngủ thật say.
Cố Gia Huy đi tắm sạch sẽ rồi đứng ở trước cửa sổ, nhìn cảnh đêm bên ngoài.
Tối nay rất tròn, sao cũng rất nhiều, chắc chắn trung tâm thành phố giờ đây đang ồn ào và náo nhiệt Trên đời là màu đỏ chói lóa của pháo hoa, nó soi sáng của vùng trời bên này.
Đây là cảm giác của năm mới ư?
Đây là cảm giác cả nhà đoàn viên ư?
Trước đây trái tim anh luôn lạnh lẽo, anh không bao giờ quan tâm đến những ngày lễ tết
Năm ngoái anh cũng về nhà cũ ăn bữa cơm tất niên rồi quay về tiếp tục làm việc, không ngơi một phút giây nào.
Nhưng bây Anh đột nhiên thay đổi và anh cảm thấy như này thật sự tốt, anh bắt đầu cảm thấy mình giống như một con người. Anh có thể sống cuộc sống của người bình thường, có thể cảm nhận được ấm và lạnh, có thể cảm nhận được cay và ngọt ngào. Anh mong rằng đời đời kiếp kiếp mãi như hôm nay,
Hứa Minh Tâm ngủ thật sự rất say, có người đi vào giấc mộng và dường như đã nói với cô một câu gì đó.
“Hứa Minh Tâm, anh yêu em”
Là giọng của ai thế nhỉ?
Hình như là chú ba Cổ ấy.
Anh lại bắt đầu sến súa buồn nôn rồi, anh tỏ tình càng ngày càng nhiều.
Thôi, thương hại anh ấy, đáp lại một chút vậy.
“Ừm, em cũng yêu anh.”
Hôm sau, Hứa Minh Tâm đặt sẵn đồng hồ báo thức nên thức dậy từ rất sớm.
Chuyện đầu tiên cô làm là gửi tin nhắn chúc mừng năm mới!
Đây là truyền thống!
Cô cảm thấy gửi nhóm thì có hơi qua loa quả đáng nên cô đích thân soạn từng tin nhắn một.
Cô cũng không gửi cho hết tất cả mọi người trong danh sách bạn bè, có mấy người tám trăm năm không liên lạc thì cô lười lãng phí thời gian quý báu của mình làm.
Cô gửi tin nhắn cho tất cả các thầy cô và bạn cùng phòng.