Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 559
Chương 559
“Này!” Cố Yên giơ hai tay lên, hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Kẻ hành hung nhìn về phía này, nhíu mày lại nói: “Mày đứng lên làm quái gì thế mày không sợ chết hả?”
“Sợ chứ, cũng vì sợ nên mới đứng dậy để đàm phán với ông?”
“Đàm phán?”
“Ông muốn sống đúng không? Bây giờ ông chỉ có thể bảo đảm được sự an toàn nhất thời nhưng cuối cùng ông cũng không thể nào trốn thoát được. Ông không dám khống chế người đàn ông nào vì sức mạnh của đàn ông sẽ mạnh mẽ hơn phụ nữ rất nhiều, ông sự mình sẽ thất thủ nên mới nhắm đến các đối tượng yếu ớt như trẻ con và phụ nữ có thai, đúng là như thế rất an toàn, nhưng ông không thể dẫn cô ta đi dễ dàng vì sự di chuyển rất khó khăn, nói không chừng còn vướng tay vướng chân ông.”
“Ông nhìn tôi xem có thể bắt tôi làm con tin được không, tôi gầy ốm thế này nên không có bao nhiêu sức. Hơn nữa chắc chắn ông sẽ cảm thấy thích thú với thân phận của tôi, tôi là cô tư của nhà họ Cố, ông bắt tôi làm con tin, sau đó rời khỏi đây thì không ai dám nổ súng cả! Thế nào?”
“Cô tư của nhà họ Cố?” Kẻ giết người nghe thế thì lại nhíu mày thật chặt, đang suy nghĩ xem cách này có thể làm được không.
Gã ta cúi đầu suy nghĩ, Cố Yên đang về phía trước và ngoái đầu lại nhìn Hứa Minh Tâm.
Cô đã lùi ra đằng sau đám người và cố gắng trốn ra sau cây cột.
Cô ấy hấp dẫn sự chú ý của kẻ giết người để cho Hứa Minh Tâm một khoảng thời gian đủ để trốn kỹ.
Đúng lúc này, kẻ giết người đột nhiên ngẩng đầu lên cười lạnh nói: “Tao nhớ ra rồi, mày là quân y! Nhiều năm hoạt động cùng với quân đội ở vùng biên giới. Mày nói mày nhỏ con gầy ốm, sức không có bao nhiêu á? Mày nghĩ tao có tin mày không? Chắc là lát nữa mày giết tao luôn ấy chứ!”
Cố Yên nghe vậy thì nhíu mày lại thật chặt, cứ tưởng tên này chỉ là kẻ quê mùa đầu óc không có bao nhiêu, không ngờ gã lại biết khá nhiều chuyện của Đà Nẵng.
Mẹ nó, khó chơi quá nhỉ, chẳng lẽ phải chơi cứng đối cứng với gã ư?
Cố Yên thầm mắng trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh không chút cảm xúc cười cười: “Kiến thức của ông cũng khá là rộng đấy nhỉ!”
“Chuyện cưới hỏi của mày với nhà họ Bạch đã được lan truyền ra khắp cái Đà Nẵng này rồi, hai dòng họ lớn mạnh kết hợp lại với nhau. Có trách thì phải trách chúng mày huênh hoang quá, nếu không chắc tao cũng đã tin rồi đấy.”
“Nhưng lời tôi nói vẫn là sự thật, thân phận của tôi vẫn thế, chỉ có khống chế tôi thì mới có thể bảo đảm cho ông ra ngoài bình yên vô sự, nhà họ Cố và cảnh sát sẽ không dám hành động”
“Thế ư? Mày là nhân viên của cửa hàng này ư? Nó đến đây một mình hay đến đây cùng với ai nữa?” Kẻ giết người hỏi nhân viên cửa hàng, Cố Yên nghe thế thì tim chợt hẫng một nhịp.
Nhân viên cửa hàng e sợ kẻ giết người, chỉ khai Hứa Minh Tâm ra.
Hứa Minh Tâm đã sắp nấp được sau cây cột nhưng không ngờ một ánh mắt độc án nhìn về phía mình khiến cô sợ đến mức không dám cử động.
Khi kẻ giết người nhìn thấy Hứa Minh Tâm thì lập tức nở nụ cười: “Thì ra cô tư nhà họ Cố và con gái nuôi của nhà họ Ngôn là bạn với nhau à. Bắt mày đi thì sẽ có rủi ro nhất định nhưng chắc chắn bắt một con bé còn chưa dứt sữa thì an toàn rồi!”
“Ông…”
Sắc mặt Cố Yên lập tức trở nên tái nhợt, đổ mồ hôi lạnh và không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Mày lại đây thay cho con nhỏ mang thai này, nếu không tao sẽ giết nó!”
“Không… Đừng làm thế!”