Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 445
Chương 445
Anh nhiu chặt mày, củ nén dục vọng, giọng nói khàn khàn có chút đáng sợ.
“Em uống nhiều rồi.”
Anh đẩy mạnh cô ra, quay người đi vào phòng vệ sinh.
Lại không ngờ Hứa Minh Tâm đột nhiên ôm chặt anh từ phía sau.
“Đúng là em đã uống rượu, nhưng em hiểu rõ mình đang làm gì. Em cam tâm tình nguyện, chỉ sợ… anh ghét bỏ em thôi..”
Cố Gia Huy nghe vậy liền xoay người, đối diện với ánh mắt mềm mại của cô.
Bàn tay to dịu dàng vén tóc mái trên trán cô.
“Anh biết em cam tâm tình nguyên, nhưng.. Với anh mà nói, em thật sự còn quá nhỏ. Nếu so với hoa tươi nở rộ ngày xuân thì em mới chỉ là nụ hoa. Em cảm thấy nụ hoa đẹp hay hoa tươi no rộ đẹp hơn?””Tất nhiên… là hoa tươi rồi!”
“Đúng vậy, là hoa tươi. Cho nên anh muốn chở đến thời điểm em thật sự bung nở thành đóa hoa tươi rực rỡ, mới hưởng thụ sự xinh đẹp của em. Em không cần lo việc anh sẽ ghét bỏ em, đối với anh, em là một vật báu hấp dẫn chết người. Anh không đủ kiên nhẫn chơi trốn tìm với một cô bé mười tám tuổi, nói một đăng nghĩ một nèo. Vì vậy nếu anh ghét bỏ em thì sẽ không muốn cười em.”
“Thật ra ngày ngày anh đều nhẫn nhịn rất vất và Anh là đàn ông, anh cũng có nhu cầu sinh lý bình thường. Nhưng anh muốn chờ đến lúc em trưởng thành lý trí hơn, khi đó muốn em vẫn kịp. Bây giờ muốn em, em có thể coi như sự hoang đường năm mười tám tuổi, nhưng… Chờ em hai mươi tuổi, như vậy sẽ là lễ trưởng thành chính thức.”
“Hy vọng vào năm ba mươi tuổi anh có thể nằm tay vợ yêu bước vào ngưỡng cửa hôn nhân. Khoảnh khắc em trở thành người vợ hợp pháp của anh, anh nhất định sẽ hái đóa hoa tươi này.”
“Nhưng… Còn tận một năm rưỡi nữa, chờ vậy lâu quá…”
“Đã chịu đựng hai mươi tám năm, thêm hai năm đã là gi?””Hiện tại cái gì em cũng không hiểu, dù anh có muốn em cũng chẳng phải trải nghiệm tốt gì. Anh đang đợi em lớn lên, biết không?”
Câu nói cuối cùng như một lời tuyên thệ khắc sâu trong lòng.
Anh ấy nói…
Anh đang đợi em lớn lên.
Chờ em từ năm mười tám, chờ đến khi hai mươi tuổi.
Chờ anh từ hai mươi tám, chờ đến ba mươi tuổi. Mười năm tròn, em đã trường thành, anh cũng có thể cưới em.
Hứa Minh Tâm gật mạnh đầu: “Cố Gia Huy, nếu anh coi trọng em như vậy, em cũng sẽ tuyệt đối không phụ lòng anh. Em sẽ nỗ lực trở thành bông hoa nở rộ đẹp đẽ nhất, sau đó cắm vào bãi phân trâu là anh!”
Cố Gia Huy nghe nửa đầu còn cảm thấy rất gì đó, nhưng nghe sang đoạn sau thì không khỏi nhíu mày.
Anh mà giống bãi phân trâu á?
“Em không thế tim ra từ nào khác để hình dung
“Lá xanh?”
“Từ ngữ của em có hạn, thôi mau đi ngủ đi.”
Hứa Minh Tâm ngoan ngoãn gật đầu, ôm anh chìm vào giấc ngủ.Hôm sau Cố Gia Huy nói với cô rằng Chương trinh học hai hôm nay tạm dừng, tối sẽ xuất phát đến Phú Quốc.