Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 2722
Chương 2722
Phu nhân tức giận tới nói ra những lời khó nghe, “Mẹ chồng, có một số chuyện chỉ nên có một lần chứ đừng lặp lại, con dâu đã nhường mẹ lắm rồi, mẹ đừng có mà quá đáng. Con tát Tạ Quế Anh một cái, mẹ cũng tát con một cái, chuyện này coi như xí xóa. Ngoài ra, mẹ đập đồ của con con cũng không ngăn cản, mẹ thấy vui là được, nhưng tiền thì con sẽ đòi một đồng cũng không thể thiếu!”
“Mẹ là người của nhà họ Phó, tuy nhà họ phó xuất thân Hắc đạo, nhưng Phó Minh Nam và Phó Minh Tước đều là người thanh tao nho nhã, không hề thô lỗ quê mùa như vậy. Mẹ la lối om sòm có khác gì mấy bà dì chanh chua cãi nhau ngoài chợ đâu?”
“Cô… cô mở mồm thì gọi tôi là mẹ chồng, nhưng đây là thái độ của con dâu với mẹ chồng hả? Cô thế mà nói tôi là bà già chanh chual”
Phu nhân cầm lấy túi xách, một tay bị giữ chặt liền đổi qua một tay khác.
Cho dù Hứa Minh Tâm có thành công chặn được, nhưng chiếc túi xách bằng da nặng trình trịch đó vẫn đập trúng đầu ocô, làm rối tung mái tóc của cô.
Cái túi đó rất nặng, lại còn có cả kim loại trên đó nên đánh cô rất đau.
Phu nhân cứ như là phát hiện ra một thế giới mới, tiếp tục vung túi xách.
Hứa Minh Tâm không dám đánh trả, trong lòng luôn tự nhắc nhở mình đây là mẹ của Cố Gia Huy.
Cho dù bà ấy có phạm phải lỗi lâm lớn, bản thân cũng phải nhượng bộ.
Bà ấy là bề trên của mình, bà ấy chỉ là phát bệnh mà thôi, hành vi của bệnh nhân có thể tha thứ được.
Nhưng cô không ngờ được là nhân viên phục vụ lại ra tay.
Không biết nặng nhẹ mà đẩy phu nhân một cái.
Phu nhân có tuổi rồi làm sao có thể chịu được. Bà ấy ngã phịch xuống đất, đầu thế mà đập vào chân ghế.
Phu nhân thậm chí còn không kịp kêu đau một tiếng liền lập tức ngất xỉu.
Máu… túa ra từ tóc, nhuộm đỏ một mảng, tí ta tí tách chảy xuống mặt đất.
Nhân viên phục vụ nhất thời bị dọa tới ngây nCốc.
Tim Hứa Minh Tâm bỗng run lên, nhanh chóng tiến lên phía trước kiểm tra, phản ứng đầu tiên là gọi 120.
Nhưng không ngờ tới ngoài cửa truyền tới một giọng nói nhắc nhở, còn có… một giọng nói quen thuộc.
“Gia Huy, anh nhanh lên, phu nhân ở bên trong.”
Cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc.
Ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung, cô còn chưa kịp hiểu trong mắt Cố Gia Huy có ý gì thì người đàn ông đó đã xông lên phía trước, trực tiếp ôm phu nhân vào lòng rồi nặng nề gọi.
“Mẹ?”
“Phu nhân!”
Tạ Quế Anh cũng kinh hãi kêu lên rồi cùng đi qua đây, còn không quên đẩy Hứa Minh Tâm ra.
Cô bị ngã sang một bên.
Cố Gia Huy nhanh chóng bế phu nhân mang đi bệnh viện.
Trong lòng Hứa Minh Tâm thấp thỏm, bật dậy khỏi mặt đất rồi đi theo Sau.
Nhân viên phục vụ run lẩy bẩy nhìn chính mình, giọng nói phát run.
Hứa Minh Tâm bấy giờ mới nghĩ ra, ở đây còn một người có liên quan.
Cô ấy học chuyên ngành nấu ăn dinh dưỡng tại đại học Đà Nẵng, tên là Châu Vũ. Tin tức của nhà hàng vừa mới tung ra cô ấy liền đến ngay, tiên lương cũng không cần chỉ muốn ở phía sau hỗ trợ cho cô.
Một cô sinh viên 18 tuổi, trong sáng thuần khiết, giống như cô năm đó vậy.
Cô ngàn lần không ngờ tới, bản thân mình sẽ có một ngày trở thành hình mẫu trong mắt người khác, trở thành thần tượng.
Châu Vũ là một cô gái nhưng nhà hàng không đủ nhân viên, có rất nhiều việc bọn họ đều phải tự thân đi làm.