Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2556



Chương 2556

Nhìn thấy vết thương trên má cô, anh không khỏi cau mày, không nói gì mà lao vào cửa lớn, Hứa Minh Tâm vội vàng ngăn lại, nói: “Anh làm gì vậy?”

“Anh tìm Diên tính sổ, có cái gì thì tìm đến anh, tính toán với phụ nữ làm gì chứ? Đáng chết mà”

Anh mắng chửi, tức đến nỗi sắc mặt u ám đáng sợ.

“Không phải do cậu ta đánh, là một người khác, muốn dạy em cách làm người.”

Cô bất lực nói: “Anh ngoan ngoãn quay lại đây, nếu không em sẽ tức.

giận không quan tâm đ ến anh nữa, đúng lúc tâm trạng em đang không tốt”

“Em đừng tức giận”

Cố Gia Huy nhanh chóng trở lên dịu dàng.

“Để em không tức giận cũng được, dỗ em đi”

Lời nói tức giận của cô, khiến anh vô cùng đau lòng.

Anh ôm chặt cô vào lòng.

Bàn tay to lớn xoa đầu cô, dịu dàng n¡ ất đau, đúng không? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Là ai làm em bị thương?”

“Quản gia mới bên cạnh cậu ta Laura, bất bình thay Diên, cho nên mới đánh em. Tất nhiên, em cũng không dễ bị bắt nạt, em cũng tát cho cô ta một cái thật mạnh, còn đạp một cái. Em cũng rất dữ, người nào bắt nạt em, em sẽ tự trừng phạt, không cần anh đến giúp em”

“Thật sự không cần anh ra mặt sao?”

“Em đã giải quyết xong rồi, anh còn ra mặt làm gì chứ, em muốn về nhà ăn cơm, đói rồi”

“Được, vậy chúng ta về nhà”

Trái tim anh sớm đã mềm nhũn rồi.

Trong xe, cô không nói một lời nào về cuộc nói chuyện với Diên, nhưng nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, anh biết cuộc nói chuyện không được tốt đẹp.

Anh không hề truy hỏi, một đường lái xe về nhà, bắt đầu rửa tay nấu cơm cho cô.

Hứa Minh Tâm dựa vào cửa, nhìn người đàn ông mặc tạp dề trong phòng bếp, tay nghề điêu luyện trong phòng bếp.

Canh nóng bốc khói nghi ngút làm cả phòng bếp trở lên mờ mịt.

Dáng vẻ anh có chút mơ hồ, cũng trở lên ôn hòa.

Cô không khỏi nhếch khóe miệng.

Hối hận không?

Không hối hận.

Cô chưa từng hối hận khi yêu người đàn ông này.

Không hối hận khi gả cho anh, khi mang thai cũng không hối hận, con mất rồi cũng không hối hận.

Cho dù, con đường của bọn họ đã xác định phải gập ghềnh trắc trở, cũng có thể sẽ không có kết cục tốt đẹp, nhưng vậy thì làm sao chứ?

Bọn họ ở cạnh nhau, cho dù trong chốc lát, cũng đủ rồi.

Cô tiến lên trước, ôm lấy anh từ phía sau.

“Anh làm đồ ngon gì vậy?”

Cô giả vờ nhẹ nhàng thoải mái nói.

“Món sườn xào chua ngọt mà em thích nhất, còn có súp gà nấm, thêm một con cá luộc nữa có được không, em cũng thích ăn cay”

“Ừ, thêm chút món chay nữa, phải cân đối dinh dưỡng”

Chương trước Chương tiếp
Loading...