Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1966
Chương 1966
Cô còn chưa nói hết, Cố Gia Huy đã nói tiếp.
€ô lè lưỡi một cái: “Chẳng lẽ không đúng sao? Trước đây, anh vô cùng hẹp hòi luôn, nhưng bây giờ anh lại rộng lượng hơn rất nhiều, em cứu Phó Minh Tước, anh cũng hiểu cho em..”
“Hành động của anh rất lý trí, nhưng không có nghĩa là trong lòng anh không thấy buồn. Nhưng anh biết em làm đúng, anh không nên trách móc nặng nề quá mức. Nếu khiến em không vui thì mới là sai lầm lớn nhất của anh”
“Vi vậy… Em không cần lo lắng anh nghĩ thế nào, chỉ cần vui vẻ là được. Anh cưới em về không phải để em lấy lòng anh, mà là để anh cưng chiều, yêu thương em, để em muốn làm gì thì làm, không cần phải sợ gì cả”
Hứa Minh Tâm nghe anh nói vậy thì trong lòng cực kỳ ấm áp.
“Nói như vậy thì… em to nhất hả? Trong nhà hay bên ngoài, em đều có thể quyết định sao?”
“Đương nhiên, anh cũng là của em, theo em trong nhà, bên ngoài sẽ do ai quyết định?”
“Thật tốt!”
Cô không nhịn được hôn má anh mấy cái, vô cùng hả dạ “Nhưng mà anh cũng có yêu cầu, em có thể mặc đồ đẹp nhưng không được hở ngực, hở chân, hở lưng, hở cánh tay. Không được tiếp xúc cơ thể, không được nhìn nhau vượt quá mười giây, không được uống cùng một ly nước, ăn cùng một chén, không được vượt qua đúng mười hai giờ, ăn uống xong xuôi thì gọi điện thoại cho anh, anh tới đón em”
“Yêu cầu của anh hơi bị nhiều rồi đói”
“Em có thể không đi, như vậy sẽ không có nhiều yêu cầu nữa”
“Thôi, em vẫn nên đi thì hơn, em muốn xem Diên hồi phục thế nào rồi”
Suy cho cùng, cô vẫn hơi lo lắng, nhưng chỉ là lo cho bạn bè chứ không phải tình cảm nam nữ.
Thật ra thì Cố Gia Huy cũng rất lo lằng, vì trong mấy tháng đó, Diên là chồng của cô ấy.
Càng để bọn họ tiếp xúc với nhau nhiều thì anh càng không yên tâm.
Nhưng… anh không muốn can thiệp quá nhiều vào quyết định của Hứa Minh Tâm.
Cho dù cô ngã vào vòng tay của Diên, có lý do để bỏ anh thì anh cũng không hối hận Anh không muốn bẻ gấy đôi cánh của cô, anh muốn cô được tự do bay lượn.
Strzyga nói tin này với Diên.
Cậu ấy kích động đứng phảt dậy từ trên ghế, không giấu được sự vui sướng trên mặt.
Cậu ấy túm chặt cánh tay Strzyga, phải xác nhận lại: “Chú chắc chắn Hứa Minh Tâm sẽ đến ăn cơm với tôi, hay là ở bãi biển huỳnh quang?
“Cậu chủ, cậu không nghe nhầm đâu, cô Minh Tâm đồng ý rồi”
“Sao Cố Gia Huy có thể để cô ấy đi được, anh ta biết tôi thích cô ấy, sao lại…”
“Dù thế nào thì cô Minh Tâm cũng là bạn cậu, đến chúc mừng bạn bè là hợp tình hợp lý.
Tôi chỉ nói một lúc, cô Minh Tâm đã đồng ý ngay, làm gì còn tâm trạng lo đến cậu Gia Huy nữa chứ? Điều đó cho thấy… trong lòng cô Minh Tâm, cậu chủ không thể so sánh với người khác”
Strzyga thêm măm dặm muối, không thể không bịa một chút, chỉ muốn Diên vui vẻ.
Hai chân đứng thẳng, lấy lại cuộc sống như người bình thường, đây là một chuyện cực kỳ đáng mừng.
Nhưng cậu chủ lại chẳng hề thấy vui vẻ, từ đó đến nay vẫn luôn cố ý khiến bản thân trở nên bận rộn, công việc bộn bề, cả người gầy đi trông thấy.