Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1862
Chương 1862
“Anh nợ em một mạng, chuyện này ngày sau có cơ hội nhất định sẽ đền đáp lại cho em. Em cứ suy nghĩ cho kỹ, nếu một khi cần anh giúp cứ trực tiếp nói với anh”
“Được, em nhất định sẽ suy nghĩ cho kỹ càng. Còn… Bữa cơm hôm nay em không có tâm trạng ăn, anh cứ dùng bữa đi.”
Cô ấy vội vã đứng dậy, bởi vì động tác quá hấp tấp nên va vào cạnh bàn, đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ra, chảy dọc theo thái dương xuống.
Trong lòng Gố Thiện Linh run lên, lập tức tiến lên, cũng không nghĩ đến… Cô ấy lại lạnh lùng quay người bỏ đi.
“Anh Cố Trường Quân… Xin tự trọng”
Cố Trường Quân đứng yên tại chỗ, hai chân như bị đóng đinh, không hề động đậy.
“Chúng ta không phải vợ chồng, không phải người thân, càng không phải bạn bè. Em không muốn có bất cứ quan hệ gì với anh, chúng ta… Dừng lại ở đây đi”
Giọng nói của Ôn Thanh Vân nhỏ nhẹ mà lạnh lùng, cô ấy nén cơn đau xuống, đứng thẳng người dậy rồi không thèm nhìn anh lấy một cái, không chút lưu luyến nào mà rời đi.
Đi được vài bước thì lảo đảo, thân hình nhỏ bé và yếu ớt lại vô cùng mạnh mẽ, thẳng tắp như bê tông cốt thép, vĩnh viễn cũng không ngã xuống.
Lòng tự trọng của cô ấy rất cao, một khi đã quyết định chuyện gì, sẽ không bao giờ cho mình cơ hội quay đầu lại nữa.
Cô ấy dám yêu cũng dám hận, điều này anh ta biết rõ, nhưng chính vì điểm ấy lại khiến cho anh ta đau lòng.
Anh ta biết Ôn Thanh Vân sẽ không làm khó mình, bởi vì tính tình của cô ấy không cho phép cô ấy làm như vậy.
Cô ấy sẽ không làm khó anh, yêu không được, chỉ biết làm tổn thương bản thân, tuyệt đối không làm tốn thương đối phương.
Nhưng chỉ cần anh ta còn sống, nhất định sẽ trở về bên cạnh .Josh, điều này…Vĩnh viễn cũng không thay đổi.
Rất nhanh đồ ăn Trung Quốc được đưa lên, đây đều là những món ngày xưa Cố Trường Quân thích, khẩu vị của anh ta vẫn như lúc trước, không hề thay đổi, chỉ là… Người anh ta thích lại thay đối Anh ta nếm thử một miếng, vị đắng chát.
Ôn Thanh Vân về đến công ty, đã thấy Ôn Mạc NCôn cùng với Cố Cố đứng đợi cô ấy ở trước cửa.
Hôm nay Cố Cố rất vui vẻ, bởi vì con bé được gặp bố.
Ôn Mạc NCôn cũng nghe tin tức, một trăm nghìn khả năng anh ta cũng không nghĩ đến trợ thủ đắc lực của Josh là K thực chất chính là Cố Trường Quân.
Nhưng anh ta thật sự không cười nổi, bởi vì K có quan hệ không bình thường với .Josh.
Anh ta nhìn Ôn Thanh Vân trở về với dáng vẻ mệt mỏi, không có ai đi bên cạnh, anh ta liền hiểu ra được vài phần “Thanh Vân, chị khỏe không?”
“Mẹ, bố đâu?” Cố Cố không thấy Cố Trường Quân, lo lắng hỏi.
“Đó không phải bố con, bố con đã chết, người đó là giả.”
“Là giả? Nhưng người đó rất giống với bố, nhưng… Nhưng Cố Cố cảm nhận được người đó chính là bố, người đó ôm con, con luôn cảm thấy vô cùng ấm áp…”
“Mẹ nói không phải chính là không phải, Cố Trường Quân đã chết, người đó… Không phải là Cố Trường Quân, không phải bố của con!”
“Bố… Bố không chết… Bố không chết…”