Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1626
Chương 1626
Cố Gia Huy nghe xong phát ngôn mạnh bạo chấn động địa cầu này xong thì bị sắc bởi nước miếng của chính mình.
“Đừng xấu hổ chứ, em sẽ chịu trách nhiệm với anh “Hứa Minh Tâm, em lại nói bậy gì đấy…”
“Chú ba Huy, ý anh là sao?”
“ỷ em là gì?”
Anh híp mắt lại, đôi mắt phượng đen láy sâu hút chứa đựng cảm xúc khó nói.
“Em chỉ muốn ngủ với anh thôi mà… Ngủ kiểu nam nữ với nhau ấy, em… em sắp hai mươi tuổi rồi…
Cô lắp bắp nói, bàn tay nhỏ không chịu yên phân mà dám mở cúc áo của anh.
“Vy Oanh nói, phải thử trước khi kết hôn.
Nhưng cô hoàn toàn không để ý gì, chỉ thấy sao cái cúc áo này bị quái gì mà khó mở thiết Cổ loay hoay một lúc lâu mà không mở được cái cúc nào, tức ghê
Sau đó cô nổi giận, bỏ tay ra rồi giận dỗi nói: “Không ngủ nữa! Sao mà khó ngủ với đàn ông thế.”
“Nhóc con này sao không thẹn thùng chút nào vậy, là em “ngủ” với anh à, phải là anh “ngủ” với em!”
Rất nhanh, anh cởi áo ra, bên dưới là quần tây.
Hứa Minh Tâm cúi đầu nhìn một phát, giật mình tỉnh lại hơn ban nãy nhiều: “Chú… chú ba HUy… anh bị điên à…”
Cố Gia Huy hung hăng nhíu mày, cô gái này cố ý sao? Thời khắc mấu chốt như thế mà sốt ruột đến nỗi chảy cả máu mũi?
Mà máu còn không ngừng chảy.
Anh làm gì còn tâm trạng nghĩ gì nữa, lập tức đỡ đầu cô lên, dùng nước lạnh dội lên trán của cô. Nhưng căn bản là không thể ngăn được, máu vẫn chay.
Cô che mũi, nhưng lại không ngăn nổi máu mũi chảy xuống kẽ ngón tay.
Đây là lần đầu tiên cô say rượu mà tỉnh táo như thế.
Thậm chí cô còn nghi ngờ, trước kia uống say, có phải là cũng quyến rũ Cố Gia Huy kiểu này không?
Cố Gia Huy không còn cách nào, chỉ có thể vội vàng gọi bác sĩ đến Thời điểm bác sĩ chạy đến, nhét một đống giấy vệ sinh vào mũi cô rồi ném đi. Cô cảm thấy lượng máu chảy ra ngoài của mình hao phí quá nhiều.
Bác sĩ kiểm tra một chút rồi nói: “Làm sao tim của cô lại đập nhanh như vậy, máu dồn quá nhiều vào tim cho nên mới dẫn đến chảy máu mũi. Lại thêm hơi nước mở một trong phòng tắm sẽ gây tê liệt thần kinh. Có phải cô bị thứ gì đó kích thích hay không?”
“Cơ… Cơ thể của chủ ba Huy…”
Cô nói lắp bắp.
Cố Gia Huy nghe vậy, sắc mặt lập tức khó coi.
Đứa nhỏ này còn dám thành thật như vậy, làm sao lời gì cũng dám nói ra bên ngoài thế?
Bác sĩ gia đình nghe vậy, trong lòng hiểu rõ nhìn về phía Cố Gia Huy, lộ ra một nụ cười sâu xa.
“Thì ra là thế, cậu chủ phải chú ý đó nha.”
Chú ý cái gì?
Rõ ràng là anh còn chưa kịp làm cái gì.