Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1474



Chương 1474

Cà phê đăng…

Thật khó nuốt.

Cô ấy vừa mới đưa tay ra, nhưng lại bị Hứa Trực Linh giữ chặt lại: “Cậu đang đùa tớ à? Trò đùa này không vui chút nào đầu, mong cầu hãy thu lại đi Hứa Minh Tâm ngồi thắng người, từng chữ một nơi ra đều rất to và mạnh mẽ.

Đôi mắt mây sáng ngời rạng rỡ kia nhìn Bạch Thư Hân không chớp mắt, vẫn cố chấp như vậy.

Cô muốn xem một chút dấu vết để lại, muốn thấy được một chút không tình nguyện của cô ấy.

Nhưng Bạch Thư Hân lại mìm cười, mim cười một cách vô tâm.

Thậm chí là hất tay cô ra.

“Minh Tâm, anh ấy và tớ vẫn chưa kết hôn, chỉ là một cặp đôi yêu nhau bình thường mà thôi, không thích hợp thì chia tay, có gì cần giải thích hay sao?”

“Giải thích chứ, cậu đang đùa giỡn tình cảm của người khác, cho dù cậu là bạn thân của tớ thì tớ cũng không thể bao che cho câu được, cậu đối xử với anh ấy như vậy, thật sự không công bằng.”

“Chuyện tình cảm vốn dĩ không hề công bằng, một người sẵn sàng đấu tranh còn người kia lại sẵn sàng chịu đựng, sao vậy? Tớ ghét nhất việc câu lên mặt giáo dục người khác, Hứa Minh Tâm, sau này cậu đừng có mà như vậy với tớ nữa!”

Cô ấy hơi tức giận, giọng điệu cũng trở nên hung hãng. Cô ấy chưa bao giờ có thể dựng cấu trừng mắt như thế này, giống như một con mèo bị giảm vào đuôi, toàn thân xù lông.

“Thư Hân… tớ sẽ không giúp cậu nói chia tay đâu, tớ không làm được.”

“Vậy quên đi, tớ sẽ tự mình nói, nếu như có thể làm bạn thì cứ tiếp tục làm bạn đi, nếu như cậu không thích nhìn hành động của tớ, vậy thì cậu đừng nhìn nữa, tâm trạng của cậu không tốt, vì Ôn Mạc Ngôn mà bệnh vực kẻ yếu, vậy thì tâm trạng của tớ cũng không tốt đâu!”

Bạch Thư Hân đập bàn đứng dậy, xách theo hành lý rồi muốn rời khỏi đây.

Nhưng không ngờ vừa quay người lại nhìn thấy hai người ngồi bàn bên cạnh.

Hai người Ôn Thanh Vân và Ôn Mạc Ngôn.

Trong nháy mắt sắc mặt cô ấy trở nên trắng bệch, kinh ngạc nhìn bọn họ.

Hứa Minh Tâm cũng đề ý tới bọn họ.

“Hai người… hai người đến đây từ lúc nào ?”

Ôn Mạc Ngôn đứng dậy, nói: “Chị Thanh Vân nói sẽ cho anh một điều bất ngờ, còn nói em ở đây, để cho anh đến sân bay đón, Bạch Thư Hân, đây chính là bất ngờ mà em dành cho anh sao?”

“Ôn Thanh Vân, chị điều tra tung tích của em sao?”

Bạch Thư Hân tức giận nhíu mày, chỉ vào cái mũi của Ôn Thanh Vâng “Em không cần quan tâm đến người khác, không phải em có lời muốn nói với anh sao?”

Ôn Mạc Ngôn ở trước mặt cô ấy, từng bước một tới gần.

Cô ấy đụng phải va li hành lý, cơ thể có chút lào dào.

Khi ánh mắt giao nhau, cô ấy nhìn thấy sự đau đớn sâu sắc trong mắt anh ta.

Đập vào mặt, như một làn sóng, ép cô ấy gần như không thở được.

Trái tim cô ấy bỗng nhiên lỡ nhịp, suýt chút nữa thì quên mất cách thở như thế nào.

Cô ấy gắt gao nghiên răng, bàn tay nhỏ bé năm chặt vào tay cầm va li hành lý.

Chương trước Chương tiếp
Loading...