Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1464
Chương 1464
“Em… em từng thấy rồi.”
“Thấy rồi? Vậy em hãy học theo nó, bà ngang để anh xem ai dám nói một chữ “Không” với em!” Cố Gia Huy tức giận nói, cứ nghĩ đến dáng vẻ bưng trà rót nước khi nãy là anh lại không bình tĩnh nổi.
Cô vợ nhỏ của anh còn chưa bao giờ ăn nói khám núm như vậy với anh bao giờ, còn đặc biệt pha cà phê cho người khác, nằm mơ đi.
Hứa Minh Tâm nghe thấy những lời bá đạo chuyện quyền như vậy liền thấy hơi dở khóc dở cười.
Cô dám chắc chắn rằng trên đời này chỉ có Cố Gia Huy dạy người ta như vậy, bò ngang, có thể gây chuyện tạo rắc rối, có thể kiêu căng ngạo mạn không coi ai ra gì.
“Em… em sẽ cố gắng “Hứa Minh Tâm, em nghe rõ cho anh, anh đặt em vào trong tâm can của mình, che chở em yêu thương em không phải là để em phải chịu ấm ức vì anh. Sau này bất kể em có gặp ai, miễn là em cảm thấy bản thân mình đúng, không sai là em có thể dựa vào lý lẽ để tranh luận, không cần phải nhẫn nhịn nhìn nhường một cách miễn cường vì bất cứ ai”
“Dù am có khoát một cái lỗ to trên trời, anh cũng sẽ lập lại nó cho em” Cố Gia Huy bá đạo nói.
“Em không biết nên trả lời thế nào “Em không cần trả lời, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là được.”
Anh kéo cô vào lòng, ôm cô thật chặt.
Đôi bàn tay to luồn qua tóc cô, xoa đầu cô.
“Anh không thể chịu đựng được khi thấy em nhẫn nhịn nhún nhường vì anh, điều đó khiến anh cảm thấy mình thật vô dụng, em hiểu không?”
Đây là lòng tự trọng của đàn ông sao?
Người Hứa Minh Tâm hơi cứng đờ, sau đó thuận tay ôm lấy anh, ngoan ngoãn gật đầu.
“Em biết rồi, sau này em sẽ xem cua bò nhiều hơn, được không?”.
“Tạm được. Chuyện của anh cũng gần xong rồi, đợi lát nữa anh sẽ đưa em đi chơi loanh quanh. Có một cửa hàng xiên que mới mở ở gần đây, chắc chắn em sẽ rất thích “
“Xiên que? Hay là bây giờ chúng ta đi luôn đi, bữa trưa là cơm Tây nên em ăn chưa ho…”
“Được, anh thu dọn đồ một chút rồi chúng ta sẽ lập tức xuất phát “
“Vậy bà kia phải làm sao đây?”
“Tự chạy tới đưa đồ đến!”
Hai người họ đã nhanh chóng đến được cửa tiệm đó, vì là ngày đầu khai trương nên giá cả rất ưu đãi.
Có điều cần phải xếp hàng.
Cố Gia Huy đậu chiếc xe đắt tiền bên lề rồi nắm lấy tay cô và tự giác đứng xếp hàng phía sau lưng mọi người.
Nhìn quần áo giày dép trên người anh thì biết anh là kiểu người thành công, thực sự không hợp với không khí huyên náo trước cửa tiệm.
Điều này cũng khiến cho rất nhiều người phải chủ ý đến, nhưng anh thì lại tỏ ra rất tự nhiên, chỉ là anh luôn ôm chặt lấy cô mà thôi.
“Như thế thì có thể tránh được rất nhiều phiền phức.”
“Là phiền phức của anh đúng không?”
Hứa Minh Tâm giận dỗi trợn anh một cái, không biết có bao nhiêu cô gái nhìn thấy anh thì đã thẩm thích anh rồi nữa.