Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1438
Chương 1438
Sau đó Bạch Thư Hân gọi điện tìm người của đồn cảnh sát.
“Tôi nghi ngờ ở đây có một vụ tổng tiền nên mời các anh đến một chuyển, càng sớm càng tốt, cuối năm mà làm phiền các anh rồi
Sau khi cuộc gọi cúp máy, cô ấy lại gửi ảnh cho bạn bè để giúp kiểm tra tính xác thực của những hóa đơn này.
Người bạn kia nói rằng mười phút nữa sẽ có kết
Cô ấy kiên nhẫn chờ đợi. quà.
Sau khi cô ấy làm tất cả những điều này, sắc mặt mấy người bên nhà vợ trở nên vô cùng khó coi.
Bà mẹ vợ lạnh lùng nói: “Tiền Cao Ban, đây là kiểu người thân gì vậy? Đang cố tình tìm lỗi sao? Anh có còn là đàn ông không? Vợ anh đang mang thai con của anh, ăn ngon một chút, anh cũng muốn tính toán rạch rồi sao?”
Nghệ được lời này, mặt Tiền Cao Ban liền đó bừng, cất giọng định phản bác nhưng lại bị Bạch Thư Hân chăn lại.
“Anh có thể tin tưởng để tôi giúp anh giải quyết không?”
“Có thể “
“Vậy anh còn muốn người vợ này không?”
“Tôi…”
Khuôn mặt của Tiền Cao Ban lộ ra vẻ đau khổ.
Tất nhiên là muốn, cả hai đã quen nhau từ lâu, cũng đã mang thai và có con rồi.
Nhưng nhóm người thân họ hàng này thực sự rất khủng khiếp và quá đáng.
“Vợ anh rất tốt, nhưng ở nhà không có quyền nói chuyện, đều là mẹ vợ quyết định. Anh nghĩ… đây không phải là chủ ý của cô ấy.”
“Nếu vợ anh thực sự yêu anh, cô ấy sẽ không bị thao túng như thế này. Nói trắng ra, có thể cô ấy không chân thành yêu anh như vậy. Cứ giao chuyện này cho tôi. Chuyện xấu nhất có thể xảy ra là gì chắc anh cũng đoán được, anh chịu được không?”
Phương án tồi tệ nhất chính là ly hôn.
Tiến Cao Ban cũng từng nghĩ đến, dù sao cũng đã lớn chuyện đến như vậy rồi,
Những luật pháp quy định người phụ nữ có thai thì không được ly hôn.
“Cô xử lý đi, anh sẵn sàng gánh chịu bất kể hậu quả như thế nào.”
Tiền Cao Ban chán nản nói.
Tình cảm dù sâu đậm đến đâu cũng không thể chịu đứng được mọi thử hết lần này đến lần khác.
Tình cảm là thứ xa xỉ đắt giá nhất.
“Tiền Cao Ban, anh là đàn ông à? Anh giao việc của vợ cho người ngoài giải quyết sao?”
Cậu em vợ lo lắng rồng lên.
Nhưng cậu ta không ngờ Bạch Thư Hân lại nặng nề đập tay lên bàn, sau đó tức giận nói: “Còn la hét cái gì, đây là nhà của anh sao? Tôi nói cho các người biết, nếu những hóa đơn này là giả, các người đều vào đồn cảnh sát mà chở đi. Đón năm mới mà cả nhà các người tề tụ đông đủ như vậy cũng coi như viên mãn rồi!”
“Cô con dâu này, nếu các người không tự mình đứa qua đây thì cũng không cần nữa, năm nay cho cô ta ở cùng mấy người luôn. Đừng dùng việc mang thai để chèn ép chúng tôi, đứa trẻ này là của nhà họ Tiến, nhưng lẽ nào không phải là con của cô ta? Bắt kẻ đó là ý muốn của các người hay của cô ta, đều coi đứa trẻ như một món hời để đổi lấy phần thường. Dù sao chuyện này cũng không có tác dụng với chúng tôi, một xu chúng tôi cũng không đưa “Mấy ngày này nếu bỏ qua được thì tốt, không làm hòa được thì xẻ rách mặt mũi cũng chẳng sao. Nói cho các người biết, chuyện của nhà họ Tiền chính là chuyện của nhà họ Bạch chúng tôi. Nếu các người là công dân tốt, tuân thủ luật pháp và quy định thì tôi cũng không thể làm gì các người. Nhưng bây giờ các người đang tổng tiền và làm trái đạo đức, thì tôi không thể để yên được “Mang thai không được ly hôn, đợi đứa nhỏ sinh ra luôn cũng được? Sinh ra rồi còn phải xét nghiệm rõ rằng, có phải là con cháu nhà họ Tiền hay không còn chưa biết được đâu?”