Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1416
Chương 1416
Cô ôm chặt lấy Bạch Thư Hân, vỗ nhẹ lên lưng cô ấy, muốn cho cô ấy dũng khí để không dễ dàng buông tay như vậy.
Cô ấy chỉ miễn cưỡng mỉm cười, đáp: “Cậu còn quên thêm một câu nữa, cậu với Cố Gia Huy cũng phải tốt đẹp viên mãn nhé, nửa năm nữa là hai người có thể kết hôn rồi.”
“Tớ sẽ cố gắng, cậu cũng được buông bỏ có được không?”
“Được rồi, tớ miễn cưỡng đồng ý với cậu.” Từ đấu đến cuối Bạch Thư Hân vẫn rất bình thản, nhưng thực ra trong lòng ai cũng đều hiểu rõ.
Mong chuyện đều được yên ổn, tốt đẹp.
Cuối tuần này là lễ kỷ niệm một trăm năm thành lập của tập đoàn Cổ Linh, là ngày đại hì gây kinh động cả giới thượng lưu của Đà Nẵng.
Địa chỉ tổ chức buổi tiệc được chọn ở clubhouse lớn nhất, vô cùng xa hoa sang trọng, còn có cả sân golf ngoài trời.
Ngày hôm đó, các nhân vật lớn sẽ tụ họp lại với nhau.
Hứa Minh Tâm đã dậy tắm rửa, thay đổi từ sáng sớm. Có một nhà tạo mẫu đặc biệt sẽ làm tóc và phối đồ cho cô.
Cô mặc một chiếc váy dài màu xanh đậm ánh sao với vô số những viên kim cương được định trên đó.
Phần áo ngực được phủ một lớp áo màu trắng để che đi cảnh xuân vô hạn.
Chân đi đôi giày gót nhọn màu trắng bạc tạo cảm giác giống như một nữ vương
Mái tóc dài thắng được làm xoăn gợn sóng, hơi nâu nâu màu hạt dẻ khiến chất tóc mềm mượt óng ả.
Cố Gia Huy thậm chí còn công phu chọn cho cô một chiếc vương miện,
Lúc Hứa Minh Tâm nhìn thấy, cô đã rất kinh ngạc.
Anh tự tay đội lên cho cô, khóe miệng cong lên, mim cười nói: “Đẹp lắm, nữ hoàng của anh”
“Trời ạ, sao anh lại nghĩ đến cái này?”
“Đây là lần đầu tiên anh giới thiệu vợ sắp cưới của mình trong một dịp trọng đại như vậy nên không dám thất lễ với nữ hoàng, đương nhiên anh phải cố gắng hết sức rồi. Đến lúc đó em đừng căng thẳng, tất cả đều đã có anh rồi. Đây là chiếc tai nghe mà Vy Oanh để lại, em đeo vào đi, cho dù chúng ta có tách ra anh cũng có thể biết được nhất cử nhất động của em.
“Ừm, em cũng sẽ mang theo máy ghi âm để để phòng vạn nhất. Chỉ là vết thương trên trán em vẫn chưa lành, dùng phần cũng không che đi được liệu có khó coi lắm không?” Cô lo lắng hỏi.
“Không đâu, hôm nay em là người đẹp nhất. Nhưng khoảnh khắc em xinh đẹp nhất nên là lúc gà cho anh, em mặc chiếc váy cưới anh đã chuẩn bị cho em mới đúng”
Còn có thể xinh đẹp hơn bây giờ sao?
Cô không dám tưởng tượng lúc mình giả cho Cố Gia Huy sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Liệu khách khứa có chật kín lễ đường không, liệu có hoa hồng ngợp trời không, liệu có phải toàn là vòm cột theo kiến trúc La Mã không?
Thực ra những điều đó không quan trọng.
Quan trọng là, chú rể có phải là Cố Gia Huy không.