Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1413



Chương 1413

“Cậu Gia Huy, cậu đã sắp xếp xe xong xuôi rồi, cậu… cậu đưa nó đi đi, tôi không muốn nhìn thấy đứa con gái bất hiểu này cho bẩn mắt nữa!” Dương Cường tàn nhẫn nói.

“Dì có ý kiến gì không?” Cố Gia Huy nhìn sang Quý Thiên Kim.

“Cứ làm theo ý của cậu đi. Quý Thiên Kim xua tay, không ngờ sự việc lại được giải quyết đơn giản như vậy.

Sự việc đã được giải quyết rồi, vậy cũng không cần phải ở lại nữa, ba người họ đứng dậy định rời đi.

Dương Cường áp giải Dương Cát Tường định đứa cô ta lên xe, cô ta vẫn đang giây giua bởi vì không cam tâm.

“Tại sao chứ? Tại sao anh cũng giúp con tiện nhân Hứa Minh Tâm kia, rốt cuộc cô ta tốt ở điểm nào chứ?”

“Cố Gia Huy, cô ta là một con đàn bà ở phố đèn đỏ, anh cũng bị cô ta lừa gạt thôi đúng không? Ai mà không biết dùng nhan sắc và lời nói thủ thi để làm lung lạc đối phương chứ?”

Cô ta không cam tâm.

Quý Thiên Kim nghe thấy những lời này liền đi chậm lại, quay người nói: “Cháu gái tôi gả cho cậu ta cũng đã là nhún nhường hạ mình rồi. Còn nữa, tôi không thích cô mắng cháu gái tôi.”

Nói rồi bà ta bước tới vung tay cho Dương Cát Tường mấy cái tát.

Hai má Dương Cát Tường sưng vù lên, khỏe miệng còn rỉ ra máu tươi, đau đến mức phải hít một ngụm khí lạnh.

“Mụ đàn bà đanh đá này!”

“Cô nói không sai, bà đây chính là mụ dàn bà đanh đá đây. Tôi đánh cô đấy, cô làm gì được tôi nào?”

Nói xong, bà ta lại cho Dương Cát Tường hai cái tát nữa. Mỗi một cái tắt đầu rất mạnh, đau đến mức khiến cô ta phải thở hổn hển.

Dương Cát Tường vẫn kiêu ngạo nói: “Bà đánh đi, có giỏi thì bà đánh chết tôi đi.

“Tôi có thể đánh cô, tại sao lại phải đánh chết cô? Người chết chơi không vui. Nói rồi, bà ta lại giảng thêm hai cái tát nữa.

“Đừng… đừng đánh nữa, đau… mụ đàn bà điên khùng này.”

Quý Thiên Kim thấy cô ta vẫn mắng mình liền không khách sáo nữa, vung tay tát cô ta thêm mấy cái.

Lần này Dương Cát Tường đã ngoan ngoãn hơn không lên tiếng nữa, nhìn Quý Thiên Kim với ánh mắt phẫn nộ.

Quý Thiên Kim vẫn chưa hài lòng, tiếp tục đánh cô ta, vừa đánh vừa nói: “Tôi cũng không thích cô trừng mắt nhìn tôi như vậy. Hận tôi à? Ghét tôi phải không? Muốn xé xác tôi thành trăm mảnh phải không? Vậy trước tiên cô cũng phải có năng lực đã, trước khi làm chuyện xấu phải nghĩ đến hậu quả một chút. Nếu đã dám làm thì phải tự gánh lấy hậu quả. Tôi nói cho cô biết, hôm nay tôi đánh cô, sau này nếu có có bản lĩnh hãy tìm tôi bảo thủ, tôi cũng sẵn sàng chịu.”

“Nhưng tôi phải nói rõ cho cô biết, cô không thể có cơ hội đó dầu “Đừng nhìn tôi như vậy, trông thật khiến người ta ghê tởm. Người biết khoe khoang phô trương quá nhiều, ai mà chẳng biết làm thế, nhưng thực sự động thủ thì có mấy ai? Tôi đã từng thấy rất nhiều những kẻ chỉ như hổ giấy, cũng đã từng thấy quá nhiều kẻ không biết tốt xấu như cô. Loại người như cô ấy, tôi đánh cô cũng là phúc phận của cô rồi. Cô cho rằng Minh Tâm nhà chúng tôi rất thấp kém, rất ti tiện sao? Cô là cái thá gì chứ mà cũng dám sỉ nhục con bé, xúc phạm tôi?”

Quý Thiên Kim vừa nói vừa đánh, cuối cùng Dương Cát Tường đã bị đánh đến sưng vù mặt mũi, trông như một cái đầu heo.

Mà Quỷ Thiên Kim cũng hơi đau tay, Quý Mặc Nhiên lập tức bước tới đau lòng cầm lấy tay bà ta.

Chương trước Chương tiếp
Loading...