Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1257
Chương 1257
Nhưng những ai bên cạnh đã biết chuyện của bạn họ đều cảm thấy rằng cô đã là người đàn bà của Cố Gia Huy.
Có lúc cô nghĩ rằng, nếu như lúc đầu cô không gặp gỡ Cố Gia Huy, hoặc là đêm đó cô không quay trở lại, trốn đi xa hơn chút nữa, có phải mọi chuyện đã có một kết cục khác hoàn toàn hay không?
Cô cứ cho rằng rời khỏi nhà họ Hứa, chính mình có thể thoát khỏi nhà tù rồi.
Nhưng hôm nay, cô lại tự tay tạo cho bản thân một cái nhà tù mới, tất cả đều do một tay mình thúc đầy mà tạo thành. “Hứa Minh Tâm, em cứ tuyên cho anh một bản án từ hình như vậy sao, cũng không muốn nghe anh giải thích mọi chuyện sao?”
“Không muốn, em sợ em nghe xong sẽ mềm lòng.
Trước kia xem phim trên tivi, kịch bản hay dùng của nam nữ chính chính là nam chính giải thích, nữ chính không nghe, tạo thành hiểu lầm ngày một sâu hơn. Chúng ta không phải hiểu lầm, là em… vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, trở thành vợ của anh. Em trở nên khác hoàn toàn con người trước kia, em cần phải điều chỉnh lại bản thân một lần nữa.”
“Sau khi điều chỉnh lại, em sẽ quay trở lại sao?”
“Sau này hãy nói đi…”
Đôi mắt cô hơi rũ xuống, nói chia tay với người đàn ông mà mình yêu nhất, đây là một chuyện khiến người ta tan nát cõi lòng.
Rất đau rất thống khổ
Cô khổ sở đến mức thở không được, cảm giác bản thân mình giống hệt như chết đi vậy. “Anh có thể vào phòng vệ sinh không? Em muốn thay quần áo.”
“Cái gì cũng đã làm rồi, bây giờ còn gì phải che che giấu giấu nữa chứ.” Anh cắn chặt răng nói, giọng nói vô cùng trầm thấp khàn khàn, mang theo chút hung ác. Lời nói này khiến hô hấp của cô trở nên tác nghẽn
Bàn tay nhỏ bé không tiếng động siết chặt lại. móng tay dâm thật sâu vào da thịt, đau như thế muối xát vào tim vậy. “Vậy được, đợi em dọn khỏi căn nhà này, chúng ta kết thúc thôi. Bây giờ… em vẫn là vợ chưa cưới của anh, đợi một lát nữa em sẽ thu dọn hành lý…”
Cô vẫn còn chưa dứt lời cả người Cố Gia Huy đã ép đến. Anh vừa mới tắm xong, còn sót lại chút hơi lạnh trên cơ thể, nửa thân dưới vẫn quấn khăn tắm.
Hai tay của anh giam chặt lại bàn tay nhỏ bé của cô dễ như trở bàn tay, ép chặt ở bên người, đôi môi mỏng dẫn đến, trần trọc quyến luyến, bá đạo cuồng dä.
Anh điên cuồng hấp thu như muốn lấp đầy những nỗi bất an trong lòng.
Anh không trách móc cô hành động như thể chẳng qua… anh sẽ không buông tay.
Có được Hứa Minh Tâm, mỗi khi làm việc anh thật sự phải cân nhắc rất nhiều thứ, cũng không thể lại làm việc gì cũng quên đi chính mình, mỗi lần hành động đều phải nghĩ ra biện pháp trở lui toàn thân Anh không thích bản thân mình như vậy, trở nên sở hải trước sau, việc gì cũng phải tiến hành trong bóng tối,
Nhưng… anh lại cam tâm tình nguyện, anh hiểu rất rõ chỉ có sống sót mới có thể mãi mãi ở bên cô.
Nhưng mà nếu anh muốn bình an sống sót thì phải trà một cái giá cực lớn.
Mà cái giá này người bình thường không cách nào có thể hình dung được, anh cũng không thể nói cho Hứa Minh Tâm biết được.
Nhưng mà anh tuyệt đối sẽ không buông tay.
Hứa Minh Tâm vậy mà không có phản kháng, ngược lại còn vụng về đáp lại.