Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1221
Chương 1221
“Anh đợi em lâu lắm rồi, cho anh ôm đã rồi hãy “Cậu chủ, tôi vẫn chưa đi đâu, anh kiềm chế chút ăn.” có được không? Nghe thấy những lời ấy, Khương Tuấn lập tức tỏ ra bức xúc. “Xem ra cậu không định xin nghỉ phép để lấy vợ đầu nhì
Cố Gia Huy nheo mắt lại, giọng điệu dọa dām. “Nghỉ phép? Lấy vợ? Anh sắp cưới Lâm Thanh Huyền đấy à?” Hứa Minh Tâm tròn mắt ngạc nhiên.
Khương Tuấn nghe thấy vậy thì bối rối gãi đầu, cảm thấy ngượng ngùng. “Vâng, định là cuối năm sẽ về quê làm đám cưới.. “Cuối năm? Thế thì sắp rồi còn gì?”
“Vâng…” Khương Tuấn cười đáp. “Chúc mừng nhé, chúc mừng nhé! Nhất định chúng tôi sẽ đến uống rượu mừng! Đến lúc đó tôi phải đòi một bao xì lớn mới được!”
“Chắc chắn rồi!”
Cố Gia Huy thấy họ trò chuyện rôm rả thì tỏ ra hậm hực.
Anh gỗ tay lên bàn phát ra tiếng động lộn xộn, Khương Tuấn lập tức hiểu ý ngay
Câu chủ đang ghen đây mà. Khương Tuấn cuống quýt kiểm lấy một cái cớ rồi nhanh chân bỏ đi.
Hứa Minh Tâm ngồi vào bàn ăn, vừa ăn vừa bùi ngùi xúc động, không ngờ là Khương Tuấn đã chuẩn bị làm đám cưới rồi. Anh ta và Lâm Thanh Huyền cũng chỉ mới quen nhau chưa được bao lâu, nhưng tình cảm của hai người tiến triển rất tốt, đến bây giờ cũng coi như trồng cây đã tới ngày hái quả. “Quê nhà Khương Tuấn ở đâu thế? Bao giờ cưới chúng mình sẽ cùng đi…
Cô còn chưa kịp nói hết thì đã liếc thấy Cố Gia Huy đang mặt nặng mày nhẹ, tối sầm lại như lớp nhẹ dưới đáy nồi.
Cô bỗng chợt hiểu ra, Cố Gia Huy lại lên cơn hẹp hòi.
Lúc này giai đoạn “tiền mãn kinh” của anh đến sớm, không chịu đựng nổi sự kích thích. Hễ nghe thấy những câu có liên quan đến việc lấy vợ, sinh con là tâm trạng trở nên bực dọc.
Cô vội vàng né tránh chủ đề này, sợ tự châm lửa đốt mình.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại của CÔ Gia Huy vang lên, là cuộc gọi của ông Cổ Chi Thanh. Anh không tránh đi mà nghe máy ngay trước mặt
Hứa Minh Tâm “Bố ạ, muộn thể này rồi tìm con có việc gì? “Năm nay đã đi làm kiểm tra sức khỏe tổng thể chưa? Đợt trước bố đi kiểm tra sức khỏe, chợt nhớ đến con nên gọi hỏi “Vẫn như vậy thôi.”
Anh trả lời hờ hững. “Con không có nhiều thời gian nữa đâu” Giọng nói của ông Cổ Chí Thanh trở nên nghiêm nghị, nặng nề. “Con biết, con đã bảo Khương Tuấn đi kiểm tra rồi, nếu như tìm được thích hợp thì sẽ thông báo cho con ngay”
“Tốt, bố đã mất anh hai con rồi, anh cả con chẳng làm nên được trò trống gì, bố chỉ còn lại con với Vy Oanh thôi. Các con phải thật khỏe mạnh đấy, biết chưa?”
“Biết rồi ạ.
Cuộc gọi kết thúc, Hứa Minh Tâm nhận thấy sắc mặt của anh không được tốt, cô không khỏi lo lắng nhìn anh: “Sao thế gi “Không sao, em mau ăn dì rồi ngủ, em cũng mệt rồi, anh muốn ôm em ngủ Hữa Minh Tâm không nghĩ ngợi gì nhiều, gật đầu la lịa và ăn thật nhanh.
Vào ngày lễ Quốc khánh, Cố Gia Huy phải đến chi nhánh ở London và bàn việc hợp tác với Ôn Thanh Vân
Tuy Bạch Thư Hân cũng muốn đi London nhưng cả phòng tài vụ đều phải tăng ca nên vì công việc mà cô ấy đành phải đau lòng bỏ lỡ.
Dĩ nhiên Hứa Minh Tâm chẳng có lí do gì để xin nghỉ nên cuối cùng đã tiến Cố Gia Huy lên đường.
Cà phòng tài vụ của cô chia nhau ra nghị luận phiên, sau lễ Quốc khánh, những người khác đều đi làm còn Hứa Minh Tâm thì được nghỉ, ôm giường ngủ li bì.