Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1171
Chương 1171
Ban đêm, cô ấy cứ lăn qua lăn lại không ngủ, sơ anh đi vào từ ban công nên cô ta không dám khóa nó. Lỡ như anh bị nhốt bên ngoài chịu lạnh cả một đêm thi sao.
Nhưng… ngày hôm sau, bên giường trống trải, hoàn toàn không có bóng dáng anh.
Cô ấy không thả lỏng mi ng càng khó chịu
Tối hôm qua, có lẽ anh không phát sốt đâu nhỉ?
Cô ấy gõ cửa phòng cách vách, cửa được mở ra nhanh, anh ăn mặc chỉnh tề xuất hiện phía sau cánh cửa. “Tôi vừa thay quần áo đi làm.”
“Đêm hôm qua anh không sao chứ?” Cô ấy lo lắng hỏi. “Không có chuyện gì, tôi ngủ rất ngon. Từ từ chúng ta sẽ ổn, là do tôi quá gấp gáp.”
Cô ấy nghe vậy thì an tâm nên quay về phòng rửa hon. mặt và thay đồ rồi xuống chung với anh.
Nhân viên quản lí trông thấy bọn họ có đôi có cặp liền khen không dứt lời, nào là ông trời tác hợp, nào là xứng lửa vừa đôi.
Hai người xuống dưới sảnh ăn sáng rồi đi làm.
Cô ấy vốn dĩ còn muốn tránh né, sợ đồng nghiệp đàm tiểu nhưng anh lại trắng trơn thiếu điều thông báo cho tất cả mọi người trên thế giới này là bọn họ đang ở bên nhau.
Thiện Ngôn nắm chặt tay cô ta đi vào công ty khiến bao người chú ý.
Anh trở lại phòng kế hoạch, toàn bộ nhân viên nhảy cẫng sung sướng ăn mừng.
Mọi người nhao nhao chạy tới hỏi thăm Bạch Minh
Châu.
Hai người ở bên nhau đã phát triển tới mức nào, khi nào kết hôn.
Cô ấy đau đầu chẳng biết phải trả lời thế nào.
Cả một ngày cô ấy sứt đầu mè trán.
Đến trưa, Thiện Ngôn còn muốn đi ăn cơm chung với nhau, cô ấy phải lấy Hứa Minh Tâm làm bìa đỏ đạn mới tránh được một kiếp.
Hai người không đi vào nhà ăn mà xuống quán trà ở dưới “Thư Hân à, cậu có nghĩ rằng như hai tháng sau anh ta sẽ không chịu rời đi không biết… Từ khi trò chơi này bắt đầu, dường như tớ không có quyền nó
Bạch Thư Hân đau đầu trả lời.
Cô ấy cũng không dám kích thích anh, sợ anh không thể kiểm soát mà làm ra hành vi hại người hại mình.
Nếu như trong hai tháng này, anh có thể thích ứng cuộc sống của người bình thường, có thể thay đổi thì cũng xem như là một chuyện ít nhất khi anh đi, tất cả mọi người cũng không cần nơm nớp lo sợ.
Bạch Thư Hân muốn dừng đề tài này lại, cô ta cảm thấy nhức đầu nên nói sang chuyện khác. “Sau khi tốt nghiệp, cậu muốn làm gì, học kỳ này để thực tập, học kỳ sau là làm luận văn tốt nghiệp rồi đó.”
“Tớ à? Sau khi học hết kỳ này thì tớ sẽ thi chứng chỉ kế toán để học thêm, không quá ép buộc thân, Sau này nếu không muốn làm nghề này nữa thì tớ sẽ mở một tiệm bánh, dù sao cũng không chết đói đầu”
“Cậu có bạn trai giàu mà, anh ấy nuôi câu lo gì chết đói. “Dù vậy thì tớ cũng phải nỗ lực kiếm tiền, tớ phải dùng chính đồng tiền tớ làm ra để mua quà cho anh ấy. Nhưng mấy món đó khá đắt..” Hứa Minh Tâm buồn rầu đáp.
“Giá bao nhiêu?”
“Một tỷ rưỡi.” Cô buồn bực bĩu môi. “Không phải cậu giàu lắm à?”