Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp

Chương 10



Bọn họ đều là thành viên thuộc công ty của Diệp Hoài Cẩn, từ lâu đã tò mò về người vợ thần bí của anh.
Nhưng dù thế nào hai người cũng không nghĩ đến, đối tượng mà bọn họ tò mò cứ thế xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Quả thực khiến người ta bất ngờ, không kịp chuẩn bị!
Tuy nhiên, người đại diện cũng xem như là một người có tố chất tâm lý khá mạnh mẽ, sau khi tiếp nhận sự thật kinh người này, anh ta lập tức giới thiệu bản thân mình với Mục Nhan.
“Xin chào, tôi là Hải Dương, là người đại diện của cô.”
Trợ lý ở bên cạnh nghe thấy người đại diện tự giới thiệu thì cũng lập tức mở miệng theo: “Em là Hứa Trạch Siêu, trợ lý của chị, chị có thể gọi em là Tiểu Hứa.”
“Chào mọi người, sau này xin hãy chỉ bảo nhiều hơn.” Mục Nhan mỉm cười với hai người, khóe miệng cô cong cong khiến người ta chỉ cần nhìn vào cô cũng cảm thấy thoải mái, còn có cặp mắt long lanh kia cũng khiến người ta không khỏi bị cô hấp dẫn, phải dừng ánh mắt trên người cô để nhìn thêm vài lần.
Trong lòng Hải Dương chợt bừng sáng, với giá trị nhan sắc cao như vậy, hơn nữa sau lưng cô còn có nhân vật lớn như Diệp Hoài Cẩn chống lưng, khoảng thời gian anh ta dẫn dắt cô, mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Giới giải trí mà! Chính là một thế giới nhìn vào nhan sắc.
Sau khi làm quen với Mục Nhan, Hải Dương cũng lên tiếng chào hỏi Diệp Hoài Cẩn.
Người anh ta dẫn dắt là vợ của anh Diệp, cũng coi như mở rộng thêm một mạng lưới quan hệ, vô cùng có lợi cho sự nghiệp trong giới giải trí của anh ta.
Anh ta nhất định phải cảm ơn anh Hướng thật tốt, nếu không nhờ có anh Hướng, anh ta sẽ không có cơ hội tốt như vậy.
Hải Dương, người vốn bị vây khốn trong khó khăn quá lâu, hiện tại đã sẵn sàng làm nên chuyện lớn lao!
Sau đó, Hải Dương xoay chuyển ánh mắt, dừng lại trên người ba cậu nhóc đang ngồi ăn trên ghế.
Đột nhiên ánh mắt của anh ta đối diện với ba cặp mắt đen láy, đáy mắt kia lộ ra chút nghi hoặc và tò mò, kết hợp với gương mặt non nớt trắng nõn, quả thực vô cùng đáng yêu.
Đây chắc hẳn là ba nhóc sinh ba!
Trái tim Hải Dương lập tức tan chảy vì sự đáng yêu này.
Ở một mức độ nào đó, những đứa trẻ ngây thơ đáng yêu chính là sự mềm mại có thể chạm đến trái tim.
Ngay lập tức, anh ta nở một nụ cười rạng rỡ với ba đứa nhỏ.
Ba đứa nhỏ cảm nhận được thiện ý từ ông chú này nên cũng mỉm cười đáp lại.
Vừa lúc ăn xong bữa sáng, ba đứa nhỏ xoay người rời khỏi bàn, lạch bạch chạy đến giữa Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan. Ba đứa nhỏ xếp thành hàng, ngẩng đầu nhìn Hải Dương, rồi lại nhìn về phía bố mẹ mình, anh cả Diệp Vũ Thánh nhỏ giọng hỏi khẽ: “Bố ơi, chú này là ai vậy?”
“Các con cứ gọi chú Hải là được, còn đây là chú Tiểu Hứa, lúc con và mẹ đi chơi hai chú ấy sẽ đi theo để giúp đỡ các con.” Diệp Hoài Cẩn kiên nhẫn giải thích.

Đây đúng là giai đoạn trẻ nhỏ nhận biết mọi vật xung quanh, anh cần phải giải thích tình huống với bọn chúng bằng thái độ bình đẳng, bọn nhỏ mới có thể ghi nhớ chắc chắn hơn.
“Chào chú Hải, chào chú Tiểu Hứa.” Sau khi nghe bố nói xong, ba đứa nhỏ lập tức cất lời bằng giọng nói non nớt dễ thương.
“Được rồi được rồi ~” Hải Dương lập tức vui vẻ nói.


Nhìn ánh mắt trong veo của bọn trẻ, tâm trạng người ta có thể bất ngờ bay bổng.
Không lâu sau, ba đứa nhỏ đã bắt đầu chơi đùa cùng Hải Dương và Tiểu Hứa.
Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn thu cảnh tượng đó vào trong mắt, họ cũng khá hài lòng với người đại diện Hải Dương này.
Cũng đúng thôi, Diệp Hoài Cẩn đã tự mình dặn dò, tất nhiên là Hướng Thiên sẽ tìm kiếm và lựa chọn người thích hợp nhất trong công ty, mặc dù danh tiếng của Hải Dương không lớn, nhưng năng lực cùng tính cách không tồi, người như vậy mới thích hợp nhất với tình huống của Mục Nhan và ba đứa nhỏ.
Mà trên thực tế cũng là như vậy, từ lúc bắt đầu rời khỏi nhà, hai người Hải Dương và Tiểu Hứa đã sắp xếp ổn thoả mọi chuyện, căn bản không cần Mục Nhan lo lắng điều gì.
Khi ở trên xe, hai người đã xác nhận rõ ràng từ lịch trình, khách sạn, thời gian ghi hình, địa điểm… với tổ tiết mục của “Vòng quanh thế giới”.
Rồi sau khi đến sân bay, thời gian máy bay cất cánh, hành lý ký gửi… Cũng đều do Hải Dương và Tiểu Hứa lo liệu.
Về phần Mục Nhan và ba đứa nhỏ chỉ cần ngồi trong phòng chờ VIP hưởng điều hòa và ăn uống.
Lúc này Mục Nhan mới thực sự cảm thấy có người đại diện thật tốt, nếu không chỉ dựa vào một mình cô thì thật sự mệt muốn chết.
Cho nên sau khi đã trải nghiệm cảm giác tiện lợi như thế, Mục Nhan lập tức tiếp nhận sự tồn tại của người đại diện và trợ lý.
“Xong rồi, khoảng nửa tiếng nữa có thể lên máy bay.” Lúc này, Hải Dương và Tiểu Hứa tiến vào phòng chờ VIP, Hải Dương chủ động nói ra tình hình.
“Làm phiền hai người rồi.” Mục Nhan vừa nói, vừa vội vàng đưa nước cho Hải Dương và Tiểu Hứa.
“Không sao, đều là việc chúng tôi nên làm.” Hải Dương tươi cười nói, mặc dù nói như thế, nhưng anh ta vẫn sẵn lòng nghe lời hay ý đẹp.

Lúc này, ấn tượng của Hải Dương về Mục Nhan thật sự càng ngày càng tốt.
Tuy rằng cô là vợ của ảnh đế, nhưng cô thật sự không có chút kênh kiệu nào cả, khiến người ta có một loại cảm giác là nhìn thế nào cũng thấy tốt đẹp.
Sau đó, Hải Dương ngồi bên cạnh giải thích một số điều với Mục Nhan.
Lần này Mục Nhan đang chuẩn bị lộ diện, nhưng rõ ràng cô cũng đặt nửa bước chân vào giới giải trí, vậy nên để Mục Nhan hiểu biết hơn về giới giải trí cũng là điều đúng đắn.

Mà Mục Nhan cũng sẵn sàng tiếp thu lời chỉ bảo của Hải Dương, vô cùng kiên nhẫn lắng nghe.
Về phần ba đứa nhỏ thì trực tiếp cầm máy tính bảng xem phim hoạt hình, chỉ thỉnh thoảng sẽ vươn tay tới đĩa đồ ăn ở trên bàn.
Bọn nhỏ thoải mái tự tại hơn mẹ rất nhiều.
Vậy nên sau vài lần liếc nhìn, Mục Nhan cũng yên tâm tập trung vào câu chuyện.
Mãi đến khoảng nửa tiếng sau, nhân viên sân bay mới đến dẫn hành khách khoang hạng nhất lên máy bay trước.
Nhóm người Mục Nhan trực tiếp tiến vào lối VIP, trên đường đi Hải Dương và Tiểu Hứa luôn theo sát bên cạnh Mục Nhan, chú ý các tình huống xung quanh.
Mà khi nhìn nhóm người này, trong lòng nhân viên hướng dẫn tại sân bay cũng có chút nghi hoặc nho nhỏ.
Trông họ không giống như một gia đình đi du lịch, ngược lại càng giống cấp trên và cấp dưới hơn, trong đó người phụ nữ duy nhất tựa như minh tinh, còn ba đứa nhỏ thoạt nhìn cũng vô cùng đáng yêu.
Mặc dù trong lòng có nghi hoặc, nhưng xuất phát từ đặc thù nghề nghiệp, các nhân viên vẫn phải làm tròn bổn phận dẫn dắt.
Cùng thời gian đó, cũng có một đội ngũ được dẫn qua lối đi VIP, khi đi đến thì vừa lúc nhìn thấy bóng dáng Hải Dương.
Lúc người phụ nữ đeo kính râm đi phía sau nhìn thấy Hải Dương, rõ ràng bước chân của cô ta có hơi khựng lại, sau đó cô ta nhìn về phía người đại diện bên cạnh: “Người phía trước là Hải Dương?”
“Hình như vậy.” Khi người đại diện nhìn qua, Hải Dương chỉ lộ ra một bên sườn mặt rồi biến mất.
“Gần đây anh ta có dẫn dắt người mới nào không?” Người phụ nữ tiếp tục hỏi, cô ta nhìn thấy rõ ràng Hải Dương đang che chở cho một người phụ nữ.
“Có thể dẫn dắt người mới nào được chứ, chỉ là mấy người cấp thấp mà thôi.” Người đại diện có chút khinh thường.
Sắc mặt người phụ nữ hơi khựng lại, sau đó cô ta nói: “Vừa rồi người phụ nữ đi trước anh ta có diện mạo không tồi, ít nhất cũng đẹp hơn tôi.”
“Yên tâm, xinh đẹp thì thế nào, trong giới này không thiếu nhất chính là gái xinh, huống chi, trong tay anh ta có thể có tài nguyên tốt sao?” Rõ ràng người đại diện không mấy quan tâm.
Người phụ nữ nghe vậy, im lặng một lát rồi nói: “Điều tra đi!”
Tuy rằng đã là chuyện quá khứ! Nhưng cô ta không muốn nhìn thấy anh ta phất lên lần nữa.
“Ừm.” Người đại diện nghe thế thì lập tức đồng ý, dù sao điều tra cũng chỉ là chuyện thuận tay mà thôi.
Sau đó, hai người tiến vào một lối đi khác, phương hướng trái ngược nhau.
Mà nhóm người Mục Nhan không biết mình được nhớ thương, trải qua gần bốn tiếng bay đã đặt chân đến Thành Đô.

Chương trước Chương tiếp
Loading...