Vĩnh Sinh
Chương 427: Tiên Thiên Đại Đế
"Tốt lắm, ta cũng vào trong trong Bát Bộ Phù Đồ một chút, hảo hảo tìm hiểu huyền diệu của Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, bảy ngày sau, sẽ ra nhìn xem Phương Hàn ngươi đại triển phong thái, như thế nào giết chết Như Ý Tử. Đây là chuyện tình giới tu đạo vạn năm khó gặp, nếu không kiến thức, cũng uổng cả đời này. Phương Hàn, ta cũng thật không ngờ, lúc đem ngươi vào Vũ Hóa Môn, lại sinh ra một nhân vật vĩ đại như vậy."
Phương Thanh Tuyết khoanh chân ngồi xuống.
"Sư tỷ khen trật rồi. Ban đầu là ta thu được Hoàng Tuyền Đồ, ăn vào Cửu Khiếu Kim Đan, bái Bạch Hải Thiện làm vi sư. Lại nói, chính là lợi dụng sư tỷ tiến vào Vũ Hóa Môn. Nhưng mà sư tỷ vì tu luyện thần thông, bỏ qua mất mấy ngàn năm thọ nguyên, ta nhất định sẽ tìm đan dược có tác dụng gia tăng thọ nguyên về cho sư tỷ."
Phương Hàn ngưng trọng nói: "Ta Phương Hàn, bổn sự khác không có, nhưng am hiểu nhất chính là cướp pháp bảo cùng đan dược. Cho dù có lên Bích Lạc, xuống Hoàng Tuyền, cũng kiếm được đan dược về cho sư tỷ."
"Không cần, cho dù có đan dược gia tăng thọ nguyên, ta cũng không phục dụng, tu đạo vốn là chuyện đập nồi dìm thuyền, lần này ta dùng mấy ngàn năm thọ nguyên thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật đổi lấy vài môn thần thông, chính là đã đoạn tuyệt đường lui của mình, cũng đã quyết tâm đánh sâu vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành vạn cổ cự đầu. Nếu như không đột phá được, vậy để cho ta triệt để biến mất đi. Ta tuyệt đối không cam lòng, một ngàn năm tu luyện lại vĩnh viễn không thể nào đột phá."
Trong giọng nói của Phương Thanh Tuyết, lộ ra một cỗ khí thế một đi không trở lại.
"Sư tỷ, tỷ đập sạch như vậy, dũng khí này tuyệt đối hơn ta, Phương Hàn bội phục. Lần này là chính thức bội phục tỷ. Hai mươi năm thọ nguyên, chỉ có hai mươi năm thọ nguyên. Đến lúc đó vạn nhất dầu hết đèn tắt..." Phương Hàn nghiêm nghị kính nể, nhìn vị nữ tử tàn nhẫn đối với người khác, đồng thời cũng tàn nhẫn đối với chính mình này, trong lòng hắn thật sự sinh ra tôn kính.
"Những thứ khác không cần nói, tu luyện thôi! Bên ngoài chắc hắn đang rất chấn động a."
Phương Thanh Tuyết triệt để nhắm mắt lại.
Hiện tại nàng chỉ còn lại hai mươi năm tuổi thọ *, phải giành giật từng giây, cướp đoạt nguyên khí, dũng mãnh tiến lên, không thể trì hoãn dù là nửa điểm. Nếu không khi thời gian vừa hết, nàng sẽ triệt để biến mất trong thiên địa.
<* Chỗ này tg lại ghi là sáu năm.... =.=!>
Giờ khắc này, trong Bát Bộ Phù Đồ có rất nhiều người, đều khắc khổ tu luyện. Toàn tâm toàn ý tu luyện, chỉ có bày ngày, Phương Hàn sẽ cùng Như Ý Tử quyết một trận chiến kinh thiên động địa!
Bất quá bọn họ tu luyện cũng không để ý đến chuyện bên ngoài, thế nhưng sau đó ba ngày, cả giới tu đạo đều biết một tên đệ tử Thần Thông Bí Cảnh của Vũ Hóa Môn, khiêu chiến với một vị vạn cổ cự đầu! Hơn nữa lại là sinh tử quyết chiến.
Nguyên bản, chỉ cần người có kiến thức một chút, sẽ cảm thấy tên đệ tử kia là một kẻ điên, căn bản khinh thường không thèm để ý, thế nhưng lần này lại bất đồng. Tên đệ tử Thần Thông Bí Cảnh kia chính là Phương Hàn!
Phương Hàn là ai? Thanh danh của hắn trên giới tu đạo đã lên cao vùn vụt, đầu tiên là tìm được di vật của Hoàng Tuyền Đại Đế, sau đó chém chết đệ tử Kim Đan của Thái Nhất Môn, đem Kim Đan hiến cho Linh Lung Tiên Tôn, lại ở trên đại yến của Linh Lung Tiên Tôn đánh bại Huyết Vũ Dương, Vạn Liên Sơn, Tiêu Phi, Ma Suất, chiếm được truyền thừa tam đại vô thượng thần thông.
Sau khi rời khỏi Linh Lung Phúc Địa, lại gặp phải thiên đạo lệnh truy sát, vạn cổ cự đầu Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân đều không thể giết chết được hắn!
Loại tin tức này, giống như ôn dịch truyền ra trong giới tu đạo, ai cũng biết Phương Hàn pháp lực vô biên, thần thông quảng đại, giống như Yên Thủy Nhất, Phạm Thanh Ảnh, đều có thể chống lại vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh.
Hiện tại, thậm chí vị trí thứ nhất trong Trường Sinh dự khuyết bảng, chính là cái tên Phương Hàn.
Nhân vật như vậy, khiêu chiến với vạn cổ cự đầu, cũng thật rất có khả năng.
Tất cả mọi người đều nghị luận về trận chiến này, đều chờ mong, nhìn xem một kẻ Thần Thông Bí Cảnh có thể chiến thắng vạn cổ cự đầu hay không! Tin tức rất nhanh được truyền bá đi.
Ba ngày sau, cơ hồ là tất cả đại môn phái Tiên Đạo, đại môn phái Ma Đạo, đại môn phái Yêu Đạo, thậm chí cả Ma tộc trong lòng đất, Lục Đạo Minh, Cửu Đỉnh Hiên, Thiên Đạo Các ba đại thương hội, hoàng thất của Đại Huyền đế quốc, một vài môn phái tán tu cường đại, cũng biết chuyện này. Thậm chí tất cả cao thủ, đều nghĩ muốn đi tới Vũ Hóa Môn quan sát một phen.
"Hảo khí phách, hảo khí phách, không thể tưởng được Phương Hàn ngươi lại gặp nguy mà không sao, đào thoát khỏi bàn tay vạn cổ cự đầu đuổi giết, bình an trở lại Vũ Hóa Môn, hơn nữa lập tức ra tay, quyết chiến với vạn cổ cự đầu. Khí phách bực này, Ứng Thiên Tình ta thật mặc cảm, bất quá ta không bởi vì thua trong tay ngươi mà chán nản, Thần Thông Bí Cảnh giao đấu bại trận cũng là bình thường, ai tiến vào Trường Sinh Bí Cảnh trước, trở thành vạn cổ cự đầu mới thực sự là thành tựu."
Trong làn gió sắc bén, Ma Suất "Ứng Thiên Tình" * trong tay cầm một phong thư, đứng trên đỉnh núi cao ngất nhìn về phương xa.
Dưới chân hắn, cả tòa núi lớn đều là một màu trắng noãn, đây là sơn môn của Tiên Thiên Ma Tông, cư nhiên là một tòa núi bạch cốt. Toàn bộ đều do hàng tỷ bạch cốt chồng chất mà thành, trên cổ sơn, có rất nhiều cung điên, sừng sững mà đứng, không ngờ cũng được kiến tạo bằng bạch cốt.
*< Tên thật của Ma Suất là Ứng Thiên Tình >
Bạch cốt làm núi, bạch cốt làm cung điện, toát ra dày đặc ma khí, bùng lên ngút trời.
Đây mới chính thức là Ma Môn, có khí chất của Ma Đạo, nhìn thoáng qua một cái cũng phát hiện bất đồng rõ ràng với Tiên Đạo.
"Tình nhi, ngươi còn đang suy nghĩ chuyện thua trong tay Phương Hàn sao?" Một thanh âm vang lên sau lưng Ứng Thiên Tình, Ma Suất vội vàng nhìn lại, là một người trung niên văn sĩ, mặc cẩm y, giống như sĩ phu trong thế tục, da mặt mịn màng như ngọc, toát ra một cỗ khí tức nho nhã. Hắn lập tức cúi đầu nói: "Phụ thân đại nhân!"
Người trung niên văn sĩ này cư nhiên là đệ nhất cao thủ danh chấn thiên địa của Ma Môn, sau Hoàng Tuyền Đại Đế, hắn chính là vi tôn của Ma Môn!
Tiên Thiên Đại Đế.
Ứng Tiên Thiên!
"Đây là tin tức mới nhất sao? Phương Hàn kẻ này thuận lợi trở lại Vũ Hóa Môn, sau đó còn khiêu chiến Như Ý Tử?" Ứng Tiên Thiên nhìn bức thư trong tay Ma Suất, khẽ cười nói.
"Nguyên lai phụ thân đại nhân đã biết." Ma Suất chấn động nói.
"Ta đang bế quan liền nhận được Lục Đạo tán nhân dùng Lục Đạo Bảo Giám truyền tin tới, cho nên mới biết chuyện này. Ta cũng rất có hứng thú đối với tên Phương Hàn này. Muốn đi Vũ Hóa Môn quan sát một phen. Đáng tiếc, chuyện tình năm đó giữa ta và Phong Bạch Vũ, vì một nữ tử, cả hai đều bị phản bội. Cho nên thật sự không muốn thấy hắn."
Ứng Tiên Thiên thở dài một tiếng: "Chiếm được Thiên Hoàng Kính, gần đây tu vi của Phong Bạch Vũ tiến triển rất nhanh, giữa chúng ta sớm muộn gì cũng phải giao thủ. Bất quá từ khi ta thua trong tay Tâm Ma lão nhân, liền tìm hiểu được Ma Môn cực hạn, cảnh giới đã sớm sớm đã cao hơn một bậc so với Phong Bạch Vũ, ngày khác tương kiến, có thể giải quyết nhân quả năm đó."
"Phụ thân đại nhân cùng Phong Bạch Vũ đều bị một nữ tử phản bội sao? Là Linh Lung Tiên Tôn?" Ma Suất dò hỏi, hắn trái lại biết cách đối xử trong Ma Môn, có hỏi chuyện này, Ứng Tiên Thiên cũng sẽ không trách tội. "Lần này con đi Linh Lung Phúc Địa mừng thọ, chứng kiến Linh Lung Tiên Tôn thi triển ra Đại Nguyện Vọng Thuật, đánh bại Hoàng Thiên cùng Hỗn Thiên đạo nhân, khí thế quả thật có thể trấn áp Chư Thiên vạn giới, chỉ có nữ tử ưu tú như vậy, mới đáng để phụ thân đại nhân theo đuổi a."
"Ngươi đoán sai rồi, không phải là Linh Lung Tiên Tôn. Đối với Linh Lung, ta chỉ có bội phục, ngưỡng mộ, trừ những thứ đó ra, không còn bất cứ ý nghĩ nào khác. Hơn nữa Linh Lung sẽ không thuộc về bất cứ kẻ nào, nàng thuộc về Tiên giới, thuộc về truyền kỳ, thuộc về truyền thuyết. Vĩnh viễn không phải người có thể nắm giữ, nàng là người muốn thoát khỏi xiềng xích vận mệnh. Nữ tử mà ta cùng Phong Bạch Vũ tranh đoạt, giống như một ngôi sao, sáng chói mắt. Không thuộc về Hoàng Huyền đại thế giới..."
Ứng Tiên Thiên thở dài thật sâu nhớ lại: "Vô Cực Tinh Cung... Vô Cực Tinh Cung... Nữ tử kia, chính là cung chủ của Vô Cực Tinh Cung." Trong miệng của hắn nói ra bốn chữ.
"Vô Cực Tinh Cung? Đó là môn phái gì?" Ma Suất hỏi.
"Đó là một ngôi sao thần bí, còn cổ xưa hơn nhiều so với Thái Nhất Môn, còn có môn phái cự đại là Quần Tinh Môn hiện tại chỉ là một chi nhánh mà nó lưu lại thôi." Ứng Tiên Thiên nói: "Lần này, ngươi thay ta tới Vũ Hóa Môn để xem Phương Hàn cùng Như Ý Tử giao thủ đi."
"Phụ thân đại nhân, con sẽ không đi đâu." Ma Suất nói: "Phương Hàn là đối thủ của con, con sớm muộn gì cũng đánh bại hắn. Khi nào tu vi còn chưa vượt qua hắn, cũng không nguyện ý đối mặt với hắn."
"Cũng tốt, ngươi có ý nghĩ như vậy, rất tốt. Là một trong những nhi tử kiệt xuất nhất của ta, sau này đại vị chưởng giáo của Tiên Thiên Ma Tông, sớm muộn gì cũng truyền cho ngươi. Bằng không ta cũng không truyền Mạt Pháp Chi Nhãn cho ngươi." Ứng Tiên Thiên trông thấy Ma Suất cự tuyệt, ngược lại trong lòng rất vui vẻ.
"Không thể tưởng được con lại được phụ thân đại nhân xem trọng như vậy, đáng tiếc, con lại bại bởi Phương Hàn, khiến phụ thân đại nhân mất mặt rồi." Ma Suất cúi gằm mặt xuống.
"Không trách ngươi, không trách ngươi. Cũng không phải ngươi bại bởi Phương Hàn, mà là ta bại bởi Hoàng Tuyền Đại Đế. Ngươi giao phong cùng Phương Hàn nhưng thật ra là Ứng Tiên Thiên ta giao phong cùng Hoàng Tuyền Đại Đế đã quá cố. Hoàng Tuyền Đại Đế, không hổ là người kiệt xuất nhất trong vạn năm qua của Ma Môn ta. Ma công cao thâm, cho dù sau khi chết, số mệnh cũng vẫn luôn bao lấy truyền nhân của hắn." Ứng Tiên Thiên lắc đầu.
"Đúng rồi, phụ thân đại nhân, người nói nếu như Hoàng Tuyền Đại Đế còn sống, cùng Tâm Ma lão nhân, ai sẽ mạnh hơn?" Ma Suất lại lần nữa hỏi: "Tâm Ma lão nhân được phụ thân đại nhân bội phục. Hắn có thể sánh vai với Hoàng Tuyền Đại Đế chứ?"
"Không thể so sánh, không thể so sánh." Ứng Tiên Thiên nói: "Hoàng Tuyền Đại Đế đã triệt để thoát ly Ma Đạo, nắm giữ Luân Hồi lực, tu luyện Đại Luân Hồi Thuật, cơ hồ có thể so sánh với Đại Nguyện Vọng Thuật của Linh Lung, nếu như hiện tại Hoàng Tuyền Đại Đế sống lại, Linh Lung cũng không đánh bại được hắn. Tại trên lực lượng thuần túy, Tâm Ma lão nhân không thể so với Hoàng Tuyền Đại Đế. Nhưng mà cảnh giới của Tâm Ma lão nhân phi thường huyền diệu, hắn đã tiếp cận cảnh giới vô thượng tâm ma, cho dù triệt để giết chết hắn, chỉ cần trong vũ trụ này, có sinh linh nào đó trong đầu xuất hiện tâm ma cường đại tới cảnh giới nhất định, hắn sẽ trọng sinh. Tâm ma tự đến, tâm ma tự đi. Đây là cảnh giới tối cao nhất của Ma Môn chúng ta, tâm ma tự tại. "Trong thiên đạo, còn có vật gì cao hơn trời? Chỉ có một, đó chính là tâm ma!"
"Trong thiên đạo, còn có vật gì cao hơn trời? Chỉ có tâm ma." Ma Suất lẩm bẩm mấy lời này, tựa hồ như đang lĩnh ngộ được cái gì đó, nhưng mà còn chưa nắm bắt được.
"Ta nghĩ, nếu như Phương Hàn là truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế, Tâm Ma lão nhân cũng sẽ chú ý tới hắn. Tâm Ma lão nhân vẫn muốn tìm một truyền nhân trong trong Hoàng Huyền đại thế giới, hắn đã tìm được, đó chính là Tiêu Phi của Thông Thiên Kiếm Phái, đánh tiếc kẻ này lại kém Phương Hàn quá xa."
Tiêu Phi đương nhiên không bằng Phương Hàn, nhưng mà trong giới tu đạo mà nói, hiếm có được kẻ nhân tài như Phương Hàn, kẻ này kinh thái tuyệt diễm, tương lai thành tựu chắc chắn không thấp. Nhưng mà trên người Phương Hàn còn có số mệnh của Hoàng Tuyền Đại Đế, cho nên mọi việc mới thuân lợi như vậy. Phụ thân đại nhân."
Bộ dạng của Ma Suất rất phục tùng nói.
"Khí vận, thứ này hư vô mở mịt, ai cũng không nói rõ được. Nhưng mà ngươi đã không muốn đi, vậy hãy cùng ta tiến vào Ma Cung đi, ta sẽ trợ giúp ngươi vận dụng Mạt Pháp Chi Nhãn, nhìn hết thảy động tĩnh của Vũ Hóa Môn. Ta luyện Mạt Pháp Chi Nhãn, chính là để xem xét chư thiên thế giới. Ta không thể thấy được chỗ sâu trong Vũ Hóa thiên cung, thế nhưng vẫn có thể thấy rõ cảnh vật bên ngoài Thiên Hình đài."
Vị đệ nhất nhân Ma Môn Ứng Tiên Thiên này phất tay một cái, viên Mạt Pháp Chi Nhãn trong mi tâm Ma Suất lập tức bay ra.
Viên Mạt Pháp Chi Nhãn này là do Ứng Tiên Thiên cùng rất nhiều vạn cổ cự đầu Tiên Thiên Ma Tông liên thủ, luyện chế ngàn năm mới thành. Thượng phẩm đạo khí, tuy không bằng Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Bất Diệt Điện Phù, thế nhưng khi ở trong tay Ứng Tiên Thiên, có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. Tra xét Chu Thiên thế giới, không gì không làm được.
"Đa tạ phụ thân đại nhân, lần này tìm hiểu được Ma Pháp Chi Nhãn, theo dõi Vũ Hóa Môn, con có thể bước vào thần thong thập trọng, Nghịch Thiên Cải Mệnh, hi vọng có thể vượt trước Phương Hàn một bước, bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành vạn cổ cự đầu."
Ma Suất biết, lần này là một cơ hội tốt.
"Ngươi khổ sở mê luyến nữ tử Phương Thanh Tuyết, tiến triển thế nào rồi? Nghe nói Vũ Hóa Môn vì tăng cường tu vi cho nàng, đặt biệt để nàng tiến vào chỗ sâu nhất trong Vũ Hóa thiên cung, dùng vô số nguyện lực của sinh linh, Thiên Ma nhằm tăng cường tu vi cho nàng, thậm chí còn từ nơi Cuồng Lôi xa xôi thu lấy tinh khí tia chớp cho nàng, ngươi có biết hiện tại nàng tu luyện tới cảnh giới nào rồi không?"
Ứng Tiên Thiên đột nhiên hỏi.
"Con thua ở trong tay Phương Hàn, sau đó vẫn luôn tĩnh tu, chuyện tình của Thanh Tuyết tạm thời quên mất." Ma Suất nói.
"Được, đa tình mà vong tình. Ái tình từ thâm sâu đến lạnh nhạt, đây cũng là một cảnh giới. Để ta dùng Mạt Pháp Chi Nhãn, nhìn trạng thái của nàng xem." Ứng Tiên Thiên phất tay, xé mở một khe không gian, sau đó mãnh liệt bước chân vào thời không phong bạo, trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.
Loại thủ đoạn trực tiếp dùng lực xé rách không gian này, lợi hại hơn rất nhiều so với Đại Na Di thuật của Hận Thiên Thần Hoàng. Chỉ là người có lĩnh ngộn cực kỳ cường hãn với không gian, thời gian mới có thể thi triển được. Nhưng mà cảnh giới của Hận Thiên Thần Hoàng còn yếu, há có thể so được với vị Ma Đạo đệ nhất nhân Ứng Tiên Thiên này.
Bằng không, nếu Đại Na Di thuật tu tới cực hạn, có thể trong nháy mắt xuyên qua mười vạn tám ngàn đại thế giới, xé rách chướng ngại của thế giới. Đây cũng là điều mà Ứng Tiên Thiên không thể so được.
Sơn môn của Thông Thiên Kiếm Phái. Tiêu Phi lẳng lặng ngồi trong hành cung của mình, bên cạnh hắn có ngồi một vị cường giả thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, Lăng Không Nhất Kiếm Phùng Phi Thiên, đại trường lão của Thông Thiên Kiếm Phái.
Vị đại trường lão của Thông Thiên Kiếm Phái này cũng có quan hệ rất tốt với Phương Hàn. Đã từng thu một trăm vạn tấm Nguyên Anh Đan của Phương Hàn, đổi ra là hai ba trăm triệu Bạch Dương Đan, quan hệ cá nhân khẳng định là rất tốt.
"Tiêu Phi, lần này ngươi thua ở trong tay Phương Hàn, cũng không nên kết thù, Phương Hàn kẻ này quả thật rất cường hoành, ta không thể phủ nhận, người này vạn năm cũng khó có một. Lần này hắn có thể khiêu chiến Như Ý Tử, song phương tiến hành sinh tử đổ ước, ta cũng đã nhận được tin tức. Chưởng giáo sư tôn đặc biệt ban thưởng cho ngươi một tấm Liệt Không Phù, có thể dùng một lần để xé rách hư không, có thể di chuyển trong phạm vi ba trăm ngàn dặm. Ngươi có thể dùng bốn ngày này đi tới Vũ Hóa Môn, chưởng giáo sư tôn đặc biệt để ta dặn dò ngươi, hãy tạo mối quan hệ tốt đẹp với Phương Hàn." Phùng Phi Thiên lấy ra một hộp ngọc, bên trong có một tờ thần phù ẩn chứa lực lượng không gian lực vô cùng cường hoành.
Từ Thông Thiên Kiếm Phái đến Vũ Hóa Môn, nhất định phải phi hành mất một tháng, chỉ có dùng lực lượng xé rách không gian mới có thể rút ngắn thời gian.
"Không có vấn đề gì, ta đã đáp ứng Phương Hàn, cùng hắn thành lập đội ngũ Chấp Pháp. Với thủ đoạn của hắn, nhất định có thể tung hoành Tiên Đạo, hiện tại cũng có thể tạo thành một thế lực cự đại trong tiên đạo thập môn."
Tiêu Phi tiếp nhận đạo Liệt Không Phù này, sau đó đứng dậy, trực tiếp bay ra khỏi Thông Thiên Kiếm Phái. Lẳng lặng đứng trên không trung, bốn phía không người, hắn cúi đầu nói: "Tiền bối, ngay cả người cũng muốn ta đi dựa vào Phương Hàn sao?"
"Đúng vậy, ngươi biết vì sao ta một mực không chịu nhận ngươi làm đệ tử không? Tư chất của ngươi tuy rất tốt, thế nhưng không thích hợp để tu luyện Đại Tâm Ma Thuật của ta, mà Phương Hàn kẻ này quỷ dị đa đoan, ta có thể thấy được bóng đánh vô thượng tâm ma trên người hắn. Ngươi đi tìm hắn đi, đầu nhập vào hắn. Huyền Hoàng đại thế giới chuẩn bị gặp một đại kiếp nạn xưa nay chưa từng có. Ngươi đi theo hắn, có lẽ còn có một đường sinh cơ, nếu không cứ ở trong Thông Thiên Kiếm Phái, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh. Kiếp nạn buông xuống, Thông Thiên Kiếm Phái cũng không biết tồn tại được bao lâu."
Trong lòng của hắn, truyền tới thanh âm này, dường như từ trong thời không vô cùng xa xôi.
Cái thanh âm này, lại chính là của "Tâm Ma lão nhân".
"Nguy cơ gì? Thông Thiên Kiếm Phái của tiểu nhân không thể bảo trụ sao!" Nghe thấy thanh âm này, Tiêu Phi bị dọa cho nhảy dựng lên, cơ hồ muốn rơi xuống mặt đất.
"Đây cũng là thiên cơ, không thể nói cho ngươi. Đi đi, hãy đi theo Phương Hàn."
Lời nói của "Tâm Ma lão nhân", ngoại trừ Tiêu Phi ra, không còn có bất cứ người nào có thể nghe thấy. Thanh âm này ở sâu trong nội tâm, thuộc về môn thần thông tự vấn tâm, ai cũng không thể nghe được.
Tiêu Phi khẽ cắn môi, đột nhiên xé rách Liệt Không Phù trên tay, một cỗ lực lượng mênh mông xé rách không gian, hiện ra vô cùng vô tậm thời không phong bạo, sau đó cỗ lực lượng này bao lấy hắn, để hắn tiến tới trung tâm, sau đó biến mất không thấy...
Huyền Hoàng đại thế giới, giống như một quả trứng gà cự đại trôi nổi trong vũ trụ tinh không.
Cho dù là ngôi sao lớn nhất trong vũ trụ, cũng không bằng một phần mười của Huyền Hoàng đại thế giới.
Từng dòng khí lưu vây chung quanh Huyền Hoàng đại thế giới, mỗi một đạo không biết dài mấy trăm tỷ Km. Đây là Thiên Cương Đại Khí. Từ vũ trụ tinh không nhìn lại, nó là một thế giới độc lập, địa vị vô cùng tôn quý. Chung quanh của nó, toàn bộ đều là tinh vân dày đặc, dường như dựa vào nguyên khí của đại thế giới này để tẩm bổ.
Trong mỗi một tinh vân, đều có trăm ngàn khối tinh cầu.
Nếu như lúc này có vài vị cao thủ cực kỳ cao minh như "Tiên Thiên Đại Đế" "Phong Bạch Vũ" "Hỗn Thiên đạo nhân" "Tâm Ma lão nhân" "Xích Uyên Ma Tôn", từ đằng xa nhìn qua Huyền Hoàng đại thế giới, sẽ phát hiện, trục tuyến của Huyền Hoàng đại thế giới như quả trứng gà này, có vô tận mênh mông nguyên khí, tràn ngập áp súc, khí tức cực lớn, quả thực là không gì sánh kịp.
Trên trục tuyến tựa hồ còn cất giấu một pho tượng, đủ có thể thôn phệ tất cả quái vật khổng lồ bên trong tinh không, cướp đoạt cả khí vận của Huyền Hoàng đại thế giới. Lại tựa hồ như người thống trị cả đại thế giới.
Không hề nghi ngờ, trên trục tuyến này, tựa có cất giấu một môn phái mạnh nhất của Huyền Hoàng đại thế giới, đệ nhất Tiên Đạo chi môn - Thái Nhất Môn.
Sở hữu tiên khí "Vĩnh Hằng Thần Lô", mà không một môn phái nào có.
Sơn môn của Thái Nhất Môn, đúng là nằm trên trục tuyến của Huyền Hoàng đại thế giới.
Từng tòa, từng tòa cung điện, núi lớn, toàn bộ đều lăng không phiêu phù ở vô cùng vô tận hư không. Thái Nhất Môn tồn tại giống như Linh Lung Phúc Địa, là một trục tuyến của Huyền Hoàng đại thế giới, tạo thành một thời không độc lập.
Tại giữa cái thời không độc lập này, thậm chí còn có một khỏa mặt trời, vĩnh viễn chiếu rọi khắp hư không.
Bên trong thời không độc lập này, không có bất cứ địa phương nào có bóng tối.
Giữa không trung của thời không độc lập này, khắp nơi đều tràn ngập một cỗ nguyên khí Tiên giới tươi mát, người thường thậm chí chỉ cần hít một ngụm, có thể sống thêm được mấy năm! Nếu như tu luyện trong này, không biết có bao nhiêu chỗ tốt.
Vô số đệ tử, tu luyện ở giữa thời không độc lập này.
Nhất là ở biên giới của thời không này, còn có một đường hầm đen kịt, tựa hồ như là thông tới một vài chiến trường dùng để lịch luyện.
Đây là "trùng động" mà Thái Nhất Môn bố trí, tại Huyền Hoàng đại thế giới, thậm chí vựa ngoại ngôi sao, đều có cứ điểm. Nói cách khác, nếu có để tử ở bên ngoài gặp nạn, đệ tử bên trong lập tức có thể thông qua "trùng động" Trực tiếp tới bất cứ một chỗ cứ điểm nào trên Huyền Hoàng đại thế giới cứu viện.
Mà trung ương Thái Nhất Môn, lại là một tòa điện phủ.
Tòa điện phủ này, lớn gấp trăm lần Vũ Hóa thiên cung, phía trên điện phủ, có một bảng hiệu, trên đó viết bốn chữ to "Vĩnh Hằng Thần Điện".
Đây là hạch tâm chi địa của Thái Nhất Môn, tòa cung điện này cũng không phải thực thể, mà là nguyên khí tiên khí của Vĩnh Hằng Thần Lô biến hóa thành một cái điện phủ, nhưng mà cũng không khác gì cung điện thật.
Yên Thủy Nhất lúc này đang bước trên bậc thang của "Vĩnh Hằng Thần Điện".
"Chúc mừng Đại sư tỷ, chúc mừng Đại sư tỷ, đã một bước lên trời, trở thành vạn cổ cự đầu! Chính thức bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh!" Một đoàn đệ tử của Thái Nhất Môn vây bên cạnh Yên Thủy Nhất.
Đều là thiên cổ tiểu cự đầu cấp bậc Kim Đan cũng có thần thông cửu trọng, thập trọng cường giả.
Vương Thiên Nhất, Chu Dương Nhất, Chu Xử Nhất... Những nhân vật này đều cúi đầu trước Yên Thủy Nhất: "Xem ra Thái Nhất Môn thật sự có khí vận rất dày, vô cùng hưng thịnh, sau khi sư tỷ bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, chữ "Nhất" kia nên bỏ đi, hẳn là gọi là "Thiên" mới đúng, Yên Thủy Thiên phó chưởng môn!"
"Đúng vậy, chữ "Nhất" của sư tỷ có thể đổi thành chữ "Thiên" rồi!"
Ngô Nhân Nhất thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh vô cùng cung kính nói.
Quy củ của Thái Nhất Môn là, sau khi chân truyền đệ tử tu luyện tới Kim Đan, sau cái tên sẽ được thêm chữ "Nhất", tỏ vẻ duy ngã độc tôn.
Mà chân truyền đệ tử luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, chẳng những có thể trở thành Phó chưởng môn, mà còn có thể xóa chữ "Nhất" đi thay bằng chữ "Thiên".
Đây là đãi ngộ hết sức tôn quý. Cho dù là đại trường lão cũng không được đối đãi như vậy, như Đường Cảnh Sơn bị Tiên Thiên Đại Đế chém cụt một cánh tay, cũng không có gọi là Đường Cảnh Thiên.
Gọi là "Thiên", ngoại trừ thái thượng trưởng lão như "Quá Hoàng Thiên" "Quá Long Thiên", còn có kẻ bị Linh Lung Tiên Tôn dùng Tu Di Kim Sơn ép chết là Thái Dục Thiên, ngoài ra còn có chưởng môn Thái Hỗn Thiên.
Hỗn Thiên đạo nhân, tên thật là Thái Hỗn Thiên.
Mà hiện tại Yên Thủy Nhất có thể đổi tên là "Yên Thủy Thiên".
"Phó chưởng môn Đại sư tỷ, lần này sư tôn tại Vĩnh Hằng Thần Điện triệu kiến tỷ, hiển nhiên là muốn mở đại hội để các đại môn phái tới ăn mừng, Thái Nhất Môn ta lại xuất hiện một vị vạn cổ cự đầu." Một tên đệ tử hâm mộ nói.
"Không cần phải mở đại hội làm gì, chờ khi ta tu thành Bất Tử Chi Thân cũng không muộn." Yên Thủy Nhất nói: "Về phần sửa tên, phó chưởng môn, cái này đều phải chờ khi ta đi gặp chưởng giáo chí tôn đã."
Yên Thủy Nhất nói: "Gần đây, có tin tức gì của Phương Hàn không?"
Phương Thanh Tuyết khoanh chân ngồi xuống.
"Sư tỷ khen trật rồi. Ban đầu là ta thu được Hoàng Tuyền Đồ, ăn vào Cửu Khiếu Kim Đan, bái Bạch Hải Thiện làm vi sư. Lại nói, chính là lợi dụng sư tỷ tiến vào Vũ Hóa Môn. Nhưng mà sư tỷ vì tu luyện thần thông, bỏ qua mất mấy ngàn năm thọ nguyên, ta nhất định sẽ tìm đan dược có tác dụng gia tăng thọ nguyên về cho sư tỷ."
Phương Hàn ngưng trọng nói: "Ta Phương Hàn, bổn sự khác không có, nhưng am hiểu nhất chính là cướp pháp bảo cùng đan dược. Cho dù có lên Bích Lạc, xuống Hoàng Tuyền, cũng kiếm được đan dược về cho sư tỷ."
"Không cần, cho dù có đan dược gia tăng thọ nguyên, ta cũng không phục dụng, tu đạo vốn là chuyện đập nồi dìm thuyền, lần này ta dùng mấy ngàn năm thọ nguyên thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật đổi lấy vài môn thần thông, chính là đã đoạn tuyệt đường lui của mình, cũng đã quyết tâm đánh sâu vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành vạn cổ cự đầu. Nếu như không đột phá được, vậy để cho ta triệt để biến mất đi. Ta tuyệt đối không cam lòng, một ngàn năm tu luyện lại vĩnh viễn không thể nào đột phá."
Trong giọng nói của Phương Thanh Tuyết, lộ ra một cỗ khí thế một đi không trở lại.
"Sư tỷ, tỷ đập sạch như vậy, dũng khí này tuyệt đối hơn ta, Phương Hàn bội phục. Lần này là chính thức bội phục tỷ. Hai mươi năm thọ nguyên, chỉ có hai mươi năm thọ nguyên. Đến lúc đó vạn nhất dầu hết đèn tắt..." Phương Hàn nghiêm nghị kính nể, nhìn vị nữ tử tàn nhẫn đối với người khác, đồng thời cũng tàn nhẫn đối với chính mình này, trong lòng hắn thật sự sinh ra tôn kính.
"Những thứ khác không cần nói, tu luyện thôi! Bên ngoài chắc hắn đang rất chấn động a."
Phương Thanh Tuyết triệt để nhắm mắt lại.
Hiện tại nàng chỉ còn lại hai mươi năm tuổi thọ *, phải giành giật từng giây, cướp đoạt nguyên khí, dũng mãnh tiến lên, không thể trì hoãn dù là nửa điểm. Nếu không khi thời gian vừa hết, nàng sẽ triệt để biến mất trong thiên địa.
<* Chỗ này tg lại ghi là sáu năm.... =.=!>
Giờ khắc này, trong Bát Bộ Phù Đồ có rất nhiều người, đều khắc khổ tu luyện. Toàn tâm toàn ý tu luyện, chỉ có bày ngày, Phương Hàn sẽ cùng Như Ý Tử quyết một trận chiến kinh thiên động địa!
Bất quá bọn họ tu luyện cũng không để ý đến chuyện bên ngoài, thế nhưng sau đó ba ngày, cả giới tu đạo đều biết một tên đệ tử Thần Thông Bí Cảnh của Vũ Hóa Môn, khiêu chiến với một vị vạn cổ cự đầu! Hơn nữa lại là sinh tử quyết chiến.
Nguyên bản, chỉ cần người có kiến thức một chút, sẽ cảm thấy tên đệ tử kia là một kẻ điên, căn bản khinh thường không thèm để ý, thế nhưng lần này lại bất đồng. Tên đệ tử Thần Thông Bí Cảnh kia chính là Phương Hàn!
Phương Hàn là ai? Thanh danh của hắn trên giới tu đạo đã lên cao vùn vụt, đầu tiên là tìm được di vật của Hoàng Tuyền Đại Đế, sau đó chém chết đệ tử Kim Đan của Thái Nhất Môn, đem Kim Đan hiến cho Linh Lung Tiên Tôn, lại ở trên đại yến của Linh Lung Tiên Tôn đánh bại Huyết Vũ Dương, Vạn Liên Sơn, Tiêu Phi, Ma Suất, chiếm được truyền thừa tam đại vô thượng thần thông.
Sau khi rời khỏi Linh Lung Phúc Địa, lại gặp phải thiên đạo lệnh truy sát, vạn cổ cự đầu Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân đều không thể giết chết được hắn!
Loại tin tức này, giống như ôn dịch truyền ra trong giới tu đạo, ai cũng biết Phương Hàn pháp lực vô biên, thần thông quảng đại, giống như Yên Thủy Nhất, Phạm Thanh Ảnh, đều có thể chống lại vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh.
Hiện tại, thậm chí vị trí thứ nhất trong Trường Sinh dự khuyết bảng, chính là cái tên Phương Hàn.
Nhân vật như vậy, khiêu chiến với vạn cổ cự đầu, cũng thật rất có khả năng.
Tất cả mọi người đều nghị luận về trận chiến này, đều chờ mong, nhìn xem một kẻ Thần Thông Bí Cảnh có thể chiến thắng vạn cổ cự đầu hay không! Tin tức rất nhanh được truyền bá đi.
Ba ngày sau, cơ hồ là tất cả đại môn phái Tiên Đạo, đại môn phái Ma Đạo, đại môn phái Yêu Đạo, thậm chí cả Ma tộc trong lòng đất, Lục Đạo Minh, Cửu Đỉnh Hiên, Thiên Đạo Các ba đại thương hội, hoàng thất của Đại Huyền đế quốc, một vài môn phái tán tu cường đại, cũng biết chuyện này. Thậm chí tất cả cao thủ, đều nghĩ muốn đi tới Vũ Hóa Môn quan sát một phen.
"Hảo khí phách, hảo khí phách, không thể tưởng được Phương Hàn ngươi lại gặp nguy mà không sao, đào thoát khỏi bàn tay vạn cổ cự đầu đuổi giết, bình an trở lại Vũ Hóa Môn, hơn nữa lập tức ra tay, quyết chiến với vạn cổ cự đầu. Khí phách bực này, Ứng Thiên Tình ta thật mặc cảm, bất quá ta không bởi vì thua trong tay ngươi mà chán nản, Thần Thông Bí Cảnh giao đấu bại trận cũng là bình thường, ai tiến vào Trường Sinh Bí Cảnh trước, trở thành vạn cổ cự đầu mới thực sự là thành tựu."
Trong làn gió sắc bén, Ma Suất "Ứng Thiên Tình" * trong tay cầm một phong thư, đứng trên đỉnh núi cao ngất nhìn về phương xa.
Dưới chân hắn, cả tòa núi lớn đều là một màu trắng noãn, đây là sơn môn của Tiên Thiên Ma Tông, cư nhiên là một tòa núi bạch cốt. Toàn bộ đều do hàng tỷ bạch cốt chồng chất mà thành, trên cổ sơn, có rất nhiều cung điên, sừng sững mà đứng, không ngờ cũng được kiến tạo bằng bạch cốt.
*< Tên thật của Ma Suất là Ứng Thiên Tình >
Bạch cốt làm núi, bạch cốt làm cung điện, toát ra dày đặc ma khí, bùng lên ngút trời.
Đây mới chính thức là Ma Môn, có khí chất của Ma Đạo, nhìn thoáng qua một cái cũng phát hiện bất đồng rõ ràng với Tiên Đạo.
"Tình nhi, ngươi còn đang suy nghĩ chuyện thua trong tay Phương Hàn sao?" Một thanh âm vang lên sau lưng Ứng Thiên Tình, Ma Suất vội vàng nhìn lại, là một người trung niên văn sĩ, mặc cẩm y, giống như sĩ phu trong thế tục, da mặt mịn màng như ngọc, toát ra một cỗ khí tức nho nhã. Hắn lập tức cúi đầu nói: "Phụ thân đại nhân!"
Người trung niên văn sĩ này cư nhiên là đệ nhất cao thủ danh chấn thiên địa của Ma Môn, sau Hoàng Tuyền Đại Đế, hắn chính là vi tôn của Ma Môn!
Tiên Thiên Đại Đế.
Ứng Tiên Thiên!
"Đây là tin tức mới nhất sao? Phương Hàn kẻ này thuận lợi trở lại Vũ Hóa Môn, sau đó còn khiêu chiến Như Ý Tử?" Ứng Tiên Thiên nhìn bức thư trong tay Ma Suất, khẽ cười nói.
"Nguyên lai phụ thân đại nhân đã biết." Ma Suất chấn động nói.
"Ta đang bế quan liền nhận được Lục Đạo tán nhân dùng Lục Đạo Bảo Giám truyền tin tới, cho nên mới biết chuyện này. Ta cũng rất có hứng thú đối với tên Phương Hàn này. Muốn đi Vũ Hóa Môn quan sát một phen. Đáng tiếc, chuyện tình năm đó giữa ta và Phong Bạch Vũ, vì một nữ tử, cả hai đều bị phản bội. Cho nên thật sự không muốn thấy hắn."
Ứng Tiên Thiên thở dài một tiếng: "Chiếm được Thiên Hoàng Kính, gần đây tu vi của Phong Bạch Vũ tiến triển rất nhanh, giữa chúng ta sớm muộn gì cũng phải giao thủ. Bất quá từ khi ta thua trong tay Tâm Ma lão nhân, liền tìm hiểu được Ma Môn cực hạn, cảnh giới đã sớm sớm đã cao hơn một bậc so với Phong Bạch Vũ, ngày khác tương kiến, có thể giải quyết nhân quả năm đó."
"Phụ thân đại nhân cùng Phong Bạch Vũ đều bị một nữ tử phản bội sao? Là Linh Lung Tiên Tôn?" Ma Suất dò hỏi, hắn trái lại biết cách đối xử trong Ma Môn, có hỏi chuyện này, Ứng Tiên Thiên cũng sẽ không trách tội. "Lần này con đi Linh Lung Phúc Địa mừng thọ, chứng kiến Linh Lung Tiên Tôn thi triển ra Đại Nguyện Vọng Thuật, đánh bại Hoàng Thiên cùng Hỗn Thiên đạo nhân, khí thế quả thật có thể trấn áp Chư Thiên vạn giới, chỉ có nữ tử ưu tú như vậy, mới đáng để phụ thân đại nhân theo đuổi a."
"Ngươi đoán sai rồi, không phải là Linh Lung Tiên Tôn. Đối với Linh Lung, ta chỉ có bội phục, ngưỡng mộ, trừ những thứ đó ra, không còn bất cứ ý nghĩ nào khác. Hơn nữa Linh Lung sẽ không thuộc về bất cứ kẻ nào, nàng thuộc về Tiên giới, thuộc về truyền kỳ, thuộc về truyền thuyết. Vĩnh viễn không phải người có thể nắm giữ, nàng là người muốn thoát khỏi xiềng xích vận mệnh. Nữ tử mà ta cùng Phong Bạch Vũ tranh đoạt, giống như một ngôi sao, sáng chói mắt. Không thuộc về Hoàng Huyền đại thế giới..."
Ứng Tiên Thiên thở dài thật sâu nhớ lại: "Vô Cực Tinh Cung... Vô Cực Tinh Cung... Nữ tử kia, chính là cung chủ của Vô Cực Tinh Cung." Trong miệng của hắn nói ra bốn chữ.
"Vô Cực Tinh Cung? Đó là môn phái gì?" Ma Suất hỏi.
"Đó là một ngôi sao thần bí, còn cổ xưa hơn nhiều so với Thái Nhất Môn, còn có môn phái cự đại là Quần Tinh Môn hiện tại chỉ là một chi nhánh mà nó lưu lại thôi." Ứng Tiên Thiên nói: "Lần này, ngươi thay ta tới Vũ Hóa Môn để xem Phương Hàn cùng Như Ý Tử giao thủ đi."
"Phụ thân đại nhân, con sẽ không đi đâu." Ma Suất nói: "Phương Hàn là đối thủ của con, con sớm muộn gì cũng đánh bại hắn. Khi nào tu vi còn chưa vượt qua hắn, cũng không nguyện ý đối mặt với hắn."
"Cũng tốt, ngươi có ý nghĩ như vậy, rất tốt. Là một trong những nhi tử kiệt xuất nhất của ta, sau này đại vị chưởng giáo của Tiên Thiên Ma Tông, sớm muộn gì cũng truyền cho ngươi. Bằng không ta cũng không truyền Mạt Pháp Chi Nhãn cho ngươi." Ứng Tiên Thiên trông thấy Ma Suất cự tuyệt, ngược lại trong lòng rất vui vẻ.
"Không thể tưởng được con lại được phụ thân đại nhân xem trọng như vậy, đáng tiếc, con lại bại bởi Phương Hàn, khiến phụ thân đại nhân mất mặt rồi." Ma Suất cúi gằm mặt xuống.
"Không trách ngươi, không trách ngươi. Cũng không phải ngươi bại bởi Phương Hàn, mà là ta bại bởi Hoàng Tuyền Đại Đế. Ngươi giao phong cùng Phương Hàn nhưng thật ra là Ứng Tiên Thiên ta giao phong cùng Hoàng Tuyền Đại Đế đã quá cố. Hoàng Tuyền Đại Đế, không hổ là người kiệt xuất nhất trong vạn năm qua của Ma Môn ta. Ma công cao thâm, cho dù sau khi chết, số mệnh cũng vẫn luôn bao lấy truyền nhân của hắn." Ứng Tiên Thiên lắc đầu.
"Đúng rồi, phụ thân đại nhân, người nói nếu như Hoàng Tuyền Đại Đế còn sống, cùng Tâm Ma lão nhân, ai sẽ mạnh hơn?" Ma Suất lại lần nữa hỏi: "Tâm Ma lão nhân được phụ thân đại nhân bội phục. Hắn có thể sánh vai với Hoàng Tuyền Đại Đế chứ?"
"Không thể so sánh, không thể so sánh." Ứng Tiên Thiên nói: "Hoàng Tuyền Đại Đế đã triệt để thoát ly Ma Đạo, nắm giữ Luân Hồi lực, tu luyện Đại Luân Hồi Thuật, cơ hồ có thể so sánh với Đại Nguyện Vọng Thuật của Linh Lung, nếu như hiện tại Hoàng Tuyền Đại Đế sống lại, Linh Lung cũng không đánh bại được hắn. Tại trên lực lượng thuần túy, Tâm Ma lão nhân không thể so với Hoàng Tuyền Đại Đế. Nhưng mà cảnh giới của Tâm Ma lão nhân phi thường huyền diệu, hắn đã tiếp cận cảnh giới vô thượng tâm ma, cho dù triệt để giết chết hắn, chỉ cần trong vũ trụ này, có sinh linh nào đó trong đầu xuất hiện tâm ma cường đại tới cảnh giới nhất định, hắn sẽ trọng sinh. Tâm ma tự đến, tâm ma tự đi. Đây là cảnh giới tối cao nhất của Ma Môn chúng ta, tâm ma tự tại. "Trong thiên đạo, còn có vật gì cao hơn trời? Chỉ có một, đó chính là tâm ma!"
"Trong thiên đạo, còn có vật gì cao hơn trời? Chỉ có tâm ma." Ma Suất lẩm bẩm mấy lời này, tựa hồ như đang lĩnh ngộ được cái gì đó, nhưng mà còn chưa nắm bắt được.
"Ta nghĩ, nếu như Phương Hàn là truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế, Tâm Ma lão nhân cũng sẽ chú ý tới hắn. Tâm Ma lão nhân vẫn muốn tìm một truyền nhân trong trong Hoàng Huyền đại thế giới, hắn đã tìm được, đó chính là Tiêu Phi của Thông Thiên Kiếm Phái, đánh tiếc kẻ này lại kém Phương Hàn quá xa."
Tiêu Phi đương nhiên không bằng Phương Hàn, nhưng mà trong giới tu đạo mà nói, hiếm có được kẻ nhân tài như Phương Hàn, kẻ này kinh thái tuyệt diễm, tương lai thành tựu chắc chắn không thấp. Nhưng mà trên người Phương Hàn còn có số mệnh của Hoàng Tuyền Đại Đế, cho nên mọi việc mới thuân lợi như vậy. Phụ thân đại nhân."
Bộ dạng của Ma Suất rất phục tùng nói.
"Khí vận, thứ này hư vô mở mịt, ai cũng không nói rõ được. Nhưng mà ngươi đã không muốn đi, vậy hãy cùng ta tiến vào Ma Cung đi, ta sẽ trợ giúp ngươi vận dụng Mạt Pháp Chi Nhãn, nhìn hết thảy động tĩnh của Vũ Hóa Môn. Ta luyện Mạt Pháp Chi Nhãn, chính là để xem xét chư thiên thế giới. Ta không thể thấy được chỗ sâu trong Vũ Hóa thiên cung, thế nhưng vẫn có thể thấy rõ cảnh vật bên ngoài Thiên Hình đài."
Vị đệ nhất nhân Ma Môn Ứng Tiên Thiên này phất tay một cái, viên Mạt Pháp Chi Nhãn trong mi tâm Ma Suất lập tức bay ra.
Viên Mạt Pháp Chi Nhãn này là do Ứng Tiên Thiên cùng rất nhiều vạn cổ cự đầu Tiên Thiên Ma Tông liên thủ, luyện chế ngàn năm mới thành. Thượng phẩm đạo khí, tuy không bằng Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Bất Diệt Điện Phù, thế nhưng khi ở trong tay Ứng Tiên Thiên, có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. Tra xét Chu Thiên thế giới, không gì không làm được.
"Đa tạ phụ thân đại nhân, lần này tìm hiểu được Ma Pháp Chi Nhãn, theo dõi Vũ Hóa Môn, con có thể bước vào thần thong thập trọng, Nghịch Thiên Cải Mệnh, hi vọng có thể vượt trước Phương Hàn một bước, bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành vạn cổ cự đầu."
Ma Suất biết, lần này là một cơ hội tốt.
"Ngươi khổ sở mê luyến nữ tử Phương Thanh Tuyết, tiến triển thế nào rồi? Nghe nói Vũ Hóa Môn vì tăng cường tu vi cho nàng, đặt biệt để nàng tiến vào chỗ sâu nhất trong Vũ Hóa thiên cung, dùng vô số nguyện lực của sinh linh, Thiên Ma nhằm tăng cường tu vi cho nàng, thậm chí còn từ nơi Cuồng Lôi xa xôi thu lấy tinh khí tia chớp cho nàng, ngươi có biết hiện tại nàng tu luyện tới cảnh giới nào rồi không?"
Ứng Tiên Thiên đột nhiên hỏi.
"Con thua ở trong tay Phương Hàn, sau đó vẫn luôn tĩnh tu, chuyện tình của Thanh Tuyết tạm thời quên mất." Ma Suất nói.
"Được, đa tình mà vong tình. Ái tình từ thâm sâu đến lạnh nhạt, đây cũng là một cảnh giới. Để ta dùng Mạt Pháp Chi Nhãn, nhìn trạng thái của nàng xem." Ứng Tiên Thiên phất tay, xé mở một khe không gian, sau đó mãnh liệt bước chân vào thời không phong bạo, trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.
Loại thủ đoạn trực tiếp dùng lực xé rách không gian này, lợi hại hơn rất nhiều so với Đại Na Di thuật của Hận Thiên Thần Hoàng. Chỉ là người có lĩnh ngộn cực kỳ cường hãn với không gian, thời gian mới có thể thi triển được. Nhưng mà cảnh giới của Hận Thiên Thần Hoàng còn yếu, há có thể so được với vị Ma Đạo đệ nhất nhân Ứng Tiên Thiên này.
Bằng không, nếu Đại Na Di thuật tu tới cực hạn, có thể trong nháy mắt xuyên qua mười vạn tám ngàn đại thế giới, xé rách chướng ngại của thế giới. Đây cũng là điều mà Ứng Tiên Thiên không thể so được.
Sơn môn của Thông Thiên Kiếm Phái. Tiêu Phi lẳng lặng ngồi trong hành cung của mình, bên cạnh hắn có ngồi một vị cường giả thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, Lăng Không Nhất Kiếm Phùng Phi Thiên, đại trường lão của Thông Thiên Kiếm Phái.
Vị đại trường lão của Thông Thiên Kiếm Phái này cũng có quan hệ rất tốt với Phương Hàn. Đã từng thu một trăm vạn tấm Nguyên Anh Đan của Phương Hàn, đổi ra là hai ba trăm triệu Bạch Dương Đan, quan hệ cá nhân khẳng định là rất tốt.
"Tiêu Phi, lần này ngươi thua ở trong tay Phương Hàn, cũng không nên kết thù, Phương Hàn kẻ này quả thật rất cường hoành, ta không thể phủ nhận, người này vạn năm cũng khó có một. Lần này hắn có thể khiêu chiến Như Ý Tử, song phương tiến hành sinh tử đổ ước, ta cũng đã nhận được tin tức. Chưởng giáo sư tôn đặc biệt ban thưởng cho ngươi một tấm Liệt Không Phù, có thể dùng một lần để xé rách hư không, có thể di chuyển trong phạm vi ba trăm ngàn dặm. Ngươi có thể dùng bốn ngày này đi tới Vũ Hóa Môn, chưởng giáo sư tôn đặc biệt để ta dặn dò ngươi, hãy tạo mối quan hệ tốt đẹp với Phương Hàn." Phùng Phi Thiên lấy ra một hộp ngọc, bên trong có một tờ thần phù ẩn chứa lực lượng không gian lực vô cùng cường hoành.
Từ Thông Thiên Kiếm Phái đến Vũ Hóa Môn, nhất định phải phi hành mất một tháng, chỉ có dùng lực lượng xé rách không gian mới có thể rút ngắn thời gian.
"Không có vấn đề gì, ta đã đáp ứng Phương Hàn, cùng hắn thành lập đội ngũ Chấp Pháp. Với thủ đoạn của hắn, nhất định có thể tung hoành Tiên Đạo, hiện tại cũng có thể tạo thành một thế lực cự đại trong tiên đạo thập môn."
Tiêu Phi tiếp nhận đạo Liệt Không Phù này, sau đó đứng dậy, trực tiếp bay ra khỏi Thông Thiên Kiếm Phái. Lẳng lặng đứng trên không trung, bốn phía không người, hắn cúi đầu nói: "Tiền bối, ngay cả người cũng muốn ta đi dựa vào Phương Hàn sao?"
"Đúng vậy, ngươi biết vì sao ta một mực không chịu nhận ngươi làm đệ tử không? Tư chất của ngươi tuy rất tốt, thế nhưng không thích hợp để tu luyện Đại Tâm Ma Thuật của ta, mà Phương Hàn kẻ này quỷ dị đa đoan, ta có thể thấy được bóng đánh vô thượng tâm ma trên người hắn. Ngươi đi tìm hắn đi, đầu nhập vào hắn. Huyền Hoàng đại thế giới chuẩn bị gặp một đại kiếp nạn xưa nay chưa từng có. Ngươi đi theo hắn, có lẽ còn có một đường sinh cơ, nếu không cứ ở trong Thông Thiên Kiếm Phái, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh. Kiếp nạn buông xuống, Thông Thiên Kiếm Phái cũng không biết tồn tại được bao lâu."
Trong lòng của hắn, truyền tới thanh âm này, dường như từ trong thời không vô cùng xa xôi.
Cái thanh âm này, lại chính là của "Tâm Ma lão nhân".
"Nguy cơ gì? Thông Thiên Kiếm Phái của tiểu nhân không thể bảo trụ sao!" Nghe thấy thanh âm này, Tiêu Phi bị dọa cho nhảy dựng lên, cơ hồ muốn rơi xuống mặt đất.
"Đây cũng là thiên cơ, không thể nói cho ngươi. Đi đi, hãy đi theo Phương Hàn."
Lời nói của "Tâm Ma lão nhân", ngoại trừ Tiêu Phi ra, không còn có bất cứ người nào có thể nghe thấy. Thanh âm này ở sâu trong nội tâm, thuộc về môn thần thông tự vấn tâm, ai cũng không thể nghe được.
Tiêu Phi khẽ cắn môi, đột nhiên xé rách Liệt Không Phù trên tay, một cỗ lực lượng mênh mông xé rách không gian, hiện ra vô cùng vô tậm thời không phong bạo, sau đó cỗ lực lượng này bao lấy hắn, để hắn tiến tới trung tâm, sau đó biến mất không thấy...
Huyền Hoàng đại thế giới, giống như một quả trứng gà cự đại trôi nổi trong vũ trụ tinh không.
Cho dù là ngôi sao lớn nhất trong vũ trụ, cũng không bằng một phần mười của Huyền Hoàng đại thế giới.
Từng dòng khí lưu vây chung quanh Huyền Hoàng đại thế giới, mỗi một đạo không biết dài mấy trăm tỷ Km. Đây là Thiên Cương Đại Khí. Từ vũ trụ tinh không nhìn lại, nó là một thế giới độc lập, địa vị vô cùng tôn quý. Chung quanh của nó, toàn bộ đều là tinh vân dày đặc, dường như dựa vào nguyên khí của đại thế giới này để tẩm bổ.
Trong mỗi một tinh vân, đều có trăm ngàn khối tinh cầu.
Nếu như lúc này có vài vị cao thủ cực kỳ cao minh như "Tiên Thiên Đại Đế" "Phong Bạch Vũ" "Hỗn Thiên đạo nhân" "Tâm Ma lão nhân" "Xích Uyên Ma Tôn", từ đằng xa nhìn qua Huyền Hoàng đại thế giới, sẽ phát hiện, trục tuyến của Huyền Hoàng đại thế giới như quả trứng gà này, có vô tận mênh mông nguyên khí, tràn ngập áp súc, khí tức cực lớn, quả thực là không gì sánh kịp.
Trên trục tuyến tựa hồ còn cất giấu một pho tượng, đủ có thể thôn phệ tất cả quái vật khổng lồ bên trong tinh không, cướp đoạt cả khí vận của Huyền Hoàng đại thế giới. Lại tựa hồ như người thống trị cả đại thế giới.
Không hề nghi ngờ, trên trục tuyến này, tựa có cất giấu một môn phái mạnh nhất của Huyền Hoàng đại thế giới, đệ nhất Tiên Đạo chi môn - Thái Nhất Môn.
Sở hữu tiên khí "Vĩnh Hằng Thần Lô", mà không một môn phái nào có.
Sơn môn của Thái Nhất Môn, đúng là nằm trên trục tuyến của Huyền Hoàng đại thế giới.
Từng tòa, từng tòa cung điện, núi lớn, toàn bộ đều lăng không phiêu phù ở vô cùng vô tận hư không. Thái Nhất Môn tồn tại giống như Linh Lung Phúc Địa, là một trục tuyến của Huyền Hoàng đại thế giới, tạo thành một thời không độc lập.
Tại giữa cái thời không độc lập này, thậm chí còn có một khỏa mặt trời, vĩnh viễn chiếu rọi khắp hư không.
Bên trong thời không độc lập này, không có bất cứ địa phương nào có bóng tối.
Giữa không trung của thời không độc lập này, khắp nơi đều tràn ngập một cỗ nguyên khí Tiên giới tươi mát, người thường thậm chí chỉ cần hít một ngụm, có thể sống thêm được mấy năm! Nếu như tu luyện trong này, không biết có bao nhiêu chỗ tốt.
Vô số đệ tử, tu luyện ở giữa thời không độc lập này.
Nhất là ở biên giới của thời không này, còn có một đường hầm đen kịt, tựa hồ như là thông tới một vài chiến trường dùng để lịch luyện.
Đây là "trùng động" mà Thái Nhất Môn bố trí, tại Huyền Hoàng đại thế giới, thậm chí vựa ngoại ngôi sao, đều có cứ điểm. Nói cách khác, nếu có để tử ở bên ngoài gặp nạn, đệ tử bên trong lập tức có thể thông qua "trùng động" Trực tiếp tới bất cứ một chỗ cứ điểm nào trên Huyền Hoàng đại thế giới cứu viện.
Mà trung ương Thái Nhất Môn, lại là một tòa điện phủ.
Tòa điện phủ này, lớn gấp trăm lần Vũ Hóa thiên cung, phía trên điện phủ, có một bảng hiệu, trên đó viết bốn chữ to "Vĩnh Hằng Thần Điện".
Đây là hạch tâm chi địa của Thái Nhất Môn, tòa cung điện này cũng không phải thực thể, mà là nguyên khí tiên khí của Vĩnh Hằng Thần Lô biến hóa thành một cái điện phủ, nhưng mà cũng không khác gì cung điện thật.
Yên Thủy Nhất lúc này đang bước trên bậc thang của "Vĩnh Hằng Thần Điện".
"Chúc mừng Đại sư tỷ, chúc mừng Đại sư tỷ, đã một bước lên trời, trở thành vạn cổ cự đầu! Chính thức bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh!" Một đoàn đệ tử của Thái Nhất Môn vây bên cạnh Yên Thủy Nhất.
Đều là thiên cổ tiểu cự đầu cấp bậc Kim Đan cũng có thần thông cửu trọng, thập trọng cường giả.
Vương Thiên Nhất, Chu Dương Nhất, Chu Xử Nhất... Những nhân vật này đều cúi đầu trước Yên Thủy Nhất: "Xem ra Thái Nhất Môn thật sự có khí vận rất dày, vô cùng hưng thịnh, sau khi sư tỷ bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, chữ "Nhất" kia nên bỏ đi, hẳn là gọi là "Thiên" mới đúng, Yên Thủy Thiên phó chưởng môn!"
"Đúng vậy, chữ "Nhất" của sư tỷ có thể đổi thành chữ "Thiên" rồi!"
Ngô Nhân Nhất thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh vô cùng cung kính nói.
Quy củ của Thái Nhất Môn là, sau khi chân truyền đệ tử tu luyện tới Kim Đan, sau cái tên sẽ được thêm chữ "Nhất", tỏ vẻ duy ngã độc tôn.
Mà chân truyền đệ tử luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, chẳng những có thể trở thành Phó chưởng môn, mà còn có thể xóa chữ "Nhất" đi thay bằng chữ "Thiên".
Đây là đãi ngộ hết sức tôn quý. Cho dù là đại trường lão cũng không được đối đãi như vậy, như Đường Cảnh Sơn bị Tiên Thiên Đại Đế chém cụt một cánh tay, cũng không có gọi là Đường Cảnh Thiên.
Gọi là "Thiên", ngoại trừ thái thượng trưởng lão như "Quá Hoàng Thiên" "Quá Long Thiên", còn có kẻ bị Linh Lung Tiên Tôn dùng Tu Di Kim Sơn ép chết là Thái Dục Thiên, ngoài ra còn có chưởng môn Thái Hỗn Thiên.
Hỗn Thiên đạo nhân, tên thật là Thái Hỗn Thiên.
Mà hiện tại Yên Thủy Nhất có thể đổi tên là "Yên Thủy Thiên".
"Phó chưởng môn Đại sư tỷ, lần này sư tôn tại Vĩnh Hằng Thần Điện triệu kiến tỷ, hiển nhiên là muốn mở đại hội để các đại môn phái tới ăn mừng, Thái Nhất Môn ta lại xuất hiện một vị vạn cổ cự đầu." Một tên đệ tử hâm mộ nói.
"Không cần phải mở đại hội làm gì, chờ khi ta tu thành Bất Tử Chi Thân cũng không muộn." Yên Thủy Nhất nói: "Về phần sửa tên, phó chưởng môn, cái này đều phải chờ khi ta đi gặp chưởng giáo chí tôn đã."
Yên Thủy Nhất nói: "Gần đây, có tin tức gì của Phương Hàn không?"