Vĩnh Sinh
Chương 425: Tiềm lực của Vũ Hóa Môn
"Lần này sư tỷ đoán sai rồi, không phải là ta tới mượn Bất Diệt Điện Phù, kiện thần chi lợi khí này há có thể đơn giản cho người mượn? Ta tới là để tặng cho tỷ một chuyện tốt lành." Phương Hàn cũng khoanh chân ngồi xuống đối mặt với Phương Thanh Tuyết, rồi nói tiếp: "Ta há lại không biết, Như Ý Tử có thể mượn được Đại Hoang Cổ Lô của Hoa Thiên Đô, bằng vào thực lực vạn cổ cự đầu, hắn có thể thúc dục được tám phần lực lượng của Đại Hoang Cổ Lô, uy lực vô cùng. Bất quá ta từ trước đến nay không làm chuyện gì mà không nắm chắc, đã quyết đinh khiêu chiến, tự nhiên là có đủ lòng tin giết chết hắn."
Phương Hàn nói rất tự tin, để Phương Thanh Tuyết kinh ngạc một phen.
Mặc dù nàng đang ở trên Tử Điện Phong tu luyện, nhưng mà há lại không biết động tĩnh giữa Phương Hàn cùng Như Ý Tử trên Thiên Hình Thai? Trong lòng nàng cũng sớm nghĩ, trực tiếp cho Phương Hàn mượn Bất Diệt Điện Phù.
Nào biết đâu rằng Phương Hàn chẳng những không mượn điện phù, ngược lại còn tặng nàng một chuyện tốt, ngược lại khiến nàng rất sửng sốt.
Hơn nữa Phương Hàn còn nói rất tự tin, có thể giết chết Như Ý Tử, không phải là nàng không tin, chẳng qua chỉ cảm thấy không thể tưởng nổi mà thôi, phải biết rằng dù thế nào Như Ý Tử cũng không yếu. Một vị vạn cổ cự đầu muốn giết chết một vị vạn cổ cự đầu khác cũng phải trả một cái giá rất lớn.
"Ta biết khi ở Linh Lung Phúc Địa ngươi chiếm được không ít chỗ tốt. Tu thành chín mươi ba loại thần thông, khi ngươi cô đọng thành Thiên Địa Pháp Tương, không biết là có bộ dạng gì? Ta rất tò mò muốn biết?" Một đạo điện quang bao quanh ngón tay Phương Thanh Tuyết, ánh mắt nàng cũng nhìn tới trên một ngón tay Phương Hàn có quấn một sợi tóc đen, trong lòng tựa hồ như minh bạch chuyện gì đó: "Nhưng mà vạn cổ cự đầu chính là vạn cổ cự đầu, Thần Thông Bí Cảnh là Thần Thông Bí Cảnh, cấp bậc chênh lệch quá lớn, khó có thể vượt qua. Đối với chuyện ngươi có thể thắng Như Ý Tử, lòng tin của ta không lớn lắm. Chớ nói chi là giết chết hắn."
"Tại Linh Lung Phúc Địa ta cũng không được chỗ tốt gì, chỉ thu được tam đại vô thượng thần thông mà thôi. Ngược lại còn còn mất không ít bảo bối cùng đan dược, so sánh ra cũng chỉ hòa vốn mà thôi. Linh Lung Phúc Địa cũng khá keo kiệt đi."
Phương Hàn lắc đầu, nhưng trái lại là nói thật.
"Sư tỷ tu luyện đến cảnh giới gì rồi? Thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, hay là thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh?" Phương Hàn đột nhiên hỏi: "Sư tỷ chiếm được trân tàng trên Cổ Lôi Đế, mấy thứ linh dược cũng không hề thiếu, chỉ cần vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp, là có thể lập tức cô đọng thành Thiên Địa Pháp Tương. Nghe đồn Mạnh Thiểu Bạch tiểu tử kia tại chỗ sâu nhất trong thời không Vũ Hóa thiên cung tu luyện, cũng đã lĩnh ngộ được thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh. Cảnh giới của sư tỷ chắc hẳn không có kém hắn đúng không?"
"Ta còn chưa có lĩnh ngộ được thần thông thập trọng, Nghịch Thiên Cải Mệnh. Bây giờ mới chỉ là thần thông cửu trọng đỉnh phong, nhưng mà cũng nhanh thôi. Nếu như ngươi không phải tu luyện nhiều thần thông như vậy, cảnh giới còn tăng nhanh hơn nhiều so với ta. Ta tại chỗ sâu nhất trong thời không Vũ Hóa thiên cung, bên ngoài một ngày, bên trong là một tháng, liên tục tu luyện trong vòng một trăm tháng, tám năm thời gian, mới tích góp được từng tí nguyên khí, còn được nguyên khí do Vũ Hóa thiên cung nuôi dưỡng sinh linh của 30 quốc gia, tám triệu Thiên Ma cung cấp trợ giúp, lúc này mới tu thành Thiên Địa Pháp Tương, mới luyện được vài môn thần thông." Phương Thanh Tuyết lắc đầu nói: "So ra còn kém ngươi rất nhiều, hiện tại bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của ta chỉ có ba mươi sáu loại thần thông, chỉ bằng ba bốn phần so với ngươi mà thôi. Ta thật sự bội phục ngươi, không cần môn phái trợ giúp, chính mình tích lũy nguyên khí, cũng có thể tu thành! Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi."
"Gì? Trong Vũ Hóa thiên cung lại có thể nuôi dưỡng tám triệu Thiên Ma! Còn có sinh linh của ba mươi quốc gia!" Phương Hàn cả kinh nói: "Thực lực của Vũ Hóa Môn ta thật sự là thâm bất khả trắc."
Trong thái cổ thiên thạch của Quần Tinh Môn, cũng nuôi dưỡng Thiên Ma, còn có nhân loại, tạo thành một quốc gia, sau đó cung cấp hết thảy điều kiện cuộc sống của bọn họ, chỉ cần bọn họ cầu nguyện, thành kính cúng bái, sinh ra nguyện lực.
Vũ Hóa Môn khẳng định cũng tồn tại loại phương pháp này, nhưng mà Phương Hàn thật không ngờ lại có nhiều như vậy.
"Đúng vậy, Vũ Hóa Môn ngoại trừ tiên khí ra, thực lực chỉnh thể tương đối phi thường! Bất quá ta ta chính là không rõ, với tư chất của ngươi, môn phái lại không để ngươi vào chỗ sâu nhất trong thời không tu luyện, cung cấp cho ngươi pháp bảo cường hoành. Ta phát hiện, từ khi ngươi tiến vào Vũ Hóa Môn, lực lượng mới nổi, thế nhưng môn phái ngoại trừ luyện chế Huyết Dạ Chi Vương ra, ngươi còn không được thêm thứ gì cả.
Thậm chí ngay cả thần thông của môn phái cũng không truyền thụ cho ngươi. Lần này Vũ Hóa Môn lại truyền thụ Chân Không Âm Dương Đạo cho Hoa Thiên Đô, đã coi hắn như chưởng môn mà nuôi dưỡng. Hơn nữa Mạnh Thiểu Bạch cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt, tựa hồ như muốn trở thành một vị thái thượng trưởng lão, đem lưỡi kiếm của hắn chế thành đạo khí, trả lại cho hắn nguyên khí Tiên giới mà ba trăm năm mới có thể tích cóp được để đền bù cho nguyên thần Côn Bằng của hắn. Ngươi phải nghĩ kỹ, không nên bị người khác bán. Ngươi là do ta mang tới môn phái, cũng là người của Phương gia ta, ta sao có thể để ngươi bị hại được."
Nghe Phương Thanh Tuyết khuyên bảo, trong lòng Phương Hàn có vài tia tình cảm ấm áp, trái lại hắn biết Phương Thanh Tuyết là thật tâm với mình.
"Tỷ yên tâm đi, trên thế giới này còn chưa xuất hiện kẻ có thể bán đứng được ta. Có lẽ là Vũ Hóa Môn đang khảo nghiệm lòng trung thành của ta, hơn nữa cho dù có dị tâm với ta, khi tìm được Thái Nguyên tiên phủ, Hoàng Tuyền bảo khố, cũng không làm gì được ta." Phương Hàn liếm liếm môi, nói: "Vả lại, ta luôn luôn dựa vào chính mình, cũng không quan tâm tới môn phái có quan tâm tới mình hay không."
Phương Thanh Tuyết thật ra nói không sai, chính mình đúng là cống hiến rất nhiều cho Vũ Hóa Môn. Không nói những thứ khác, chỉ nói tới chuyện mình phát hiện ra Thần tộc xuất hiện, cũng có thể trợ giúp Vũ Hóa Môn có được rất nhiều tiên cơ!
Thế nhưng Vũ Hóa Môn lại chẳng cho mình được bao nhiêu chỗ tốt, không nói tới chuyện truyền thụ vô thượng thần thông Vũ Hóa Phi Thăng Kinh, Đại Âm Dương Thuật, mà ngay cả chỗ sâu nhất trong thời không cũng không cho mình tới tu luyện.
Nếu như hắn cũng có được cơ hội như vậy, ở sâu trong thời không, nhờ vào tám triệu Thiên Ma, sinh linh của ba mươi quốc gia sinh ra nguyện lực tu luyện, dưới sự trợ giúp của Mộc Đạo Nhân nữa, khổ tu trăm năm, thậm chí có thể đem tám kiện bảo bối trên Bát Bộ Phù Đồ, Niệm Châu, Minh Vương phủ, Liệt Thiên kích...Đều lột xác thành đạo khí.
Người khác thời gian trôi qua chỉ dùng để bế quan, còn sợ thọ nguyên của mình không đủ. Hắn không quan tâm, dù sao hiện tại thọ nguyên được kéo dài đến chín ngàn chín trăm chín mươi tuổi. Thậm chí cho dù có bế quan tiêu hao mấy ngàn năm cũng không tiếc.
Đáng tiếc Vũ Hóa Môn một mực không có ban thưởng cho hắn như vậy.
Thật ra với thành tựu của hắn, môn phái có bồi dưỡng đặc biệt cũng không quá phận.
Thế nhưng chỉ phần thưởng nho nhỏ cũng không có, ý nghĩa thâm sâu trong đó, khiến người ta phải đắn đo cân nhắc. Nếu không phải là khảo nghiệm, thì thật đúng cho rằng Phương Hàn là ngoại nhân.
Nhưng mà trong lòng Phương Hàn sớm đã chuẩn bị, cũng không bởi vì Mạnh Thiểu Bạch, Hoa Thiên Đô tìm được cực nhiều chỗ tốt mà sinh ra tâm tư gì. Hắn biết đây là thủ đoạn mà môn phái thường dùng.
Về phần chuyện mà Phong Bạch Vũ đã từng đồng ý, sau khi Vũ Hóa Môn tìm được Thái Nguyên tiên phủ, nhất định sẽ để hắn là chưởng môn, Phương Hàn cũng chỉ coi như gió thoảng bên tai. Không tin lời Phong Bạch Vũ nói, cũng không tin bất kỳ lời hứa hẹn gì.
"Trở lại chuyện chính thôi, lần này ta ngược lại rất ngạc nhiên, ngươi muốn tặng ta chuyện cực tốt gì vậy?" Phương Thanh Tuyết nói..
"Đúng đấy, cái này có quan hệ tới Lôi pháp của tỷ!" Thân hình Phương Hàn khẽ động, một kiện cự kiếm từ trái tim hắn bay ra, toàn thân nó tản mát ra Hỗn Độn khí, dường như sinh ra từ thiên địa, bên trong, từng đạo thần lôi chấn động, thập phần xa xôi, cổ xưa. Dường như là tiếng sấm từ thời đại Hồng Mông cách đây mấy trăm triệu năm trước xuyên qua cả lịch sử truyền tới.
"Đại Hỗn Độn Lôi Pháp? Thượng phẩm đạo khí! Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm!"
Chứng kiến thanh cự kiếm này, Phương Thanh Tuyết thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lôi quang toàn thân lập loè, bùm bùm cách cách chấn động, thể hiện cảm xúc vô cùng kích động của nàng: "Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, chính là Tiên Thiên Chi Lôi, được dưỡng dục trong hỗn độn, trên trời dưới đất chỉ có một loại đại đạo, Đại Hỗn Độn Thuật có thể sinh ra loại Thần sấm này, chỉ có tìm được pháp quyết của Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, mới khiến ta triệt để lĩnh ngộ. Cư nhiên còn là thượng phẩm đạo khí! Thượng phẩm đạo khí! Chỉ có chưởng giáo chí tôn tiên đạo thập môn mới có thể sở hữu! Nghe đồn thanh kiếm này vẫn luôn ở trong tay thủ lĩnh Tứ Thập Đại Đạo. Ta vẫn luôn tha thiết ước mơ, làm sao giờ lại rơi vào trong tay ngươi vậy? Chẳng lẽ ngươi?"
"Đúng vậy, ta đã trấn áp được Phạm Thanh Ảnh, sau đó thu lấy lưỡi kiếm này, thời điểm ta tế luyện kiếm này cũng nhận được bí quyết tu luyện Đại Hỗn Độn Lôi Pháp. Hay là tặng sư tỷ luôn, thế nào?" Hai mắt Phương Hàn trợn lên, một đạo pháp quyết huyền ảo trực tiếp truyền vào trong óc Phương Thanh Tuyết.
"Chỗ tốt như vậy, ta..." Một bên tiếp nhận huyền bí của Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, sắc mặt Phương Thanh Tuyết cũng trở nên hưng phấn, khuôn mặt phớt hồng, Đại Hỗn Độn Lôi Pháp này đúng là có sự trợ giúp rất lớn với nàng.
Phương Hàn mỉm cười, ánh mắt cũng mang theo ý cười, giống như ngư ông chứng kiến con cá mắc câu vậy: "Sư tỷ đã dẫn lối để ta bước chân vào con đường tu tiên, ta đây cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, nếu như sư tỷ có thể tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, đối với chúng ta mà nói, có phi thường chỗ tốt. Trong Vũ Hóa Môn còn có ba đại phó chưởng môn, sau này còn phải rất vất vả cạnh tranh, có sư tỷ hỗ trợ, chắc hẳn ta cũng có lòng tin đoạt được đại vị của Vũ Hóa Môn."
"Ngươi nhất định phải đoạt được đại chưởng môn của Vũ Hóa Môn sao?"
Phương Thanh Tuyết trinh trọng hỏi.
"Đúng vậy, mặc dù đại vị này đối với ta không là gì cả, thế nhưng đây chính là mục tiêu của ta." Phương Hàn đột nhiên nhớ tới Yên Thủy Nhất, chính mình nếu có thân phận chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn, Thái Nhất Môn có lợi hại hơn nữa cũng không thể ngăn cản.
Đúng vậy, khi đó chưởng giáo một môn phái mà còn phát ra thiên đạo lệnh truy sát, nhốt nữ nhân của hắn, trừ phi là Thái Nhất Môn điên rồi.
"Tốt lắm, sau này ta sẽ toàn lực giúp ngươi!" Phương Thanh Tuyết chĩa ra ba ngón tay, phóng lên trên mặt trời, làm ra động tác thề độc: "Ai dám ngăn trở cước bộ của ngươi, ta nhất định sẽ san bằng hắn! Cái gì mà Hoa Thiên Đô, Như Ý Tử, Mạnh Thiểu Bạch, đều chỉ một chữ, giết! Cho dù là Vũ Hóa Môn thật sự lợi dụng ngươi, sau này vứt bỏ ngươi, ta đây cũng sẽ thanh tẩy sạch sẽ Vũ Hóa Môn từ trên xuống dưới, chúng ta một lần nữa thành lập một Vũ Hóa Môn mới!"
Cái gì gọi là thanh tẩy sạch sẽ, một lần thành lập Vũ Hóa Môn mới! Phương Thanh Tuyết này cũng thật sự là quá cường hãn đi. So với Yên Thủy Nhất còn muốn bá tuyệt hơn ngàn lần. Phương Hàn nghe xong những lời này, trái tim cũng run rẩy.
Đồng dạng là tự nhiên thần linh, Yên Thủy Nhất là triền miên, trong đó ẩn chứa khí tức mênh mông.
Mà Phương Thanh Tuyết thì lại oai diệt sát giống như lôi đình.
"Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm! Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm! Quả nhiên là pháp bảo... Nguyên linh của ta đã tập trung trên trên thân thể ngươi rồi." Lúc Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết nói chuyện, một đạo điện quang kịch liệt lập lòe, cả không gian đều run rẩy.
Trên đầu Phương Thanh Tuyết, một pho tượng thần linh nổi lên từ bên trong đạo phù lục, toàn thân mặc áo giáp Lôi Đình, một nửa thân thể là nam, một nửa thân thể là nữ, trên tay cầm các loại binh khí, bất đồng so với lúc trước Phương Hàn trông thấy khí linh của Bất Diệt Điện Phù.
Đây là khí linh của Bất Diệt Điện Phù.
Tựa hồ theo thần thông của Phương Thanh Tuyết tăng lên, cảnh giới đề cao, vị thần linh khí linh này cũng biến hóa, lực lượng được gia tăng rất nhiều. Trong đó nổi lên một cỗ lực lượng mang tính chất hủy diệt. Trong ánh mắt Phương Hàn tựa hồ thấy được vô cùng vô tận thế giới Lôi Đình. Tóc gáy, lông mao quanh thân hắn đều dựng đứng lên, cường đại dòng điện tràn ngập không gian.
"Bất Diệt Điện Phù, Lôi đế phù chiếu... Ta cũng sớm tập trung lên người ngươi rồi." vị khí linh Hỗn Độn của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cũng bay lên: "Nếu như hấp thụ được Lôi Điện lực trên người ngươi ta có thể đột phá được trói buộc của cảnh giới thượng phẩm đạo khí, sau này chỉ cần vài ngàn năm tu luyện, sẽ lột xác thành tuyệt phẩm đạo khí!"
Hai đại khí linh đều cảm thấy rất nhiều lợi ích từ đối phương.
Hai kiện thượng phẩm đạo khí, một phù một kiếm, đều tồn tại từ thời thái cổ. Uy lực vô tận, lực sát thương kinh thiên động địa, ở trong tay Phương Thanh Tuyết cùng Phương Hàn thật không phát huy được bao nhiêu tác dụng, thế nhưng nếu ở trong tay vạn cổ cự đầu, thậm chí có thể đem phạm vi trong vòng ngàn dặm hóa thành bột mịn, hoặc có thể bổ đôi một ngôi sao nhỏ.
"Oanh! Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, ta mang ngươi tới là để ngươi tu luyện tìm hiểu cùng Bất Diệt Điện Phù, giúp nhau bổ dưỡng. Mà không phải tới thôn phệ lẫn nhau." Phương Hàn vội vàng đánh ra một đạo Đại Phổ Độ Thiện Quang, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm lập tức trì hoãn lại.
"Bất Diệt Điện Phù! Ngươi cũng bình tĩnh chớ nóng. Hiện tại ngươi dùng phù lực đánh vào Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, hai thứ hợp nhất, nguyên khí lưu chuyển, sau khi kết hợp, nguyên khí của các ngươi đều lột xác, đặc tính nhiễm trên người đối phương, bản chấy được đề cao, đều có khả năng tấn chức thành tuyệt phẩm đạo khí!"
Phương Thanh Tuyết lập tức nói, chỉ huy Bất Diệt Điện Phù đi lên.
Giống như thượng phẩm đạo khí, sẽ không cách nào tấn chức lên tuyệt phẩm đạo khí. Cho dù có cao thủ cao cường tới đâu luyện chế, cũng không thể. Bất Diệt Điện Phù, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cũng có khuyết điểm, cho dù trải qua Hoàng Thiên, Linh Lung Tiên Tôn liên thủ cũng vô ích, trừ phi là hoàn toàn tu bổ trong đại đạo.
Thế nhưng hiện tại sau khi hai kiện đạo khí này cùng nhau tu luyện, song phương bù trừ khuyết điểm cho nhau, vậy sẽ có khả năng tấn chức lên thành tuyệt phẩm đạo khí.
Đương nhiên chẳng qua là có khả năng mà thôi, hai kiện đạo khí này muốn trở thành tuyệt phẩm, tối thiểu phải cần tới mấy ngàn năm, trên vạn năm không ngừng tế luyện. Tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.
"Chậm một chút! Khi hai kiện thượng phẩm đạo khí này thâm nhập tham tu lẫn nhau, chúng ta không thể trấn áp được, trở lại Luân Hồi Phong của ta đi, nơi đó có bổn mạng pháp bảo của ta, Bát Bộ Phù Đồ, còn có một vị vạn cổ cự đầu trấn áp. Liên thủ là có thể phụ trợ hai kiện thượng phẩm đạo khí này chuyển hóa lẫn nhau."
Phương Hàn vung tay lên.
"Gì, ngươi từ nơi nào còn có sự giúp đỡ của vạn cổ cự đầu?" Phương Thanh Tuyết ngẩn ra.
"Đi theo ta chẳng phải sẽ biết sao?" Phương Hàn thần bí cười. Hai người song song nhảy lên, nháy mắt đã hạ xuống Luân Hồi Phong. Tử Điện Phong cũng cách không xa Luân Hồi Phong, đều ở một dãy núi Vũ Hóa, tuy người bình thường phải đi hết một ngày một đêm, nhưng mà đối với thần thông của Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết, chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Tiến nhập đan phòng trên Luân Hồi Phong, Phương Thanh Tuyết liền thấy được Mộc Đạo Nhân trong trong Bát Bộ Phù Đồ đang tung ra nguyên thần của mình tế luyện Bát Bộ Dong Lô, nguyên bản thân thể bây giờ của Mộc Đạo Nhân là Thần vương, người bình thường không thể nhận ra, thế nhưng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn, nguyên thần Sa La Mộc ai cũng có thể nhận ra.
"Mộc Đạo Nhân! Đây là tinh chủ Long Mộc Tinh a, là Sa La Mộc Yêu vạn năm, Mộc Đạo Nhân!"
"Thì ra là Điện Mẫu chuyển thế, nhưng mà hiện tại bần đạo đang tới thời khắc mấu chốt nhất để cô đọng pháp bảo, không rảnh để chào hỏi." Mộc Đạo Nhân mở to mắt, sau đó lại nhắm mắt lại.
"Mộc Đạo Nhân, ngươi dừng việc tế luyện pháp bảo đi! Ngươi muốn kết hợp Ngũ Ngục Vương Đỉnh cùng Bát Bộ Dong Lô, công việc này cũng quá khó khăn, hiện tại chúng ta cùng một chỗ, để khí tức của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cùng Bất Diệt Điện Phù câu thông. Khiến nó lột xác."
Phương Hàn trực tiếp lật tay, liền đem Ngũ Ngục Vương Đỉnh cùng Bát Bộ Dong Lô gom lại một chỗ.
"Hai kiện thượng phẩm đạo khí, tu luyện tương hỗ! Cũng là một đại lĩnh ngộ đối với cảnh giới luyện khí của ta a." Khuôn mặt của Mộc Đạo Nhân tràn đầy hưng phấn. "Trong Bí kíp Thiên Long có ghi lại thượng phẩm đạo khí cùng thượng phẩm đạo khí tu luyện tương hỗ lẫn nhau. Trong lúc hai kiện thượng phẩm đạo khí kết hợp, sinh ra dị tượng, còn có nguyên khí tinh thuần. Có lẽ có thể một lần nữa tăng cường Bát Bộ Phù Đồ!"
"Có một vị vạn cổ cự đầu trợ giúp hai kiện thượng phẩm đạo khí lột xác, quả thật là ổn thỏa hơn! Bất Diệt Điện Phù, bây giờ là cơ hội tốt nhất để ngươi bù đắp đại đạo! Hai đại khí linh các ngươi bắt đầu dung hợp đi!"
Thân thể Phương Thanh Tuyết đột nhiên khẽ động, bàn chân khẽ nhích, từng ngụm nguyên khí phun ra, xuất tại trên người khí linh Bất Diệt Điện Phù, đột nhiên khí linh này bay vào bản thể, hóa thành từng đạo điện quang phù lục.
Dòng điện cường hoành, đánh bại thời không, ông ông hạ xuống, trực tiếp bám vào trên bản thể của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm.
Màu sắc của thanh cự kiếm Hỗn Độn này dần thay đổi, trên mặt lập tức xuất hiện vô số tia chớp gầm thét lưu chuyển. Trong một sát na, hai đại đạo khí đều tản ra, biến thành một thế giới nho nhỏ. Trong thế giới nho nhỏ này tràn ngập Hỗn Độn khí, dường như thiên địa mở ra, tiến vào bên trong Hồng Mông.
Sau đó tại bên trong Hỗn Độn khí, vang lên thanh âm sấm sét cuồn cuộn, đạo đạo điện quang như trường xà, mở ra Hỗn Độn, sau đó Hỗn Độn khí lắng đọng xuống dưới dần dần biến thành nước, tụ thành một đại dương lớn.
Lôi đình còn đang không ngừng bổ khuyết, đánh xuống dưới mặt nước. Mặt nước bắt đầu tạo ra sinh linh nguyên thủy nhất, tựa hồ như Lôi Đình khí trọng tổ nguyên khí mà sinh ra tính mạng.
Dần dần các sinh linh trong hồng thủy tại thế giới nho nhỏ đi lên bờ, trải qua trăm ngàn ức năm biến hóa, dần dần trở thành các loài động vật, thực vật, thậm chí là con người...
Sau khi hai kiện đạo khí kết hợp, lại có thể diễn dịch ra quá trình tiến hóa ảo diệu của thế giới, các loại huyền ảo trong thiên địa, từ từ biến hóa, đều nằm trong đó, liên tiếp biến hóa. Phương Thanh Tuyết, Phương Hàn, Mộc Đạo Nhân bọn người trợn mắt há hốc mồm, mà ngay cả Già Lam đang tu luyện cùng với Tinh Vân bảo bảo đang ngủ cũng không khỏi bị kinh động, đều tiến tới quan sát.
Thậm chí bốn trăm vạn Thiên Ma trong Bát Bộ Phù Đồ, hai ngàn năm trăm đầu Ma vương, cũng đều nhất tề ngẩng đầu lên, nhìn quá trình kết hợp huyền ảo giữa hai kiện đạo khí. Một cỗ đại đạo ý cảnh khó hiểu, nhộn nhạo xuất hiện trong lòng mọi người.
Đám Thiên Ma, trong đó có loại có thiên tư cực cao, hôm nay có thể mắt thấy đại đạo biến hóa, thiên địa tiến hóa, chính là có phúc khí không nhỏ, sau này càng có nhiều Thiên Ma tấn thăng làm Ma vương.
Oanh long!
Đột nhiên, cái thế giới nho nhỏ này kịch liệt run rẩy. Rất nhiều cảnh vật bên trong đều trở nên mơ hồ không rõ, tựa hồ như bị hủy diệt vậy.
"Không tốt, hai kiện đạo khí này áp chế không nổi bản năng của chúng, muốn thôn phệ lẫn nhau, ba người chúng ta liên thủ áp chế, ngăn chặn chúng nó lại!" Mộc Đạo Nhân đột nhiên chấn động nói, bởi vì hắn đã nhìn ra, đây là dấu hiệu không ổn: "Hai kiện thượng phẩm đạo khí nếu như thôn phệ lẫn nhau, ai cũng không làm gì được đối phương, song phương sẽ đồng quy vu tận. Nổ mạnh, lực lượng sinh ra sẽ triệt để làm cho Bát Bộ Phù Đồ nổ tung, Luân Hồi Phong cũng sẽ nát bấy. Thậm chí phạm Vũ Hóa Môn vi mấy ngàn dặm đều hóa thành bột mịn. Ngoại trừ Vũ Hóa thiên cung ra, tất cả các kiến trúc đều bị hủy, không sót lại chút gì."
"Gì?" Phương Thanh Tuyết nghe thấy Mộc Đạo Nhân nói nghiêm trọng như vậy, vội vàng để Thiên Địa Pháp Tương của mình bay ra! Nguyên thần Điện Mẫu, là một nữ tử cưỡi Điện Long, hung hăng bay lên, đại thủ tung ra một trảo, vô tận tia chớp bổ vào trong thế giới đang tiến hóa của hai kiện đạo khí. Mà Phương Hàn cũng không chút do dự, bay ra thiên thủ thiên nhãn Thiên Địa Pháp Tương Phật ma hợp nhất. Vừa ra tới liền khiến thập phương rung chuyển, Cửu Châu bát phương cứng rắn cắt vào hai kiện thượng phẩm đạo khí, ngàn chưởng, ngàn con mắt cứng rắn chống đỡ tiểu thế giới.
Mà Mộc Đạo Nhân lại há miệng phun mạnh, vô số nguyên khí Tiên giới ầm ầm phun ra, nhập vào trong tiểu thế giới, lập tức cảnh vật trong tiểu thế giới lại trở nên rõ ràng.
"Thiên thủ Như Lai, thánh ma ngàn mắt! Thiên Địa Pháp Tương của ngươi lại có thể ẩn chứa Phật Môn, Ma Môn hai đại môn phái, là cảnh giới đặc thù cao nhất!"
Phương Thanh Tuyết bị dọa cho nhảy dựng lên, bởi vì nàng cảm giác được bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn còn cường hoành hơn mười lần so với nguyên thần Điện Mẫu của nàng. Nếu như chỉ cần bằng vào nguyên thần đối chọi mà nói... Chỉ sợ trong nháy mắt, cũng sẽ bị Phương Hàn xé rách.
Nàng cũng là kẻ hiểu sâu biết rộng, biết được ý nghĩa của thiên thủ, thiên nhãn đại biểu cho cái gì.
Phương Hàn còn chưa có tu luyện tới đỉnh, nếu như sau này tiếp tục tu luyện, tấn thăng làm vạn cổ cự đầu, tu luyện được nhiều hơn vài môn vô thượng thần thông của Ma Đạo, Phật Đạo, thậm chí có thể diễn hóa ra ba nghìn cánh tay, ba nghìn con mắt, như vậy thật giống như ba nghìn đại đạo, Phật ma hợp nhất, tiếp cận với thiên địa bổn nguyên, bá tuyệt vũ trụ.
Ba đại cao thủ trong chốc lát đã chế trụ được xao động của hai đại thượng phẩm đạo khí này.
"Nguyện lực tinh khiết, làm dịu nội tâm." Trong lúc khẩu yếu này, Phương Thanh Tuyết linh cơ khẽ động, một cái thuý ngọc hồ lô trong thân thể bay ra, đột nhiên trút xuống, một đạo nguyện lực kim sắc giống như sông dài bắn ra, cũng đủ khuynh đảo cái thế giới nho nhỏ này.
Đây là nàng tại trong thời không chỗ sâu của Vũ Hóa Môn tu luyện thành, thu thập được chút nguyện lực.
Loại nguyện lực này cực kỳ tinh khiết.
Ong ong ong ong... Không gian đồng thời xảy ra chấn động, hai đại thượng phẩm đạo khí kết hợp hóa thân thành thế giới nho nhỏ, bây giờ càng trở nên chắc chắn, bắt đầu vận chuyển, một khối mặt trời từ trong đó bay lên, đêm tối, ban ngày, tinh không xuất hiện, sau đó trong thế giới này lập tức xuất hiện bốn mùa, lần lượt thay đổi!
Ầm ầm!
Thế giới nho nhỏ này xoay tròn, giống như cái phễu, kích xạ ra ngàn vạn thiên hoa tinh tế.
Nhưng tinh thể thiên hoa tinh tế này, có phần giống với ngày đó Linh Lung buông xuống, hư không cũng ngưng kết thành thiên hoa. Nhưng mà lúc này thiên hoa lại càng thêm ảo diệu hơn.
"Tốt! Hỗn Độn Lôi, Lôi Đế Điện, rốt cục cũng dung hợp cùng một chỗ, uy năng vô tận! Lại có thể kết hợp tạo ra thế giới lực. Nhất hoa nhất thế giới, quả nhiên giống y như đúc với điều được ghi trong bí kíp Thiên Long, mau! Tất cả mọi người mau hấp thu lực lượng này, phi thường có chỗ tốt với tu vi bản thân đó."
Phương Hàn nói rất tự tin, để Phương Thanh Tuyết kinh ngạc một phen.
Mặc dù nàng đang ở trên Tử Điện Phong tu luyện, nhưng mà há lại không biết động tĩnh giữa Phương Hàn cùng Như Ý Tử trên Thiên Hình Thai? Trong lòng nàng cũng sớm nghĩ, trực tiếp cho Phương Hàn mượn Bất Diệt Điện Phù.
Nào biết đâu rằng Phương Hàn chẳng những không mượn điện phù, ngược lại còn tặng nàng một chuyện tốt, ngược lại khiến nàng rất sửng sốt.
Hơn nữa Phương Hàn còn nói rất tự tin, có thể giết chết Như Ý Tử, không phải là nàng không tin, chẳng qua chỉ cảm thấy không thể tưởng nổi mà thôi, phải biết rằng dù thế nào Như Ý Tử cũng không yếu. Một vị vạn cổ cự đầu muốn giết chết một vị vạn cổ cự đầu khác cũng phải trả một cái giá rất lớn.
"Ta biết khi ở Linh Lung Phúc Địa ngươi chiếm được không ít chỗ tốt. Tu thành chín mươi ba loại thần thông, khi ngươi cô đọng thành Thiên Địa Pháp Tương, không biết là có bộ dạng gì? Ta rất tò mò muốn biết?" Một đạo điện quang bao quanh ngón tay Phương Thanh Tuyết, ánh mắt nàng cũng nhìn tới trên một ngón tay Phương Hàn có quấn một sợi tóc đen, trong lòng tựa hồ như minh bạch chuyện gì đó: "Nhưng mà vạn cổ cự đầu chính là vạn cổ cự đầu, Thần Thông Bí Cảnh là Thần Thông Bí Cảnh, cấp bậc chênh lệch quá lớn, khó có thể vượt qua. Đối với chuyện ngươi có thể thắng Như Ý Tử, lòng tin của ta không lớn lắm. Chớ nói chi là giết chết hắn."
"Tại Linh Lung Phúc Địa ta cũng không được chỗ tốt gì, chỉ thu được tam đại vô thượng thần thông mà thôi. Ngược lại còn còn mất không ít bảo bối cùng đan dược, so sánh ra cũng chỉ hòa vốn mà thôi. Linh Lung Phúc Địa cũng khá keo kiệt đi."
Phương Hàn lắc đầu, nhưng trái lại là nói thật.
"Sư tỷ tu luyện đến cảnh giới gì rồi? Thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, hay là thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh?" Phương Hàn đột nhiên hỏi: "Sư tỷ chiếm được trân tàng trên Cổ Lôi Đế, mấy thứ linh dược cũng không hề thiếu, chỉ cần vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp, là có thể lập tức cô đọng thành Thiên Địa Pháp Tương. Nghe đồn Mạnh Thiểu Bạch tiểu tử kia tại chỗ sâu nhất trong thời không Vũ Hóa thiên cung tu luyện, cũng đã lĩnh ngộ được thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh. Cảnh giới của sư tỷ chắc hẳn không có kém hắn đúng không?"
"Ta còn chưa có lĩnh ngộ được thần thông thập trọng, Nghịch Thiên Cải Mệnh. Bây giờ mới chỉ là thần thông cửu trọng đỉnh phong, nhưng mà cũng nhanh thôi. Nếu như ngươi không phải tu luyện nhiều thần thông như vậy, cảnh giới còn tăng nhanh hơn nhiều so với ta. Ta tại chỗ sâu nhất trong thời không Vũ Hóa thiên cung, bên ngoài một ngày, bên trong là một tháng, liên tục tu luyện trong vòng một trăm tháng, tám năm thời gian, mới tích góp được từng tí nguyên khí, còn được nguyên khí do Vũ Hóa thiên cung nuôi dưỡng sinh linh của 30 quốc gia, tám triệu Thiên Ma cung cấp trợ giúp, lúc này mới tu thành Thiên Địa Pháp Tương, mới luyện được vài môn thần thông." Phương Thanh Tuyết lắc đầu nói: "So ra còn kém ngươi rất nhiều, hiện tại bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của ta chỉ có ba mươi sáu loại thần thông, chỉ bằng ba bốn phần so với ngươi mà thôi. Ta thật sự bội phục ngươi, không cần môn phái trợ giúp, chính mình tích lũy nguyên khí, cũng có thể tu thành! Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi."
"Gì? Trong Vũ Hóa thiên cung lại có thể nuôi dưỡng tám triệu Thiên Ma! Còn có sinh linh của ba mươi quốc gia!" Phương Hàn cả kinh nói: "Thực lực của Vũ Hóa Môn ta thật sự là thâm bất khả trắc."
Trong thái cổ thiên thạch của Quần Tinh Môn, cũng nuôi dưỡng Thiên Ma, còn có nhân loại, tạo thành một quốc gia, sau đó cung cấp hết thảy điều kiện cuộc sống của bọn họ, chỉ cần bọn họ cầu nguyện, thành kính cúng bái, sinh ra nguyện lực.
Vũ Hóa Môn khẳng định cũng tồn tại loại phương pháp này, nhưng mà Phương Hàn thật không ngờ lại có nhiều như vậy.
"Đúng vậy, Vũ Hóa Môn ngoại trừ tiên khí ra, thực lực chỉnh thể tương đối phi thường! Bất quá ta ta chính là không rõ, với tư chất của ngươi, môn phái lại không để ngươi vào chỗ sâu nhất trong thời không tu luyện, cung cấp cho ngươi pháp bảo cường hoành. Ta phát hiện, từ khi ngươi tiến vào Vũ Hóa Môn, lực lượng mới nổi, thế nhưng môn phái ngoại trừ luyện chế Huyết Dạ Chi Vương ra, ngươi còn không được thêm thứ gì cả.
Thậm chí ngay cả thần thông của môn phái cũng không truyền thụ cho ngươi. Lần này Vũ Hóa Môn lại truyền thụ Chân Không Âm Dương Đạo cho Hoa Thiên Đô, đã coi hắn như chưởng môn mà nuôi dưỡng. Hơn nữa Mạnh Thiểu Bạch cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt, tựa hồ như muốn trở thành một vị thái thượng trưởng lão, đem lưỡi kiếm của hắn chế thành đạo khí, trả lại cho hắn nguyên khí Tiên giới mà ba trăm năm mới có thể tích cóp được để đền bù cho nguyên thần Côn Bằng của hắn. Ngươi phải nghĩ kỹ, không nên bị người khác bán. Ngươi là do ta mang tới môn phái, cũng là người của Phương gia ta, ta sao có thể để ngươi bị hại được."
Nghe Phương Thanh Tuyết khuyên bảo, trong lòng Phương Hàn có vài tia tình cảm ấm áp, trái lại hắn biết Phương Thanh Tuyết là thật tâm với mình.
"Tỷ yên tâm đi, trên thế giới này còn chưa xuất hiện kẻ có thể bán đứng được ta. Có lẽ là Vũ Hóa Môn đang khảo nghiệm lòng trung thành của ta, hơn nữa cho dù có dị tâm với ta, khi tìm được Thái Nguyên tiên phủ, Hoàng Tuyền bảo khố, cũng không làm gì được ta." Phương Hàn liếm liếm môi, nói: "Vả lại, ta luôn luôn dựa vào chính mình, cũng không quan tâm tới môn phái có quan tâm tới mình hay không."
Phương Thanh Tuyết thật ra nói không sai, chính mình đúng là cống hiến rất nhiều cho Vũ Hóa Môn. Không nói những thứ khác, chỉ nói tới chuyện mình phát hiện ra Thần tộc xuất hiện, cũng có thể trợ giúp Vũ Hóa Môn có được rất nhiều tiên cơ!
Thế nhưng Vũ Hóa Môn lại chẳng cho mình được bao nhiêu chỗ tốt, không nói tới chuyện truyền thụ vô thượng thần thông Vũ Hóa Phi Thăng Kinh, Đại Âm Dương Thuật, mà ngay cả chỗ sâu nhất trong thời không cũng không cho mình tới tu luyện.
Nếu như hắn cũng có được cơ hội như vậy, ở sâu trong thời không, nhờ vào tám triệu Thiên Ma, sinh linh của ba mươi quốc gia sinh ra nguyện lực tu luyện, dưới sự trợ giúp của Mộc Đạo Nhân nữa, khổ tu trăm năm, thậm chí có thể đem tám kiện bảo bối trên Bát Bộ Phù Đồ, Niệm Châu, Minh Vương phủ, Liệt Thiên kích...Đều lột xác thành đạo khí.
Người khác thời gian trôi qua chỉ dùng để bế quan, còn sợ thọ nguyên của mình không đủ. Hắn không quan tâm, dù sao hiện tại thọ nguyên được kéo dài đến chín ngàn chín trăm chín mươi tuổi. Thậm chí cho dù có bế quan tiêu hao mấy ngàn năm cũng không tiếc.
Đáng tiếc Vũ Hóa Môn một mực không có ban thưởng cho hắn như vậy.
Thật ra với thành tựu của hắn, môn phái có bồi dưỡng đặc biệt cũng không quá phận.
Thế nhưng chỉ phần thưởng nho nhỏ cũng không có, ý nghĩa thâm sâu trong đó, khiến người ta phải đắn đo cân nhắc. Nếu không phải là khảo nghiệm, thì thật đúng cho rằng Phương Hàn là ngoại nhân.
Nhưng mà trong lòng Phương Hàn sớm đã chuẩn bị, cũng không bởi vì Mạnh Thiểu Bạch, Hoa Thiên Đô tìm được cực nhiều chỗ tốt mà sinh ra tâm tư gì. Hắn biết đây là thủ đoạn mà môn phái thường dùng.
Về phần chuyện mà Phong Bạch Vũ đã từng đồng ý, sau khi Vũ Hóa Môn tìm được Thái Nguyên tiên phủ, nhất định sẽ để hắn là chưởng môn, Phương Hàn cũng chỉ coi như gió thoảng bên tai. Không tin lời Phong Bạch Vũ nói, cũng không tin bất kỳ lời hứa hẹn gì.
"Trở lại chuyện chính thôi, lần này ta ngược lại rất ngạc nhiên, ngươi muốn tặng ta chuyện cực tốt gì vậy?" Phương Thanh Tuyết nói..
"Đúng đấy, cái này có quan hệ tới Lôi pháp của tỷ!" Thân hình Phương Hàn khẽ động, một kiện cự kiếm từ trái tim hắn bay ra, toàn thân nó tản mát ra Hỗn Độn khí, dường như sinh ra từ thiên địa, bên trong, từng đạo thần lôi chấn động, thập phần xa xôi, cổ xưa. Dường như là tiếng sấm từ thời đại Hồng Mông cách đây mấy trăm triệu năm trước xuyên qua cả lịch sử truyền tới.
"Đại Hỗn Độn Lôi Pháp? Thượng phẩm đạo khí! Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm!"
Chứng kiến thanh cự kiếm này, Phương Thanh Tuyết thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lôi quang toàn thân lập loè, bùm bùm cách cách chấn động, thể hiện cảm xúc vô cùng kích động của nàng: "Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, chính là Tiên Thiên Chi Lôi, được dưỡng dục trong hỗn độn, trên trời dưới đất chỉ có một loại đại đạo, Đại Hỗn Độn Thuật có thể sinh ra loại Thần sấm này, chỉ có tìm được pháp quyết của Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, mới khiến ta triệt để lĩnh ngộ. Cư nhiên còn là thượng phẩm đạo khí! Thượng phẩm đạo khí! Chỉ có chưởng giáo chí tôn tiên đạo thập môn mới có thể sở hữu! Nghe đồn thanh kiếm này vẫn luôn ở trong tay thủ lĩnh Tứ Thập Đại Đạo. Ta vẫn luôn tha thiết ước mơ, làm sao giờ lại rơi vào trong tay ngươi vậy? Chẳng lẽ ngươi?"
"Đúng vậy, ta đã trấn áp được Phạm Thanh Ảnh, sau đó thu lấy lưỡi kiếm này, thời điểm ta tế luyện kiếm này cũng nhận được bí quyết tu luyện Đại Hỗn Độn Lôi Pháp. Hay là tặng sư tỷ luôn, thế nào?" Hai mắt Phương Hàn trợn lên, một đạo pháp quyết huyền ảo trực tiếp truyền vào trong óc Phương Thanh Tuyết.
"Chỗ tốt như vậy, ta..." Một bên tiếp nhận huyền bí của Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, sắc mặt Phương Thanh Tuyết cũng trở nên hưng phấn, khuôn mặt phớt hồng, Đại Hỗn Độn Lôi Pháp này đúng là có sự trợ giúp rất lớn với nàng.
Phương Hàn mỉm cười, ánh mắt cũng mang theo ý cười, giống như ngư ông chứng kiến con cá mắc câu vậy: "Sư tỷ đã dẫn lối để ta bước chân vào con đường tu tiên, ta đây cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, nếu như sư tỷ có thể tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, đối với chúng ta mà nói, có phi thường chỗ tốt. Trong Vũ Hóa Môn còn có ba đại phó chưởng môn, sau này còn phải rất vất vả cạnh tranh, có sư tỷ hỗ trợ, chắc hẳn ta cũng có lòng tin đoạt được đại vị của Vũ Hóa Môn."
"Ngươi nhất định phải đoạt được đại chưởng môn của Vũ Hóa Môn sao?"
Phương Thanh Tuyết trinh trọng hỏi.
"Đúng vậy, mặc dù đại vị này đối với ta không là gì cả, thế nhưng đây chính là mục tiêu của ta." Phương Hàn đột nhiên nhớ tới Yên Thủy Nhất, chính mình nếu có thân phận chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn, Thái Nhất Môn có lợi hại hơn nữa cũng không thể ngăn cản.
Đúng vậy, khi đó chưởng giáo một môn phái mà còn phát ra thiên đạo lệnh truy sát, nhốt nữ nhân của hắn, trừ phi là Thái Nhất Môn điên rồi.
"Tốt lắm, sau này ta sẽ toàn lực giúp ngươi!" Phương Thanh Tuyết chĩa ra ba ngón tay, phóng lên trên mặt trời, làm ra động tác thề độc: "Ai dám ngăn trở cước bộ của ngươi, ta nhất định sẽ san bằng hắn! Cái gì mà Hoa Thiên Đô, Như Ý Tử, Mạnh Thiểu Bạch, đều chỉ một chữ, giết! Cho dù là Vũ Hóa Môn thật sự lợi dụng ngươi, sau này vứt bỏ ngươi, ta đây cũng sẽ thanh tẩy sạch sẽ Vũ Hóa Môn từ trên xuống dưới, chúng ta một lần nữa thành lập một Vũ Hóa Môn mới!"
Cái gì gọi là thanh tẩy sạch sẽ, một lần thành lập Vũ Hóa Môn mới! Phương Thanh Tuyết này cũng thật sự là quá cường hãn đi. So với Yên Thủy Nhất còn muốn bá tuyệt hơn ngàn lần. Phương Hàn nghe xong những lời này, trái tim cũng run rẩy.
Đồng dạng là tự nhiên thần linh, Yên Thủy Nhất là triền miên, trong đó ẩn chứa khí tức mênh mông.
Mà Phương Thanh Tuyết thì lại oai diệt sát giống như lôi đình.
"Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm! Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm! Quả nhiên là pháp bảo... Nguyên linh của ta đã tập trung trên trên thân thể ngươi rồi." Lúc Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết nói chuyện, một đạo điện quang kịch liệt lập lòe, cả không gian đều run rẩy.
Trên đầu Phương Thanh Tuyết, một pho tượng thần linh nổi lên từ bên trong đạo phù lục, toàn thân mặc áo giáp Lôi Đình, một nửa thân thể là nam, một nửa thân thể là nữ, trên tay cầm các loại binh khí, bất đồng so với lúc trước Phương Hàn trông thấy khí linh của Bất Diệt Điện Phù.
Đây là khí linh của Bất Diệt Điện Phù.
Tựa hồ theo thần thông của Phương Thanh Tuyết tăng lên, cảnh giới đề cao, vị thần linh khí linh này cũng biến hóa, lực lượng được gia tăng rất nhiều. Trong đó nổi lên một cỗ lực lượng mang tính chất hủy diệt. Trong ánh mắt Phương Hàn tựa hồ thấy được vô cùng vô tận thế giới Lôi Đình. Tóc gáy, lông mao quanh thân hắn đều dựng đứng lên, cường đại dòng điện tràn ngập không gian.
"Bất Diệt Điện Phù, Lôi đế phù chiếu... Ta cũng sớm tập trung lên người ngươi rồi." vị khí linh Hỗn Độn của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cũng bay lên: "Nếu như hấp thụ được Lôi Điện lực trên người ngươi ta có thể đột phá được trói buộc của cảnh giới thượng phẩm đạo khí, sau này chỉ cần vài ngàn năm tu luyện, sẽ lột xác thành tuyệt phẩm đạo khí!"
Hai đại khí linh đều cảm thấy rất nhiều lợi ích từ đối phương.
Hai kiện thượng phẩm đạo khí, một phù một kiếm, đều tồn tại từ thời thái cổ. Uy lực vô tận, lực sát thương kinh thiên động địa, ở trong tay Phương Thanh Tuyết cùng Phương Hàn thật không phát huy được bao nhiêu tác dụng, thế nhưng nếu ở trong tay vạn cổ cự đầu, thậm chí có thể đem phạm vi trong vòng ngàn dặm hóa thành bột mịn, hoặc có thể bổ đôi một ngôi sao nhỏ.
"Oanh! Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, ta mang ngươi tới là để ngươi tu luyện tìm hiểu cùng Bất Diệt Điện Phù, giúp nhau bổ dưỡng. Mà không phải tới thôn phệ lẫn nhau." Phương Hàn vội vàng đánh ra một đạo Đại Phổ Độ Thiện Quang, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm lập tức trì hoãn lại.
"Bất Diệt Điện Phù! Ngươi cũng bình tĩnh chớ nóng. Hiện tại ngươi dùng phù lực đánh vào Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, hai thứ hợp nhất, nguyên khí lưu chuyển, sau khi kết hợp, nguyên khí của các ngươi đều lột xác, đặc tính nhiễm trên người đối phương, bản chấy được đề cao, đều có khả năng tấn chức thành tuyệt phẩm đạo khí!"
Phương Thanh Tuyết lập tức nói, chỉ huy Bất Diệt Điện Phù đi lên.
Giống như thượng phẩm đạo khí, sẽ không cách nào tấn chức lên tuyệt phẩm đạo khí. Cho dù có cao thủ cao cường tới đâu luyện chế, cũng không thể. Bất Diệt Điện Phù, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cũng có khuyết điểm, cho dù trải qua Hoàng Thiên, Linh Lung Tiên Tôn liên thủ cũng vô ích, trừ phi là hoàn toàn tu bổ trong đại đạo.
Thế nhưng hiện tại sau khi hai kiện đạo khí này cùng nhau tu luyện, song phương bù trừ khuyết điểm cho nhau, vậy sẽ có khả năng tấn chức lên thành tuyệt phẩm đạo khí.
Đương nhiên chẳng qua là có khả năng mà thôi, hai kiện đạo khí này muốn trở thành tuyệt phẩm, tối thiểu phải cần tới mấy ngàn năm, trên vạn năm không ngừng tế luyện. Tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.
"Chậm một chút! Khi hai kiện thượng phẩm đạo khí này thâm nhập tham tu lẫn nhau, chúng ta không thể trấn áp được, trở lại Luân Hồi Phong của ta đi, nơi đó có bổn mạng pháp bảo của ta, Bát Bộ Phù Đồ, còn có một vị vạn cổ cự đầu trấn áp. Liên thủ là có thể phụ trợ hai kiện thượng phẩm đạo khí này chuyển hóa lẫn nhau."
Phương Hàn vung tay lên.
"Gì, ngươi từ nơi nào còn có sự giúp đỡ của vạn cổ cự đầu?" Phương Thanh Tuyết ngẩn ra.
"Đi theo ta chẳng phải sẽ biết sao?" Phương Hàn thần bí cười. Hai người song song nhảy lên, nháy mắt đã hạ xuống Luân Hồi Phong. Tử Điện Phong cũng cách không xa Luân Hồi Phong, đều ở một dãy núi Vũ Hóa, tuy người bình thường phải đi hết một ngày một đêm, nhưng mà đối với thần thông của Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết, chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Tiến nhập đan phòng trên Luân Hồi Phong, Phương Thanh Tuyết liền thấy được Mộc Đạo Nhân trong trong Bát Bộ Phù Đồ đang tung ra nguyên thần của mình tế luyện Bát Bộ Dong Lô, nguyên bản thân thể bây giờ của Mộc Đạo Nhân là Thần vương, người bình thường không thể nhận ra, thế nhưng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn, nguyên thần Sa La Mộc ai cũng có thể nhận ra.
"Mộc Đạo Nhân! Đây là tinh chủ Long Mộc Tinh a, là Sa La Mộc Yêu vạn năm, Mộc Đạo Nhân!"
"Thì ra là Điện Mẫu chuyển thế, nhưng mà hiện tại bần đạo đang tới thời khắc mấu chốt nhất để cô đọng pháp bảo, không rảnh để chào hỏi." Mộc Đạo Nhân mở to mắt, sau đó lại nhắm mắt lại.
"Mộc Đạo Nhân, ngươi dừng việc tế luyện pháp bảo đi! Ngươi muốn kết hợp Ngũ Ngục Vương Đỉnh cùng Bát Bộ Dong Lô, công việc này cũng quá khó khăn, hiện tại chúng ta cùng một chỗ, để khí tức của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cùng Bất Diệt Điện Phù câu thông. Khiến nó lột xác."
Phương Hàn trực tiếp lật tay, liền đem Ngũ Ngục Vương Đỉnh cùng Bát Bộ Dong Lô gom lại một chỗ.
"Hai kiện thượng phẩm đạo khí, tu luyện tương hỗ! Cũng là một đại lĩnh ngộ đối với cảnh giới luyện khí của ta a." Khuôn mặt của Mộc Đạo Nhân tràn đầy hưng phấn. "Trong Bí kíp Thiên Long có ghi lại thượng phẩm đạo khí cùng thượng phẩm đạo khí tu luyện tương hỗ lẫn nhau. Trong lúc hai kiện thượng phẩm đạo khí kết hợp, sinh ra dị tượng, còn có nguyên khí tinh thuần. Có lẽ có thể một lần nữa tăng cường Bát Bộ Phù Đồ!"
"Có một vị vạn cổ cự đầu trợ giúp hai kiện thượng phẩm đạo khí lột xác, quả thật là ổn thỏa hơn! Bất Diệt Điện Phù, bây giờ là cơ hội tốt nhất để ngươi bù đắp đại đạo! Hai đại khí linh các ngươi bắt đầu dung hợp đi!"
Thân thể Phương Thanh Tuyết đột nhiên khẽ động, bàn chân khẽ nhích, từng ngụm nguyên khí phun ra, xuất tại trên người khí linh Bất Diệt Điện Phù, đột nhiên khí linh này bay vào bản thể, hóa thành từng đạo điện quang phù lục.
Dòng điện cường hoành, đánh bại thời không, ông ông hạ xuống, trực tiếp bám vào trên bản thể của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm.
Màu sắc của thanh cự kiếm Hỗn Độn này dần thay đổi, trên mặt lập tức xuất hiện vô số tia chớp gầm thét lưu chuyển. Trong một sát na, hai đại đạo khí đều tản ra, biến thành một thế giới nho nhỏ. Trong thế giới nho nhỏ này tràn ngập Hỗn Độn khí, dường như thiên địa mở ra, tiến vào bên trong Hồng Mông.
Sau đó tại bên trong Hỗn Độn khí, vang lên thanh âm sấm sét cuồn cuộn, đạo đạo điện quang như trường xà, mở ra Hỗn Độn, sau đó Hỗn Độn khí lắng đọng xuống dưới dần dần biến thành nước, tụ thành một đại dương lớn.
Lôi đình còn đang không ngừng bổ khuyết, đánh xuống dưới mặt nước. Mặt nước bắt đầu tạo ra sinh linh nguyên thủy nhất, tựa hồ như Lôi Đình khí trọng tổ nguyên khí mà sinh ra tính mạng.
Dần dần các sinh linh trong hồng thủy tại thế giới nho nhỏ đi lên bờ, trải qua trăm ngàn ức năm biến hóa, dần dần trở thành các loài động vật, thực vật, thậm chí là con người...
Sau khi hai kiện đạo khí kết hợp, lại có thể diễn dịch ra quá trình tiến hóa ảo diệu của thế giới, các loại huyền ảo trong thiên địa, từ từ biến hóa, đều nằm trong đó, liên tiếp biến hóa. Phương Thanh Tuyết, Phương Hàn, Mộc Đạo Nhân bọn người trợn mắt há hốc mồm, mà ngay cả Già Lam đang tu luyện cùng với Tinh Vân bảo bảo đang ngủ cũng không khỏi bị kinh động, đều tiến tới quan sát.
Thậm chí bốn trăm vạn Thiên Ma trong Bát Bộ Phù Đồ, hai ngàn năm trăm đầu Ma vương, cũng đều nhất tề ngẩng đầu lên, nhìn quá trình kết hợp huyền ảo giữa hai kiện đạo khí. Một cỗ đại đạo ý cảnh khó hiểu, nhộn nhạo xuất hiện trong lòng mọi người.
Đám Thiên Ma, trong đó có loại có thiên tư cực cao, hôm nay có thể mắt thấy đại đạo biến hóa, thiên địa tiến hóa, chính là có phúc khí không nhỏ, sau này càng có nhiều Thiên Ma tấn thăng làm Ma vương.
Oanh long!
Đột nhiên, cái thế giới nho nhỏ này kịch liệt run rẩy. Rất nhiều cảnh vật bên trong đều trở nên mơ hồ không rõ, tựa hồ như bị hủy diệt vậy.
"Không tốt, hai kiện đạo khí này áp chế không nổi bản năng của chúng, muốn thôn phệ lẫn nhau, ba người chúng ta liên thủ áp chế, ngăn chặn chúng nó lại!" Mộc Đạo Nhân đột nhiên chấn động nói, bởi vì hắn đã nhìn ra, đây là dấu hiệu không ổn: "Hai kiện thượng phẩm đạo khí nếu như thôn phệ lẫn nhau, ai cũng không làm gì được đối phương, song phương sẽ đồng quy vu tận. Nổ mạnh, lực lượng sinh ra sẽ triệt để làm cho Bát Bộ Phù Đồ nổ tung, Luân Hồi Phong cũng sẽ nát bấy. Thậm chí phạm Vũ Hóa Môn vi mấy ngàn dặm đều hóa thành bột mịn. Ngoại trừ Vũ Hóa thiên cung ra, tất cả các kiến trúc đều bị hủy, không sót lại chút gì."
"Gì?" Phương Thanh Tuyết nghe thấy Mộc Đạo Nhân nói nghiêm trọng như vậy, vội vàng để Thiên Địa Pháp Tương của mình bay ra! Nguyên thần Điện Mẫu, là một nữ tử cưỡi Điện Long, hung hăng bay lên, đại thủ tung ra một trảo, vô tận tia chớp bổ vào trong thế giới đang tiến hóa của hai kiện đạo khí. Mà Phương Hàn cũng không chút do dự, bay ra thiên thủ thiên nhãn Thiên Địa Pháp Tương Phật ma hợp nhất. Vừa ra tới liền khiến thập phương rung chuyển, Cửu Châu bát phương cứng rắn cắt vào hai kiện thượng phẩm đạo khí, ngàn chưởng, ngàn con mắt cứng rắn chống đỡ tiểu thế giới.
Mà Mộc Đạo Nhân lại há miệng phun mạnh, vô số nguyên khí Tiên giới ầm ầm phun ra, nhập vào trong tiểu thế giới, lập tức cảnh vật trong tiểu thế giới lại trở nên rõ ràng.
"Thiên thủ Như Lai, thánh ma ngàn mắt! Thiên Địa Pháp Tương của ngươi lại có thể ẩn chứa Phật Môn, Ma Môn hai đại môn phái, là cảnh giới đặc thù cao nhất!"
Phương Thanh Tuyết bị dọa cho nhảy dựng lên, bởi vì nàng cảm giác được bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn còn cường hoành hơn mười lần so với nguyên thần Điện Mẫu của nàng. Nếu như chỉ cần bằng vào nguyên thần đối chọi mà nói... Chỉ sợ trong nháy mắt, cũng sẽ bị Phương Hàn xé rách.
Nàng cũng là kẻ hiểu sâu biết rộng, biết được ý nghĩa của thiên thủ, thiên nhãn đại biểu cho cái gì.
Phương Hàn còn chưa có tu luyện tới đỉnh, nếu như sau này tiếp tục tu luyện, tấn thăng làm vạn cổ cự đầu, tu luyện được nhiều hơn vài môn vô thượng thần thông của Ma Đạo, Phật Đạo, thậm chí có thể diễn hóa ra ba nghìn cánh tay, ba nghìn con mắt, như vậy thật giống như ba nghìn đại đạo, Phật ma hợp nhất, tiếp cận với thiên địa bổn nguyên, bá tuyệt vũ trụ.
Ba đại cao thủ trong chốc lát đã chế trụ được xao động của hai đại thượng phẩm đạo khí này.
"Nguyện lực tinh khiết, làm dịu nội tâm." Trong lúc khẩu yếu này, Phương Thanh Tuyết linh cơ khẽ động, một cái thuý ngọc hồ lô trong thân thể bay ra, đột nhiên trút xuống, một đạo nguyện lực kim sắc giống như sông dài bắn ra, cũng đủ khuynh đảo cái thế giới nho nhỏ này.
Đây là nàng tại trong thời không chỗ sâu của Vũ Hóa Môn tu luyện thành, thu thập được chút nguyện lực.
Loại nguyện lực này cực kỳ tinh khiết.
Ong ong ong ong... Không gian đồng thời xảy ra chấn động, hai đại thượng phẩm đạo khí kết hợp hóa thân thành thế giới nho nhỏ, bây giờ càng trở nên chắc chắn, bắt đầu vận chuyển, một khối mặt trời từ trong đó bay lên, đêm tối, ban ngày, tinh không xuất hiện, sau đó trong thế giới này lập tức xuất hiện bốn mùa, lần lượt thay đổi!
Ầm ầm!
Thế giới nho nhỏ này xoay tròn, giống như cái phễu, kích xạ ra ngàn vạn thiên hoa tinh tế.
Nhưng tinh thể thiên hoa tinh tế này, có phần giống với ngày đó Linh Lung buông xuống, hư không cũng ngưng kết thành thiên hoa. Nhưng mà lúc này thiên hoa lại càng thêm ảo diệu hơn.
"Tốt! Hỗn Độn Lôi, Lôi Đế Điện, rốt cục cũng dung hợp cùng một chỗ, uy năng vô tận! Lại có thể kết hợp tạo ra thế giới lực. Nhất hoa nhất thế giới, quả nhiên giống y như đúc với điều được ghi trong bí kíp Thiên Long, mau! Tất cả mọi người mau hấp thu lực lượng này, phi thường có chỗ tốt với tu vi bản thân đó."