Vĩnh Sinh
Chương 339: Nguy cấp
Một nữ tiên cầm tố nữ kiếm trong tay đột nhiên đâm về phía Phương Hàn, lực lượng có thể sánh ngang với cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh, ngưng kết được ngũ hành nguyên khí, luyện hóa ra đại trận.
Ngón tay của Phương Hàn búng ra, lực lượng khổng lồ đánh cho tiên nữ này hóa thành bột mịn. Với lực lượng của Phương Hàn, muốn giết chết một cao thủ tầng thứ năm là chuyện rât đơn giản.
Nhưng mà sau khi tiên nữ này hóa thành bột mịn xong thì tố nữ kiếm đột nhiên rung động, cả kiếm trận cũng rung động theo. Phương Hàn liền cảm giác được lực lượng mang tính hủy diệt của mình bị tất cả các thanh bảo kiếm của kiếm trận chia đều ra, cho nên lực lượng mà mỗi thanh kiếm phải chịu là rất nhỏ.
"Tố Nữ kiếm thuật"
Đúng lúc này, từ trong sương mù, ngàn vạn ảo ảnh tiên nữ bay ra, mỗi người cầm trong tay một thanh tố nữ kiếm, thúc dục kiếm khí công kích về phía Phương Hàn. Lập tức phi kiếm bay như mưa, kiếm khí tràn ngập không gian, tạo thành một thế giới toàn là kiếm bao trùm lấy Phương Hàn.
Kiếm khí khổng lồ so với Vô Sinh Kiếm Đạo của Mạnh Thiểu, hay Vô Ảnh Kiếm Trận của tứ hoàng tử Dịch Thân Vương thì lợi hại hơn rất nhiều. Chuyện đó cũng là đương nhiên, Yên Thủy Nhất là nhân vật bậc nào? Đệ nhât chân truyền đệ tử Thái Nhất Môn, nguyên linh của thủy thần chuyển thế, một chiêu có thể triệt để áp chế Mạnh Thiểu Bạch hay là Dịch Thân Vương.
Một khi Yên Thủy Nhất tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời thì thân phận chính thức của nàng sẽ là phó chưởng giáo của Thái Nhất Môn. Đây là quy định của Thái Nhất Môn đối với chân truyền đệ tử.
Vũ Hóa Môn cũng có quy định tương tự.
Chân truyền đệ tử tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời thì sẽ trở thành phó chưởng giáo, cũng không phải trưởng lão. Chỉ chờ chưởng giáo chí tôn thóai ẩn là có thể leo lên ngôi vị chưởng giáo.
Hoa Thiên Đô cũng có tính tóan như vậy.
Kiếm sơn, kiếm hải, kiếm lâm, kiếm triều….
Không có bất kỳ từ nào có thể hình dung được tao ngộ mà Phương Hàn đang gặp phải lúc này. Tại thời khắc này, hắn có cảm giác như đối mặt với đủ các loại kiếm trận lợi hại như Vi Trần Kiếm Trận, Nhật Nguyệt Kiếm Trận, Thông Thiên Kiếm Trận.
Lập tức trong lúc đó, Phương Hàn không chút do dự xuất ra kim đan huyền phù ở trên đỉnh đầu, Ngũ Đế Hoa Cái ở sâu trong hạch tâm kim đan tỏa ra, bách tà bất xâm, vạn pháp bất phá. Sau đó hai tay hắn nắm lại, một lỗ đen trống rỗng xuất hiện quanh thân thể, chính là Đại Thôn Phệ Thuật, như muốn thôn phệ toàn bộ các thanh phi kiếm, sau đó dung Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền luyện hóa.
Những thanh tố nữ kiếm này chính là hàn thiết, thủy nhu tinh luyện, lấy kim sinh thủy, kim thủy phối hợp. Nếu như thôn phệ hết toàn bộ thì Bạch Đế Kim Hoàng Trảm và Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền sẽ tiến bộ thêm một tầng nữa.
Đương nhiên, lý tưởng nhất là thôn phệ luôn cả Thương Hải Thần Châu, như vậy thì không thua gì Thanh Đế Mộc Hoàng Công có được linh khí của Cây Thế Giới.
Kiếm sơn, kiếm hải, kiếm triều, kiếm lâm… lực lượng to lớn bị Phương Hàn dùng Đại Thôn Phệ Thuật cắn núôt, lập tức bị hút về phía hắc động. Phương Hàn vui vẻ đang muốn luyện hóa cả tòa kiếm trận to lớn, thần thông vận chuyển mạnh mẽ, thiên địa hỗn loạn, không gian điên đảo. Tất cả phi kiếm đều bị cắn nuốt, kiếm khí chấn động. Từ trong hư không đột nhiên truyền ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ gia trì lên các thanh kiếm, phi kiếm đồng loạt chấn động, giãy dụa thóat khỏi sự áp bách của Đại Thôn Phệ Thuật, bay đi ra ngoài, lại hợp lại thành kiếm trận, một lần nữa đánh giết về phía Phương Hàn.
Ngàn vạn thanh kiếm, tố nữ kiếm đánh lên Ngũ Đế Hoa Cái, đánh cho cái lộng không ngừng xoay tròn, hỏa quang bắn ra bốn phía.
"Trận đồ này có Thương Hải Thần Châu trấn áp, khó trách ta khó mà thôn phệ được những thanh phi kiếm này." Hai mắt Phương Hàn lập lòe quang mang kỳ dị, lập tức nhìn thấy rõ được Thương Hải Thần Châu trấn giữ ở trung tâm trận đồ. Thân ảnh của Yên Thủy Nhất đang không ngừng di chuyển trong trận, tay liên tục làm ra các loại ấn quyết.
Mà sâu trong trận đồ, đạo thanh quang hình như là Phạm Thanh Ảnh đột nhiên bay ra, đánh mạnh lên Ngũ Đế Hoa Cái.
Ba!
Một kiếm này mang theo lực lượng của Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, trực tiếp đánh cho Ngũ Đế Hoa Cái đình chỉ vận chuyển, trên bề mặt xuất hiện một vết rách.
"Gì?"
Phương Hàn bị dọa cho nhảy dựng lên, Ngũ Đế Hoa cái bị đánh nứt ra, đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra. Ngũ Đế Đại Ma thần, hiệu lệnh quần ma, trấn áp ngũ hành trong thiên địa, là tồn tại vô địch. Sau khi luyện thành cho đến nay, Phương Hàn chưa bao giờ gặp nguy hiểm nào, cậy vào thần thông này mà chém thần giết ma. Hiện tại bị người ta dùng một kiếm đánh cho nứt ra, mặc dù không có triệt để phá vỡ nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm.
"Bát Bộ Phù Đồ!"
Dưới tình thế cấp bách, Phương Hàn tế ra pháp bảo do chính mình luyện chế. Một tòa bảo tháp hiện ra, tám loại pháp bảo đi cùng linh phù Ngũ Hành Địa huyền phù ở trên đầu hắn, không ngừng xoay troàn. Bát Bộ Phù Đồ vừa xuất hiện liền trấn áp được Phạm Thanh Ảnh ở trên đầu hắn.
Ba!
Bát Bộ Phù Đồ tuy không phải là đạo khí nhưng lực lượng to lớn đến kỳ lạ! Thoáng cái đã trấn áp đựơc Phạm Thanh Ảnh. Trong sát nan đó linh phù Ngũ Hành Địa lập lòe quang mang, Phương Hàn liền cảm giác được linh phù dường như câu thông với Ngũ Hành Địa. Linh thức ở trong đầu hắn cảm nhận được tinh cầu Ngũ Hành Địa đang không ngừng vận chuyển, mà lực lượng ngũ hành cũng theo linh phù truyền tới, tiến nhập vào trong Ngũ Đế Hoa Cái, tu bổ nó.
"Linh phù Ngũ Hành Địa còn có diệu dụng này sao! Xem rat a sau này phải ngày ngày dùng Đại Phổ Độ Thiền Quang để tế luyện nó mới được." Phương Hàn mừng rỡ trong long, hắn biết rõ linh phù Ngũ Hành Địa nhất định là một kiện bảo bối phi thường. Chỉ là bản thân không có tu luyện thần thông Phật Môn nào, nếu không sẽ một mực tế luyện, phát huy hết toàn bộ công dụng của nó. Hiện tại có được Đại Phổ Độ Thiền Quang, đã bắt đầu kích phát được các loại hiệu dụng của linh phù này.
Phạm Thanh Ảnh bị chấn trụ, liền có cảm gáic hít thở không thông, hình thể chân thật hiển lộ ra.
Đó là một nữ tử mặc áo xanh, sau đầu có một vòng sang màu xanh, trông như một tồn tại thuần khiết nhất thế gian. Nhưng cái phá đi hình tượng đó chính là đôi mắt trống rỗng, không có con ngươi, tựa hồ là một người mù. Hơn nữa nàng trầm mặc không nói, tựa hồ là không biết nói gì, nàng cũng không nghe thấy bất kỳ thanh âm gì, là một người điếc.
Một thiếu nữ mặc thanh y thuần khiết, hai mắt bị mù, không nói gì, lại bị điếc. Không nhìn thấy gì, không nói được gì, cũng không nghe được gì.
Trời sinh nàng có một gương mặt vô cùng thanh thuần, nhưng không cho nàng quyền được thấy thế giới, không cho nàng quyền được nói chuyện, cũng không cho nàng quyền được nghe thấy âm thanh. Phương Hàn chỉ có thể cảm giác được một sự cô tịch ở sâu trong nội tâm của nàng. Nó như một vùng biển chết, vô cùng tĩnh lặng, vĩnh viễn giữ bộ dáng đó. Làm cho lòng người sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, đồng tình với tao ngộ của nàng rồi lại sinh ra một sự tôn kính đối với nàng.
Mà tâm lý của Phương Hàn giờ đây cảm thấy vô cùng khủng bố. Nàng không có mắt, tai điếc, không nói được, vậy mà có thể tu luyện được tới cảnh giới này. Một khi đột phá được Trường Sinh Bí Cảnh thì sẽ mạnh mẽ đến mức nào?
Tâm trí của nàng rốt cuộc kiên định đến mức nào?
Khó trách nàng lấy ngoại hiệu là Khí Thiên Đạo, bị trời vứt bỏ, lấy một cỗ bi phẫn, oán khí mà luyện thành một thân tu vi vô thượng.
Chứng kiến nữ từ bị mù này, Phương Hàn có cảm giác rằng nếu như một chọi một thì hắn cũng chưa chắc có thể chiến thắng được nàng, chiếm lấy vị trí hạng nhất trong Thần Thông Bí Cảnh.
Thóang bị Bát Bộ Phù Đồ trấn áp, Phạm Thanh Ảnh với bộ dáng thanh thuần, hai mắt mù lòa cũng không có chút biểu hiện nào tay cầm bảo kiếm đâm lên trên, lập tức Đại Hỗn Độn Lôi Pháp lại bắn ra, làm cho toàn tháp rung động xoay tròn, văng đi, thân hình nàng lại biến ảo, mũi kiếm đâm vào vô số khiếu huyệt trên người Phương Hàn.
Đối đầu với kiếm của Phạm Thanh Ảnh, Phương Hàn cảm giác được cho dù với thân thể cường đại như hắn nếu để đâm trúng cũng sẽ bị giải thể. Thanh bảo kiếm trong tay nàng không thua kém gì Bàn Vũ Thần Kiếm của Hoa Thiên Đô. Cũng không biết là đạo khí nào, Đại Hỗn Độn Lôi Pháp do bảo kiếm này đánh ra có thể đánh tan được Ngũ Đế Hoa Cái.
"Hai nữ tử biến thái này lại đuổi giết ta, muốn đẩy ta vào chỗ chết sao? Ta song quyền nan địch tứ thủ, chẳng lẽ thật sự phải mượn lực lượng của linh phù Ngũ Hành Địa, truyền tống đến đó sao?" Thân thể Phương Hàn xuyên qua xuyên lại, trong nháy mắt đánh ra mười vạn quyền, đối chiến cùng Phạm Thanh Ảnh, cuối cùng cũng ngăn cản được kiếm quang mạnh mẽ của nàng.
Tựa hồ phát giác được tâm ý của Phương Hàn.
Yên Thủy Nhất đột nhiên xuất ra một đạo linh phù, linh phù bốc cháy. Lập tức một cỗ lực lượng không gian mênh mông bao phủ cả kiếm trận, Phương Hàn liền cảm giác được không gian chung quanh bị phong tỏa, cảm ứng với Ngũ Hành Địa cũng tạm thời bị cắt đứt.
"Đây là Hoàn Vũ Phù, chính là do Thái Hoàng Thiên đại nhân luyện chế, cũng đủ ngăn cản không cho ngươi chạy tới Ngũ Hành Địa trong vòng nửa canh giờ, khiến cho ngươi không cách nào chạy trốn được. Ngươi đừng tưởng là viễn cổ ma tôn bảo vệ cho ngươi. Ngươi bất quá cũng chỉ là một quân cờ trong tay hắn mà thôi. H iện giờ Thái Nhất Môn chúng ta muốn cướp lấy Ngũ Hành Địa, đánh chết viễn cỗ ma tôn. Ta vẫn như trước, chỉ cần ngươi giao ra kim đan của đệ tử Thái Nhất Môn thì ta sẽ cho ngươi được an toàn rời đi!"
Trong lúc nói chuyện, Yên Thủy Nhất như có ý muốn buông tha cho Phương Hàn, nhưng mà ra tay lại càng thêm tàn nhẫn, thoáng cái thiêu đốt Hoàn Vũ Phù xong, tay liền bắt quyết, một đạo kiếm quang màu bích lục bắn ra, bay vào trong trận, chính là Bích Huyết Nhu Thủy Kiếm.
Lập tức uy lực của kiếm trận tăng vọt.
Phương Hàn đã không cách nào chạy thóat được nữa, linh phù Ngũ Hành Địa đã bị phong tỏa. Điều này hiển nhiên là có người đã chuẩn bị sẵn để đối phó với hắn. Bản thân hắn đa mưu túc trí nhưng lại không thóat được bàn tay của Thái Hoàng Thiên. Không tưởng được là một người cao cao tại thượng như vậy lại đi tính tóan với hắn, thật là quá xem trọng hắn rồi.
Đúng là như vậy, trong mắt người như Thái Hoàng Thiên, các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh khác cung chưa chắc đáng để hắn quan tâm. Có lẽ chỉ có những nhân vật như Linh Lung Thiên Tôn, Hoàng Tuyền Đại Đế mới có thể lọt vào pháp nhãn của hắn.
Thậm chí Phong Bạch VŨ, Tinh Chủ cũng chưa hẳn đã được Thái Hoàng Thiên coi trọng.
Kiếm của nữ tử mù Phạm Thanh Ảnh lại một lần nữa vung lên, phối hợp với Yên Thủy Nhất giáp công Phương Hàn. Đại Hỗn Độn Lôi Pháp cô đọng lại thành hàng trăm quả cầu nhỏ, uy lực càng lớn hơn, từng đạo đánh mạnh lên trên kim đan của Phương Hàn, quang hoa của Ngũ Đế Hoa Cái dần trở nên ảm đạm.
Hai đại cao thủ giáp công, Phương Hàn cũng không thể làm gì được. Chỉ có thể đem kim đan áp suc lại, uy lực cô đọng, đồng thời xuất ra Hoàng Tuyền Đồ, ma đao Huyết Thương Khung, Bát Bộ Phù Đồ để bảo vệ toàn thân, tranh thủ thời gian nửa canh giờ rồi bỏ chạy.
Hai cao thủ bài danh thứ nhất và thứ hai trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng liên thủ đánh giết hắn, có thể tự bảo vệ được bản thân là tốt lắm rồi.
Hai nữ tử này bằng vào đạo khí trong tay thậm chí có thể giết được cả cao thủ tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh. Cao thủ như Thiên Hình trưởng lão mà bị hai người này vây công thì không chết cũng trọng thương.
Phương Hàn có thể kiên trì đến giờ mà không chết, cũng không bị thương đã là không tệ rồi.
Có điều công kích của hai nàng càng ngày càng mãnh liệt, hào quang do kim đan của Phương Hàn phát ra càng ngày càng ảm đạm.
Ngón tay của Phương Hàn búng ra, lực lượng khổng lồ đánh cho tiên nữ này hóa thành bột mịn. Với lực lượng của Phương Hàn, muốn giết chết một cao thủ tầng thứ năm là chuyện rât đơn giản.
Nhưng mà sau khi tiên nữ này hóa thành bột mịn xong thì tố nữ kiếm đột nhiên rung động, cả kiếm trận cũng rung động theo. Phương Hàn liền cảm giác được lực lượng mang tính hủy diệt của mình bị tất cả các thanh bảo kiếm của kiếm trận chia đều ra, cho nên lực lượng mà mỗi thanh kiếm phải chịu là rất nhỏ.
"Tố Nữ kiếm thuật"
Đúng lúc này, từ trong sương mù, ngàn vạn ảo ảnh tiên nữ bay ra, mỗi người cầm trong tay một thanh tố nữ kiếm, thúc dục kiếm khí công kích về phía Phương Hàn. Lập tức phi kiếm bay như mưa, kiếm khí tràn ngập không gian, tạo thành một thế giới toàn là kiếm bao trùm lấy Phương Hàn.
Kiếm khí khổng lồ so với Vô Sinh Kiếm Đạo của Mạnh Thiểu, hay Vô Ảnh Kiếm Trận của tứ hoàng tử Dịch Thân Vương thì lợi hại hơn rất nhiều. Chuyện đó cũng là đương nhiên, Yên Thủy Nhất là nhân vật bậc nào? Đệ nhât chân truyền đệ tử Thái Nhất Môn, nguyên linh của thủy thần chuyển thế, một chiêu có thể triệt để áp chế Mạnh Thiểu Bạch hay là Dịch Thân Vương.
Một khi Yên Thủy Nhất tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời thì thân phận chính thức của nàng sẽ là phó chưởng giáo của Thái Nhất Môn. Đây là quy định của Thái Nhất Môn đối với chân truyền đệ tử.
Vũ Hóa Môn cũng có quy định tương tự.
Chân truyền đệ tử tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời thì sẽ trở thành phó chưởng giáo, cũng không phải trưởng lão. Chỉ chờ chưởng giáo chí tôn thóai ẩn là có thể leo lên ngôi vị chưởng giáo.
Hoa Thiên Đô cũng có tính tóan như vậy.
Kiếm sơn, kiếm hải, kiếm lâm, kiếm triều….
Không có bất kỳ từ nào có thể hình dung được tao ngộ mà Phương Hàn đang gặp phải lúc này. Tại thời khắc này, hắn có cảm giác như đối mặt với đủ các loại kiếm trận lợi hại như Vi Trần Kiếm Trận, Nhật Nguyệt Kiếm Trận, Thông Thiên Kiếm Trận.
Lập tức trong lúc đó, Phương Hàn không chút do dự xuất ra kim đan huyền phù ở trên đỉnh đầu, Ngũ Đế Hoa Cái ở sâu trong hạch tâm kim đan tỏa ra, bách tà bất xâm, vạn pháp bất phá. Sau đó hai tay hắn nắm lại, một lỗ đen trống rỗng xuất hiện quanh thân thể, chính là Đại Thôn Phệ Thuật, như muốn thôn phệ toàn bộ các thanh phi kiếm, sau đó dung Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền luyện hóa.
Những thanh tố nữ kiếm này chính là hàn thiết, thủy nhu tinh luyện, lấy kim sinh thủy, kim thủy phối hợp. Nếu như thôn phệ hết toàn bộ thì Bạch Đế Kim Hoàng Trảm và Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền sẽ tiến bộ thêm một tầng nữa.
Đương nhiên, lý tưởng nhất là thôn phệ luôn cả Thương Hải Thần Châu, như vậy thì không thua gì Thanh Đế Mộc Hoàng Công có được linh khí của Cây Thế Giới.
Kiếm sơn, kiếm hải, kiếm triều, kiếm lâm… lực lượng to lớn bị Phương Hàn dùng Đại Thôn Phệ Thuật cắn núôt, lập tức bị hút về phía hắc động. Phương Hàn vui vẻ đang muốn luyện hóa cả tòa kiếm trận to lớn, thần thông vận chuyển mạnh mẽ, thiên địa hỗn loạn, không gian điên đảo. Tất cả phi kiếm đều bị cắn nuốt, kiếm khí chấn động. Từ trong hư không đột nhiên truyền ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ gia trì lên các thanh kiếm, phi kiếm đồng loạt chấn động, giãy dụa thóat khỏi sự áp bách của Đại Thôn Phệ Thuật, bay đi ra ngoài, lại hợp lại thành kiếm trận, một lần nữa đánh giết về phía Phương Hàn.
Ngàn vạn thanh kiếm, tố nữ kiếm đánh lên Ngũ Đế Hoa Cái, đánh cho cái lộng không ngừng xoay tròn, hỏa quang bắn ra bốn phía.
"Trận đồ này có Thương Hải Thần Châu trấn áp, khó trách ta khó mà thôn phệ được những thanh phi kiếm này." Hai mắt Phương Hàn lập lòe quang mang kỳ dị, lập tức nhìn thấy rõ được Thương Hải Thần Châu trấn giữ ở trung tâm trận đồ. Thân ảnh của Yên Thủy Nhất đang không ngừng di chuyển trong trận, tay liên tục làm ra các loại ấn quyết.
Mà sâu trong trận đồ, đạo thanh quang hình như là Phạm Thanh Ảnh đột nhiên bay ra, đánh mạnh lên Ngũ Đế Hoa Cái.
Ba!
Một kiếm này mang theo lực lượng của Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, trực tiếp đánh cho Ngũ Đế Hoa Cái đình chỉ vận chuyển, trên bề mặt xuất hiện một vết rách.
"Gì?"
Phương Hàn bị dọa cho nhảy dựng lên, Ngũ Đế Hoa cái bị đánh nứt ra, đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra. Ngũ Đế Đại Ma thần, hiệu lệnh quần ma, trấn áp ngũ hành trong thiên địa, là tồn tại vô địch. Sau khi luyện thành cho đến nay, Phương Hàn chưa bao giờ gặp nguy hiểm nào, cậy vào thần thông này mà chém thần giết ma. Hiện tại bị người ta dùng một kiếm đánh cho nứt ra, mặc dù không có triệt để phá vỡ nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm.
"Bát Bộ Phù Đồ!"
Dưới tình thế cấp bách, Phương Hàn tế ra pháp bảo do chính mình luyện chế. Một tòa bảo tháp hiện ra, tám loại pháp bảo đi cùng linh phù Ngũ Hành Địa huyền phù ở trên đầu hắn, không ngừng xoay troàn. Bát Bộ Phù Đồ vừa xuất hiện liền trấn áp được Phạm Thanh Ảnh ở trên đầu hắn.
Ba!
Bát Bộ Phù Đồ tuy không phải là đạo khí nhưng lực lượng to lớn đến kỳ lạ! Thoáng cái đã trấn áp đựơc Phạm Thanh Ảnh. Trong sát nan đó linh phù Ngũ Hành Địa lập lòe quang mang, Phương Hàn liền cảm giác được linh phù dường như câu thông với Ngũ Hành Địa. Linh thức ở trong đầu hắn cảm nhận được tinh cầu Ngũ Hành Địa đang không ngừng vận chuyển, mà lực lượng ngũ hành cũng theo linh phù truyền tới, tiến nhập vào trong Ngũ Đế Hoa Cái, tu bổ nó.
"Linh phù Ngũ Hành Địa còn có diệu dụng này sao! Xem rat a sau này phải ngày ngày dùng Đại Phổ Độ Thiền Quang để tế luyện nó mới được." Phương Hàn mừng rỡ trong long, hắn biết rõ linh phù Ngũ Hành Địa nhất định là một kiện bảo bối phi thường. Chỉ là bản thân không có tu luyện thần thông Phật Môn nào, nếu không sẽ một mực tế luyện, phát huy hết toàn bộ công dụng của nó. Hiện tại có được Đại Phổ Độ Thiền Quang, đã bắt đầu kích phát được các loại hiệu dụng của linh phù này.
Phạm Thanh Ảnh bị chấn trụ, liền có cảm gáic hít thở không thông, hình thể chân thật hiển lộ ra.
Đó là một nữ tử mặc áo xanh, sau đầu có một vòng sang màu xanh, trông như một tồn tại thuần khiết nhất thế gian. Nhưng cái phá đi hình tượng đó chính là đôi mắt trống rỗng, không có con ngươi, tựa hồ là một người mù. Hơn nữa nàng trầm mặc không nói, tựa hồ là không biết nói gì, nàng cũng không nghe thấy bất kỳ thanh âm gì, là một người điếc.
Một thiếu nữ mặc thanh y thuần khiết, hai mắt bị mù, không nói gì, lại bị điếc. Không nhìn thấy gì, không nói được gì, cũng không nghe được gì.
Trời sinh nàng có một gương mặt vô cùng thanh thuần, nhưng không cho nàng quyền được thấy thế giới, không cho nàng quyền được nói chuyện, cũng không cho nàng quyền được nghe thấy âm thanh. Phương Hàn chỉ có thể cảm giác được một sự cô tịch ở sâu trong nội tâm của nàng. Nó như một vùng biển chết, vô cùng tĩnh lặng, vĩnh viễn giữ bộ dáng đó. Làm cho lòng người sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, đồng tình với tao ngộ của nàng rồi lại sinh ra một sự tôn kính đối với nàng.
Mà tâm lý của Phương Hàn giờ đây cảm thấy vô cùng khủng bố. Nàng không có mắt, tai điếc, không nói được, vậy mà có thể tu luyện được tới cảnh giới này. Một khi đột phá được Trường Sinh Bí Cảnh thì sẽ mạnh mẽ đến mức nào?
Tâm trí của nàng rốt cuộc kiên định đến mức nào?
Khó trách nàng lấy ngoại hiệu là Khí Thiên Đạo, bị trời vứt bỏ, lấy một cỗ bi phẫn, oán khí mà luyện thành một thân tu vi vô thượng.
Chứng kiến nữ từ bị mù này, Phương Hàn có cảm giác rằng nếu như một chọi một thì hắn cũng chưa chắc có thể chiến thắng được nàng, chiếm lấy vị trí hạng nhất trong Thần Thông Bí Cảnh.
Thóang bị Bát Bộ Phù Đồ trấn áp, Phạm Thanh Ảnh với bộ dáng thanh thuần, hai mắt mù lòa cũng không có chút biểu hiện nào tay cầm bảo kiếm đâm lên trên, lập tức Đại Hỗn Độn Lôi Pháp lại bắn ra, làm cho toàn tháp rung động xoay tròn, văng đi, thân hình nàng lại biến ảo, mũi kiếm đâm vào vô số khiếu huyệt trên người Phương Hàn.
Đối đầu với kiếm của Phạm Thanh Ảnh, Phương Hàn cảm giác được cho dù với thân thể cường đại như hắn nếu để đâm trúng cũng sẽ bị giải thể. Thanh bảo kiếm trong tay nàng không thua kém gì Bàn Vũ Thần Kiếm của Hoa Thiên Đô. Cũng không biết là đạo khí nào, Đại Hỗn Độn Lôi Pháp do bảo kiếm này đánh ra có thể đánh tan được Ngũ Đế Hoa Cái.
"Hai nữ tử biến thái này lại đuổi giết ta, muốn đẩy ta vào chỗ chết sao? Ta song quyền nan địch tứ thủ, chẳng lẽ thật sự phải mượn lực lượng của linh phù Ngũ Hành Địa, truyền tống đến đó sao?" Thân thể Phương Hàn xuyên qua xuyên lại, trong nháy mắt đánh ra mười vạn quyền, đối chiến cùng Phạm Thanh Ảnh, cuối cùng cũng ngăn cản được kiếm quang mạnh mẽ của nàng.
Tựa hồ phát giác được tâm ý của Phương Hàn.
Yên Thủy Nhất đột nhiên xuất ra một đạo linh phù, linh phù bốc cháy. Lập tức một cỗ lực lượng không gian mênh mông bao phủ cả kiếm trận, Phương Hàn liền cảm giác được không gian chung quanh bị phong tỏa, cảm ứng với Ngũ Hành Địa cũng tạm thời bị cắt đứt.
"Đây là Hoàn Vũ Phù, chính là do Thái Hoàng Thiên đại nhân luyện chế, cũng đủ ngăn cản không cho ngươi chạy tới Ngũ Hành Địa trong vòng nửa canh giờ, khiến cho ngươi không cách nào chạy trốn được. Ngươi đừng tưởng là viễn cổ ma tôn bảo vệ cho ngươi. Ngươi bất quá cũng chỉ là một quân cờ trong tay hắn mà thôi. H iện giờ Thái Nhất Môn chúng ta muốn cướp lấy Ngũ Hành Địa, đánh chết viễn cỗ ma tôn. Ta vẫn như trước, chỉ cần ngươi giao ra kim đan của đệ tử Thái Nhất Môn thì ta sẽ cho ngươi được an toàn rời đi!"
Trong lúc nói chuyện, Yên Thủy Nhất như có ý muốn buông tha cho Phương Hàn, nhưng mà ra tay lại càng thêm tàn nhẫn, thoáng cái thiêu đốt Hoàn Vũ Phù xong, tay liền bắt quyết, một đạo kiếm quang màu bích lục bắn ra, bay vào trong trận, chính là Bích Huyết Nhu Thủy Kiếm.
Lập tức uy lực của kiếm trận tăng vọt.
Phương Hàn đã không cách nào chạy thóat được nữa, linh phù Ngũ Hành Địa đã bị phong tỏa. Điều này hiển nhiên là có người đã chuẩn bị sẵn để đối phó với hắn. Bản thân hắn đa mưu túc trí nhưng lại không thóat được bàn tay của Thái Hoàng Thiên. Không tưởng được là một người cao cao tại thượng như vậy lại đi tính tóan với hắn, thật là quá xem trọng hắn rồi.
Đúng là như vậy, trong mắt người như Thái Hoàng Thiên, các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh khác cung chưa chắc đáng để hắn quan tâm. Có lẽ chỉ có những nhân vật như Linh Lung Thiên Tôn, Hoàng Tuyền Đại Đế mới có thể lọt vào pháp nhãn của hắn.
Thậm chí Phong Bạch VŨ, Tinh Chủ cũng chưa hẳn đã được Thái Hoàng Thiên coi trọng.
Kiếm của nữ tử mù Phạm Thanh Ảnh lại một lần nữa vung lên, phối hợp với Yên Thủy Nhất giáp công Phương Hàn. Đại Hỗn Độn Lôi Pháp cô đọng lại thành hàng trăm quả cầu nhỏ, uy lực càng lớn hơn, từng đạo đánh mạnh lên trên kim đan của Phương Hàn, quang hoa của Ngũ Đế Hoa Cái dần trở nên ảm đạm.
Hai đại cao thủ giáp công, Phương Hàn cũng không thể làm gì được. Chỉ có thể đem kim đan áp suc lại, uy lực cô đọng, đồng thời xuất ra Hoàng Tuyền Đồ, ma đao Huyết Thương Khung, Bát Bộ Phù Đồ để bảo vệ toàn thân, tranh thủ thời gian nửa canh giờ rồi bỏ chạy.
Hai cao thủ bài danh thứ nhất và thứ hai trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng liên thủ đánh giết hắn, có thể tự bảo vệ được bản thân là tốt lắm rồi.
Hai nữ tử này bằng vào đạo khí trong tay thậm chí có thể giết được cả cao thủ tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh. Cao thủ như Thiên Hình trưởng lão mà bị hai người này vây công thì không chết cũng trọng thương.
Phương Hàn có thể kiên trì đến giờ mà không chết, cũng không bị thương đã là không tệ rồi.
Có điều công kích của hai nàng càng ngày càng mãnh liệt, hào quang do kim đan của Phương Hàn phát ra càng ngày càng ảm đạm.