Vĩnh Sinh
Chương 291: Thiên hạ đệ nhất thành
Tiểu yêu hồ cũng tự nhận là mình xảo trá, nhưng đụng phải người như Phương Hàn thì quả thật là cũng phải cúi đầu chào thua. Suy nghĩ trong đầu vậy mà cũng bị người ta nhìn thấu, phân tích rất rõ ràng như vậy.
Đấu pháp thì đánh không lại, dùng sở trường mưu kế của mình cũng không có đất dụng võ trước mặt Phương Hàn. Cái này làm cho nàng rất tức giận, tròng mắt xoay chuyển, không biết nên làm thế nào mới có thể khôi phục được tự do, "Phong Ma Lĩnh này rõ ràng cất dấu bảo bối lợi hại như vậy, không biết là cái bút gì! Nếu như có thể nói cho Hồ Tôn của Hồ Tộc ta biết được, liên hợp với cao thủ cảu Yêu Đạo hẳn là có thể thu lấy pháp bảo này! Đến lúc đó ta tự nhiên sẽ lập được công lớn, không biết chừng sẽ được làm thánh nữ của yêu tộc! Có điều muốn làm được thì phải làm sao lừa tên Phương Hàn này để thoát thân đã……"
"Không cần phải suy nghĩ gì nữa đâu, ngươi nếu dối gạt ta thì ngươi có thể lừa tất cả mọi người trong thiên hạ này rồi. Thành thật đi theo ta, ta sẽ không làm hại ngươi. Có điều ta cũng nhắc nhở ngươi một chút là ta chuẩn bị đị Đại Huyền đế quốc một chuyến, chuẩn bị mua Niết Bàn Đan." Phương Hàn dường như nhìn thấu được tâm tử của tiểu yêu hồ, trong lúc nói chuyện tỏa ra uy nghiêm nhàn nhạt, làm cho nội tâm của tiểu yêu hồ này chấn động không thôi.
Hắn hiện tại trong là nhân vật có thể hô phong hoán vũ ở Vũ Hóa Môn, chuyện thu thập một tiểu yêu hồ mới bước vào Thần Thông Bí Cảnh cũng không có gì khó khăn cả.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, cũng cần phải đề phòng tiểu yêu hồ này một chút, không thể lơi lỏng được.
Đương nhiên, nếu như giết người diệt khẩu thì mọi chuyện cũng rất đơn giản, nhưng Phương Hàn cũng không muốn giết chóc một cách vô cớ. Người hắn giết, một là bạo ngược, hai là khi hắn đang ở trong tình huống bị uy hiếp nghiêm trọng, hoặc trong chiến đấu công bình. Còn đối với tiểu yêu hồ này, hắn cũng không cần phải làm như vậy.
"Nết Bàn Đan, loại đan dược này còn trân quý hơn Cửu Khiếu Kim Đan, Âm Dương Vạn Thọ Đan, Lôi Cốt Xá Lợi nhiều, chỉ sợ là còn trân quý hơn của Đại Phạm Quang Minh Thuyền nhiều lắm, căn bản không teher đấu giá được. Ngươi hiện tại nên thanh tẩy toàn thân đi."
Diêm đột nhiên mở miệng nói.
Đến đại hội mại bảo ở Đại Huyền đế quốc cũng cần phải mang theo đại lượng đan dược. Hiện tại Phương Hàn đã đem tất cả Nguyên Anh Đan của mình đưa ra ngoài, tam đại trưởng lão một người một trăm vạn viên, Phương Thanh Tuyết một trăm vạn viên, trên cơ bản là không còn thừa được bao nhiêu.
Hơn nữa hiện tại mỗi ngày hắn đều lấy đại lượng nguyên khí Tiên Giới mà cây Thế Giới hấp thu được quán chú vào trong trứng của Côn Bằng nên cơ bản không ngưng luyện được bao nhiêu viên Nguyên Anh Đan.
"Không có vấn đề, bên trong Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc của Tinh Vân Bảo Bảo còn hơn một trăm vạn viên Nguyên Anh Đan. Cùng lắm thì ta đình chỉ mấy ngày không quán thâu nguyên khí vào trong trứng của Côn Bằng để luyện chế Nguyên Anh Đan. Hơn nữa ta cũng còn rất nhiều tiền của, giết chết sáu đại thần quân, bách bảo nang của bọn họ đều bị ta chiếm lấy hết, những gì chứa trong đó không phải tiền thì là gì? Hơn nữa… ngươi xem."
Phương Hàn vung tay lên, lấy ra ba tấm phù lục óng ánh, giống như là một tạp phiến.
Ba tấm tạp phiến này chia làm ba màu, hồng, lục lam. Trên hồng sắc tinh tạp có viết hai chữ thật to, Thiên Đạo. Lục sắc tinh tạp viết hai chữ là Lục Đạo. Còn lam sắc tinh tạp lại viết hai chữ Cửu Đỉnh.
Đây là tinh tạp chứa tiền có thể dùng ở liên minh ba đại thương hội, Thiên Đạo Các, Lục Đạo Minh, Cửu Đỉnh Liên.
Phương Hàn chém giết sáu thần quân, thu hoạch cũng rất lớn, không phải chỉ một ít pháp bảo, đan dược mà trong khi tìm tòi các vật chứa trong túi pháp bảo của hắn, tổng cộng phát hiện ba tấm tinh tạp.
Một một tấp tinh tạp đều lập lòe hiện ra một chữ ức, hiển nhiên là mỗi một cái đều chứa đựng một ức đan dược.
Hiển nhiên, sáu thần quân này là một tiểu đoàn thể, tiểu đoàn này đang chuẩn bị bước đầu, thu phục nhân tâm, quấy phá mối quan hệ giữa Tiên Đạo và Ma Đạo, cần rất nhiều tiền. Số tiền ba ức đan dược này chính là kinh phí hoạt động của nhóm này.
Nghĩ tới đây, nội tâm Phương Hàn càn thêm nóng, chỉ hận không thể chém giết thêm vài tiểu đội Thần Tộc nữa.
"A! Không thể tưởng được là còn có mấy thứ này!" Diêm cũng hưng phấn nói, "Ba triệu viên đan dược, như vậy có thể mua được không ít đồ tốt. Đi thôi!"
Bá bá bá!
Phương Hàn cấp tốc phi hành ở trên không trung một lần nữa, dùng Hải Thận Khí Công cải biến hình thể, hiện tại hắn đã chính thức trở thành thù nhân của Thái Nhất Môn, nếu như không che dấu thân phận, chỉ sợ vừa tiến vào Đại Huyền Đế Quốc thì sẽ bị người ta để ý, rồi sẽ có người của Thái Nhất Môn tới tìm phiền toái nữa, rất là mệt.
Hắn đương nhiên quyết định tạm thời không đi Quần Tinh Môn, muốn chờ đến khi Tinh Vân Bảo Bảo tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, còn bản thân thì luyện thành kim đan rồi mới đi Quần Tinh Môn. Như vậy khi nói chuyện liên hợp lập ra chấp pháp đội sẽ càng dễ dàng hơn.
Hiện tại thực lực của hắn tuy rất lợi hại, có thể giết chết cao thủ Kim Đan Cảnh, nhưng vẫn chưa phải là đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh. Như vậy khi đến Quần Tinh Môn khẳng định có một ít đệ tử xuất sắc sẽ không phục.
Mà khi hắn luyện thành kim đan, luyện hóa Cửu Quỷ Nguyên Thần thì lại khác.
Lúc đó cũng đủ tiền vốn để liều mạng với Hoa Thiên Đô!
Chuyển phương hướng xong, Phương Hàn lại phi hành một lần nữa, qua hai ngày, vượt qua vô số quốc gia, sông núi, bình nguyên, rừng rậm, lại một lần nữa tới Đại Huyền Đế Quốc phồn hoa. Khắp nơi đều là lầu cao, gác ngọc, tường thành hùng vĩ, tráng lệ, kéo dài ngàn dặm, thậm chí là mười vạn dặm. Lần này hắn cũng không đi đến Thái Bạch Thành mà đi thwarng đến Huyền Hoàng Thành, trung tâm của Đại Huyền Đế Quốc!
Đó là Thiên Hạ đệ nhất thành!
Thái Bạch Thành cũng chỉ là một trong trăm ngàn thành trì của Đại Huyền Đế Quốc, tuy phồn hoa nhưng tuyệt không thể so sánh với Thái Bạch Thành.
Nghe đồn trên bầu trời Huyền Hoàng Thành chính là Thiên Thượng Cung Khuyết, phồn hoa không thể tưởng nổi. Ở nơi này, chỉ cần có tiền là có thể mua được tất cả trân bảo trong thiên hạ, có thể tìm hiểu được tất cả bí mật của thế giới. Ở đây, còn có thể nhấm nháp được đủ các loại mùi vị, phàm nhân tới đây, nếu lọt vào được mắt sanh của tu sĩ nào đó thì có thể được làm phép, giúp tu luyện tiên đạo.
Huyền Hoàng Thành cũng là trung tâm của Huyền Hoàng Đại Thế Giới.
Vốn Đại Huyền Đế Quốc có trăm ngàn tòa thành, lãnh thổ rộng lớn vô cùng, muốn đi hết cả Đại Huyền Đế Quốc để tìm kiếm một tòa thành cũng là một vấn đề. Có điều trong Chư Thế Giới có bản đồ, nhờ vậy mà có thể dễ dàng xác định vị trí của Huyền Hoàng Thành, với tu vi hiện nay của Phương Hàn, cũng không đến mức bị lạc đường.
Hắn vừa phi hành vừa cảm thán sự giàu có của Đại Huyền Đế Quốc, Phương Hàn đột nhiên nhìn thấy nơi xa xa, ở đường chân trời có một vầng sáng màu vàng chói lọi chiếu thẳng lên trời cao, nhìn kỹ lại thì đó là một tòa thành, là ánh sáng do tường thành bao quanh tỏa ra. Vô số tu sĩ hoặc là độn quang, hoặc là không chế phi kiếm, hoặc là vận dụng thần thông của bản thân, ra vào như nước.
Xa xa nhìn lại thậm chí có cảm giác như đó là Thiên Đình, là nơi ở của tiên nhân, không phải ở đế quốc của thế tục.
"Đại Huyền Đế Quốc cũng không phải để quốc của người thường! Nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, sớm muộn gì nó cũng sẽ trở nên giống như Thiên Đình, đế quốc thống lĩnh tất cả các tu sĩ." Trong lòng Phương Hàn lại dâng lên một ý niệm.
Mang ý nghĩ như vậy, hắn vô thanh vô tức hạ xuống Huyền Hoàng Thành, tòa thành này lớn hơn Thái Bạch Thành không biết bao nhiêu lần. Đường được lát gạch đá, đều là đá hoa cương bóng bẩy, không có một hạt bụi nào, khắp nơi đều là tường vàng ngói ngọc, cung điện đình đài, tưởng như hoàng cung của trăm ngàn đế quốc đều tập trung về đây.
Trong Huyền Hoàng Thành này, mỗi một đình viện đều rộng lớn, đẹp đẽ hơn hoàng cung của bất kỳ quốc gia nào.
Làm cho Phương Hàn có một loại cảm giác choáng ngợp.
Có điều hắn vẫn vận dụng thần thông Ngũ Đế Đại Ma, cảm thụ lực lượng ngũ hành trong trời đất, thăm dò một chút thì cũng cảm giác được một ít sự khác thường, nơi đâu có khí tức cường đại nhất, nơi đâu nhỏ yếu nhất.
Cảm ứng nửa ngày, trong lòng hắn đã có thể ước chừng được một chút, đột nhiên phát ra một đạo tinh quang, chặn một tu sĩ bay ngang qua lại.
"Gì thế?"
Vị tu sĩ này còn chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, còn ở Thần Thể Cảnh, phi hành nhờ vào pháp y, nhưng mà pháp y của hắn lại là trung phẩm bảo khí, hiển nhiên là một đệ tử rất có uy vọng trong môn phái. Hắn bị Phương Hàn chặn lại tự nhiên lộ ra vài phần tức giận, có điều phát hiện rat u vi của Phương Hàn nên cũng không dám bộc phát.
Bởi vì hắn nhìn ra được Phương Hàn ít nhất cũng là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, là cường giả một phương.
Phương Hàn phóng thích ra khí tức của mình, cũng không phải quá cường đại, chỉ chừng cao thủ Thiên Nhân Cảnh mà thôi. Có thể ngưng tụ đại trận là đã có thể đạt được sự tôn kính của người khác, lại không quá mức mạnh mẽ, không bị nhiều người chú ý tới.
"Không biết tiền bối vì cái gì mà lại chặn ta lại?" Tu sĩ này nói.
"Không có ý gì đâu, chỉ muốn hỏi mấy câu thôi. Gần đây trong Huyền Hoàng Thành có mại bảo hội nào bán Niết Ban Đan trong truyền thuyết không?" Phương Hàn hỏi.
"Thì ra là cái này." Tu sĩ kia thở dài một hơi, "Ba ngày sau ở Cử Đỉnh Hiên sẽ có một đại hội rất lớn, trong đó có bán Niết Bàn Đan, tiền bối có thể đi thử một chuyến. Nó nằm ở phía đông Huyền Hoàng Thành, cách đây một ngàn năm trăm dặm.
"Được! Xin đa tạ!" Trong lúc nói chuyện thân hình Phương Hàn khẽ động, biến mất vô ảnh vô tung.
Ở phía đông Huyền Hoàng Thành, quả nhiên thấy được một cung điện có điêu khắc chín cái đỉnh, toàn bộ đều làm bằng kim chúc, tỏa ra kim khí mãnh liệt, đại lượng tu sĩ ra vào liên tục, Phương Hàn vừa nhìn qua một liền thấy được một vài tu sĩ Kim Đan Cảnh, thậm chí còn có một ít khí tức cường đại hơn nữa.
"Cửu Đỉnh Hiên! Một trong ba đại thương hội. Mặc dù nói là mại bảo đại hội ba ngày sau mới mở nhưng hiện tại ta muốn vào xem một chút xem so với Thiên Đạo Các thì như thế nào?" Phương Hàn hạ xuống trước cửa Cửu Đỉnh Hiên, lửng thửng đi vào."
Không có một người nào tiếp đãi hắn cả.
Bằng vào tu vi tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh của hắn ở đây cũng chỉ là một người bình thường. Trong số các tu sĩ ra vào, cũng chí cỏ một số ít tu sĩ Kim Đan Cảnh hoặc cao hơn mới có người đi ra tiếp đãi, nhiệt tình chào đón, mà Kim Đan Cảnh trở xuống đều là khách hàng bình thường.
Ở Thiên Đạo Các trong Thái Bạch Thành, tu vi của Phương Hàn tuy kém bây giờ gấp trăm lần nhưng vẫ là khách quý, mà hiện tại cũng chỉ là một khách hàn bình thường, mức chênh lệch có thể thấy được rất rõ ràng. Hắn cũng có chút buồn cười. Đương nhiên là Thái Bạch Thành không cách nào so sánh với Huyền Hoàng Thành được.
Thiên Đạo Các ở Thái Bạch Thành nhiều lắm cũng chỉ là một tiểu điếm so với nơi này mà thôi.
Có điều khi hắn đi vào bên trong Cửu Đỉnh Hiên thì liền phát hiện không gian bên trong dường như rộng vô tận, tựa như là một thế giới khác. Hẳn là có người đã thi triển thần thông mở rộng không gian ra. Hiện ra trước mắt hắn là đủ các loại đan dược, pháp bảo, tỏa ra quang mang rực rỡ, trăm ngàn tu sĩ đang bồi hồi, quan sát.
Đột nhiên, Phương Hàn phát hiện được sâu trong Cửu Đỉnh Hiên có một đám tu sĩ tỏa ra khí tức rất cường đại.
Nhìn lại thì trong lòng hắn kinh hãi không thôi, đám người đó chính là hơn mười cao thủ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn, cả bọn vây quanh một người trường sam màu xanh, chính là Hoa Thiên Đô.
Đấu pháp thì đánh không lại, dùng sở trường mưu kế của mình cũng không có đất dụng võ trước mặt Phương Hàn. Cái này làm cho nàng rất tức giận, tròng mắt xoay chuyển, không biết nên làm thế nào mới có thể khôi phục được tự do, "Phong Ma Lĩnh này rõ ràng cất dấu bảo bối lợi hại như vậy, không biết là cái bút gì! Nếu như có thể nói cho Hồ Tôn của Hồ Tộc ta biết được, liên hợp với cao thủ cảu Yêu Đạo hẳn là có thể thu lấy pháp bảo này! Đến lúc đó ta tự nhiên sẽ lập được công lớn, không biết chừng sẽ được làm thánh nữ của yêu tộc! Có điều muốn làm được thì phải làm sao lừa tên Phương Hàn này để thoát thân đã……"
"Không cần phải suy nghĩ gì nữa đâu, ngươi nếu dối gạt ta thì ngươi có thể lừa tất cả mọi người trong thiên hạ này rồi. Thành thật đi theo ta, ta sẽ không làm hại ngươi. Có điều ta cũng nhắc nhở ngươi một chút là ta chuẩn bị đị Đại Huyền đế quốc một chuyến, chuẩn bị mua Niết Bàn Đan." Phương Hàn dường như nhìn thấu được tâm tử của tiểu yêu hồ, trong lúc nói chuyện tỏa ra uy nghiêm nhàn nhạt, làm cho nội tâm của tiểu yêu hồ này chấn động không thôi.
Hắn hiện tại trong là nhân vật có thể hô phong hoán vũ ở Vũ Hóa Môn, chuyện thu thập một tiểu yêu hồ mới bước vào Thần Thông Bí Cảnh cũng không có gì khó khăn cả.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, cũng cần phải đề phòng tiểu yêu hồ này một chút, không thể lơi lỏng được.
Đương nhiên, nếu như giết người diệt khẩu thì mọi chuyện cũng rất đơn giản, nhưng Phương Hàn cũng không muốn giết chóc một cách vô cớ. Người hắn giết, một là bạo ngược, hai là khi hắn đang ở trong tình huống bị uy hiếp nghiêm trọng, hoặc trong chiến đấu công bình. Còn đối với tiểu yêu hồ này, hắn cũng không cần phải làm như vậy.
"Nết Bàn Đan, loại đan dược này còn trân quý hơn Cửu Khiếu Kim Đan, Âm Dương Vạn Thọ Đan, Lôi Cốt Xá Lợi nhiều, chỉ sợ là còn trân quý hơn của Đại Phạm Quang Minh Thuyền nhiều lắm, căn bản không teher đấu giá được. Ngươi hiện tại nên thanh tẩy toàn thân đi."
Diêm đột nhiên mở miệng nói.
Đến đại hội mại bảo ở Đại Huyền đế quốc cũng cần phải mang theo đại lượng đan dược. Hiện tại Phương Hàn đã đem tất cả Nguyên Anh Đan của mình đưa ra ngoài, tam đại trưởng lão một người một trăm vạn viên, Phương Thanh Tuyết một trăm vạn viên, trên cơ bản là không còn thừa được bao nhiêu.
Hơn nữa hiện tại mỗi ngày hắn đều lấy đại lượng nguyên khí Tiên Giới mà cây Thế Giới hấp thu được quán chú vào trong trứng của Côn Bằng nên cơ bản không ngưng luyện được bao nhiêu viên Nguyên Anh Đan.
"Không có vấn đề, bên trong Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc của Tinh Vân Bảo Bảo còn hơn một trăm vạn viên Nguyên Anh Đan. Cùng lắm thì ta đình chỉ mấy ngày không quán thâu nguyên khí vào trong trứng của Côn Bằng để luyện chế Nguyên Anh Đan. Hơn nữa ta cũng còn rất nhiều tiền của, giết chết sáu đại thần quân, bách bảo nang của bọn họ đều bị ta chiếm lấy hết, những gì chứa trong đó không phải tiền thì là gì? Hơn nữa… ngươi xem."
Phương Hàn vung tay lên, lấy ra ba tấm phù lục óng ánh, giống như là một tạp phiến.
Ba tấm tạp phiến này chia làm ba màu, hồng, lục lam. Trên hồng sắc tinh tạp có viết hai chữ thật to, Thiên Đạo. Lục sắc tinh tạp viết hai chữ là Lục Đạo. Còn lam sắc tinh tạp lại viết hai chữ Cửu Đỉnh.
Đây là tinh tạp chứa tiền có thể dùng ở liên minh ba đại thương hội, Thiên Đạo Các, Lục Đạo Minh, Cửu Đỉnh Liên.
Phương Hàn chém giết sáu thần quân, thu hoạch cũng rất lớn, không phải chỉ một ít pháp bảo, đan dược mà trong khi tìm tòi các vật chứa trong túi pháp bảo của hắn, tổng cộng phát hiện ba tấm tinh tạp.
Một một tấp tinh tạp đều lập lòe hiện ra một chữ ức, hiển nhiên là mỗi một cái đều chứa đựng một ức đan dược.
Hiển nhiên, sáu thần quân này là một tiểu đoàn thể, tiểu đoàn này đang chuẩn bị bước đầu, thu phục nhân tâm, quấy phá mối quan hệ giữa Tiên Đạo và Ma Đạo, cần rất nhiều tiền. Số tiền ba ức đan dược này chính là kinh phí hoạt động của nhóm này.
Nghĩ tới đây, nội tâm Phương Hàn càn thêm nóng, chỉ hận không thể chém giết thêm vài tiểu đội Thần Tộc nữa.
"A! Không thể tưởng được là còn có mấy thứ này!" Diêm cũng hưng phấn nói, "Ba triệu viên đan dược, như vậy có thể mua được không ít đồ tốt. Đi thôi!"
Bá bá bá!
Phương Hàn cấp tốc phi hành ở trên không trung một lần nữa, dùng Hải Thận Khí Công cải biến hình thể, hiện tại hắn đã chính thức trở thành thù nhân của Thái Nhất Môn, nếu như không che dấu thân phận, chỉ sợ vừa tiến vào Đại Huyền Đế Quốc thì sẽ bị người ta để ý, rồi sẽ có người của Thái Nhất Môn tới tìm phiền toái nữa, rất là mệt.
Hắn đương nhiên quyết định tạm thời không đi Quần Tinh Môn, muốn chờ đến khi Tinh Vân Bảo Bảo tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, còn bản thân thì luyện thành kim đan rồi mới đi Quần Tinh Môn. Như vậy khi nói chuyện liên hợp lập ra chấp pháp đội sẽ càng dễ dàng hơn.
Hiện tại thực lực của hắn tuy rất lợi hại, có thể giết chết cao thủ Kim Đan Cảnh, nhưng vẫn chưa phải là đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh. Như vậy khi đến Quần Tinh Môn khẳng định có một ít đệ tử xuất sắc sẽ không phục.
Mà khi hắn luyện thành kim đan, luyện hóa Cửu Quỷ Nguyên Thần thì lại khác.
Lúc đó cũng đủ tiền vốn để liều mạng với Hoa Thiên Đô!
Chuyển phương hướng xong, Phương Hàn lại phi hành một lần nữa, qua hai ngày, vượt qua vô số quốc gia, sông núi, bình nguyên, rừng rậm, lại một lần nữa tới Đại Huyền Đế Quốc phồn hoa. Khắp nơi đều là lầu cao, gác ngọc, tường thành hùng vĩ, tráng lệ, kéo dài ngàn dặm, thậm chí là mười vạn dặm. Lần này hắn cũng không đi đến Thái Bạch Thành mà đi thwarng đến Huyền Hoàng Thành, trung tâm của Đại Huyền Đế Quốc!
Đó là Thiên Hạ đệ nhất thành!
Thái Bạch Thành cũng chỉ là một trong trăm ngàn thành trì của Đại Huyền Đế Quốc, tuy phồn hoa nhưng tuyệt không thể so sánh với Thái Bạch Thành.
Nghe đồn trên bầu trời Huyền Hoàng Thành chính là Thiên Thượng Cung Khuyết, phồn hoa không thể tưởng nổi. Ở nơi này, chỉ cần có tiền là có thể mua được tất cả trân bảo trong thiên hạ, có thể tìm hiểu được tất cả bí mật của thế giới. Ở đây, còn có thể nhấm nháp được đủ các loại mùi vị, phàm nhân tới đây, nếu lọt vào được mắt sanh của tu sĩ nào đó thì có thể được làm phép, giúp tu luyện tiên đạo.
Huyền Hoàng Thành cũng là trung tâm của Huyền Hoàng Đại Thế Giới.
Vốn Đại Huyền Đế Quốc có trăm ngàn tòa thành, lãnh thổ rộng lớn vô cùng, muốn đi hết cả Đại Huyền Đế Quốc để tìm kiếm một tòa thành cũng là một vấn đề. Có điều trong Chư Thế Giới có bản đồ, nhờ vậy mà có thể dễ dàng xác định vị trí của Huyền Hoàng Thành, với tu vi hiện nay của Phương Hàn, cũng không đến mức bị lạc đường.
Hắn vừa phi hành vừa cảm thán sự giàu có của Đại Huyền Đế Quốc, Phương Hàn đột nhiên nhìn thấy nơi xa xa, ở đường chân trời có một vầng sáng màu vàng chói lọi chiếu thẳng lên trời cao, nhìn kỹ lại thì đó là một tòa thành, là ánh sáng do tường thành bao quanh tỏa ra. Vô số tu sĩ hoặc là độn quang, hoặc là không chế phi kiếm, hoặc là vận dụng thần thông của bản thân, ra vào như nước.
Xa xa nhìn lại thậm chí có cảm giác như đó là Thiên Đình, là nơi ở của tiên nhân, không phải ở đế quốc của thế tục.
"Đại Huyền Đế Quốc cũng không phải để quốc của người thường! Nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, sớm muộn gì nó cũng sẽ trở nên giống như Thiên Đình, đế quốc thống lĩnh tất cả các tu sĩ." Trong lòng Phương Hàn lại dâng lên một ý niệm.
Mang ý nghĩ như vậy, hắn vô thanh vô tức hạ xuống Huyền Hoàng Thành, tòa thành này lớn hơn Thái Bạch Thành không biết bao nhiêu lần. Đường được lát gạch đá, đều là đá hoa cương bóng bẩy, không có một hạt bụi nào, khắp nơi đều là tường vàng ngói ngọc, cung điện đình đài, tưởng như hoàng cung của trăm ngàn đế quốc đều tập trung về đây.
Trong Huyền Hoàng Thành này, mỗi một đình viện đều rộng lớn, đẹp đẽ hơn hoàng cung của bất kỳ quốc gia nào.
Làm cho Phương Hàn có một loại cảm giác choáng ngợp.
Có điều hắn vẫn vận dụng thần thông Ngũ Đế Đại Ma, cảm thụ lực lượng ngũ hành trong trời đất, thăm dò một chút thì cũng cảm giác được một ít sự khác thường, nơi đâu có khí tức cường đại nhất, nơi đâu nhỏ yếu nhất.
Cảm ứng nửa ngày, trong lòng hắn đã có thể ước chừng được một chút, đột nhiên phát ra một đạo tinh quang, chặn một tu sĩ bay ngang qua lại.
"Gì thế?"
Vị tu sĩ này còn chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, còn ở Thần Thể Cảnh, phi hành nhờ vào pháp y, nhưng mà pháp y của hắn lại là trung phẩm bảo khí, hiển nhiên là một đệ tử rất có uy vọng trong môn phái. Hắn bị Phương Hàn chặn lại tự nhiên lộ ra vài phần tức giận, có điều phát hiện rat u vi của Phương Hàn nên cũng không dám bộc phát.
Bởi vì hắn nhìn ra được Phương Hàn ít nhất cũng là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, là cường giả một phương.
Phương Hàn phóng thích ra khí tức của mình, cũng không phải quá cường đại, chỉ chừng cao thủ Thiên Nhân Cảnh mà thôi. Có thể ngưng tụ đại trận là đã có thể đạt được sự tôn kính của người khác, lại không quá mức mạnh mẽ, không bị nhiều người chú ý tới.
"Không biết tiền bối vì cái gì mà lại chặn ta lại?" Tu sĩ này nói.
"Không có ý gì đâu, chỉ muốn hỏi mấy câu thôi. Gần đây trong Huyền Hoàng Thành có mại bảo hội nào bán Niết Ban Đan trong truyền thuyết không?" Phương Hàn hỏi.
"Thì ra là cái này." Tu sĩ kia thở dài một hơi, "Ba ngày sau ở Cử Đỉnh Hiên sẽ có một đại hội rất lớn, trong đó có bán Niết Bàn Đan, tiền bối có thể đi thử một chuyến. Nó nằm ở phía đông Huyền Hoàng Thành, cách đây một ngàn năm trăm dặm.
"Được! Xin đa tạ!" Trong lúc nói chuyện thân hình Phương Hàn khẽ động, biến mất vô ảnh vô tung.
Ở phía đông Huyền Hoàng Thành, quả nhiên thấy được một cung điện có điêu khắc chín cái đỉnh, toàn bộ đều làm bằng kim chúc, tỏa ra kim khí mãnh liệt, đại lượng tu sĩ ra vào liên tục, Phương Hàn vừa nhìn qua một liền thấy được một vài tu sĩ Kim Đan Cảnh, thậm chí còn có một ít khí tức cường đại hơn nữa.
"Cửu Đỉnh Hiên! Một trong ba đại thương hội. Mặc dù nói là mại bảo đại hội ba ngày sau mới mở nhưng hiện tại ta muốn vào xem một chút xem so với Thiên Đạo Các thì như thế nào?" Phương Hàn hạ xuống trước cửa Cửu Đỉnh Hiên, lửng thửng đi vào."
Không có một người nào tiếp đãi hắn cả.
Bằng vào tu vi tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh của hắn ở đây cũng chỉ là một người bình thường. Trong số các tu sĩ ra vào, cũng chí cỏ một số ít tu sĩ Kim Đan Cảnh hoặc cao hơn mới có người đi ra tiếp đãi, nhiệt tình chào đón, mà Kim Đan Cảnh trở xuống đều là khách hàng bình thường.
Ở Thiên Đạo Các trong Thái Bạch Thành, tu vi của Phương Hàn tuy kém bây giờ gấp trăm lần nhưng vẫ là khách quý, mà hiện tại cũng chỉ là một khách hàn bình thường, mức chênh lệch có thể thấy được rất rõ ràng. Hắn cũng có chút buồn cười. Đương nhiên là Thái Bạch Thành không cách nào so sánh với Huyền Hoàng Thành được.
Thiên Đạo Các ở Thái Bạch Thành nhiều lắm cũng chỉ là một tiểu điếm so với nơi này mà thôi.
Có điều khi hắn đi vào bên trong Cửu Đỉnh Hiên thì liền phát hiện không gian bên trong dường như rộng vô tận, tựa như là một thế giới khác. Hẳn là có người đã thi triển thần thông mở rộng không gian ra. Hiện ra trước mắt hắn là đủ các loại đan dược, pháp bảo, tỏa ra quang mang rực rỡ, trăm ngàn tu sĩ đang bồi hồi, quan sát.
Đột nhiên, Phương Hàn phát hiện được sâu trong Cửu Đỉnh Hiên có một đám tu sĩ tỏa ra khí tức rất cường đại.
Nhìn lại thì trong lòng hắn kinh hãi không thôi, đám người đó chính là hơn mười cao thủ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn, cả bọn vây quanh một người trường sam màu xanh, chính là Hoa Thiên Đô.