Vĩnh Sinh
Chương 272: Đại Thôn Phệ Thuật
Hiện giờ Vạn La muốn đi thông tri cho Hoa Thiên Đô, để hắn bóp chết Phương Hàn.
Phải biết rằng hiện tại Phương Hàn chỉ mới luyện thành tầng thứ Thần Thông Bí Cảnh, Quỷ Nhất Cảnh mà đã có thể đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, người tu luyện tới tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng, lại còn giết được cả Quỷ Đế nữa. Như vậy sau này khi hắn luyện thành kim đan thì sẽ cường đại đến mức nào? Chỉ sợ là sẽ trở thành đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh. Đến lúc đó chuyện hắn có thể đánh bại Hoa Thiên Đô hay không cũng rất khó nói chắc.
Có điều Vạn La biết rõ, hiện nay hắn không phải là đối thủ của Phương Hàn.
Đối phương chỉ cần một cái bạt tai là có thể đánh hắn đến chết đi sống lại rồi.
"Rốt cuộc là vì cái gì? Hắn có được bao nhiêu kỳ ngộ mới có thể tiến bộ nhanh như vậy, Năm trước mới là tầng thứ nhất Thần Thông Bí Cảnh, tu luyện một năm lại luyện tới tầng thứ sáu, Quy Nhất Cảnh! Có được hai kiện đạo khí, hơn mười kiện tuyệt phẩm bảo khí, tu luyện được năm mươi lăm loại thàn thông. Loại tốc độ này quả thực là tự cổ chí kim chưa từng có."
Rất nhiều trưởng lão, chân truyền đệ tử chợt nhớ ra là một năm trước Phương Hàn cũng chỉ mới là nội môn đệ tử, tỏa sáng ở Sơn Hà Bảng đại tái, đoạt được hạng nhất. Nhưng mà một tiểu nhân vật như vậy, chưa đến một năm đã trở thành một đầu sỏ trong giới tu đạo, danh tiếng vang dội, không ai không khiếp sợ.
"Kỳ thật thì cũng không phải Phương Hàn chỉ tu luyện một năm thời gian, mà là khi hắn ở trong Thái Nguyên Tiên Phủ đã tu luyện mười tám năm, được sự chỉ điểm của thấn bí nhân nữa.
Tốc độ như vậy tuy coi là thiên tài, nhưng cũng không phải là tự cổ chí kim chưa từng có.
Bình thường trong các đại môn phái, nếu như chưởng môn đích thân bồi dưỡng một đệ tử quan trọng, ngày ngày truyền thụ, dạy bảo, bế quan thì hai mươi năm cũng có thể luyện thành kim đan.
"Phương Hàn, Mạnh Thiểu Bạch cũng thật là lợi hại. Tuy lần này hắn bị ngươi đánh bại nhưng tiềm lực của hắn vẫn lớn như cũ. Nếu để hắn tu luyện thêm vài năm, triệt để lĩnh ngộ Côn Bằng Nguyên Thần thì chỉ sợ là lúc đó chúng ta mới chính là kẻ bại. Không thể để cho hắn tiếp tục phát triển nữa, phải trảm thảo trừ căn, đoạn tuyệt hậu hoạn. Dù sao chúng ta đã kết thù với người này, không giết chết hắn chính là lưu lại một mối hậu hoạn."
Âm thanh của Diêm truyền đến.
Lúc này, có rất nhiều chân truyền đệ tử, đại trưởng lão quan sát đều rất khiếp sợ. Mạnh Thiểu Bạch cũng đã ngã xuống trên Thiên Hình Thai, không thể động đậy, hết thảy đều đã kết thúc. Hiện giờ Phương Hàn đã đứng ở vị trí có thể chống lại Hoa Thiên Đô.
Mấy trăm năm nữa, khi chưởng giáo chí tôn thoái vị, tuyền ngôn, hắn chính là đối thủ của Hoa Thiên Đô.
Bá!
Phương Hàn hạ xuống Thiên Hình Thai, đang chuẩn bí nói vài lời công kích tâm linh của Mạnh Thiểu Bạch thì Diêm liền nhắc nhở.
Đúng vậy, Côn Bằng Nguyên Thần của Mạnh Thiểu Bạch có thể hấp thu được nhiều pháp bảo, như vậy, ngay cả thần thông, nguyên khí đánh ra cũng bị hắn hấp thu. Nếu sau cùng không bị Phương Hàn dùng Tử Quang Phích Lịch Tử đánh mạnh vào, cho nổ mạnh ở trong Côn Bằng Nguyên Thần thì có lẽ Mạnh Thiểu Bạch đã có thể hấp thu hết tất cả tuyết phẩm bảo khí cùng với đạo khí của hắn.
Lần này đánh bại được Mạnh Thiểu Bạch chủ yếu là vì Côn Bằng Nguyên Thần của đối phương vừa mới thành, cũng giống như một hài tử mới sinh, cái gì cũng chưa nắm rõ, nếu như để qua hai ba năm nữa thì trình đột khủng bố đến mức nào cũng khó mà nói trước được.
Không cần Diêm nói, Phương Hàn cũng cảm thấy được tiềm lực kinh người của Mạnh Thiểu Bạch.
Nhưng mà trảm thảo trừ căn dễ vậy sao?
Lúc này là đang ở trên Thiên Hình Thai, giữa biết bao nhiêu chân truyền đệ tử, trưởng lão, mà Mạnh Thiểu Bạch đã ngã xuống, không còn chút năng lực phản kháng nào. Thắng bại đã phân, nếu như Phương Hàn tiếp tục động thủ, giết người thì chưa hẳn sẽ thành công, mà môn phái khẳng định sẽ không để cho Phương Hàn giết chết một chân truyền đệ tử tu luyền tới tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng.
Quả nhiên! Sưu một tiếng!
Một tia sáng hoa lên hiện trước mặt Phương Hàn, một người xuất hiện trên Thiên Hình Thái, chính là một vị đầu sỏ muôn đời, đại trưởng lão Như Ý Tử, người ủng hộ Hoa Thiên Đô.
"Thắng bại đã phân, chẳng lẽ Phương Hàn ngươi lại muốn hạ độc thủ?" Như Ý Tử vung tay áo lên, ngăn trở trước mặt Phương Hàn, một luồn kình khí bức người áp tới trước mặt hắn.
"Lão già này thật là đáng hận, lại dám lấy chuyện này để ám toán ta." Thân thể Phương Hàn nhoáng lên, mượn lực tránh thoát đạo khí kình này, cũng cả giác được ý vị thâm bất khả trắc ở trong đó, khủng bố hơn Quỷ Đế rất nhiều.
"Ai nói thắng bại đã phân, ta còn chưa có nghe đối phương nhận thua." Đối mặt với Như Ý Tử, Phương Hàn lạnh lùng nói, ánh mắt liếc nhìn Mạnh Thiểu Bạch, lúc này toàn thân đối phương loang lổ vết máu, hô hấp yếu ớt, lực lượng cạn kiệt, có thể nói chuyện được sao?
Tử Quang Phích Lịch Tử của Thái Nhất Môn có uy lực cực lớn, tuy kém kim đan tự bạo nhưng khi trực tiếp nổ mạnh trong Thiên Địa Pháp Tước thì cũng không có mấy người chịu nổi. Mạnh Thiểu Bạch không có trực tiếp bị hồn phi phách tán đã là may lắm rồi, tất cả đều là nhờ vào thần thông đặc thù của Côn Bằng Nguyên Thần.
"Phương Hàn, lần này quả thật ngươi giỏi hơn ta, ta thừ nhận thua." Miễn cưỡng vận chuyển pháp lực của mình một vòng chu thiên, Mạnh Thiểu Bạch mở miệng nói, thanh âm lạnh lùng, nhẹ nhàng, tựa hồ thông suốt được một việc, khôi phục lại lòng tin, "Nhưng lần thất bại này không phải là bởi vì đạo thuật của ta kém ngươi, mà là vì trên người ngươi có quá nhiều pháp bảo. Ta bại là bởi vị những vật ngoại thân đó. Hơn nữa Côn Bằng Nguyên Thần của ta mới luyện thành thì ngươi đã khiêu khích ta chiến đấu, rõ ràng sợ là sau này khi ta quen thuộc với Côn Bằng Nguyên Thần thì không thể làm gì được ta. Ha ha ha ha ha, một trận chiến này ta lại muốn cảm ơn ngươi, ngươi đã giúp ta chính thức nắm giữ được đặc thù sinh mạng của Côn Bằng, trợ giúp ta đột phá được bình cảnh, chờ sau khi ta khôi phụ thương thế thì ta sẽ chính thức đánh bại ngươi."
"Người nảy qua nhiên là một kẻ tâm chí kiên cường." Phương Hàn nghe được những lời này thì nổi lên sát tâm, có điều Như Ý Tử đứng chắn trước Mạnh Thiểu Bạch, hắn cũng không thể trước mắt bao nhiêu người mà động thủ được.
"Nghe thấy chưa. Phương Hàn! Mạnh Thiểu Bạch đã thừa nhận lần này ngươi hơn hắn một bậc, là nhờ pháp bảo mà thắng được." Như Ý Tử đột nhiên nâng tay lên, một đạo nguyên khí tinh thuần truyền vào Thiên Môn của Mạnh Thiểu Bạch.
Đạo nguyên khí tinh thuần này vô cùng tinh khiết, giống như một dòng nước chảy, giống như nước cam lộ, Mạnh Thiểu Bạch sau khi hấp thu được luồng nguyên khí này thì tinh thần run động một chút, lại có thể đứng lên, thương thế đỡ được ba phần, có năng lực hành động.
"Đa tạ Như Ý trưởng lão đã hao phí pháp lực trị thương cho ta, sau này ta sẽ báo đáp. Phương Hàn làn này ngươi chiến thắng, ba năm nữa chúng ta sẽ lại quyết chiến một trận, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết lợi hại."
Bá!
Mạnh Thiểu Bạch khôi phục được ba thành lực lượng, hóa thành một đạo kiếm quang bay về ngọn núi của mình, lặng lẽ biến mất.
"Hắ hắc…" Như Ý Tử nhìn Phương Hàn, cười khan hai tiếng, trong mắt lộ ra một tia lạnh lùng, "Tốt lắm, lần này chân truyền đệ tử chiến đấu đã kết thúc, mọi người cũng không cần phải vây xem nữa. Vũ Hóa Môn chúng ta phải đoàn kết, không thể động một chút lại quyết đấu sinh tử trên Thiên Hình Thai như vậy được."
"Hừ!" Phương Hàn nghe thấy lời này thì hừ lạnh một tiếng, thu lại tất cả pháp bảo, hóa thành một đạo quang mang bay thẳng về Luân Hồi Phong của mình.
"Lần này tuy chiến thắng Mạnh Thiểu Bạch, xác lập địa vị của mình trong Vũ Hóa Môn, ngang hàng với Hoa Thiên Đô, nhưng mà cái tên Như Ý Tử này lại đối nghịch với ta, hơn nữa Mạnh Thiểu Bạch có tiềm lực cực lớn, Côn Bằng Nguyên Thần của hắn cũng thật lợi hại. Chờ hai ba năm nữa, khi hắn đã quyen thuộc với các đặc tính của Côn Bằng thì sẽ là một kình địch đáng sợ.
Về tới Luân Hồi Phong, Phương Hàn thầm tính toán.
"Chỉ cần ngươi có thể luyện thành kim đan, luyện hóa Cửu Quỷ Nguyên Thần thì tát cả mọi chuyện đều không còn là vấn đề nữa. Cũng không cần quan tâm đến tên tiểu bối này. Ngươi nên nhìn xa một chút, tầm mắt nâng cao lên một chút, nhìn thẳng vào các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, thậm chí là tiên nhân. Truyền nhân của Ma Đế không thể thiển cận như vậy được. Mạnh Thiểu Bạch đã bị ngươi đánh bại, như vậy hắn cũng trở thành quá khứ, không còn khả năng uy hiếp được ngươi."
Diêm ngưng trọng nói.
"Đạo lý này ta tự nhiên hiểu được, có điều mọi sự cũng đều phải tính toán chu toàn. Qua trận chiến vừa rồi, ta cũng lĩnh ngộ được không ít được nhiều điều tinh diệu. Cũng nhờ vào Côn bằng Nguyên Thần của hắn mà ta biết được một ít huyền bí của Côn Bằng. Hắn có trứng của Côn Bằng, ta cũng có vậy." Phương Hàn trầm mặt nói, tay nhoáng lên, trứng Côn Bằng lại xuất hiện.
Trên quả trứng Côn Bằng này chằng chịt những ma vân màu đen, cũng không biết là có phải do vị Ma Thần nào đó khắc lên hay không, nhưng mà Diêm và Phương Hàn đã sớm phân tích những mà vân này chính là để trợ giúp cho việc hấp thu nguyên khí của quả trứng. Hơn nữa ma vân này tựa hồ là một môn thần thông ngưng kết thành.
Côn Bằng trời sinh có năng lực thao túng không gian cường đại, cho nên khi trưởng thằng Côn Bằng lang thang trong vũ trụ, hấp thu các tinh cầu, uy năng vô cùng vô tận. Phương Hàn đột nhiên nghĩ đế một chuyện hấp thu lực lượng không gian trong trứng Côn Bằng để tu luyện Đại Thiết Cát Thuật. Bởi vì khi đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, hắn đã hấp thu một ít máu của đối phương, quả nhiên có tăng cường uy lực cho Đại Thiết Cát Thuật.
"Diêm! Ngươi đã nghiên cứu ma vân trên quả trứng Côn Bằng này lâu như vậy, rốt cuộc có hiểu được chúng làm gì không?"
Có điều là hấp thu lực lượng không gian của quả trứng như thế nào, Phương Hàn vẫn muốn nghiên cứu thử một phen, nếu là một quả trứng Côn Bằng bình thường, không có ma vân thì hắn có rất nhiều biện pháp, nhưng hiện tại ma vân đã phong tỏa hết thảy sinh cơ của nó, cũng không có cách nào hấp thu để tu luyện.
"Ta biết rồi! Những ma vân này là một loại thần thông." Diêm đột nhiên nói, "Vừa rồi ta nhìn thấy đặc tính của Côn Bằng Nguyên Thần kia mới nhớ ra. Vì cái gì cao thủ cấp bậc như Ma Thần lại bỏ công bố trí ma vân ở trên quả trứng Côn Bằng? Đó là vì hắn muốn dựa vào quả trứng này mà tu luyện một loại thần thông Thiên Ma, một loại vô thượng thần thông! Đại Thôn Phệ Thuật!"
"Đại Thôn Phệ Thuật?"
Phương Hàn ngẩn ra, hắn biết Đại Băng Diệt Thuật, Đại Thiết Cát Thuật đều là vô thượng thần thông trong Ma Môn, uy lực vô cùng mạnh mẽ, có thể so sánh với thần thông Ngũ Đế Đại Ma.
Ma Suất tuy có Đại Băng Diệt Thuật nhưng uy lực cũng không quá mạnh, mặc dù cao thủ thần thông bí cảnh bình thường cũng khó mà chống đỡ nổi, nhưng mà vần còn chưa đạt tới cảnh giới khiến cho không gian băng diệt, biến thành cát bụi.
Về phần Đại Thiết Cát Thuật của Phương Hàn thì vẫn chưa có luyện thành, chỉ mạnh hơn Phong Thần Đại Pháp một chút.
Mà Phong Thần Đại Pháp mà Phương Hàn tu luyện cũng chưa thể gọi là thần thông được, chỉ có thể coi là cường hóa lục phủ, không thể phòng thân hay giết địch chứ đứng nói chi đến chuyện dung nhập vào trong bổn mạng phù lục, ngưng tụ thành một đại trận.
"Không sai, chính là Đại Thôn Phệ Thuật! Loại ma công này có thể thôn phệ hết thảy các loại pháp lực, nguyên khí, pháp bảo, giống hệt như Mạnh Thiểu Bạch hấp thu pháp bảo của ngươi vậy. Nhưng mà nó còn khủng bố hơn rất nhiều, chỉ là rất khó luyện thành. Những ma vân này dần dần chuyển hóa trứng Côn Bằng thành một tòa ma trận thôn phệ cực lớn, hấp thu lực lượng, chậm raixi biến đổi, cuối cùng hóa thành vô thượng thần thông của MA Môn, còn lợi hại hơn bản thân Côn Bằng nhiều lắm."
Phải biết rằng hiện tại Phương Hàn chỉ mới luyện thành tầng thứ Thần Thông Bí Cảnh, Quỷ Nhất Cảnh mà đã có thể đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, người tu luyện tới tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng, lại còn giết được cả Quỷ Đế nữa. Như vậy sau này khi hắn luyện thành kim đan thì sẽ cường đại đến mức nào? Chỉ sợ là sẽ trở thành đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh. Đến lúc đó chuyện hắn có thể đánh bại Hoa Thiên Đô hay không cũng rất khó nói chắc.
Có điều Vạn La biết rõ, hiện nay hắn không phải là đối thủ của Phương Hàn.
Đối phương chỉ cần một cái bạt tai là có thể đánh hắn đến chết đi sống lại rồi.
"Rốt cuộc là vì cái gì? Hắn có được bao nhiêu kỳ ngộ mới có thể tiến bộ nhanh như vậy, Năm trước mới là tầng thứ nhất Thần Thông Bí Cảnh, tu luyện một năm lại luyện tới tầng thứ sáu, Quy Nhất Cảnh! Có được hai kiện đạo khí, hơn mười kiện tuyệt phẩm bảo khí, tu luyện được năm mươi lăm loại thàn thông. Loại tốc độ này quả thực là tự cổ chí kim chưa từng có."
Rất nhiều trưởng lão, chân truyền đệ tử chợt nhớ ra là một năm trước Phương Hàn cũng chỉ mới là nội môn đệ tử, tỏa sáng ở Sơn Hà Bảng đại tái, đoạt được hạng nhất. Nhưng mà một tiểu nhân vật như vậy, chưa đến một năm đã trở thành một đầu sỏ trong giới tu đạo, danh tiếng vang dội, không ai không khiếp sợ.
"Kỳ thật thì cũng không phải Phương Hàn chỉ tu luyện một năm thời gian, mà là khi hắn ở trong Thái Nguyên Tiên Phủ đã tu luyện mười tám năm, được sự chỉ điểm của thấn bí nhân nữa.
Tốc độ như vậy tuy coi là thiên tài, nhưng cũng không phải là tự cổ chí kim chưa từng có.
Bình thường trong các đại môn phái, nếu như chưởng môn đích thân bồi dưỡng một đệ tử quan trọng, ngày ngày truyền thụ, dạy bảo, bế quan thì hai mươi năm cũng có thể luyện thành kim đan.
"Phương Hàn, Mạnh Thiểu Bạch cũng thật là lợi hại. Tuy lần này hắn bị ngươi đánh bại nhưng tiềm lực của hắn vẫn lớn như cũ. Nếu để hắn tu luyện thêm vài năm, triệt để lĩnh ngộ Côn Bằng Nguyên Thần thì chỉ sợ là lúc đó chúng ta mới chính là kẻ bại. Không thể để cho hắn tiếp tục phát triển nữa, phải trảm thảo trừ căn, đoạn tuyệt hậu hoạn. Dù sao chúng ta đã kết thù với người này, không giết chết hắn chính là lưu lại một mối hậu hoạn."
Âm thanh của Diêm truyền đến.
Lúc này, có rất nhiều chân truyền đệ tử, đại trưởng lão quan sát đều rất khiếp sợ. Mạnh Thiểu Bạch cũng đã ngã xuống trên Thiên Hình Thai, không thể động đậy, hết thảy đều đã kết thúc. Hiện giờ Phương Hàn đã đứng ở vị trí có thể chống lại Hoa Thiên Đô.
Mấy trăm năm nữa, khi chưởng giáo chí tôn thoái vị, tuyền ngôn, hắn chính là đối thủ của Hoa Thiên Đô.
Bá!
Phương Hàn hạ xuống Thiên Hình Thai, đang chuẩn bí nói vài lời công kích tâm linh của Mạnh Thiểu Bạch thì Diêm liền nhắc nhở.
Đúng vậy, Côn Bằng Nguyên Thần của Mạnh Thiểu Bạch có thể hấp thu được nhiều pháp bảo, như vậy, ngay cả thần thông, nguyên khí đánh ra cũng bị hắn hấp thu. Nếu sau cùng không bị Phương Hàn dùng Tử Quang Phích Lịch Tử đánh mạnh vào, cho nổ mạnh ở trong Côn Bằng Nguyên Thần thì có lẽ Mạnh Thiểu Bạch đã có thể hấp thu hết tất cả tuyết phẩm bảo khí cùng với đạo khí của hắn.
Lần này đánh bại được Mạnh Thiểu Bạch chủ yếu là vì Côn Bằng Nguyên Thần của đối phương vừa mới thành, cũng giống như một hài tử mới sinh, cái gì cũng chưa nắm rõ, nếu như để qua hai ba năm nữa thì trình đột khủng bố đến mức nào cũng khó mà nói trước được.
Không cần Diêm nói, Phương Hàn cũng cảm thấy được tiềm lực kinh người của Mạnh Thiểu Bạch.
Nhưng mà trảm thảo trừ căn dễ vậy sao?
Lúc này là đang ở trên Thiên Hình Thai, giữa biết bao nhiêu chân truyền đệ tử, trưởng lão, mà Mạnh Thiểu Bạch đã ngã xuống, không còn chút năng lực phản kháng nào. Thắng bại đã phân, nếu như Phương Hàn tiếp tục động thủ, giết người thì chưa hẳn sẽ thành công, mà môn phái khẳng định sẽ không để cho Phương Hàn giết chết một chân truyền đệ tử tu luyền tới tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng.
Quả nhiên! Sưu một tiếng!
Một tia sáng hoa lên hiện trước mặt Phương Hàn, một người xuất hiện trên Thiên Hình Thái, chính là một vị đầu sỏ muôn đời, đại trưởng lão Như Ý Tử, người ủng hộ Hoa Thiên Đô.
"Thắng bại đã phân, chẳng lẽ Phương Hàn ngươi lại muốn hạ độc thủ?" Như Ý Tử vung tay áo lên, ngăn trở trước mặt Phương Hàn, một luồn kình khí bức người áp tới trước mặt hắn.
"Lão già này thật là đáng hận, lại dám lấy chuyện này để ám toán ta." Thân thể Phương Hàn nhoáng lên, mượn lực tránh thoát đạo khí kình này, cũng cả giác được ý vị thâm bất khả trắc ở trong đó, khủng bố hơn Quỷ Đế rất nhiều.
"Ai nói thắng bại đã phân, ta còn chưa có nghe đối phương nhận thua." Đối mặt với Như Ý Tử, Phương Hàn lạnh lùng nói, ánh mắt liếc nhìn Mạnh Thiểu Bạch, lúc này toàn thân đối phương loang lổ vết máu, hô hấp yếu ớt, lực lượng cạn kiệt, có thể nói chuyện được sao?
Tử Quang Phích Lịch Tử của Thái Nhất Môn có uy lực cực lớn, tuy kém kim đan tự bạo nhưng khi trực tiếp nổ mạnh trong Thiên Địa Pháp Tước thì cũng không có mấy người chịu nổi. Mạnh Thiểu Bạch không có trực tiếp bị hồn phi phách tán đã là may lắm rồi, tất cả đều là nhờ vào thần thông đặc thù của Côn Bằng Nguyên Thần.
"Phương Hàn, lần này quả thật ngươi giỏi hơn ta, ta thừ nhận thua." Miễn cưỡng vận chuyển pháp lực của mình một vòng chu thiên, Mạnh Thiểu Bạch mở miệng nói, thanh âm lạnh lùng, nhẹ nhàng, tựa hồ thông suốt được một việc, khôi phục lại lòng tin, "Nhưng lần thất bại này không phải là bởi vì đạo thuật của ta kém ngươi, mà là vì trên người ngươi có quá nhiều pháp bảo. Ta bại là bởi vị những vật ngoại thân đó. Hơn nữa Côn Bằng Nguyên Thần của ta mới luyện thành thì ngươi đã khiêu khích ta chiến đấu, rõ ràng sợ là sau này khi ta quen thuộc với Côn Bằng Nguyên Thần thì không thể làm gì được ta. Ha ha ha ha ha, một trận chiến này ta lại muốn cảm ơn ngươi, ngươi đã giúp ta chính thức nắm giữ được đặc thù sinh mạng của Côn Bằng, trợ giúp ta đột phá được bình cảnh, chờ sau khi ta khôi phụ thương thế thì ta sẽ chính thức đánh bại ngươi."
"Người nảy qua nhiên là một kẻ tâm chí kiên cường." Phương Hàn nghe được những lời này thì nổi lên sát tâm, có điều Như Ý Tử đứng chắn trước Mạnh Thiểu Bạch, hắn cũng không thể trước mắt bao nhiêu người mà động thủ được.
"Nghe thấy chưa. Phương Hàn! Mạnh Thiểu Bạch đã thừa nhận lần này ngươi hơn hắn một bậc, là nhờ pháp bảo mà thắng được." Như Ý Tử đột nhiên nâng tay lên, một đạo nguyên khí tinh thuần truyền vào Thiên Môn của Mạnh Thiểu Bạch.
Đạo nguyên khí tinh thuần này vô cùng tinh khiết, giống như một dòng nước chảy, giống như nước cam lộ, Mạnh Thiểu Bạch sau khi hấp thu được luồng nguyên khí này thì tinh thần run động một chút, lại có thể đứng lên, thương thế đỡ được ba phần, có năng lực hành động.
"Đa tạ Như Ý trưởng lão đã hao phí pháp lực trị thương cho ta, sau này ta sẽ báo đáp. Phương Hàn làn này ngươi chiến thắng, ba năm nữa chúng ta sẽ lại quyết chiến một trận, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết lợi hại."
Bá!
Mạnh Thiểu Bạch khôi phục được ba thành lực lượng, hóa thành một đạo kiếm quang bay về ngọn núi của mình, lặng lẽ biến mất.
"Hắ hắc…" Như Ý Tử nhìn Phương Hàn, cười khan hai tiếng, trong mắt lộ ra một tia lạnh lùng, "Tốt lắm, lần này chân truyền đệ tử chiến đấu đã kết thúc, mọi người cũng không cần phải vây xem nữa. Vũ Hóa Môn chúng ta phải đoàn kết, không thể động một chút lại quyết đấu sinh tử trên Thiên Hình Thai như vậy được."
"Hừ!" Phương Hàn nghe thấy lời này thì hừ lạnh một tiếng, thu lại tất cả pháp bảo, hóa thành một đạo quang mang bay thẳng về Luân Hồi Phong của mình.
"Lần này tuy chiến thắng Mạnh Thiểu Bạch, xác lập địa vị của mình trong Vũ Hóa Môn, ngang hàng với Hoa Thiên Đô, nhưng mà cái tên Như Ý Tử này lại đối nghịch với ta, hơn nữa Mạnh Thiểu Bạch có tiềm lực cực lớn, Côn Bằng Nguyên Thần của hắn cũng thật lợi hại. Chờ hai ba năm nữa, khi hắn đã quyen thuộc với các đặc tính của Côn Bằng thì sẽ là một kình địch đáng sợ.
Về tới Luân Hồi Phong, Phương Hàn thầm tính toán.
"Chỉ cần ngươi có thể luyện thành kim đan, luyện hóa Cửu Quỷ Nguyên Thần thì tát cả mọi chuyện đều không còn là vấn đề nữa. Cũng không cần quan tâm đến tên tiểu bối này. Ngươi nên nhìn xa một chút, tầm mắt nâng cao lên một chút, nhìn thẳng vào các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, thậm chí là tiên nhân. Truyền nhân của Ma Đế không thể thiển cận như vậy được. Mạnh Thiểu Bạch đã bị ngươi đánh bại, như vậy hắn cũng trở thành quá khứ, không còn khả năng uy hiếp được ngươi."
Diêm ngưng trọng nói.
"Đạo lý này ta tự nhiên hiểu được, có điều mọi sự cũng đều phải tính toán chu toàn. Qua trận chiến vừa rồi, ta cũng lĩnh ngộ được không ít được nhiều điều tinh diệu. Cũng nhờ vào Côn bằng Nguyên Thần của hắn mà ta biết được một ít huyền bí của Côn Bằng. Hắn có trứng của Côn Bằng, ta cũng có vậy." Phương Hàn trầm mặt nói, tay nhoáng lên, trứng Côn Bằng lại xuất hiện.
Trên quả trứng Côn Bằng này chằng chịt những ma vân màu đen, cũng không biết là có phải do vị Ma Thần nào đó khắc lên hay không, nhưng mà Diêm và Phương Hàn đã sớm phân tích những mà vân này chính là để trợ giúp cho việc hấp thu nguyên khí của quả trứng. Hơn nữa ma vân này tựa hồ là một môn thần thông ngưng kết thành.
Côn Bằng trời sinh có năng lực thao túng không gian cường đại, cho nên khi trưởng thằng Côn Bằng lang thang trong vũ trụ, hấp thu các tinh cầu, uy năng vô cùng vô tận. Phương Hàn đột nhiên nghĩ đế một chuyện hấp thu lực lượng không gian trong trứng Côn Bằng để tu luyện Đại Thiết Cát Thuật. Bởi vì khi đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, hắn đã hấp thu một ít máu của đối phương, quả nhiên có tăng cường uy lực cho Đại Thiết Cát Thuật.
"Diêm! Ngươi đã nghiên cứu ma vân trên quả trứng Côn Bằng này lâu như vậy, rốt cuộc có hiểu được chúng làm gì không?"
Có điều là hấp thu lực lượng không gian của quả trứng như thế nào, Phương Hàn vẫn muốn nghiên cứu thử một phen, nếu là một quả trứng Côn Bằng bình thường, không có ma vân thì hắn có rất nhiều biện pháp, nhưng hiện tại ma vân đã phong tỏa hết thảy sinh cơ của nó, cũng không có cách nào hấp thu để tu luyện.
"Ta biết rồi! Những ma vân này là một loại thần thông." Diêm đột nhiên nói, "Vừa rồi ta nhìn thấy đặc tính của Côn Bằng Nguyên Thần kia mới nhớ ra. Vì cái gì cao thủ cấp bậc như Ma Thần lại bỏ công bố trí ma vân ở trên quả trứng Côn Bằng? Đó là vì hắn muốn dựa vào quả trứng này mà tu luyện một loại thần thông Thiên Ma, một loại vô thượng thần thông! Đại Thôn Phệ Thuật!"
"Đại Thôn Phệ Thuật?"
Phương Hàn ngẩn ra, hắn biết Đại Băng Diệt Thuật, Đại Thiết Cát Thuật đều là vô thượng thần thông trong Ma Môn, uy lực vô cùng mạnh mẽ, có thể so sánh với thần thông Ngũ Đế Đại Ma.
Ma Suất tuy có Đại Băng Diệt Thuật nhưng uy lực cũng không quá mạnh, mặc dù cao thủ thần thông bí cảnh bình thường cũng khó mà chống đỡ nổi, nhưng mà vần còn chưa đạt tới cảnh giới khiến cho không gian băng diệt, biến thành cát bụi.
Về phần Đại Thiết Cát Thuật của Phương Hàn thì vẫn chưa có luyện thành, chỉ mạnh hơn Phong Thần Đại Pháp một chút.
Mà Phong Thần Đại Pháp mà Phương Hàn tu luyện cũng chưa thể gọi là thần thông được, chỉ có thể coi là cường hóa lục phủ, không thể phòng thân hay giết địch chứ đứng nói chi đến chuyện dung nhập vào trong bổn mạng phù lục, ngưng tụ thành một đại trận.
"Không sai, chính là Đại Thôn Phệ Thuật! Loại ma công này có thể thôn phệ hết thảy các loại pháp lực, nguyên khí, pháp bảo, giống hệt như Mạnh Thiểu Bạch hấp thu pháp bảo của ngươi vậy. Nhưng mà nó còn khủng bố hơn rất nhiều, chỉ là rất khó luyện thành. Những ma vân này dần dần chuyển hóa trứng Côn Bằng thành một tòa ma trận thôn phệ cực lớn, hấp thu lực lượng, chậm raixi biến đổi, cuối cùng hóa thành vô thượng thần thông của MA Môn, còn lợi hại hơn bản thân Côn Bằng nhiều lắm."