Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vĩnh Sinh

Chương 211: Thiên Đạo Các



Chậm rãi bước trên con đường lớn của Đại Huyền đế quốc, trong lòng Phương Hàn cảm giác được một cỗ hào khí mênh mông đại quốc, chân chính là "Một nước đứng đầu" Mà ngay cả hắn là tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh đệ ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh đối với đại thành giống như mộng ảo này cũng cảm thấy từng đợt rung động cùng bội phục.
Du lãm một lát, đối với một chút phong thổ của Đại Huyền đế quốc trong lòng Phương Hàn ước chừng có điểm minh bạch. Người của Đại Huyền đế quốc này, thân thể mỗi người đều khoẻ mạnh, cứng rắn có lực. Sở trường về thuật dưỡng sinh. Đặc biệt nhất là không có người đói, cũng không có như mấy quốc gia kia đi đến đâu cũng gặp dân ăn mày. Tựa hồ như tất cả mọi người đều có cơm ăn, có áo mặc, điểm này khiến Phương Hàn rất cảm khái!
Hơn nữa đại đa số cư dân bình thường đều tu luyện một chút võ công thô thiển, cho dù là nữ tử có phần văn nhược cũng là Nhục Thân Cảnh ba bốn trọng, hiểu được "Chiêu thức" Thậm chí biết sự biến hóa "Cương nhu" của kình lực. Cư dân có gia cảnh tốt một chút thậm chí là Nhục Thân ngũ trọng "Thần Lực" Cảnh giới.
Tại Đại Lý đế quốc, Nhục Thân Cảnh ngũ trọng "Thần Lực" Cảnh giới, đủ có thể làm đại tướng một phương, thống lĩnh mấy ngàn binh mã chinh chiến sa trường lập nhiều công lao hiển hách, thậm chí thụ phong tước vị cũng không phải là chuyện khó. Thế nhưng ở đây cũng chỉ là một cư dân bình thường mà thôi.
Ngay cả binh sĩ tuần tra cũng là cao thủ Nhục Thân Cảnh thất trọng "Thần Dũng", quốc dân của thiên hạ đệ nhất đại đế quốc này tố chất cũng không hề tầm thường.
Phương Hàn biết nông dân bình thường của Đại Huyền đế quốc trồng lúa, là một loại hạt giống "Gạo Bạch Dương" do Thái Nhất Môn để quan phủ vay sau đó phát lại cho nông dân, loại gạo này hấp thụ được rất nhiều tinh khí, rất có lợi cho con người, hơn nữa một mẫu thường cho thu hoạch ba đến năm vạn cân. Chính là vì thế mới khiến cho trăm triệu dân cư của Đại Huyền đế quốc không có bất cứ người nào phải chịu đói.
Trong triều đình của Đại Huyền đế quốc cũng là tàng long ngọa hổ.
Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh tại một ít đại đế quốc, ngay cả hoàng đế bọn họ cũng không để vào mắt, nhưng ở Đại Huyền đế quốc tuyệt đối không thể có thái độ như vậy. Một ít vương hầu, công khanh của Đại Huyền đế quốc cơ hồ đều là cường giả Thần Thông Bí Cảnh.
Nếu như để cho triều đình của Đại Huyền đế quốc độc lập đi ra ngoài thành lập một môn phái, chỉ sợ cũng là một đại môn phái không nhỏ trong tiên đạo thập môn.
Phương Hàn hành tẩu tại một con đường rộng rãi trên phố, mặt đường đều được lát một loại đá trắng, không nhiễm một hạt bụi, có thể để năm mươi chiếc xe ngựa sóng vai mà chạy, hai bên đường phố có rãnh thoát nước, cũng không phải là một cái máng hay một cái mương, mà là một con sông rộng tới hơn mười trượng, cách trăm bước lại có một cây cầu lớn, tựa như kim thủy hà trong hoàng cung vậy.
Qua cầu chính là các loại cửa hàng, mỗi một cửa hàng đều trang trí cung vàng điện ngọc, không kém chút nào so với vương phủ, hoàng cung của một đế quốc, mà phía sau lại là từng tòa trang viên, hoặc là lầu cao. Tại Long Uyên thành, một tòa nhà bốn tầng đã là rất cao rồi, mà ở nơi đây lầu có cái còn cao tới hơn mười tầng, giống như từng tòa đại tháp.
Người qua lại như thoi đưa, trên bầu trời lại có vô số tu sĩ bay tới bay lui nhìn xuống, có linh khí pháp y, hoặc là Thần Thông Bí Cảnh. Có thể bay trên trời đều tượng trưng cho thực lực của người đó.
Phương Hàn đi dạo nửa ngày, âm thầm dùng Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền xem xét tình huống của Diệt Tinh, Thứ Nguyệt, Tru Tiên ba đại sát thủ, điều bất ngờ là không thấy bóng dáng của bọn này đâu.
Đúng lúc này có một cửa hàng thật lớn hấp dẫn ánh mắt của Phương Hàn.
Cửa hàng này chiếm cứ hẳn mười dặm dài của con đường, phòng ốc cao lớn, vách tường đều là màu hồng, mấy con kỳ lân được trạm khắc từ ngọc dựng ở cửa, còn có một hàng hộ vệ mặc mã giáp hoàng sắc cẩn thận tỉ mỉ trông coi, trên người tản mát ra khí tức cường đại, những hộ vệ này cư nhiên đều là Nhục Thân Cảnh thập trọng, Thần Biến cảnh giới! Mặc dù không có tinh thần lực cường đại đến mức "Thành tinh" Nhưng mà ít nhất cũng có năm sáu mã lực! Càng lợi hại hơn chính là, minh hoàng mã giáp trên người những hộ vệ này đều là đều là hạ phẩm linh khí. Phương Hàn cũng biết cửa hàng này không phải tầm thường.
Nhất là trên cổng cửa hàng còn treo một cái bảng hiệu cự đại "Thiên Đạo Các".
Ba chữ to này như rồng bay phượng múa, muôn hình vạn trạng loáng thoáng lộ ra một cỗ khí phách ùn ùn kéo đến, Phương Hàn đoán, vẻn vẹn bằng vào mấy chữ này chỉ sợ người viết ra nó cảnh giới còn cao hơn cả mình.
"Thiên Đạo Các? Trong Chư Thế Giới tựa hồ như cũng có nhắc tới cái tên này." Phương Hàn nhớ lại, trong Chư Thế Giới của Vũ Hóa Môn có miêu tả Thiên Đạo Các là như thế này: là một tổ chức thần bí, trong đó có tiên đạo ma đạo cũng không kiêng kỵ, chuyên môn tiến hành giao dịch pháp bảo, đan dược, thiên tài địa bảo, có rất nhiều tài nguyên... Tồn tại hơn mấy ngàn năm...Bọn họ còn có cả đạo khí!
Vèo vèo vèo vèo...
Một vài điểm sáng trên bầu trời hạ xuống, lại là một đám cao thủ, có cả Thần Thông Bí Cảnh, hoặc là có thượng phẩm linh khí pháp y, thậm chí là cả pháp y, tất cả đều hạ xuống phía trước Thiên Đạo Các, sau đó đi bộ mà vào.
Hơn nữa Phương Hàn loáng thoáng có thể nghe được thanh âm của đám người này phát ra "Lần này là ba đại bảo, mỗi năm một lần Thiên Đạo Các đều mở đại hội bán bảo, có vô số pháp bảo, đan dược được bán ra. Lần này ta mang đến toàn bộ gia sản, hy vọng có thể mua được mấy khối Huyền Anh Chân Thiết để luyện thành Đại Kim chân khí..." Đây là câu nói của một vị tu sĩ vừa bước chân vào Thần Thông Bí Cảnh.
Huyền Anh Chân Thiết cũng là một loại thiên ngoại vẫn thạch, ẩn chứa kim hệ nguyên khí rất tinh khiết cùng phong phú, nhưng mà còn kém xa so với Thái Bạch Kim Tinh Thạch, thế nhưng cũng là bảo vật hiếm có, nếu như tu luyện Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí, chỉ cần hấp thụ mấy khối cũng có năm thành cơ hội luyện thành chân khí.
"Ta muốn mua một kiện lò luyện đan cấp bậc bảo khí..."
"Ta muốn tuyệt phẩm Nguyên Anh Đan, phân lượng có thể đủ để phục dụng một năm, khổ luyện một năm hy vọng có thể bước vào Thần Thông Bí Cảnh."
"Nguyên Anh Đan này cũng không phải dễ kiếm. Một trăm viên Bạch Dương Đan mới có thể đổi lấy một viên Nguyên Anh Đan, cho dù là chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn cũng không có đại lượng Nguyên Anh Đan."
Phương Hàn nghe xong những lời này, biết đây là đám tu sĩ chuyên môn cung cấp, giao dịch bảo vật cho đại thương hội ở Đại Huyền đế quốc, chuyện này cũng không có gì lạ, hắn đang muốn mua chút bảo bối Thổ Hệ để mình hấp thu, mau chóng luyện Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo hùng hồn một chút. Thế cho nên hắn cũng đi theo sau đám người này.
Không nghĩ tới lại bị một vệ sĩ mặc hoàng mã giáp ngăn cản.
"Ngươi có thiệp mời của Thiên Đạo Các không?"
"Hử? Ngay cả ta cũng không được vào sao?" Ngón tay Phương Hàn khẽ động, một cỗ cương khí Đạo gia quấn quanh đầu ngón tay, ngưng kết thành một tòa trận pháp nho nhỏ, không ngừng vận chuyển.
"A! Thần thông ngũ trọng! Thiên Nhân Cảnh cao thủ!" Vệ sĩ hoàng mã giáp này liên tiếp lùi lại mấy bước Trên mặt hiện ra thần sắc không thể tin được, sau đó không tự chủ được hiện ra vẻ cung kính.
Nếu là Thần Thông Bí Cảnh cao thủ vệ sĩ này đã thấy rất nhiều, thế nhưng ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh lại không giống. Có thể tu luyện nhiều hơn các loại thần thông, ngưng tụ thành đại trận, tế luyện linh khí!
Một kiện "Linh khí" Có thể khiến người không có thần thông phi hành. Có bao nhiêu người muốn cầu một kiện linh khí mà còn không thể được, một lưỡi phi kiếm có thể dùng một tòa thành trì để đổi.
Mà thần thông ngũ trọng lại có thể tùy tiện luyện chế.
Cho dù là trong tiên đạo thập đại môn phái, đối với đệ tử thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh đều là cực lực bồi dưỡng, là nhân tài, địa vị của hắn cao cao tại thượng. Ở bên ngoài cao thủ thần thông ngũ trọng càng là tông sư tu đạo một phương.
"Gì? Người này là Thiên Nhân Cảnh cao thủ!"
"Không sai, người này thật sự là Thiên Nhân Cảnh cao thủ! Người này có thể là đến mua tài liệu Ngũ Hành khí, muốn ngưng tụ đầu đủ Ngũ Hành!"
"Thiên Nhân Cảnh thì ra là bộ dáng như vậy a........"
Trong khoảng thời gian ngắn Phương Hàn khiến cho không ít người oanh động. Tu sĩ Thiên Nhân Cảnh trong giới tu đạo dù sao cũng khó có thể thấy. Trong mắt rất nhiều người đều coi bọn họ là cao nhân.
"Còn không mau lui ra! Để cho ta tới mời tiền bối đến!" Đúng lúc này một thanh âm truyền tới, thì ra là một nữ tử mặc một bộ váy dài đi tới, lông mi có màu lục nhàn nhạt, Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái liền biết, nàng này là một tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh, nhưng mà cũng chỉ là đệ nhất trọng Pháp Lực Cảnh, còn chưa có tu thành chân khí, nữ tử lục mi này vừa xuất hiện, đã quát lui đám vệ sĩ hoàng mã giáp, nàng vội vàng mời Phương Hàn vào: "Vãn bối là Lục Mi, đệ tử chấp sự của Thiên Đạo Các, với tu vi của tiền bối đương nhiên là có tư cách tham gia đại hội bán bảo. Vệ sĩ này không hiểu chuyện, kính xin tiền bối đừng nên trách."
Nói xong nàng Lục Mi này lấy ra một cái thiếp mời.
Phương Hàn nhếch miệng cười liền tiếp nhận thiệp mời, lại phát hiện trong tờ thiệp mời không ngờ làm bằng vàng ròng, trên mặt dùng hàn thiết làm chữ, còn có trận trận pháp lực ba động, cư nhiên là một kiện pháp khí, rất khó làm giả.
"Với tu vi của tiền bối có thể xứng là khách quý, kính xin theo Lục Mi tới phòng khách quý." Lục Mi một mặt nói chuyện một mặt dẫn đường.
"Ta đã sớm nghe nói Thiên Đạo Các chính là một trong những ba đại thương hội lớn nhất Đại Huyền đế quốc, cho dù là đạo khí cũng có thể giao dịch. Không biết có phải là thật hay không?" Phương Hàn đi theo Lục Mi vào trong, một mặt mở miệng khen ngợi.
"Nào có, nào có, đạo khí đó là chí cao bảo bối chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu. Bản các mặc dù có thế nhưng là vật để trấn áp khí vận. Về phần mua bán chỉ sợ không có khả năng, đều là người ngoài nghe nhầm đồn bậy thôi." Lục Mi nói thế khiến Phương Hàn rất ngạc nhiên, thật không ngờ Thiên Đạo Các này thật sự có đạo khí tồn tại.
Còn không có đợi Phương Hàn nói chuyện, Lục Mi lại nói: "Không biết tiền bối người ở nơi nào? Lần này tới tham gia đại hội bán bảo muốn cầu vật gì ạ?"
"Tự nhiên là muốn thiên tài địa bảo để tinh anh Ngũ Hành tinh anh, ta muốn tu luyện Ngũ Hành thần thông, cần ngay Ngũ Hành tinh khí. Về phần lai lịch, ta chính là một tán tu." Phương Hàn nghiêm mặt nói: "Không biết ở đây mua thiên tài địa bảo của các ngươi, vậy cần cái gì để trao đổi? Có phải là Huyền Hoàng tệ của Đại Huyền đế quốc?"
"Huyền Hoàng tệ chỉ là vật thế tục, tuy có thể đi ra bên ngoài mua một chút dược liệu của rất nhiều cửa hàng, thế nhưng Thiên Đạo Các chúng ta là đại thương hội, không cần Huyền Hoàng tệ. Đồng tiền mạnh nhất chính là thượng phẩm linh đan, Bạch Dương Đan." Lục Mi yêu kiều cười giải thích nói: "Đương nhiên, nếu như tiền bối có pháp bảo, linh khí gì đó mà nói, có thể đổi lấy Bạch Dương Đan, sau đó trên đại hội bán bảo đổi lấy Ngũ Hành linh vật. Tiền bối là Thiên Nhân Cảnh cao thủ, chúng ta nhất định sẽ ưu đãi thu mua linh khí của tiền bối."
Trong lúc nói chuyện Lục Mi có vài phần muốn lôi kéo mời chào.
"Thì ra là Bạch Dương Đan, cũng có thể là đồng tiền mạnh nhất." Phương Hàn gật gật đầu, Bạch Dương Đan chính là thượng phẩm đan dược của Thái Nhất Môn, là thứ đan dược thường xuyên để nội, ngoại môn đệ tử phục dụng, tài liệu chủ yếu để luyện chế chính là "Gạo Bạch Dương", nhưng mà năm nghìn cân gạo Bạch Dương trải qua tầng tầng lớp lớp luyện chế, cần thêm rất nhiều dược liệu phụ trợ, cùng với tầng tầng lớp lớp thủ đoạn, chưng nấu, nghiền ép, vò rửa, lửa nung... Vân vân, loại trừ hết cặn bã, thu lấy tinh hoa, mới có thể luyện chế thành một viên Bạch Dương Đan.
Bạch Dương Đan cùng một cấp bậc với "Tục Mệnh Kim Đan".
Nếu như một đệ tử có thân thể thập trọng Thần Biến cảnh giới tư chất không tồi, lại có công pháp thượng thừa, cả ngày lẫn đêm khổ luyện mỗi ngày phục dụng Bạch Dương Đan, khổ tu hai mươi, ba mươi năm sẽ có cơ hội bước vào Thần Thông Bí Cảnh.
Chương trước Chương tiếp
Loading...