Vĩnh Sinh
Chương 209: Bỏ trốn mất dạng
"Lực lượng của ta quá yếu, một khi khôi phục lại lực lượng như trước, ta cũng không để ba mao tặc này vào mắt, cho dù là ba đại cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh ta cũng có thể thong dong mà chuồn mất, đáng tiếc con đường khôi phục lực lượng quá gian nan. Phương Hàn còn chưa có tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh. Nếu hắn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh có thể từ linh khí Tiên giới tinh luyện ra chín loại Thuần Dương linh khí, cung cấp cho ta khôi phục a a a a a a một ngày nào đó, một lần nữa ta sẽ sự khôi phục lực lượng, sẽ tới giết chết hết đám người các ngươi."
Phát ra trận trận gào thét không cam lòng, Diêm chìm xuống Hoàng Tuyền Đồ.
Nó đã bị hai khỏa Kim Đan oanh kích, bị thương rất nghiêm trọng. Mặc dù không có bị đánh trở lại nguyên hình thế nhưng tối thiểu cũng phải mất một năm nửa năm mới khôi phục. Sau khi chìm xuống, Hoàng Tuyền Đồ nó liền biến thành một đạo hoàng quang quấn quanh thân thể Phương Hàn, lại trở thành hình xăm như lúc trước.
Đối với lực lượng yếu ớt của Diêm, ngược lại Huyết Dạ Chi Vương biểu hiện ra lực lượng cường đại hơn nhiều.
Đầu biên bức giống như huyết sắc đại ma này dù sao cũng không giống bình thường, chính là đạo khí hàng thật giá thật, lực lượng không có nửa điểm hao hụt, pháp lực cường hoành vô biên, nếu như Phương Hàn xuất ra một lượng máu luyện thần thông mà nói, dùng tinh huyết ngày ngày tẩm bổ, uy lực của nó càng mạnh hơn. Đợi một thời gian khoảng ngàn năm sau nó sẽ trở thành một kiện trung phẩm đạo khí cũng không phải là không có khả năng.
Một đao phát ra làm cho lực lượng của ngũ thải hoa sen giảm bớt đi, Huyết Dạ Chi Vương cũng không chậm trễ thân hình khẽ động hóa thành một cái huyết ảnh đỏ tươi bay nhảy khăp nơi, oanh kích tới Tru Tiên Đạo, hoàn toàn không quản hai tên đạo tặc khác, một trảo này chộp tới, không ngờ là đấu pháp là đồng quy vu tận.
Bởi vì nó đã nhìn ra, bản thân mình tuy cường hoành thế nhưng muốn ngăn trở ba người này thực sự là không thể. Không bằng vứt bỏ hai chỉ tập trung đấu với một người, tuy Huyết Dạ Chi Vương không biết lai lịch của ba người này, thế nhưng nó đã sớm nhìn ra, trong ba cao thủ này, lợi hại nhất chính là nữ tử phát ra Tịnh Thế Liên Hoa, nếu như mình lấy mạng đổi mạng, toàn lực tập kích nữ tử này, khẳng định có thể kiềm chế được hai người khác.
Huyết Dạ Chi Vương chính là nhất đại ma đao khí linh, từ khi luyện thành không biết đã trải qua bao nhiều cuộc chiến, cơ biến giảo quyệt, chỉ cần có một khe hở cũng có thể sinh tồn, trong tuyệt vọng tìm kiếm một đường sinh cơ, tại đường tràng, chung quy vẫn có thể tìm được một cơ hội nhỏ để tranh đoạt.
"Hừ! Muốn chết!"
Nữ tử Tru Tiên Đạo này hừ lạnh một tiếng, ngũ thải liên hoa lại xoay tròn trên không trung, một lần nữa phát ra màu sắc chói lọi, hung hăng đáng tới Huyết Dạ Chi Vương, trong lúc đó hoa sen xuất ra vô số kiếm khí, tạo thành kiếm trận bao phủ Huyết Dạ Chi Vương.
"Ngươi cũng quá coi thường ta rồi!" Huyết Dạ Chi Vương âm lãnh cười, khuôn mặt của hắn giống như đúc Phương Hàn, cũng kế thừa tính cách nổi trội của Phương Hàn, quỷ kế đa đoan, ra tay tàn nhẫn, không từ thủ đoạn, trông thấy đại trận kiếm khí bao phủ tới mình, thân hình hắn uốn éo đột nhiên hóa thành một đạo huyết quang tiêu thất trong không khí.
Trong tích tắc, ông ông ông, ông ông ông, vô số thanh âm từ trong hư không truyền tới, một đám huyết quang đã chém tới gần Tru Tiên Đạo.
"Thuấn Sát Đại Pháp!"
Tru Tiên Đạo bị dọa cho nhảy dựng lên, hộ thân cương khí trên người đều bị phá vỡ, mà ngay cả áo khoác thoáng cái cũng bị chấn nát bấy, lộ ra hộ thân bảo y bên trong, bên trên hộ thân bảo y có thêo một đóa hoa sen, vừa gặp phải công kích, liền tách ra thành một đóa bạch liên đón đỡ đao quang.
Hộ thân bảo y của ả chính là một kiện cực phẩm bảo khí, chính thức là bảo bối, lực phòng hộ rất mạnh. Gọi là "Vạn Liên Pháp Y", so với Huyền Thiết chiến y của Huyền Thiết chân nhân còn cường đại hơn một bậc, công kích căn bản không thể chém phá, cho dù là ma đao Huyết Thương Khung trước kia cũng không thể phá vỡ, thế nhưng Huyết Thương Khung hiện tại lại là đạo khí Huyết Dạ Chi Vương, sao cần để ý tới phòng hộ bảo khí, đao quang chém xuống, thuận thế vặn một cái.
Rầm rầm rầm rầm, đám bạch sắc hoa sen đều bị nát bấy.
Thật ra Huyết Dạ Chi Vương thi triển ra cũng không phải là Thuấn Sát Đại Pháp, mà là Bạch Đế Kim Hoàng Trảm. Ngũ Hành thần thông chính là đỉnh cao nhất trong Ngũ Đế Đại Ma thần thông, trong đó cũng có môn thần thông cùng loại với Thuấn Sát Đại Pháp thần thông, hơn nữa luyện đỉnh điểm, uy lực còn hơn xa, siêu việt hơn Thuấn Sát Đại Pháp, chẳng qua là môn thần thông này từ khi Hoàng Tuyền Đại Đế khuất bóng, cũng không còn người thi triển ra nữa, thất truyền đã mấy ngàn năm, đều nhanh phai nhòa trong trí nhớ mọi người rồi.
"Cứu Tru Tiên trước đã!"
Diệt Tinh Đạo, Thứ Nguyệt Đạo hai đại cao thủ nguyên bản muốn giết chết Phương Hàn, thế nhưng trong nháy mắt cảm ứng được Tru Tiên Đạo đang gặp nguy, cho nên muốn giải cứu ả trước. Huyết Dạ Chi Vương quả nhiên phát ra chiến thuật hiệu quả.
Oanh long!
Hai người Kim Đan một lần nữa bay ra, không ngờ cũng dùng thuấn di, đạo thần thông hóa thành sợi tơ quấn chặt lấy đao quang của Huyết Dạ Chi Vương. Tru Tiên Đạo lại một lần nữa ra sức thoát ra, một thanh huyết sắc ma đao từ trong không khí bị bức bách ra, trọn vẹn bị đánh ra xa hơn mười dặm, thân đao kêu gào, tựa hồ như dã thú bị đánh trọng thương.
Chuyện này cũng chỉ làm cho Huyết Dạ Chi Vương bị tổn thương nho nhỏ mà thôi.
Đối mặt với tam đại cao thủ Kim Đan, Huyết Dạ Chi Vương cũng ứng phó không nổi, trừ phi là là trung phẩm đạo khí hoặc là Bất Diệt Điện Phù là loại thượng phẩm đạo khí, đương nhiên nếu như là Thiên Hoàng Kính loại tuyệt phẩm đạo khí này hơi chút chiếu xạ tam đại cao thủ Kim Đan không chết cũng trọng thương.
Nhưng mà trải qua việc Huyết Dạ Chi Vương lăn qua lăn lại như vậy, tinh thần chi lực trên bầu trời một lần nữa đại tăng. Cả người Phương Hàn lăng không trôi nổi, Tinh Quang quấn quanh thân, nhất là Thiên Môn trên đầu tựa hồ như một dòng xoáy nước, hấp thụ tất cả tinh thần chi lực đi vào.
Lúc này 108 khỏa Chiến Hồn Xá Lợi trong đầu Phương Hàn đã triệt để hòa tan làm một thể với tinh thần chi lực, một cái thức hải thứ hai không giống với não hải lúc đầu, tinh thần không gian từ từ được mở ra.
Nguyên lai từng tòa đại trận trong đầu Phương Hàn còn bộc phát ra trận trận pháp lực. Làm cho não hải bị nhồi đầy, hơi động một chút, pháp lực lại có cảm giác như muốn trào ra, thật giống như một con đê tích súc đầy nước lũ. Hiện tại Thức Hải thứ hai mở ra thành công, pháp lực lập tức trở nên dày đặc, đều chảy xuôi vào, nguyên lai não hải cũng không phải chật chội như vậy < não hải chính là Thức Hải cũng được xưng là Tử Phủ _Tg>
Lập tức trong lúc này, Phương Hàn có cảm giác toàn thân mình thoải mái mà từ trước tới nay chưa từng có, tựa hồ như cả người được gỡ xuống vạn cân gánh nặng.
Lại giống như một người mỗi ngày rèn luyện gánh vác lấy mấy trăm cân chì, một ngày kia đột nhiên dỡ xuống, tự nhiên bước đi như bay, thân nhẹ như yến!
Loại cảm giác thư sướng này quả thực khó có thể hình dung.
"Chư vị tại sao phải ám sát ta! Ta dường như chưa hề đắc tội với các vị!" Phương Hàn thoáng cái thành công mở ra não hải thứ hai, tuy pháp lực cũng không có gia tăng, thế nhưng vận dụng thần thông pháp lực lại linh hoạt lên rất nhiều, thân thể cũng nhẹ nhàng không biết bao nhiêu lần.
Nếu như lúc trước, nháy mắt thời gian hắn có thể thôi động Hắc Nhật Phong Tai, hiện tại chỉ cần nửa cái nháy mắt Hắc Nhật Phong Tai đã được đánh ra ngoài.
Chớ xem thường nửa cái nháy mắt này, thời gian sinh tử cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Ma đao Huyết Thương Khung cũng "Tranh" Một tiếng, về trong tay Phương Hàn, Huyết Dạ Chi Vương lúc ẩn lúc hiện trên đỉnh đầu Phương Hàn. Khí lưu trời mênh mông vớn quanh thân Phương Hàn, đây là một loại thần thông trong hai mươi tám loại thần thông của Hỏa Vân tiên tử, Thương Mang Quyết. Ngoài Thương Mang Quyết ra, một tầng hàn khí trong suốt giống như trứng gà bóc, hàn khí bên trong xuất hiện từng đợt bông tuyết bồng bềnh, tựa hồ như thế giới băng tuyết, cả người Phương Hàn tựu như ẩn núp tại chỗ sâu nhất trong thế giới băng tuyết.
Đây là "Băng Tuyết Giới Hạn".
"Thương Mang Quyết, Băng Tuyết Giới Hạn! Ngươi có liên quan gì với Linh Lung Phúc Địa? Mới chỉ là thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh lại có đạo khí, hơn nữa ngươi có rất nhiều thần thông, đều không phải tự mình tu luyện, tựa hồ như người khác truyền công cho ngươi, chẳng lẽ ngươi là con của Linh Lung Tiên Tôn? Không đúng, Linh Lung Tiên Tôn tựa hồ không có con."
Diệt Tinh Đạo trông thấy Phương Hàn có thể thành công luyện thành thần thông, khôi phục lại thần trí, một mặt nói chuyện một mặt âm thầm di động tới, phong tỏa hết thảy lộ tuyến chạy trốn của Phương Hàn.
"Ha ha ha ha ha, các ngươi vô duyên vô cớ ám sát ta, còn muốn hỏi lai lịch của ta, có phải là quá đường đột không, ta nào đâu có tài có đức gì mà có thể được tam đại Kim Đan cao thủ áp chế vậy? Cao thủ Kim Đan tu đạo giới đều là nhất phương bá chủ, lại có thể liên thủ ám sát một tu sĩ Thiên Nhân Cảnh, nếu chuyện này truyền ra ngoài, hắc hắc, các ngươi không cần thanh danh nữa à?" Phương Hàn tựa hồ như không có phát giác ra ý đồ của Diệt Tinh Đạo, ngược lại còn cùng hắn giảng đạo lý.
Nghe thấy Phương Hàn nói vậy, lập tức ba đạo tặc liếc mắt nhìn nhau, đều phân biệt chậm rãi di động, muốn tạo thành tư thế tốt nhất để vây công Phương Hàn.
"Rốt cuộc vẫn là quần áo lụa là, còn non một chút, nếu như không cùng chúng ta nói chuyện, lập tức bỏ chạy, ngược lại còn có ba thành cơ hội. Hiện tại để cho bọn ta lực chọn xong phương vị, một thành cơ hội cũng không có."
"Thật sự là quá ngây thơ, chẳng lẽ hắn cho rằng chúng ta sẽ bỏ qua hắn hay sao?"
Diệt Tinh Đạo, Thứ Nguyệt Đạo, Tru Tiên Đạo dùng tinh thần trao đổi.
"Ngươi cướp đi bảy hồ lô lớn mà nhi tử của Bích Huyết lão tổ, Linh công tử vất vả thu thập sát phạt chi khí trong chín năm, hắn thẹn quá hoá giận thế cho nên dùng nhiều tiền để mời chúng ta tới giết ngươi. Lấy người tiền tài, thay người tiêu tai, ngươi muốn trách thì trách tên Linh công tử kia đi." Thứ Nguyệt Đạo đột nhiên quát: "Động thủ!"
Ba vị đạo tặc, đang muốn hàng động, thế nhưng đột nhiên cảm giác được một hồi hương khí truyền thẳng tới tinh thần não hải, cả người lập tức giống như bị mê hoặc, như trầm mê trong vô biên vô hạn biển hoa, không thể tự thoát ra được.
"Thiên Hương Mê Thần Công! Không tốt! Gia hỏa này quá xảo trá, tuyệt đối không phải là tên ăn chơi trác táng, lại có thể vụng trộm thi triển đại thần thông này!" Tru Tiên Đạo nữ tử này giật mình tỉnh lại đầu tiên, Kim Đan trong đầu mãnh liệt xoay tròn, luyện hóa toàn bộ hương khí, sau đó liền nhìn thấy một đạo huyết quang hướng về phía xa mà bay đi, vài cái nhấp nháy đã biến mất không còn thấy bóng.
Trong gió đêm, truyền đến thanh âm của Phương Hàn: "Ba vị cao thủ, ngày sau tất có hồi báo, ta nhớ rõ các ngươi rồi. Các ngươi cứ đợi vô cùng vô tận phiền toái đi."
Nguyên lai vừa rồi Phương Hàn âm thầm thi triển một trong hai mươi tám loại thần thông, Thiên Hương Mê Thần Công, loại đại thần thông này chuyên môn mê hoặc tâm thần khi người ta không đề phòng, may mắn là đạo tặc kia là cao thủ Kim Đan, nếu không chỉ sợ đã đánh mất ý trí, trở thành nô lệ của Phương Hàn.
"Đuổi! Hắn còn chưa chạy xa đâu!"
Diệt Tinh Đạo nổi giận gầm lên một tiếng, vội vã đuổi theo.
Phát ra trận trận gào thét không cam lòng, Diêm chìm xuống Hoàng Tuyền Đồ.
Nó đã bị hai khỏa Kim Đan oanh kích, bị thương rất nghiêm trọng. Mặc dù không có bị đánh trở lại nguyên hình thế nhưng tối thiểu cũng phải mất một năm nửa năm mới khôi phục. Sau khi chìm xuống, Hoàng Tuyền Đồ nó liền biến thành một đạo hoàng quang quấn quanh thân thể Phương Hàn, lại trở thành hình xăm như lúc trước.
Đối với lực lượng yếu ớt của Diêm, ngược lại Huyết Dạ Chi Vương biểu hiện ra lực lượng cường đại hơn nhiều.
Đầu biên bức giống như huyết sắc đại ma này dù sao cũng không giống bình thường, chính là đạo khí hàng thật giá thật, lực lượng không có nửa điểm hao hụt, pháp lực cường hoành vô biên, nếu như Phương Hàn xuất ra một lượng máu luyện thần thông mà nói, dùng tinh huyết ngày ngày tẩm bổ, uy lực của nó càng mạnh hơn. Đợi một thời gian khoảng ngàn năm sau nó sẽ trở thành một kiện trung phẩm đạo khí cũng không phải là không có khả năng.
Một đao phát ra làm cho lực lượng của ngũ thải hoa sen giảm bớt đi, Huyết Dạ Chi Vương cũng không chậm trễ thân hình khẽ động hóa thành một cái huyết ảnh đỏ tươi bay nhảy khăp nơi, oanh kích tới Tru Tiên Đạo, hoàn toàn không quản hai tên đạo tặc khác, một trảo này chộp tới, không ngờ là đấu pháp là đồng quy vu tận.
Bởi vì nó đã nhìn ra, bản thân mình tuy cường hoành thế nhưng muốn ngăn trở ba người này thực sự là không thể. Không bằng vứt bỏ hai chỉ tập trung đấu với một người, tuy Huyết Dạ Chi Vương không biết lai lịch của ba người này, thế nhưng nó đã sớm nhìn ra, trong ba cao thủ này, lợi hại nhất chính là nữ tử phát ra Tịnh Thế Liên Hoa, nếu như mình lấy mạng đổi mạng, toàn lực tập kích nữ tử này, khẳng định có thể kiềm chế được hai người khác.
Huyết Dạ Chi Vương chính là nhất đại ma đao khí linh, từ khi luyện thành không biết đã trải qua bao nhiều cuộc chiến, cơ biến giảo quyệt, chỉ cần có một khe hở cũng có thể sinh tồn, trong tuyệt vọng tìm kiếm một đường sinh cơ, tại đường tràng, chung quy vẫn có thể tìm được một cơ hội nhỏ để tranh đoạt.
"Hừ! Muốn chết!"
Nữ tử Tru Tiên Đạo này hừ lạnh một tiếng, ngũ thải liên hoa lại xoay tròn trên không trung, một lần nữa phát ra màu sắc chói lọi, hung hăng đáng tới Huyết Dạ Chi Vương, trong lúc đó hoa sen xuất ra vô số kiếm khí, tạo thành kiếm trận bao phủ Huyết Dạ Chi Vương.
"Ngươi cũng quá coi thường ta rồi!" Huyết Dạ Chi Vương âm lãnh cười, khuôn mặt của hắn giống như đúc Phương Hàn, cũng kế thừa tính cách nổi trội của Phương Hàn, quỷ kế đa đoan, ra tay tàn nhẫn, không từ thủ đoạn, trông thấy đại trận kiếm khí bao phủ tới mình, thân hình hắn uốn éo đột nhiên hóa thành một đạo huyết quang tiêu thất trong không khí.
Trong tích tắc, ông ông ông, ông ông ông, vô số thanh âm từ trong hư không truyền tới, một đám huyết quang đã chém tới gần Tru Tiên Đạo.
"Thuấn Sát Đại Pháp!"
Tru Tiên Đạo bị dọa cho nhảy dựng lên, hộ thân cương khí trên người đều bị phá vỡ, mà ngay cả áo khoác thoáng cái cũng bị chấn nát bấy, lộ ra hộ thân bảo y bên trong, bên trên hộ thân bảo y có thêo một đóa hoa sen, vừa gặp phải công kích, liền tách ra thành một đóa bạch liên đón đỡ đao quang.
Hộ thân bảo y của ả chính là một kiện cực phẩm bảo khí, chính thức là bảo bối, lực phòng hộ rất mạnh. Gọi là "Vạn Liên Pháp Y", so với Huyền Thiết chiến y của Huyền Thiết chân nhân còn cường đại hơn một bậc, công kích căn bản không thể chém phá, cho dù là ma đao Huyết Thương Khung trước kia cũng không thể phá vỡ, thế nhưng Huyết Thương Khung hiện tại lại là đạo khí Huyết Dạ Chi Vương, sao cần để ý tới phòng hộ bảo khí, đao quang chém xuống, thuận thế vặn một cái.
Rầm rầm rầm rầm, đám bạch sắc hoa sen đều bị nát bấy.
Thật ra Huyết Dạ Chi Vương thi triển ra cũng không phải là Thuấn Sát Đại Pháp, mà là Bạch Đế Kim Hoàng Trảm. Ngũ Hành thần thông chính là đỉnh cao nhất trong Ngũ Đế Đại Ma thần thông, trong đó cũng có môn thần thông cùng loại với Thuấn Sát Đại Pháp thần thông, hơn nữa luyện đỉnh điểm, uy lực còn hơn xa, siêu việt hơn Thuấn Sát Đại Pháp, chẳng qua là môn thần thông này từ khi Hoàng Tuyền Đại Đế khuất bóng, cũng không còn người thi triển ra nữa, thất truyền đã mấy ngàn năm, đều nhanh phai nhòa trong trí nhớ mọi người rồi.
"Cứu Tru Tiên trước đã!"
Diệt Tinh Đạo, Thứ Nguyệt Đạo hai đại cao thủ nguyên bản muốn giết chết Phương Hàn, thế nhưng trong nháy mắt cảm ứng được Tru Tiên Đạo đang gặp nguy, cho nên muốn giải cứu ả trước. Huyết Dạ Chi Vương quả nhiên phát ra chiến thuật hiệu quả.
Oanh long!
Hai người Kim Đan một lần nữa bay ra, không ngờ cũng dùng thuấn di, đạo thần thông hóa thành sợi tơ quấn chặt lấy đao quang của Huyết Dạ Chi Vương. Tru Tiên Đạo lại một lần nữa ra sức thoát ra, một thanh huyết sắc ma đao từ trong không khí bị bức bách ra, trọn vẹn bị đánh ra xa hơn mười dặm, thân đao kêu gào, tựa hồ như dã thú bị đánh trọng thương.
Chuyện này cũng chỉ làm cho Huyết Dạ Chi Vương bị tổn thương nho nhỏ mà thôi.
Đối mặt với tam đại cao thủ Kim Đan, Huyết Dạ Chi Vương cũng ứng phó không nổi, trừ phi là là trung phẩm đạo khí hoặc là Bất Diệt Điện Phù là loại thượng phẩm đạo khí, đương nhiên nếu như là Thiên Hoàng Kính loại tuyệt phẩm đạo khí này hơi chút chiếu xạ tam đại cao thủ Kim Đan không chết cũng trọng thương.
Nhưng mà trải qua việc Huyết Dạ Chi Vương lăn qua lăn lại như vậy, tinh thần chi lực trên bầu trời một lần nữa đại tăng. Cả người Phương Hàn lăng không trôi nổi, Tinh Quang quấn quanh thân, nhất là Thiên Môn trên đầu tựa hồ như một dòng xoáy nước, hấp thụ tất cả tinh thần chi lực đi vào.
Lúc này 108 khỏa Chiến Hồn Xá Lợi trong đầu Phương Hàn đã triệt để hòa tan làm một thể với tinh thần chi lực, một cái thức hải thứ hai không giống với não hải lúc đầu, tinh thần không gian từ từ được mở ra.
Nguyên lai từng tòa đại trận trong đầu Phương Hàn còn bộc phát ra trận trận pháp lực. Làm cho não hải bị nhồi đầy, hơi động một chút, pháp lực lại có cảm giác như muốn trào ra, thật giống như một con đê tích súc đầy nước lũ. Hiện tại Thức Hải thứ hai mở ra thành công, pháp lực lập tức trở nên dày đặc, đều chảy xuôi vào, nguyên lai não hải cũng không phải chật chội như vậy < não hải chính là Thức Hải cũng được xưng là Tử Phủ _Tg>
Lập tức trong lúc này, Phương Hàn có cảm giác toàn thân mình thoải mái mà từ trước tới nay chưa từng có, tựa hồ như cả người được gỡ xuống vạn cân gánh nặng.
Lại giống như một người mỗi ngày rèn luyện gánh vác lấy mấy trăm cân chì, một ngày kia đột nhiên dỡ xuống, tự nhiên bước đi như bay, thân nhẹ như yến!
Loại cảm giác thư sướng này quả thực khó có thể hình dung.
"Chư vị tại sao phải ám sát ta! Ta dường như chưa hề đắc tội với các vị!" Phương Hàn thoáng cái thành công mở ra não hải thứ hai, tuy pháp lực cũng không có gia tăng, thế nhưng vận dụng thần thông pháp lực lại linh hoạt lên rất nhiều, thân thể cũng nhẹ nhàng không biết bao nhiêu lần.
Nếu như lúc trước, nháy mắt thời gian hắn có thể thôi động Hắc Nhật Phong Tai, hiện tại chỉ cần nửa cái nháy mắt Hắc Nhật Phong Tai đã được đánh ra ngoài.
Chớ xem thường nửa cái nháy mắt này, thời gian sinh tử cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Ma đao Huyết Thương Khung cũng "Tranh" Một tiếng, về trong tay Phương Hàn, Huyết Dạ Chi Vương lúc ẩn lúc hiện trên đỉnh đầu Phương Hàn. Khí lưu trời mênh mông vớn quanh thân Phương Hàn, đây là một loại thần thông trong hai mươi tám loại thần thông của Hỏa Vân tiên tử, Thương Mang Quyết. Ngoài Thương Mang Quyết ra, một tầng hàn khí trong suốt giống như trứng gà bóc, hàn khí bên trong xuất hiện từng đợt bông tuyết bồng bềnh, tựa hồ như thế giới băng tuyết, cả người Phương Hàn tựu như ẩn núp tại chỗ sâu nhất trong thế giới băng tuyết.
Đây là "Băng Tuyết Giới Hạn".
"Thương Mang Quyết, Băng Tuyết Giới Hạn! Ngươi có liên quan gì với Linh Lung Phúc Địa? Mới chỉ là thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh lại có đạo khí, hơn nữa ngươi có rất nhiều thần thông, đều không phải tự mình tu luyện, tựa hồ như người khác truyền công cho ngươi, chẳng lẽ ngươi là con của Linh Lung Tiên Tôn? Không đúng, Linh Lung Tiên Tôn tựa hồ không có con."
Diệt Tinh Đạo trông thấy Phương Hàn có thể thành công luyện thành thần thông, khôi phục lại thần trí, một mặt nói chuyện một mặt âm thầm di động tới, phong tỏa hết thảy lộ tuyến chạy trốn của Phương Hàn.
"Ha ha ha ha ha, các ngươi vô duyên vô cớ ám sát ta, còn muốn hỏi lai lịch của ta, có phải là quá đường đột không, ta nào đâu có tài có đức gì mà có thể được tam đại Kim Đan cao thủ áp chế vậy? Cao thủ Kim Đan tu đạo giới đều là nhất phương bá chủ, lại có thể liên thủ ám sát một tu sĩ Thiên Nhân Cảnh, nếu chuyện này truyền ra ngoài, hắc hắc, các ngươi không cần thanh danh nữa à?" Phương Hàn tựa hồ như không có phát giác ra ý đồ của Diệt Tinh Đạo, ngược lại còn cùng hắn giảng đạo lý.
Nghe thấy Phương Hàn nói vậy, lập tức ba đạo tặc liếc mắt nhìn nhau, đều phân biệt chậm rãi di động, muốn tạo thành tư thế tốt nhất để vây công Phương Hàn.
"Rốt cuộc vẫn là quần áo lụa là, còn non một chút, nếu như không cùng chúng ta nói chuyện, lập tức bỏ chạy, ngược lại còn có ba thành cơ hội. Hiện tại để cho bọn ta lực chọn xong phương vị, một thành cơ hội cũng không có."
"Thật sự là quá ngây thơ, chẳng lẽ hắn cho rằng chúng ta sẽ bỏ qua hắn hay sao?"
Diệt Tinh Đạo, Thứ Nguyệt Đạo, Tru Tiên Đạo dùng tinh thần trao đổi.
"Ngươi cướp đi bảy hồ lô lớn mà nhi tử của Bích Huyết lão tổ, Linh công tử vất vả thu thập sát phạt chi khí trong chín năm, hắn thẹn quá hoá giận thế cho nên dùng nhiều tiền để mời chúng ta tới giết ngươi. Lấy người tiền tài, thay người tiêu tai, ngươi muốn trách thì trách tên Linh công tử kia đi." Thứ Nguyệt Đạo đột nhiên quát: "Động thủ!"
Ba vị đạo tặc, đang muốn hàng động, thế nhưng đột nhiên cảm giác được một hồi hương khí truyền thẳng tới tinh thần não hải, cả người lập tức giống như bị mê hoặc, như trầm mê trong vô biên vô hạn biển hoa, không thể tự thoát ra được.
"Thiên Hương Mê Thần Công! Không tốt! Gia hỏa này quá xảo trá, tuyệt đối không phải là tên ăn chơi trác táng, lại có thể vụng trộm thi triển đại thần thông này!" Tru Tiên Đạo nữ tử này giật mình tỉnh lại đầu tiên, Kim Đan trong đầu mãnh liệt xoay tròn, luyện hóa toàn bộ hương khí, sau đó liền nhìn thấy một đạo huyết quang hướng về phía xa mà bay đi, vài cái nhấp nháy đã biến mất không còn thấy bóng.
Trong gió đêm, truyền đến thanh âm của Phương Hàn: "Ba vị cao thủ, ngày sau tất có hồi báo, ta nhớ rõ các ngươi rồi. Các ngươi cứ đợi vô cùng vô tận phiền toái đi."
Nguyên lai vừa rồi Phương Hàn âm thầm thi triển một trong hai mươi tám loại thần thông, Thiên Hương Mê Thần Công, loại đại thần thông này chuyên môn mê hoặc tâm thần khi người ta không đề phòng, may mắn là đạo tặc kia là cao thủ Kim Đan, nếu không chỉ sợ đã đánh mất ý trí, trở thành nô lệ của Phương Hàn.
"Đuổi! Hắn còn chưa chạy xa đâu!"
Diệt Tinh Đạo nổi giận gầm lên một tiếng, vội vã đuổi theo.