Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vĩnh Sinh

Chương 197: Đánh cuộc một lần nữa



"Dùng nước khắc lửa? Tốt! Vốn trong Ngũ Hành đều có tương sinh tương khắc, thế nhưng ta lại muốn nhìn xem nước của các ngươi có thể khắc chế được bao nhiêu lửa của ta! Chu Tước Vũ, Phượng Hoàng Minh! Xích Đế Hỏa Hoàng Khí!"
Phương Hàn thấy mình Đại Nhật Hỏa Tai của mình bị ngăn cản, thủy hỏa bức bách lẫn nhau, cũng không thể tiến lên được, hắn không khỏi cười lạnh, ba đoàn hỏa diễm trên người một lần nữa bùng lên, một đoàn hỏa diễm trong đó biến thành một Chu Tước Thần Điểu dài chừng mười trượng, toàn thân tạo bởi từng mảnh tiên diễm hỏa diễm vũ mao.
Mà mặt khác một đoàn hỏa diễm lại biến thành Hỏa Phượng Hoàng.
Một đoàn hỏa diễm còn lại mặc dù không có hóa thành hình dạng khổng lồ như hai đạo hỏa diễm Thần Điểu kia, thế nhưng bản chất so với hai Thần Điểu kia càng thêm khủng bố, trong ngọn lửa loáng thoáng hiện ra một pho tượng, pho tượng này trong tay có cầm một cây quyền trượng, mang vương miện hỏa diễm trên đầu, là Xích Đế, hay là Hỏa Hoàng, là người nắm giữ tất cả hỏa diễm trong thiên địa, là chí tôn Hoàng Đế nắm giữ vô hạn nhiệt lượng.
Hiện tại Hỏa Hệ thần thông của Phương Hàn tổng cộng có bốn loại, đầu tiên là Đại Nhật Hỏa Tai, thứ nhì là Chu Tước Vũ, đệ tam là Phượng Hoàng Minh, đệ tứ chính là Xích Đế Hỏa Hoàng Khí.
Trong những thứ này, Đại Nhật Hỏa Tai có uy lực lớn nhất, Xích Đế Hỏa Hoàng Khí là nhỏ nhất.
Thế nhưng công pháp huyền diệu nhất lại là Xích Đế Hỏa Hoàng Khí. Nhưng mà Phương Hàn còn chưa có luyện tới đại thành, tuy hấp thu được một kiện Hỏa Hệ pháp bảo Chu Tước Kỳ, thế nhưng hỏa hậu còn kém rất nhiều.
Ngũ Đế Đại Ma thần thông không giống các loại thần thông khác, các loại khác không thể so sánh nổi. Chỉ cần tính tới nguyên khí của Ngũ Hành đã rất dồi dào rồi. Điều này trong lòng Phương Hàn rất rõ ràng, người khác tu luyện Kim Hệ thần thông có lẽ chỉ cần luyện hóa vài lưỡi phi kiếm, có thể có chút thành tựu. Thế nhưng hắn muốn tu luyện Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, cho dù luyện hóa toàn bộ vài tòa núi vàng núi bạc, núi đồng núi sắt cũng không đủ.
Nhưng mà một khi luyện thành, uy lực sẽ lớn vô cùng, hóa thân thành Ngũ Hoàng, Ngũ Đế, quân lâm thiên hạ. Tung hoành vạn thiên vạn giới, giống như Vạn Cổ Ma Đế, không có sức mạnh nào có thể địch nổi.
Nếu không phải vậy, nó cũng không xứng được gọi là đệ nhất thần thông của chưởng giáo Ma Môn.
Thần Điểu, Phượng Hoàng, Xích Đế Hỏa Hoàng Khí ba đại hỏa diễm thần thông bổ nhào về phía trước, lập tức trong lúc cả Thiên Hình Thai Thượng cuồn cuộn hỏa diễm, chân truyện đệ tử ở cách xa hơn mười dặm dùng hộ thân pháp bảo cũng có thể cảm nhận được không khí nóng bỏng không chịu nổi.
Rầm rầm rầm bang bang!
Năm tiếng nổ vang lên!
Vạn thủy chân khí của Huyền Thiết chân nhân, Ngô Lập, còn có ba vị chân truyện đệ tử toàn bộ đều bị đánh tan. Cả đám đều đều bị hỏa diễm mãnh liệt chấn bay xuống Thiên Hình đài.
Hỏa diễm bao trùm lên ngươi cả đám tạo thành một cái vỏ trứng trong suốt, vây hãm lấy đám người trong đó. Phần phật phần phật hỏa diễm thiêu đối, nhưng lại không có đốt cháy thân thể năm người.
"Sao lại thế?"
Huyền Thiết chân nhân vốn cho là mình lần này không chết cũng trọng thương, thế nhưng lại không ngờ, hỏa diễm khi ngưng tụ thành vỏ trứng bao vây lấy mình lại không xâm nhập vào, thân thể của hắn cũng không cảm thấy nóng.
Đây rõ ràng là Phương Hàn đã điều khiển hỏa diễm tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
"Thần thông của người này thật sự không thể tưởng nổi!" Vô luận như thế nào Huyền Thiết chân nhân cũng biết mình đã thua rồi. Nếu không phải Phương Hàn hạ thủ lưu tình, hỏa diễm hợp lại sau đó quấn lấy, bản thân mình chắc chắn sẽ hóa thành tro.
Lúc này hắn tự nhiên không thể đem mạng ra đùa, thật vất vả mới luyện tới thần thông lục trọng Quy Nhất Cảnh đỉnh phong, Trường Sinh cũng có hi vọng, một hơi nắm quyền lớn, bây giờ nếu tính mạng bị hủy, được không bù mất.
Còn tính mạng, sau này hết thảy vẫn còn cơ hội.
"Phương Hàn, ngươi thần thông quảng đại, lần này ta nhận thức nông cạn. Bí mật của Ngũ Hành linh căn ta sẽ nói cho ngươi biết, đây là bản đồ, có ghi lại rất rõ nơi có Ngũ Hành linh căn. Ngươi cầm đi!"
Huyền Thiết chân nhân lấy trong tay áo ra một quyển địa đồ ném tới.
"A?" Ánh mắt Phương Hàn khẽ động, hỏa diễm lập tức hóa thành một bàn tay, bắt lấy tấm địa đồ thu về tay. Xích Đế Hỏa Hoàng Khí này có một điểm rất tinh diệu, nếu như thu liễm nhiệt lực, nó sẽ không thể thiêu đối được bất cứ một thứ gì.
Thậm chí khi luyện tới cực điểm, còn có thể hóa ra lãnh diễm. Hỏa diễm lạnh lẽo rét thấu xương.
"Chậm đã!"
Đúng lúc này, cụm từ Ngũ Hành linh căn này lại làm cho Vạn La cùng Linh Tiêu cả kinh, Vạn La đột nhiên xuất thủ mạnh mẽ tung ra một trảo, một cỗ kình lực mãnh liệt bổ tới chỗ Huyền Thiết chân nhân, Ngô Lập năm vị chân truyền đệ tử đang bị vây trong vỏ trứng hỏa diễm.
Rầm rầm rầm bang bang!
Phương Hàn cũng cảm giác được một cỗ đại lực vô cùng mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng trong hư không dày đặc mà đến. Chính hỏa diễm của mình lại không thể duy trì được, mạng mẽ bị bức ngược trở lại.
Huyền Thiết chân nhân, Ngô Lập năm người chân truyền đệ tử lập tức thoát khỏi trói buộc.
"Là sao? Vạn La ngươi muốn làm gì?" Sắc mặt Phương Hàn phát lạnh nhìn Vạn La. Không biết hắn vì cái gì mà xuất thủ gây rối. Vạn La chính là cao thủ Kim Đan, so với Huyền Thiết chân nhân rất bất đồng, vừa mới xuất thủ, pháp lực đã cường hoành không kém gì mình. Một khi tu thành Kim Đan pháp lực vô biên, tính mạng được lột xác sinh ra bản chất khác biệt.
"Không làm gì cả!" Vạn La cười cười nói: "Không thể tưởng được các ngươi đánh cuộc là vì muốn biết nơi có loại trân như Ngũ Hành linh căn. Loại linh căn này ta cũng muốn. Phương Hàn, ngươi tự coi là có thần thông quảng đại, tại Thái Nguyên tiên phủ đã gặp được kỳ ngộ, tu thành các chủng thần thông, cho nên không để cao thủ thần thông lục trọng Quy Nhất Cảnh vào mắt, không biết ngươi có để ta vào mắt không đây?"
"Thì ra là thế!" Phương Hàn nhẹ gật đầu, rồi cầm chặt tấm địa đồ trong tay, nói: "Nguyên lai Vạn La ngươi cũng muốn cùng ta nội đấu, muốn đánh cuộc một lần có phải không?"
"Ngươi có dám đấu hay không?" Vạn La âm âm cười nói.
"Vạn La sư huynh cũng muốn xuất thủ! Lần này có trò hay để xem rồi!" Chân truyền đệ tử bốn phía vừa rồi nhìn Phương Hàn đấu với năm người, thần thông xuất liên tục xuất ra, vốn cho rằng ngày hôm nay đã đủ vui rồi, thật không ngờ màn hay vẫn còn ở phía sau!
Thần thông thất trọng, Kim Đan cấp bậc chính là cao thủ! Nam Vạn La, lại có thể mở miệng khiêu chiến với Phương Hàn!
Năm đại chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn không ai là không cao cao tại thượng. Được vạn người kính ngưỡng, Phương Hàn cũng lợi hại, thanh danh so với năm đại đệ tử này chỉ kém hơn một chút mà thôi.
"Đúng vậy, Vạn La sư huynh rõ ràng cho thấy muốn chèn ép lòng kiêu ngạo cùng danh tiếng của Phương Hàn. Quả thực giống như Mạnh Thiểu Bạch. Thế nhưng Mạnh Thiểu Bạch luôn ra ngoài du lịch, cũng không tu luyện trong môn phái. Nếu như hai người kia va chạm, vậy càng có ý tứ nha..."
"Đừng nói nữa, đoán, đoán đi, xem lần này Vạn La sư huynh cùng Phương Hàn ai sẽ thắng?"
"Điều này không nói trước được, cảnh giới của Vạn La sư huynh tuy cao, thế nhưng thần thông của Phương Hàn lại nhiều như vậy, càng lợi hại hơn chính là hắn còn có một thanh đạo khí ma đao Huyết Thương Khung! Thậm chí còn có Hoàng Tuyền Đồ là pháp bảo trong truyền thuyết nữa a."
"Nghe nói Hoàng Tuyền Đồ của hắn đã tổn hại uy lực không phát huy được hết, chỉ có thể để luyện đan dược đại loại mà thôi."
"Chúng ta biết vậy, chẳng lẽ Vạn La sư huynh lại không biết? Vạn La sư huynh dám đem thanh danh của mình ra khiêu chiến, xem ra huynh ấy đã nắm chắc chi tiết về Phương Hàn rồi, tuyệt đối có thể nắm chắc mới bằng lòng khiêu chiến a."
"Đúng vậy, Vạn La sư huynh là người nào chứ, cam đoan sẽ không thiếu suy nghĩ đâu. Hiển nhiên là đã tính trước rồi."
...
Phương Hàn nghe không sót một lời nghị luận nào của đám người kia, không khỏi nhíu mày, hắn đương nhiên biết, Vạn La biết rất rõ ràng thực lực hùng hậu của mình, ma đao Huyết Thương Khung còn chưa sử dụng, vậy mà vẫn dám khiêu chiến, rõ ràng hắn có chuẩn bị. Không thể không đề phòng được.
Nếu như nói cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh là "Vạn cổ cự đầu" Như vậy cấp bậc Kim Đan chính là "Thiên cổ cự đầu", mỗi một đệ tử bậc Kim Đan chính là cao thủ, đều có được kỳ ngộ, tiên duyên cùng cố sự của bản thân.
Bởi vì chỉ bằng vào khổ luyện không có tiên duyên, kỳ ngộ sẽ không thể nào tu tới Kim Đan.
Tu luyện, đệ nhất chính là vận khí, thời vận, thứ nhì là ngộ tính, sau đó mới là khổ luyện.
Cái gọi là "Thiên địa tới hiệp trợ, anh hùng mất tự do." Là thế. Vận khí đến cho dù là một tên ngốc cũng có thể có được tiên duyên, vận khí tức giận bỏ đi, cho dù là anh hùng cái thế cũng rơi vào kết cục thê thảm.
Vạn La có thể tu được tới Kim Đan, chứng tỏ hắn có đại vận khí.
Đối với loại người này, Phương Hàn tuyệt đối không thể khinh thường. Tu vi hiện tại của hắn đang dần dần trở nên cao thâm, đã có thể nhận ra được một tia tối tăm trong vận số. Những thứ này đều là hư vô mờ mịt. Nhìn Vạn La mười phần tự tin, tựa hồ như đối với bản thân rất nắm chắc.
Vạn La hiển nhiên cũng nghe được lời nghị luận của đám chân truyền đệ tử kia, lại bức bách Phương Hàn: "Không biết Phương Hàn ngươi có dám cùng ta ở Thiên Hình Thai này đánh cuộc một lần hay không?"
Thấy Vạn La cố ý gây sự, Phương Thanh Tuyết dựng hàng mi liễu, đang muốn lên tiếng, Phương Hàn lại ngang nhiên ngẩng đầu nói: "Vạn La, ngươi muốn đánh cuộc như thế nào? Muốn tấm địa đồ nơi có Ngũ Hành linh căn, vậy ngươi cũng phải lấy ra vật gì đó để đánh cuộc chứ!"
"Ta tự nhiên sẽ xuất ra một vật tương tự rồi!"
Vạn La như đoán được ra tâm ý của Phương Hàn, hắn vung tay lên, trên tay bỗng xuất hiện hai khối đồ vật, một khối màu bạch kim, chói sáng rực rỡ. Liếc mắt nhìn lên trên, bạch kim quang mang tựa hồ như có thể cắt vỡ con mắt, khiến máu huyết chảy ra! Phương Hàn còn chưa có từng nhìn thấy vật kim thiết nào sắc bén như vậy.
Mà một khối khác lại giống như giọt nước, to bằng quả trứng gà, bên trong loáng thoáng có thể nghe thấy vô tận thanh âm sóng lớn không ngừng vang vọng, giống như chỉ một giọt nước đã bao gồm cả một dòng sông khổng lồ.
"Thái Bạch Kim Tinh Thạch! Vạn Trọng Nhu Thủy Tinh!"
Già Lam nhìn thoáng qua lập tức lắp bắp kinh hãi, hiển nhiên nhìn ra giá trị của hai vật này.
"Thế nào? Ngươi tu luyện Ngũ Đế Đại Ma thần thông, cũng muốn rất nhiều Ngũ Hành tinh khí, ta nhìn ra được, kim, thủy hai đạo này còn chưa có luyện thành, còn chưa bắt đầu tu luyện. Nếu như chiếm được hai kiện bảo bối này, tuy không bằng Ngũ Hành linh căn, thế nhưng trọn vẹn có thể tiết kiệm được ít nhất một trăm năm khổ luyện. Như thế nào?"
Vạn La ha ha cười nói.
"Tốt lắm! Cược thì cược." Phương Hàn híp mắt nói.
"Chậm!" Vạn La lắc đầu nói.
"Sao vậy?" Phương Hàn hỏi: "Ngươi không dám đánh cuộc?"
"Ta chỉ ngại tiền đặt cược quá nhỏ mà thôi, Vũ Hóa Môn chúng ta chính là thiên hạ đạo môn phái số một, hoặc tối thiểu là thứ hai, Vạn La ta đã không đánh cuộc thì thôi, một khi đã làm là phải kinh thiên động địa. Ta muốn ngươi phải tăng thêm một món đồ nữa?" Vạn La nói.
"Vật gì?" Phương Hàn cắn răng, thế nhưng chẳng qua chỉ là liên tục cười lạnh mà thôi.
"Bí quyết Ngũ Đế Đại Ma thần thông!" Vạn La nói: "Nếu như ngươi thua vậy phải đem toàn bộ bí quyết Ngũ Đế Đại Ma thần thông cho ta."
"Khanh khách, khanh khách." Trong cổ họng Phương Hàn phát ra tiếng kêu giống như của cú mèo, nói: "Một khối Thái Bạch Kim Tinh Thạch, Vạn Trọng Nhu Thủy Tinh của ngươi mà muốn đáng cuộc cùng Ngũ Hành linh căn địa đồ sao? Lại còn bí quyết Ngũ Đế Đại Ma thần thông nữa? Mỗi một chủng Ngũ Đế Đại Ma thần thông đều chính là thần thông cấp bậc vô thượng. Xác chết trôi trăm vạn năm cũng có thể giết người, có thể diệt quốc, thế nhưng không thể truyền thụ thứ gì đó, khẩu vị của ngươi lớn như vậy, yêu cầu quá cao đi?"
"Ta tự nhiên cũng sẽ tăng thêm một thứ!" Vạn La nhún nhún vai lấy ra một quyển sách ngọc, nói: "Đây là thần thông ta học được từ bàn vũ đại lực của Hoa Thiên Đô sư huynh! Ngũ Đế Đại Ma thần thông cũng chưa chắc so được. Nếu ngươi thắng, Thái Bạch Kim Tinh Thạch, Vạn Trọng Thủy Nhu Tinh cùng bản pháp quyết này đều thuộc về ngươi. Nếu như ngươi thua mà nói..."
"A!"
Vô luận là Già Lam hay Phương Thanh Tuyết hay Huyền Thiết chân nhân, Ngô Lập đám đệ từ, trái tim đều đập rộ lên.
Đây cũng không phải là đánh cuộc mà quả thực là liều mạng.
"Tốt!"
Trong ánh mắt Phương Hàn lập loè huyết quang.
Chương trước Chương tiếp
Loading...