Vĩnh Sinh
Chương 156: Thực khí giả, thần minh bất tử
Đây là mầm non của Cây Thế Giới sao? Thật sự là đoạt đi tạo hóa của thiên địa!" Phương Hàn cũng chấn kinh, mảnh vụn Cây Thế Giới trong một thoáng đã trở thành cây non, lộ ra lực lượng cường đại, quả thật là không biết nói sao. Thấy những gốc rễ này không chút e ngại hấp thu toàn bộ linh khí trong thiên địa, ngàn vạn loại linh khí không tên đều bị hút về.
Hắn cảm giác được những phiến lá của Cây Thế Giới chính là các tiểu trận pháp, kết hợp với rễ cây tạo thành một trận pháp hấp thu linh khí, quả thật là xảo đoạt thiên công(*), còn không ngừng hình thành những phiến lá mới, trận pháp không ngừng mạnh lên.
(*)Xảo đoạt thiên công: vô cùng khéo léo.
Cái cây non này tựa hồ vừa sinh ra đã có linh tính, giống như một kiện pháp bảo, trong đó ẩn chứa vô số pháp trận, số lượng pháp trận còn nhiều hơn cả Ngũ Ngục Vương Đỉnh, các trận pháp giống như khí quan trên cơ thể con người, có công dụng liên kết chặt chẽ với thế giới xung quanh.
Cây Thế Giới quả thật giống như có một mối quan hệ mật thiết với thiên địa vạn giới, dùng bộ rễ để kết nối với tất cả.
Phương Hàn cảm nhận được ý niệm, khí thế mạnh mẽ này mới hiểu được Cây Thế Giới năm xưa có lực lượng kinh thiên, động địa đến mức nào.
"Nếu như nó có thể sinh trưởng thành một Cây Thế Giới thực thụ thì liệu có thể giống như thời thái cổ, nối liền Nhân Giới và Tiên Giới? Khi đó ta có thể leo lên Cây Thế Giới để tiến vào Tiên Giới?" Trong lòng hắn xuất hiện một ý niệm kỳ quái.
"Cây Thế Giới muốn trưởng thành chỉ sợ phải mất vài trăm triệu năm, cho dù ngươi tu luyện được đến Trường Sinh Bí Cảnh cũng không sống được đến lúc nó trưởng thành. Cây này cũng chỉ mới là một mầm non, lực lượng còn nhỏ yếu, ngươi mau dùng Mộc Hoàng Công để luyện hóa nó, nếu không đợi một thời gian nữa thì ngươi cũng không thể khống chế được nó!"
Diêm gấp gáp nói với Phương Hàn.
"Được! Nếu thứ này lớn lên quả thực ta không thể khống chế nổi, để nó phát triển đến một mức độ nhất định thì cho dù cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không thể khống chế được nó. Ta trước hết bắt nó luyện thành bổn mạng pháp bảo giống như ba đầu Thiên Sư của Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ Phần."
Phương Hàn cũng không dám chần chờ, lập tức vận thần thông, phóng Mộc Hoàng cương khí ra bao bọc lấy Cây Thế Giới, muốn triệt để luyện hóa mầm non Cây Thế Giới này, để sau này sử dụng cho bản thân.
Mầm non này bị cương khí của Phương Hàn chảy vào liền phát sinh biến hóa, trên bề mặt những chiếc lá hiện ra những gương mặt người, trên thân cây cũng thấp thoáng thấy được mặt người, giống như Thụ Nhân trong truyền thuyết.
Những gương mặt mờ ảo này có nét tương tự như Phương Hàn.
"Tốt! Rốt cuộc đã luyện thành bổn mạng pháp bảo của ta!"
Phương Hàn kinh hỉ hét lớn một tiếng, khi trên thân cây hiện ra gương mặt của hắn thì hắn cũng cảm giác được linh hồn hắn cùng cây như hòa thành một thể, tuy hai mà một. Mà rễ cây, cành cây giống như là tay, tóc của hắn, đâm vào hư không, hút lấy thiên địa linh khí, một phần thì tẩm bổ cho cây, phần còn lại thì truyền vào trong thân thể hắn, bồi bổ cho tinh thần, pháp lực của hắn.
Hắn vốn tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công, mà cây non này chính là do hắn dùng Mộc Hoàng chân khí nuôi dưỡng một thời gian dài nên mới có thể luyện hóa dễ dàng như vậy.
"Ha ha ha ha ha…. Thực khí giả thần minh bất tử! Ta cuối cùng đã đạt được cảnh giới này! Từ nay về sau không cần đan dược, có thể thông qua Cây Thế Giới mà hấp thu linh khí của Tiên Giới trong thiên địa! Tu vi sẽ tăng tiến cực nhanh…"
Lương thực của cao thủ Thần Thông Bí Cảnh chính là các loại đan dược, nhờ nguyên khí trong đan dược bổ sung cho thân thể, giúp cường đại tinh thần, làm pháp lực tăng trưởng.
Mà cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thì không cần bất cứ loại đan dược nào, dùng pháp lực cường đại của bản thân tỏa ra khắp nơi, xuyên qua chín tầng trời, tiếp xúc với vùng biên của Tiên Giới, hấp thu linh khí từ Tiên Giới, dùng nó làm thức ăn!
Đó chính là "thực khí giả"!
Thần minh bất tử!
Phương Hàn vốn có luyện một ngàn năm cũng không đạt được cảnh giới này, nhưng nhờ Cây Thế giới thì liền đạt tới cảnh giới mà vô số người ước mơ.
Bản thân Cây Thế Giới có công năng câu thông với Tiên Giới, thần kỳ vô cùng. Nhờ nó mà hắn có thể giống như cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, hấp thu linh khí của Tiên Giới rồi cung cấp cho bản thân, làm cho tu vi bản thân tăng tiến.
Mặc dù Phương Hàn chỉ là dùng linh khí còn thừa của Cây Thế giới nhưng cũng đủ để bồi bổ, tăng trưởng tu vi của bản thân.
Từ nay về sau, hắn không cần bất cứ loại đan dược nào, chính thức không cần ăn uống nữa rồi!
Bởi vì linh khí của Tiên Giới tinh thuần hơn bất cứ loại đan dược nào.
Cho dù là đan dược tuyệt phẩm nhân cấp như Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn cũng kém rất nhiều so với linh khí của Tiên Giới.
Phương Hàn cảm giác được mỗi lần hắn vận chuyển chân khí được một vòng chu thiên, luyện hóa linh khí Tiên Giới còn thừa của Cây Thế Giới thành pháp lực thì lực lượng lại gia tăng thêm một mã lực.
Loại tốc độ tu luyện như thế này nhanh gấp bội bất kỳ ai! Thậm chí là gấp trăm lần! Người khác nghe được mà rợn cả người.
Bởi vì hắn hiện tại chẳng khác nào đi vào Tiểu Tiên Giới của Vũ Hóa Môn mà bế quan tu luyện cả. Hơn nữa cao thủ Thần Thông Bí Cảnh khi vào tu luyện trong Tiểu Tiên Giới cũng gặp rất nhiều gian nan khi luyện hóa tiên khí ở trong đó.
Luyện hóa linh khí Tiên Giới cũng không phải chuyện đơn giản.
Mà linh khí Tiên Giới mà Phương Hàn hấp thu đã trải qua sự hấp thu của Cây Thế Giới, chẳng khác nào đã bị luyện chế một lần, sự cương liệt của linh khí đã bị luyện thành ôn hòa, mỏng manh, tinh thuần, hấp thu rất dễ dàng.
Phương Hàn điên cuồng gào thét, hắn vô cùng vui sướng.
"Có được Cây Thế Giới thì ta tùy thời đều có thể hấp thu linh khí của Tiên Giới. Giờ đây ta mới chân chính có được hy vọng trong vòng mười năm vượt qua Hoa Thiên Đô! Giờ khắc này ta mới thấy được hy vọng thực sự!"
Đích xác là như vậy, nếu không có kỳ ngộ này thì hắn muốn trong vòng mười năm tu luyện tới tầng thứ bảy, luyện thành hạt giống thần thông, Kim Đan Cảnh cũng là một vấn đề vô cùng khó khăn chứ đừng nói chi đến chuyện chống lại người đã tu luyện tới tầng thứ mười Nghịch Thiên Cải Mệnh như Hoa Thiên Đô.
Hắn hưng phấn hú vang một tiếng, Cây Thế Giới thu nhỏ lại hóa thành một đạo lưu quang tiến nhập vào giữa mi tâm của hắn. Mi tâm chính là tổ khiếu trong các khiếu huyệt. Hắn nhắm mắt lại liền có thể thấy được gốc rễ của Cây Thế Giới ở trong mi tâm vẫn không ngừng hấp thu linh khí từ trong hư không, cứ mỗi một lần hô hấp của hắn thì nguyên khí lại cuồn cuộn tràn về.
"Hiện ta đã đạt đến cương khí đại thành, có thể bắt đầu tìm hiểu biến hóa của âm dương rồi! Nhưng hiện tại lực lượng của ta đã đạt tới năm vạn mã lực rồi, hơn nữa chỉ cần Cây Thế Giới không chết thì pháp lực của ta cũng không bao giờ suy kiệt, cuồn cuộn không dứt."
Có Cây Thế Giới, Phương Hàn chẳng khác nào có được vô số pháp tinh ngọc thạch, cho dù không ngừng tiêu hao pháp lực cũng sẽ không xuất hiện tình trạng kiệt sức, dầu hết đèn tắt. Thủy chung có thể bảo trì pháp lực sung mãn chứ đừng nói chi đến việc phải nghỉ ngơi khi đang phi hành. Hắn hiện tại đã có thể dùng cương khí phi hành liên tục mười ngày mười đêm, không cần nghỉ ngơi, ăn uống mà pháp lực vẫn đầy đủ, sung mãn.
Đây chính là năng lực của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.
Một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh bị phong ấn ba ngàn năm, thậm chí một vạn năm cũng sẽ không chết. Một khi được phóng thích vẫn sinh long hoạt hổ như thường, đây chính là nhờ vào việc có thể hấp thu linh khí của Tiên Giới bất cứ lúc nào.
Vốn Phương Hàn luyện thành cương khí thì có lực lượng chừng ba vạn mã lực mà hiện tại nhờ hấp thu được mộc linh khí của mảnh vụn Cây Thế Giới khi phát triển thành cây non mà đạt tới đại thành, giảm bớt mấy năm khổ tu, lực lượng lại tăng tiến thêm rất nhiều, tiếp cận năm vạn mã lực.
Đây là một con số khiến cho người ta nghe thấy mà rợn người.
Một cao thủ Nguyên Cương Cảnh bình thường chỉ có lực lượng từ ba nghìn đến năm nghìn mã lực. Mà cương khí của Tuyệt Mệnh đảo chủ còn chưa đạt tới hai nghìn mã lực.
Thế mà giờ đây Phương Hàn lại có lực gấp mười lần cao thủ Nguyên Cương Cảnh bình thường. Nếu chuyện này truyền ra thì đệ tử Thái Nhất Môn cũng phải kinh hô rằng "Không thể tưởng được!" Đương nhiên Phương Hàn sẽ không đem chuyện này truyền bá ra ngoài, ẩn dấu thực lực là tốt nhất, nếu không sẽ bị người khác ghen ghét, đố kỵ mà ám toán.
Lực lượng tiếp cận năm vạn mã lực thì có thể nói là vô địch dưới Thiên Nhân Cảnh.
Cho dù là cao thủ như Nghiêu Điển dùng Phong Ma Tổn Thọ Đan thì Phương Hàn dễ dàng giết chết mà không cần phải dùng tới lực lượng của Ngũ Ngục Vương Đỉnh.
Trong nháy mắt lực lượng của Phương Hàn đại tăng.
Nhưng Diêm nhận được chỗ tốt so với hắn còn lớn hơn, một cổ long khí bàng bạc tỏa ra, từ trong Hoàng Tuyền Đồ tán phát ra ngoài. Phương Hàn vội phân thân quan sát thì thấy được hình thể của Diêm lớn gấp năm lần so với trước đây, lân phiến toàn thân sáng lóng lánh, từng cái long lân giống như là được đúc từ hoàng kim, lập lóe, sáng chói, chòm râu dài, uy vũ như thần.
"Ha ha ha ha, ha ha ha ha! Cuối cùng cũng đa hấp thu hết toàn bộ Cửu Dương Thánh Thủy! Lực lượng của ta đã khôi phục đạt tới Thiên Nhân Cảnh rồi, rốt cuộc cũng có thể ngưng luyện pháp trận! Lúc này mới có thi triển ra các loại diệu dụng khác của Hoàng Tuyền Đồ!"
Diêm phát ra một tiếng long ngâm, không chút kiêng kị gì.
"Đi! Phương Hàn, chúng ta giết ra ngoài, ăn tươi nuốt sống tên Thất Diệp Ma Quân này, vậy mà dám luyện hóa chúng ta. Đúng là chán sống mà!"
"Ta cũng có ý đó!"
Hai tay Phương Hàn khẽ vung lên, cả người bay ra khỏi vương đỉnh!
"Cửu Dương Thánh Thủy!"
"Đây là chén thánh thủy mà Cửu Dương Ma Thần cho ta! Là để chờ ta tu luyện đến Quy Nhất Cảnh đại thành thì có thể dùng nó để dung hóa các loại thần thông, luyện thành Thiên Ma Kim Đan! Hiện tại… hiện tại… không còn một chút! A…a…a…a…a…. Đáng chết! Đây là quái thai gì vậy!? Ta muốn giết chết các ngươi, đem các ngươi luyện hóa ra lại thành thánh thủy để đền bù tổn thất của ta!"
Giờ khắc này Thất Diệp Ma Quân đã nổi giận thật sự, trở nên giống như người tâm thần.
Hắn trông thấy rễ cây từ trong hư không hiện ra đâm vào trong bát, hút lấy Cửu Dương Thánh Thủy thì đã thấy sự tình không ổn, đang muốn thi triển ma công thu hồi lại Cửu Dương Thánh Thủy nhưng đã muộn.
Toàn bộ thánh thủy trong vài nhịp hô hấp đã bị hút sạch.
Trong khoảng khắc đã không còn một giọt nào.
Toàn bộ đều tiến nhập vào trong vương đỉnh, hiển nhiên đã bị đối phương thu lấy tất cả.
Hắn vô luận có như thế nào thì cũng không ngờ được là đối phương lại có Hoàng Tuyền Đồ, lại có mảnh vụn của Cây Thế Giới, hai thứ cực kỳ trân quý trong trời đất. Tổn thất lần này của hắn có thể nó là rất lớn. Cửu Dương Thánh Thủy đối với việc ngưng luyện thành Thiên Ma Kim Đan có ý nghĩa rất lớn, tổn thất toàn bộ thì hắn cũng vô pháp luyện thành Thiên Ma Kim Đan, đạt được nhất bộ đăng thiên.
"Ngươi còn muốn giết ta sao?"
Tiếng gào thét của Phương Hàn từ trong đỉnh truyền ra, "Hôm nay chính là ngày chết của ngươi. Nếu ta giết chết con trai của Ma Thần thì không biết Vũ Hóa Môn sẽ trọng thưởng cái gì nhỉ?!"
Hắn cảm giác được những phiến lá của Cây Thế Giới chính là các tiểu trận pháp, kết hợp với rễ cây tạo thành một trận pháp hấp thu linh khí, quả thật là xảo đoạt thiên công(*), còn không ngừng hình thành những phiến lá mới, trận pháp không ngừng mạnh lên.
(*)Xảo đoạt thiên công: vô cùng khéo léo.
Cái cây non này tựa hồ vừa sinh ra đã có linh tính, giống như một kiện pháp bảo, trong đó ẩn chứa vô số pháp trận, số lượng pháp trận còn nhiều hơn cả Ngũ Ngục Vương Đỉnh, các trận pháp giống như khí quan trên cơ thể con người, có công dụng liên kết chặt chẽ với thế giới xung quanh.
Cây Thế Giới quả thật giống như có một mối quan hệ mật thiết với thiên địa vạn giới, dùng bộ rễ để kết nối với tất cả.
Phương Hàn cảm nhận được ý niệm, khí thế mạnh mẽ này mới hiểu được Cây Thế Giới năm xưa có lực lượng kinh thiên, động địa đến mức nào.
"Nếu như nó có thể sinh trưởng thành một Cây Thế Giới thực thụ thì liệu có thể giống như thời thái cổ, nối liền Nhân Giới và Tiên Giới? Khi đó ta có thể leo lên Cây Thế Giới để tiến vào Tiên Giới?" Trong lòng hắn xuất hiện một ý niệm kỳ quái.
"Cây Thế Giới muốn trưởng thành chỉ sợ phải mất vài trăm triệu năm, cho dù ngươi tu luyện được đến Trường Sinh Bí Cảnh cũng không sống được đến lúc nó trưởng thành. Cây này cũng chỉ mới là một mầm non, lực lượng còn nhỏ yếu, ngươi mau dùng Mộc Hoàng Công để luyện hóa nó, nếu không đợi một thời gian nữa thì ngươi cũng không thể khống chế được nó!"
Diêm gấp gáp nói với Phương Hàn.
"Được! Nếu thứ này lớn lên quả thực ta không thể khống chế nổi, để nó phát triển đến một mức độ nhất định thì cho dù cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không thể khống chế được nó. Ta trước hết bắt nó luyện thành bổn mạng pháp bảo giống như ba đầu Thiên Sư của Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ Phần."
Phương Hàn cũng không dám chần chờ, lập tức vận thần thông, phóng Mộc Hoàng cương khí ra bao bọc lấy Cây Thế Giới, muốn triệt để luyện hóa mầm non Cây Thế Giới này, để sau này sử dụng cho bản thân.
Mầm non này bị cương khí của Phương Hàn chảy vào liền phát sinh biến hóa, trên bề mặt những chiếc lá hiện ra những gương mặt người, trên thân cây cũng thấp thoáng thấy được mặt người, giống như Thụ Nhân trong truyền thuyết.
Những gương mặt mờ ảo này có nét tương tự như Phương Hàn.
"Tốt! Rốt cuộc đã luyện thành bổn mạng pháp bảo của ta!"
Phương Hàn kinh hỉ hét lớn một tiếng, khi trên thân cây hiện ra gương mặt của hắn thì hắn cũng cảm giác được linh hồn hắn cùng cây như hòa thành một thể, tuy hai mà một. Mà rễ cây, cành cây giống như là tay, tóc của hắn, đâm vào hư không, hút lấy thiên địa linh khí, một phần thì tẩm bổ cho cây, phần còn lại thì truyền vào trong thân thể hắn, bồi bổ cho tinh thần, pháp lực của hắn.
Hắn vốn tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công, mà cây non này chính là do hắn dùng Mộc Hoàng chân khí nuôi dưỡng một thời gian dài nên mới có thể luyện hóa dễ dàng như vậy.
"Ha ha ha ha ha…. Thực khí giả thần minh bất tử! Ta cuối cùng đã đạt được cảnh giới này! Từ nay về sau không cần đan dược, có thể thông qua Cây Thế Giới mà hấp thu linh khí của Tiên Giới trong thiên địa! Tu vi sẽ tăng tiến cực nhanh…"
Lương thực của cao thủ Thần Thông Bí Cảnh chính là các loại đan dược, nhờ nguyên khí trong đan dược bổ sung cho thân thể, giúp cường đại tinh thần, làm pháp lực tăng trưởng.
Mà cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thì không cần bất cứ loại đan dược nào, dùng pháp lực cường đại của bản thân tỏa ra khắp nơi, xuyên qua chín tầng trời, tiếp xúc với vùng biên của Tiên Giới, hấp thu linh khí từ Tiên Giới, dùng nó làm thức ăn!
Đó chính là "thực khí giả"!
Thần minh bất tử!
Phương Hàn vốn có luyện một ngàn năm cũng không đạt được cảnh giới này, nhưng nhờ Cây Thế giới thì liền đạt tới cảnh giới mà vô số người ước mơ.
Bản thân Cây Thế Giới có công năng câu thông với Tiên Giới, thần kỳ vô cùng. Nhờ nó mà hắn có thể giống như cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, hấp thu linh khí của Tiên Giới rồi cung cấp cho bản thân, làm cho tu vi bản thân tăng tiến.
Mặc dù Phương Hàn chỉ là dùng linh khí còn thừa của Cây Thế giới nhưng cũng đủ để bồi bổ, tăng trưởng tu vi của bản thân.
Từ nay về sau, hắn không cần bất cứ loại đan dược nào, chính thức không cần ăn uống nữa rồi!
Bởi vì linh khí của Tiên Giới tinh thuần hơn bất cứ loại đan dược nào.
Cho dù là đan dược tuyệt phẩm nhân cấp như Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn cũng kém rất nhiều so với linh khí của Tiên Giới.
Phương Hàn cảm giác được mỗi lần hắn vận chuyển chân khí được một vòng chu thiên, luyện hóa linh khí Tiên Giới còn thừa của Cây Thế Giới thành pháp lực thì lực lượng lại gia tăng thêm một mã lực.
Loại tốc độ tu luyện như thế này nhanh gấp bội bất kỳ ai! Thậm chí là gấp trăm lần! Người khác nghe được mà rợn cả người.
Bởi vì hắn hiện tại chẳng khác nào đi vào Tiểu Tiên Giới của Vũ Hóa Môn mà bế quan tu luyện cả. Hơn nữa cao thủ Thần Thông Bí Cảnh khi vào tu luyện trong Tiểu Tiên Giới cũng gặp rất nhiều gian nan khi luyện hóa tiên khí ở trong đó.
Luyện hóa linh khí Tiên Giới cũng không phải chuyện đơn giản.
Mà linh khí Tiên Giới mà Phương Hàn hấp thu đã trải qua sự hấp thu của Cây Thế Giới, chẳng khác nào đã bị luyện chế một lần, sự cương liệt của linh khí đã bị luyện thành ôn hòa, mỏng manh, tinh thuần, hấp thu rất dễ dàng.
Phương Hàn điên cuồng gào thét, hắn vô cùng vui sướng.
"Có được Cây Thế Giới thì ta tùy thời đều có thể hấp thu linh khí của Tiên Giới. Giờ đây ta mới chân chính có được hy vọng trong vòng mười năm vượt qua Hoa Thiên Đô! Giờ khắc này ta mới thấy được hy vọng thực sự!"
Đích xác là như vậy, nếu không có kỳ ngộ này thì hắn muốn trong vòng mười năm tu luyện tới tầng thứ bảy, luyện thành hạt giống thần thông, Kim Đan Cảnh cũng là một vấn đề vô cùng khó khăn chứ đừng nói chi đến chuyện chống lại người đã tu luyện tới tầng thứ mười Nghịch Thiên Cải Mệnh như Hoa Thiên Đô.
Hắn hưng phấn hú vang một tiếng, Cây Thế Giới thu nhỏ lại hóa thành một đạo lưu quang tiến nhập vào giữa mi tâm của hắn. Mi tâm chính là tổ khiếu trong các khiếu huyệt. Hắn nhắm mắt lại liền có thể thấy được gốc rễ của Cây Thế Giới ở trong mi tâm vẫn không ngừng hấp thu linh khí từ trong hư không, cứ mỗi một lần hô hấp của hắn thì nguyên khí lại cuồn cuộn tràn về.
"Hiện ta đã đạt đến cương khí đại thành, có thể bắt đầu tìm hiểu biến hóa của âm dương rồi! Nhưng hiện tại lực lượng của ta đã đạt tới năm vạn mã lực rồi, hơn nữa chỉ cần Cây Thế Giới không chết thì pháp lực của ta cũng không bao giờ suy kiệt, cuồn cuộn không dứt."
Có Cây Thế Giới, Phương Hàn chẳng khác nào có được vô số pháp tinh ngọc thạch, cho dù không ngừng tiêu hao pháp lực cũng sẽ không xuất hiện tình trạng kiệt sức, dầu hết đèn tắt. Thủy chung có thể bảo trì pháp lực sung mãn chứ đừng nói chi đến việc phải nghỉ ngơi khi đang phi hành. Hắn hiện tại đã có thể dùng cương khí phi hành liên tục mười ngày mười đêm, không cần nghỉ ngơi, ăn uống mà pháp lực vẫn đầy đủ, sung mãn.
Đây chính là năng lực của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.
Một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh bị phong ấn ba ngàn năm, thậm chí một vạn năm cũng sẽ không chết. Một khi được phóng thích vẫn sinh long hoạt hổ như thường, đây chính là nhờ vào việc có thể hấp thu linh khí của Tiên Giới bất cứ lúc nào.
Vốn Phương Hàn luyện thành cương khí thì có lực lượng chừng ba vạn mã lực mà hiện tại nhờ hấp thu được mộc linh khí của mảnh vụn Cây Thế Giới khi phát triển thành cây non mà đạt tới đại thành, giảm bớt mấy năm khổ tu, lực lượng lại tăng tiến thêm rất nhiều, tiếp cận năm vạn mã lực.
Đây là một con số khiến cho người ta nghe thấy mà rợn người.
Một cao thủ Nguyên Cương Cảnh bình thường chỉ có lực lượng từ ba nghìn đến năm nghìn mã lực. Mà cương khí của Tuyệt Mệnh đảo chủ còn chưa đạt tới hai nghìn mã lực.
Thế mà giờ đây Phương Hàn lại có lực gấp mười lần cao thủ Nguyên Cương Cảnh bình thường. Nếu chuyện này truyền ra thì đệ tử Thái Nhất Môn cũng phải kinh hô rằng "Không thể tưởng được!" Đương nhiên Phương Hàn sẽ không đem chuyện này truyền bá ra ngoài, ẩn dấu thực lực là tốt nhất, nếu không sẽ bị người khác ghen ghét, đố kỵ mà ám toán.
Lực lượng tiếp cận năm vạn mã lực thì có thể nói là vô địch dưới Thiên Nhân Cảnh.
Cho dù là cao thủ như Nghiêu Điển dùng Phong Ma Tổn Thọ Đan thì Phương Hàn dễ dàng giết chết mà không cần phải dùng tới lực lượng của Ngũ Ngục Vương Đỉnh.
Trong nháy mắt lực lượng của Phương Hàn đại tăng.
Nhưng Diêm nhận được chỗ tốt so với hắn còn lớn hơn, một cổ long khí bàng bạc tỏa ra, từ trong Hoàng Tuyền Đồ tán phát ra ngoài. Phương Hàn vội phân thân quan sát thì thấy được hình thể của Diêm lớn gấp năm lần so với trước đây, lân phiến toàn thân sáng lóng lánh, từng cái long lân giống như là được đúc từ hoàng kim, lập lóe, sáng chói, chòm râu dài, uy vũ như thần.
"Ha ha ha ha, ha ha ha ha! Cuối cùng cũng đa hấp thu hết toàn bộ Cửu Dương Thánh Thủy! Lực lượng của ta đã khôi phục đạt tới Thiên Nhân Cảnh rồi, rốt cuộc cũng có thể ngưng luyện pháp trận! Lúc này mới có thi triển ra các loại diệu dụng khác của Hoàng Tuyền Đồ!"
Diêm phát ra một tiếng long ngâm, không chút kiêng kị gì.
"Đi! Phương Hàn, chúng ta giết ra ngoài, ăn tươi nuốt sống tên Thất Diệp Ma Quân này, vậy mà dám luyện hóa chúng ta. Đúng là chán sống mà!"
"Ta cũng có ý đó!"
Hai tay Phương Hàn khẽ vung lên, cả người bay ra khỏi vương đỉnh!
"Cửu Dương Thánh Thủy!"
"Đây là chén thánh thủy mà Cửu Dương Ma Thần cho ta! Là để chờ ta tu luyện đến Quy Nhất Cảnh đại thành thì có thể dùng nó để dung hóa các loại thần thông, luyện thành Thiên Ma Kim Đan! Hiện tại… hiện tại… không còn một chút! A…a…a…a…a…. Đáng chết! Đây là quái thai gì vậy!? Ta muốn giết chết các ngươi, đem các ngươi luyện hóa ra lại thành thánh thủy để đền bù tổn thất của ta!"
Giờ khắc này Thất Diệp Ma Quân đã nổi giận thật sự, trở nên giống như người tâm thần.
Hắn trông thấy rễ cây từ trong hư không hiện ra đâm vào trong bát, hút lấy Cửu Dương Thánh Thủy thì đã thấy sự tình không ổn, đang muốn thi triển ma công thu hồi lại Cửu Dương Thánh Thủy nhưng đã muộn.
Toàn bộ thánh thủy trong vài nhịp hô hấp đã bị hút sạch.
Trong khoảng khắc đã không còn một giọt nào.
Toàn bộ đều tiến nhập vào trong vương đỉnh, hiển nhiên đã bị đối phương thu lấy tất cả.
Hắn vô luận có như thế nào thì cũng không ngờ được là đối phương lại có Hoàng Tuyền Đồ, lại có mảnh vụn của Cây Thế Giới, hai thứ cực kỳ trân quý trong trời đất. Tổn thất lần này của hắn có thể nó là rất lớn. Cửu Dương Thánh Thủy đối với việc ngưng luyện thành Thiên Ma Kim Đan có ý nghĩa rất lớn, tổn thất toàn bộ thì hắn cũng vô pháp luyện thành Thiên Ma Kim Đan, đạt được nhất bộ đăng thiên.
"Ngươi còn muốn giết ta sao?"
Tiếng gào thét của Phương Hàn từ trong đỉnh truyền ra, "Hôm nay chính là ngày chết của ngươi. Nếu ta giết chết con trai của Ma Thần thì không biết Vũ Hóa Môn sẽ trọng thưởng cái gì nhỉ?!"