Vĩnh Sinh
Chương 1452: Thiên Tôn Thần Y
"Thiên Nghi Mẫu Giáo! Có lẽ các ngươi vĩnh viễn cũng không thể tưởng được, Tạo Hóa Tiên Vương sáng suốt biết bao đã sáng tạo ra thần thông Diệt Mẫu Thần Đạo, chuyên môn đối phó với Thiên Nghi Mẫu Giáo, chỉ cần ta hấp thu thần thông của chúa tể Vinh Hoa, là có thể đạt tới tu vi mười kỷ nguyên vô thượng, sau đó lại tiếp tục hấp thu thần thông của Thiên Mẫu, là có thể phá tan cửa ải cuối cùng trọng yếu nhất, đạt tới cảnh giới Tiên Vương.
Đến lúc đó, chính là ngày tận thế của Phương Hàn ngươi. Tuy nhiên, ta trước phải tìm kiếm thu lấy Tam Sinh Thạch, cùng với hài cốt của chủ tể Nguyên Thủy kia." Hoa Thiên Đô tu luyện xong, thu lại toàn bộ nguyên khí vào trong cơ thể. Trong hai mắt hắn bắn ra tia sáng ác độc.
Trên tay hắn hiện ra một tấm bản đồ, mặt trên ẩn chứa Tạo Hóa khí nồng đậm. Trên đồ họa vẽ một bức tranh quỷ bí, từng tòa từng tòa ma sơn, từng cái từng cái vị diện, bạch cốt, cổ thi, ma linh đều lượn lờ ở trong đó, dường như là một bức tàng bảo đồ của Ma đạo.
Ờ bên trong tấm tàng bảo đồ, ngay chỗ trung ương nhất ngồi một lão nhân áo bào trắng, thần thạch dưới thân mình lão nhân áo bào trắng, hiển hiện ra huyền bí của kiếp trước, kiếp nầy, kiếp sau.
Hiển nhiên, đây là tàng bảo đồ chỉ ra vị trí của Tam Sinh Thạch, nơi Thần khí mạnh mẽ đệ nhất rơi xuống.
- Ta mất đi Thiên Táng Quan, chín chữ Đạo Bi, nhưng lại biết rất nhiều bí mật của Tạo Hóa Tiên Vương.
- Năm đó Tạo Hóa Tiên Vương giấu rất nhiều bảo bối ở bên trong chư thiên, ta đều có thể thu lấy, sau khi tu thành Thiên Quân, ta liền tìm được Thái Cổ Chỉ Khư, tiến vào sâu trong đó chiếm được tấm tàng bảo đồ này, lại chiếm được kinh thư, bí mật điển tịch của Tạo Hóa Tiên Vương lưu lại.
Phương Hàn! Ngươi hãy đợi đấy! Ta sẽ không cho ngươi có ngày nào yên bình.
Hoa Thiên Đô vừa quan sát tấm tàng bảo đồ vừa lẩm bẩm:
- Sau khi tìm được Tam Sinh Thạch, dung nhập vào thân thể, mới có nắm chắc tuyệt đối ở thời điểm giao hợp cùng chúa tể Vinh Hoa, hấp thu tất cả tu vi của nàng. Nếu không cơ hội không lớn, người này còn có năng lực phản phệ.
Ghi nhớ thật kỷ, hết thảy trên tấm tàng bảo đồ này đều ghi lại trong óc, Hoa Thiên Đô vừa động hai tay định tiêu hủy tấm tàng bảo đồ.
Mối cừu hận khắc sâu trong hai mắt hắn có dùng hết nguồn nước trong thiên hạ cũng không thể rửa sạch.
"Vèo!"
Ngay thời điểm hắn thi triển ra pháp lực định tiêu hủy tấm tàng bảo đồ, đột nhiên ngay lúc đó, trong hư không vô thanh vô tức hiện ra một bàn tay to, chộp lấy tấm tàng bảo đồ của hắn.
- Ai?
Hoa Thiên Đô đột nhiên chợt cảnh giác, bàn tay đánh ra pháp lực cường mãnh công kích vào trong hư không, nhưng lại vô thanh vô tức bị hóa giải hoàn toàn, ngay cả gợn sóng cũng không có nhộn nhạo lên chút nào.
Hiện tại tu vi của hắn đã hoàn toàn khôi phục tu vi mạnh mẽ của Hoa Thiên Quân ngày xưa, vô cùng cao thâm, trong một kích này có thể hủy diệt một cái vị diện, đáng tiếc là ngay cả sóng khí cũng không có một cái, điều này chứng tỏ tu vi cao thâm của người hóa giải một kích của hắn.
- Hoa Thiên Đô! Chúng ta đã lâu không gặp.
Phương Hàn hiện ra tại trong đình viện, cầm trong tay tấm tàng bảo đồ, thần sắc khẽ mỉm cười, hết thảy đều ở trong khống chế, khiến trong lòng Hoa Thiên Đô chìm xuống, chìm đến vực sâu không đáy.
- Tấm tàng bảo đồ này là Tạo Hóa Tiên Vương từng vẽ ra à! Hắn tham gia hành động vây sát chúa tể Nguyên Thủy, biết chúa tể Nguyên Thủy ở thời điểm sinh mệnh cuối cùng, tiến vào chỗ bí mật của Ma môn.
Nguyên Thủy Ma giới ngã xuống, Thần khí mạnh nhất của hắn cũng giấu ở trong đó. Tàng bảo đồ này chính là vị trí của Nguyên Thủy Ma Tông ở bên trong thời không loạn lưu.
Cũng chỉ có Tạo Hóa Tiên Vương mới biết được điểm này, ngươi muốn đi tầm bảo? Vĩnh viễn không có cơ hội này.
Phương Hàn nhìn Hoa Thiên Đô, nói với ánh mắt trêu tức.
Bàn tay hắn run lên, liền phong tỏa cả không gian này, khiến cho thời gian dừng chạy, sau đó thu cất tấm tàng bảo đồ trong tay vào thân thể:
- Xem ra ta phải đa tạ ngươi, lại giúp cho ta thêm một kiện Thần vật chư thiên, mà còn là Thần vật mạnh nhất. Tam Sinh Thạch này nhất định thuộc về ta rồi. Hơn nữa, hôm nay chỉ sợ ngươi cũng chạy trời không khỏi nắng.
- Phương Hàn!
Giờ này Hoa Thiên Đô rốt cục đã biết phát sinh chuyện gì, là Phương Hàn ẩn núp tiến vào phạm vi thế lực Thiên Nghi Mẫu Giáo, nhưng lại đột nhiên ra tay, cướp lấy đi tàng bảo đồ của mình
Hắn đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, định phóng tới nhưng lại ngừng lại, ánh mắt căm hận nhìn Phương Hàn:
- Tu vi của ngươi như thế nào tăng tới mức khủng bố như vậy? Phương Hàn! Ngươi tới giết ta à? Ha ha! Ở bên trong Thiên Nghi Mẫu Giáo, chỉ cần ngươi vừa động thủ, lập tức nguyên khí dao động sẽ dẫn tới rất nhiều cao thủ tiến công, thậm chí Thiên Mẫu cũng sẽ bị kinh động. Đến lúc đó, ngươi dù có mạnh mấy đi nữa, chỉ sợ cũng khó tránh khỏi số kiếp đã định.
- Ta đã phong tỏa cả khu vực không gian này, cho dù đánh giết chết Hoa Thiên Đô ngươi long trời lở đất, cũng không ai hay biết.
Trong thân thể Phương Hàn không ngừng phát ra lực lượng tràn ngập hư không bốn phía, gia cố phong ấn, đồng thời làm hỗn loạn thiên cơ:
- Tuy nhiên, ngươi cũng có thể không chết, Hoa Thiên Đô! Ta có thể tha cho ngươi một mạng, quỳ xuống hướng ta dập đầu cầu xin tha thứ, làm nô tài của ta, ta có thể buông tha ngươi.
- Phương Hàn, ngươi nằm mơ à? Số mệnh của ta kéo dài không dứt. Còn có, ngươi phong tỏa phiến hư không này, không cho người phát hiện ư?
- Vô ích, nếu ta là Thiên Quân bình thường, ngươi có thể nhanh chóng giết chết ta, không để người bên ngoài phát hiện, nhưng ta không phải vậy, ta đã khôi phục tu vi của Hoa Thiên Quân thời điểm toàn thịnh, hoàn toàn có thể trước khi ngươi giết chết ta, phóng thích khí tức ra ngoài, cho ngươi rơi vào tình cảnh bị vây công.
Hoa Thiên Đô đứng thẳng lên, toàn thân bao bọc không biết bao nhiêu vòng bảo hộ:
- Cho nên Phương Hàn! Tốt nhất chúng ta hãy bàn chuyện, ta thấy rằng giữa chúng ta hiểu lầm quá sâu, dù sao đều xuất ra cùng một môn phái, củng liên thủ hợp tác, thế nào?
Chúng ta liên thủ hợp tác, hoàn toàn có thể tiêu diệt Thiên Nghi Mẫu Giáo này, tất cả tài nguyên chúng ta toàn bộ chia cắt, ngươi ta đều có thể trở thành bá chủ trong chư thiên, cần gì phải đánh nhau ngươi sống ta chết?
- Hoa Thiên Đô! Chút kỳ xảo của ngươi mà cũng đời so sánh cùng ta? Hợp tác cùng ta? Ngươi xứng sao? Ngươi là ai, ở trước mặt ta ngươi chỉ là con kiến, Tạo Hóa Tiên Vương mới có thể đánh đồng cùng ta.
- Vĩnh viễn làm nô lệ ta mới có thể giảm bớt tội nghiệt của ngươi. Tuy nhiên, nếu ngươi phản đối vậy cũng chỉ có một con đường: đi chết đi.
Hai mắt Phương Hàn lóe ra sát ý, hoàn toàn cách ly phiến hư không này.
Vừa dứt lời, năm ngón tay chụp một cái, cổ tự Ngũ Hành hiện ra ở chung quanh, ngay lập tức liền bao bọc Hoa Thiên Đô ở trong đó.
Chân hỏa ngũ hành bùng nổ mãnh liệt hừng hực thiêu đốt, trực tiếp hợp thành một cái đại trận, bắt đầu luyện hóa.
- Sát!
Hoa Thiên Đô cũng biết, hiện tại hắn rơi vào thời khắc sinh tử tồn vong, nên tất cả thực lực đều thi triển ra.
Trên thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một thân áo giáp, áo giáp này lóe ra hào quang sáng bóng, không ngờ màu sắc giống Thiên Đình như đúc, lực phòng hộ vượt hơn xa Sát Na Vương Bảo, dường như lại là một kiện Thần vật chư thiên!
Tựa hồ giống như Thiên Tôn Thần Y, bộ y phục của Tạo Hóa Tiên Vương mặc trên người năm xưa.
Tất cả chân hỏa của cổ tự Ngù Hành phát ra công kích phía trên Thiên Tôn Thần Y, không ngờ đều bị bắn ngược trở về, toàn bộ bên trong không gian rơi vào cảnh hỗn độn, Hoa Thiên Đô đứng sừng sững ở trong đó thét dài liên tục, dường như muốn phá vỡ không gian, để báo động cho người bên ngoài biết:
- Phương Hàn! Ngươi nằm mơ cùng không thể nghĩ tới, ta sau khi tu thành Thiên Quân, hoàn toàn thức tỉnh khôi phục trí nhớ thời viễn cổ, cho nên chiếm được bảo tàng của Tạo Hóa Tiên Vương di lưu ở trong Thái cổ Chi Khư, thậm chí lấy được Thiên Tôn Thần Y của hắn lưu lại.
Thiên Tôn Thần Y này là tinh hoa Thần vật chư thiên di lưu sau khi hắn luyện chế chí bảo Tam Thập Tam Thiên.
Cho dù ngươi có lợi hại mấy, cũng không phá vỡ được Thiên Tôn Thần Y của ta.
Nó giúp ta có đủ thời gian kéo dài, chỉ chốc lát sau, đám người chúa tể Vinh Hoa kia sẽ biết ngươi đột nhập vào đây!
Ngươi cũng không thể kiêu ngạo được nữa, chỉ có thể chết ở chỗ này.
Thiên Tôn Thần Y trên người Hoa Thiên Đô đích thật là thần kỳ, có được một cỗ thống lĩnh chu thiên, ngôi vị chí tôn của chư thiên, bất cứ công kích nào trên nó đều sẽ bị bắn ngược lại, hoặc là bị dung nạp, không ngờ có một ít đặc tính của chí bảo Tam Thập Tam Thiên đại thành.
- Gian ngoan mất khôn!
Phương Hàn quát to một tiếng, ngón tay ngưng tụ lực lượng vô tận, toàn bộ không gian đều bắt đầu sụp đổ vào phía trong, từng tòa phòng ốc, cung điện, đại địa, hết thảy nguyên khí Thần Thoại đều ngưng tụ tại ngón tay hắn, một ngón tay điểm ra: Thiên Nguyên Nhất Kích.
"Ầm!"
Một ngón tay này điểm trên thân thể Hoa Thiên Đô, đánh cho thân thể Hoa Thiên Đô to như vậy trực tiếp bay bổng lên, miệng phun máu tươi nhiễm đỏ không gian.
Nhưng trên Thiên Tôn Thần Y kia tòa ra từng đợt thần quang dịu dàng, rất nhanh chừa trị thân thể hắn, giúp cho hắn lại sinh khí dồi dào, long tinh hổ mãnh.
Một ngón tay của Phương Hàn này không ngờ bị Thiên Tôn Thần Y làm suy yếu đại bộ phận lực lượng, không thể giết chết hắn.
Thiên Tôn Thần Y không hổ là pháp bảo vô thượng năm đó Tạo Hóa Tiên Vương mặc trên người.
- Sát! Phương Hàn! Ngươi không giết được ta, có Thiên Tôn Thần Y trên người, công kích của ngươi sẽ bị ta hóa giải toàn bộ, ngược lại trở thành lực lượng của ta.
Thân thể Hoa Thiên Đô nhoáng lên một cái, thi triển ra một bộ pháp huyền ảo, ở không trung vặn vẹo, xuyên qua xuyên lại, né tránh công kích của Phương Hàn, cùng lúc đó, hắn liên tục rống to, hai tay liên tục đánh lên không gian, hy vọng thanh âm của mình cùng dao động pháp lực có thể truyền ra ngoài.
- Cướp đoạt!
Phương Hàn bước một bước, không gian dường như bị thu nhỏ lại, trong nháy mắt tất cả nguyên khí đều bị rút đi, hình thành một khoảng chân không, khiến cho thân thể Hoa Thiên Đô lập tức bị cố định trên không trung, giãy giụa như thế nào đều không thể thoát được.
Hiện tại pháp lực của Phương Hàn thao túng thời không, quỷ thần khó lường, thiên cơ không có năng lực ngăn cản mũi nhọn của hắn, nếu không có Thiên Tôn Thần Y, Hoa Thiên Đô đã sớm bị hắn giết chết, tuy nhiên hiện tại cũng ở trong khống chế của hắn.
Hắn với pháp lực vô địch, áp súc thời không, nô dịch đại đạo, hết thảy đều ở trong khống chế.
- Ta trước lột lấy bộ Thiên Tôn Thần Y của ngươi, tài liệu trong bộ thần y này, chính là thần vật còn thiếu cuối cùng của Chí Thiên Môn để ta cô đọng chí bảo Tam Thập Tam Thiên.
- Có thần y này chí bảo Tam Thập Tam Thiên của ta sẽ đại viên mãn, hóa thành Tiên khí thánh phẩm.
Phương Hàn vừa phong tỏa Hoa Thiên Đô, liền vung tay chộp một cái, hung hãng chộp vào kiện Thiên Tôn Thần Y trên người hắn.
Lập tức pháp lực va chạm mãnh liệt, vang lên tiếng nổ thật lớn, từng đạo phong ấn trên pháp bảo thần y bị nổ tung, mặt trên bị xé rách.
Xích lạp!
Lực lượng của Phương Hàn dường như có thể nhổ lên một tòa Thánh sơn thái cổ vô cùng cường đại trấn áp vị diện, dĩ nhiên muốn cường ép tước đoạt Thiên Tôn Thần Y từ trên thân thể Hoa Thiên Đô.
Bàn tay hắn lại lần nữa vỗ về phía Hoa Thiên Đô.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Đến lúc đó, chính là ngày tận thế của Phương Hàn ngươi. Tuy nhiên, ta trước phải tìm kiếm thu lấy Tam Sinh Thạch, cùng với hài cốt của chủ tể Nguyên Thủy kia." Hoa Thiên Đô tu luyện xong, thu lại toàn bộ nguyên khí vào trong cơ thể. Trong hai mắt hắn bắn ra tia sáng ác độc.
Trên tay hắn hiện ra một tấm bản đồ, mặt trên ẩn chứa Tạo Hóa khí nồng đậm. Trên đồ họa vẽ một bức tranh quỷ bí, từng tòa từng tòa ma sơn, từng cái từng cái vị diện, bạch cốt, cổ thi, ma linh đều lượn lờ ở trong đó, dường như là một bức tàng bảo đồ của Ma đạo.
Ờ bên trong tấm tàng bảo đồ, ngay chỗ trung ương nhất ngồi một lão nhân áo bào trắng, thần thạch dưới thân mình lão nhân áo bào trắng, hiển hiện ra huyền bí của kiếp trước, kiếp nầy, kiếp sau.
Hiển nhiên, đây là tàng bảo đồ chỉ ra vị trí của Tam Sinh Thạch, nơi Thần khí mạnh mẽ đệ nhất rơi xuống.
- Ta mất đi Thiên Táng Quan, chín chữ Đạo Bi, nhưng lại biết rất nhiều bí mật của Tạo Hóa Tiên Vương.
- Năm đó Tạo Hóa Tiên Vương giấu rất nhiều bảo bối ở bên trong chư thiên, ta đều có thể thu lấy, sau khi tu thành Thiên Quân, ta liền tìm được Thái Cổ Chỉ Khư, tiến vào sâu trong đó chiếm được tấm tàng bảo đồ này, lại chiếm được kinh thư, bí mật điển tịch của Tạo Hóa Tiên Vương lưu lại.
Phương Hàn! Ngươi hãy đợi đấy! Ta sẽ không cho ngươi có ngày nào yên bình.
Hoa Thiên Đô vừa quan sát tấm tàng bảo đồ vừa lẩm bẩm:
- Sau khi tìm được Tam Sinh Thạch, dung nhập vào thân thể, mới có nắm chắc tuyệt đối ở thời điểm giao hợp cùng chúa tể Vinh Hoa, hấp thu tất cả tu vi của nàng. Nếu không cơ hội không lớn, người này còn có năng lực phản phệ.
Ghi nhớ thật kỷ, hết thảy trên tấm tàng bảo đồ này đều ghi lại trong óc, Hoa Thiên Đô vừa động hai tay định tiêu hủy tấm tàng bảo đồ.
Mối cừu hận khắc sâu trong hai mắt hắn có dùng hết nguồn nước trong thiên hạ cũng không thể rửa sạch.
"Vèo!"
Ngay thời điểm hắn thi triển ra pháp lực định tiêu hủy tấm tàng bảo đồ, đột nhiên ngay lúc đó, trong hư không vô thanh vô tức hiện ra một bàn tay to, chộp lấy tấm tàng bảo đồ của hắn.
- Ai?
Hoa Thiên Đô đột nhiên chợt cảnh giác, bàn tay đánh ra pháp lực cường mãnh công kích vào trong hư không, nhưng lại vô thanh vô tức bị hóa giải hoàn toàn, ngay cả gợn sóng cũng không có nhộn nhạo lên chút nào.
Hiện tại tu vi của hắn đã hoàn toàn khôi phục tu vi mạnh mẽ của Hoa Thiên Quân ngày xưa, vô cùng cao thâm, trong một kích này có thể hủy diệt một cái vị diện, đáng tiếc là ngay cả sóng khí cũng không có một cái, điều này chứng tỏ tu vi cao thâm của người hóa giải một kích của hắn.
- Hoa Thiên Đô! Chúng ta đã lâu không gặp.
Phương Hàn hiện ra tại trong đình viện, cầm trong tay tấm tàng bảo đồ, thần sắc khẽ mỉm cười, hết thảy đều ở trong khống chế, khiến trong lòng Hoa Thiên Đô chìm xuống, chìm đến vực sâu không đáy.
- Tấm tàng bảo đồ này là Tạo Hóa Tiên Vương từng vẽ ra à! Hắn tham gia hành động vây sát chúa tể Nguyên Thủy, biết chúa tể Nguyên Thủy ở thời điểm sinh mệnh cuối cùng, tiến vào chỗ bí mật của Ma môn.
Nguyên Thủy Ma giới ngã xuống, Thần khí mạnh nhất của hắn cũng giấu ở trong đó. Tàng bảo đồ này chính là vị trí của Nguyên Thủy Ma Tông ở bên trong thời không loạn lưu.
Cũng chỉ có Tạo Hóa Tiên Vương mới biết được điểm này, ngươi muốn đi tầm bảo? Vĩnh viễn không có cơ hội này.
Phương Hàn nhìn Hoa Thiên Đô, nói với ánh mắt trêu tức.
Bàn tay hắn run lên, liền phong tỏa cả không gian này, khiến cho thời gian dừng chạy, sau đó thu cất tấm tàng bảo đồ trong tay vào thân thể:
- Xem ra ta phải đa tạ ngươi, lại giúp cho ta thêm một kiện Thần vật chư thiên, mà còn là Thần vật mạnh nhất. Tam Sinh Thạch này nhất định thuộc về ta rồi. Hơn nữa, hôm nay chỉ sợ ngươi cũng chạy trời không khỏi nắng.
- Phương Hàn!
Giờ này Hoa Thiên Đô rốt cục đã biết phát sinh chuyện gì, là Phương Hàn ẩn núp tiến vào phạm vi thế lực Thiên Nghi Mẫu Giáo, nhưng lại đột nhiên ra tay, cướp lấy đi tàng bảo đồ của mình
Hắn đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, định phóng tới nhưng lại ngừng lại, ánh mắt căm hận nhìn Phương Hàn:
- Tu vi của ngươi như thế nào tăng tới mức khủng bố như vậy? Phương Hàn! Ngươi tới giết ta à? Ha ha! Ở bên trong Thiên Nghi Mẫu Giáo, chỉ cần ngươi vừa động thủ, lập tức nguyên khí dao động sẽ dẫn tới rất nhiều cao thủ tiến công, thậm chí Thiên Mẫu cũng sẽ bị kinh động. Đến lúc đó, ngươi dù có mạnh mấy đi nữa, chỉ sợ cũng khó tránh khỏi số kiếp đã định.
- Ta đã phong tỏa cả khu vực không gian này, cho dù đánh giết chết Hoa Thiên Đô ngươi long trời lở đất, cũng không ai hay biết.
Trong thân thể Phương Hàn không ngừng phát ra lực lượng tràn ngập hư không bốn phía, gia cố phong ấn, đồng thời làm hỗn loạn thiên cơ:
- Tuy nhiên, ngươi cũng có thể không chết, Hoa Thiên Đô! Ta có thể tha cho ngươi một mạng, quỳ xuống hướng ta dập đầu cầu xin tha thứ, làm nô tài của ta, ta có thể buông tha ngươi.
- Phương Hàn, ngươi nằm mơ à? Số mệnh của ta kéo dài không dứt. Còn có, ngươi phong tỏa phiến hư không này, không cho người phát hiện ư?
- Vô ích, nếu ta là Thiên Quân bình thường, ngươi có thể nhanh chóng giết chết ta, không để người bên ngoài phát hiện, nhưng ta không phải vậy, ta đã khôi phục tu vi của Hoa Thiên Quân thời điểm toàn thịnh, hoàn toàn có thể trước khi ngươi giết chết ta, phóng thích khí tức ra ngoài, cho ngươi rơi vào tình cảnh bị vây công.
Hoa Thiên Đô đứng thẳng lên, toàn thân bao bọc không biết bao nhiêu vòng bảo hộ:
- Cho nên Phương Hàn! Tốt nhất chúng ta hãy bàn chuyện, ta thấy rằng giữa chúng ta hiểu lầm quá sâu, dù sao đều xuất ra cùng một môn phái, củng liên thủ hợp tác, thế nào?
Chúng ta liên thủ hợp tác, hoàn toàn có thể tiêu diệt Thiên Nghi Mẫu Giáo này, tất cả tài nguyên chúng ta toàn bộ chia cắt, ngươi ta đều có thể trở thành bá chủ trong chư thiên, cần gì phải đánh nhau ngươi sống ta chết?
- Hoa Thiên Đô! Chút kỳ xảo của ngươi mà cũng đời so sánh cùng ta? Hợp tác cùng ta? Ngươi xứng sao? Ngươi là ai, ở trước mặt ta ngươi chỉ là con kiến, Tạo Hóa Tiên Vương mới có thể đánh đồng cùng ta.
- Vĩnh viễn làm nô lệ ta mới có thể giảm bớt tội nghiệt của ngươi. Tuy nhiên, nếu ngươi phản đối vậy cũng chỉ có một con đường: đi chết đi.
Hai mắt Phương Hàn lóe ra sát ý, hoàn toàn cách ly phiến hư không này.
Vừa dứt lời, năm ngón tay chụp một cái, cổ tự Ngũ Hành hiện ra ở chung quanh, ngay lập tức liền bao bọc Hoa Thiên Đô ở trong đó.
Chân hỏa ngũ hành bùng nổ mãnh liệt hừng hực thiêu đốt, trực tiếp hợp thành một cái đại trận, bắt đầu luyện hóa.
- Sát!
Hoa Thiên Đô cũng biết, hiện tại hắn rơi vào thời khắc sinh tử tồn vong, nên tất cả thực lực đều thi triển ra.
Trên thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một thân áo giáp, áo giáp này lóe ra hào quang sáng bóng, không ngờ màu sắc giống Thiên Đình như đúc, lực phòng hộ vượt hơn xa Sát Na Vương Bảo, dường như lại là một kiện Thần vật chư thiên!
Tựa hồ giống như Thiên Tôn Thần Y, bộ y phục của Tạo Hóa Tiên Vương mặc trên người năm xưa.
Tất cả chân hỏa của cổ tự Ngù Hành phát ra công kích phía trên Thiên Tôn Thần Y, không ngờ đều bị bắn ngược trở về, toàn bộ bên trong không gian rơi vào cảnh hỗn độn, Hoa Thiên Đô đứng sừng sững ở trong đó thét dài liên tục, dường như muốn phá vỡ không gian, để báo động cho người bên ngoài biết:
- Phương Hàn! Ngươi nằm mơ cùng không thể nghĩ tới, ta sau khi tu thành Thiên Quân, hoàn toàn thức tỉnh khôi phục trí nhớ thời viễn cổ, cho nên chiếm được bảo tàng của Tạo Hóa Tiên Vương di lưu ở trong Thái cổ Chi Khư, thậm chí lấy được Thiên Tôn Thần Y của hắn lưu lại.
Thiên Tôn Thần Y này là tinh hoa Thần vật chư thiên di lưu sau khi hắn luyện chế chí bảo Tam Thập Tam Thiên.
Cho dù ngươi có lợi hại mấy, cũng không phá vỡ được Thiên Tôn Thần Y của ta.
Nó giúp ta có đủ thời gian kéo dài, chỉ chốc lát sau, đám người chúa tể Vinh Hoa kia sẽ biết ngươi đột nhập vào đây!
Ngươi cũng không thể kiêu ngạo được nữa, chỉ có thể chết ở chỗ này.
Thiên Tôn Thần Y trên người Hoa Thiên Đô đích thật là thần kỳ, có được một cỗ thống lĩnh chu thiên, ngôi vị chí tôn của chư thiên, bất cứ công kích nào trên nó đều sẽ bị bắn ngược lại, hoặc là bị dung nạp, không ngờ có một ít đặc tính của chí bảo Tam Thập Tam Thiên đại thành.
- Gian ngoan mất khôn!
Phương Hàn quát to một tiếng, ngón tay ngưng tụ lực lượng vô tận, toàn bộ không gian đều bắt đầu sụp đổ vào phía trong, từng tòa phòng ốc, cung điện, đại địa, hết thảy nguyên khí Thần Thoại đều ngưng tụ tại ngón tay hắn, một ngón tay điểm ra: Thiên Nguyên Nhất Kích.
"Ầm!"
Một ngón tay này điểm trên thân thể Hoa Thiên Đô, đánh cho thân thể Hoa Thiên Đô to như vậy trực tiếp bay bổng lên, miệng phun máu tươi nhiễm đỏ không gian.
Nhưng trên Thiên Tôn Thần Y kia tòa ra từng đợt thần quang dịu dàng, rất nhanh chừa trị thân thể hắn, giúp cho hắn lại sinh khí dồi dào, long tinh hổ mãnh.
Một ngón tay của Phương Hàn này không ngờ bị Thiên Tôn Thần Y làm suy yếu đại bộ phận lực lượng, không thể giết chết hắn.
Thiên Tôn Thần Y không hổ là pháp bảo vô thượng năm đó Tạo Hóa Tiên Vương mặc trên người.
- Sát! Phương Hàn! Ngươi không giết được ta, có Thiên Tôn Thần Y trên người, công kích của ngươi sẽ bị ta hóa giải toàn bộ, ngược lại trở thành lực lượng của ta.
Thân thể Hoa Thiên Đô nhoáng lên một cái, thi triển ra một bộ pháp huyền ảo, ở không trung vặn vẹo, xuyên qua xuyên lại, né tránh công kích của Phương Hàn, cùng lúc đó, hắn liên tục rống to, hai tay liên tục đánh lên không gian, hy vọng thanh âm của mình cùng dao động pháp lực có thể truyền ra ngoài.
- Cướp đoạt!
Phương Hàn bước một bước, không gian dường như bị thu nhỏ lại, trong nháy mắt tất cả nguyên khí đều bị rút đi, hình thành một khoảng chân không, khiến cho thân thể Hoa Thiên Đô lập tức bị cố định trên không trung, giãy giụa như thế nào đều không thể thoát được.
Hiện tại pháp lực của Phương Hàn thao túng thời không, quỷ thần khó lường, thiên cơ không có năng lực ngăn cản mũi nhọn của hắn, nếu không có Thiên Tôn Thần Y, Hoa Thiên Đô đã sớm bị hắn giết chết, tuy nhiên hiện tại cũng ở trong khống chế của hắn.
Hắn với pháp lực vô địch, áp súc thời không, nô dịch đại đạo, hết thảy đều ở trong khống chế.
- Ta trước lột lấy bộ Thiên Tôn Thần Y của ngươi, tài liệu trong bộ thần y này, chính là thần vật còn thiếu cuối cùng của Chí Thiên Môn để ta cô đọng chí bảo Tam Thập Tam Thiên.
- Có thần y này chí bảo Tam Thập Tam Thiên của ta sẽ đại viên mãn, hóa thành Tiên khí thánh phẩm.
Phương Hàn vừa phong tỏa Hoa Thiên Đô, liền vung tay chộp một cái, hung hãng chộp vào kiện Thiên Tôn Thần Y trên người hắn.
Lập tức pháp lực va chạm mãnh liệt, vang lên tiếng nổ thật lớn, từng đạo phong ấn trên pháp bảo thần y bị nổ tung, mặt trên bị xé rách.
Xích lạp!
Lực lượng của Phương Hàn dường như có thể nhổ lên một tòa Thánh sơn thái cổ vô cùng cường đại trấn áp vị diện, dĩ nhiên muốn cường ép tước đoạt Thiên Tôn Thần Y từ trên thân thể Hoa Thiên Đô.
Bàn tay hắn lại lần nữa vỗ về phía Hoa Thiên Đô.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ